← Ch.625 | Ch.627 → |
Phù Không thành xuất hiện là vào ban đêm, vừa khéo có mây mù dày đặc. Hơn nữa Phù Không thành xuất hiện ở độ cao hơn ba vạn thước, cho nên trong tân ác ma thành trừ một ít cường giả, không có người nào phát hiện sự xuất hiện của vật khổng lồ này.
Chúng cường giả phát hiện Phù Không thành cũng là bởi vì vật khổng lồ như vậy xé rách không gian nhảy vọt ra, không gian dao động quá mức mãnh liệt. Đừng nói là tân ác ma thành, cho dù cường giả ở phương xa ngoài ngàn dặm đều có thể cảm giác được nơi này đã xảy ra không gian biến hóa mãnh liệt.
Không gian biến hóa này nhanh chóng ổn định lại, cường giả phương xa nhìn không được xa như vậy, lại biết tân ác ma thành không phải địa phương có thể thăm hỏi, cũng liền không có người tiếp tục chú ý nữa.
Phù Không thành tiếp tục đi lên, Sarin cũng không ngăn lại. Đến hiện tại mới thôi, hắn cũng chỉ biết có thể dùng phương thức khống chế ma pháp tháp để khống chế Phù Không thành. Phù Không thành muốn lên trên, vậy thì lên đi. Nếu không sớm muộn sẽ khiến cho người tới tra xét.
Xé rách không gian tiêu hao mất của Sarin mấy trăm sinh vật nguyên tố, tiêu hao như vậy thật sự khiến người đau lòng.
Jason nhìn thấy Sarin có vẻ đau lòng, dạy bảo học trò:
- Có thứ này, ngươi có thể tùy ý điều động quân đội, thậm chí có thể đi trực tiếp tấn công thành Divine. Tiêu hao lớn hơn nữa cũng là đáng giá...
- Con biết... biết rồi...
Sarin chỉ nói biết, vẫn còn không che giấu được tâm tình của mình.
Jason cũng là bất đắc dĩ. Học trò của mình cái gì cũng tốt, chỉ là không bỏ được tiêu tiền.
- Hiện giờ rảnh rỗi, thí nghiệm năng lực phi hành của thứ này một chút đi...
Jason không muốn nói thêm gì với Sarin. Cấp bậc của một người có thể đề cao, bản tính lại khó thể thay đổi. Sarin biết tiết kiệm dù sao cũng tốt. Nếu tiêu tiền như nước, bao nhiêu của cải đều có thể tiêu hết.
Sarin lại trầm tư giây lát. Nếu muốn bay, tuy rằng tiêu hao ma hạch bình thường là được. Lò luyện ma lực cái gì đều ăn, mặc kệ cấp bậc năng lượng cao thấp. Chỉ là phi hành này tiêu hao cũng sẽ không quá nhỏ, mình dù thế nào cũng phải tìm một nơi để đi, không thể tùy ý đi linh tinh.
- Chủ nhân. Nếu không, đi Luyện Kim Thành xem xem...
- Không được. Phù Không thành này còn chưa được. Nếu ngươi hiện tại có thể cho ta mấy vạn khống ma sư, ta liền đi qua...
Sarin trả lời Nerys. Trong Phù Không thành của hắn chỉ có 3600 khống ma sư, muốn đối phó Luyện Kim Thành vẫn là chưa đủ. Hắn và sư phụ không có khả năng áp chế cường giả đỉnh cấp của Luyện Kim Thành, bởi vì Luyện Kim Thành có được ma pháp tăng phúc khí cỡ lớn.
Về phân 50 vạn con rối lôi điện, đối phó chức nghiệp giả bình thường đương nhiên là chiếm hết ưu thế. Đối phó pháp sư của Luyện Kim Thành, chút lực lượng lôi điện ấy cũng chỉ có thể khiến pháp sư sơ sẩy tê liệt một chút, rất khó giết chết kẻ địch.
- Chủ nhân, thứ này không phải có thể tiến hành không gian nhảy vọt sao...
Ý tứ của Nerys đương nhiên là đánh không lại liền chạy.
Sarin cười khổ. Không chờ Jason trả lời hắn liền cho Nerys đáp án.
- Ma pháp trận không gian di động này cũng không tính hoàn toàn. Vào thời viễn cổ, nhân loại nắm giữ số liệu chi tiết mỗi một điểm tọa độ không gian, đều không thể đem trang bị cỡ lớn như vậy di động chuẩn xác. Nếu ta lại sử dụng ma pháp trận này, khả năng lớn nhất chính là bị truyền tống về bán vị diện. Đó là còn tốt, chỉ sợ là truyền tống đến nơi ta không biết. Cái này gọi là danh sách tọa độ...
- Ta hiểu rồi...
Nerys cũng bắt đầu học tập ma pháp, ghi nhớ vô số danh từ ma pháp.
Cái gọi là danh sách tọa độ chính là dưới tình huống không xác định mục tiêu, dựa theo trí nhớ của "Thiên không chi thành" này tiến hành truyền tống lần tiếp theo.
Phù Không thành truyền tống lần đầu tiên, hơn phân nửa khả năng là về Myers đại lục, đây là điều Sarin và Jason đều biết. Nhưng là lần tiếp theo, danh sách tọa độ ở nơi này, Sarin cũng không biết. Vạn nhất danh sách tọa độ không trở về Myers đại lục thì phiền toái. Thứ này lúc trước nhưng chuyên môn dùng để truyền tống giữa vị diện.
Dùng "Thiên không chi thành" mang theo chiến hạm thái cổ, đưa binh sĩ tới vị diện khác là thủ đoạn bình thường nhất của nhân loại viễn cổ.
Tiêu hao của chiến hạm thái cổ nhỏ hơn "Thiên không chi thành" rất nhiều, chiến đấu trong vị diện lại là trang bị tiêu chuẩn tiết kiệm nhất. Trình tự bình thường hẳn là do một cường giả nhân loại trước tiên tới vị diện mục tiêu, sau đó ở vị diện đó tính toán chi tiết tọa độ vị diện, sau khi cung cấp cho "Thiên không chi thành" rồi mới tiến hành truyền tống.
Loại tọa độ vị diện này không phải là dùng để truyền tống mấy người mà là truyền tống đại lục hơn ngàn dặm. Sarin cho dù là tinh thần lực tăng thêm chục lần cũng không thể dựa vào lực lượng của mình tính toán ra được.
Hơn nữa loại ma pháp trận không gian di động này ngược lại truyền tống giữa các vị diện càng thêm tiết kiệm năng lượng.
Loại thiết kế này cũng không phải không hợp lý, chỉ vì cân nhắc an toàn mà thôi.
Nếu là nhân loại viễn cổ, có thể tiện tay ném một cái thần cách vỡ nát làm nguyên liệu cho lò luyện ma lực, Sarin lại không bạo tay như vậy. Sinh vật nguyên tố hắn bắt giữ được cũng không bỏ được tùy ý tiêu hao càng không nói gì đến thần cách.
- Chủ công, trước đi về Thành Tự Nhiên đi. Thuận tiện...
Elena đề nghị với Sarin.
Lời của nàng còn chưa nói xong. Chuyện thuận tiện, đương nhiên là thuận tiện đề cao địa vị của Sarin ở trong lòng tín đồ Tự Nhiên thần giáo. Lại nói, cũng không biết Baudelaire trở về làm Giáo hoàng có thể làm tốt hay không. Sarin buông tay mặc kệ cũng là vì kiểm nghiệm năng lực của Baudelaire.
- Cũng tốt...
Sarin cảm thấy chủ ý này không tồi. Pompei gần nhất, nhưng là ở Pompei bây giờ còn không có nhân loại nào đóng quân, đi cũng vô ích. Trong Thành Tự Nhiên hẳn là đã tụ tập mấy chục vạn tín đồ, "Thiên không chi thành" của mình bay tới, cấp cho tín đồ của Tự Nhiên thần giáo một điểm tâm lý ảm chỉ, tương lai những tín đồ này sa đọa cũng dễ dàng hơn.
Phù Không thành chậm rãi di động. Đây cũng không phải là món đồ nhỏ. Ma pháp tháp nguyên tố phi hành khởi động là cực kỳ nhanh chóng, Phù Không thành ban đầu lại chỉ có thể chậm rãi phi hành với tốc độ hơn 30 dặm/h. Cũng may tiêu hao của loại phi hành này nhỏ hơn nhiều so với tưởng tượng của Sarin.
Bên trong Phù Không thành một cái lò luyện ma lực cỡ lớn khởi động là có thể cho Phù Không thành phi hành.
Hơn nữa tốc độ này sau khi gia tăng, tiêu hao cũng không biến đổi. Phù Không thành chỉ là khởi động thong thả, tiêu hao phi hành chỉ vẻn vẹn là hơn 20 lần ma pháp tháp nguyên tố.
Nếu như muốn thong thả di động, tiêu hao của Phù Không thành này thậm chí có thể hạ thấp ngang bằng ma pháp tháp nguyên tố.
Chỉ cần Sarin không vội, hoàn toàn có thể ở trên Phù Không thành trải qua cuộc sống tu luyện, sau đó đi khắp mỗi ngóc ngách đại lục.
Độ cao của Phù Không thành cũng đang không ngừng điều tiết. Cuối cùng Sarin xác định, ở độ cao có không gian, ba vạn thước là tiết kiệm năng lượng nhất. Vượt quá ba vạn thước, không khí loãng đến gần như không có. Sau khi đến trong chân không không có một chút không khí nào, tiêu hao lớn lên, lại cần Phù Không thành phải chế tạo ra một tầng bảo hộ vô hình, khiến cho không khí trong Phù Không thành ngưng tụ, sẽ không tiêu tan vào trong chân không.
Phù Không thành này nếu hạ xuống mặt đất, tiêu hao cũng sẽ không giảm bớt quá nhiều. Toàn bộ Phù Không thành giống như là hàng năm ở một mảnh lục địa trong thành lũy năng lượng, ma pháp trận có tính tiêu hao này cũng sẽ không ngừng lại.
Lúc Sarin nhìn thấy Phù Không thành này, năng lượng trong Phù Không thành sớm đã tiêu hao sạch sẽ, không thể không tiêu hao tài liệu bản thân mới có thể duy trì nổi, không đến mức tiếp tục vỡ nát.
Cho nên lúc trước Sarin nhìn thấy cũng không phải diện mạo thực của Phù Không thành. Thẳng đến sau khi hắn bỏ vào đại lượng lục nguyên trọng thủy, sáng thế nguyên dịch cùng với xương đầu lâu người khổng lồ kết tinh, Phù Không thành này mới xem như khôi phục nguyên khí. Tất cả ma pháp trận cũng khôi phục về bộ dạng vốn có, có thể dùng để tiến hành chiến đấu.
Nếu đem Phù Không thành này hạ xuống mặt đất, chính là một tòa thành lớn 36 dặm vuông, độ cao tường thành 900 thước. Tòa thành hùng vĩ như vậy cũng chỉ có thành San Rock mới có thể so sánh.
Tốc độ của Phù Không thành càng lúc càng nhanh, đạt tới xấp xỉ 300 dặm mới không tiếp tục gia tốc. Còn nhanh hơn nữa, tiêu hao nguồn năng lượng lại là gia tăng gấp bội gấp bội.
Nam bắc Tần Nhân có khoảng cách hai vạn dặm, giữa hai thành thị này lại không xa như vậy. Tân ác ma thành đến Thành Tự Nhiên không tới vạn dặm. Phù Không thành một ngày có thể đi tới hơn bảy ngàn dặm, thời gian một ngày rưỡi Sarin liền khống chế Phù Không thành đi tới phía trên Thành Tự Nhiên.
Nerys giở trò, trước phái một ác ma có thể phi hành thay trang phục kỵ sĩ thần điện, từ trên Phù Không thành hạ xuống, lẻn vào trong Thành Tự Nhiên. Huy chương những kỵ sĩ thần điện này đều là Nerys thiết kế, chế tạo một cái tương đối đơn giản tiện lợi căn bản không tính là làm giả.
Trong Thành Tự Nhiên hiện tại đã hình thành bố cục tôn giáo hoàn chỉnh.
Baudelaire thủ đoạn rất cao cường, lấy hình thái một búp bê hình người thật đúng là lên ngôi Giáo hoàng. Winter thăng cấp Đại đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ thần điện, có thể thành lập càng nhiều đoàn kỵ sĩ. Về phần thủy hồ ly cũng buông xuống Thành Tự Nhiên.
Thủy hồ ly tự xưng là linh hồn phân thân của Tự Nhiên Nữ Thần, thành lập Thần sứ điện.
Trung tâm Thành Tự Nhiên là thần điện chân thực, các tin đố không nghi ngờ gì khác, đã thừa nhận thân phận của ba người.
Ba người chỉ có Winter tính là người, điều này ngược lại ăn khớp với giáo lí của Tự Nhiên Nữ Thần. Chỉ cần có sinh mệnh tồn tại liền có giai điệu của thiên nhiên.
Lúc trời hừng đông, các tín đồ nhận được thần dụ. Đây là thần dụ thứ hai từ khi Tự Nhiên thần giáo thành lập tới nay. Thần dụ thứ nhất, chỉ có những tên phản bội Thần Thánh Giáo đình kia mới biết được, đương nhiên thần dụ đó cũng là giả tạo.
Thần dụ này có chút cổ quái, chỉ là cho các tín đồ vào lúc mặt trời dâng lên cao nhất nghênh đón...
Đúng vậy, chỉ có cái từ nghênh đón này. Cũng không nói muốn nghênh đón cái gì.
Nhưng là thần linh lên tiếng, các tín đồ đều sẽ tuân theo. Trong Thành Tự Nhiên hiện giờ đã tụ tập gần trăm vạn tín đồ, những tín đồ này đại đa số là nông phu, có lượng nhỏ quý tộc, người làm nghề thủ công cùng với một ít binh sĩ.
Hơn 80 vạn tín đồ ở trên các quảng trường của Thành Tự Nhiên chờ đợi. Khi bóng của các cột hành lang trên mặt đất gần như biến mất, một vật khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Dưới ánh mặt trời chiết xạ, Phù Không thành màu vàng lợt trở nên ánh vàng rực rỡ.
Dường như là mặt trời từ trên không rơi xuống, nhưng không nóng bỏng như mặt trời chói chang. Sarin thi triển thủ đoạn, trong phạm vi 120 dặm đều bị Tinh tú lôi điện bao phủ.
Mặt trời chói chang biến mất, sông sao vây quanh Phù Không thành lưu chuyển, giữa hư ảnh vô số tinh tú lóe lên dòng điện màu lam.
Thấy cảnh tượng như vậy, tất cả tín đồ đều bị rung động. Tiếng sấm của Sarin lập tức vang lên.
- Ta là Sarin – Sarin Mesterlin. Ta sẽ trợ giúp Nữ thần sống lại, xua đuổi Tà thần của vị diện khác. Giáo hoàng, đi lên gặp ta...
Thanh âm của Sarin bao phủ toàn bộ Thành Tự Nhiên.
- Điện hạ, như người mong muốn.
Baudelaire từ thần điện đi ra, dưới chân xuất hiện một cây cầu xanh biếc. Hắn men theo cầu, từng bước đi lên Phù Không thành, thành kính giống như một người hành hương.
Sarin nhìn thấy trên người Baudelaire mặc trường bào hoa lệ, trên mặt đeo mặt nạ tinh xảo. Mặt nạ này là trong suốt, lộ ra một gương mặt búp bê hình người cứng nhắc ở bên trong.
Trên mặt nạ trong suốt, thần văn màu xanh biếc lưu động, hình thành một loại mị lực kỳ dị.
Con mắt của búp bê hình người là một đôi đá mắt hổ. Loại bảo thạch cấp thấp này ở chỗ Baudelaire phát ra tia sáng mê người.
Baudelaire không giấu giếm sự thực mình là một búp bê hình người. Không biết hắn dùng biện pháp gì khiến tín đồ của Tự Nhiên thần giáo thừa nhận sự tồn tại của Giáo hoàng như hắn.
Người từng tiếp xúc thần linh luôn học được một chút kỹ xảo như vậy. Dùng để lừa gạt, hoặc là dùng để cứu rỗi.
Cây cầu màu xanh kia cũng là thần thuật hình thành, Sarin đều không biết Tự Nhiên Nữ Thần từng sáng tạo loại thần thuật chỉ có mẽ ngoài này, hoặc là đây là Baudelaire tự phát minh. Nhưng là Sarin phải thừa nhận các tín đồ rất thích thú đối với loại tình cảnh này.
Cảm giác đi lên thiên quốc, hấp dẫn đạt được vĩnh hằng.
Baudelaire đi tới trước mặt Sarin, quỳ xuống, hôn giày Sarin.
Sarin cũng không cảm giác thấy ghê tởm, Baudelaire hết sức thành kính. Động tác của hắn hơn 80 vạn tín đồ không nhìn được lại có thể cảm giác được. Giáo hoàng đang thần phục với Sarin, mà Sarin thì thản nhiên tự nhiên.
Nếu là ở trong tôn giáo khác, một màn này đủ để tạo thành sóng to gió lớn. Chỉ là toàn bộ Tự Nhiên thần giáo đều là Sarin sáng lập nên, tất cả giáo đồ đều biết điểm ấy. Lại nói, chuyện càng khiến mọi người khiếp sợ đều đã nhìn thấy, loại đồ vật về cảm giác này ngược lại không có làm tín đồ kinh ngạc bao nhiêu.
Đây là tác dụng tiềm di mặc hóa của Sarin.
Hôm nay, hắn cho Phù Không thành mang đến sự rung động cho các tín đồ, Baudelaire nắm chắc thời cơ, đem loại tín niệm này truyền ra ngoài, khiến cho bóng dáng của Sarin càng thêm rõ ràng trong lòng tín đồ.
- Baudelaire, ngươi làm không tồi.
Sarin nói một câu vổ vũ.
Baudelaire không đứng dậy, chỉ là ưỡn thẳng lưng trên mặt đất, đáp lời:
- Điện tại, ta hiện tại cảm thấy, người có lực lượng đi phá hủy Giáo đình.
Baudelaire chỉ chính là Phù Không thành. Phù Không thành này to lớn như vậy còn dễ nói, quan trọng là chất liệu mỗi một tấc đất đai đều có thể dùng để luyện chế trang bị. Cái này quá xa hoa. Loại xa hoa này lại vừa khéo, làm cho người ta có cảm giác giàu có mà không phải khoe khoang tài phú.
- Baudelaire. Ta biết, ngươi đối với Giáo đình oán niệm sâu năng. Tuy nhiên hiện tại Giáo đình có hai Thần sứ cấp 12, Thần sứ đến từ thần quốc...
Sarin nhìn con mắt yêu dị của Baudelaire, oán hận trong mắt hắn ta phai nhạt rất nhiều. Hắn ta cúi đầu nói:
- Điện hạ, ta còn có thể chờ.
- Đúng vậy, ngươi phải chờ.
Sarin tạm dừng một chút, nhìn thấy Baudelaire ngay cả linh hồn dao động đều không sinh ra lúc này mới nói:
- Diniteo bị ta giết chết triệt để, Đại trọng tài trưởng hiện tại cũng bị ngươi diệt trừ rồi hả?
Thân thể Baudelaire lúc này mới chấn động, đáp:
- Đúng vậy. Đại trọng tài trưởng bị ta hoàn toàn giết chết, ngay cả Thần vị thuật cũng không cứu được hắn.
Hắn nghe tin Diniteo chết, không nói rõ là cảm giác gì. Hắn đương nhiên không thể yêu cầu tự tay báo thù, năm đó hại hắn là Trọng tài trưởng. Chỉ là người như Diniteo nhìn như thiện lương, nhưng dưới sự đồng ý ngầm của hắn Trọng tài trưởng làm quá nhiều chuyện khiến người ta khó thể tha thứ.
Diniteo cứ vậy chết đi, Baudelaire rất muốn tự tay giết người này.
Chính là vì có Diniteo, Giáo đình mấy chục năm gần đây nhất mới khôi phục nguyên khí đồng thời mở rộng ra ngoài. Diniteo bồi dưỡng hơn trăm Hồng y giáo chủ, đám Hồng y giáo chủ này thực lực không mạnh nhưng là đều giỏi về kinh doanh.
Hoàng thất Tanggulas vất vả mấy trăm năm mới đoạt lại một chút đồ vật từ trong tay Giáo đình, vào thời đại Diniteo lại mất đi. Đây chính là giá trị của Diniteo. Nếu không phải gặp phải Sarin, Diniteo tuyệt đối sẽ trở thành Giáo hoàng vĩ đại nhất từ trước tới nay, cũng là một vị Giáo hoàng thực lực yếu nhất.
Giáo hoàng trước một đời, lúc lên ngôi là cấp 12.
Sarin không quan tâm Diniteo chết như thế nào, Baudelaire quan tâm. Hắn hy vọng Diniteo chết ở thành Divine, ở trước mặt tín đồ thành kính của hắn, ở trước mặt tất cả Hồng y giáo chủ mà không phải chết lặng yên không một tiếng động như vậy.
- Điện hạ, ta không có ý mạo phạm. Chỉ là ta cảm thấy, Diniteo dường như chưa chết.
Baudelaire đột nhiên nói một câu như vậy.
- Có lẽ vậy. Nếu Diniteo có thủ đoạn sống lại, ta cũng không có biện pháp. Nhưng là ít nhất hắn từng chết qua một lần ở trong tay ta. Người của Giáo đình thật sự là phiền toái...
Sarin không chút bận tâm trả lời.
Baudelaire cũng không nói tiếp. Sarin đồng thời cũng là Chiêm tinh sư, một câu nói của Baudelaire khơi lên sự cảnh giác trong lòng hắn. Đại trọng tài trưởng đều để lại thủ đoạn sống lại, Diniteo này thân là người lãnh đạo của Giáo đình vì sao dễ dàng như vậy liền bị mình giết chết?
Ban đêm, Giáo hoàng Baudelaire và Lôi Đình quân chủ Sarin nói chuyện dài, trên Phù Không thành bay xuống hàng trăm vạn hạt giống thực vật, ở Thành Tự Nhiên mọc rễ, nẩy mầm, khai hoa kết quả.
Lúc hừng đông, Thành Tự Nhiên đã tràn đầy hương thơm quả hồng nhan.
Đó là loại quả thuần khiết nhất trong Tự Nhiên thần giáo, Nữ thần Myers yêu nhất.
Phù Không thành lơ lửng trên Thành Tự Nhiên thời gian ba ngày, đưa xuống mấy chục vạn ác ma. Đám ác ma này mặc áo giáp của đoàn kỵ sĩ thần điện, gia nhập vào trong Thành Tự Nhiên.
Mà Baudelaire cũng có được vị giáo chủ thứ nhất – một vong linh thiện lương.
Điều này dương như biểu thị, hào quang của Nữ thần Myers đã chiếu rọi đến vị diện khác.
Vong linh này là một tên Ngọc khô lâu, đương nhiên là từ chỗ Dực khô lâu điều tới. Dực khô lâu đã bố trí xong phong tỏa trên biển, Luyện Kim Thành thử đột phá phòng tuyến. Một lần này lại bị hạm đội của Đại công tước Jagged ngăn lại.
Chiến đấu trên biển không có gì đáng nói. Uy lực của chiến hạm thái cổ khiến Luyện Kim Thành ăn đau khổ. Trừ phi Luyện Kim Thành cũng có được chiến hạm cùng cấp bậc đồng thời bố trí ma võng, nếu không ở trên biển chiến hạm thái cổ giống như một quan ải hùng vĩ khó thể công phá.
Đại công tước Jagged và Sarin hợp tác cũng có về mặt kỹ thuật. Chữa trị chiến hạm thái cổ này chính là một trong số đó. Sarin đạt được cự long Long đảo nuôi dưỡng, các loại biện pháp thu phục cự long hơn nữa còn chiếm được lượng lớn trứng cự long.
Trả giá của Đại công tước Jagged được hồi báo, Sarin cấp cho hắn bản vẽ bộ phận của chiến hạm thái cổ. Bản vẽ bộ phận này không bao gồm phương pháp chế tạo lò luyện ma lực, lại bao gồm kỹ thuật ma võng.
Bố trí ma võng tiêu phi thật lớn, nếu không có loại đồ vật như ma pháp tháp nguyên tố này, sự tồn tại của ma võng chỉ có thể phòng ngự mà không thể tiến công. Đươngnhiên bố trí ma võng trên chiến hạm thái cổ cũng là có thể, chỉ là chiến hạm thái cổ không thể phi hành, chỉ có thể tung hoành trên biển.
Sarin cũng không sợ Đại công tước Jagged dùng chiến hạm thái cổ đối phó mình, người này không ngốc như vậy. Cùng một đạo lý giống như Sarin không thể dựa vào chăn nuôi cự long đánh bại Đại công tước Jagged.
Sarin bố trí bố cục của Thành Tự Nhiên xong liền đưa sư phụ về Mesterlin, sau đó đón Tieta đi ra.
Sarin không thể tiếp tục tìm kiếm thần điện, hắn có hai chuyện muốn làm. Một chuyện là ở thành Pompei tu kiến bia kỷ niệm di chỉ. Một chuyện khác chính là muốn đi vương thành vực sâu, đem Tụ tinh châm đưa cho Cain.
Hai chuyện này đều không thể kéo dài. Sarin ước định với Cain, sau khi thăng cấp 10 sẽ đi vương thành vực sâu.
Cũng may Tụ tinh châm đã ở trong tay Sarin, Sarin cũng không cần hao phí thời gian gì, cho nên hắn quyết định trước tiên đi Pompei một lần. Trên đường Sarin đi Pompei, đoàn kỵ sĩ Tự Nhiên thần giáo đã mở rộng tới số lượng 50 vạn, trong đó 40 vạn là ác ma. Kỵ sĩ nhân loại gia tăng đến gần 10 vạn.
Đây là một tốc độ mở rộng cực kỳ khoa trương. Ở Tần Nhân, bất kỳ một loại tôn giáo nào, truyền bá đều không nhanh như vậy.
Hơn nữa tốc độ khuếch trương của Tự Nhiên thần giáo này còn đang gia tăng, giống như một con quái thú không ngừng bành trướng, bành trướng lên ở phương bắc Tần Nhân. Giáo hoàng Diniteo thân tử, đại quân Giáo đình bị dòng lũ bao phủ, 49 Hồng y giáo chủ chết sạch, Đại trọng tài trưởng mất tích.
Hết thảy mọi chuyện này đều khiến thế lực của Giáo đình ở phương bắc không thể tiếp tục duy trì, chỉ có thể lui về Kya Loulan.
Tự Nhiên thần giáo chính ở dưới tình huống như vậy điên cuồng hấp thu kỵ sĩ, chuẩn bị phản công.
Trong thành Divine, giáo đường từng thuộc về Giáo hoàng biến mất. Thay vào đó là hai tòa kiến trúc vô cùng cao lớn. Hai Thần sứ dời tới hai ngọn núi nhỏ, cho các Thần thuật sư tạo hình, xây dựng lên hai ngôi giáo đường cao gần ngàn thước.
Giáo hoàng tổng trưởng Sharjah tạm thời tiếp nhận chức vị Giáo hoàng. Sharjah tay cầm Chư Thần Chỉ Hoàn vốn có thể nắm hết quyền hành một đoạn thời gian lại bởi vì hai Thần sứ trở về, lại lần nữa biến thành con rối.
Tác dụng của hắn ở bên trong pháp điển vốn chính là người kế nhiệm lâm thời.
Trước khi tuyển ra Giáo hoàng kế nhiệm, Sharjah thay thế hành sử quyền lực Giáo hoàng, nhưng hắn trong thời gian này ngay cả tư cách tuyển chọn Hồng y giáo chủ cũng không có.
Tất cả Hồng y giáo chủ đều từ hai Thần sứ chỉ định.
Sharjah không cam lòng nhưng cũng không có cách nào. Hắn không phải đối thủ của hai Thần sứ. Thậm chí, thân là Giáo hoàng lâm thời hắn còn bị phái tới thành Quang Huy, điều tra một vụ trọng án năm trước phát sinh.
Thành Quang Huy là trung tâm của Giáo đình nguyên bản, hiện giờ đã xuống dốc. Đi loại địa phương này rõ ràng là hai Thần sứ quét dọn kẻ chướng mắt. Thần sứ muốn gạt qua con mắt Chúa tể Quang Huy thì không thể tự tiện giết chết Sharjah.
Người được chọn Giáo hoàng tổng trưởng đại đa số cũng là thần linh tuyển chọn. Nếu Giáo hoàng và Giáo hoàng tổng trưởng đồng thời bị mất mạng đối với thần linh mà nói chính là chuyện đáng chú ý. Bởi vì hai người đó là tuyệt đối sẽ không ra ngoài hành động cùng một lượt. Tất nhiên có một người tọa trấn trung tâm của Giáo đình, chuẩn bị đối mặt bất ngờ bất cứ lúc nào.
Sharjah vừa mới rời thành Divine, hai Thần sứ liền tuyển chọn ra Giáo hoàng mới.
Giáo hoàng mới còn là một đứa trẻ nhỏ, nghe nói gia nhập thần giáo không lâu, thậm chí không phải người của đế quốc Tanggulas.
Thiếu niên Giáo hoàng này, tên là Kakasi.
Ý xa lánh rõ ràng, Sharjah chỉ có thể giận dữ nhận mệnh. Đội ngũ của hắn chỉ có không tới trăm người. Ở trên đường, hắn đã mất chức vị tạm thế Giáo hoàng, hơn nữa cũng không thể lại đảm nhiệm Giáo hoàng tổng trưởng. Sharjah hiện tại biến thành một truyện cười trong Xu Cơ Viện, hơn nữa sau khi trở lại thành Divine hắn còn phải giao Chư Thần Chỉ Hoàn ra.
Hơn 60 Thần thuật sư ở lại bên cạnh hắn cũng cúi đầu ủ rũ. Bọn họ tương đương bị lưu đày. Quyền lực trung tâm của Giáo đình cũng không có quan hệ gì với bọn họ nữa.
Xe ngựa đi ở trên đường, yên tĩnh không tiếng động. Đột nhiên xe ngựa phía trước ngừng lại. Sharjah nhướng mày, thân thể lại trở nên cứng ngắc. Hắn nhìn thấy một nam nhân trẻ tuổi mặc áo bào trắng, không biết lúc nào tiến vào xe ngựa, ngồi ở trước mặt hắn.
- Francis... đại nhân...
Sharjah lắp bắp kêu một tiếng.
← Ch. 625 | Ch. 627 → |