← Ch.1176 | Ch.1178 → |
Huyết Nhận thần đế, Thanh Quân, Nguyên Sơ chủ nhân, Bàng Y... mỗi người nhìn bóng người trong tinh không phát ra hào quang chói mắt, trong lòng đều có muôn vàn tư vị. Lấy thực lực của bọn họ đều là sớm nghe nói một truyền thuyết này —— ‘Pháp y thêm thân, hào quang vô lượng, tất cả sinh linh đều có thể nhìn thấy bóng người chói mắt kia’, nhưng đây chung quy là truyền thuyết, ai cũng chưa từng thấy.
Hôm nay đã gặp được!
Bọn họ ai cũng tu hành năm tháng rất dài, đều chỉ là kẹt ở tâm cảnh tầng thứ hai, đều chưa thể bước vào tâm cảnh tầng thứ ba.
Cần ‘không hoang mang, không lo âu, không sợ hãi, tâm cảnh kỳ ảo, thẳng tiến không lùi, tâm niệm duy nhất’, vậy mới có thể đạt tới tâm cảnh tầng thứ nhất ‘Tâm như lưu ly’, có thể đạt tới một tầng này, xem như yêu cầu cơ bản nhất quy tắc ảo diệu muốn có thành tựu.
Khi tâm ý như đao, tất cả trở ngại tất cả đều tâm ý một đao bổ ra, trên đường tu hành, ai cũng không thể khiến tâm ý hắn thay đổi! Đạt tới tầng thứ hai này, liền đã có tiềm chất trở thành một siêu cấp cường giả. Thậm chí như loại thôn phê vân vân một số yêu cầu không cao đối với tâm linh, thậm chí đầu sỏ Hỗn Độn cảnh cũng có thể dừng lại ở tâm linh tầng thứ hai này.
Tâm cảnh tầng thứ ba ‘Tâm ta là thiên tâm’.
Khi ngộ ra một bước này...
Có các loại nguyên nhân, như Ma Tổ thờ phụng cường giả vi tôn bực này, thậm chí xây dựng hắc ám thâm uyên, để vô số ác ma chém giết lẫn nhau... Ma Tổ tồn tại bực này, cũng đạt tới tâm cảnh tầng thứ ba.
Như hư không hành giả ‘Cổ Kỳ’ không muốn chịu trói buộc, tiêu tiêu sái sái, chạy khắp nơi, cũng đạt tới tâm cảnh tầng thứ ba.
Mà Đông Bá Tuyết Ưng muốn tự mình gánh vác một vùng trời, che chở chúng sinh, cũng đột phá.
"Loại cảm giác này..." Đông Bá Tuyết Ưng nhìn pháp y hiện ra ngoài thân cùng với thân thể phóng ra ánh sáng, lập tức tâm niệm khẽ động, hào quang hoàn toàn thu hồi, pháp y cũng biến mất vào hư không.
Nội xem thức hải, xem xét linh hồn của mình.
Nay linh hồn của mình tỏa sáng rạng rỡ chiếu rọi toàn bộ thức hải, trên linh hồn cũng khoác một tầng pháp y, lực lượng linh hồn có được cũng tăng lên rất nhiều, mặc dù ẩn chứa ‘ý chí’ cũng trở nên vô cùng cường đại.
Nghiêm khắc mà nói.
Lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng cảnh giới đủ cao, cường giả Hợp Nhất cảnh, Hư Giới đạo... ba con đường đều đạt tới cảnh giới cực cao thâm, hư không hành giả nhất mạch cũng đạt tới tầng bốn mươi. Cường độ linh hồn của hắn ở trong Hợp Nhất cảnh cũng tuyệt đối xem như hàng ngũ đỉnh cao nhất, nhưng bởi vì tâm cảnh chưa đột phá, ý chí linh hồn phát ra không đủ cô đọng, uy lực cũng không đủ mạnh.
Nay tâm cảnh biến đổi! Tuy cảm ngộ đối với đạo, cảm ngộ đối với hư không hành giả nhất mạch tuy chưa tăng lên, nhưng linh hồn giống như từ ‘trạng thái rời rạc’ tiến vào trạng thái ‘cô đọng’. Ý chí cũng cô đọng, uy lực tăng mạnh. Thậm chí tâm lực cũng tăng cường rất lớn.
Trong đầu tự hỏi thôi diễn ảo diệu, hiệu suất cũng kịch liệt tăng lên, giống như lúc nào cũng ăn một số vật phụ trợ tu hành.
"Tĩnh Thu." Đông Bá Tuyết Ưng nhìn phía dưới, nhìn thấy thê tử ngẩng đầu nhìn lên.
Lập tức khẽ cất bước.
Vù.
Đông Bá Tuyết Ưng đã đáp xuống bên cạnh thê tử Dư Tĩnh Thu, lúc này Đông Bá Ngọc, Đông Bá Thanh Dao bọn họ cũng đều vội chạy tới: "Phụ thân, phụ thân, người vừa rồi là đạt tới tâm cảnh tầng thứ ba trong truyền thuyết sao?"
"Đông Bá huynh."
"Tuyết Ưng."
Ở trong đế quân phủ Trì Khâu Bạch, Hỏa Thành tôn giả, Xích Hỏa lão tổ... mỗi người cũng khó giấu rung động trong lòng chạy tới. Đừng nói bọn họ, ngay cả Huyết Nhận thần đế cũng rất rung động, trong đó Huyết Nhận thần đế càng chính mồm hỏi: "Tuyết Ưng, tâm cảnh này của ngươi là đột phá như thế nào? Có bí quyết gì hay không?" Thần đế lên tiếng, người khác cũng đều nghe, không dám xen mồm.
Huyết Nhận thần đế quả thực nghi hoặc, bởi vì đến nay tâm cảnh của hắn chưa từng đột phá.
"Đột phá như thế nào?" Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt, "Tâm linh nhận biết đi. Con từng gặp rất nhiều người nhỏ yếu bị cường giả lan đến mà chết, thậm chí một số cường giả mất hứng, thì vô số người nhỏ yếu bị tàn sát... Vì thế lòng có cảm giác, cường giả lợi hại nữa cũng là từ nhỏ yếu mà đến, nếu các cường giả đều chỉ lo thân mình, thậm chí có một số còn tùy ý tàn sát, cộng thêm một số tu hành giả loại cắn nuốt, nhắm chừng vô số sinh mệnh nhỏ yếu sẽ phải chết hết."
"Cho nên, cường giả phải đứng ra, mới khiến người nhỏ yếu sinh tồn sinh sản."
"Không thể chỉ cầu chỉ lo thân mình, phải gánh vác một vùng trời."
Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Huyết Nhận thần đế nghe nhíu mày, hắn nghe xong cũng hiểu! Nhưng lại không có một chút xúc động đối với hắn. Ở trong mắt hắn, trời sập xuống có người cao gánh! Quá khứ, trong vũ trụ hắn là người mạnh nhất, Mẫu Tổ giáo xâm nhập, hắn vì toàn bộ vũ trụ không bị chuyển hóa, cũng coi như vì tộc đàn bên ta không bị diệt, hắn cũng toàn lực đi chiến đấu, bởi vì không thể lui về phía sau.
Nhưng muốn che chở kẻ nhỏ yếu? Huyết Nhận thần đế tự hỏi, mình chỉ là Hư Không Thần bình thường. Bên trên còn có Hợp Nhất cảnh, Hỗn Độn cảnh, thậm chí tồn tại chung cực trong truyền thuyết.
Trời sập xuống, cũng không tới lượt hắn!
Ngẫu nhiên hắn nguyện ý nổi lòng thương hại, nhưng nếu tu hành có thể tăng lên, dù khiến một đám sinh mệnh nhỏ yếu chết đi hắn cũng sẽ không chớp mắt. Thật muốn toàn bộ tộc đàn không bị diệt, chết mất một nhóm lại như thế nào?
"A..." Đông Bá Tuyết Ưng thấy thế, liền nói, "Sư tôn, con ở trong Thái Hư thiên cung xem qua rất nhiều điển tịch, tâm cảnh tăng lên, cần dựa vào chính mình đốn ngộ! Người khác nói nhiều nữa cũng vô dụng."
"Ừm." Huyết Nhận thần đế gật đầu.
Hắn cũng tin tưởng, tâm cảnh tăng lên có rất nhiều loại, như Ma Tổ loại đó cũng có thể thành tâm cảnh tầng thứ ba, hắn cũng có hi vọng.
"Tuyết Ưng, ngươi cũng không thể vì những kẻ nhỏ yếu đó đi liều mạng, như vậy quá mệt, hơn nữa cũng có thể bởi vậy mất mạng." Huyết Nhận thần đế nói, "Tu hành giả, phải càng thêm cẩn thận, càng thêm dốc sức rời xa nguy hiểm."
Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu mỉm cười: "Sư tôn, con biết, người lực lượng lớn, gánh vác càng nhiều. Lực lượng nhỏ chút, thì gánh vác ít đi một chút mà thôi. Nếu mù quáng chịu chết, cũng không bảo đảm được tính mạng mình, càng đừng nói bảo hộ người khác."
...
Tâm linh đột phá, nói là vô dụng.
Tựa như nói cho người khác ‘không hoang mang, không lo âu, không sợ hãi, tâm cảnh kỳ ảo, thẳng tiến không lùi, tâm niệm duy nhất’, chẳng lẽ tu hành giả có thể dễ dàng đạt tới tâm linh tầng thứ nhất ‘Tâm như lưu ly’?
Chung quy cần tự mình đi lịch luyện, tâm linh xúc động, là từ cấp độ sâu nhất của tâm linh nhận biết đối với thế giới xảy ra thay đổi.
Thậm chí có một số trái với bản tâm mình, thì căn bản vô dụng. Bởi vì một khi làm trái... Tâm cảnh cũng khó bảo trì ‘Tâm niệm duy nhất’, ngay cả tu hành tầng thứ nhất cũng không được, theo bản năng sẽ trực tiếp bài xích.
Cho nên nói nhiều nữa cũng vô dụng.
Điển tịch trong Thái Hư thiên cung rõ ràng không có bất cứ sự miêu tả nào, chỉ để các tu hành giả tự mình đi đốn ngộ.
← Ch. 1176 | Ch. 1178 → |