← Ch.0440 | Ch.0442 → |
"Không sai!"
Tần Trí nhẹ gật đầu, nhìn qua phương hướng rời đi của Tesla, sâu xa nói:
"Lão hồ ly Tesla này, cố ý để chúng ta thủ tại chỗ này, đơn giản chính là không muốn để cho chúng ta đi tranh đoạt Bất Tử quả mà thôi!"
"Nói cho cùng thì dù sao chúng ta cũng là người Hoa Hạ, tuy rằng thực lực hôm nay của anh họ đã không kém hơn Trụ Tư cường giả đệ nhất Mỹ quốc, thế nhưng chính vì vậy, bọn họ sẽ càng không để cho anh đạt được Bất Tử quả lại khiến cho anh tăng thực lực lên!"
Diệp Vô Thương cười lạnh, "Hừ! Lão già này, cả ngày khoa tay múa chân ở trước mặt ta, nếu như không phải bởi vì hắn cũng coi như là đã cứu ta, với cả chúng ta còn phải mượn nhờ lực lượng của hắn thì ta sớm đã vặn gãy cổ của hán rồi!"
"Không nghĩ tới hắn lại còn dám tính toán với chúng ta, em họ, em nói đi, muốn ta làm thế nào?"
Tần Trí âm trầm cười một tiếng, "Rất đơn giản! Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở sau!"
...
Hách Nhĩ Tân Cơ, Phần Lan, Âu Châu, "Ngồi máy bay hơn mười tiếng cuối cùng thì cũng đã đến!"
Sau khi ra sân bay, Tiết Mộng Kỳ nhịn không được duỗi cái lưng mệt mỏi, đưa dáng người mỹ lệ kia của cô hiển lộ ra vô cùng tinh tế, Miêu Vĩ ở một bên ngay lập tức nhìn chằm chằm vào.
Chẳng mấy chốc, dưới sự dẫn dắt của hướng dẫn viên du lịch, mọi người đã đi vào một cái khách sạn gần với sân bay.
Bọn họ chỉ ở lại Phần Lan có một đêm, sán sớm ngay mai sẽ xuất phát tiến về thành phố Mạc Man Tư Khắc của Tô quốc.
"Mộng Kỳ học muội, trước đây ta từng du học ở Phần Lan mấy năm, có quen biết một số người bạn là siêu năng giả của phương tây, ta vừa mới gọi điện thoại cho bọn hắn, thì vừa đúng dịp bọn họ tổ chức một buổi gặp mặt của siêu năng giả, cô có muốn tới mở mang kiến thức một chút không?"
Mọi người tiến vào khách sạn, vừa mới thu xếp xong thì Miêu Vĩ đã gõ của phòng của Tiết Mộng Kỳ, vẻ mặt thần thần bí bí nói.
Ngay lập tức hai mắt của Tiết Mộng Kỳ sáng lên, cô ta bây giờ đối với những chuyện vượt qua mức bình thường của thế giới hết sức hứng thú, mà siêu năng giả của phương tây thì cô ta chưa từng thấy cho nên tự nhiên rất tò mò.
"Anh chờ một chút, tôi đi hỏi Diệp tiên sinh một chút!"
Tiết Mộng Kỳ nói xong thì trực tiếp đi tới trước của phòng sát vách bắt đầu gõ cửa phòng của Diệp Trần.
Miêu Vĩ lập tức rất là khó chịu, thầm nghĩ nói, "Cô gái này có vấn đề rồi đi! Chẳng lẽ không nhìn ra là anh đây đang hẹn cô sao? Làm sao cô lại nghĩ tới việc mang theo quả bóng đèn đi cùng chứ?"
Cảnh tượng ở trên máy bay trước đó, về sau Miêu Vĩ càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, lúc ấy hắn cũng không biết ra làm sao, thế mà lúc đối mặt với Diệp Trần lại có cảm giác sợ, sau đó cứ mỗi lần nhớ tới chuyện này thì hắn đều tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi.
Tuy nhiên rất nhanh, Miêu Vĩ hơi suy nghĩ một chút thì khóe miệng bỗng nhiên lộ ra nụ cười âm hiểm, vốn còn muốn ngăn cản thế nhưng sau đó lại dừng lại.
Chẳng mấy chốc, cử phòng đã mở ra, Diệp Trần đã thay đổi một bộ quần áo thường.
Tiết Mộng Kỳ lập tức sững sờ, "Rõ ràng tôi thấy cậu không có mang theo một cái hành lý nào, cậu lấy quần áo ở đâu ra thế?"
Diệp Trần đương nhiên sẽ không nói cho cô ta biết trong tay mình có Càn Khôn Trạc, bên trong đó có không gian rộng bằng cả một cái sân bóng đá, đừng nói chỉ là mấy bộ quần áo, chính là nhét cả một cái cửa hàng vào bên trong cũng có thể nhét được.
"Có chuyện gì sao?"
Diệp Trần trực tiếp nhàn nhạt hỏi.
Tiết Mộng Kỳ cũng không còn xoắn xuýt chuyện quần áo, lập tức nói từ đầu tới cuối những lời mà Miêu Vĩ vừa nói cho Diệp Trần nghe, "Thế nào? Diệp tiên sinh, ngài có muốn cùng đi xem hay không?"
Diệp Trần nghe xong thì khẽ cau mày, nói thật hắn đối với siêu năng giả của phương tây cũng không cảm thấy hứng thú một chút nào.
Tuy nhiên Miêu Vĩ này rõ ràng là không có ý tốt đối với Tiết Mộng Kỳ, làm bạn đồng hành, hắn tự nhiên cũng không thể ngồi nhìn mà mặc kệ.
Lúc này, Miêu Vĩ ở một bên cũng mở miệng, "Anh bạn họ Diệp đúng không? Ngươi yên tâm đi, tuy nói siêu năng giả có năng lực vượt qua người bình thường, nhưng chỉ cần các ngươi đi theo ta, không gây chuyện thì ta cam đoan các ngươi không sao cả!"
Miêu Vĩ cố gắng để cho mặt mũi của mình nở ra nụ cười ấm áp, đáy mắt lại hiện lên một tia lạnh lùng.
Ý nghĩa của hắn rất đơn giản, cố ý dẫn Diệp Trần đi, chờ cái tên này biết được sự cường đại của siêu năng giả thì xem hắn còn dám phách lối nữa hay không?
Diệp Trần liếc qua Miêu Vĩ, hơi suy nghĩ một chút thì gật đầu đáp ứng.
...
Sau khi ba người ra khỏi khách sạn, Miêu Vĩ rõ ràng đối với nơi này rất thạo đường đi, ở ven đương gọi một chiếc taxi, khoảng mười phút sau thì tới một nơi có cảnh vật xung quanh rất vắng vẻ, có chút giống với một cái câu lạc bộ tư nhân..
Bên trong thì rất náo nhiệt, ở đây người da trắng chiếm phần lớn, người da vàng thì có một ít với một số kiểu người con lai.
Hơn nữa, Diệp Trần rõ ràng có thể cảm ứng được năng lượng ba động trên thân của những người này, rõ ràng đều không phải là người bình thường.
"Này! Miêu, chúng ta lại gặp mặt!"
Ba người vừa bước vào trong đó thì có một một người đàn ông da trắng, thân hình cao lớn, mái tóc màu đỏ, cười tiến lên đón, chào hỏi một tiếng với Miêu Vĩ.
"Này! Đạt Duy Tư, tôi mang theo hai người bạn tới, ngươi sẽ không để tâm chứ?"
"Đương nhiên sẽ không!"
Ngay sau đó, Miêu Vĩ hướng Đạt Duy Tư phân biệt giới hai người với Tiết Mộng Kỳ và Diệp Trần.
Tiết Mộng Kỳ vội vàng dùng tiếng anh chào hỏi một tiếng, mà Diệp Trần thì hai tay đúc vào trong túi quần chỉ khẽ gật đầu.
Đạt Duy Tư thấy Diệp Trần có thái độ lạnh nhạt như vậy thì khuôn mặt lập tức hiện ra vẻ không vui.
Miêu Vĩ thì lại đang mừng thầm trong lòng, vốn hắn còn muốn làm sao có thể châm ngòi xung đột giữa Diệp Trần và những siêu năng giả này thì không nghĩ tới Diệp Trần ngược lại đã làm bớt việc thay hắn, vừa tới nơi thì đã đắc tội với Đạt Duy Tư.
"Đạt Duy Tư, ngươi không nên tức giận, người bạn này của ta thế nhưng rất lợi hại, tính khí thì hơi lớn một chút!"
Mặt ngoài thì nhìn Miêu Vĩ như là đang hòa giải cho Diệp Trần nhưng thực sự là đang cố ý chọc giật Đạt Duy Tư.
Quả nhiên, Đạt Duy Tư nghe được điều này thì lông mày hơi nhíu lại, đánh giá trên người Diệp Trần thêm một lần nữa, rồi mới dùng tiếng Hoa Hạ hơi kém chút nói:
"Thật sao? Vậy thì ta rất muốn mở mang kiến thức một chút!"
Nói xong lời này thì Đạt Duy Tư đột nhiên đưa tay hung hăng chộp tới đầu vai của Diệp Trần!
Tuy duy của người phương tây phần lớn là thích thẳng thắn, đánh nhau căn bản không cần lợi dùng thời cơ gì.
Ầm!
Đạt Duy Tư chộp một cái đã đè xuống đầu vai của Diệp Trần, trên mặt lập tức lộ ra vẻ khinh miệt, "Đây chính là cao thủ Hoa Hạ quốc các ngươi sao? Quả thực quá yếu!"
Nói xong, Đạt Duy Tư bỗng nhiên dùng lực, muốn quăng Diệp Trần bay ra ngoài.
Tuy nhiên, Diệp Trần lại giống như là bị găm ở trên mặt đất, mặc cho Đạt Duy Tư dùng lực như thế nào cũng không thể rung chuyển được hắn một chút nào.
"Cái gì!"
Lúc này Đạt Duy Tư mới thay đổi sắc mặt, đành phải vận dụng một cái tay khác.
Nhưng, hắn sử xuất ra toàn bộ khí lực thế mà ngay cả lay động Diệp Trần cũng không lay động được một chút nào!
Cuối cùng thì Đạt Duy Tư dường như cũng ý thức được sự chênh lệch giữa chính mình và đối phương là quá lớn, ngay lập tức thu hồi hai tay, hướng về phía Diệp Trần cung cung kính kính thi lễ một cái, dùng tiếng Hoa Hạ hơi kém một chút, mở miệng nói:
"Các hạ quả nhiên là cao thủ! Đại Duy Tư ta bội phục ngươi!"
Lông mày Diệp Trần cũng không thể không hơi nhíu lại, hắn vốn cũng có ý định, nếu như đối phương tiếp tục bố láo với mình thì hắn sẽ xử lý đối phương mà không do dự chút nào, nhưng không có nghĩ tới đối phương lại thẳng thắn như vậy, đánh không lại liền trực tiếp nhận thua, hắn cũng không tiện lại tiếp tục đi truy cứu.
Mà Miêu Vĩ ở một bên thấy được cảnh này thì ngay lập tức trợn tròn mắt, thực lực của Đạt Duy Tư hắn thế nhưng là là người hiểu rõ, cho dù là ở giới siêu năng của phương tây vậy thì cũng coi là cao thủ chuẩn nhất lưu, không nghĩ tới thế mà không thể lay động nổi đối phương một chút nào!
Cho tới lúc này, Miêu Vĩ lúc này mới ý thức được, tiểu tử trước mắt này so với mình còn muốn trẻ hơn rất nhiều, vậy mà có được thực lực cường đại như vậy.
← Ch. 0440 | Ch. 0442 → |