Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 236

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 236: Không thể quay đầu (4)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhiệm vụ của sáu tên đạo sĩ rất không dễ dàng, bọn họ phải tìm được một vùng đất hội tụ linh khí tám phương trong thành Trường An, xây dựng một đạo quan, dùng các loại pháp khi trong tông để trấn áp. Nhờ đó có thể đem Trường An trở thành tường đồng vách sắt. Người tu đạo vừa vào thành Trường An, sẽ không có can đảm dám gây sự với Đạo Đức tông. Chuyện này vốn cũng không có gì khó khắn, nhưng Trường An chính là Đế đô, nơi phong thủy tôt nhất, đương nhiên đã bị Hoàng cung chiếm giữ rồi. Mà vị trí của Chân Võ quan cũng rất đáng chú ý, nằm trên một vị trí quan trọng khác, cùng Hoàng cung tạo thành thế tương hỗ lẫn nhau.

Dưới tình hình này, chọn lựa nơi lập quan cũng là một thách thức lớn với trình độ về phong thủy. Đạo quan này vừa thành lập, không chỉ cần bảo đảm linh khí phong thủy của Đạo Đức tông, mà còn không thể làm suy yếu số mệnh long mạch của Hoàng cung, khó khăn nhất là không thể để mấy người Tôn Quả nhận ra những thủ đoạn này. Lần này lưu lại đây đều là cao thủ về phong thủy từ vi của Đạo Đức tông, đạo hạnh đấu pháp trái lại lại là thứ yếu. Cho dù như vậy, mấy ngày nay các đạo sĩ của Đạo Đức tông cũng mệt mỏi đến đầu váng mắt hoa, chỉ là bọn hắn mang trên người trách nhiệm nặng nề, nên cũng không dám lười biếng chút nào. Hiện giờ hai vị đạo lữ ra ngoài dò xét địa mạch, xem ra cũng sẽ trở lại rất nhanh. Khi đó sáu người lại cùng nhau bàn bạc rồi tiếp tục chia nhau đi dò xét các nơi ở Trường An.

Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng chào hỏi:

- Thần tiên, ngài đã trở về rồi!

Người trong chính đường chỉ cần cảm nhận là biết có người trở về, nhưng lẽ ra hai người phải cùng về, tại sao chỉ có một người vào viện?

Bốn vị đạo sĩ đồng thời ngẩng đầu nhìn ra cửa, người bước vào đúng là người đồng môn tên Vân Ngọc mới đi ra ngoài dò xét phong thủy. Nhưng lúc này sắc mặt hắn tái nhợt, thân thể suy yểu, chân nguyên đã hao tổn gần hết.

Bốn vị đạo sĩ nhìn nhau, cùng lộ ra vẻ ngạc nhiên. Người lớn tuổi nhất đứng dậy hỏi:

- Vân Ngọc sư đệ, tại sao lại chỉ có mình đệ trở về, Vân Nghị sư đệ đâu? Hơn nữa đạo hạnh của ngươi tại sao lại hao tôn nhiêu đêm vậy?

Sắc mặt Vân Ngọc xám ngoét, đi thẳng đến trước tế đàn, mới khàn giọng nói:

- Lúc xế chiều, ta đang cùng Vân Nghi thăm dò phong thủy, thì người của Chân Võ quan đột nhiên xuất hiện, đánh bị thương ta và Vân Nghi. Hiện giờ Vân Nghi đã bị bọn họ áp giải về Chân Võ quan. Tôn Quả đã hạ cấm chế với ta, muốn ta tới đây khuyên mọi người đầu hàng, Chân Võ quan đã bao vây nơi này. Tôn Quả cũng đang ở bên ngoài!

Các đạo sĩ của Đạo Đức tông đều kinh hãi nhìn nhau, thực sự không biết tại sao Chân Võ quan lại to gan đến mức gây ra chuyện lớn không có lối thoát này. Trường An chính là đại bản doanh của Chân Võ quan, mà sở dĩ Đạo Đức tông dám để sáu tên đạo nhân ở lại, cũng vì giữa các phái tu đạo rất ít khi xảy ra tình trạng không chết không thôi, cho dù là đối đầu nhiều năm cũng sẽ giữ lại một lối thoát. Hơn nữa thực lực của Đạo Đức tông hơn xa Chân Võ quan, dù Tôn Quả có giết sạch sáu người cũng không làm ảnh hưởng chút nào đến thực lực của Đạo Đức tông. Nếu sau này Đạo Đức tông dùng thủ đoạn sấm sét để trả thù, thì Chân Võ quan rất có thể sẽ bị cắt đứt hương khói.

Người đạo sĩ lớn tuổi nhất trầm ngâm, hắn biết bây giờ đã hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh xấu, liền giao cho một người nhanh chóng đưa tin tức về trong tông. Kết quả là sắc mặt đạo sĩ đưa tin vô cùng khó, y nói rằng Chân Võ quan đã sớm bày ra trận pháp, ngăn cách việc truyền tin tức giữa Tây Huyền Sơn và nơi này.

Đến lúc này mọi người đều biết Chân Võ quan đã có chuẩn bị rồi mới đến.

Đạo sĩ cầm đầu hừ lạnh:

- Vân Ngọc sư đệ, Tôn Quả có nói lý do gì không?

Vân Ngọc lắc đầu, Tôn Quả chỉ nói hắn khuyên bốn đạo sĩ đầu hàng, hơn nữa chỉ cho bọn họ thời gian một khắc, sau đó sẽ dùng vũ lực để bắt người.

Đạo sĩ cầm đầu trầm giọng nói:

- Các vị sư đệ không cần sợ hãi, để ta ra ngoài xem rốt cuộc Tôn Quả muốn gì, không ngờ lại dám hung hắng như vậy! Ba vị sư đệ thử xem có thể phá giải cẩm chế trên người Vân Ngọc Sư đệ hay không.

Lúc này ở trong một căn nhà đối diện, Quốc sư Tôn Quả của triều đình đang ngồi trên lầu ba, hai mắt rủ xuống như đang đi vào cõi thần tiên. Hai tên đạo đồng nhỏ phân biệt bưng theo lư hương, kiếm tiên, hai bên đứng bốn tên đệ tử đắc ý. Mặc dù trận chiến này chắc chắn sẽ thắng, nhưng trong lòng Tôn Quả cũng không có chút vui mừng nào cả.

Chờ thêm một lát, hai mắt Tôn Quả cũng không ngước lên, chậm rãi hỏi:

- Bọn họ có đầu hàng không?

Tên đệ tử đứng bên cạnh trả lời:

- Vẫn chưa có tin tức gì, nhưng ta xem lực lượng của chúng ta mạnh mẽ, bọn họ sẽ không thể không đầu hàng, sư phụ cứ yên tâm.

Tôn Quả hừ một tiếng cũng không nói thêm gì. 

Nếu như sáu đạo sĩ của Đạo Đức tông tập hợp đầy đủ, trên dưới một lòng, quá nửa sẽ tử chiến mà không chịu hàng. Hiện giờ bọn họ lo lắng cho sự an toàn của đồng môn, tình hình lại khác, khả năng đầu hàng sẽ tăng lên. Nếu thực sự gây ra tổn thương gì, chắc chắn sẽ tạo thành kết quả không chết không thôi với Đạo Đức tông, đây cũng không phải kết quả mà Tôn Quả mong muốn. Mặc dù hắn đã thề sẽ bảo vệ giang sơn xã tắc, nhưng cũng không muốn phải trả giá bằng hương khói của bổn môn.

Trong cung Trường An, Minh Hoàng đứng bên hồ Lâm Thanh, tâm trạng nặng nề, không còn lòng dạ nào để thưởng thức vẻ đẹp của hồ nước lúc chiều tà.

- Cao lão!

Minh Hoàng gọi.

Cao Lực Sĩ bước lên một bước, trả lời:

- Có lão nô!

- Theo ý kiến của ngươi. Đạo Đức tông sẽ đầu hàng sao?

Cao Lực Sĩ do dự một lúc, mới cần thận từng li từng tí nói:

- Theo lời Tôn quốc sư, người tu đạo theo đuổi chính là phi thăng thành tiên, rất coi trọng tình đồng môn. Nếu Tôn chân nhân đã bắt được hai tên đạo sĩ, bốn người còn lại có quá nửa sẽ đầu hàng. Đến lúc đó dùng sáu người này làm con tin ép Đạo Đức tông không tiếp tục nhúng tay vào chuyện triều đình, lại giao ra Kỷ Nhược Trần, xem ra có thể thành công. Tôn quốc sư đã tính toán, chuyện này có bảy phần nắm chắc có thể thành công.

- Nắm chắcbảy phần... vẫn còn thiểu một chút.

Minh Hoàng trâm ngâm nói.

Hoàng hôn chiều nay dài khác thường, rất lâu mà ánh nắng chiều vẫn còn đỏ rực chói măt, ánh chiều tà nhuộm cả Trường An thành màu đỏ máu.

Tôn Quả vốn như đang đi vào cõi thần tiên, lại đột nhiên mở mắt ra!

Ở trước mặt hắn, một mũi tên màu đen bay qua không gây nên chút tiếng động nào, chuyển hướng trên không trung vô cùng linh hoạt, lướt qua tường viện cao cao, bay vào nơi ở của đạo sĩ Đạo Đức tông.

Dù đạo hạnh của Tôn Quả cao thâm cũng vẫn không kịp phản ứng, trong nháy mắt chỉ cảm thấy chân tay trở nên lạnh như băng.

Mũi tên này như chậm nhưng lại rất nhanh, bay trên không không để lộ chút hơi thở nào. Trừ Tôn Quả, không có người của Chân Võ quan nào phát hiện ra nó. Mũi tên màu đen bay qua một tường viện, bỗng nhiên âm thanh vang vọng, tốc độ lại tăng lên gấp đôi. Mũi tên mang theo tiếng kêu khiếp người, mang theo Vân Ngọc của Đạo Đức bay lên, đóng lên vách tường của gian nhà chính!

- Sư đệ!

Đạo sĩ cầm đầu quát lớn, vừa bước lên một bước đã đứng nguyên tại chỗ. Không chỉ có hắn, ba người còn lại cũng đã nhận ra Vân Ngọc đã chết, ngay cả cơ hội luân hồi cũng không còn.

Mũi tên này vô cùng độc ác, kích hoạt tất cả cấm chế trên người Vân Ngọc, trong chốc lát đã thiêu đốt lục phủ ngũ tạng hắn thành tro bụi!

Keng một tiếng, đạo sĩ cầm đầu của Đạo Đức tông rút trường kiếm ra, vận hết chân nguyên, quát lớn:

- Mấy tên chó má Chân Võ quan nghe đây, các ngươi phá đạo quả của Vân Ngọc sư đệ. Hôm nay bần đạo thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành, thề tử chiến cùng các ngươi!

Hắn mang theo bảo kiếm, phóng người lên, giết ra phía ngoài viện! Ba đạo nhân còn lại cũng lấy pháp bảo ra, vận chuyển chân nguyên, theo sát đạo sĩ cầm đầu đánh ra ngoài!

Chiều tà như máu!

- Báo!

Một tên thái giám chấp sự kêu lớn, chạy đến bên bờ hồ Lâm Thanh quỳ rạp xuống.

Minh Hoàng quay người lại, thúc dục:

- Mau nói!

- Chúc mừng Bệ hạ! Tôn quốc Sư truyền đến tin mừng, trận chiến này thắng lợi, năm tên yêu đạo mê hoặc lòng người đều đã bị đền tội!

Choang một tiếng, chiếc chén trong tay Minh Hoàng rơi xuống đất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)