← Ch.126 | Ch.128 → |
Đã trốn không được, vậy thì phải phản kháng, Nghiêm Trọng bắt đầu tìm cao nhân trợ giúp, nói thí dụ như hòa thượng đạo sĩ các loại. Chỉ tiếc, hắn tìm được, nhưng hắn niệm kinh làm phép, đủ mọi cách, rất tốn tiền, sau đó mấy gia hỏa kia nói vài câu không đâu, không làm được cái gì, nữ quỷ kia vẫn cứ đến.
Nhưng bởi vì không có cách, Nghiêm Trọng chỉ có thể điện thoại về nhà. Hắn thật sự không muốn làm vậy, bởi vì mỗi lần gọi về, sẽ bị Nghiêm lão gia tử quở trách và la hét, bảo kết hôn a... , công tác a... Dù sao Nghiêm Trọng không muốn nghe những chuyện này. Nhưng hiện giờ hết cách, Nghiêm Trọng đành phải hạ mình cầu cứu lão ba của hắn.
Nếu lão gia tử cho thắt lưng có thể xúc phạm tới nữ quỷ kia, như vậy nhất định không phải phàm vật. Nếu như lão gia tử tìm được cao nhân đã giúp đỡ năm đó, vậy vấn đề của hắn sẽ được hóa giải dễ dàng. Nghiêm Trọng nghĩ như vậy, nhưng sau khi điện thoại về nhà, kết quả lại làm cho hắn có chút buồn bực.
Căn cứ lời của lão gia tử nói, cao nhân kia hắn chỉ gặp được một lần mà thôi. Còn cái thắt lưng kia, theo lời lão gia tử, trước khi cao nhân rời đi đã cho hắn. Nhưng Nghiêm Trọng không tin lời của lão gia tử, hắn nhận ra, cái thắt lưng này, chỉ sợ là lão gia tử năm đó vụng trộm lưu lại a. Hắn không muốn cho người ta biết là hắn ăn trộm, cho nên hắn phải giả bộ phối hợp với lão gia tử. Năm đó lão gia tử có được thắt lưng này, hơn ba mươi năm qua đi, không cần phải nói giao tình, chỉ sợ hắn còn chẳng nhớ mặt, còn nói gì tới liên hệ, người ta đã sớm mất tung tích. Lại nói, cao nhân nha, đều là gia hỏa đi tới đi lui, thần long thấy đầu không thấy đuôi, sao có thể dễ dàng để cho ngươi tìm được như vậy chứ?
Nghiêm lão gia tử nhận được điện thoại của Nghiêm Trọng cũng cảm thấy rất buồn bực, cảm thấy hắn đã gặp chuyện gì đó. Trong điện thoại nghe được âm thanh khản giọng, nhưng cho dù Nghiêm lão gia tử hỏi thế nào, Nghiêm Trọng cũng không nói.
Đùa sao, nếu nói ra, với tính cách của Nghiêm lão gia tử, thế nào cũng bắt hắn trở về nhà, sau đó thương nghị cách giải quyết. Nhưng Nghiêm Trọng biết rõ, sau khi trở về nhà, sẽ có tranh luận. Nghiêm Trọng đã nói dối, hắn nói bạn của hắn bị mấy thứ không sạch sẽ quấn lấy, nghe nói Nghiêm lão gia tử lúc tuổi còn trẻ đã quen biết cao nhân, cho nên tìm người hỗ trợ.
Nghe cách nói của Nghiêm Trọng, Nghiêm lão gia tử vốn đang sững sờ, hình như bị câu nói mấy thứ không sạch sẽ của Nghiêm Trọng làm quên đi chuyện khác, sau đó, bắt đầu chửi mắng, còn không kết hôn đi... , công tác không đứng đắn... , chỉ biết chơi... , không có bạn gái cố định... , dù sao vẫn là câu nói cũ. Nghiêm Trọng rất có kinh nghiệm bỏ qua một bên, sau đó thỉnh thoảng vâng dạ một tiếng. Tình hình này, không có biện pháp, bởi vì khi lão gia tử nói chuyện, không thể chen ngang, chỉ chờ hắn nói xong mới được.
Nghiêm Trọng cũng thí nghiệm qua, nếu nhiều người ở cùng một chỗ, như vậy buổi tới nữ quỷ sẽ không xuất hiện. Bản thân mình chỉ cảm thấy lạnh mà thôi, có lẽ là nhiều người, dương khí nặng, cho nên nữ quỷ không hiện ra. Thật sự không có biện pháp, Nghiêm Trọng mỗi ngày chỉ có thể ngồi xổm ở quán internet, mỗi ngày đều lên mạng suốt đêm, ở đây có nhiều người a.
Tuy nữ quỷ kia không hiện thân ra, tinh thần của Nghiêm Trọng cũng không bị kinh hãi gì, nhưng trên người lại bị lạnh a, có đôi khi Nghiêm Trọng cảm thán, nếu như bây giờ là mùa hè thì tốt quá, như vậy mới mát mẻ a.
Lên mạng suốt đêm, ngâm rượu a, tìm hơn mười người bạn tới xem TV, tóm lại mấy ngày nay Nghiêm Trọng vì tránh né nữ quỷ, đều chui đầu vào những nơi nhiều người. Nhưng trong lòng có chuyện, luôn cảm giác có nữ quỷ đi theo mình, chơi cũng không thoải mái, cũng không có cảm xúc gì.
Mấy người bạn cũng nhìn ra Nghiêm Trọng kỳ quái, liền hỏi thăm, Nghiêm Trọng bị hỏi không thể không nói, liền một năm một mười nói ra, cũng không sợ người khác nói mình bị bệnh tâm thần, thầm nghĩ nhiều người tìm sẽ nhanh hơn, có thể nghĩ kế nữa.
Nhưng tất cả đều là thanh niên thời đại mới, hiện tại ai còn tin tưởng các loại chuyện ma quỷ chứ. Tuy nhiên cũng có một số ít tin tưởng, liền đề nghị Nghiêm Trọng đi làm chút đồ trừ tà, mang trên người.
Vì vậy mỗi ngày Nghiêm Trọng rút vào bên trong phòng tắm, trên người mang theo năm sáu tấm bùa, bảy tám khối ngọc, còn mấy thứ đồ vật không biết là cái gì. Chỉ tiếc, trong nhiều đồ vật như thế, không có thứ tốt, còn không bằng cái thắt lưng cũ nát kia.
Có một người bạn lại bày kế cho Nghiêm Trọng đi tìm thám tử tư. Nghe xong lời này, Nghiêm Trọng trực tiếp té xỉu, ta tìm nhiều đạo sĩ hòa thường và những nhân sĩ chuyên nghiệp đều không làm được gì, đi tìm thám tử tư có thể làm gì sao?
Nhưng tên bạn này của hắn nói tên thám tử tư kia có chút bổn sự, lúc cha của hắn nhận công trình cao ốc, xảy ra không ít chuyện kỳ quái, chết vài người, nhưng sau khi tên thám tử tư kia đi dạo một vòng, không còn chuyện kỳ quái xảy ra nữa.
Đã tới nước này, Nghiêm Trọng cũng giống như ngựa chết cầu y. Chẳng quản hắn khỉ gió là thám tử tư hay là nhân viên làm thêm giờ, chỉ cần có một tia hi vọng đều phải thử.
Vì vậy Nghiêm Trọng liền dựa theo địa chỉ mà người bạn cho, đi vào văn phòng của Minh Diệu.
- Ngươi nói tới cái thắt lưng, có thể cho ta xem một chút không?
Minh Diệu nghe Nghiêm Trọng nói xong, hắn rất hứng thú với cái thắt lưng kia, loại vật này, cũng không phải tùy tiện thấy được, có tác dụng tự động phát huy, xua tan quỷ hồn, lại còn làm quỷ hồn bị thương, thứ này tuyệt đối là người có linh lực chế tạo ra, linh khí!
Hiện tại đã là xã hội khoa học, tuy vẫn còn nhiều chuyện khoa học không giải thích được, nhưng không thể phủ nhận, khoa học đã mang lại sinh hoạt tiện lợi hơn cho nhân loại, đương nhiên, đối với linh giới cũng như thế.
Khoa học kỹ thuật biến chuyển từng ngày, không ngừng phát triển, nhân sĩ linh giới càng ngày càng ỷ lại vào khoa học kỹ thuật, không có biện pháp, rất thuận tiện.
Nếu đặt ở trước kia, ngươi muốn nhìn thấy quỷ hồn không muốn hiện thân, vô cùng phiền toái.
Trước tiên phải thu thập mưa sớm đầu hôm vào tiết thanh minh, không thể sớm, không thể muộn, nhất định phải là mưa vào lúc 0 giờ. Cái gì? Mưa đêm hôm đó đã tạnh?
Cũng không có biện pháp, phải đợi tới sang năm nha, sau đó bỏ vào trong bình sứ, mỗi lúc trời tối không ngừng đánh bùa chú lên bình sứ, không thể nhiều, không thể ít, trọn vẹn bảy bảy bốn mươi chín ngày. Sau đó đợi đến lúc muốn sử dụng, phải dùng mầm của cây dương liễu mới nảy mầm, dính chút nước, bôi lên mí mắt, sau đó lại niệm một đoạn pháp chú dài dằng dặc, cái gì? Lá cây liễu bị khô? Vậy cũng không có biện pháp, đầu xuân sang năm tìm lại đi.
Muốn phiền toái thế nào liền có phiền toái thế đó. Nhưng hiện giờ không giống, khoa học kỹ thuật hiện giờ phát triển, ngươi muốn gặp quỷ không hiện thân? Có thể, cho ta hai ngàn đồng, đi mua một cái camera kỹ thuật số có thể quay đêm. Sau đó cắm vào trong TV, ngươi lừa con nít cũng được, sau khi điều chỉnh màn ảnh một chút, xem đi, cho ngươi xem đủ, chỉ cần mở hình thức quay đêm, cam đoan ngươi nhìn thấy bách quỷ dạ hành.
← Ch. 126 | Ch. 128 → |