← Ch.462 | Ch.464 → |
Xuyên qua bức tường, lúc này mới được coi là đi tới bên cạnh cung điện. Sarin không dám sơ suất chút nào, hắn còn không biết đám ác ma bị giam giữ ở chỗ nào. Ngoài bốn ác ma ra thì còn có một số ác ma binh lính cũng bị bắt giữ, những ác ma này nếu có thể cứu được thì hắn cũng muốn cứu ra.
Hắn nhìn thoáng qua Nicolas, lão Thần thuật sư này đang nhìn không chớp mắt.
- Nicolas, có thể hay không...
- Tiểu Dự ngôn thuật khẳng định có thể tìm được vị trí của ác ma, nếu ngươi không sợ bị phát hiện là được.
Nicolas nói thẳng. Hòn đảo này có chiều sâu năm mươi dặm, tiểu Dự ngôn thuật của hắn tìm kiếm vị trí của ác ma cũng không khó chút nào, nhưng tiểu Dự ngôn thuật cấp chín tất nhiên phát ra sa đọa thần quang, bất kỳ một Ma pháp sư nào trên đảo cũng có thể phát hiện ra được.
- Không có biện pháp khác sao?
Sarin nhìn Nicolas, hỏi.
- Rất chậm, ài...
Nicolas thở dài, lấy từ trong không gian trang bị của hắn ra thi thể của một con chuột, sau đó từ trong Linh hồn tháp màu máu bắn ra một luồng hào quang màu xám, chìm sâu vào trong thi thể con chuột kia, thi thể con chuột lập tức lăn một vòng trên mặt đất, nằm rạp trước mặt Nicolas.
Con chuột này là đặc sản của thành Mesterlin, là Thiết cốt thử mà chỉ những nơi hoang vắng tại phương bắc mới có, con chuột bình thường chỉ có tuổi thọ vài năm, nhưng loại Thiết cốt thử này lại là ma thú cấp một, tuổi thọ kéo dài đến mười lăm năm trở lên. Sarin vì khai khẩn đồng ruộng, nên đã tổ chức các Ma pháp sư tiến hành rồi tiêu diệt chúng, nên mới thu được thứ này.
Không nghĩ tới Nicolas còn có thể sử dụng loại kỹ năng này, làm cho linh hồn bám vào trên thi thể. Điều này đối với Ma pháp sư thì chính là kỹ năng chỉ có sau khi lên cấp mười. Nhìn bộ dáng điều khiển thoải mái của Nicolas, hiển nhiên là hắn đã bắt đầu luyện tập kỹ năng này từ rất lâu rồi.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Sarin, Nicolas đành phải nói:
- Đây là Hàng lâm thuật, vào lúc bất đắc dĩ thì mới dùng, có tổn thương đối với linh hồn. Nếu là ta tự mình dùng, thì thậm chí còn có thể bám lên trên cả người sống.
Sarin không tiếp tục hỏi nữa, hiển nhiên Nicolas không quá nguyện ý sử dụng kỹ năng này, chỉ sợ điều này có liên quan với Giáo đình. Hàng lâm thuật? Từ sau khi mình biết về Thần tộc, thì cũng biết Thần tộc có thể thông qua vị diện, trực tiếp hàng lâm trên người tín đồ.
Bản thân mình cần phải lưu ý điểm này, hiện tại nếu trên Myers đại lục xuất hiện cường giả cấp mười hai, như vậy có nghĩa là cao đẳng Thần sứ cấp mười hai đã có thể hàng lâm Myers đại lục. Nếu là như vậy, lực lượng của Giáo đình sẽ lập tức trở nên vô cùng đáng sợ.
Nicolas nói vài câu khó hiểu với Thiết cốt thử kia, Thiết cốt thử xoay người rời đi. Nicolas nói:
- Chủ công, chúng ta vẫn nên đi tìm một chỗ ẩn thân đi.
- Thứ đó thì sao?
- Nó có thể ngửi được mùi của ta, trên hòn đảo này, chỉ cần ta không rời đi, thì nó sẽ có thể trở lại bên cạnh ta.
Nicolas nói.
Sarin trong lòng đã có lý giải mới đối với Hàng lâm thuật, Hàng lâm thuật này không chỉ sẽ giữ lại năng lực của bản thân người hàng lâm, mà ngay cả một số năng lực của người bị hàng lâm cũng vẫn còn có thể sử dụng được. Thiết cốt thử có khứu giác tốt tới mức thái quá, nhưng thị giác thì lại rất kém.
Hàng lâm thuật này chính là thứ rất đáng ghét, không biết có kỹ năng gì có thể khắc chế được nó. Sarin trong lòng không thoải mái, nhưng động tác cũng không chậm, cảm giác của hắn là mạnh nhất trong đội ngũ, hai mươi mấy người cũng không có khả năng tiếp tục ẩn nấu trong sương mù được, màn sương mù này sớm muộn gì thì cũng phải tan đi.
Địa thế trên đảo cũng không bằng phẳng, cung điện nhấp nhô, trải rộng khắp các sườn núi. Sarin ở dưới sự yểm hộ của sương mù, xuyên qua hơn mười con đường hẹp, đi vào một kho hàng rồi dừng lại. Hắn dùng cảm giác dò xét, xung quanh không có người, lập tức lại lần nữa dùng Dòng Nước Cắt, mở ra bước tường kho hàng, mang theo mọi người tiến vào trong đó.
Kho hàng này rất lớn, bên trong chứa các trang bị tiêu hao, cung tiễn vũ khí, áo giáp, lương thảo của các binh lính bình thường. Vật tư trong kho hàng của người Vân Lưu khác với của người Tần Nhân, rất nhiều thứ đều bị ném loạn cùng một chỗ, khi phân phát thì vô cùng thuận tiện, nhưng khi cất vào thì lại rất phiền toái.
Sarin quan sát xung quanh, mang theo mọi người đi vòa chỗ sâu trong kho hàng, vật tư trong kho hàng này bị bày bừa bãi, khi bảo dưỡng thì rất khó khăn. Xem ra Đại công tước Jagged cũng không dự định đóng quân lâu dài ở trong này, ít nhất thì những vật tư này được đặt ở đây, sẽ chuẩn bị được dùng đến.
Tấn công thành Lian ư? Hắc, ta muốn xem Luyện Kim Thành cuối cùng sẽ giải quyết như thế nào!
Lúc này thì Sarin ngược lại không nghĩ tới việc đánh chết Đại công tước Jagged nữa, tuy rằng Đại công tước Jagged này đã bắt đi bốn ác ma của mình, còn có thương thuyền do thành Mesterlin bảo hộ, nhưng mục đích của hắn là thành Lian, Sarin không thể không nghĩ lại một chút.
Bản thân Sarin cũng có gian tế bố trí trong thành Lian, biết thành Lian đã xây dựng sáu tòa ma pháp tháp, lực phòng ngự tăng mạnh lên tận mười mấy lần. Còn có đại lượng vật tư cũng được tồn trữ trong thành Lian, không bao giờ còn phải lo lắng vì bị nhốt nữa.
Các cái giá đỡ trong kho hàng đều được dựng lên tận trần nhà, các con rối cũng không được khởi động. Sarin tìm một vị trí chứa lương thực rồi dừng lại. Hắn tiện tay bố trí một cái ảo ảnh ma pháp trận, che dấu hơn hai mươi người của mình. Không gian nơi này nhỏ hẹp, cũng may các thái cổ các chiến sĩ không hề có yêu cầu gì với môi trường cả, cho dù có chật chội cùng một chỗ thì cũng không ngại.
Sarin thu hồi ma pháp Thuật vân hành, Nicolas vẫn có chút khẩn trương, hắn còn có thể liên hệ với Thiết cốt thử mà mình khống chế, loại liên hệ này quá yếu, hắn chỉ có thể biết được Thiết cốt thử có tìm được mục tiêu hay không, sau đó xác định tọa độ.
Đại khái qua hơn hai giờ thời gian, Sarin đã minh tưởng được một lần, Nicolas đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể lung lay. Sarin mở mắt ra, vội hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
- Chủ công, Thiết cốt thử kia bị giết!
- Có tìm được mục tiêu không?
Sarin sẽ không để ý tới việc một linh hồn biến mất, đối với Ma pháp sư mà nói, linh hồn sớm hay muộn cũng phải tiêu tán, trở về trong nguyên tố, như vậy thì còn tốt hơn tồn tại trong Linh hồn tháp màu máu.
- Không có, chủ công!
Nicolas vô tình nói lớn, nhưng lập tức nhớ tới nơi này không phải là chỗ an toàn, liền vội vàng thấp giọng lại, nói:
- Chủ công, Hàng lâm thuật bị hoàn toàn phá hủy, Thiết cốt thử kia là bị một nguyên tố pháp sư am hiểu kỹ năng linh hồn giết chết!
- Nguyên tố pháp sư?
- Có cảm giác rất quen thuộc, pháp sư này phi thường cường đại, so với chủ công thì còn mạnh hơn một ít, nhưng chắc không phải là Ma đạo sư cấp mười.
Nicolas không biết hình dung như thế nào, trong nháy mắt Thiết cốt thử bị giết, hắn mạnh mẽ mở ra Hàng lâm chi nhãn, muốn xem bộ dáng địch nhân một chút, nhưng mà Thiết cốt thử bị đánh chết trong lòng đất, hắn chỉ cảm nhận được một tia khí tức quen thuộc.
Loại quen thuộc này chính là do hắn từng lưu ý tới một người nào đó mới có, nhưng nếu muốn nhớ lại, thì vẫn có chút khó khăn.
- Nicolas, ngươi đi qua Vân Lưu chưa?
- Chưa từng!
- Vậy thì người này sẽ không phải là Vân Lưu pháp sư, ngươi quen thuộc, nhưng lại không nhớ nổi, hẳn là chỉ vẻn vẹn gặp một hai lần, nhưng hắn lại khiến cho ngươi chú ý, ngươi ngẫm lại, người như vậy, có những ai?
Sarin biết Đại công tước Jagged là chiến sĩ cường đại, nếu bên cạnh còn có một pháp sư cường đại, vậy thì sức chiến đấu sẽ tăng lên rất nhiều.
Hàng lâm thuật của Nicolas là một trong những kỹ năng thần bí nhất của Giáo đình, bởi vì người ngoài căn bản không thăm dò được bí mật gì của thần thuật này. Thiết cốt thử mà hắn khống chế bị một kích mất mạng, linh hồn cũng không trốn được, sự kinh ngạc của Nicolas thì còn mãnh liệt hơn so với Sarin.
Kỹ năng linh hồn của nguyên tố pháp sư thì trước cấp chín gần như không có, nguyên tố pháp sư này cũng không phải là cấp mười, lại có thể hoàn toàn tiêu diệt Thiết cốt thử của mình, Nicolas chỉ hận không thể tự mình đi nhìn một chút, xem nguyên tố pháp sư này là ai. Sarin nhắc nhở, Nicolas cũng nghĩ tới, người có thể khiến cho mình chú ý, mà lại không phải là Vân Lưu pháp sư, vậy thì mục tiêu sẽ không quá nhiều.
Hàng năm mình đều ở Giáo đình, sau khi đi theo Sarin, thời gian dài nhất chính là ở thành Mesterlin và thành Girder. Thần thuật sư có tinh thần lực cường đại, Nicolas tâm niệm vừa động, đã thu nhỏ mục tiêu tới hai người, lập tức hắn đã đưa ra phán đoán.
- Chủ công, phiền toái lớn!
- Phiền toái gì?
Sarin khó hiểu.
- Ta đã nghĩ ra người này là ai rồi!
- Là ai?
Sarin có chút buồn bực với cách nói chuyện của Nicolas, một câu không nên tách ra như vậy.
- Ngươi cũng đã gặp, là Luyện Kim Thành Ma đạo sĩ, Persian!
Persian...
Sarin trầm mặc, nhưng trong lòng hắn lại rất khiếp sợ. Không phải do Persian rất cường hãn, mình có sáu đại Nguyên tố huy chương, đơn đả độc đấu, tuyệt đối sẽ không thua pháp sư cùng cấp khác.
Nhưng hắn biết, Persian là luyện kim thuật đại sư, hơn nữa am hiểu luyện kim trên thân thể người. Loại kỹ xảo Luyện cốt thuật này trước mặt Persian thì chỉ là trò trẻ con. Trước đây có một lần Persian đi ngang qua thành Girder, nói rằng hắn muốn đi Vân Lưu, không nghĩ tới đã bị Đại công tước Jagged mời chào!
Điều này có chút không xong, với Nhân thể luyện kim thuật của Persian, tuyệt đối có thể khống chế rất nhiều thái cổ chiến sĩ!
Trên Thái cổ chiến hạm có bao nhiêu chiến sĩ cấp chín? Hình như là hơn sáu vạn, nếu đều bị Persian khống chế, vậy thì thành Mesterlin của mình cũng không ngăn được a!
Sẽ không, sẽ không!
Một Ma đạo sĩ cấp chín, cho dù luyện kim thuật có mạnh đến mấy đi nữa, thì cũng không có khả năng khống chế tất cả thái cổ chiến sĩ. Cường độ linh hồn của mình đã rất đáng sợ rồi, trong số cùng cấp thì tuyệt đối không có địch thủ. Nhưng mình cũng tuyệt đối không có khả năng khống chế hơn 100 tên thái cổ chiến sĩ, mà nếu đồng thời khống chế thì cũng chỉ được dưới 50 tên mà thôi.
Hiện tại mình tổng cộng đã khống chế được 48 thái cổ chiến sĩ, đã là cực hạn, cho dù Persian kia có mạnh đến mấy đi nữa, thì cũng không có khả năng khống chế số lượng vượt qua mình, khả năng duy nhất có thể là những thái cổ chiến sĩ này không phải do bản thân hắn khống chế, mà chỉ làm cho bọn họ sống lại, nghe theo các mệnh lệnh đơn giản, nếu như vậy...
Nếu như vậy, Luyện Kim Thành cũng gặp nguy hiểm. Thời gian càng dài thì lại càng nguy hiểm.
Tài phú của Đại công tước Jagged không biết có bao nhiêu, nhưng hắn duy trì được Nhân thể luyện kim thuật của Persian, khẳng định sẽ không thiếu tiền.
Sarin trong lòng bộc phát ra một luồng sát ý vô hạn, Đại công tước Jagged phải chết! Cho dù thế nào thì mình cũng không thể để cho thế lực này tiếp tục phát triển thêm nữa. Còn có Persian, có phải nên giết chết luôn hay không đây?
Sarin nhớ tới Hobdina, nữ Ma pháp sư không có đầu óc kia.
Phải thừa nhận, học sinh của Persian này rất khờ dại, không có uy hiếp gì. Nàng đối xử với Sarin cũng không tồi, nhưng nếu Persian đã khống chế đại lượng thái cổ chiến sĩ, đối với chính mình, đối với bất kỳ kẻ nào, thì cũng đều là một uy hiếp quá lớn. Trừ khi hắn chịu phục tùng mình!
Sarin cảm giác vô cùng không ổn, dường như mình đã lâm vào một cái vòng luẩn quẩn rất khủng bố, nếu không phục tùng mình, thì sẽ bị gạt bỏ!
Nhìn thấy bộ dáng nôn nóng của Sarin, Nicolas và Zola cũng không biết làm gì. Bọn họ cũng không là kẻ ngốc, biết thái cổ chiến sĩ có thể bị luyện kim thuật khống chế, tự nhiên cũng nghĩ tới chuyện mà Sarin đang lo lắng.
Zola tự phụ thiên tài, nhưng hắn cũng không dám nói rằng mình có thể đối phó với mấy vạn thái cổ chiến sĩ, những thái cổ chiến sĩ kia sẽ đâm hắn thành tổ ong. Đừng nói tới mấy vạn tên, chỉ cần mấy trăm tên thì hắn đã không đối phó được rồi.
Nicolas lại nghĩ sâu xa hơn, nếu Đại công tước Jagged có năng lực khống chế được tất cả thái cổ chiến sĩ, thì Giáo đình sẽ chẳng là cái rắm gì cả. Chuyện mà mình lo lắng sẽ càng ngày càng xa vời, từ điểm đó mà nói, thì đây cũng không phải là chuyện xấu.
Vấn đề là, Đại công tước Jagged này và chủ công tuyệt đối không phải là người chung một đường, nếu hắn trước tiên công kích thành Mesterlin, vậy thì rất không ổn. Nếu để cho chủ công có đủ thời gian, thì chủ công cũng có thể khống chế rất nhiều thái cổ chiến sĩ, nhưng tuyệt đối sẽ không nhanh như luyện kim thuật được. Đó là một vấn đề về thời gian, sau khi Đại công tước Jagged tấn công thành Lian, thì sẽ tiến quân vào đất liền, hay là dọc theo bờ biển về phái bắc, tấn công thành Mesterlin?
Hải quân của người Vân Lưu là mạnh nhất, đi lên phía bắc tấn công thành Mesterlin thì sẽ có khả năng lớn hơn một chút.
Ánh mắt Sarin lóe lên, trăm ngàn ý niệm trong đầu xoay tròn, đều là về việc nên xử lý chuyện trước mắt như thế nào. Từ thời gian mà Persian tới Vân Lưu để suy tính, Đại công tước Jagged có thể đã khống chế được không ít thái cổ chiến sĩ. Hiện tại vấn đề duy nhất chính là người Vân Lưu có nắm giữ được kỹ thuật Ma lực lò luyện hay không mà thôi.
Có Ma lực lò luyện, rất nhiều đại hình trang bị, con rối, đều có thể dễ dàng chế tạo ra. Điều này đối với chiến tranh mà nói, chính là kỹ thuật mang tính quyết định. Khống chế thái cổ chiến sĩ thì vẫn chỉ là một chuyện trong phạm vi nhỏ, nếu kỹ thuật Ma lực lò luyện được truyền bá ra, vậy thì lực lượng hiện tại của mình sẽ có chút không đủ.
Đương nhiên Sarin sẽ không cho rằng mình mang theo Nguyên tố huy chương là có thể hoành hành thiên hạ được, nếu là như vậy, thì đại lục đã sớm bị Luyện Kim Thành thống nhất rồi. Nếu muốn chiếm lĩnh thổ địa, thì vẫn phải dựa vào quân đội chính quy, Ma pháp sư chỉ là một tác dụng trọng yếu nhất mà thôi. Một Ma đạo sĩ bình thường thì phải đi ngàn dặm mới tìm được một người, còn phải bồi dưỡng mấy chục năm. Một khi chết đi, công sức mấy chục năm sẽ trở nên uổng phí, nếu muốn tiếp tục bồi dưỡng một người nữa, thì lại mất thêm mấy chục năm thời gian.
Ma đạo sĩ thăng cấp nhanh như mình thì không phải là không có, đó là dùng nhiều tiền để bồi dưỡng ra. Mình đã tiêu hao bao nhiêu ma hạch? Dùng cái đầu của Ma pháp sư cũng không tính ra được. Dù sao Ma pháp sư bình thường thăng cấp đến cấp chín, thì tốn kém có lẽ chỉ bằng một phần mười của mình, thậm chí còn ít hơn. Phương thức bồi dưỡng pháp sư như vậy, căn bản không thể lưu hành rộng rãi được.
- Chủ công, ta thấy có thể được.
Zola dùng tay nắm chuôi kiếm, nói với Sarin.
- Cái gì có thể?
- Chủ công, ta thấy ngươi có bộ dáng muốn giết người, đương nhiên là phải đi giết Đại công tước Jagged. Đại công tước Jagged đang trong tuổi tráng niên, khẳng định không bố trí người thừa kế, hắn vừa chết, gia tộc sẽ xảy ra nội loạn, tạm thời sẽ không uy hiếp tới chủ công được.
- Vân Lưu là như vậy ư?
- Đương nhiên là như vậy, Đại công tước Jagged này thì ta cũng biết, mấy đứa con trai đều nhỏ tuổi, đằng sau đều có người ủng hộ riêng. Một khi hắn chết, những người ủng hộ này sẽ vì ích lợi của mình, tất nhiên sẽ tạo ra cục diện chia rẽ.
Zola thập phần rõ ràng với chuyện của người Vân Lưu, hắn cũng không phải là đang nói bừa.
- Khả năng nắm chắc không lớn, trước hết cứu Beatrice đã!
Sarin nghe Zola nói vậy, ngược lại trở nên tỉnh táo. Việc mình phải làm là gì? Chính là cứu ác ma trở về. Đại công tước Jagged khẳng định là muốn trước hết tấn công thành Lian, trước lúc đó, mình vẫn là không nên động thủ thì tốt hơn, mọi chuyện sẽ có thành San Rock gánh vác.
Nếu thành Lian không bị phá, giữa thành San Rock và Luyện Kim Thành sẽ không có khả năng trở mặt với nhau. Hiện tại Luyện Kim Thành đã thả người Vân Lưu tới đây, nếu còn phá vỡ thành Lian, ta muốn xem Sephiroth ngươi xử lý như thế nào.
Tuy Sarin không muốn để cho Đại công tước Jagged trở thành tai họa, nhưng chắc gì đã muốn giết chết người này. Sự tình mấu chốt vẫn là Thái cổ chiến hạm trong tay Đại công tước Jagged, còn có cả Persian nữa.
Hiểu rõ điểm ấy, Sarin không còn do dự nữa, hắn nói với Nicolas:
- Đi tìm vị trí của Beatrice, ngươi yên tâm sử dụng Hàng lâm thuật, có tổn thất gì thì ta đều bù lại cho ngươi.
Nicolas đành phải gật gật đầu, lần này, hắn lấy ra hơn hai mươi thi thể Thiết cốt thử, sau đó gọi ra linh hồn từ trong Linh hồn tháp màu máu của mình, phân biệt đưa vào bên trong thân thể Thiết cốt thử. Những Thiết cốt thử này khẽ nằm rạp trước mặt Nicolas, chờ mệnh lệnh của hắn. Nicolas lại còn ngôn ngữ khó hiểu kia, sau đó đám Thiết cốt thử mới rời đi.
- Chủ công, loại tình huống này, giết Đại công tước Jagged mới là ổn thỏa nhất.
Zola thấy Nicolas lại lâm vào trạng thái si ngốc, bắt đầu khuyên nhủ Sarin.
- Khó, ta nghe nói người Vân Lưu có thế thân, người trên đảo này chắc gì đã là Đại công tước Jagged.
Sarin hoàn toàn tỉnh táo lại, Đại công tước Jagged làm sao có thể dùng thân phạm hiểm, xuyên qua phong tỏa của Luyện Kim Thành, tự mình đến tiến công thành Lian được? Hơn nữa mình cũng không phát hiện hạm đội khổng lồ quy mô trên biển, chỉ sợ Đại công tước Jagged còn chưa tổ chức tốt quân đội, thì bên phía Luyện Kim Thành cũng sẽ đề phòng người Vân Lưu rồi.
Hiện tại mình mà động thủ giết người, vạn nhất chỉ giết chết được một thế thân, thì sẽ mất nhiều hơn được. Đến lúc đó Đại công tước Jagged sẽ dứt khoát trước hết tấn công thành thị của mình, như vậy thì sẽ cản trở kế hoạch của mình.
Tần Nhân ở bên cạnh vẫn sừng sững không đổ, còn mình thì do có Lex, nên không thể xé rách da mặt mà tấn công. Mà Tần Nhân chiếm cứ hơn phân nửa Phoenix, hạn chế gắt gao vương quốc của mình, làm cho mình không thể phát triển được. Trừ phi có được toàn bộ Phoenix, nếu không thì việc cung cấp lương thực của mình vẫn sẽ bị khống chế.
Đánh giặc không phải là chuyện một, hai năm, Tanggulas đế quốc gấp gáp như vậy, chính là bởi vì lương thực không đủ a.
Sarin tưởng tượng đến một năm gần đây mình liều mạng thu mua lương thực, trong lòng rất tức giận. Nếu có toàn bộ Phoenix, mình cần gì phải chật vật như thế. Càng giận hơn chính là, Luyện Kim Thành dám uy hiếp mình, muốn khống chế giao dịch ma hạch. Tốt lắm, hiện tại ta không bán, tất cả ma hạch đều bỏ vào trong chiến tranh, tất cả lương thực tự cung tự cấp.
Sarin trong lòng nảy sinh ác độc, còn Zola thì vẫn đang lải nhải.
- Chủ công, kiểu gì cũng phải xử lý vài tên cường giả rồi hãy đi, nếu không thể diện của chúng ta sẽ bị nhục nhã. Đại công tước Jagged trên danh nghĩa là cướp đi của ngươi thị nữ, trên thực tế chính là khiêu khích, nếu ngươi không giáo huấn hắn một chút, các quý tộc dựa vào sẽ...
- Chẳng phải chỉ là cướp vài nữ nhân thôi sao, trên đảo này, ngươi thích cướp người nào về cũng được.
Sarin không cho là đúng nói. Đại công tước Jagged này kích thích mình, chính là hy vọng quyết chiến một phen trên biển, làm cho hải vực phía bắc thành Lian trở nên yên ổn lại.
Mình lo lắng người Vân Lưu, làm sao mà người Vân Lưu lại không phải đang lo lắng lực lượng của mình đây!
Quyết chiến với mình thì có chỗ tốt gì, Sarin còn chưa nghĩ ra được, nếu nghĩ ra được, hắn cũng không sợ cứng đối cứng cùng Đại công tước Jagged. Bởi vì Long Hài chiến hạm của mình vô cùng đặc thù, có thể lên bờ, cũng có thể bay vọt lên trên Thái cổ chiến hạm. Bí mật này vẫn còn chưa bị truyền ra ngoài.
Sarin đã tiến hành thí nghiệm với Thái cổ chiến hạm, cho dù là Ma lực lò luyện toàn bộ khai hỏa, cũng vẫn kém tốc độ của Long Hài chiến hạm.
Ở giữa hòn đảo là một tòa cung điện cao lớn, trong đó có vài người đang uống rượu. Trên chiếc bàn dài kiểu Vân Lưu, thức ăn trong các đồ sứ tinh mỹ đã lạnh, bốn người ngồi vây quanh thì vẫn đang nâng chén liên tục.
Người cầm đầu đang ngồi, dáng người có vẻ cao hơn những kẻ khác, hắn có một chòm râu màu đỏ, dáng người cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn, đang mặc trường bào tơ lụa kiểu Vân Lưu.
Nam nhân trung niên không có chút liên quan gì tới hai từ "đẹp trai" cả, nhưng lại có khí thế hiên ngang, trong ánh mắt màu tím ánh lên thần quang trầm tĩnh, dường như có thể xuyên thấu linh hồn người khác. Vấn đề về tướng mạo đều bị khí thế của hắn bù lại. Ai cũng sẽ không chú ý tới, trên mặt hắn có không ít vết rỗ.
Đối diện người mặt rỗ là một người cái càng thêm cổ quái, toàn bộ khuôn mặt của người này là kim loại, chỉ có phần cằm là của con người, còn để một chòm râu ngắn. Người này không ngồi trên ghế dựa, nửa người dưới đều là luyện kim máy móc, có sáu chân, cùng một cái cái đuôi kiểu bò cạp.
Người này chính là Luyện Kim Thành Ma đạo sĩ Persian, bộ dáng của hắn so với lần cuối cùng gặp Sarin thì còn khủng bố hơn, hiện tại trên người hắn, các đặc điểm của nhân loại càng ngày càng ít, ngoài kim chúc thì chính là xương cốt ma thú chế tạo thành cơ quan cơ thể. Một con mắt của Persian cũng biến thành tinh thể màu lam trong suốt, một con mắt còn lại là của nhân loại, tử khí âm u, con mắt cũng không chuyển động chút nào.
Người tiếp rượu hai bên, một người mặc ma pháp trường bào màu đen, giống với Persian, cũng là Ma đạo sĩ cấp chín. Trên đầu Ma đạo sĩ cấp chín này là một bộ tóc dài màu trắng bạc, khuôn mặt cũng có vẻ rất già nua, hiển nhiên là khi tuổi đã lớn mới thăng cấp Ma đạo sĩ, dung mạo cũng không quay về như khi trước được.
Một người khác thì mặc bộ áo vải trắng như tuyết, mái tóc dài trên đầu được cột lại, cắm một thanh thuý ngọc trùy. Bên hông hắn có một thanh đoản kiếm đang lùng lẳng.
Trong số bốn người, chỉ có người này là trẻ tuổi nhất, cũng có vẻ bình thường nhất, tuy rằng tướng mạo bình thường, nhưng lại rất có phong độ. Trong mắt người này có bốn đồng tử. Không phải là mỗi một con mắt có hai cái, mà trong mỗi một con mắt đều có bốn đồng tử. Song đồng đã hiếm thấy, nhưng mà tứ đồng như hắn, thì trước kia chưa từng nghe qua.
Hắn vươn tay, đưa cái chén sứ trắng như tuyết ra, trên bàn có một con rối tí hon cao nửa thước bắt đầu rót rượu cho hắn. Trên ngón tay trái của hắn có đeo một chiếc nhẫn, bên trong viên bảo thạch được khảm trên chiếc nhẫn có chứa các ma văn phức tạp huyền ảo.
Từ thái độ ngang hàng đối với hắn của ba người khác mà xem, thì đây cũng là một cường giả cấp chín, cường giả cấp chín xử dụng kiếm thì đương nhiên là Hoàng Kim Kiếm Thánh.
Xung quanh một cái bàn đã có hai Ma đạo sĩ cấp chín, hai Hoàng Kim Kiếm Thánh, lực lượng như vậy cũng rất cường đại.
- Công tước đại nhân.
Hoàng Kim Kiếm Thánh mặc áo vải giơ chén rượu lên, khẽ lắc lắc, nói:
- Ngài còn chưa quyết định xong hay sao?
Đối tượng mà hắn nói chuyện chính là nam nhân cao lớn có khuôn mặt rỗ. Bộ dáng của Đại công tước Jagged này đích thật là rất hùng tráng uy vũ, cực kỳ xứng đôi với danh hào của hắn.
- Vẫn chưa!
Đại công tước Jagged uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, nói:
- Thành Mesterlin tạm thời không nên tiến công, ta không rõ ràng lắm, chộp tới bốn nữ nhân kia, thì Sarin có thể tức giận, tiến đến quyết chiến hay không. Nếu hắn đi thành Lonestar, chúng ta cũng chỉ có thể trước hết tấn công thành Lian.
Ma đạo sĩ cao tuổi kia nói:
- Công tước, có Persian đại sư ở đây, cũng không đánh hạ được thành Mesterlin hay sao?
Đại công tước Jagged thận trọng lắc lắc đầu, nói:
- Ba mươi sáu tòa ma pháp tháp, ba mươi sáu tòa a!
Đại công tước Jagged lặp lại câu này, trên gương mặt do kim chúc tạo ra của Persian không có chút biểu tình nào, bỗng nhiên con mắt tử khí âm u kia đột nhiên trở nên linh động. Hắn cầm cái chén lên, trực tiếp ném vào trong miệng, nuốt xuống, nói:
- Công tước đại nhân, nếu ngài thích, ta lập tức mang theo Jagged chiến sĩ, đi đánh hạ thành Mesterlin kia!
← Ch. 462 | Ch. 464 → |