← Ch.436 | Ch.438 → |
Hôm nay Sarin là quốc vương, là Ma đạo sĩ cấp tám, có được cường giả cấp chín, có được sinh vật nguyên tố cấp chín. Nhưng mà tuổi thơ của Sarin, chỉ là một tên nhóc ăn mày không cha không mẹ. Ở chỗ như Scotzia, đừng có mà trông cậy vào quý tộc có thể hỗ trợ hắn đến khi trưởng thành.
Tử tước Guge đã tính là người cực kỳ lương thiện ngây thơ trong giới quý tộc Scotzia, ở thành Ceylon của hắn, Sarin vẫn suýt nữa bị đói chết.
Sarin sợ hãi đói khát vẫn ẩn sâu dưới đáy lòng, cho nên hắn có được trang bị không gian rồi, liền bỏ vào thức ăn đủ cho cả đời. Bây giờ hắn là Ma đạo sĩ cấp tám, thân thể được tiến hóa, nhu cầu với thức ăn giảm đi, nhưng mà trí nhớ thơ ấu làm thế nào cũng khó mà xóa nhòa được.
Pháp sư trong tháp ma pháp vì điều tra động tĩnh bên ngoài, sẽ có ma pháp trận chuyên dùng dể tiếp thu âm thanh. Âm thanh trải qua ma pháp trận lọc sẽ không có lực công kích, đây là thứ mà tháp ma pháp phải có. Gương mặt giữa ngực bụng Sợ hãi thiên sứ phát ra âm thanh, làm cho Sarin đã quen với trạng thái xấu như vậy cũng phải đau đầu.
Sarin quyết đoán cắt đứt liên hệ với bên ngoài, âm thanh ồn ào này vẫn quanh quẩn trong đầu Sarin. Sarin sử dụng kỹ năng tinh thần chấn động, muốn xua tan âm thanh này, nhưng căn bản không làm được.
Sarin lập tức tiến vào trạng thái mình tưởng, lại phát hiện làm sao cũng không mình tưởng được. Cái này hỏng rồi, nếu không thể mình tưởng, pháp sư coi như phế đi. Sarin nhíu mày, lập tức lấy ra huy chương gia tộc, thả ra một cái ma pháp 0 cấp.
Huy chương gia tộc vẫn như thường lệ, hấp thu hết Ma huyền, tinh thần lực của Sarin. Các loại trạng thái xấu ùn ùn kéo tới, Sarin cũng mỉm cười, sau khi sử dụng huy chương, âm thanh kia lập tức biến mất.
Sợ hãi thiên sứ đáng chết!
Tuy rằng Sarin tiêu trừ tạp âm trong đầu, nhưng bị bắt buộc nhớ lại ký ức đã qua, không thể nào lập tức quên ngay. Lần đầu tiên Sarin sinh ra hận ý với một con quái vật, thứ này nhất định phải giết. Cho dù mảnh ngọc của mình có thể khống chế được Sợ hãi thiên sứ, Sarin cũng không định giữ lại cái thứ này.
- Ngươi cho rằng ngăn cách âm thanh, là ta sẽ không làm gì được ngươi?
Sợ hãi thiên sứ lại vòng quanh tháp ma pháp Thần thụ, trường đao trên vai tuôn ra khí tức màu đen, giống như thân đao đang co rút lại.
Sarin nhìn Sợ hãi thiên sứ chuyển động môi, nhưng không nghe được ả nói gì, chẳng qua âm thanh của hắn vẫn truyền ra ngoài tháp ma pháp được. Sarin tiếp tục nói với Sợ hãi thiên sứ:
- Ta hiểu được lực lượng của ngươi đến từ cái gì. Thật là đơn giản, lợi dụng sợ hãi trong lòng sinh linh, tinh luyện ra lực lượng, chỉ là ma pháp tinh thần biến dị. Chỉ cần chức nghiệp giả có cấp bậc vượt qua ngươi, sẽ thoải mái chế ngự được ngươi. Ngươi chỉ là một con quái vật toàn thân là tài liệu cao cấp, ngươi tốt nhất đừng có đi, chờ ta luyện hóa ngươi xong, sẽ khiến linh hồn của ngươi bị giày vò vĩnh viễn!
Sợ hãi thiên sứ không để ý tới lời uy hiếp của Sarin, trang bị của thần linh để lại kia không thiếu nhược điểm, mình chỉ cần 2-3 ngày là có thể công phá được thứ này.
Sarin giằng co với Sợ hãi thiên sứ, tháp ma pháp Thần thụ hấp thụ lực lượng nguyên tố địa, lực phòng ngự kinh người. Cho dù có lỗ hổng, cũng là bởi cấp bậc chất liệu, Sợ hãi thiên sứ tạm thời không thể công phá.
Ở cửa vào vực sâu, trong hang động, pho tượng khổng lồ bảo vệ cửa vào đang im lặng đứng đó. Chúng không phải sinh vật nguyên tố chân chính, mà là con rối cấu trang làm thành hình dạng Thạch tượng binh. Một cước đá bay Thuyền luyện kim Bàn quy, con rối cấu trang cũng không đuổi theo.
Nơi này rất ít có sinh vật nào tới gần, có thể tới gần đều bị ma pháp trận, Cá voi trắng một sừng cùng con rối này giết hết. Bàn quy bình thường, cũng sẽ bị một cước kia đá nát.
Bên trong Thuyền luyện kim Bàn quy ghim vào vách núi, Dực khô lâu và Nicolas buồn bực phát hiện hai người bọn họ khó mà đi ra được. Bởi vì con rối cấu trang đạp xong một cái, lại lên thêm cho mấy đấm, liền đóng kín cửa hang mà Thuyền luyện kim Bàn quy đập ra. Hang động bị Thuyền luyện kim Bàn quy va chạm hình thành đã sụp xuống, còn bị lực lượng rất mạnh nện chắc.
Người trong Thuyền luyện kim Bàn quy, căn bản không thể thông qua ma pháp trận truyền tống để đi ra ngoài.
Thuyền luyện kim Bàn quy là trang bị của Dực khô lâu, hắn có thể thu hồi, nhưng mà thu hồi xong, một khi đi vào trong nước biển, Nicolas không thể chịu được áp lực nước trong thời gian dài. Quyền trượng sa đọa của hắn không thể duy trì hắn hành động vĩnh viễn trong biển sâu được.
Dực khô lâu nói với Nicolas tình hỉnh hiện giờ, Nicolas nói:
- Cho dù đi ra ngoài, ngươi có nắm chắc xử lý được tượng đá bảo vệ hang động hay không?
- Nếu là 1 cái, miễn cưỡng có thể, ta có thể chỉ huy 24 chiến sĩ thái cổ này. Tượng đá kia hẳn là sinh vật cấp mười, 24 chiến sĩ thái cổ vây công, tuyệt đối có thể giết được nó.
Dực khô lâu không giấu diếm gì với Nicolas, tượng đá khổng lồ cao 200m, để cho hắn chém, cũng phải chém một hồi mới ngã xuống, huống chi tượng đá đó còn có lực công kích rất mạnh.
- Sau khi chủ công đi vào, dường như những thứ kia không công kích.
Nicolas nói.
- Ngươi muốn đuổi theo?
- Chẳng lẽ ngươi chờ ở đây?
Nicolas kinh ngạc hỏi Dực khô lâu.
- ít nhất phải để lại một cái tọa độ ma pháp vĩnh cửu, bàng không chủ nhân chưa chắc tìm được đường quay về.
Dực khô lâu nói xong, tiện tay thu hồi Thuyền luyện kim Bàn quy. Hắn từng bị Ma đạo sĩ cấp chín dùng ma pháp cấp chín Đại địa thở dài vây khốn, lần này vỏ ngoài Thuyền luyện kim Bàn quy không dính vào đá, thu hồi thuyền luyện kim cũng không có tổn hại tới trang bị.
Nicolas lần đầu tiên nhìn thấy chuyện quỷ dị này, thân thể đột nhiên rời khoang thuyền, rơi xuống đất, làm cho chức nghiệp giả cấp chín như hắn cũng hơi bối rối.
24 chiến sĩ thái cổ thật nhẹ nhàng rơi xuống đất, tản ra xung quanh. Một cước của con rối cấu trang vừa nhanh lại mạnh, còn có chứa ma pháp công kích, Thuyền luyện kim Bàn quy ghim vào trong núi sâu tới mười mét.
Bởi vì cửa ra bị bịt kín, hang động này chỉ to bàng Thuyền luyện kim Bàn quy, nước biển dưới chân cũng cực ít. Mà bên ngoài núi, khoảng cách tới con rối cấu trang khổng lồ kia cũng chỉ hơn trăm mét.
Khoảng cách trăm mét, cho dù là con rối cấu trang trong ngủ say cũng sẽ phát hiện động tác lớn ở chỗ này. Dực khô lâu triệu hồi ra mấy con quái hủ thi, để cho những quái hủ thi phun ra chất dịch, chầm chậm ăn mòn núi đá.
Quái hủ thi chỉ là sinh vật cấp bốn, thật là bé nhỏ không đáng nói với con rối cấu trang, cũng sẽ không khiến cho ma pháp trận trong cơ thể con rối cấu trang chú ý tới. Thông thường loại sinh vật cấp bậc này không thể vào trong hang động, xung quanh vực sâu là đường đi quanh co, sinh vật dưới cấp chín cơ bản không thể tiến vào con đường này, sẽ trực tiếp bị ma pháp trận bên trong giết chết.
Quái hủ thi này được Dực khô lâu hỗ trợ, ngọn lửa linh hồn mới không tiêu tan.
Rời khỏi Thuyền luyện kim Bàn quy, Dực khô lâu mới càng cảm giác được lực - lượng hùng hồn quanh quẩn trong hang động, đây là lực lượng ẩn chứa dưới lòng đất đáy biển, bị con người bố trí ma pháp trận dẫn phát ra, gần như vĩnh viễn sẽ không ngừng lại.
Cũng may núi đá cũng không chất liệu ma pháp dữ dội gì, quái hủ thi cấp bốn phun ra chất lỏng nhẹ nhàng hòa tan từng tấc vào trong núi đá. Động tác nhỏ như thế, quả nhiên không khiến con rối cấu trang khổng lồ chú ý.
Dực khô lâu khống chế quái hủ thi, tốn hết 4 tiếng mới lặng lẽ ăn mòn ra hang động cho hai người cùng ra vào trên vách đá dày lOm. Lúc sắp đánh thủng, Dực khô lâu còn phải bố trí vách ngăn ma pháp, để nước biển bên ngoài không tràn vào.
Áp lực nước biển nơi này rất lớn, một khi nước biển tràn vào trong hang động kín này, tuyệt đối sẽ khiến con rối cấu trang bên ngoài chú ý.
Bố trí xong vách ngăn ma pháp, Dực khô lâu cẩn thận cho chiến sĩ thái cổ lẩy ra kiếm ngắn, đào bới từng chút một đoạn cuối cùng của cửa ra. Vách ngăn ma pháp chia làm rất nhiều loại, vách ngăn do vong linh ma pháp hình thành có tính bài trừ lớn, dễ dàng đẩy nước biển ra ngoài. Hai chiến sĩ thái cổ cầm trường thương, chui ra ngoài.
Dực khô lâu ở cuối cùng, nhìn con rối cấu trang khổng lồ cách đó trăm mét cũng không có phản ứng, trong lòng mừng thầm. Nicolas tự bỏ thêm cho mình một cái thần thuật - Ánh sáng cứu thục.
Bởi vì hắn là Thần thuật sư sa đọa, thi triển ra thần thuật này không có ánh sáng chói lòa như tín đồ Chúa tể ánh sáng thi triển, ngược lại cả người tối đen.
24 chiến sĩ thái cổ không thể được thu lại, những chiến sĩ thái cổ này nằm giữa người sống và vong linh, ngay cả Dực khô lâu cũng không biết vì cái gì các chiến sĩ thái cổ này không sinh ra ngọn lửa linh hồn. Theo lý thuyết, chiến sĩ thái cổ này đã sớm nên chết rồi.
Có nhiều chiến sĩ cấp chín như vậy ở bên người, dũng khí của Nicolas tăng lên không ít. Hắn cầm quyền trượng sa đọa, xuyên qua vách ngăn vong linh ma pháp, từng bước ra ngoài hang động.
Có được Ánh sáng cứu thục bao bọc, áp lực khổng lồ từ nước biển sâu không gây ra trở ngại gì tới hành động của Nicolas, ở độ sâu này, thần thuật của hắn chỉ có thể duy trì 1 tiếng.
Ánh sáng cứu thục là thần thuật cấp chín, thần thuật phòng ngự mạnh mẽ, đã không thể sử dụng Thần Thanh Thủ Hộ, đó là lực lượng duy nhất mà Thần thuật sư sa đọa không thể đánh cắp. Nicolas may mắn mình luôn luôn tại tu luyện Ánh sáng cứu thục, dường như đã vận mệnh chú định sẵn, mình sẽ phản bội thần linh.
Bây giờ không phải lúc nhớ lại, Nicolas nhắc nhở mình, Dực khô lâu ở đằng sau đã mở ra đôi cánh, lặng yên vỗ lên. Chiến phủ hai mặt trên tay hắn, hai ma pháp trận trên mặt búa như con mắt người, phóng ra ánh sáng vong linh màu đen. Lần này, Dực khô lâu sử dụng ma pháp công kích vật lý thuần túy.
Tử vong đoạn liệt!
Dực khô lâu tốc độ cực nhanh, cánh của hắn như vây cá trong biển, đẩy nhanh hành động của hắn. 24 chiến sĩ thái cổ theo sau, 24 trường thương đồng thời đâm về phía con rối cấu trang khổng lồ cách đó trăm mét.
Dực khô lâu xong lên, 24 chiến sĩ thái cổ ở sau, Nicolas trở tay không kịp, chỉ vội cho Dực khô lâu một cái Tiểu Dự ngôn thuật - Tử vong miễn dịch.
Tiểu Dự ngôn thuật thực ra đã là thần linh có chút bất kính với thần linh, Thần thuật sư cao cấp có thể tìm hiểu ra được từ Đại Dự ngôn thuật. Cái này không phải thần thuật do thần linh ban cho, mà là các Thần thuật sư tự nghiên cứu ra.
Tiểu Dự ngôn thuật có rất nhiều chủng loại, Tử vong miễn dịch cũng không thường thấy, vì thần thuật này chỉ có tỷ lệ 20%, cho người được chúc phúc miễn bất cứ loại hỉnh công kích nào.
Loại miễn dịch này, có thể vượt qua ba cấp bậc.
Nói cách khác, nếu Ma đạo sĩ cấp bảy được bỏ thêm Tử vong miễn dịch, chỉ cần thần thuật thành công, chức nghiệp giả cấp mười cũng không thể tạo ra tổn thương gì.
Khả năng 20% không khỏi quá nhỏ đối với người trong chiến đấu sinh tử, nhưng loại vượt cấp này thật quá lớn. Đây là thần thuật đánh bạc, bởi vì kẻ địch quá mạnh mẽ, Nicolas không cần nghĩ ngợi liền bỏ thêm cho Dực khô lâu loại thần thuật tỷ lệ rất thấp này.
Dực khô lâu cảm giác trên người chợt lạnh, đối với vong linh, rất ít khi gặp cảm giác rét lạnh, cho dù là tiến vào Hàn băng luyện ngục, Dực khô lâu cũng không cảm giác được rét lạnh.
Thần thuật sa đọa, gây ra cảm giác rét lạnh thấu xương cho Dực khô lâu, Tử vong đoạn liệt của hắn là một cái ma pháp công kích thuần vật lý, cơ hồ không nhìn thấy trong ma pháp nguyên tố. Dực khô lâu cứ kéo theo khí tức rét lạnh, một búa chém vào đầu con rối cấu trang.
Nicolas tức giận đến chết khiếp, Dực khô lâu đánh một đòn hung mãnh xong liền bỏ chạy, còn mình thì làm sao đây!
Trường thương của 24 chiến sĩ thái cổ cũng đâm trúng con rối cấu trang, lực lượng của 24 chiến sĩ cấp chín trực tiếp đâm ra vết rạn lớn trên hai chân con rối cấu trang. 24 chiến sĩ thái cổ động tác lưu loát, đâm trúng con rối cấu trang xong, trực tiếp nhào tới vực sâu.
Nicolas dứt khoát lấy ra một tấm quyển trục thần thuật, mở ra. Hào quang màu xám lóe lên, Nicolas biến mất tại chỗ, người đã bị truyền tống vào bên trong vực sâu.
Loại quyển trục truyền tống ngẫu nhiên này có giá trị không lồ, tuy rằng không thể truyền tống quá xa, tọa độ cũng không xác định, nhưng là thủ đoạn tốt nhất để thoát khỏi nguy cơ lâm thời.
Không có truyền tống trận nào có hiệu lực nháy mất, chỉ có quyển trục truyền tống ngẫu nhiên mới có hiệu quả tương tự thuấn phát ma pháp.
- Nicolas!
Dực khô lâu hét to một tiếng, hắn chạy ra khỏi phạm vi công kích của con rối cấu trang, trực tiếp bị lực hút mạnh mẽ kéo vào vực sâu, nhanh chóng rơi xuống. Đến lúc này, hắn mới nhớ tới Nicolas không phải Ma pháp sư, không hiểu được phối hợp với mình như thế nào. Một lần công kích của mình khi nãy, có thể khiến tượng đá kia tạm ngừng trong 1 giây.
1 giây, đủ cho Ma pháp sư thả ra ma pháp khống chế mạnh mẽ, như vậy dù cho sinh vật cấp mười thì cũng có thể khống chế khoảng 3 giây. 3 giây, đủ cho mọi người chạy thoát công kích của tượng đá.
Thần thuật sư cực ít kỹ năng khống chế, hơn nữa phần lớn đều không luyện tập chiến đấu, chỉ có một số ít Thần thuật sư mới chìm đắm trong thần thuật công kích. Nicolas đương nhiên là Thần thuật sư am hiểu chiến đấu, nhưng hắn sa đọa không lâu, còn không thể giống như trước, ở tình huống không có nhắc nhở biết phốihợp cùng Dực khô lâu.
Không phải Dực khô lâu bỏ sót hắn, mà là thủ hạ của Sarin, dù cho Đại ma pháp sư cũng có thể phối hợp hoàn mỹ cùng Dực khô lâu. Đối với pháp sư chiến đấu, mấy thứ này không cần tự hỏi, quả thật là phản ứng tự nhiên của thân thể.
Nicolas tiến vào vực sâu, bị lực hút mạnh mẽ kéo cả người vào trong vực sâu, hắn đang kinh sợ không thôi, nghĩ ràng bị Dực khô lâu từ bỏ. Nhưng bên tai bỗng nghe được một tiếng hét lớn, khiến tâm tình Nicolas nháy mắt bình tĩnh lại.
Dực khô lâu không phải Nerys, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện tai hại với Sarin như thế. Mình đã không chú ý phối hợp với Dực khô lâu, mới vừa rồi Dực khô lâu tập hợp tất cả chiến sĩ thái cổ đánh một đòn mạnh nhất, đủ để ngăn cản tượng đá kia khoảng 1 giây.
Tuy rằng mình không phải Thần thuật sư, cũng có thể lợi dụng 1 giây này khống chế tượng đá một chút, sau đó ung dung đuổi kịp bước chân Dực khô lâu. Đáng chết, sao mình phản ứng chậm như thế?
Tiếng hét của Dực khô lâu ngày càng xa, tốc độ truyền âm thanh trong nước còn nhanh hơn trong không khí, Nicolas biết phương hướng mình rơi xuống, sợ là đã cách Dực khô lâu trên 10 dặm. Hơn nữa khoảng cách giữa hai người ngày càng xa, lực hút của vực sâu không phải vuông góc xuống dưới, mà là hướng tới trước.
Trong lòng Dực khô lâu buồn bực không thôi, để lạc mất Nicolas, hơn nữa mình còn không thể kháng cự được lực hút mạnh đến thế, chỉ có thể để mặc cho dòng nước dẫn mình đi, rơi xuống vực sâu. May mà ở đằng sau còn có 24 chiến sĩ thái cổ đều đuổi kịp, ở trong nước, họ dùng mảnh giáp ở mặt sau giáp Ô huyết khống chế phương hướng, không đến mức thất lạc với Dực khô lâu.
Chiến sĩ thái cổ ở thời kỳ viễn cổ đều là tinh binh, những ngày bọn họ ở trong quân đội, tuyệt đối sẽ không hành động phân tán, 24 người theo bản năng tụ tập một chỗ, hành động theo Dực khô lâu. Không có Sarin, Dực khô lâu là trưởng quan của bọn họ.
Nicolas! Thật có lỗi!
Trong lòng Dực khô lâu thầm nói, ánh mắt nhìn về phía trước, Vong linh quan sát đã bị hạn chế, chỉ nhìn ra không tới 1 dặm, vực sâu không biết sâu đậm cỡ nào, cánh của Dực khô lâu đã bị áp lực cực lớn, không dám ngừng lại, sợ bị lực lượng kỳ dị trong hoàn cảnh này xé rách xương cánh.
Nếu không phải hấp thu thân thể cương thi hoàng kim, Dực khô lâu cảm giác mình như muốn rã rời ra từng mảnh. Không biết Nerys đi theo chủ nhân, thân thể có chịu được áp lực mạnh mẽ đến thế này không.
Dực khô lâu bắt đầu lo cho Nerys, hắn sợ Nerys bảo vệ bất lực, khiến Sarin bị tổn thương.
Độ sâu của vực sâu chỉ có 80 dặm, bởi vì không phải rớt xuống vuông góc, mà là đi tới trước chừng ngàn dặm, chỉ cần góc độ lệch một chút xíu, cuối cùng khoảng cách rớt xuống giữa Dực khô lâu và Nicolas cũng sẽ kéo dài ra khiến người ta đau đầu.
Nicolas là Thần thuật sư, không phải Ma pháp sư, Dực khô lâu chỉ có thể khẩn cầu Nicolas giấu riêng không ít bảo vật, có thể giữ được cái mạng của hắn. Mình phải đi tìm chủ nhân, không thể tìm kiếm Nicolas, bàng không mình và chủ nhân hụt nhau thì rắc rối. Không có Thuyền luyện kim Bàn quy, trở về Biển đóng băng cũng là một chuyện cực kỳ khó khăn.
Tuy rằng Nicolas hiểu được Dực khô lâu, nhưng tinh cảnh của hắn không ổn. Thần thuật sư ở trong hoàn cảnh này, năng lực sinh tồn không bàng Ma pháp sư, cho dù hắn là cường giả cấp chín cũng không ngoại lệ. Trong vực sâu này, hiệu quả của kỹ năng cấp bảy trở xuống sẽ không kéo dài, muốn bảo vệ mình, ít nhất phải sử dụng kỹ năng cấp bảy trở lên.
Đáng chết! Đáng chết! Trong lòng Nicolas mắng, mở nhẫn lấy ra một cái quyển trục thần thuật, mở ra.
Một cái quả cầu ánh sáng bao bọc Nicolas, Nicolas cũng không muốn khống chế phương hướng, chỉ làm giảm bớt lực lượng chảy mất, để cho dòng nước hút mình rơi xuống vực sâu.
Khoảng cách ngàn dặm nhanh chóng xuyên qua, quả cầu ánh sáng trên người - Nicolas nhanh chóng mỏng đi, đến bên cạnh vực sâu, Nicolas bất đắc dĩ lại mở một quyển trục.
May mắn vì cùng Sarin đến Biển đóng băng, mình nắm chặt thời gian chế tạo không ít quyển trục thần thuật. Cũng may mà Sarin là chủ công rộng rãi, mình lãng phí hơn phân nửa tài liệu, Sarin cũng không nói gì thêm, vẫn tiếp tục cung cấp cho mình tài liệu quyển trục thần thuật.
Nicolas mở ra quyển trục thứ hai, quả cầu ánh sáng bảo vệ hắn, mãi cho tới đáy vực sâu, bên ngoài vương thành vực sâu. Tuy rằng Nicolas không nhìn tới tường thành đổ nát ở xa xa, nhưng hắn thấy được số lượng di hài ma thú không lồ.
Nicolas thả ra thần thuật kiểm tra, trong lòng mừng rỡ. Nơi này không thiếu khí tức linh hồn, tuy rằng khí tức linh hồn không ẩn chứa năng lượng khổng lồ bàng mảnh vỡ linh hồn, nhưng rất tinh thuần, vừa lúc có thể tu sửa Linh hồn châu của mình.
Lực lượng thần thuật sa đọa chủ yếu tới từ Linh hồn châu, những khí tức linh hồn này có thể tu sửa linh hồn tan vỡ bên trong, cung cấp càng nhiều lực lượng cho Nicolas.
Nicolas đột nhiên có tin tưởng rời khỏi vực sâu, trong số lượng hài cốt ma thú khổng lồ kia, ít nhất có 1 phần ngàn còn có mảnh vỡ linh hồn, thu gom những mảnh vỡ linh hồn đó rất rắc rối, nhưng đối với Nicolas đang sinh tồn trong nguy cơ, đó là cọng cỏ cứu mạng, hắn sẽ mặc kệ khó khăn gì.
Nicolas cũng không muốn tìm töi xung quanh, bắt đầu tìm kiếm mảnh vỡ linh hồn trong di hài, đồng thời dùng Linh hồn châu hấp thu khí tức linh hồn. Vừa làm việc, Nicolas vừa cười khổ, hiện giờ mình thật là giống Vong linh pháp sư mà.
Dực khô lâu chạm đất, thu hồi đôi cánh, quay đầu nhìn lại, 24 chiến sĩ thái cổ đều không tổn thất, toàn bộ theo sau mình.
Chủ nhân à, ngài đừng chết nha...
Dực khô lâu vung tay trái lên, cầm chiến phủ hai mặt thật lớn, đi về phía vương thành vực sâu. Tuy rằng hắn không biết cách 80 dặm có tường thành đổ nát, nhưng những hài cốt ma thú nơi này đều quay đầu cùng một hướng. Nơi đó, hẳn là chỗ Sarin đi.
Trên đường đi, hoàn cảnh không có bất cứ sinh vật nào làm Dực khô lâu cảm giác rất thoải mái, hắn cắn nuốt từng ngụm khí tức linh hồn, khí tức linh hồn trong mấy dặm như bị lốc xoáy hút đi, tràn vào trong người Dực khô lâu. Dực khô lâu không thèm để ý mảnh vỡ linh hồn, hắn cần giữ lại mảnh vỡ linh hồn phải là sinh vật có trí tuệ, ví dụ như con người. Linh hồn ma thú, tinh tế kém xa con người, không có nhiều ý nghĩa với vong linh như Dực khô lâu.
Đáy biển tối đen, trong hài cốt ma thú chất cao như núi, một con khô lâu vàng nhạt, sau lưng dẫn theo 24 chiến sĩ toàn thân lóe lên hào quang màu đỏ đi tới, thật là quỷ dị.
Khí tức linh hồn đen đậm tụ tập thành dòng sông lớn ở sau lưng khô lâu vàng nhạt, những nơi đi qua, hài cốt ma thú đều vỡ vụn, hóa thành tro tàn.
Dực khô lâu cảm giác được, mình và thân thể cương thi hoàng kim dung hợp ngày càng hoàn mỹ, mỗi một tia khí tức linh hồn tràn vào, màu hoàng kim trên người Dực khô lâu sẽ mờ đi một phần. Năng lượng cương thi hoàng kim không bị triệt tiêu, mà là co rút vào trong, làm cho xương của nhan sắc một lần nữa biển thành màu ngọc bích. Trong cơ thể Dực khô lâu, một trái tim màu hoàng kim dần dần hình thành.
← Ch. 436 | Ch. 438 → |