← Ch.0294 | Ch.0296 → |
Lý Trí Nghiên làm sao có thể biết được, Diệp Trần chỉ cần trực tiếp phát ra một đạo thần niệm đã truyền ra mệnh lệnh đến chỗ Lý Như Chân.
Sau đó, Lý Như Chân sẽ không tiếc bất cứ giá nào, ra sức bồi dưỡng Lý Trí Nghiên trở thành đời gia chủ tiếp theo của Lý gia!
Diệp Trần có dự định mượn tay Lý gia khống chế toàn bộ tình hình của Cao Ly quốc, nhất định phải phá vỡ sự cân bằng trước đó, tiến hành thanh tẩy nội bộ Lý gia. Có như thế hắn mới dễ dàng không chế Lý gia.
Mà Lý Trí Nghiên này, vừa đúng lúc là một người phù hợp có thể giúp hắn tạo ra bước đột phá này.
Sau khi được chứng kiến thủ đoạn thần thông vừa rồi của mình, bên trên lại có Lý Như Chân gây sức ép, Diệp Trần không tin cô ta còn dám đùa nghịch hoa chiêu gì, chỉ có thể thành thành thật thật nghe mình phân phó.
...
Lúc trở lại Bùi gia thì trời đã tối, Diệp Trần đành phải tạm hoãn tiến trình trở về Hoa Hạ của mình.
Vốn định sáng sớm ngày thứ hai, trực tiếp đi tới sân bay Hàn Thành, không nghĩ tới Tô Mạn lại bỗng nhiên thay đổi chủ ý,
"Em trai, chúng ta thật vất vả mới được tới Cao Ly một chuyến, cũng còn chưa được chơi vui vẻ một chút đây, cứ như vậy trở về có phải thật là đáng tiếc hay không? Nếu không chúng ta ở lại thêm hai ngày, đúng lúc hai người Tiểu Cầm bọn họ cũng muốn về nước, đến lúc đó chúng ta cùng nhau trở về, cũng có bạn đồng hành, em cảm thấy thế nào?"
Nhìn qua ánh mắt mong đợi kia của Tô Mạn, Diệp Trần tự nhiên sẽ không từ chối, hơn nữa dù sao hắn cũng không có việc gì gấp, vậy nên hắn đáp ứng luôn.
Kết quả là, ở trong hai ngày tiếp theo, Diệp Trần với Tô Mạn và vợ chồng Tưởng Tiểu Cầm, gần như đã đi dạo qua toàn bộ cảnh đẹp nổi tiếng ở Cao Ly một lần.
Tối hôm đó, sau khi Bùi Quốc Hào nhận được một cú điện thoại, bỗng nhiên bị kích động đối với ba người nói:
"Buổi tối hôm nay có chỗ đi chơi! Ta có một người bạn, là giám đốc điều hành của công ty giải trí SY, nghe hắn nói, công ty của bọn họ tối nay muốn phối hợp với mấy công ty giải trí lớn khác tổ chức một buổi lễ khai trương long trọng!"
"Đến lúc đó, gần như toàn bộ ngôi sao ở Cao Ly quốc đều sẽ có mặt, nghe nói còn mời tới được một số ngôi sao nổi tiếng của Hoa Hạ tới nha!"
Đối với chuyện này, Diệp Trần một mặt bình thản, hắn đối với ngôi sao không có một chút hứng thú nào.
Tuy nhiên đối với hai người Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm thì đương nhiên là vô cùng thích thú "Nói như vậy, Lâm Tuệ Kiều cũng sẽ đi sao? Ta thế nhưng là fan hâm mộ trung thành của nàng!"
Tô Mạn vẻ mặt phấn khích.
Bùi Quốc Hào nói:
"Chuyện đó là đương nhiên! Lâm Tuệ Kiều thế nhưng là ngôi sao đã nổi tiếng từ xưa, nếu không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, thì khẳng định là có mặt!"
Tô Mạn lập tức mừng rỡ.
Diệp Trần không khỏi âm thầm lắc đầu, hắn thấy, cái gọi là ngôi sao, chẳng qua chỉ là một món đồ hàng hóa, được người ta đóng gói thành hình người mà thôi, không có ai biết đằng sau vẻ bề ngoài nổi tiếng xinh đẹp, ăn mặc gọn gàng, cuối cùng thì ẩn giấu loại nhân cách gì cũng không biết.
Tuy rằng hắn đối với người làm cái nghề này không có thành kiến, thế nhưng chẳng biết là vì sao không thích cho nên đối với loại hành vi đi theo đuổi ngôi sao này, càng là khịt mũi coi thường!
Đương nhiên, đối với dạng người bình thường như Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm tới mà nói, ngôi sao là những người xa xa không thể chạm.
...
Tám giờ tối, bốn người thay đổi toàn bộ trang phục mới, đúng giờ đi tới Trung tâm triển lãm quốc tế.
Ở cửa ra vào, trải một cái thảm đỏ thật dài, hay còn gọi là tấm thảm mang đến sự may mắn, kéo dài tới vài trăm mét, .
Mà ở xung quanh, cũng đã tụ tập không ít fan hâm hộ, và một số phóng viên giải trí.
Mỗi khi có ngôi sao xuất hiện, sẽ truyền đến từng tiếng hoan hô liên tiếp, khung cảnh rất là náo nhiệt.
Bùi Quốc Hào gọi một cú điện thoại, qua không lâu sau, có một người đàn ông trung niên tuổi chừng ba mươi tuổi đi tới.
Nhìn thấy người này xuất hiện, Bùi Quốc Hào lập tức vui mừng, lập tức đứng ra nghênh đón,
"Hoàng bộ trưởng! Ta muốn bốn tờ thiệp mời có lấy được hay không?"
Người nam tử trung niên được xưng là Hoàng bộ trưởng, vẻ mặt xấu hổ nói:
"Bùi công tử, thật sự là không tiện bởi vì số người muốn tham gia lần thịnh yến này quá nhiều, ta thực sự không còn vé dư để lấy ra..."
Bùi Quốc Hào nghe nói như thế, lập tức cảm thấy rất mất mặt, đang không nhịn được muốn nổi giận, Hoàng bộ trưởng vội vàng lại nói tiếp:
"Tuy nhiên trước tiên ngài đừng có gấp, ta có thể từ cửa sau lặng lẽ đưa mấy người các vị dẫn vào, chỉ cần có thể đi vào trong hội trường, thì tuyệt đối sẽ không có người kiểm tra!"
Nghe nói như thế, vẻ mặt của Bùi Quốc Hào, lúc này mới hơi dịu đi một chút, bất quá vẫn là lập tức quay đầu trở về nhìn về phía Diệp Trần, lộ ra vẻ mặt trưng cầu ý kiến.
Diệp Trần nhẹ gật đầu, ra hiệu không có vấn đề.
Bùi Quốc Hào lúc này mới hướng về phía Hoàng bộ trưởng khoát tay áo nói:
"Lần này ta cũng không cùng ngươi tính toán, nhanh dẫn chúng ta qua đi!"
Hoàng bộ trưởng luôn mồm vội vàng đồng ý.
...
Chỉ chốc lát sau, bốn người theo Hoàng bộ trưởng kia, từ cửa sau lặng lẽ tiến vào trong hội trường.
Hội trường rất lớn, hơn nữa bên trong bố trí, hiển nhiên không phải giống như buổi lễ trao giải trang trọng kia, mà là giống như loại tiệc rượu cỡ lớn.
Trong hội trường, lúc này người đã tới không ít, mọi người ăn mặc xinh đẹp gọn gàng, thậm chí còn có thể nhìn thấy không ít khuôn mặt, bình thường chỉ có thể nhìn thấy ở trên TV, trên internet.
Bốn người ở trong hội trường tùy ý đi một lúc, Tưởng Tiểu Cầm bỗng nhiên chỉ vào một hướng, thấp giọng kinh hô:
"Mau nhìn! Lâm Tuệ Kiều thật là có mặt ở đây!"
Tô Mạn đồng dạng cũng là một mặt vui mừng.
Bùi Quốc Hào ở một bên cười nói:
"Bùi gia chúng ta ở Hàn Thành, cũng coi như là có được mấy phần thể diện, ta có thể mang các ngươi đi qua, làm quen với Lâm Tuệ Kiều một chút!"
Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm lập tức càng thêm vui vẻ, vội vàng gật đầu đồng ý.
Diệp Trần lại không muốn tham gia cảnh tượng náo nhiệt này, tùy ý khoát tay áo nói:
"Mọi người cứ đi! Em đi dạo xung quanh một chút!"
Bùi Quốc Hào tự nhiên không dám miễn cưỡng, thế là dẫn Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm, hướng tới vị ngôi sao đang hot kia đi tới.
...
Diệp Trần đi dạo lung tung không có mục đích một lúc, phát hiện ở hai bên hội trường chính, thế mà có hai phòng nhỏ, có hơi ít người, tương đối yên lặng.
Diệp Trần đang định tìm một cái góc ít người, tùy tiện ngồi một lúc, nhưng mà đúng vào lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói tràn đầy ngạc nhiên vang lên, "Diệp tiên sinh?"
Diệp Trần theo tiếng quay đầu nhìn lại, cũng lập tức ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy, đây là một người phụ nữ xinh đẹp trong một chiếc váy màu tím, đang cầm một ly rượu vang đỏ trong tay, nhìn qua hắn với một vẻ mặt ngạc nhiên.
Hóa ra là ngôi sao lớn Trang Phỉ Phỉ đã từng với hắn gặp nhau một lần trước đó ở nhà hàng Tô thị!
Diệp Trần cũng không nghĩ tới, đang tha hương nơi đất khách quê người, thế mà có thể gặp được cô gái này.
Tuy rằng hai người chỉ có gặp mặt một lần, thế nhưng ở nước ngoài, một cái nơi xa lạ này, cũng coi như là đồng hương.
Đáng tiếc, để cho Trang Phỉ Phỉ vô cùng tức giận là, sau khi nhìn thấy Diệp Trần chỉ hơi sững sờ, thản nhiên nói:
"Là cô a!"
Nói xong lời này, thì tự mình đi tới một cái góc, ngồi xuống, giống như coi cô ta chỉ là một người đi qua đường không có ý nghĩa gì với hắn.
Trang Phỉ Phỉ thấy thế, lập tức tức giận đến phổi đều muốn nổ, dù sao nàng ở Hoa Hạ cũng là một ngôi sao a, đi tới chỗ nào không phải hoa tươi rực rỡ, vạn người theo đuổi, chưa từng bị người khác lạnh lùng bỏ rơi đáng thương đến như vậy?
Vốn là lần trước ở trên xe, Diệp Trần giúp nàng chữa khỏi căn bệnh lâu năm, trong lòng nàng còn mang theo sự cảm kích, đang muốn nói lời cảm tạ, bây giờ nhìn thấy thái độ của Diệp Trần lạnh nhạt như vậy, lòng cảm kích trước đó trong nháy mắt đã biến mất không thấy hình bóng.
Trang Phỉ Phỉ đang muốn xoay người rời đi, thế nhưng là trong nội tâm của nàng cũng không hiểu vì sao, hai chân giống như không nghe theo ý mình, không tự chủ hướng Diệp Trần đi tới, ngồi xuống ở phía đối diện, tức giận nói:
"Này! Tôi hình như không có đắc tội gì với anh chứ? Không đến mức thái độ của anh lại coi thường tôi không để ý gì đến tôi chứ?"
Không nghĩ tới, Diệp Trần chỉ là chậm rãi ngẩng đầu liếc mắt nhìn cô ta, vẫn như cũ vẻ mặt lạnh nhạt nói:
"Cô suy nghĩ nhiều rồi, ta không có xem thường cô, chẳng qua là ta không quen với cô mà thôi!"
← Ch. 0294 | Ch. 0296 → |