← Ch.0517 | Ch.0519 → |
"Đây là tình huống gì?"
Mọi người vây xem ở xung quanh, cao tầng các quốc gia quan chiến thông qua hình ảnh truyền về từ vệ tinh, tất cả đều xem tới trợn tròn mắt.
Mắt thấy Diệp Cuồng Tiên kia sẽ chết dưới sự bùng nổ đột ngột của lão Huyết Hoàng thì không biết từ nơi nào lại toát ra một vệt kim quang rồi hai người bỗng nhiên biến mất!
"Người nào thắng?"
"Chẳng lẽ là đồng quy vu tận sao?"
"Một kích vừa rồi của lão Huyết Hoàng kia, thực sự quá cường đại, Diệp Cuồng Tiên khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"
"Vậy cũng chưa chắc, các ngươi quên tên này trước đó thế nhưng ngay cả bom nguyên tử cũng không thể giết chết được hắn sao!"
...
Mọi người nghị luận ầm ĩ, nhìn qua vùng phế tích trống rỗng phía dưới, chờ lúc lâu vẫn không nhìn thấy thân ảnh của hai người.
Cứ như vậy,
Một ngày...
Hai ngày...
Ba ngày...
Chỉ chớp mắt, hơn mười ngày đi qua, một nhóm người cuối cùng nhất một mực đến trông coi ở gần Everest cũng rời đi, Huyết Hoàng Tra Lý và Diệp Trần vẫn không có hiện thân, như thể là bốc hơi khỏi nhân gian.
...
Siêu Năng cục, Mỹ quốc, "Báo cáo cục trưởng, căn cứ theo tình báo mà chúng ta biết được, Diệp Trần và lão Huyết Hoàng, sau khi biến mất từ ngày đó thì không còn xuất hiện, bên thành phố Vân Châu của Hoa Hạ kia cũng không có bất cứ động tĩnh gì, Diệp Cuồng Tiên hơn phân nửa đã chết ở dưới Everest!"
Nhân viên tình báo của Siêu Năng cục hướng cục trưởng Pol mở miệng báo cáo.
Pol lại chau mày, nói:
"Không được chủ quan! Chẳng lẽ cac ngươi quên chuyện lần trước sao? Tất cả mọi người đều cho rằng, Diệp Cuồng Tiên đã chết ở Bắc Cực thế nhưng kết quả thì sau đây?"
Mọi người nghe vậy thì lập tức im lặng một lúc.
Hoàn toàn chính xác, cái tên kia quả thực giống như một con Tiểu Cường giết thế nào cũng không chết!
Từ khi người này tiến vào tầm mắt của Siêu Năng cục cho đến nay, chuyện như vậy đã xảy ra không biết bao nhiêu lần.
Mỗi lần người trên toàn thế giới đều cảm thấy hắn không sống nổi, thế nhưng cuối cùng vẫn luôn xuất hiện như thể kỳ tích.
"Cục trưởng, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Chẳng lẽ cứ chờ như thế sao?"
Có người nhịn không được mà mở miệng hỏi.
Pol cũng rất là do dự, trầm ngâm không nói.
Đúng lúc này, "Đang!" Một tiếng, cửa phòng họp trực tiếp bị người đẩy ra.
"Người nào? Người nào dám..."
Mọi người ngay lập tức đột nhiên đứng dậy, thế nhưng chờ khi bọn hắn nhìn thấy rõ ràng diện mạo của người tới thì ngay lập tức từng người đều nuốt lời còn chưa nói trở vào, trên mặt thi nhau lộ ra vẻ kính sợ.
Chỉ thấy người tới là một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai khoảng hai mươi tuổi, nhưng trên người lại lộ ra một cỗ khí tức khủng bố làm cho người ta phải sợ hãi.
Bỗng nhiên chính là Diệp Vô Thương!
Ngay cả Pol nhìn thấy Diệp Vô Thương cũng lập tức đứng dậy đi lên phía trước nở nụ cười theo, "Diệp tiên sinh, sao ngài lại tới đây?"
Pol có thể rõ ràng cảm nhận được, sau khi đạt được Long Cốt thực lực của Diệp Vô Thương dường như so với trước đó càng đáng sợ hơn rất nhiều!
Diệp Vô Thương cũng không khách khí một chút nào, trực tiếp nghênh ngang đi tới trước bàn hội nghị, khéo một cái ghế ra, tinh tướng bệ vệ ngồi xuống cười nhạt nói:
"Nghe nói Pol cục trưởng đang vì chuyện cái thằng con hoang kia mà khó xử, ta chuyên tới để hỗ trợ cục trưởng ngươi một chút sức lực!"
Pol cục trưởng nghe được điều này thì hai mắt lập tức sáng lên, "Lời này của Diệp tiên sinh ý là gì?"
Diệp Vô Thương chậm rãi nói:
"Rất đơn giản! Ta có thể thay Siêu Năng cục các ngươi đi Hoa Hạ một chuyến xác nhân thằng con hoang kia đã chết hay chưa?"
Pol nghe vậy thì lập tức hết sức vui mừng, mười hai Chủ Thần của Siêu Năng cục suýt chút nữa đã bị Diệp Trần tru sát gần như không còn, hắn bây giờ thực sự không có người nào có thể phái đi.
Nếu như Diệp Vô Thương chịu ra tay thì chỉ cần Diệp Cuồng Tiên còn sống chắc chắn có thể buộc hắn hiện thân!
"Tuy nhiên..."
Diệp Vô Thương bỗng nhiên xoay chuyển đề tài câu chuyện, cười tủm tỉm nói:
"Pol cục trưởng, ta cần chính phủ Mỹ quốc các ngươi phối hợp!"
Pol liền nói ngay:
"Cần phối hợp như thế nào, xin Diệp tiên sinh ngài cứ việc nói thẳng ra!"
Bây giờ Diệp Cuồng Tiên sống hay chết sẽ trực tiếp quan hệ tới cách cục của Mỹ quốc sau này, bọn họ cần nhanh chóng xác nhận.
Diệp Vô Thương nói:
"Ta cứ tiến vào Hoa Hạ như thế sẽ khó tránh khỏi sự chú ý của quân đội Hoa Hạ, ta muốn hải quân của Mỹ quốc các ngươi ở Thái Bình Dương khởi xướng khiêu chiến với Hoa Hạ quốc, từ đó kiềm chế lực chú ý của quân đội Hoa Hạ, như vậy ta mới có thể dễ dàng làm việc!"
"Điều này..."
Pol nghe được điều này thì ngay lập tức khẽ chau mày, lộ ra vẻ làm khó.
Hoa Hạ dù sao cũng là một nước lớn ở thời đại bây giờ!
Thực lực quân sự của Mỹ quốc tuy rằng vẫn là đệ nhất thế giới, thế nhưng cũng không dám dễ dàng khơi mào chiến tranh với một quốc gia lớn.
Huống chi, trước đó Mỹ quốc đã sử dụng bom nguyên tử ở trên địa bàn của Tô quốc, đã đắc tội với Tô quốc.
Bây giờ nếu thật khơi mào lên chiến tranh thì rất có thể sẽ gay nên đại chiến thế giới lần thứ ba.
Đến lúc đó, cái tội danh này đừng nói là Pol hắn, chính là tổng thống Mỹ quốc cũng không đảm đương nổi.
Diệp Vô Thương nhìn thấy Pol do dự thì lập tức nhướng mày, trên người dâng lên một cỗ sát khí, "Thế nào? Một cái điều kiện nho nhỏ như thế mà các ngươi cũng không làm được, còn muốn để ta làm việc cho các ngươi sao?"
Nói xong lời này, Diệp Vô Thương trực tiếp đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Pol lập tức cuống lên, vội vàng ngăn ở trước mặt Diệp Vô Thương cười làm lành nói:
"Diệp tiên sinh, ngài trước tiên đừng có vội a! Loại chuyện này thế nhưng không phải ta có thể quyết định, nhất định phải thông qua quốc hội đồng ý mới được, ta sẽ báo cáo việc này với ngài Tổng thống, ngài thấy như vậy có được không?"
Lúc này sắc mặt của Diệp Vô Thương mới hơi dịu đi một chút, tuy nhẫn vẫn lạnh lùng như cũ nói:
"Ta khuyên các ngươi tốt nhất sớm làm ra quyết định! Thằng con hoang kia trải qua trận chiến trước đó coi như không chết thì khẳng định chắc chắn cũng đã bị thương nặng!"
"Nếu như không thừa cơ hội này hành động một làn diệt trừ đi hắn thì sau này cho dù là ta cũng không chắc chắn có thể đối phó được hắn!"
"Các ngươi cố gắng mà ngẫm lại đi!"
Nói xong lời này, Diệp Vô Thương trực tiếp nghênh ngang rời đi.
Một đám cao tầng của Siêu Năng cục, sau khi hai mặt nhìn nhau thì thi nhau gật đầu, "Ta cảm thấy Diệp Vô Thương này nói rất có đạo lý!"
"Nếu như Diệp Cuồng Tiên kia thật không chết thì lúc này chính là thời cơ tốt nhất để tru sát hắn!"
"Trận chiến trước đó thực sự thật quá đáng sợ, nếu như hắn thật không chết, chờ hắn khôi phục lại thì đến lúc đó đối với Mỹ quốc chúng ta mà nói sẽ là tai họa ngập đầu!"
...
Sau khi các vị cấp cao trao đổi một lúc, vậy mà toàn bộ đều đồng ý đề nghị của Diệp Vô Thương.
Cuối cùng,
Pol hít sâu một hơi, nói:
"Mọi người đều đã nhất trí đồng ý với lời đề nghị này của Diệp Vô Thương, vậy ta đây sẽ báo cáo việc này với Tổng thống đại nhân!"
...
Mà lúc này, dưới chân Everest, "Ta vậy mà... không chết? Đây là ở đâu?"
Diệp Trần mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, phát hiện chính mình vậy mà ở bên trong một mảnh hư không thì lập tức vừa sợ lại ngạc nhiên.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói quỷ dị đột nhiên vang lên, "Người trẻ tuổi, ngươi tỉnh rồi!"
Diệp Trần lập tức đột nhiên đứng dậy và nhìn lại, chỉ thấy, không biết từ khi nào ở đằng sau vậy mà xuất hiện một ông lão tóc trắng!
Hơn nữa ông lão này cũng không phải là thực thể mà là một cái bóng mờ.
"Ngươi là ai?"
Diệp Tràn không thể không lùi lại hai bước, mặt mũi tràn đầy vẻ cảnh giác.
Ông lão tóc trắng lập tức cười ha ha, "Người trẻ tuổi, ngươi nhanh quên lão phu như vậy sao? Lão phu chính là khí linh của Thôn Thiên đỉnh a!"
Diệp Trần đầu tiên là sững sờ, sau đó hai mắt lại trừng một cái, "Thôn Thiên đỉnh? Chính là cái Huyết Đỉnh mà Lão Tra Lý trước đó sử dụng sao?"
← Ch. 0517 | Ch. 0519 → |