Vay nóng Tima

Truyện:Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Chương 0377

Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Trọn bộ 1085 chương
Chương 0377: Khuôn mặt thật
0.00
(0 votes)


Chương (1-1085)

Siêu sale Lazada


Hai mắt Diệp Trần không thể không khẽ híp một cái, Vũ Hạc đại tiên này rõ ràng là một tên tu tiên giả chân chính, không những hết sức quen thuộc đối với cách phân chia cảnh giới tu tiên, hơn nữa lại còn liếc mắt đã nhìn ra được tu vi của Diệp Trần!

Đáng tiếc là, hắn làm sao biết được rằng, tuy Diệp Trần chỉ có tu vi cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ nhưng đã từng giết chết một vị nửa bước cảnh giới Kim Đan một cách dễ dàng!

Mà lấ thực lực hôm nay của Diệp Trần, chỉ cần không phải cảnh giới Nguyên Anh trở lên thì đối với hắn đều không tạo thành uy hiếp quá lớn.

"Muốn đoạt xá ta sao? Không biết tự lượng sức mình!"

Lời nói của Diệp Trần rơi xuống, ngay lập tức một quyền không lạ mắt chút nào đập tới.

Ầm ầm!

Một quả đấm bóng mờ to lớn hình quả đấm trong nháy mắt xuất hiện ở trong cung điện rộng lớn, hướng đập về phía Vũ Hạc đại tiên!

"Ồ!"

Vũ Hạc đại tiên lập tức phát ra một tiếng kêu kinh ngạc, rõ ràng đối với thực lực mà Diệp Trần biểu hiện ra có chút giật mình, tuy nhiên vẫn là vung lên một chưởng để ngăn cản.

Ầm ầm!

Một quyền một chưởng va chạm vào nhau, toàn bộ cung điện lập tức lắc lưu kịch liệt một lúc như thể bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ xuống.

Diệp Trần đứng nguyên tại chỗ không hề động một chút nào, mà Vũ Hạc đại tiên bởi vì người ở trên không trung không có lực chống đỡ lập tức ngã bay ra ngoài, rơi về phía sau hơn mười mét trên mặt đất, lại liên tiếp lùi lại bốn năm bước mới đứng vững thân hình, "Ngươi được! Thực lực của ngươi thật đúng là ngoài dự liệu của lão phu a!"

Ban đầu Vũ Hạc đại tiên hơi kinh ngạc, rồi chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại, "Tuy nhiên lão phu lập tức sẽ để cho ngươi hiểu, ở trước thực lực tuyệt đối, tất cả phản kháng đều chỉ là phí công vô ích!"

Nói xong, hai ngón tay của Vũ Hạc đại tiên làm kiếm, bỗng nhiên hướng Diệp Trần điểm một cái!

Sưu!

Một đạo kiếm quang vô cùng tinh thuần, giống như thực chất nổ bắn ra hướng về phía Diệp Trần mà tới.

Một khi tu tiên giả có tu vi đạt tới cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong thì chân nguyên trong cơ thể đã trải qua rất nhiều lần áp súc, rồi hình thành một viên Kim Đan, sau đó chính thức bước vào cảnh giới Kim Đan.

Mà một khi đạt tới cảnh giới Kim Đan, chân nguyên sẽ có một bước nhảy vọt về chất lượng, uy lực tự nhiên cũng sẽ tăng lên rất nhiều, xa xa không phải tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ có khả năng so sánh.

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, cũng giống vậy lấy một ngón tay chỉ ra một đạo kiếm quang.

Oanh!

Hai đạo kiếm quang va chạm vào nhau ở trên không trung.

Tuy nhiên, vỡ vụn trước tiên lại là đạo kiếm quang mà Vũ Hạc đại tiên phát ra!

"Cái gì! Điều này không có khả năng!"

Vũ Hạc đại tiên thấy thế lập tức rống lớn một tiếng, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Đối phương chỉ có cảnh giới Trúc Cơ mà hắn là cảnh giới Kim Đan, thấp hơn hắn tới hẳn một cái cảnh giới lớn!

Mức độ chân nguyên tinh thuần của đối phương thế mà còn mạnh hơn so với hắn?

Đây quả thực là không có thiên lý!

Tuy nhiên sự thật bày ra ở trước mắt, căn bản không phải do hắn không tin là có thể được!

Mà lúc này, đạo kiếm quang mà Diệp Trần phát ra kia thế đi còn không giảm đã trực tiếp hướng hắn nổ bắn mà tới!

Vũ Hạc đại tiên đành phải phát ra thêm một đạo kiếm quang nữa mới có thể đánh nát đạo kiếm quang kia của Diệp Trần.

Vào lúc này, Vũ Hạc đại tiên rốt cuộc không còn dám xem nhẹ thiếu niên ở trước mắt này nữa, trong đôi mắt tất cả đều là vẻ chấn kinh nồng đậm, "Ngươi... ngươi đến cùng có lai lịch gì? Sư phụ của ngươi là ai? Coi như trong thế hệ trẻ thì thiên tài kiệt xuất nhất của Bồng Lai tiên đảo cũng tuyệt đối không có thực lực như thế!"

Diệp Trần cười lạnh, "Tầm mắt của ngươi quá thấp! Ngươi đã từng thấy một cường giả thực sự chưa?"

Nói xong, bàn tay Diệp Trần bỗng nhiên nắm lại, một đạo kiếm quang kinh thiên đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn, "Đón thêm kiếm này của ta thử một chút!"

Oanh!

Diệp Trần bổ xuống một kiếm, con ngươi của Vũ Hạc đại tiên không thể không hơi co rụt lại, lúc này mới phát hiện chính mình vẫn còn đánh gia thấp thự lực của đối phương, thân thể vội vàng nhoáng một cái đã né tránh công kích của thanh kiếm quang khổng lồ kia.

Ầm!

Kiếm quang khổng lồ bổ xuống thì gạch đá ở phía dưới ngay lập tức vỡ vụn, xuất hiện một cái hố sâu thật to!

Oanh! Oanh! Oanh!

Diệp Trần lại liên tiếp chém ra vài kiếm, Vũ Hạc đại tiên căn bản không dám chống đỡ, chỉ có thể sử dụng thân phá trốn tránh công kích của Diệp Trần, một giây cũng không dám nghỉ.

Toàn bộ Thiên Chiếu thần cung lắc lư một hồi, đã bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ...

Mà vào lúc này, mấy người Quy Điền Tam Lang ở bên ngoài thần cung thấ được cảnh này thì sớm đã bị dọa tới thi nhau lùi lại ra ngoài tới mấy ngàn mét.

"Nguyên Điền tiên sinh! Ngài cảm thấy Vũ Hạc đại nhân và Diệp Cuồng Tiên thì ai sẽ có phần thắng lớn hơn một chút?"

Quy Điền Tam Lang nhìn qua cảnh tượng rung động ầm ầm ở phía trước, Thiên Chiếu thần cung dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ mà nhịn không được hướng về phía một ông lão ở bên cạnh mở miệng hỏi.

Hóa ra ông lão này tên là Nguyên Điền Khang Sinh, là người nổi danh cùng với Liễu Sinh Tuấn Giới và Bán Tàng Chân Nhất, Bán Tàng Chân Nhất và Liễu Sinh Tuấn Giới bây giờ đều đã bị diệt thì chỉ còn người này ngoại trừ Vũ Hạc đại tiên ra thì đã là cường giả đệ nhất của Đảo quốc.

Mọi người còn lại nghe được điều này, cũng đều đang rất tò mò, không thể không thi nhau hướng về phía Nguyên Điền Khang Sinh mà nhìn sang.

Nguyên Điền Khang Sinh vuốt vuốt sợi râu bạc, từ từ mở miệng nói: "Việc này khó nói a! Vũ Hạc đại tiên đã từng có mấy chục năm chưa lộ diện ra tay, bây giờ đã đạt tới cảnh giới cỡ nào chúng ta cũng đều không biết được!"

"Tuy nhiên lúc lão phu còn trẻ, may mắn đã từng thấy được phong thái của Vũ Hạc đại nhân!"

"Năm đó một trận chiến trên biển Thái Bình Dương với Mỹ quốc, Vũ Hạc đại nhân đã từng một người đồ diệt trên vạn quân của Mỹ quốc, ép quân đội của Mỹ quốc phải rút lui, nếu không phải cuối cùng Mỹ quốc nghiên cứu ra vũ khí hạt nhân thì thắng bại thật đúng là còn chưa biết được!"

Mọi người nghe được điều này, thì lập tức thi nhau lộ ra vẻ mặt vui mừng, "Tuy Diệp Cuồng Tiên đã từng cứng đối cứng với lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc chúng ta, thế nhưng cũng không có làm suy giảm tới lực lượng chính!"

"Như thế mà nói, thực lực của Vũ Hạc đại nhân chắc là phải mạnh hơn Diệp Cuồng Tiên rất nhiều a!"

"Nhất định là như thế! Chắc chắn không sai!"

...

Nhưng không nghĩ tới, Nguyên Điền Khang Sinh lại lắc đầu nói:

"Vậy cũng chưa chắc! Thực lực của quân đội hơn bảy mươi năm trước với thực lực của quân đội bây giờ đã được hiện đại hóa tiên tiến hơn rất nhiều thì căn bản không thể so sánh như vậy được!"

"Tuy nhiên chỉ luận về chiến tích mà nói, khẳng định hiệu suất của Vũ Hạc đại nhân thể hiện ra cường đại hơn một chút!"

Mọi người nghe tới đó thì lập tức thi nhau cảm thấy có lý.

"Tuy nhiên..."

Nguyên Điền Khang Sinh lại đột nhiên xoay ngược lại một cái, nói tiếp:

"Bây giờ đã lại qua hơn bảy mươi năm, Vũ Hạc đại nhân cũng đã hơn hai trăm tuổi, thực lực đến tột cùng là tiến thêm một bước, hay là... chuyện này chúng ta coi như không biết được rồi!"

Mọi người nghe vậy thì lập tức thi nhau nhíu mày, tất cả đều hiện ra vẻ mặt thấp thỏm lo âu.

Đúng lúc này, Tuyết Cơ ở một bên đột nhiên mở miệng, "Sư phụ ta chính là tiên nhân, thực lực tự nhiên càng tu luyện càng mạnh, chỉ là một tên Diệp Cuồng Tiên thì làm sao có thể là đối thủ của sư phụ ta?"

Lúc này mọi người mới hiện ra vẻ vui mừng một lần nữa, rối rít nói:

"Tiểu thư Tuyết Cơ nói có đạo lý!"

...

Ầm ầm!

Lúc mọi người ở đây đang nghị luận sôi nổi, Thiên Chiếu thần cung ở phía trước cuối cùng không chịu nổi áp lưc nữa mà sụp đổ ầm ầm nổ vang.

Mà cùng lúc đó, mọi người nghe được giọng của Diệp Cuồng Tiên đột nhiên truyền ra từ trong khu phế tích kia.

"Vũ Hạc lão nhi! Hôm nay ta sẽ để cho những tín đồ này của ngươi mở mang kiến thức bộ mặt thật của vị đại tiên như ngươi một chút!"

Khi giọng nói rơi xuống, đống đổ nát kia bỗng nhiên bắn ra khe hở, toàn bộ Thiên Chiếu thần cung trong nháy mắt bị san thành bình địa, ở phía dưới lập tức lộ ra hai thân ảnh.

Mấy người Quy Điền Tam Lang đầu tiên là giật mình, sau đó vội vàng thi nhau nhìn chằm chằm vào, trong lòng không thể không trở nên kích động.

Trong số những người bọn họ thì ngoài Nguyên Điền Khang Sinh ở lúc còn trẻ đã từng thấy qua vị Vũ Hạc đại tiên này, những người còn lại mà ngay cả Tuyết Cơ cũng chưa từng nhìn thấy bộ mặt thật của sư phụ mình, trong lòng tự nhiên hết sức tò mò.

Tuy nhiên, khi đám người nhìn thấy rõ ràng thân ảnh kia thì lập tức toàn bộ sợ tới ngây người.

"Vũ Hạc đại tiên... Là nữ nhân?"

"Không đúng! Hắn căn bản không phải Vũ Hạc đại tiên!"

Nguyên Điền Khang Sinh trực tiếp mở miệng phủ nhận nói.

Còn về Tuyết Cơ thì mặt mũi càng tràn đầy vẻ chấn kinh, "Đây không phải... Anh Tử tiền bối mất tích hơn mười năm trước sao?"


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1085)