← Ch.0891 | Ch.0893 → |
Lúc này ở trên đỉnh Everest có một đám người, mà phía trên không trung của Everest thì có hai đạo nhân ảnh đang kịch chiến.
Hai người trên bầu trời kia, là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, một người khác thì là một ông lão mặc quần áo cổ trang.
Hai người đều có thể ngự không chiến đấu, rõ ràng đều là cường giả cấp bạc Thần Cảnh!
Phải biết, cường giả Thần Cảnh gần như đã tương đương với cảnh giới Kim Đan của tu chân.
Trước khi Diệp Trần rời khỏi Trái Đất thì cường giả cấp bậc này ngoại trừ tu chân giả bên trong bốn thế giới hóa ngoại Thần, Tiên, Yên, Ma ra thì ở Thế Tục giới tức Trái Đất có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay, phóng tầm mắt toàn bộ Hoa Hạ cũng không có mấy vị.
Bây giờ mới vừa về đến, Diệp Trần thế mà lại gặp được hai tên!
Hơn nữa bên trong hai phe nhân mã phía dưới kia, tuy rằng thực lực so với hai người ở trên không trung kia yếu hơn không ít, nhưng ít ra cũng là cao thủ cấp bậc tông sư Hóa Kình.
"Xem ra cao thủ võ đạo trên Trái Đất so với lúc trước khi ra rời khỏi, quả thực nhiều hơn không ít a!"
Ngay vào lúc Diệp Trần đang âm thầm cảm khái:
Ầm ầm!
Hai người ở trên không trung giao thủ lần nữa, phát ra một tiếng vang kinh người.
Ầm!
Tu vi lực lượng của hai người là ngang nhau, hai bên gần như cùng lúc bay người ra đằng sau, trong nháy mắt kéo ra khoảng cách mấy trăm mét, hai người đều có một chút thở hổn hển, thế là đều không có vội vàng xuất thủ:
"Miêu sư đệ! Ngươi vẫn còn chấp mê bất ngộ sao? Bồng Lai tiên giới đến cùng cho ngươi chỗ tốt gì? Ngươi có biết kết quả phản bội võ đạo Hoa Hạ là như thế nào không?"
Người nói chuyện là ông lão kia.
Diệp Trần nghe được điều này thì lông mày nhíu lại:
Hắn vốn chỉ định tìm người hỏi một chút, bây giờ là thời đại nào, nghe được ông lão kia đề cập tới Bồng Lai tiên giới thì ngay lập tức cảm thấy hứng thú, thế là không có lập tức hiện thân.
Người đàn ông trung niên kia lập tức cười khặc khặc một tiếng:
"Hồ sư huynh! Ta thấy là ngươi còn không có thấy rõ ràng thế cục trước mắt đi!"
"Một năm trước, Cường Tiên môn bị Thần, Tiên, Yêu, Ma tứ giới cùng nhau tiến công gần như đã bị hủy diệt!"
"Cho dù có quân đội Hoa Hạ có vũ khí hạt nhân uy hiếp, Bồng Lai tiên đảo sẽ không dễ gây ra rắc rối, thế nhưng là người sáng suốt cũng có thể nhìn thấy, toàn bộ Trái Đất đã bị bốn đại giới khống chế!"
"Hơn nữa, bây giờ Bồng Lai tiên giới đã thông báo đối với Thế Tục giới, chỉ cần đầu nhập vào bọn họ là có thể tiến vào Tiên giới bái nhập vào môn hạ tu chân chân chính để tu luyện, đây là cơ hội khó có thể có được!"
"Nan Đắc sư huynh không muốn đột phá tới cảnh giới Phá Thần sớm một chút bước vào cảnh giới Tiên Nhân trong truyền thuyết sao?"
Người đàn ông trung niên nói xong một phen, bên trong nhóm người phía dưới bắt đầu có người thi nhau gật đầu, trong đôi mắt hiện ra vẻ cực nóng.
Mà Diệp Trần nghe tới người đàn ông trung niên nói tới "Cuồng Tiên môn bị cường giả của tứ đại giới cùng nhau vây công, gần như bị hủy diệt" thì những lời này vào thời điểm này, lập tức làm cho hắn chấn kinh, bên trong đôi mắt bỗng nhiên nổi lên một đạo hàn ý nồng đậm!
Thật ra thì, ở lúc trước khi rời khỏi Trái Đất, Diệp Trần đã dự đoán được, Bồng Lai tiên giới sẽ là một cái tai họa ngầm của Cuồng Tiên môn và Hoa Hạ, chỉ tiếc lúc ấy hắn đi quá vội, không có thời gian diệt trừ cái tai họa ngầm này, không nghĩ tới tình huống không mong muốn nhìn thấy nhất cuối cùng vẫn xảy ra!
Bây giờ xem ra, cao thủ của tứ giới Thần Tiên Yêu Ma rõ ràng là đã phát giác, hắn sớm đã không còn ở trên Địa Cầu, cho nên mới dám ra tay với Cuồng Tiên môn.
Vừa nghĩ đến đây, dưới chân Diệp Trần lập tức đạp một cái:
Oanh!
Cả người phóng lên tận trời, trong nháy mắt đã lao tới đến mấy ngàn mét trên không trung.
"Người nào?!!"
Ông lão mặc quần áo cổ trang và người đàn ông trung niên kia gần như cùng lúc cảm ứng được có một vị khách không mời mà đến, thế là thi nhau hét lớn một tiếng.
Diệp Trần đạp không mà đi, chậm rãi đi về phía hai người, bên trong đôi mắt bây giờ hiện ra hàn ý nồng đậm, giọng nói lạnh lùng:
"Nói lại rõ ràng chuyện tứ đại giới vây công Cuồng Tiên môn cho ta nghe!"
Giọng Diệp Trần hoàn toàn là giọng ra lệnh, không thể nghi ngờ!
Hai vị cường giả Thần Cảnh và một đám cao thủ phía dưới nghe thấy lời này của Diệp Trần thì lập tức tất cả đều vì đó mà sửng sốt một chút.
Chẳng mấy chốc thì người đàn ông trung kiên ở kia là người đầu tiên phản ứng lại, lập tức giận quá mà cười:
Tuy rằng thực lực mà Diệp Trần biểu hiện ra cũng rất không yếu, thế nhưng dù sao tuổi còn quá trẻ, người đàn ông trung niên này tuy rằng có chút kinh ngạc, nhưng còn không có để hắn vào trong mắt.
"Tiểu tử này từ đâu ra cũng dám dùng loại khẩu khí này nói chuyện với ta! Ngươi có biết ta là..."
"Ồn ào!"
Người đàn ông trung niên kia còn chưa nói xong, Diệp Trần thuận tay cong ngón hướng hắn búng ra:
Bành!
Người đàn ông trung niên kia thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, thân thể bỗng nhiên nổ tung lên, hóa thành một bãi thịt nát.
Đối với tên gia hỏa muốn đầu nhập vào Bồng Lai tiên đảo, Diệp Trần há sẽ nương tay?
"Cái gì!!"
Diệp Trần không ra tay thì thôi, cảnh tượng này lập tức trấn trụ tất cả mọi người giữa sân!
Người đàn ông trung niên này gần như có thể nói là người mạnh nhất trong những người này!
Bây giờ thế mà bị một người trẻ tuổi không biết từ nơi nào xuất hiện, thuận tay một chỉ tiêu diệt ngay lập tức?
Cái người này tên là gì?
Làm sao có thể mạnh như thế?
Diệp Trần thuận tay diệt đi người đàn ông trung niên này, ngay cả mí mắt cũng không nháy một cái, ngược lại nhìn về phía ông lão cổ trang, lạnh lùng nói:
"Còn về vấn đề vừa rồi, ngươi tới trả lời đi!"
Ông lão mặc quần áo cổ trang lập tức hung hăng nuốt nước miếng một cái, mắt thấy thực lực của mình tương xứng với sư đệ, mà sư đệ của mình thì bị đối phương dễ dàng giết chết chỉ trong nháy mắt, hắn nơi nào còn dám nói một chữ "Không", lập tức một năm một mười nói ra toàn bộ những chuyện mình biết.
Sau khi nghe xong ông lão mặc quần áo cổ trang kể lại chuyện, hàn ý bên trong đôi mắt của Diệp Trần lập tức càng trở nên nồng đậm!
Hóa ra, từ khi Diệp Trần rời khỏi Trái Đất, tứ giới Thần Tiên Yêu Ma xác thực có yên tĩnh một đoạn thời gian, thế nhưng là ở sau đó, không còn thấy Diệp Trần xuất hiện.
Dần dần, các cường giả còn sót lại của tứ giới lập tức bắt đầu sinh ra tiểu tâm tư, sau khi trải qua điều tra thăm dò thì cuối cùng xác định Diệp Trần đã rời khỏi Trái Đất, thế là liên hợp lại, đột nhiên hướng Cuồng Tiên môn phát động công kích, Cuồng Tiên môn tổn thất nặng nề, gần như hủy diệt và trong khoảng hơn một năm qua đã không có tin tức nào...
"Xem ra ta trước đó vẫn là quá coi thường nội tình của tứ đại giới!"
Lúc trước trước khi hắn rời khỏi Trái Đất, đã từng giết vào bên trong tứ giới, tự cho là đã giết sạch toàn bộ cường giả của tứ đại giới, lại thêm hắn vì Cuồng Tiên môn còn để lại không ít thủ đoạn bảo mệnh, vốn cho rằng có lẽ là không có vấn đề gì quá lớn, không nghĩ tới cuối cùng vẫn đánh giá thấp năng lực của tứ đại giới.
Tuy nhiên ngẫm lại thấy cũng đúng, bên trong tứ đại giới tuy rằng có rất nhiều cường giả đều bị Diệp Trần giết chêt, thế nhưng là khó bảo đàm không có chút cao thủ ẩn thế, thậm chí khả năng còn ẩn nấp ở bên trong Thế Tục giới, Diệp Trần lại làm sao có khả năng diệt trừ toàn bộ?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức rất đau lòng, không thể không hít sâu một hơi, áp chế tâm tình kích động xuống:
"Một vấn đề cuối cùng! Bây giờ là năm nào?"
Ông lão mặc quần áo đường trang ngay lập tức ngẩn tò te, hiển nhiên không nghĩ tới, sát thần sâu không lường được trước mặt này, thế mà hỏi ra một vấn đề đơn giản như thế, lập tức một mặt thấp thỏm, lắp bắp nói:
"Thưa, thưa công tử, năm nay là năm 20..."
Diệp Trần lập tức nhướng mày:
"Mười hai năm sao? Khó trách! Khó trách!"
← Ch. 0891 | Ch. 0893 → |