← Ch.0625 | Ch.0627 → |
Oanh!
Theo lời nói lạnh lùng của Diệp Trần rơi xuống, khí tức trên người vậy mà tăng vọt lên thêm lần nữa!
"Nghịch Sinh Bách Chuyển, thứ hai chuyển! Thứ ba chuyển! Thứ tư chuyển!"
Diệp Trần vào lúc nào đã rơi vào trong trạng thái bùng nổ, còn lại một chút lý trí như vậy, vậy mà một hơi vận chuyển Nghịch Sinh Bách Chuyển tới cảnh giới thứ tư chuyển!
Chẳng những đôi mắt càng phát ra đỏ ngầu, gân xanh trên người cũng nổi lên từng chiếc, giống như lúc nào cũng có thể nổ tung lên.
Người bình thường nếu như đối mặt với sự thống khổ cường đại tới như vậy, chỉ sợ sớm đã không chịu nổi trực tiếp ngất đi.
Tuy nhiên, loại thống khổ này so với Thống Khổ Chi Nguyên tạo thành tinh thần thống khổ cho Diệp Trần mà nói, căn bản không đáng nhắc tới.
Thậm chí, thống khổ trên nhục thể còn để cho tinh thần của Diệp Trần được dịu đi mấy phần, thậm chí có một loại cảm giác sung sướng mồ hôi nhễ nhại.
Mà bây giờ trong đầu của hắn chỉ còn lại một chút suy nghĩ, đó chính là giết sạch tất cả những người ở trước mắt!
Cùng lúc đó,
Hơn ngàn tên đệ tử Dược Vương tông, công lực tập trung ở một chỗ hình thành cái chưởng lớn kia cũng đã hướng Diệp Trần hung hăng đập xuống.
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đấm ra một quyền nghênh đón tiếp lấy.
Ầm ầm!
Chưởng khổng lồ và quyền khổng lô va chạm vào nhau, không gian xung quanh lập tức lắc lư kịch liệt một hồi, thậm chí đã phát hiện bóp méo, xuất hiện từng đạo vết nứt.
Bạch bạch bạch!
Va chạm qua đi, Diệp Trần lập tức lùi lại bảy tám bước.
Cho dù cồng lực của hắn so với trước đó tăng lên bảy tám lần, thế nhưng lấy lực lượng của một người đối kháng chính diệp hợp lực của hơn một ngàn tên đệ tử Dược Vương tông, cuối cùng vẫn phải kém hơn mấy phần.
Nếu như ở dưới tình huống lý trí không mất, Diệp Trần chắc chắn sẽ không lựa chọn đối kháng chính diện mà trước tiên tìm sơ hở của đối phương, bắt đầu từ điểm yếu.
Nhưng bây giờ, hắn ngập đầy lửa giận sát ý, căn bản không thể lấy lý trí đi suy nghĩ.
sau khi bị mọi người hợp lực đánh lui, Diệp Trần lần nữa quát lên một tiếng lớn, tiếp tục hướng mọi người ở phía dưới vọt tới.
Ầm ầm!
Hai bên giao thủ lần nữa, Diệp Trần cũng bị đẩy lui một lần nữa.
Vân Thiên Thu được các đệ tử Dược Vương tông bảo vệ ở chính giữa, lập tức lộ ra nụ cười đắc ý, "Ta không tin chẳng lẽ ngươi thật đúng là có thể lấy một địch ngàn hay sao?"
Tuy nhiên, không đợi Vân Thiên Thu hoàn toàn thả lỏng, cảnh tượng tiếp theo lập tức để nụ cười trên mặt của hắn trong nháy mắt phải cứng đờ lại.
"Nghịch Sinh Bách Chuyển, thứ năm chuyển!"
Diệp Trần ở trong cơn giận dữ, vậy mà không để ý tới hậu quả cưỡng ép tăng thực lực lên một lần nữa!
Oanh!
Sau khi thi triển ra thứ năm chuyển, công lực Diệp Trần so với trạng thái bình thường tăng lên trọn vẹn mười mấy lần!
Bành bành bành!
Nhục thân Diệp Trần cuối cùng không chịu nổi, vài cái kinh mạch vậy mà trực tiếp vỡ tan!
Phốc!
Lực lượng phản phệ cường đại để Diệp Trần cũng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.
"Chết!"
Diệp Trần ở trong trạng thái điên loạn dường như không cảm thấy đau đớn và một lần nữa lao xuống dưới xung phong liều chết.
Ầm ầm!
Chưởng khổng lồ được hình thành bởi ngàn tệ đệ tử hợp lực cùng với quyền khổng lồ của Diệp Trần hung hăng va chạm vào nhau một lần nữa!
Lần này, Diệp Trần không có lùi lại nửa bước, mà phía dưới hơn ngàn tên đệ tử kia, vậy mà cùng nhau điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt tử thương thảm trọng, tiếng kêu rên bên tai không dứt, biến thành năm bè bảy mảng.
"Cái gì!"
Thấy cảnh này, không chỉ Vân Thiên Thu choáng váng mà ngay cả những cao thủ của bốn đại tông môn khác, mặt mũi mọi người cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Cái tên này, vậy mà thật sự lấy lực lượng của một người đánh bại hơn ngàn tên đệ tử Dược Vương tông!
Hơn nữa còn là đối kháng chính diện cứng đối cứng!
Cho dù là Thiên Quân Hóa Thần cũng chưa chắc có thể làm được tới trình độ như vậy a?
Thực lực của người này, làm sao lại cường đại tới tình trạng như thế!
Quái vật!
Quả thực chính là quái vật a!
Một quyền của Diệp Trần phá hộ sơn đại trận của Dược Vương tông, hai mắt gắt gao khóa chặt Vân Thiên Thu, lần nữa lao tới:
"Chết đi!"
Vân Thiên Thu lập tức dọa đến toàn thân giật mình một cái, gần như không có một chút du dự nào, quay người liền trốn, đồng thời còn không quên hướng cao thủ của bốn đại tông môn khác cầu cứu.
"Các vị! Tiểu tử này trúng Thống Khổ Chi Nguyên, đã điên rồi, các ngươi còn không xuất thủ, còn phải chờ đến lúc hắn giết chết từng tông môn một cho tới toàn bộ hay sao?"
Cao thủ bốn đại tông môn còn lại cũng không thể không liếc nhau một cái, nhưng cuối cùng không dám coi thường vọng động.
Vân Thiên Thu lập tức cuống lên, mắt thấy Diệp Trần ở đằng sau sắp đuổi theo tới thì lần nữa hét lớn:
"Tiểu tử này thi triển một loại bí thuật, không có khả năng luôn mạnh như vậy, chúng ta chỉ cần cùng nhau ngăn cản hắn, nhất định có thể đánh bại, sau đó dùng sưu hồn chi thuật cướp đoạn công pháp bí thuật của hắn, mọi người đều có phần như thế nào?"
Vân Thiên Thu vừa nói ra lời này thì tất cả mọi người hai mắt đều sáng lên, trong đôi mắt thi nhau lộ ra vẻ cực nóng.
Không thể không nói đề nghị này của Vân Thiên Thu thật sự là có sức hấp dẫn.
Xem như thằng ngu cũng có thể nhìn ra, thiếu niên Thế Tục giới trước mắt này, vô luận là công pháp tu luyện còn là binh khí sử dụng cùng với bí thuật mà bây giờ đang thi triển đều là cuộc đời này của bọn họ ít thấy, nếu như nói không động tâm, vậy tuyệt đối là không thẻ nào.
"Các vị, Vân lão tiền bối nói có lý, mọi người cùng nhau động thủ!"
Thượng Quan Vân Khuyết tông chủ Thiên Lôi tông từ trước tới nay luôn giao hảo với Dược Vương tông là người đầu tiên đứng ra ngoài.
Một khi đã có người đi đầu, những người khác tất cả cũng không cam chịu phía sau, lập tức cũng thi nhau ra tay.
Bốn đại tông môn, trọn vẹn hơn ba mươi tên tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh, trong đó còn không thiếu một số tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, hoàn toàn đều là tồn tại có thể đưa thân vào mười vị trí đầu trên Thiên bảng!
Ba người Chúc Minh Phi ở phía dưới thấy cảnh này thì vừa mới từ trong vui sướng trước đó mà lấy lại tinh thần thì ngay lập tức sắc mặt của cả ba đều thay đổi lớn:
"Hèn hạ!"
"Đường đường năm đại tông môn, vậy mà cùng nhau đối phó với một tên thiếu niên, thật sự làm cho mất hết thể diện của Bồng Lai Tiên giới chúng ta!"
Chúc Minh Phi nhịn đau không được mắng một tiếng, ngược lại lại nhìn về phía Tô Mạn ở một bên nói:
"Tô Mạn cô nương, chúng ta trước tiên đưa cô rời khỏi nơi này, sau đó lại trở về hỗ trợ Diệp huynh đệ một chút sức lực!"
Nói xong, Chúc Minh Phi liền muốn kéo Tô Mạn rời đi.
Tuy nhiên không nghĩ tới, Tô Mạn lại kiên định lắc đầu, "Không được! Ta không thể bỏ mặc tiểu Trần ở lại đây, hơn nữa ta tin tưởng, tiểu Trần chắc chắn không có việc gì!"
Chúc Minh Phi lập tức nhướng mày, thở dài một hơi nói:
"Tô Mạn cô nương, ta hy vọng ngươi phải lý trí một chút, những người này đều là cường giả đỉnh cấp của Bồng Lai Tiên giới, hơn một nửa ở chỗ này đều có tên trên Thiên bảng!"
"Cho dù là Thiên Quân Hóa Thần đối mặt với đội hình như thế cũng phải nhượng bộ lui bình!"
"Huống chi Diệp huynh đệ bây giờ đã có chút thần chí không rõ, làm sao có thể là đối thủ của những người này?"
"Chúng ta vẫn là thừa dịp không có người để ý tới rời khỏi nơi này trước lại nói!"
Tuy nhiên, đối mặt với sự thuyết phục của Chúc Minh Phi, Tô Mạn không hề bị lay động chút nào.
"Muốn đi thì các ngươi đi đi! Dù thế nào đi nữa ta cũng sẽ không đi!"
"Ai!"
Chúc Minh Phi thấy Tô Mạn cố chấp như vậy không thể không thở dài một hơi nữa.
Mà lúc này ở trên trời cao, hơn ba mươi tên cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đã bắt đầu thi nhau thi triển ra các loại thần thông và pháp bảo, vây khốn Diệp Trần vào giữa.
Cho dù Diệp Trần bây giờ thi triển bí thuật tăng công lực lên tới mười mấy lần, thế nhưng là cả người đang ở vào trạng thái điên cuồng, dưới sự vây công của các cường giả ngũ đại tông môn vậy mà cũng không có cách nào chiếm được thượng phong...
← Ch. 0625 | Ch. 0627 → |