Truyện ngôn tình hay

Truyện:Triệu Hoán Thần Binh - Chương 0706

Triệu Hoán Thần Binh
Trọn bộ 1989 chương
Chương 0706: Đại Địa chi thuẫn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1989)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mới một cái, ít quá. Không lẽ kế hoạch thần binh chỉ có một món? Cái gì cơ hội tiếp xúc gần gũi với binh linh, thần binh, khẩu hiệu tuyên truyền hố cha, chẳng phải là gạt người sao?

- Ở trong mắt nhiều người thì thánh binh chính là thần binh, chẳng phải ban đầu ngươi cũng nghĩ vậy?

Cha nó, quả nhiên Huyền Thần điện hố người, lợi dụng bọn họ không biết rõ thánh binh và thần binh khác nhau tuyên truyền khẩu hiệu, hại Vu Nhai chảy nhiều nước miếng uống phí. May mắn là còn có một thần binh.

Vu Nhai bực bội nói:

- Tổ cha nó, sớm biết chỉ có một cái thì không cần lo được lo mất thế này!

Thôn Thiên kiếm nói đúng, trong tay hắn có huyền binh xem như là Thôn Thiên kiếm gồm Thôn Thiên kiếm, không biết có phải mang từ trái đất đến. Hai là Thí Thần Ma Nhẫn, tồn tại trong vùng đất có chết không sống sâu trong Mê Vụ sơn mạch. Ba, Tinh linh cự nỗ, nằm dưới Thiên Tội Uyên, đã vỡ thành mảnh vụn, đến bây giờ chưa hoàn chỉnh. Bốn, Cổ Đế Long linh, thứ này không thể xem là 'món' mà chỉ là một binh linh. Tức là thứ hữu dụng chỉ có Thôn Thiên kiếm, Thí Thần Ma Nhẫn.

Mỗi thần binh không phải tàn khuyết thì là nằm trong chỗ siêu nguy hiểm, Huyền Thần điện có được bao nhiêu thần binh?

- Không đúng, cái này là thần binh, ta dung hợp nó bây giờ chẳng phải là muốn chết?

Thôn Thiên kiếm tiếp tục bảo:

- Hừ! Ta biết ngay ngươi sẽ ngu ngốc như vậy. Nếu Huyền Thần điện ngu xuẩn biết tấm thuẫn này là thần binh thì sẽ ném nó trong góc xó xỉnh này sao?

Thôn Thiên kiếm thầm nghĩ:

- Hôm nay có thể thoải mái chửi cái tên ăn nói bỗ bã này thật là sung sướng.

Khóe môi Vu Nhai co giật, thầm nghĩ:

- Cha nó, lão tử không biết rõ thần binh, sao lão tử biết mấy thứ này?

- Ta nói này lão bà Thôn Thiên kiếm, ta phát hiện mình bị bệnh.

- Cái gì?

Vu Nhai mở miệng nói:

- Ta sợ vợ.

Vu Nhai nhanh chóng lấy Huyền Binh Điển ra dùng Luân Chuyển Thần Ấn thu tự quyết. Mặc kệ tấm thuẫn này là cái gì, thu trước nói sau. Tuy thái độ của Thôn Thiên kiếm khó chịu nhưng nàng đã bao giờ nàng mềm mỏng? Khi lực lượng của Vu Nhai còn yếu Thôn Thiên kiếm thậm chí lười lên tiếng, bây giờ nói nhiều như vậy xem như hơi vừa mắt hắn.

Thôn Thiên kiếm ngẩn ra sau đó tức giận run người, rất muốn một kiếm chém chết Vu Nhai.

Một giây sau, Vu Nhai rảnh rỗi lo chuyện khác, ngây người nhìn khoảng trống trước mắt sau đó nhìn trang thứ sáu Huyền Binh Điển, sao một chố đã thành công?

Một giây, không, sau khi Vu Nhai vận dụng Luân Chuyển Thần Ấn thu tự quyết thì chỉ một giây là tấm thuẫn đã bị thu vào Huyền Binh Điển, trang giấy có bốn chữ to, Đại Địa chi thuẫn. Khiến người tan vỡ là Vu Nhai không có binh linh của tấm thuẫn này.

Vu Nhai chỉ biết nói một câu:

- Ta nói này Thôn Thiên kiếm, nàng muốn độc chiếm ta sao? Tuy ta hơi lăng nhăng chút nhưng cho đến nay vẫn giữ mình trong sạch.

Vu Nhai cảm giác như thể Thôn Thiên kiếm tìm đồ bỏ góp cho đủ số là có thể bá chiếm nhiều tài nguyên trong Huyền Binh Điển hơn. Ví dụ như thê tử đồng ý cho hắn nạp thiếp nhưng tìm một người nhìn là buồn nôn, trừ lãng phí tài nguyên ra có ích gì?

- Hừ!

Thôn Thiên kiếm cười lạnh, không nói không rằng trở về Huyền Binh Điển. Không biết Thôn Thiên kiếm khinh thường Vu Nhai thiển cận hay thật sự nghĩ: Đúng vậy, lão nương muốn độc chiếm.

Vu Nhai không hiểu ra sao. Ngay lúc này có một chuyện Vu Nhai biết rõ, đó là Đại Địa chi thuẫn tuyệt đối không phải đồ bỏ, mỗi lần khi hắn dung hợp thần binh sẽ nhận được lực lượng thần binh giao cho, lần này cũng vậy.

Đừng quên lúc trước Thôn Thiên kiếm biểu hiện kích động, nàng có thể nào tìm thứ rác rưởi cho Vu Nhai?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vu Nhai cảm giác năng lực khổng lồ cuộn trào trong cơ thể, hắn vội vàng hấp thu ngay. Miễn Đại Địa chi thuẫn không phải phế vật lãng phí tài nguyên là được, nó có chỗ nào kỳ lạ thi sau này Vu Nhai sẽ nghiên cứu sau.

Có thể khiến cao tầng Huyền Thần điện, thậm chí mấy chục đại cao tầng lờ đi, Vu Nhai xem không hiểu cũng bình thường.

- Ui, đau quá, vết thương cehét tiệt!

Đang lúc Vu Nhai định tu luyện Đại Địa chi thuẫn thì vết thương trên người phát tác. Lúc trước đã nói Vu Nhai bị thương khá nặng, có một lần nguy hiểm sinh mạng. Mới rồi Vu Nhai bị các huyền binh hấp dẫn nên tạm quên đau, từ đó thấy được sự tham lam của bạn Nhai, bị huyền binh hấp dẫn đến quên mất vết thương trí mạng, đúng là quái thai trong đám quái dị.

Nếu cứ để mặc vết thương thì Vu Nhai sẽ chết.

Nếu bây giờ Vu Nhai không hấp thu năng lượng Đại Địa chi thuẫn, tuy có thể đè nén lại nhưng chắc chắn nó sẽ biến mất. Vu Nhai bị thương rất nặng, phải mấy ngày mới khỏe, chẳng lẽ áp lực chờ đến chừng đó sao?

Vu Nhai nhỏ giọng nói:

- Phải rồi, ta còn có quyển trục quang minh!

Vu Nhai chợt nhớ vũ khí tuyệt vời trị thương lấy được lúc đấu với quang minh thnáh nữ. Khi đó kỵ sĩ của quang minh thánh nữ mỗi người có mấy quyển trục quang minh chữa trị. Vu Nhai chạy vào góc phòng thả quyển trục quang minh ra.

Một quyển không đủ thì hai, hai quyển không đủ thì mấy quyển, dù sao có rất nhiều. Nếu không được nữa thì Vu Nhai có tuyệt chiêu, là một trong hai quyển trục hắn có được sâu trong Mê Vụ sơn mạch, quyển trục song song với "Dung binh thần thuật". Tuy nhiên Vu Nhai chỉ miễn cưỡng dùng trong chữa thương, không dám dùng cụ thể thế nào, phải chờ lúc cần cứu mạng.

Quyển trục quang minh không uổng là vũ khí chữa trị tuyệt vời, phối hợp với đan dược, Vu Nhai không trúng độc, rất nhanh vết thương gần lành hết. Tiếp theo là hấp thu năng lượng kia, còn có lực lượng lúc trước Ám Hắc Ma Vân căn còn sót lại.

Vu Nhai phong lại dao động nhân loại, các thánh binh, binh linh trong đại điện im phăng phắt, không hay biết vật to lớn trong góc bị người thu đi. Đại điện tĩnh lặng không khác gì thường ngày.

Nhưng bên ngoài Huyền Binh bảo các rất ồn ào náo nhiệt.

Lúc này Huyền Vũ lâu đã ngừng chiến đấu, để lại mấy kỵ sĩ chính thức còn lại ùa đi bảo các bên phải Huyền Bảo Lâu, bao gồm Yến đại nhân. Đám người nhìn hành lang đá vụn giăng đầy, còn có hai xác chết.

Một đại nhân vật cuồng rống:

- Là ai làm? Đã phong tỏa Huyền Bảo Lâu chưa? Chết tiệt, rốt cuộc là kẻ nào?

Đại nhân vật này là người số hai trong Huyền Binh bảo các trừ thiên binh sư đã bế quan. Vị thiên binh sư này là trưởng lão, mặt ngoài cầm quyền Huyền Bảo Lâu. Hai người chết là thuộc hạ của đại nhân vật trưởng lão này, xảy ra chuyện lớn như vậy làm gã tức điện. Đã bao nhiêu năm Huyền Thần điện không xảy ra sự cố bây giờ có chuyện ngay chỗ của gã.

Tuy đại nhân vật trưởng lão đang xem chiến đấu kế hoạch thần binh nhưng gã không thể đùn đẩy trách nhiệm.

Huyền Bảo Lâu sớm bị phong tỏa, thậm chí là nội, ngoại điện, nhưng tạm thời không tìm được hung thủ.

Yến đại nhân, Hạng giáo quan núp sau đám đông.

Hạng giáo quan nhỏ giọng nói:

- Lão Yến, mấy ngày hôm trước Vu tiểu tử đột nhiên hỏi thăm tình huống nội điện Huyền Thần điện với ta, chủ yếu là xoay quanh Huyền Bảo Lâu. Lúc đó ta say khướt nên khai hết.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1989)