← Ch.1005 | Ch.1007 → |
Liệp Ương Tôn Giả đột nhiên gầm lên một tiếng.
Oành!!!
Khí tức ngoài thân hắn đột nhiên tăng vọt, quần áo cũng đột nhiên phồng lên, làn da vốn sáng bóng bắt đầu xuất hiện một tầng màng da mắt thường có thể thấy được, tất cả làn da đều phồng lên uy lực bên trong sục sôi, tầng ngoài hiện lên một tầng màng da. Ngay cả mắt cũng có một tầng màng trong suốt xuất hiện, khí tức thân thể cũng tăng vọt lên rất nhiều.
Vù!
Hắn nháy mắt rút ra chiến đao sau lưng, chợt lóe người lên đã lao thẳng tới Đông Bá Tuyết Ưng, một đao cuồng mãnh hung lệ đã đến trước mặt Đông Bá Tuyết Ưng.
"Đang!!!" Đông Bá Tuyết Ưng vốn đứng ở nơi đó, nhưng trường thương trong tay hắn lại như mãng xà, nháy mắt lao ra chặn đầu một đao này, lực lượng mãnh liệt trong cơ thể hoàn toàn rót vào một thương này.
Liệp Ương Tôn Giả chỉ cảm thấy lực lượng hùng hồn giống như thiên địa sụp đổ thông qua trường thương truyền qua, hơn nữa lực lượng này là mang theo dao động kỳ dị, một đợt lại một đợt, khiến hắn khó chịu đến mức máu trong cơ thể cũng sôi trào kìm không được bị chấn động bay ngược, một ngụm máu tươi trong miệng cũng nhịn không được phun ra.
"Lực lượng thế mà còn mạnh hơn ta?" Liệp Ương Tôn Giả không dám tin. Ở trên lực lượng hắn so với Chúa Tể bình thường còn mạnh hơn, thế mà lần này ở vào thế yếu? Bị chấn động hộc máu?
Liệp Ương Tôn Giả tuy bị một thương đánh bay, nhưng mái tóc bạc của hắn kết thành từng cái bím tóc lại đột nhiên phóng to, điên cuồng quấn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.
Một cây trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng tuy lợi hại, nhưng đối mặt chín mươi ba bím tóc dài nhỏ đồng thời vây đến, hơn nữa cái nào cũng mềm mại quỷ dị vặn vẹo lại cực nhanh, hắn căn bản chưa kịp phòng thủ, đã bị những bím tóc màu bạc đó nhanh chóng quấn quanh thân thể, từng cái bím tóc đều quấn quýt các vòng, đem Đông Bá Tuyết Ưng hoàn toàn trói buộc.
"Có chút rắc rối rồi." Các Chúa Tể xem cuộc chiến cũng nín thở, bởi vì thật sự hai bên chiến đấu quá nhanh quá kịch liệt, hiển nhiên là muốn trong khoảng thời gian ngắn phân ra thắng bại.
"Ầm!" Trong nháy mắt bị bím tóc bạc cuốn lấy, đôi tay Đông Bá Tuyết Ưng dùng sức đột nhiên chấn động, xẹt xẹt xẹt toàn bộ bím tóc bạc đều căng lên, đều đang chấn động, thế mà chống cự được lực lượng của Đông Bá Tuyết Ưng.
Liệp Ương Tôn Giả bị đánh bay ngừng lại, bím tóc của hắn nay đều phóng to lên trăm dặm, che cả bầu trời, hoàn toàn cuốn lấy Đông Bá Tuyết Ưng. Hắn cũng có chút khiếp sợ nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng: "Lực lượng thật mạnh, ta thiếu chút nữa không vây được hắn."
"Thế mà chưa giãy thoát?" Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất giật mình. Ở Thủy Tổ Ma Sơn tốc độ tu luyện là rất nhanh, sáu trăm vạn năm đủ để để bằng với ba ngàn vạn năm tu hành trước đây, Hành Giả Bí Tàng hắn nay cũng đẩy lên tới tầng thứ tám, vừa rồi một thương của hắn chỉ chấn đối phương hộc máu hắn đã rất kinh ngạc.
Hiện tại thế mà tóc đã trói buộc được mình? Lực lượng của mình cũng không giãy thoát được?
"Phá!"
Ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên xuất hiện một tầng u quang màu đen, một tầng u quang màu đen này lưu chuyển ở mặt ngoài thân thể, mỗi một tia đều sắc bén như lưỡi đao cắt phá tất cả, chính là ‘Binh sát’ có tính phá hủy nhất của hư không hành giả nhất mạch.
Binh sát bao trùm ngoài thân, Đông Bá Tuyết Ưng giống như ma thần từ trong bóng đêm đi ra, khắp nơi toàn thân, ngay cả tóc màu đen cũng lưu chuyển binh sát khủng bố.
Toàn thân hắn lại lần nữa phát lực!
Ầm
Từng cái bím tóc màu bạc trói buộc hắn lại lần nữa căng thẳng chấn động, nhưng một lần này binh sát sắc bén vô cùng ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng lại khiến bím tóc màu bạc bị căng trực tiếp ‘Băng băng băng’ bắt đầu đứt gãy ra, làm Liệp Ương Tôn Giả vốn chuẩn bị thừa cơ tiến công sắc mặt cũng đại biến, lượng lớn bím tóc đứt nhanh chóng bay về. Hắn nhìn chằm chằm Đông Bá Tuyết Ưng, quá khứ hắn chiến đấu là lấy bá đạo trứ danh, ai ngờ hôm nay cứng đối cứng lại đành phải ở thế yếu.
Nói thì chậm, trên thực tế Đông Bá Tuyết Ưng chỉ chấn động hai lần, lần thứ hai mượn dùng binh sát đã bẻ nát những bím tóc màu bạc kia.
"Giết." Liệp Ương Tôn Giả lại giận quát, cầm đao lại lần nữa đánh tới.
Một lần này chiến đấu cận thân, từng cái bím tóc màu bạc của hắn lại đều lơ lửng ở chung quanh, một đám rục rịch.
"Vù."
Ánh đao chợt lóe, vẩy về phía Đông Bá Tuyết Ưng, mà từng cái bím tóc màu bạc cũng âm hiểm đánh lén.
Đồng thời đối mặt nhiều bím tóc cùng một thanh chiến đao như vậy, Đông Bá Tuyết Ưng cũng có chút biến sắc.
"Đạo Phong Ba —— Song Ba Sát!" Đông Bá Tuyết Ưng trực tiếp thi triển ra tuyệt học 《 Đạo Phong Ba 》nhiều năm như vậy tự nghĩ ra, đây là một tuyệt học dùng để chiến đấu.
Soạt!
Chỉ thấy ngoài thân Đông Bá Tuyết Ưng đột nhiên bắn ra các luồng binh sát màu đen, binh sát có thể bao trùm ngoại vật như binh khí tiến hành chiến đấu, cũng có thể trực tiếp dùng để chiến đấu! Chỉ thấy từng luồng binh sát màu đen, mặt ngoài lại có hai dao động kỳ dị màu máu vờn quanh nó xoay tròn, giống như âm dương ngư (biểu tượng thái cực), lúc hai dao động vờn quanh khoảnh khắc va chạm đều sẽ sinh ra lực phá hoại khủng bố.
Phốc phốc phốc... Lượng lớn binh sát màu đen đồng thời bắn ra, khiến Liệp Ương Tôn Giả cũng trở tay không kịp, hắn chỉ có thể cắn răng tin tưởng thân thể của mình, lấy thân thể ngạnh kháng!
"Chết cho ta." Bím tóc màu bạc của hắn vẫn lao thẳng tới Đông Bá Tuyết Ưng, liều mạng bị thương cũng phải một lần hành động giải quyết được Đông Bá Tuyết Ưng.
Nhưng các luồng binh sát màu đen, giống như con cá đều chui vào thân thể Liệp Ương Tôn Giả, đúng vậy, binh sát ẩn chứa ảo diệu ‘Đạo Phong Ba —— Song Ba Sát’, uy lực cực kỳ khủng bố. Thân thể Liệp Ương Tôn Giả không thua gì Đông Bá Tuyết Ưng lúc vừa mới vào Thủy Tổ Ma Sơn, nhưng vẫn không chống đỡ được, trực tiếp bị xuyên qua, từng luồng binh sát bắt đầu phá hoại thân thể hắn.
Lỗ máu rậm rạp trên thân thể làm sắc mặt Liệp Ương Tôn Giả đại biến, ngay cả động tác công kích cũng chịu ảnh hưởng. Dù sao thương thế quá nặng, hơn nữa lượng lớn binh sát còn đang phá phách ở trong cơ thể hắn.
May mắn là thân thể hắn cường hãn. Nếu là Chúa Tể yếu chút, sợ thân thể cũng vỡ nát rồi.
"Hô." Trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng cũng đã đến.
Lực lượng toàn thân rót vào trên trường thương, binh sát lưu chuyển ở trường thương, hai dao động màu máu không ngừng giao nhau ở chỗ mũi thương, không ngừng tiếp tục hướng phía trước chạy đi, lao thẳng tới Liệp Ương Tôn Giả. Liệp Ương Tôn Giả nay thân thể bị thương nặng động tác cũng biến hình, chiến đao trong tay căn bản không tin tưởng cản được một chiêu này, chỉ thấy lượng lớn bím tóc màu bạc nhanh chóng quấn tới.
← Ch. 1005 | Ch. 1007 → |