Vay nóng Tinvay

Truyện:U Minh Trinh Thám - Chương 312

U Minh Trinh Thám
Trọn bộ 393 chương
Chương 312: Lực Lượng Tuyệt Đối
0.00
(0 votes)


Chương (1-393)

Siêu sale Shopee


Ads

Minh Diệu dùng chân giẫm mạnh lên mặt đất, tốc độ xông tới càng nhanh hơn. Nắm tay bao bọc Kim Quyết giống như gió táp mưa sa không ngừng huy vũ. Nhiệm vụ hiện tại của Minh Diệu không phải muốn đánh ngã Jackson, mà là muốn hắn phải trút toàn bộ tinh lực lên trên người mình. Cho nên hắn cũng chẳng quan tâm tới việc phòng thủ, toàn bộ lực lượng đều dồn trong sự tiến công.

Có lẽ thật không ngờ trước đó Minh Diệu luôn dùng cách giả vờ tiến công để hấp dẫn ánh mắt của mình, mà bản thân lại một mực tìm cơ hội đánh lén, vì vậy ngay khi Minh Diệu đối kháng chính diện với hắn nên hắn tựa hồ có chút không kịp chuẩn bị, dưới chân hắn không ngừng di chuyển tránh né công kích của Minh Diệu, nhưng động tác ngăn chặn nắm tay của Minh Diệu có chút không ổn định.

Tuy rằng Minh Diệu đều đem tinh lực đặt vào trong việc tấn công, nhưng vẫn đem lực chú ý quan sát động tác của Jackson, nhìn theo những bước chân di chuyển quỷ dị của hắn. Những bước chân kia nhìn qua như thật bình thường, lại có thể liên tục tránh thoát bên ngoài phạm vi công kích của Minh Diệu. Nhưng hiện tại đột nhiên động tác của Jackson lại không linh hoạt được như trước đó, tựa hồ hai tay của Jackson am hiểu việc tiến công nhưng lại không quen thuộc với việc phòng thủ.

- Nếu muốn cơ hội, phải nghĩ biện pháp gây trở ngại bước chân của hắn!

Ý niệm trong lòng Minh Diệu vừa chuyển, tần suất công kích trên tay đột nhiên thả chậm hơn một chút.

- Đánh mệt mỏi sao?

Tuy rằng không đặc biệt rõ ràng, nhưng Jackson vẫn rõ ràng cảm giác được tốc độ của Minh Diệu đã giảm chậm. Hắn suy đoán có lẽ Minh Diệu vì liên tục duy trì công kích tần suất cao nên linh lực trong cơ thể tiêu hao quá nhiều, dù sao hắn cũng không hiểu rõ phương thức vận hành Kim Quyết. Nếu một linh năng giả bình thường vẫn luôn luôn duy trì lực chuyển vận linh lực tốc độ cao như thế, sẽ kiên trì không được bao nhiêu thời gian, bây giờ Minh Diệu có thể kiên trì được thời gian dài như vậy đã thật không đơn giản.

- Như vậy hẳn là đến phiên ta xuất thủ đi!

Jackson dùng tay trái đỡ lấy nắm tay của Minh Diệu, bước ra một bước. Một bước nhìn qua như lơ đãng kia lại làm công kích kế tiếp của Minh Diệu đánh hụt vào khoảng không, khoảng cách thật sự quá gần, Minh Diệu hoàn toàn không kịp phát ra lực đạo thì đã tiếp xúc tới thân thể, Minh Diệu còn chưa kịp phát lực thì nắm tay cũng đã lướt qua thân thể Jackson, nhưng không gây được bao nhiêu thương tổn cho hắn. Tay trái hắn dùng một góc độ không thể tưởng tượng hướng ngay ngực Minh Diệu đánh úp tới.

Nhìn thấy tay trái Jackson sắp đánh trúng lồng ngực của mình, Minh Diệu lại không chút hoang mang xoay vặn thân thể, giống như một chiêu sử dụng khi đối phó với người cải tạo thành thiên sứ, Minh Diệu dùng cánh tay kẹp lấy tay Jackson.

- Hắc hắc, bây giờ ngươi cũng không tránh thoát dược đi?

Minh Diệu cười đắc ý.

- Nga, như vậy kế tiếp ngươi dự định làm gì?

Tuy rằng nhìn qua Jackson giống như bị Minh Diệu chế trụ tự do, nhưng biểu tình vẫn không hề có chút hoang mang.

- Kế tiếp chính là cắt đứt chân của ngươi!

Minh Diệu hét lớn một tiếng, đem Kim Quyết rót vào dưới chân. Hai chân bay lên không hướng đầu gối của Jackson đá vào. Dù không có cảm giác đau đớn, nhưng nếu như đầu gối bị đá dập nát, chỉ sợ nhiều ít cũng sẽ mang đến phiền toái không nhỏ. Hai chân bao bọc Kim Quyết đá mạnh vào đầu gối Jackson, Minh Diệu rõ ràng nghe được thanh âm tiếng xương vỡ răng rắc vang lên.

Thân thể Jackson nghiêng qua một bên, nhưng vẫn không ngã xuống. Mà Minh Diệu lại thừa cơ hội này buông tay Jackson, lợi dụng lực phản xung giẫm mạnh lên chân Jackson bay ra ngoài, thối lui ra ba bốn bước, lộn ngược ra sau mới đứng lại.

Một chân của Jackson lấy một loại góc độ gấp khúc quỷ dị đứng nơi đó. Thật rõ ràng, xương cốt đầu gối của hắn vừa bị một đòn nghiêm trọng vừa rồi đánh cho dập nát. Nhưng hắn lại giống như không hề có chút cảm giác, chỉ cau mày có chút bất đắc dĩ nhìn xuống chân. Hắn nâng chân gãy lên lắc lắc vài cái, chân của hắn không ngừng đong đưa qua lại, nhưng không có phản ứng nào khác. Thật giống như chân kia không phải đang nằm trên người hắn, mà hắn chẳng qua như một người khách bàng quan đứng ngoài quan sát mà thôi.

- Lần này hẳn là cũng rất đau đi.

Jackson thở ra một hơi, ngẩng đầu nhìn Minh Diệu nói:

- Khối thân thể này của ta đã bị ngươi làm cho hỏng mất!

- Vậy thì thế nào, chẳng lẽ ngươi còn muốn đi tham gia đại hội thể thao hay sao?

Minh Diệu không thèm để ý mỉa mai:

- Ta nghĩ trạng thái như hiện tại ngươi dường như thích hợp tham dự hạng mục tham gia nhảy cao vượt rào linh tinh gì đó!

Hiện tại mục đích của Minh Diệu thật rõ ràng. Nếu như có cơ hội hắn sẽ dùng hết năng lực phế bỏ toàn bộ những bộ vị xương cốt trọng yếu trên người Jackson, tận lực chọc giận hắn, làm cho lực chú ý của hắn hoàn toàn đặt trên người mình, nếu như vậy mới có thể sáng tạo được cơ hội tốt cho Mị ra tay.

Dọc theo những cái bóng của những ống dẫn bày đầy dưới mặt đất, Mị lặng lẽ kín đáo hướng chỗ đài điều khiển tiến tới. Có một số việc không cần nói rõ ràng cũng có thể hiểu được, nàng có thể tâm linh tương thông với Minh Diệu. Vừa rồi những lời Minh Diệu đã nói nàng đều nghe được rõ ràng, ngay khi Minh Diệu giả vờ như chuẩn bị công kích, nàng đã lặng lẽ chui ra khỏi người Minh Diệu. Nàng hoàn toàn có thể hiểu được ý tứ của Minh Diệu, Minh Diệu muốn tự mình đi hấp dẫn lực chú ý của tên Jackson, để cho nàng có cơ hội đi lấy Hắc Chi Đoạn Chương. Chỉ cần chiếm được vật này, hai người không cần tiếp tục chiến đấu với những người ở đây, chỉ cần tận lực nghĩ cách thoát khỏi phòng thì nghiệm này là tốt nhất.

Những ống dẫn bày đầy trên sàn đều đi thông tới bồi dưỡng tào đặc thù kia. Tuy rằng phải nhiễu quanh một chút đường xa, nhưng vẫn luôn có những cái bóng để Mị tận tình lợi dụng di chuyển. Cho nên nàng đi tới phụ cận bồi dưỡng tào, sau đó lại dọc theo một cái bóng của một ống dẫn đi tới phương hướng của đài điều khiển.

- Thân thể rất giòn, yếu ớt đúng là thật phiền toái!

Thân thể Jackson cúi xuống dùng một bàn tay đỡ lấy chân gãy kia.

Tuy rằng không biết hắn muốn làm gì, nhưng Minh Diệu không muốn để cho hắn được thoải mái làm được, vì vậy Minh Diệu lại một lần nữa xông tới.

- Ha ha, đừng nên nóng lòng, cho ta một chút thời gian đi!

Minh Diệu bị bổ nhào vào khoảng không, thân thể Jackson biến mất ngay trước mặt của hắn, lại xuất hiện sau lưng Minh Diệu cách đó không xa.

Jackson cúi người dùng tay bóp mạnh chỗ đầu gối, Minh Diệu nghe được một tiếng khung xương va chạm vào nhau răng rắc.

- Tốt lắm, cứ như vậy, hẳn là còn có thể dùng thêm một lát!

Jackson cười ha ha nói. Chân gãy của hắn ngắn đi một khúc, Minh Diệu cảm giác người này đúng là một kẻ điên, hắn tựa hồ đem đùi cùng xương cốt bắp chân của mình bóp nát, sau đó đem chỗ hổng gắn lại vào nhau. Mặc dù hai chân có chênh lệch dài ngắn, nhưng ít nhất đã có thể chống đỡ được thân thể.

- Ta thật sự hoài nghi lão đầu trọc kia có nghiệm sai hay không!

Trên mặt Minh Diệu chợt co rút lại, động tác bẻ xương của Jackson thoạt nhìn làm cho người đứng xem như Minh Diệu cảm giác hai chân mình mơ hồ có chút đau điếng. Nhưng nhìn Jackson dường như không hề có cảm giác gì khác, trên mặt vẫn giữ nguyên dáng tươi cười bình tĩnh.

- Ngươi quả thật so với yêu quái càng thêm yêu quái. Ta thật sự hoài nghi cho dù ta bẻ gãy toàn bộ xương cốt trên người ngươi, ngươi vẫn còn có thể hoạt động!

- Ha ha, tuy rằng cơ thể con người hoạt động là dựa vào dây chằng cùng khung xương trên cơ thể ủng hộ, nhưng không có nghĩa là không có khung xương thì không thể động đi!

Jackson cười a a nói.

- Được rồi, ta mặc kệ ngươi là bạch tuộc quái hay là sử raim, dù sao ta đối với loại động vật nhuyễn thể như ngươi thật không chút hứng thú.

Minh Diệu nói:

- Động vật nhuyễn thể không có vòi căn bản không cần thiết tồn tại!

- Ta không rõ ý tứ của ngươi!

Rất rõ ràng, lời nói của Minh Diệu hắn hoàn toàn nghe không hiểu. Jackson nghiêng đầu, dùng một loại ánh mắt hoang mang nhìn Minh Diệu:

- Sử Raim là vật gì? Vòi là thứ gì?

- Ngươi cũng không cần biết đó là gì!

Minh Diệu lấy nhanh ba trương phù chú trong túi, lại hướng phía trước vọt tới.

- Trên thế giới luôn có những đồ vật cần đi tìm tòi, ngươi có rảnh thì đi tìm hiểu một chút đi!

Khóe mắt Minh Diệu chợt thấy được một bóng đen xa xa. Mị dọc theo ống dẫn đã lẻn tới bên cạnh đài điều khiển. Đang từ phía sau ảnh tử của Gabi chui ra, biến thành hình người.

- Thật dơ tay!

Cuộn da dê cũ kỹ đang nằm ngay trước mặt Mị, chỉ cần nàng khẽ vươn tay là có thể thoải mái bắt được. Đồng thời ở trước mặt nàng, Gabi còn đang đem tinh lực chú ý vào trên đài điều khiển, căn bản không hề chú ý ở sau lưng mình vừa xuất hiện một bóng người. Chỉ cần ngón tay Mị nhẹ nhàng đâm về phía trước, Mị có thể dễ dàng giết chết tên khoa học gia điên cuồng luôn đem thân thể nhân loại ra đùa bỡn. Nàng nhớ tới những đứa trẻ được nuôi dưỡng trong bồi dưỡng tào dùng để chế tạo thiên sứ, đối với tên điên khoa học trước mắt đã tràn ngập chán ghét. Chỉ cần nắm lấy Hắc Chi Đoạn Chương đồng thời giết rụng tên này, giết rụng sinh mạng tràn ngập tội ác trước mặt, Mị cảm thấy đây là một chuyện một công đôi việc, mà hết thảy những việc này chỉ cần làm trong nháy mắt.

Một chân của Jackson bị thương rõ ràng không còn được linh mẫn như trước đó. Bị Minh Diệu liên tục công kích, hiện tại tuy rằng hắn vẫn dùng những bước chân quỷ dị đến trốn tránh, nhưng động tác đón đỡ trên tay càng ngày càng nhiều.

Minh Diệu đánh ra một quyền, tay trái của Jackson nhẹ nhàng đẩy nắm tay của Minh Diệu sang một bên. Bàn tay nhìn như mềm mại đột phá phòng ngự Kim Quyết, để lại một miệng vết thương trên cổ tay Minh Diệu.

- Cơ hội!

Tuy rằng một quyền của mình bị đối phương thoải mái đẩy ra, nhưng một quyền của Minh Diệu cũng là hư chiêu. Một quyền kia Minh Diệu vốn chưa dùng tới lực lượng, mà chỉ thừa dịp trong nháy mắt bị đẩy ra liền bắt lấy cổ tay Jackson, tay kia ngăn trở công kích. Lợi dụng lỗ hổng này, bàn tay bắt lấy cổ tay Jackson chợt dùng lực, thân thể hắn bay lên không, chân trái hướng ngay đầu Jackson đá tới. Hai tay Jackson đều bị ngăn cản, thân thể bị phơi bày ra, căn bản nằm trong một loại trạng thái không hề phòng bị. Nếu như bị một cước này của Minh Diệu đá trúng, hắn hoàn toàn nắm chắc đá vỡ đầu của Jackson biến thành dưa hấu nát bét.

- Uống!

Jackson thấy một chân đang cách mình càng ngày càng gần, nhưng không hề né tránh.

Ánh mắt của Jackson biến thành hỗn độn, trong miệng quát to một tiếng. Giống như bị một thanh đại chùy vô hình kích trúng, thân thể bay lên không của Minh Diệu liền trống rỗng bay ngược ra ngoài, rơi mạnh xuống đất liên tục lăn vài vòng mới ngừng lại được.

Chỉ cần một giây đồng hồ, không, ngay một giây đồng hồ cũng không tới, chính nàng sẽ lấy được Hắc Chi Đoạn Chương. Cả người Mị đều lộ ra khỏi ảnh tử, nàng vươn một ngón tay trắng muốt hướng gáy của Gabi đánh tới. Đối với một tên điên luôn đùa bỡn thân thể nhân loại, Mị cảm thấy được để cho hắn sống sót trên thế giới này một giây cũng sẽ lãng phí đi một phần không khí.

- Việc này không làm được nga tiểu muội muội!

Một bàn tay dính máu xuyên qua bụng của Mị, phía sau nàng truyền tới thanh âm của một người:

- Gabi đang làm một chuyện rất trọng yếu, không thể bị quấy rầy!

Không biết Jackson từ khi nào đã không chút tiếng động tiến tới sau lưng Mị, bàn tay của hắn xuyên vào sau lưng nàng, xuyên thấu qua thân thể của Mị, máu theo bàn tay của hắn chảy xuống sàn nhà.

- Ách...

Thân thể Mị run rẩy lên, dần dần biến thành màu đen, giống như bị hòa tan trong nháy mắt hóa thành một đạo ảnh tử, chui nhanh vào bên dưới cái bóng của ống dẫn bên dưới. Nhìn thấy Mị đào thoát nhưng Jackson cũng không đuổi theo, chỉ chậm rãi hướng chỗ Minh Diệu đi tới. Bước chân thật thong dong, nhưng do hiện tại chân hắn một dài một ngắn nên nhìn qua có chút buồn cười. Mà ở sau lưng hắn, Gabi cũng không hề ngẩng đầu, vẫn tiếp tục bận rộn trước đài điều khiển, tựa hồ những gì vừa mới phát sinh cũng không quan hệ gì tới hắn.

Mị chui dọc theo những ảnh tử bên dưới ống dẫn, chạy thẳng tới bên cạnh Minh Diệu mới chậm rãi hiện ra thân hình. Mà vừa rồi Minh Diệu bị lực lượng vô hình đánh bay trên không, nằm trên mặt đất thật lâu mới chậm rãi hồi phục lại hơi thở, giãy dụa ngồi dậy.

- Mị, cô có sao không?

Minh Diệu nhìn vết thương của Mị, miệng vết thương rất sâu, máu chảy không dứt.

- Không có việc gì, không chết được.

Mị lắc đầu, thở hổn hển nói:

- Hắn tựa hồ cũng chưa muốn lấy mạng của tôi, cố ý tránh nội tạng trọng yếu. Tuy rằng xuyên qua cả bàn tay, nhưng chỉ thương tổn thịt mềm, không thương tổn yếu hại!

- Ha ha, thật không ngờ ngươi còn mang theo một người giúp đỡ như vậy. Nếu không phải ta phản ứng nhanh, chỉ sợ hiện tại Gabi đã chết rồi đi?

Chứng kiến Mị hiện ra thân hình, Jackson cười nói:

- Năng lực vô cùng kỳ quái, lại có thể hóa thành ảnh tử xuyên toa giữa những cái bóng!

Hắn vươn tay lên, dùng đầu lưỡi liếm liếm máu dính trên lòng bàn tay, híp mắt nhấm nháp trong chốc lát, nhẹ nhàng lắc đầu:

- Thật đáng tiếc, tuy rằng cũng là hỗn huyết nhưng lại là hỗn huyết của hai loại Yêu tộc, không có bất kỳ giá trị!

- Xem ra không đem người này xử lý, hai người chúng ta cũng không làm được chuyện gì nữa!

Minh Diệu thở dài một hơi, tuy rằng trước đó đã kế hoạch xong xuôi, nhưng ở trước mặt lực lượng áp đảo tuyệt đối, toàn bộ quỷ kế đều chỉ là tiểu xiếc không cách nào thành công.

- Cùng lên đi!

Mị khẽ gật đầu, tuy rằng miệng vết thương còn đang đổ máu, nhưng ảnh hưởng cũng không lớn lắm, còn chưa tới nông nỗi không thể nhúc nhích. Mặc dù đối với người kia có thể xúc phạm với bản thân mình trong loại trạng thái ảnh tử vẫn có chút kiêng kỵ, nhưng nếu muốn tiến hành gây rối để chế tạo cơ hội cho Minh Diệu nàng vẫn có lòng tin mình có thể làm được.

Hiện tại Minh Diệu còn có một lá bài tẩy còn chưa bộc lộ ra, Mị biết hắn đang chờ đợi một cơ hội. Mà cơ hội này cần có nàng hỗ trợ cùng nhau sáng tạo.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-393)