← Ch.336 | Ch.338 → |
Vân Lưu Hoàng đế rất trẻ tuổi, còn có một gương mặt điển trai, xen lẫn vẻ yêu dị. Hoàng đế trẻ tuổi này tựa vào chiếc đệm mềm mại, có cung đình thị nữ nâng cốc đưa tận miệng cho hắn.
Sau hai hành lang đại điện đang âm thầm ẩn dấu binh sĩ, những chỗ mà ngọn đèn chiếu rọi tới, thì đều rất kỳ quái.
Phía trên cung điện được phủ đầy ma pháp hoa văn, chiếc đèn thủy tinh thật lớn rủ xuống dưới, có gió từ trên thổi qua yến hội, chui vào hành lang gấp khúc, tiến ra bên ngoài sân.
- Các ngươi mang vẻ mặt cầu xin đó làm gì? Không phải chỉ mới đánh mất một nửa Titans công quốc hay sao? Nếu lão gia hỏa kia chịu nghe ta, thì làm gì mà mất!
Vân Lưu Hoàng đế bệ hạ nói với vẻ không cho là đúng.
Kỳ thật hoàng tử và huynh đệ của hắn cũng không mang vẻ mặt cầu xin, mọi người chỉ muốn Hoàng đế quan tâm hơn một chút tới quốc gia mà thôi, còn khi được thấy các mỹ nữ Kiếm Sư đang múa, mọi người vẫn rất sung sướng.
- Hoàng huynh, phòng tuyến sông Chishui nhiều nhất còn có thể giữ dược hai đến ba tháng nữa, đến lúc đó bắc phương trở nên lạnh lẽo, Tanggulas đế quốc hội đem tập trung tinh lực vào Titans, chúng ta không thể cứ như vậy mà ngừng a!
Một thành viên hoàng tộc có bộ dáng chừng hơn bốn mươi tuổi, lớn tiếng nói với Vân Lưu Hoàng đế. Hắn là ca ca của Hoàng đế bệ hạ, nhưng theo quy củ Vân Lưu, sau khi đệ đệ của hắn trở thành Hoàng đế thì hắn chỉ có thể xưng hô đối phương là hoàng huynh.
- Ta đã phái sứ thần đi Scotzia, ân, Scotzia Hoàng đế sẽ bán cho chúng ta đại lượng trang bị, đến lúc đó, chúng ta có thể ở Hồng hà (tức sông Chishui) bố trí ngàn vạn nỗ pháo phun lửa, thiết kỵ của người Tanggulas không thể vượt qua Hồng hà nửa bước.
- Phụ thân, người Scotzia rất không đáng tin!
Một hoàng tử nói, ánh mắt lại mê đắm nhìn về phía một vũ nữ. Hắn vốn là con của một thân vương, nhưng hiện tại chỉ có thể gọi Hoàng đế bệ hạ là phụ thân. Hoàng đế bệ hạ rất trẻ tuổi, đứa con duy nhất mới hai tuổi, cho dù ở Vân Lưu xa hoa hủ bại, thì đứa bé này vẫn còn chưa đến tuổi uống rượu. Cho nên hoàng tử chân chính còn đang bú sữa mẹ, không tới đại điện này.
- Ta đương nhiên biết, lão gia hỏa Donny này không phải người tốt. Nếu không phải đường xá quá xa, Scotzia lại không có gì hay để chơi, thì ta đã đi theo sứ thần đoàn tới làm thịt hắn rồi.
Hoàng đế nói làm cho đa phần hoàng tộc khẽ nhếch miệng.
Hoàng đế cũng không phải là đang ba hoa, làm Vân Lưu Hoàng đế thì cũng không phải là kẻ yếu, đây là quy củ mà vương triều thứ tư lưu lại. Vân Lưu Đại Đế hiện tại cũng là một thích khách cường đại. Khi tiên hoàng còn tại vị, thì bệ hạ mới mười tuổi, nhưng đã ám sát không ít cái đinh trong mắt Hoàng đế. Hiện giờ Hoàng đế đã gần ba mươi tuổi, thực lực sâu không lường được.
Chính là bởi vì Hoàng đế không khoác lác, cho nên mọi người mới cảm thấy xấu hổ. Hoàng đế là Ma pháp sư hay là Kiếm Thánh thì đều không có vấn đề, nhưng mà lại là một thích khách, điều này không khỏi có chút dọa người.
- Tuy nhiên ta nghe nói, lão bất tử Donny kia đã thăng cấp thành Hoàng Kim Kiếm Thánh, ta không nắm chắc có thể giết được hắn, cho dù có thể giết, thì cũng không trốn về được. Mấy người các ngươi không phải đang mong ta đi chết đấy chứ!
Hoàng đế cười ha hả, mọi người chỉ đành cười khổ theo.
May mắn là Vân Lưu còn vẫn duy trì chế độ Nguyên lão viện, nếu không thì một Hoàng đế thất thường thế này, tất cả mọi người đi theo thì đều xui xẻo.
Khi Hoàng đế bệ hạ đang hưởng thụ ca vũ cung đình, bỗng có một cung đình nữ quan tiến vào bẩm báo, cung đình kiếm sĩ doanh bắt giữ được một con Vân Hồ cấp bảy, bị Ma pháp sư ngay tại chỗ luyện chế thành một cái áo ngắn, muốn hiến cho bệ hạ.
- Áo choàng này thế nào?
Tài liệu của ma thú cấp bảy, được Ma đạo sĩ cấp chín luyện chế, cho dù là một cái quần cộc thì cũng tuyệt đối là trang bị cấp cao. Mọi người đành phải cất lời khen.
- Chỉ là có chút nóng, ài, cái mùa này. Như vậy thì mọi người theo ta đi ngắm tuyết đi, không thể cô phụ tâm ý của các pháp sư được.
Hoàng đế bệ hạ nói xong, đuổi những mỹ nữ Kiếm Sư kia đi, dẫn huynh đệ con cháu trong hoàng tộc, hứng trí bừng bừng đi ra ngắm tuyết.
Tháng 6 thì làm gì có tuyết, tuy nhiên trong hoàng cung Vân Lưu còn có không ít pháp sư cường đại, có thể tạm thời chế tạo một đợt tuyết rơi tại cung điện, phối hợp với tâm tình của Hoàng đế bệ hạ.
Chiến sự tại Titans cứ như vậy mà bị gác lại, chỉ có thể để cho Nguyên lão viện tới xử lý. Hoàng đế bệ hạ muốn ngắm tuyết, không có tâm tình xử lý chính vụ. Nguyên lão viện lại không thể điều động thân binh của Hoàng đế được, cho nên chỉ có thể để cho quý tộc địa phương xuất lực, đây lại là một khoản chi rất lớn. Quý tộc địa phương cũng chưa chắc đã nguyện ý, bởi vì theo quy củ của Vân Lưu, quý tộc địa phương đi đánh giặc thì luôn phải đi theo hoàng tộc. Hiện tại Hoàng đế không có ý tăng binh, vậy thì tính tích cực của quý tộc địa phương sẽ giảm mạnh. Nguyên lão viện mà muốn đả động được quý tộc, thì phải trả cái giá không nhỏ.
Không đề cập tới chuyện tại bốn đại đế quốc, trong thành Mesterlin, tại thần điện của Sarin, Nerys lại lâm vào ngủ say, Sarin mỗi ngày đều một mình suy tư, lặp lại nghiên cứu những ma thú kỳ dị kia.
Trong sợi dây chuyền của Sarin, hai mươi bốn con tiểu Lôi Long cắn nuốt thi thể Lôi Long cấp mười xong, quả nhiên đã thăng cấp, trực tiếp trở thành Lôi Long cấp chín. Lôi Long cấp chín đã có bốn móng vuốt, có thể rời khỏi nước để sống được rồi.
Chỉ là những tiểu Lôi Long này thăng cấp, ngược lại vẫn không có ý trưởng thành, vẫn như cũ chỉ dài hơn mười thước. Sarin chỉ có thể tiếp tục nuôi bọn chúng, mỗi ngày cho ăn đại lượng ma thú trong biển. Sarin không ngừng phái thuyền rời bến đi săn, căn bản không phải vì những ma hạch cấp thấp kia, mà là vì chăn nuôi Lôi Long của hắn. Mặc dù Lôi Long chỉ cần ăn một lần đã đủ cho một tháng, có đôi khi không có đồ ăn thì nhịn mấy tháng cũng không là vấn đề. Nhưng mà Lôi Long còn nhỏ thì lại đang độ lớn, tốc độ thời gian trong sợi dây chuyền lại không giống bên ngoài, mỗi ngày Sarin đều phải cho chúng ăn đại lượng thực vật, thì mới có thể làm cho lũ tiểu Lôi Long này truyền ra âm thanh đòi ăn u oán.
Tiểu Lôi Long đói bụng thì sẽ dùng tinh thần lực kết nối với Sarin. Mặc dù có sợi dây chuyền ngăn cách, nhưng hai bên đều có thể liên hệ về mặt linh hồn, nên chúng vẫn khiến cho Sarin phiền não không thôi. Trừ khi có một ngày, những Lôi Long này có thể tự mình đi săn, thì hắn mới có thể thoát khỏi phiền não như vậy. Điều khiến Sarin tương đối vui mừng chính là, ý tưởng của hắn sắp được đưa ra thực tiễn rồi.
Sarin phát minh ra ma pháp mới, đây là một loại kỹ năng phi hành. Không ít ma thú trong biển đều có năng lực phi hành, chỉ là thời gian phi hành quá ngắn. Mà Sarin nghiên cứu ra, lại là phương thức phi hành trên không trung trong thời gian dài.
Vân Hành thuật của hắn thuộc loại ma pháp nửa sáng tạo, vẫn là tham khảo Phong Hành thuật mà làm ra. Nhưng ma pháp mới của hắn thì hoàn toàn bất đồng, nguyên lý phi hành không giống với bất kỳ một loại ma pháp phi hành nào trước đây. Ma pháp cấp bảy này được Sarin mệnh danh là Lưu tinh thiểm.
Ma pháp này có thời gian chuẩn bị hơi dài, nhưng thời gian phóng thích chỉ có 2 trinh, có thể thi triển ngay sao các ma pháp khác, tạo thành hiện tượng giống như thuấn phát. Khi Lưu tinh thiểm hoàn thành, bên ngoài thân thể Sarin sẽ ngưng kết ra một cái băng toa thật lớn, băng toa có đầu trước vô cùng bén nhọn, toàn thân có sáu cạnh. Phía cuối băng toa thì lớp băng do thủy nguyên tố ngưng kết thành sẽ trong nháy mắt khí hoá, đồng thời đem thủy khí phun ra ngoài. Mượn lực phun ra của hơi nước này, băng toa có thể phi hành trên không trung và thay đổi phương hướng.
Tốc độ của ma pháp phi hành này làm cho bảm thân Sarin cũng có chút sợ hãi. Nếu không cần quan tâm tới năng lực chịu đựng của thân thể thì hắn cảm giác thậm chí còn có thể vượt qua tốc độ âm thanh.
Băng toa sẽ bao phủ toàn bộ, Sarin cần nhờ ma pháp để hô hấp. Cường độ của băng toa tuyệt đối vượt qua Băng Văn Khải Giáp. Đây là một ma pháp cấp bảy, cường độ của ma pháp cấp cao không phải là thứ mà trang bị có thể phá vỡ trong nháy mắt được.
Nói cách khác, khi Sarin phi hành thì tương đương được một cái ma pháp hộ thuẫn cấp cao bao bọc lại, bất kỳ một phương hướng nào cũng không có phòng ngự góc chết. Mà hắn ở trong băng toa thì có thể phóng thích một cái ma pháp thuấn phát.
Khi dùng ma pháp này để phi hành, Sarin sẽ giống như một ngôi sao chổi. Tốc độ cường đại chỉ có thể duy trì trong nháy mắt, tuy nhiên tốc độ bình thường cũng hơn ba trăm dặm mỗi giờ, Sarin đang không ngừng hoàn thiện ma pháp này, hắn tin tưởng, khi ma pháp này định hình, thì tuyệt đối vượt qua tốc độ của Hoàng Kim Kiếm Thánh. Hiện tại, ma pháp này tăng tốc trong nháy mắt cũng đủ để cho hắn thoát khỏi nguy hiểm rồi.
Ma pháp này thi triển ở trong nước thì có hiệu quả rất tốt, đồng thời có thể làm cho Sarin chịu đựng được áo lực nước cực cao, hắn rốt cục có thể tự do hoạt động ở trong biển, trước kia hắn rất hâm mộ Nerys, áp lực dưới đáy biển sâu vẫn là chướng ngại mà nhân loại khó có thể vượt qua được.
Trong quá trình nghiên cứu ma pháp này, Sarin còn nắm giữ không ít ma pháp mới, những ma pháp này đều là tổng kết ra từ trên người các loại ma thú, gần như toàn bộ đều là thủy hệ ma pháp.
Đúng lúc này, Sarin mới bắt đầu dần dần chạm đến cánh cửa Ma đạo sĩ. Trước đây, cho dù hắn có Ma huyền tráng kiện cỡ nào, tinh thần lực cường đại cỡ nào, nhưng luôn thiếu sót trong việc lý giải nguyên tố. Lần này tự sáng tạo ra một ma pháp mới, khiến cho Sarin mở ra một thế giới mới.
Cánh cửa thăng cấp cấp bảy Ma đạo sĩ đã không tồn tại, thứ Sarin cần chính là tích lũy theo thời gian.
Ma pháp mới cũng khiến cho lá gan Sarin lớn hơn không ít, có Lưu tinh thiểm này, hắn không bao giờ phải sợ bị vây công nữa, hơn nữa trong những ngày mưa hắn cũng dám phi hành. Băng toa do thuần túy thủy nguyên tố tạo thành, trên thực tế là không dẫn điện. Trước đây Ma pháp sư phi hành thì đều tận lực tránh những ngày mưa, miễn cho vận khí không tốt, bị lôi điện bổ thành bột mịn. Hiện tại Sarin đã có năng lực tự bảo vệ mình, có huy chương, cộng thêm một tầng thủy nguyên tố băng toa, Sarin phi hành ở trong mưa, chỉ cần không tiến vào tầng mây, thì vẫn rất an toàn.
Điều này cũng may là có sa đọa thần thuật của Nicolas, làm cho tay trái Sarin nhanh chóng khôi phục, nếu không hắn ít nhất cũng cần nửa năm thời gian nữa, không cách nào tu luyện ma pháp mới được.
Nghiên cứu xong ma pháp mới, thứ còn thiếu hính là thực hành. Sarin cũng mở ra thần điện, bắt đầu tự mình xử lý sự vụ của thành Mesterlin. Trên thực tế phải hắn tự mình quản lý rất ít thứ, trên cơ bản, tất cả chuyện phiền toái đều được giao cho Daniel rồi.
Daniel hao hết tâm lực, tiến hóa trí lực cho loại vong linh khổng lồ Pi Hughes, có hắn giúp đỡ, trong toà thị chính, mỗi ngày đều có hơn một ngàn khô lâu bận rộn, cùng một ít Vong linh pháp sư xử lý chính vụ.
Việc đầu tiên Sarin phải làm chính là tổ chức trận đấu mở màn của thi đấu thể thao tràng. Nằm tại tây bắc thành thị, thi đấu thể thao tràng này có thể chứa hơn 5 vạn người, trận mở màn thì chỉ có hơn 100 người báo danh, so với Sarin mong muốn thì có vẻ ít hơn. Nên biết rằng, tỉ lệ chức nghiệp giả trong thành Mesterlin là gấp mười lần các thành thị khác.
Trong thành thị của Sarin, việc phát hành tiền là chậm nhất, hiện tại đã có ngân hàng, nhưng đại lượng Tần Nhân tiền mới là thứ giao dịch chủ yếu.
Sarin mở ra thi đấu thể thao tràng, đã tuyên truyền rất mạnh, giá vé cuối cùng định ở mức 25 tiền đồng.
Giá này vẫn có chút cao, nhưng đã nằm trong phạm vi bình dân có thể chịu đựng được. Những người ở tầng dưới chót nhất, 1 tiền đồng có thể ăn no một bữa rồi, bình thường là nửa cái bánh mì đen, một chén cháo ngô. Giá cả những thứ này tại Tần Nhân cực thấp, loại bánh mì đen này, trên thực tế tài liệu có lẫn không ít thứ dùng để nuôi gia súc. Các bình dân thì một bữa cũng chỉ có 10 tiền đồng mà thôi.
25 tiền đồng, không sai biệt lắm là một chi phí ăn uống của một người trưởng thành trong một ngày rồi. Đối với người nghèo thì bỏ tiền cơm một ngày đi xem một trận đấu, có chút không quá thực tế. Tuy nhiên thi đấu thể thao tràng Sarin cũng có vé vào cửa, trên vé vào cửa này có các dãy số ma pháp, có thể dùng để đặt cược. 25 tiền đồng không chỉ là vé vào cửa, mà còn là một tấm vé đánh bạc.
Một tấm vé có thể xem mười lăm trận, trận nào cũng đều đoán đúng thì còn có thể thu được 100 kim tệ. Nếu đoán đúng 14 trận, cũng có 10 kim tệ, đúng 13 trận thì sẽ được 1 kim tệ.
Một kim tệ tương đương với 1000 tiền đồng, nếu so sánh thì sẽ phát hiện, vé vào cửa này rất rẻ, một khi đoán đúng, cho dù chỉ đoán được 13 trận, thì chẳng khác nào đã có tiền để xem 40 trận khác.
Trên thực tế đoán đúng 13 trận là cực kỳ khó khăn, nhưng ngoài Ma pháp sư, không có người nào hiểu được điều này khó tới mức nào. Người thường chỉ có thể tính toán ra chênh lệch giữa 100 kim tệ với 25 tiền đồng, đó là gấp 4000 lần. Mà lợi nhuận gấp 4000 lần đã có thể thoải mái hủy diệt sự tỉnh táo của người thường rồi.
Trận đầu tiên của thi đấu thể thao tràng chỉ có vé 1 tiền đồng, mọi người chỉ cần đoán đúng 3 trận đầu, thì có thể đạt được 1 ngân tệ. Thành chủ đại nhân nói, đây là để cho mọi người hiểu được quy tắc trong đó, quen thuộc phương thức đặt cược. Chờ thi đấu thể thao tràng hoàn toàn vận chuyển, thì tư liệu của 16 người tham gia quyết đấu mỗi tuần sẽ được đưa ra, để cho mọi người tự phán đoán ai sẽ giành phần thắng.
16 người này đều thắng lợi trong cuộc đấu mỗi tuần tại thi đấu thể thao tràng loại nhỏ, thi đấu thể thao tràng loại nhỏ này cũng cho phép đặt cược, chỉ là tiền thưởng sẽ giảm đi một nửa.
Trận mở màn không tổ chức tại thi đấu thể thao tràng loại nhỏ, mà trực tiếp tiến hành trong thi đấu thể thao tràng loại lớn, Thành chủ đại nhân lại tự thân làm trọng tài.
Các quý tộc hiện tại cũng cảm thấy tổ chức thi đấu thể thao tràng rất kiếm được tiền, tuy nhiên Sarin vừa mới phân phối tài nguyên khoáng sán và lợi nhuận ma hạch cho bọn hắn, những quý tộc này cũng sẽ không chen vào trong này kiếm một chén canh. Đảo mắt đã tới tháng 7, thi đấu thể thao tràng của Sarin được bắt đầu trận mở màn trong tháng 7.
Thi đấu thể thao tràng có thể chứa hơn 5 vạn người được mệnh danh là Mesterlin trung tâm giác đấu tràng, thi đấu thể thao tràng có 24 thông đạo, trung tâm có một khối đất trống rộng 600 thước, bề mặt được lót đá tảng, chung quanh có các loại địa hình, đất cát, còn có mấy hố sâu nữa.
Bốn phía khán đài được xây theo kiểu bậc thang, tất cả điều này đều là do Elena thiết kế, vô cùng đồ sộ. Bên ngoài thi đấu thể thao tràng hình trứng này được quây bằng bức tường cao 30 thước, giống như là một tòa phong bế thành nhỏ. Mấy trăm cây cột kim loại, gấp khúc kỳ dị, hình thành các hình dạng phức tạp, nối về phía trung tâm của thi đấu thể thao tràng.
Trên khán đài là các giá đỡ bằng kim loại có màu sắc rực rỡ, hình thành trần nhà nửa phong bế. Cho dù trong thời tiết mưa to, thì người xem vẫ có thể ở trần nhà mà theo dõi trận đấu bên dưới.
Phương bắc của thi đấu thể thao tràng có một đài cao được dựng lên, đài cao này được thiết kế dựa theo phong cách Vân Lưu, có vẻ cổ xưa thanh lịch. Hai sườn đài cao cũng được dựng một dãy các phòng nhỏ phong bế, đó là chỗ cho các quý tộc ngồi, có thể phân chia với bình dân, có thể xem trận đấu tại khoảng cách gần hơn.
Trên thực tế cho dù là bình dân thì cũng sẽ không vì khoảng cách quá xa mà không thấy rõ, trên những giá đỡ kim loại tạo thành trần nhà nửa phong bế kia đều được lắp đặt hình chiếu ma pháp trận, có thể phóng đại hình ảnh trận đấu trên mặt đất, tạo thành hình ảnh ảo trên không trung. Elena lại thiết kế ma pháp trận phóng đại âm thanh, để cho mỗi người xem đều có thể rõ rằng nghe được thanh âm kịch liệt phát ra trong chiến đấu.
Sarin nhìn thấy thiết kế của Elena, liền cảm thấy giá vé mà mình đặt ra là quá rẻ, 25 tiền đồng mà đã có thể được thưởng thức kiệt tác của Ma pháp sư, điều này không chỉ liên quan đến vấn đề tiền lãi, mà là về vấn đề giá trị của Ma pháp sư.
Cũng may trận chiến mở màn cũng chỉ lấy tượng trưng 1 tiền đồng, Elena đề nghị, căn cứ vào chỗ ngồi khác nhau, giá vé bán ra cũng khác nhau. Ghế quý tộc thì phải 25 kim tệ mới được, mà vị trí có thể thưởng thức ma pháp hình ảnh tốt nhất thì cũng có giá 1 ngân tệ, trong khi đó, giá 25 tiền đồng chỉ là chỗ của bình dân mà thôi. Các quý tộc vung tiền thì 25 kim tệ này chẳng là cái gì với họ cả.
Elena có rất nhiều ý tưởng kỳ diệu, cũng không biết từ đâu mà có, lại có Naniya học thức uyên bác ở bên cạnh hỗ trợ, thi đấu thể thao tràng xây dựng có thể nói là thuận buồm xuôi gió, chờ Sarin đến quan sát, thì nơi này đã làmột chỗ phồn hoa tại thành bắc rồi.
Nhiều quý tộc tại bắc thành cũng có thân binh, còn có một chút chức nghiệp giả ở tại đây, hy vọng đạt được quý tộc ưu ái. Lính tự do thì ngược lại đều ở đông thành, đông thành có nhiều cửa hàng, thương nhân cần lính tự do tại đây cũng nhiều hơn.
Bắc thành còn có một tầng lớp nữa là thợ thủ công, nơi này có không ít cửa hàng trang bị, chỉ bán lẻ, không giống đông thành, cơ bản bán sỉ ra ngoài. Tổng thể mà nói, bắc thành không có người nghèo, những thợ thủ công kia một năm thu nhập trăm kim tệ còn là ít.
Đừng nói là 1 tiền đồng một vé, cho dù Sarin đưa ra 1 kim tệ một vé thì người tại bắc thành cũng có thể đi toàn bộ. Tuy nhiên Sarin cần làm ăn lâu dài, không có khả năng chỉ làm lần này, cho nên hắn vẫn cần dựa vào số đông mà làm.
Sarin được mời lên trên đài cao, tại đây chỉ có 18 cái ghế, mỗi một ghế có thể ngồi 2 người. 18 ghế này được dành cho 12 Bá tước, 4 Công tước, còn lại là của Sarin và Daniel.
Sarin và Daniel chỉ đến trong hôm nay mà thôi, sau này cũng không chắc đã có thời gian tới mà xem nữa.
Tại Tần Nhân có một môn thể thao cưỡi ngựa đánh cầu, thập phần lưu hành, cũng có thi đấu thể thao tràng rất lớn. Tuy nhiên những thi đấu thể thao tràng kia không xa hoa như của Sarin được, tới theo dõi nhiều nhất chỉ là một đến hai ngàn ngườ. Tại thi đấu thể thao tràng 5 vạn người này, tiếng người ồn ào vang lên, nếu không phải ghế quý tộc đều được Ma pháp sư thiết kế qua, chỉ sợ mọi người đều không thể tiến hành trao đổi lẫn nhau được.
Trên chiếc bàn rất rộng của Sarin có mấy ma pháp trận, ở giữa là truyền âm ma pháp trận. Khoảng cách khống chế ma pháp trận bình thường cứ càng xa thì càng tiêu hao ma hạch, mà những ma pháp trận này không có một cái nào có tính công kích, đều là ma pháp cấp thấp mang tính phụ trợ, hơn nữa khoảng cách tác dụng cũng chỉ trong thi đấu thể thao tràng này.
Số lượng ma hạch tiêu hao do những ma pháp trận này, thì Sarin gần như không cần lo lắng, hơn nữa tiêu hao cũng đều là ma pháp cấp thấp, nếu Sarin khảm một viên ma hạch trung cấp lên, trên cơ bản là hai đến ba tháng cũng không cần phải thay.
Hôm nay Tieta chưa tới, bên cạnh ngồi Sarin chính là Elena, rất nhiều thứ đều do nàng thiết kế, nàng phải giới thiệu cho Sarin, làm như thế nào mới thỏa đáng nhất.
Daniel là người quản lý trên thực tế của thành Mesterlin, ngồi bên cạnh hắn là Nicolas. Hắn và Sarin ngồi trên ghế trung tâm nhất tại đây, phía sau còn có một loạt ghế dựa xếp hình quạt, ngồi trên đó đều là thân tín bên cạnh Sarin, Nerys không ở đó, mà đứng sau lưng Sarin, bên cạnh nàng, ba tên ác ma cũng đi theo, cùng nhau hầu hạ Sarin và Elena.
Bốn Công tước ngồi rất gần nhau, hai bên là các Bá tước, bọn họ ngồi cách xa nhau không ít. Tuy nhiên đài cao này đều thông thoáng, truyền lời cho nhau cũng rất tiện. Bởi vì thời gian còn chưa tới, Sarin liền bắt đầu trao đổi với những người bên cạnh này.
Elena giảng giải phi thường cẩn thận cho Sarin, bao gồm một vài cửa hàng trong thi đấu thể thao tràng, bán ra đồ ăn, nước uống. Bên trong toàn bộ thi đấu thể thao tràng còn được bố trí 200 nhà vệ sinh, hơn 1000 trạm gác.
Trên đài cao mà Sarin đang ngồi là đầu mối khống chế ma pháp, bên dưới đài cao là một phòng ma pháp luyện kim, chân chính thao túng thi đấu thể thao tràng. Trong đó có mấy chục ma pháp học đồ đang làm việc.
Sarin nghe vô cùng chăm chú, phát hiện ra Elena không có chỗ nào sơ hở cả, khi Elena thiết kế thì thậm chí còn tính tới cả khi xảy ra hỏa hoạn, làm thế nào để sơ tán 5 vạn khán giả tại đây. Vào 2 giờ chiều, một cái thanh âm hùng hậu vang lên, toàn bộ thi đấu thể thao tràng đều có thể nghe được.
- Các cư dân thành Mesterlin, mọi người chú ý, mọi người chú ý, Mesterlin thi đấu thể thao đại tái lần thứ nhất sẽ bắt đầu, chúng ta hãy nghe Thành chủ thành Mesterlin, Sarin điện hạ, nói mấy câu cùng chúng ta!
Nhưng bên trong thi đấu thể thao tràng lại lặng ngắt như tờ, đây là thói quen trầm mặc của bình dân khi đối mặt với quý tộc. Ngươi có thể nói là kính sợ, cũng có thể nói là tôn trọng. Hơn nữa người sắp sửa nói chuyện còn là Thành chủ đại nhân của thành Mesterlin a!.
Sarin đã có một chút chuẩn bị, hắn mở ra dẫn âm ma pháp trận, bắt đầu bài diễn thuyết ngắn ngủi lần đầu tiên từ khi chào đời tới nay.
- Các con dân của ta...
Câu mở đầu của Sarin cũng là do Elena thiết kế, hắn hơi dừng một chút, nói tiếp:
- Chào mọi người, ta, Sarin Mesterlin, là chủ nhân của thành thị này, của quốc gia này, mở ra trận đấu thi đấu thể thao, đây là chuyện khá xa lạ với mọi người, chỉ có một nguyên nhân, đó là ta cần nhân tài có năng lực.
Bên trong thi đấu thể thao tràng yên lặng đến mức đáng sợ, kỳ thật khán đài của toàn bộ thi đấu thể thao tràng đã bị chia ra thành 24 khu, một khi mở ra ma pháp đại trận khống chế dưới đài, thì giữa các khu này cũng không thể nghe được âm thanh lẫn nhau.
- Giáo đình đang tới tấn công, mãi cho đến hiện tại, ở trong bệnh viện mà ta thành lập, vẫn còn có mấy trăm chiến sĩ đang được chữa trị. Bọn họ hoặc là có thể sống sót, hoặc là sẽ chết trong cuộc viễn chinh của Giáo đình. Nhưng người Mesterlin sẽ không khuất phục, chúng ta sẽ có nhiều chiến sĩ hơn, nhiều Ma pháp sư hơn, chống cự lại sự ngạo mạn, thành kiến, tàn nhẫn, hoang đường của thần linh. Cho nên, ta cần các ngươi!
- Ở trong này, ta nói cho các ngươi biết, toàn bộ Kya Loulan đều đã thất thủ, nhưng, thành Mesterlin vĩnh viễn sẽ đứng sừng sững trên vùng đất này, tuyệt đối sẽ không khuất phục, chúng ta sẽ tấn công, tấn công đến Quang Huy bình nguyên.
Sarin còn chưa nói xong, không biết từ khu vực nào bắt đầu, mọi người đột nhiên vỗ tan hoan hô.
- Mesterlin vạn tuế! Vạn tuế!
- Quyết không khuất phục!
Thanh âm này vang tận mây xanh, ngay cả dẫn âm ma pháp trận của Sarin cũng không thể áp chế được.
← Ch. 336 | Ch. 338 → |