← Ch.688 | Ch.690 → |
Nói thật, đống gia sản trên người những tên gia hỏa này, Tả Mạc không để vào mắt. Chủ yếu là hắn muốn cảm nhận lại cảm giác năm xưa mà thôi, đương nhiên hắn phải giả làm bộ làm tịch này nọ để níu kéo lại khoảng thời gian đã trôi qua thật nhanh. Nhớ năm nào hắn chỉ cần kiếm được vài viên tinh thạch là phấn chấn vui vẻ lên cả nữa ngày trời, hạnh phúc hết sức đơn giản khi đó đến nay chỉ còn là những ký ức đẹp khó phai nhòa mà thôi.
Tả Mạc sắp rời đi bỗng nghe có tiếng người gọi giật lại.
"Đại nhân, không biết thanh Huyết Sát Phủ này có thể bán cho ta hay không?"
Từ trong đám đông bước ra một tên nam tử nhìn chăm chú vào Tả Mạc.
Tả Mạc sửng sốt liền dừng cước bộ lại, hắn liếc mắt quan sát đối phương từ trên xuống dưới, lập tức hiểu ra người này có thực lực thống lĩnh giai, tất nhiên rất thích hợp với những thanh Ma binh này. Đống Ma binh trên tay Tả Mạc đa số đều được cướp đoạt từ trên người đám lính tinh nhuệ dưới trướng Vũ Soái, đa số đều là Ma binh được những cao thủ Tướng giai trước đây sử dụng nên phẩm chất bất phàm.
Ma binh Thống lĩnh giai đối với Tả Mạc mà nói, không có chút tác dụng gì, đồng thời ma bối trên tay hắn cũng có không ít, do đó hắn buộc miệng nói: "Chỉ đổi không bán."
Đối phương nhất thời lộ ra vẻ khó xử, nhưng vừa nhìn thấy tảng đá trên tay Tả Mạc, bỗng nhiên linh cơ chớp động, nói không chừng vị đại nhân này lại thích vài vật cổ quái gì đó chứ thì sao?
Hắn đã từng vào Nam ra Bắc nhiều năm, tuy rằng bảo bối không có mấy, nhưng mà những thứ cổ quái bất ngờ gì đó thì cũng có được vài ba món.
Hắn dứt khoát đem những thứ đang có trên người, tất cả đều đưa ra trước mặt rồi cung kính nói: "Đại nhân, những vật kỳ lạ mà tiểu nhân đang có tất cả đều ở đây."
Tả Mạc trái lại có chút kinh ngạc trước sự dứt khoát của đối phương, người này không ngờ lại phản ứng rất nhanh.
Dù có hơi thưởng thức đối phương một chút, nhưng đường sinh ý đối với Tiểu Mạc ca lúc nào cũng phải được ưu tiên, cho nên hắn an nhiên mà nhìn lướt qua đống đồ vật ở trước mắt.
Gia sản của tên nam tử này hiển nhiên cũng không được phong phú cho lắm, nên trong đống đồ vật này cơ hồ tất cả đều là những thứ vụn vặt, khó mà tìm thấy được một kiện Ma binh hoàn chỉnh, bỗng nhiên con mắt Tả Mạc sáng ngời.
Một thanh kiếm gãy gỉ sét loang lổ.
Khi ngón tay hắn chạm lên đoạn tàn kiếm này, thần lực trong cơ thể bỗng dưng bị kích động.
Đồ vật thời viễn cổ!
Nhất thời trong lòng Tả Mạc bị kích động, hắn cằm thanh đoạn kiếm đó lên, không ngờ nó nhẹ đến lạ thường, tựa như một sợi lông chim vậy, thật có ý tứ! Thảo nào tên nam tử lại giữ món đồ này trên người, có lẽ tuy rằng gã không nhận thức ra lai lịch vật đó, nhưng chỉ nội yếu tố trọng lượng này thôi cũng đã vô cùng kỳ lạ rồi.
"Đổi cái này đi."
Tả Mạc không chút do dự liền vung tay lên, lập tức thanh Huyết Sát phủ vẽ thành một đạo hồng quang cắm ngay trên mặt đất ở trước mặt nam tử đó.
Gã vui mừng quá đỗi liền thốt lên: "Tạ ơn đại nhân!"
Vừa dứt lời, dường như rất sợ Tả Mạc bỗng dưng đổi ý, nên gã vội vàng nhặt lấy thanh Huyết Sát phủ và thu gom lại đống đồ vật trên mặt đất, rồi biến mất không thấy đâu nữa. Thanh đoạn kiếm trong lúc vô tình mà thu thập được này, ngoại trừ có trọng lượng nhẹ đến lạ kỳ ra, thì hắn chưa phát hiện ra chỗ đặc biệt nào khác. Mấy ngày đầu hắn cũng thử đi tìm rất nhiều người để giám định, nhưng hầu hết bọn họ đều lấy làm kỳ lạ đối với nó trọng lượng nhẹ như lông chim của nó ra, thì ngoài ra không ai có thể biết được nguyên do cả.
Quả thật một thanh đoạn kiếm vô dụng mà đem đổi được thanh Ma binh thống lĩnh giai thì cũng quá đáng giá rồi!
Chỉ cần có thanh Ma binh đó, thực lực của tên nam tử kia lập tức được tăng vọt!
Những người khác đứng xung quanh, thấy rõ tên nam tử kia chỉ cần dùng một thanh đoạn kiếm gỉ sét loang lổ, mà đổi lấy được Thanh Ma binh thống lĩnh giai có phẩm chất bất phàm, liền khiến cho con mắt mọi người không khỏi đỏ hẳn lên.
"Đại nhân, đại nhân, mời ngài nhìn xem vật này đi, biết đâu ngài trúng ý thì sao?"
"Đại nhân, ở đây, đây nè!"
...
Bọn họ dồn dập móc ra đủ loại đồ vật trên người, hy vọng Tả Mạc có thể có nhìn trúng thứ gì đó, biết đâu bản thân cũng có thể đổi được một thanh Ma binh thống lĩnh giai thì sao, vị đại nhân này đúng là coi tiền như cỏ rác mà, qua dịp này rồi chắc chắn không còn cơ hội nào tốt như thế này nữa đâu!
Một tảng đá vô danh, một thanh đoạn kiếm gỉ sét loang lổ, vậy mà đổi được hai thanh Ma binh thống lĩnh giai phẩm chất tuyệt hảo!
Toàn bộ người trên con Thiên Không sa ngư này nghe tin, lập tức đều chạy đến tận nơi đây.
Chuyện tốt như vậy, làm sao có thể bỏ qua được chứ?
Động tĩnh lớn như vậy, đương nhiên cũng kinh động đến đám thủ vệ trên Thiên không sa ngư này. Do trị giá của Thiên Không sa ngư không thấp chút nào, nên trên đây được bố trí lực lượng thủ vệ hoàn chỉnh, nhằm đảm bảo an toàn cho lữ khách.
Thế nhưng khi bọn hắn chạy tới nơi, thì lại vừa lúc chứng kiến một quang cảnh vô cùng thu hút.
Phàm mức tiêu dùng trên Thiên Không sa ngư này hết sức đắt đỏ, nên lữ khách đặt chân lên đây tuyệt đối đều là những người có chút gia sản trong tay. Hơn nữa bọn họ rất nhanh phát hiện ra, cảm thấy có điều gì đó rất đáng mong đợi, bởi vì vị đại nhân này thường chỉ có hứng thú với những thứ tạp vật không rõ lai lịch mà thôi, thế mà những thứ này lại dễ dàng được đại nhân coi trọng.
Sau khi có liên tục mấy người đổi thành công được Ma binh, nhất thời đoàn người tụ tập về đây càng thêm rối loạn.
Quả nhiên vị đại nhân này có gu thưởng thức thật cổ quái.
Dù gì đống Ma binh thống lĩnh giai ở trên tay Tả Mạc có quá nhiều đi, lại không có tác dụng gì nữa, nếu có thể đổi lấy vài món đồ vật hữu dụng thì quả thật không thể tốt hơn. Hơn nữa ánh mắt soi hàng của Tiểu Mạc ca rất độc đáo, hắn lại thấu hiểu kỹ năng kiếm thêm sinh ý, nên tự nhiên chỉ có lời mà không lỗ vốn chút nào.
Khi thủ lĩnh đám thủ vệ đi tới, lại vừa lúc chứng kiến khí thế quang cảnh giao dịch nóng hừng hực thế này, hơn nữa từ trên người vị khách nhân kia, dường như Ma binh nhiều vô số kể vậy, thế mà phẩm chất mỗi món đều hết sức phi phàm.
Tuy rằng tên thủ lĩnh này đã sớm bước vào Tướng giai, do đó Ma binh thống lĩnh giai đối với hắn mà nói, đã không còn tác dụng gì quá lớn, nhưng hắn lại suy nghĩ thêm, có nên tìm cách đổi một hai món để trang bị cho đám vãn bối hay không, nếu lấy vũ khí này làm lễ vật thì tuyệt đối đây là thứ rất có thể diện. Hắn liên tục thấy mấy món ma binh phẩm chất đều phi thường xuất sắc, thảo nào cũng khiến cho đám thủ vệ đều phải hồi hộp tim đập thình thịch.
Cũng may tên thủ lĩnh thị vệ này chưa quên đi chức trách của mình, hắn mạnh mẽ đè nén lại những xúc cảm trong lòng lại, bởi vì hắn cần phải duy trì trật tự để tránh xuất hiện cảnh hỗn loạn như thế này.
"Lão đại, nhìn kìa!" Một tên thuộc hạ bỗng nhiên thất thanh kinh hô.
Tên thủ lĩnh thị vệ sửng sốt vội vàng quay sang hướng ngón tay mà thuộc hạ đang chỉ, lập tức hắn liền chứng kiến một đám người gần như hoàn toàn trần trụi đang nằm trên mặt đất. Chậm đã, người nằm đó không phải Quý thiếu gia hay sao?
Lập tức tên thủ lĩnh thị vệ toát mồ hôi lạnh chảy xuống.
Hết rồi, thôi hết rồi!
Đúng là bản chất của Quý thiếu gia hung hăng ương ngạnh, hắn đã quá biết và từng trực tiếp thể nghiệm qua rồi. Nhưng thế lực của Quý gia ở Hoành giới hết sức bao che, những người khác căn bản không dám đụng chạm chút nào, bây giờ Quý thiếu gia lại bị lột sạch sẽ thế này...
Những sự tình kế tiếp quả thật tên thủ lĩnh thị vệ này không dám nghĩ thêm nữa, trong lòng hắn chỉ biết âm thầm kêu khổ mà thôi, sự việc này phát sinh ngay trên Thiên Không sa ngư của hắn, chỉ sợ hắn sẽ bị ảnh hưởng lây mà thôi.
Tuy nhiên, hắn cũng không vội lập tức xuất đầu thay cho Quý thiếu gia ngay, với kinh nghiệm phong phú của hắn cho biết, người dám can đảm đối phó với thiếu gia của Hoành giới Quý gia thế này, hoặc là lai lịch cũng không đơn giản giống như thế, hoặc chính bản thân người này có thực lực vô cùng cao thâm, nhưng dù là loại người nào đi nữa hắn cũng không thể trêu chọc được.
Thế nhưng, nếu gây cho đám người của Quý thiếu gia này đều gần như lõa thể nằm mê man ở đây, cũng chẳng phải chuyện hay, nên hắn cắn răng rồi ra lệnh: "Hãy mang cho bọn họ mỗi người một bộ y phục mà che lại đi."
Mấy tên sa ngư thủ vệ liền cởi áo khoác ra, lập tức phủ lên thân nhóm người Quý gia này.
Tên thủ lĩnh thị vệ thấy không ai can thiệp vào nên hắn lén thở phào nhẹ nhõm, rồi hắn thăm dò bằng cách tự thay luôn y phục cho Quý gia thiếu gia. Thấy không ai ngăn cản, hắn liền ra lệnh: "Đưa hết về phòng bọn họ đi"
Cũng chẳng ai quản tới động tác của đám sa ngư thủ vệ này, bởi vì lúc này mọi người đang vây lấy Tả Mạc mà phấn khích vô cùng. Đương nhiên Tả Mạc thấy được tất cả, tuy nhiên hắn cũng không rãnh hơi đâu mà phản ứng thêm gì nữa. Đối với hắn mà nói, chuyện này bất quá chỉ là trừng phạt cảnh cái nho nhỏ, nếu đối phương vẫn còn muốn dây dưa này nọ nữa, hắn cũng ngại dạy cho đám người Hoành giới Quý gia này một bài học sâu sắc đâu.
Tên thủ lĩnh của sa ngư thị vệ rất nhanh chóng nắm rõ ràng sự tình từ đầu đến cuối, ánh mắt hắn tập trung nhìn về phía Tả Mạc lập tức lộ vẻ vô cùng kính nể.
Mối làm ăn của Tả Mạc cũng nhanh chóng hoàn tất.
Ánh mắt hắn rất độc đáo, cơ hồ người khác mới vừa móc đồ vật móc ra ngoài, thần thức hắn liền đảo qua, lập tức biết rõ có phải đó là món hắn cảm thấy hứng thú hay không.
Hiện tại hắn cũng thu được vài món gì đó không tệ lắm, nên tâm trạng hắn rất thoải mái.
Tuy nhiên, vì những thứ này mà làm lỡ quá nhiều thời gian tu luyện của hắn, quả thật không đáng chút nào. Vì thế hắn lập tức ngưng ngay mọi giao dịch rồi bước chân quay lại sân, hắnkhông cần quan tấm đến những tên lữ khách đang muốn bắt chuyện để tiếp tục giao dịch.
Còn tên thủ lĩnh đám sa ngư thị vệ bỗng há mồm ra muốn nói, nhưng nghĩ gì đó lại không nói ra lời.
Vừa trở lại trong viện, lập tức Tả Mạc thiết lập vô số cấm chế.
Rồi hắn lấy ra tảng đá có phủ đầy huyết văn kia, mà ngẩng đầu nói với vẻ mặt Tằng Liên Nhi đang rất hiếu kỳ: "Đem thanh Lý Thiệt kiếm cho ta mượn dùng một chút."
Tằng Liên Nhi không nhiều lời liền trao thanh Lý Thiệt kiếm cho hắn.
Tả Mạc liền cầm lấy thanh Lý thiệt kiếm, rồi bắt đầu cắt dọc theo mép ngoài của tảng đá.
Chỉ thấy tảng đá tựa như củ mì, bị Tả Mạc cắt xuống từng lát một. Rất nhanh, trên mặt Tằng Liên Nhi càng lộ ra thêm vẻ kinh ngạc, lúc này tảng đá càng lúc càng nhỏ lại, đồng thời vẻ kinh ngạc trên mặt nàng cũng càng ngày càng tăng. A Quỷ ngồi bên cạnh cũng cảm ứng được Thần lực, lập tức không tự chủ được mà xích lại gần bên tảng đá.
Thần lực!
Tảng đá này vậy mà lại ẩn chứa Thần lực trong đó!
Động tác của Tả Mạc trở nên chậm lại, lúc này dường như thanh Lý Thiệt kiếm trong tay hắn có vẻ hơi nặng nề hơn. Theo đó, hắn không ngừng cắt gọt ra từng mãnh từng mãnh một, những nham thạch ẩn chứa Thần lực cũng ngày càng nhiều hơn, lớp nham thạch càng vào trong lại càng cứng hơn nhiều, khiến cho Tả Mạc buộc phải vận chuyển Thần lực lên mới có thể tiếp tục cắt tiếp.
Đồng thời càng vào sâu bên trong, mật độ huyết sắc trên nham thạch ngày càng dày đặc.
Sau cùng Tả Mạc gọt sạch được lớp vỏ bên ngoài, một khối lập phương hồng nhuận óng ánh và trong suốt bỗng xuất hiện trước mặt ba người.
Thần tinh!
Trong nháy mắt Tả Mạc và Tằng Liên Nhi đồng thời nín thở.
Viên Thần tinh này ước chừng nhỏ cỡ hạt đào, toàn thân nhuốm đầy hồng sắc, lại óng ánh trong sáng, xinh đẹp biết dường nào. Càng khiến mê người chính là từng cổ Thần lực thuần khiết nhu hòa đang ba động, tràn ngập toàn bộ quanh sân. Nếu không phải vừa rồi Tả Mạc thiết lập vô số cấm chế, thì có lẽ lúc này mọi người trên Thiên Không sa ngư đều đã bị cổ Thần lực này làm cho kinh động mất rồi.
"Không ngờ trên đời này lại có Thần tinh..." Tả Mạc thì thào tự nói, thần sắc ngưng trọng, hắn tự nhiên minh bạch sự việc này có ý nghĩa gì.
Tại Tu Chân Giới, nguồn quáng mạch tinh thạch đều mang lại nguồn lợi chính cho từng môn phái, so với những loại tài nguyên khác thì nguồn quáng mạch này được xem là loại tài nguyên cực kỳ quan trọng, được ví như là mạch máu sống còn của môn phái đó vậy.
Cánh cổng của thời đại Thần lực đã mở ra một khe nhỏ, ngay vào lúc này lại phát hiện ra thêm Thần tinh, giá trị bên trong thật sự không gì có thể sánh bằng!
Tả Mạc nâng viên Thần tinh trong bàn tay, lập tức cảm nhận được Thần lực trong cơ thể dừng như nhận được sự kích thích, trở nên sinh động hơn bao giờ hết. Cơ hồ chỉ cần trong lòng hắn vừa động thôi, tức thời một luồng Thần lực từ trong viên Thần tinh chảy ra, dọc theo bàn tay hắn mà tiến thẳng vào trong cơ thể của Tả Mạc.
Luồng Thần lực này vừa tiến vào trong người Tả Mạc, lập tức hòa hợp cùng nguồn Thần lực có sẳn bên trong cơ thể của Tả Mạc, khiến cho hắn chỉ cảm thấy tinh thần không ngừng rung lên nhè nhẹ, thoải mái không thể nói nên lời.
Lúc này quang mang trên viên Thần tinh đang cầm trong tay trở nên ảm đạm đi một ít.
Quả nhiên Thần tinh có thể trợ giúp được cho qua trình tu luyện Thần lực!
Tả Mạc đột nhiên mở mắt ra, tinh quang trong mắt làm cho người ta không cách nào dám đối diện. Hắn liền đưa viên Thần tinh cho Tằng Liên Nhi, trong chốc lát trên mặt nàng cũng hiện lên vẻ dễ chịu.
Nguồn gốc Thần lực của Tằng Liên Nhi vốn hoàn toàn tương phản với Thần lực của Tả Mạc, thế nhưng cả hai vẫn có thể tiếp nhận được Thần lực từ viên Thần tinh này, nói đúng hơn là nguồn Thần lực ẩn chứa bên trong viên Thần tinh này ắt hẳn phải là loại Thần lực hết sức tinh thuần và quan trọng là không có thuộc tính đặc thù.
Rõ ràng viên Thần tinh này nói thế nào cũng có trợ giúp cực lớn với những người đang tu luyện Thần lực.
Nếu bây giờ có Thần tinh tương trợ thì rõ ràng bản thân sẽ tu luyện nhanh hơn nhiều so với hiện tại, chỉ cần có thể tìm được nhiều Thần tinh, vậy chắc chắn tốc độ tu luyện của hắn sẽ tăng thêm vài lần nữa!
Rốt cuộc ý nghĩa của chuyện này có thể giúp hắn rút ngắn được rất nhiều thời gian.
Bất Tử Thần Lực bên trong cơ thể A Quỷ!
Cơ hồ không chút do dự, Tả Mạc liền đưa ra quyết định.
"Chúng ta phải đi một chuyến đến hang sâu của Bách Mang giới mới được!"
← Ch. 688 | Ch. 690 → |