← Ch.865 | Ch.867 → |
"Đại nhân, đây chính là Vạn Phí Trì Hải."
Hộ vệ thốt lên lời nói cung kính tự đáy lòng. Mấy ngày nay gã phục vụ Tả Mạc, mỗi câu nói mỗi hành động gã đều tận mắt nhìn thấy.
Dù ở đại sư cùng hàng với Quỷ chủ, trước mặt vẫn thản nhiên cư xử không ước thúc nhưng khi giao tế với những Ma tộc thân phận thấp vẫn thản nhiên dùng sự bình đẳng mà chi giao.
Không kiêu ngạo nhìn kẻ dưới bằng con mắt hạ nhân mà luôn tận tâm giải thích, tận tâm trợ giúp.
Nếu không phải có sự khiêm tốn tận sâu trong lòng, không có bản năng khiêm tốn thì khi trở nên cường đại sẽ trở nên cao cao tại thượng.
Gã đã gặp biết bao nhiêu người nhưng chỉ có đại sư như thế.
Thật là người khiến mọi người tôn kính!
Tả Mạc không biết gã hộ vệ đang nghĩ gì, hắn hoàn toàn nhập thần vào không gian phía trước.
Phía trước là những Tử Khí trì lớn nhỏ, chúng chi chít chăng như sao trên trời không phân biệt được đâu là giới hạn. từ trong Tử Khí trì phun ra những tử khí màu xám, chúng bốc lên mờ mịt từ đằng xa nhìn lại chỉ thấy trông như một đại dương màu xám. Màn sương mù màu xám này thỉnh thoảng lại bốc lên như sôi trào vậy, cái tên Vạn Phí Trì Hải cũng từ đó mà ra.
"Thật là hoành tráng!" Tả Mạc thì thào tự nói với chính mình.
Tử khí sôi trào, nồng đậm, vô biên vô hạn, mênh mông khó lường. Tả Mạc đứng ở bờ Vạn Phí Trì Hải, trong lòng bỗng có một cảm giác đứng trước mênh mông vô tận bản thân mình thật nhỏ bé quá. Nhưng dù sao Tả Mạc cũng là cường giả Thần cấp nên tâm thần vô cùng kiên định. Cảm giác như vậy chỉ trong tích tắc liền biến mất vô tung.
Sự tự tin cũng như cảm giác vững chãi toàn thân trở lại thân thể.
Tả Mạc rất ngạc nhiên, hắn thầm tưởng tượng đến trong lòng của Vạn Phí Trì Hải không biết kinh khủng đến mức như thế nào. Hắn không thể nào tưởng tượng được tử khí mênh mông nồng đậm như thế ở đâu mà ra, vì sao mà có.
Chẳng lẽ cái này thông với Hoàng Tuyền trong truyền thuyết sao?
Ý nghĩ vừa nảy ra làm Tả Mạc lắc đầu bật cười tự cho là bản thân đã nghĩ ngợi quá linh tinh.
Chẳng có cái gì gọi là Hoàng Tuyền cả, nhất định là do mọi người bịa đặt lan truyền thôi.
Bên trong Vạn Phí Trì Hải có thể thấy nơi đâu cũng có bóng người. Thần quyết Âm Lăng Vệ có thể hấp thủ tử khí hóa thành thần lực. Tử khí nơi Vạn Phí Trì Hải là chỗ mênh mông nồng đầm, đúng là nơi tốt nhất để tu luyện.
"Đi vào xem thôi." Tả Mạc bảo.
"Vâng!" Gã hộ vệ theo sau Tả Mạc cảnh giác nhìn khắp xung quanh.
"Chẳng lẽ ở đây không an toàn sao?" Tả Mạc thấy gã hộ vệ hành động như thế bèn dò hỏi.
Gã hộ vừa cảnh giác đề phòng nhưng miệng vẫn giải thích: "Ở đây tử khí nồng đậm có tác dụng trợ giúp tu luyện rất lớn, ai cũng thích tu luyện tại đây. Nhiều người muốn như vậy nên không tránh khỏi việc va chạm. Trước kia từng có vị đề đạt với Quỷ chủ phong tỏa Vạn Phí Trì Hải để thu phí sử dụng, nhưng Quỷ chủ không đồng ý. Ở đây cũng không có thủ vệ canh giữ nên hơi loạn. Thế nhưng đại nhân yên tâm, những người tu luyện ở đây đại đa số đều là người Âm Lăng Vệ nên không sao đâu."
Gã hộ vệ nói không sai, khi hai người đi chưa xa đã gặp mấy người ở ven đường. Họ đều nhao nhao hành lễ với gã.
"Không nhận ra nha, hóa ra ngươi cũng không phải tầm thường." Tả Mạc cười bảo.
Gã hộ vệ không tự mãn mà trả lời đơn giản rằng:"Cũng do theo sau Quỷ chủ khá lâu nên ai nhìn cũng biết." Phẩm cấp của gã không thấp, trong thời gian ngắn đã có mấy người đi theo, vẻ cảnh giác cũng dần dần thu lại.
Gã quay sang vừa cười vừa nói với Tả Mạc:"Nếu đại sư chọn chỗ nào cứ chỉ rõ, ta sẽ phái người canh chừng giùm cho."
Tả Mạc cười cười, không nói gì mà chỉ thò đầu vào xem tử khí.
Những tử khí trên không trung là từ Tử Khí Trì phun ra. Ở đây Tử Khí Trì phân bố dày đặc mới tạo ra một lớp sương đặc quanh như thế. Xung quanh Tử Khí Trì có thể thấy bóng dáng mơ hồ của một số người, tử khí nồng đậm như thế có trợ giúp rất lớn trong quá trình tu luyện cho Ma tộc. Tả Mạc cảm khái phong cách hành sự không ai có thể dự liệu được của Quỷ chủ. Đối với bất kỳ thế lực nào thì chốn này đúng là một bảo địa, không thể không bị cám dỗ mà chiếm làm của riêng.
Nhưng xem ra Âm Lăng quỷ chủ dường như buông bỏ chỗ này.
Nghĩ đi nghĩ lại vẫn không ra ý đồ, Tả Mạc lắc đầu. Bỗng, hắn loé lên một ý bèn hỏi gã hộ vệ: "Sao những người này không lo đương lúc tu luyện bị quấy rầy?"
"Sẽ không bị quấy rầy." Hộ vệ cười nói: "Đại sư có chỗ chưa biết, những ai ở Tử Khí Trì này nhập vào trạng thái tu luyện thì xung quanh sẽ hội tụ rất nhiều tử khí, những tử khí này tạo thành một tầng tử khí tráo rất kiên cố có khả năng chống lại mọi loại lực từ bên ngoài tác động."
Tả Mạc nghe thế liền kinh ngạc. Tử Khí Trì quả nhiên có chút thần diệu.
"Đại sư? Chẳng lẽ vị này là đại sư luyện khí?" Những gã xung quanh tò mò dò hỏi.
Thần sắc gã hộ vệ lạnh lẽo, gã quát lên với vẻ khó chịu: "Lão Vương, đừng có hỏi nhiều!"
Lão Vương rụt cổ lại, y có vẻ rất sợ hãi gã hộ vệ.
Tả Mạc khoát khoát tay: "Không sao, đúng vậy, ta chính là vị đại sư luyện khí."
Người bình thường sẽ không tự nhận mình là "Đại sư luyện khí ", nhưng Tả Mạc bình thản nói nhẹ nhàng như thể đó là một chuyện bình thường. Nhưng phong thái đó của hắn lại làm cho những người xung quanh tin phục ngay lập tức.
Những gã này đều là những tên càng già càng lão luyện, kinh nghiệm vô cùng phong phú. Chúng thấy Tả Mạc dễ tiếp xúc liền lập tức tiện ngay cơ hội tốt. Lão Vương cung kính nhờ vả: "Đại sư, ngài có thể luyện chế giúp ta một kiện thần trang không? Bất kể điều kiện là gì, chỉ cần ta có thể làm được nhất định sẽ làm."
Gã hộ vệ trừng mắt nhìn lão Vương đang cầu xin, gã đang định mở miệng quát mắng.
Lão Vương cũng chắc sẽ bị mắng mỏ, nhưng cơ hội tốt như vậy hiếm khi gặp được. Một khi y bỏ qua sẽ không thể có lần khác. Y rụt cổ so vai nhưng mặt ánh lên vẻ chờ mong lời đáp của Tả Mạc.
Tả Mạc cười mị mị bảo: "Thần trang ah, ta có sẵn vài bộ. Mỗi một câu ta hỏi, nếu ngươi trả lời được ta sẽ đưa cho ngươi một bộ."
Nghe thế, hai mắt Lão Vương lập tức sáng rực, y sốt sắng hỏi luôn: "Chuyện gì, đại sư cứ việc hỏi!"
"Nếu ai nói được cho ta biết ở đâu trong Vạn Phí Trì Hải tử khí nồng nặc nhất ta sẽ biếu một bộ thần trang." Tả Mạc vẫn vẻ cười mị mị.
"Ta biết." Lão Vương nhanh nhảu đáp ngay: "Nơi nồng nặc tử khí nhất Vạn Phí Trì Hải đương nhiên là Tử Nhãn."
Những kẻ khác đều lộ vẻ thất vọng khi đáp chậm nửa nhịp. Bọn họ không ngờ được là vấn đề đại sư hỏi lại đơn giản như thế.
Tả Mạc nhìn thấy vẻ mặt của mọi người thì biết đáp án này là đúng bèn sảng khoái nói: "Biếu ngươi một bộ thần trang, chờ một chút."
Bàn tay hắn khẽ lật, trên tay đã xuất hiện một bộ thần trang.
Bộ thần trang Mạc Vận là do hắn giữ lại từ trước kia, nhưng nó không phù hợp với Minh Thần lực. Tả Mạc vẫy tay, Ahhh, một luồng tử khí mạnh mẽ bỗng vọt tới thần trang.
Màu xám nhanh chóng lan tràn dọc theo thần trang.
Chỗ màu xám chiếm được, ma văn phức tạp bắt đầu thành hình với tốc độ mắt thường nhìn thấy được. Thần trang như một vật sống, nó như ngọ nguậy, biến ảo thành hình, những gai nhọn hoắt từ từ dài ra.
Mọi người chưa bao giờ nhìn thấy thủ đoạn luyện khí đáng kinh ngạc như thế, ai ai cũng tròn mắt ngây người không nói lên lời. Ngay cả gã hộ vệ tháp tùng cũng mở to mắt nhìn chằm chằm vào trần trang trên tay Tả Mạc mà ấp úng nói không ra lời.
Sau một nén hương, thần trang nọ cũng đã được cải biến hoàn toàn. Thần trang được tử khí luyện chế trở nên khác trước hoàn toàn, Ước chừng một nén hương thời gian, Tả Mạc trên tay thần trang cũng đã cải trang hoàn thành. Nó trở nên thô ráp, gai nhọn chằng chịt trông thật là xấu xí.
Tả Mạc ném thần trang nọi cho lão Vương rồi bảo: "Cho ngươi."
Lão Vương vuốt ve thích thú không nỡ buông tay, sau đó y nhanh chóng mặc vào. Thần trang vốn màu xám xịt không bắt mắt, khi mặc vào lại thêm phần hung ác dữ tợn khó tả. Những gai nhọn tua tủa chìa ra làm cho người nhìn sinh lòng kinh hãi.
Lão Vương hân hoan trong lòng, y thúc dục thần lực thì những gai nhọn bên ngoài như sống lại.
Những gai nhọn bỗng hoá thành những con rắn nhỏ bằng đầu ngón tay, chúng uốn éo rất sống động, thỉnh thoảng lại phát ra thanh âm phè phè.
"Minh Xà Thần quyết!"
"Minh Xà của Lão Vương không phải mãi vẫn không có cách nào thành hình được sao? Thần trang quả thực lợi hại!"
...
Mọi người mồm năm miệng mười nhao nhao bàn luận, sau đó ánh mắt nhìn về phía Tả Mạc trở nên rực lửa hơn rất nhiều.
Tả Mạc không muốn đứng lại lãng phí thời gian, hắn liền quay sang hỏi hộ vệ: " Có biết Tử Nhãn ở đâu không?"
Hộ vệ tỏ vẻ không hài lòng: "Đại sư có chỗ không biết. Tử Nhãn đúng là nơi tử khí đậm đặc nhất ở Vạn Phí Trì Hải, nhưng do tử khí quá nồng nên căn bản không ai có cách nào đi vào đó được."
"Ah, ngươi dẫn ta đến chỗ đó đi, nhìn từ xa cũng được." Tả Mạc thấy gã hộ vệ do dự nên bảo vậy.
"Được." Hộ vệ không do dự, gã quay sang đám người quát: "Tất cả giải tán, nhìn cái gì lắm thế!" Gã nói với lão Vương: "Lão Vương, lần này ngươi buôn bán lời lãi lắm, ngươi tới dẫn đường đi."
"Vâng, thưa ngài!" Lão Vương trong lòng vui rạo rực ran dạ rồi dẫn đường phía trước.
Hộ vệ quay sang giải thích cho Tả Mạc: "Đại sư, ở đây tử khí quá nồng, không có cách nào phi hành được. Chúng ta chỉ có thể đi bộ."
"Không sao." Tả Mạc gật đầu đáp lại.
Minh Cảnh vẫn là thuộc Ma tộc, Âm Lăng Vệ tuy có điểm cổ quái nhưng thân thể căn bản vẫn cường hoành. Thần văn bọc ngoài của tu giả, bọn hắn học không được, nhưng dùng thần lực tôi thể lại không chút khó khăn.
Tả Mạc đã biết từ lâu, thân thể của Âm Lăng quỷ chủ rất mạnh hung hãn, so với hắn còn cường hãn hơn. Mà ngay cả bộ khô lâu Cổ Vô Song kia, Tả Mạc dám khẳng định phi kiếm có chém vào bộ xương của lão ta thì không toé một tia lửa.
Âm Lăng Vệ tu luyện thần quyết bên trong ẩn chứa tử khí vô cùng nồng đậm. Khi tu luyện tới mức thâm thuý thì thân thể ngày càng phát triển kỳ quái giống như Âm Lăng quỷ chủ và Cổ Vô Song.
May mà Tả Mạc cũng mới chữa trị trong những loạn lưu trong cơ thể. Hiện giờ đương khi cơ thể thoải mái, nên đi đến đó cũng không phí nhiều sức lực.
"Đại sư đúng là đại sư, thật không ngờ thân thể cũng mạnh mẽ như vậy!" Lão Vương buột miệng nhận xét.
Những kẻ khác cũng rất kinh ngạc, vừa rồi mọi người cho rằng Tả Mạc là một tay luyện khí chắc hẳn là tu giả. Trình độ luyện khí đạt tới tình độ vậy, Minh Cảnh chưa từng có.
Tất cả mọi người cảm thấy đại sư cao thâm khó lường. Nhìn qua thì thân thể không cường tráng đáng ra phải chịu ảnh hưởng của tử khí nhưng hoá ra bên trong ẩn chứa sức mạnh to lớn của Ma tộc, trình độ luyện khí kia lại càng không chê vào đâu được.
Tả Mạc cười cười, không giải thích. Bỗng nhiên, lòng hắn sinh cảm ứng, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại.
Hắn dừng bước lại, thản nhiên nói: "Bằng hữu đằng trước, xuất hiện đi!"
Đám hộ vệ là hạng kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú. Chúng vừa nghe thế đã đứng xung quanh bảo hộ cho Tả Mạc, tình trạng như lâm đại địch!
Lão Vương mới rồi còn nhát gan cũng trợn mắt bặm môi đứng hàng đầu, dáng vẻ dũng mãnh can đảm.
Bên trong đám tử khí xám xịt phía trước có một thân ảnh mơ hồ dần hiện.
← Ch. 865 | Ch. 867 → |