← Ch.0412 | Ch.0414 → |
Tại Tân Đức Lý, thủ đô Thiên Trúc quốc, tổng thống của Thiên Trúc quốc và các cao tầng đều tập trung ở đây, vào lúc này tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào màn hình phía trước, truyền tải lại hình ảnh chiến đấu.
"Thật sự là không nghĩ tới, Diệp Cuồng Tiên này vậy mà có thể bức được đại pháp sư Tân Cách rơi vào tình trạng phải lấy thân mình ra để hiến tế!"
"Đây chính là một vị tiên nhân cảnh giới Nhân Tiên duy nhất của Thiên Trúc quốc chúng ta a!"
"Cũng may đại pháp sư dúng tính mạng của mình để triệu hoán ra Thấp Bà đại thần, chắc chắn có thể giết chết kẻ này!"
"Đại pháp sư coi như chết cũng có ý nghĩa!"
...
Hóa ra, trong lúc đuổi theo tên Tạp Bì Nhĩ, Diệp Trần đã công phá bộ đội biên phòng của Thiên Trúc quốc rồi mới lại đuổi tới Thanh Quang Tự chém giết. Tin tức này nhanh chóng được truyền đến văn phòng Tổng thống Thiên Trúc. Ngay lúc này tất cả các cán bộ cao cấp của Thiên Trúc đều đang chăm chú theo dõi biến động của trận đấu giữa Diệp Trần và đại pháp sư Tân Cách qua màn hình ti vi.
Tổng thống của Thiên Trúc quốc thì đang chau mày, vẻ mặt âm trầm lạnh giọng nói:
"Cho dù có thể giết chết Diệp Cuồng Tiên nhưng chúng ta cũng đã mất đi một vị tiên nhân!"
"Trước kia có đại pháp sư tọa trấn, hầu như gần tất cả các nước ở khu vực phía đông nam Á Châu đều phải cúi đầu xưng thần, chỉ có An Nam quốc có rất nhiều cường giả là đứng ở thế trung lập mà thôi, ngay cả Mỹ quốc và các quốc gia phương tây cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ đối với Thiên Trúc quốc chúng ta!"
"Bây giờ đại pháp sư đã ngã xuống, tổn thất này đối với quốc gia chúng ta thật sự là quá lớn!"
Mọi người nghe vậy cũng thi nhau thở dài tiếc nuối, "Diệp Cuồng Tiên này! Quả thực chính là một kẻ điên!"
"Đúng vậy! Đầu tiên là gây áp lực cho Cao Ly, rồi mới đây đại náo Đảo quốc, lần này còn điên cuồng hơn, nghe nói người này một đường từ Chiêm La quốc đuổi giết tới Thiên Trúc quốc, diệt sáu đội quân của sáu nước ước tính trên vạn người!"
"Quả thực chính là ma quỷ a!"
"Cũng may mọi chuyện đến đây, cũng nên kết thúc!"
...
Không chỉ các vị quan chức cấp cao của Thiên Trúc quốc đang cẩn thận chú ý tới tình hình chiến đấu ở Thanh Quang tự, mà lúc này thủ lĩnh của năm nước Chiêm La quốc, Lạp Miên quốc, Lão Qua quốc, Diến Điện quốc, Mạnh Gia quốc tất cả đều đang lo ngại chú ý về trận chiến khủng khiếp này.
Thậm chí ngay cả quân đội Hoa Hạ cũng đã nhận được tin tức này.
Tất cả các vị quan chức cấp cao trong quân đội đều đang nhìn chằm chằm vào hình ảnh ở trên màn hình trước mắt được vệ tinh truyền về, mọi người đều có vẻ mặt khẩn trương.
"Xong xong! Diệp tướng quân lần này chơi quá mức a!"
"Ta nói rồi, hắn có loại tính cách không coi ai ra gì này sớm muộn gì cũng phải bị thua thiệt!"
"Ai! Ngươi nói xem hắn đang yên đang lành, làm sao cứ phải đi trêu chọc vị kia, chẳng lẽ hắn phải trêu chọc toàn bộ cường quốc trên toàn thế giới một lần mới chịu yên sao?"
...
Quân lão ngồi ở vị chí chủ bị cũng hiện ra vẻ mặt vô cùng ngưng trọng nhìn về phía Dịch Sơn Hà ở một bên, "Dịch lão, đầu đuôi chuyện này đã điều tra rõ ràng chưa?"
Dịch Sơn Hà hít sâu một hơi nói:
"Nguyên nhân cụ thể còn chưa rõ ràng, chỉ biết hôm qua Diệp tướng quân và một người bạn cùng nhau đi Chiêm La quốc, đầu tiên là diệt Mã Thái tự của Chiêm La quốc, giết hai đại cao thủ của Chiêm La quốc, rồi mới từ Chiêm La quốc một đường hướng tây, trực tiếp giết tới Thiên Trúc quốc!"
"Trên đường gặp phải bộ đội biên phòng của sáu nước ngăn cản, một mình Diệp tướng quân giết hơn vạn quân địch, phá hủy vô số xe tăng, máy bay..."
Nghe xong báo cáo của Dịch Sơn Hà, chúng tướng đều thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.
"Giết hơn vạn quân địch?"
"Một mình xông phá phòng tuyến của sáu quốc gia!"
"Hắn đây là muốn nghịch thiên a!"
...
Tuy nhiên sau khi sợ hãi thán phục qua đi thì lại có người nói ra sự lo lắng của chính mình:
"Các ngươi có nghĩ tới hay không, một khi Diệp tướng quân không địch lại vị đại pháp sư của Thiên Trúc quốc kia thì những quốc gia này cùng với Đảo quốc trước đó bị Diệp tướng quân một mình áp đảo, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, món nợ này chắc chắn sẽ tính hết vào Hoa Hạ quốc của chúng ta!"
"Thậm chí nói không chừng còn dẫn phát ra cuộc đại chiến với nhiều nước!"
Mọi người nghe được điều này thì tất cả lập tức đều im lặng một lúc.
Sau một lúc, Dịch Sơn Hà mới nói ra một câu, "Ta tin tưởng Diệp tướng quân chắc chắn sẽ không có việc gì!"
Nhưng rất nhanh lại rơi vào sự phản bác của những người khác:
Lời này của Dịch lão tướng quân ngay cả chính ngài cũng chỉ sợ chưa chắc đã hoàn toàn tin tưởng được đi!
"Nhớ năm đó, Huyết tộc ở phương tây điều động ba vị Thân Vương, cuối cùng cũng không thể bắt được Thanh Quang tự này, coi như Diệp tướng quân có lợi hại hơn nữa, chẳng lẽ còn mạnh hơn cả ba vị cường giả cấp bậc Nhân Tiên liên thủ sao?"
"Điều này..."
Dịch Sơn Hà lập tức yên lặng.
"Được rồi! Bây giờ thảo luận chuyện này vẫn còn hơi sớm, mọi chuyện chờ sau khi có kết quả thì lại làm định đoạt đi!"
Cuối cùng, Quân lão giải quyết dứt khoát, mọi người lại thi nhau nhìn vào hình ảnh trên màn hình.
...
Mà cùng lúc đó, Thanh Quang tự, Thiên Trúc quốc.
Sau khi đại pháp sư Tân Cách đã triệu hội ra bóng mờ Tháp Bà đại thần, đạo bóng mờ khổng lồ màu vàng kim kia đứng lơ lửng ở giữa không trung, vẻ mặt không vui không buồn, bỗng nhiên xuất ra một chưởng đập về phía Diệp Trần!
Oanh!
Một chưởng này, trộn lẫn với lực lượng hủy diệt không thể diễn tả, những nơi mà một chưởng to lớn này đi qua dường như đánh ra một cái lỗ thủng ở trên vòm trời, để lại một lỗ đen khổng lồ!
Ngay cả khi Diệp Trần nhìn thấy cảnh tượng này cũng không thể không hơi kinh hãi, "Hủy diệt Pháp tắc' sao? Xem ra khi còn sống người này ít nhất cũng có cảnh giới Hóa Thần hơn nữa còn lĩnh ngộ được một chút Hủy diệt Pháp tắc"
"Nếu như ở nửa tháng trước thì có lẽ ta chưa chắc sẽ là đối thủ!"
"Còn về bây giờ nha, vậy thì xem ai mạnh hơn ai!"
Suy nghĩ xoay như chong chóng, Diệp Trần cũng không có nhàn rỗi, trực tiếp tay trái vừa lật, Bát Chỉ Kính đã từ bên trong Càn Khôn Trạc được lấy ra ngoài đồng thời trong miệng quát khẽ một tiếng:
"Lưu Ly Kim Thân!"
"Pháp Tướng Thiên Địa!"
Oanh!
Oanh!
Ánh sáng vàng ở trên người Diệp Trần nổi lên, cả người trong nháy mắt cao lớn lên tới mười mấy thước!
Đồng thời lại nâng Thảo Trĩ Kiếm trong tay lên, nghênh đón tiếp lấy!
Oanh!
Một chưởng hủy diệt to lớn kia đầu tiên là ép luồng kiếm quang màu đen của Diệp Trần xuống, sau đó lại đâm vào ánh sáng màu vàng kim xung quanh người Diệp Trần!
Ầm ầm!
Trong nháy mắt Diệp Trần bị một chưởng to lớn này hung hăng vỗ xuống trên mặt đất!
Trong phạm vi ngàn mét, giống như xảy ra một trận động đất cấp mười, tất cả kiến trúc phòng ốc trong nháy mắt bị san thành bình địa!
Lấy một chưởng khổng lồ kia làm trung tâm, một hố sâu khổng lồ đột nhiên xuất hiện!
Uy lực của một chưởng, kinh khủng như vậy!
"Ha ha ha ha!"
Nguyên thần của đại pháp sư Tân Cách đã từ trong đỉnh chui ra, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì lập tức đắc ý cười ha ha, "Diệp Cuồng Tiên! Ta không tin như vậy mà ngươi còn không chết! Ha ha ha ha!"
Vào lúc này vô luận là các vị cấp cao của Thiên Trúc quốc với chũng tướng của quân đội Hoa Hạ, tất cả đều đột nhiên đứng dậy nhìn chòng chọc vào màn hình lớn.
Cuối cùng, đợi khi khói lửa ở xung quan dần dần tán đi.
Tiếng cười như điên như dại của đại pháp sư Tân Cách đột nhiên im bặt mà dừng.
Chỉ thấy, ở trong cái hố sâu kia, một thân ảnh người cao to lông tóc vẫn không tổn hao đứng ở chỗ đó!
"Không!! Đây không có khả năng!"
Đại pháp sư Tân Cách lập tức gào thét không cam lòng.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, mình đã ôm quyết tâm cùng chết với đối phương để thi triển ra con át chủ bài cuối cùng này vậy mà đối phương vẫn tiếp được.
"Ta cũng không tin ngươi không bị một chút hư tổn nào! Tiếp tục đánh cho ta!"
Sau khi đại pháp sư Tân Cách kịp phản ứng lại thì ngay lập tức tiếp tục thúc giục thần lực của Thấp Bà đại thần hướng về phía Diệp Trần vỗ xuống một chưởng nữa!
Đây cũng là con đường Tế Tự, cùng với thuật triệu hoán trước đó của Vũ Hạc đại tiên có chỗ khác biệt, sau khi thần thể được tế tự đi ra thì có thể tiến hành chiến đấu liên tục, chỉ cần liên tục tế tự người sống mà không ngừng thì thần thể có thể vĩnh viễn không tiêu tan.
"Cũng là lúc nên kết thúc!"
Diệp Tần cũng biết loại còn đường tế tự này rất khó chơi, nhất định phải tốc chiến tốc thắng thế là trực tiếp thi triển ra một kích mạnh nhất của chính mình, "Thiên.... Địa.... Nhất.... Kiếm!"
Ầm!
Một đạo kiếm quang màu đen quỷ dị dài tới vài trăm mét bay xoẹt qua trên không trung va chạm với một chưởng khổng lồ tràn ngập khí tức hủy diệt.
Bành!
Chưởng khổng lồ kia trong nháy mắt vỡ vụn!
Sau đó đạo thần lực bóng mờ khổng lồ màu vàng kim cao tới hơn một trăm mét kia cũng chỉ trong nháy mắt đã bị một kiếm của Diệp Trần trảm phá!
Đại pháp sư Tân Cách hoàn toàn tuyệt vọng.
← Ch. 0412 | Ch. 0414 → |