← Ch.0944 | Ch.0946 → |
Thật ra thì, đối với kết quả này, ngay cả Diệp Trần cũng hơi có chút ngoài ý muốn.
Hắn vừa rồi chỉ sử dụng lực lượng Hủy Diệt pháp tắc của chính mình rót toàn bộ vào trong Diệt Thế Ma đao, không nghĩ tới giống như lập tức kích phát lực lượng ẩn tàng nào đó trong Diệt Thế Ma đao!
Thậm chí, lấy tâm chí của Diệp Trần bây giờ cũng bị ảnh hưởng bởi ý trí của sự hủy diệt vậy mà nổi lên sát tâm!
Cũng may hôm nay tâm chí của hắn sớm đã vững như bàn thạch, sau khi bị ý trí hủy diệt của Diệt Thế Ma đao ảnh hưởng thì lập tức có chỗ cảnh giác và đã được giải thoát khỏi nó ngay lập tức..
Nếu như đổi lại thành người khác thì chỉ sợ vào lúc này sớm đã rơi vào ma đao, rơivào bên trong trạng thái giết chóc không có điểm dừng!
Hô!
Sau khi Diệp Trần phản ứng lại thì nhanh chúng thu hồi Diệt Thế Ma đao vào trong cơ thể, chân mày hơi nhíu lại, tự nhủ:
"Thanh Diệt Thế Ma đao này thật đúng là không đơn giản! Dường như mơ hồ có một chút chỗ tương tự với Hỗn Độn thú trong thế giới Hỗn Độn..."
Diệp Trần nhớ rõ, lúc mà đạt được Diệt Thế Ma đao, Diệt Thế Tiên Quân đã từng nói với hắn, Diệt Thế Ma đao chính là một cái Linh Bảo Hỗn Độn.
Nhưng ở bên trong Tu Chân giới, Linh Bảo Hỗn Độn mặc dù ít ỏi, nhưng cũng đủ để cho Diệp Trần cảm thấy kinh ngạc quá mức, dù sao phẩm giai của thanh Diệt Thế Ma đao này chỉ là một kiện chuẩn Thần khí so với Thần khí chân chính vẫn có một chút khoảng cách!
Nhưng tình tràng vừa mới xảy ra, để Diệp Trần đột nhiên ý thức được, phẩm giai của thanh Diệt Thế Ma đao này dường như được đánh giá thấp!
Thậm chí, chỉ sợ ngay cả bản thân Diệt Thế Tiên Quân khi còn sống cũng chưa chắc đã hoàn toàn hiểu lực lượng chân chính của thanh Ma đao này.
Hơn nữa quan trọng nhất là, dựa theo cách nói của Diệt Thế Tiên Quân thì Diệt Thế Ma đao chỉ là một thanh kiếm phế phẩm, một nửa khác của nó là Trường Sinh kiếm pháp bảo trấn tông của Vô Cực tông!
"Nếu như ta thật có thể dung hợp Diệt Thế Ma đao và Trường Sinh kiếm làm một thể thì không biết sẽ xảy ra cái hậu quả gì?"
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức rất chờ mong.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ, thì Hổ tửu một mặt vẫn còn mang sợ hãi đi tới:
"Sư phụ, ngài... ngài không có sao chứ?"
Một đao trước đó của Diệp Trần thực sự quá mức đáng sợ, nhất là sát ý cường đại tán phát từ trên người Diệp Trần, tuy rằng bây giờ đã trở nên mờ nhạt đi rất nhiều, nhưng vẫn ép cho Hổ tử có chút hít thở không thông.
Nghe được giọng nói của Hổ tử, lúc này Diệp Trần mới từ trong suy nghĩ mà lấy lại tinh thần, sau đó thì sát ý trên người hoàn toàn thu liễm, Hổ tử lúc này mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều:
"Không có việc gì, chúng ta đi thôi!"
Nói xong, Diệp Trần thuận tay vung lên, một đạo Thời Không pháp tắc cuốn lấy Hổ tử, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.
Nửa ngày về sau:
Diệp Trần đưa Hổ tử về tinh cầu Mộc Lang, đồng thời lại tự mình chỉ điểm hắn một số vấn đề về phương diện tu luyện:
"Hổ tử, sư phụ còn có chuyện quan trọng phải đi làm, sau khi ta đi, ngươi phải tu luyện cho thật tốt, chờ ta trở về!"
Hổ tử tuy rằng rất không muốn, thế nhưng đối với mệnh lệnh của Diệp Trần, hắn vẫn luôn tuân theo trăm phần trăm, vội vàng gật đầu xưng vâng, tuy nhiên cảm xúc khó tránh khỏi có mấy phần sa sút.
Diệp Trần suy nghĩ một chút, bỗng nhiên từ trong ngực lấy ra một khối Linh ngọc thượng đẳng, hướng vào bên trong Linh ngọc đánh vào mấy đạo pháp ấn kỳ quái, sau đó ném cho Hổ tử, nói:
"Mặt khác sư phụ giao cho ngươi một cái nhiệm vụ!"
Hổ tử lập tức cảm thấy vui vẻ hơn một chút vội vàng nói:
"Mời sư phụ phân phó!"
Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, Hổ tử vẫn luôn cảm thấy chính mình rất vô dụng, không chỉ liên lụy tới gia gia chết thảm mà còn phải dựa vào Diệp Trần mới có thể trốn qua được một kiếp.
Bây giờ nghe được Diệp Trần có nhiệm vụ giao cho hắn, trong lòng tự nhiên vui vẻ.
Diệp Trần chỉ vào phương hướng Mê La Tinh Hải, nói:
"Sau khi ta đi, ngươi phải giúp ta để ý động tĩnh ở nơi đó, nếu như có người tiến vào Mê La Tinh Hải thì ngươi lập tức bóp nát khối ngọc giản này, ta tự nhiên có thể cảm ứng được!"
Hổ tử nghe xong nhiệm vụ mà Diệp Trần giao cho thì không thể không gãi đầu một cái, một mặt khó hiểu nói:
"Sư phụ, Mê La Tinh Hải bây giờ đã tiến vào thời kỳ im lặng, làm sao có thể còn có người tới?"
Diệp Trần khoát tay áo:
"Chuyện này ngươi không cần hỏi! Ngươi cứ nhớ kỹ lời ta nói, nếu như không có người đến, ngươi cứ ngoan ngoãn đợi ở trên tinh cầu Mộc Lang, chờ lấy ta trở về là được! Nếu như có người đến thì trước tiên ngươi cần phải bóp nát ngọc giản cho ta, rõ chưa?"
Hổ tử thấy vẻ mặt nghiêm túc của Diệp Trần, cũng không dám hỏi nhiều, lập tức nặng nề nhẹ gật đầu:
"Sư phụ cứ việc yên tâm, đệ tử biết nên làm như thế nào!"
Tiếp đó, sau khi Diệp Trần lại bàn giao vài câu với Hổ tử thì trực tiếp rời khỏi tinh cầu Mộc Lang, chính thức xuất phát hướng về phía Lạc Hà tông mà đi.
Lạc Hà tông ở vào vùng đất trung tâm của đại tinh vực trung tâm, tuy rằng không cách nào so sánh với những tông môn đỉnh cấp như Kình Thương tông, Vô Cực tông, nhưng có thể miễn cưỡng đưa thân vào hàng ngũ thế lực nhất lưu.
Sau khi Diệp Trần rời khỏi tinh vực Thiên Hoang, ngay lập tức sử dụng Tiêu Dao Tiên châu, thông qua trận pháp truyền tống đường dài, một ngày là có thể vượt qua mười cái tiểu tinh vực.
Bốn năm ngày sau, Diệp Trần cũng đã đi tới phạm vi thế lực của Lạc Hà tông.
"Cũng không biết Hi Nguyệt đời này, lúc này đang làm những gì?"
Vừa nghĩ tới sắp được gặp lại nữ nhân có tình cảm chân thành với mình mà mình ngày nhớ đêm mong, với tâm cảnh bây giờ của Diệp Trần thế mà vẫn còn kích động không thôi.
Chẳng mấy chốc, sau khi trải qua bước nhảy qua không gian mấy lần, Diệp Trần đáp xuống trên một quả tinh cầu tỏa ra ánh sáng màu tím nhạt.
Hóa ra, viên tinh cầu này tên là tinh cầu Tử Vi, là tinh cầu chủ của tinh vực Tử Vi, đồng thời cũng là chỗ xây dựng tông môn của Lạc Hà tông.
Lạc Hà tông làm tông môn nhất lưu ở Tu Chân giới, thực lực thì không cần phải nói mà phòng vệ thì tự nhiên cũng cực kỳ nghiêm mật, ngoài trừ hộ tông đại trận ra, còn có to nhỏ mấy vạn tầng cấm chế, cho dù là Hợp Đạo Tiên Quân cũng không dám tùy ý xông loạn.
Tuy nhiên, đây đối với Diệp Trần đã lĩnh ngộ được Thời Không pháp tắc mà nói, lại không tính là chuyện khó gì.
Diệp Trần đầu tiên lặng yên không tiếng động, lẻn vào tới khu vực trung tâm của Lạc Hà tông, sau đó tùy tiện tìm một bộ quần áo của Lạc Hà tông thay vào, sau đó bắt đầu nghênh ngang đi qua đi lại ở bên trong, cũng không có gây nên bất luận sự chú ý của người nào.
Diệp Trần kiếp trước cũng từ tới Lạc Hà tông rất nhiều lần, cho nên đối với tình huống của nơi này thì coi như tương đối quen thuộc.
Lạc Hà tông được xây lưng dựa vào núi, ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn, trận pháp với đỉnh núi được dung hợp hoàn mỹ, người bình thường nếu như không hiểu rõ tình hình thì rất có thể sẽ lạc đường ở bên trong.
"Lấy thiên phú của Hi Nguyệt thì chắc chắn là đệ tửu hạch tâm của Lạc Hà tông, dựa theo khoảng thời gian này suy tính thì bây giờ cũng đã trở thành Thánh nữ của Lạc Hà tông, vậy lúc này chắc là đang ở bên trên Thánh Nữ phong..."
Sau khi Diệp Trần ở trong lòng âm thầm tự nhận định về sau thì thẳng đến Thánh Nữ phong mà đi.
Chỉ chốc lát, Diệp Trần đã thành công lẻn vào bên trong Thánh Nữ phong, lần theo trí nhớ của kiếp trước, chẳng mấy chốc đã tới một chỗ biệt viện gần đó.
"Không có nhớ nhầm thì chắc là nơi này!"
Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm một câu, nhưng cuối cùng không dám sử dụng thần niệm quét hình.
Dù sao thì Lạc Hà tông vẫn là có không ít cường giả trấ giữ, không kiêng kỵ mà sử dụng thần niệm đi quét hình thì rất có thể sẽ bị phát hiện, Diệp Trần tuy không sợ, nhưng cuối cùng thì vẫn có chút phiền phức.
Hơn nữa hắn chỉ là muốn mang Hi Nguyệt đi, cũng không muốn đối địch với Lạc Hà tông.
Tuy nhiên, sau khi Diệp Trần tới gần biệt viện, đang chuẩn bị sử dụng Thời Không pháp tắc lẻn vào thì lại phát hiện xung quanh cái biệt viện này lại có một đạo cấm chế cực mạnh, phong tỏa toàn bộ viện lạc vào trong đó.
← Ch. 0944 | Ch. 0946 → |