← Ch.109 | Ch.111 → |
Mọi việc vẫn như cũ, Sở Hiên lái Goblin glider, ba người còn lại dùng dây thừng buộc lên, phi hành giữa không trung.
Vốn Trịnh Xá muốn đề hắn điều khiển glider nhưng Sở Hiên mở miệng lập tức từ chối không thương tiếc:
- Ngươi quá dễ xúc động, điều khiển Goblin glider sẽ khiến chúng ta có cảm giác nguy hiểm.
Chỉ một câu buộc Trịnh Xá phải bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật.
Ở trên glider, mỗi người đều cẩn thận tự kiểm tra vũ khí của bản thân, lợi khí lớn nhất có thể giết khủng long là railgun của Bá Vương hiện tại đã vô dụng, nếu chất nổ có thể có tác dụng với con cự long kia vậy quả địa lôi trọng lực cao cuối cùng sẽ là vũ khí có khả năng giết nó nhất, vì địa lôi vốn là cận chiến, uy lực cũng đủ để tiêu diệt con rồng này, mọi người chỉ cần dụ nó đạp lên địa lôi, nhưng làm thế nào để nó đạp lên đây?
- Đúng thế, nó có một đôi cánh rất lớn, không khác chút nào so với rồng trong thần thoại, đến cả Chủ Thần cũng nói cự long này là sinh vật ma pháp truyền thuyết, vì thế ta nghĩ nó chắc là có thể bay lên, trước mắt muốn nó giẫm lên chỗ chúng ta chôn địa lôi là việc khó giải quyết nhất.
Trịnh Xá thở dài, nói.
Vương Hiệp vuốt vuốt quả địa lôi đen thui, không hề nổi bật, đột nhiên lên tiếng:
- Chúng ta không phải có 24 giờ để giết cự long phải không? Biết đâu đây là thời gian để chúng ta tìm quy luật sinh sống của nó? Ví dụ như mỗi ngày nó sẽ đến những chỗ nào? Tìm thức ăn ở đâu? Hang ổ ở nơi nào? Sau đó chúng ta tiến hành chờ ở chỗ nó nhất định phải đi qua mỗi ngày, chôn địa lôi trọng lực cao trên đường, chỉ cần nó giẫm lên thì một quả địa lôi là đủ để hoàn toàn hủy diệt nó....
Sở Hiên gật đầu nói:
- Rất có thể, tình huống như vậy rất có thể là tác dụng của 24 giờ, vì thế bây giờ chúng ta mới cần phải quan sát cẩn thận con rồng này. Đúng rồi, Trịnh Xá, lúc trước ngươi nhìn thấy con rồng này ở cách bao xa? Lấy cự li này làm giới hạn tối đa, khi tình trạng mục tiêu còn chưa rõ, chúng ta không nên có hành động, cũng không nên tùy tiện vượt quá cự ly giới hạn này.
Trịnh Xá ngẫm nghĩ một lát rồi đáp:
- Đại khái cách khoảng hơn hai nghìn mét thì nhìn thấy, lúc ấy nó đang săn một con T-rex nên ta cũng không biết rút cuộc nó có trông thấy ta không...
Đang nói chuyện, từ phía nào đó trên đảo lại truyền đến một tiếng động trầm thấp rất lớn, giống như tiếng vang từ khắp toàn đảo, mọi người liếc mắt nhìn nhau, Sở Hiên đã lại glider, nhanh chóng lao về phía đó, chưa tới một phút, mọi người đã nhìn thấy một thân ảnh màu đen to lớn đang lăn lê dưới vùng đất thấp.
Đây là một con rồng phương Tây khổng lồ, từ chót đuôi đến đỉnh đầu ít nhất cũng phải đến ba mươi bảy, ba mươi tám mét, mà độ cao cũng gần hai mươi mét, vì thân thể quá to lớn, mỗi lần nó lăn người cả mặt đất như đang rung chuyển.
Đây là lần thứ hai Trịnh Xá nhìn thấy con rồng này, hắn đã không còn vẻ kinh hoàng, thất thố như lần đầu nhưng vẻ mặt Vương Hiệp và Bá Vương thì đều cực kỳ chấn động, ít nhất cả hai cũng dần dần há hốc miệng, giống như muốn gào lên mẹ nó, hay trời ạ, đại loại là vậy. Nói thật thì Trịnh Xá rất muốn xem xem bộ dạng của Sở Hiên lúc này như thế nào, một kẻ hoàn toàn dùng tư duy lý trí như hắn, khi đối mặt với một sinh vật không thể tưởng tượng nổi, hoặc chuyện không thể giải thích được bằng khoa học, vẻ mặt có lẽ cũng sẽ rất quái dị!
- Thế nào? Đã nghe được Chủ Thần thông báo nhiệm vụ với các ngươi chưa?
Trịnh Xá khẽ hỏi.
Bá Vương cùng Vương Hiệp đồng thời gật đầu, vẻ mặt thật sự có chút khó coi, nếu chỉ nghe người khác kể lại sẽ không thể hình dung được sự chấn động của sinh vật khổng lồ này, phải đến khi tận mắt nhìn thấy cự long, bọn họ cuối cùng mới minh bạch tai sao lúc trước Trịnh Xá lại phải đưa cả hai cuốn sách ra. Nhiệm vụ tình tiết kịch bản này rất có thể sẽ khiến tất cả bọn họ phải chết ở đây... Nếu vũ khí công nghệ cao như địa lôi cũng không có tác dụng với con rồng kia.
Sở Hiên hiện tại đã chuyển hướng Goblin glider, bay ra xa, sau khi được khoảng năm, sáu km mới hạ xuống. Mặc dù đã cách xa như vậy, mọi người vẫn nghe được tiếng động ầm ầm khi cự long lăn lộn, con rồng này thật sự quá lớn, hơn nữa động tác cũng không hề có vẻ chậm chạp, nếu so ra thì sinh vật có thân hình gần tương đương với nó nhất là lôi long đúng là chậm như rùa.
Trịnh Xá cùng ba người còn lại đáp xuống đất, sắc mặt mỗi người đều rất khó coi, Sở Hiên bước xuống đất vẫn cau mày, cũng không biết là do hắn đã lâm vào trầm tư hay là tâm tình không được tốt mà mọi người chỉ thấy hắn ngồi xổm xuống đất, cầm một đoạn cây bắt đầu vạch vẽ cái gì đó dưới đất.
- Rồng trong thần thoại... Các ngươi chơi game, hoặc đọc tểu thuyết, xem phim, hoạt hình, rồng trong những thứ này, chúng nó bình thường có năng lực gì? Cự long mạnh nhất được miêu tả như thế nào, yếu nhất như thế nào? Tổng hợp tất cả những điều mọi người biết lại một lượt.
Sở Hiên thì thào.
Ba người còn lại nhìn nhau, Bá Vương mở miệng trước:
- Ta thích đọc tiểu thuyết theo quy tắc D&D, rồng bình thường đều biết ma pháp, chúng nó sử dụng một loại kỹ năng gọi là long ngữ ma pháp, mà sức mạnh của rồng liên quan đến độ tuổi, nhưng con rồng này quá lớn, cho dù trong quy tắc D&D cũng không có con cự long nào to đến thế này, đây ít nhất cũng phải là rồng thời thái cổ, hoặc thậm chí còn lâu đời hơn. Theo như trong bộ quy tắc, một con cự long như thế này có thể bằng ma pháp dễ dàng hủy diệt một thành phố nhỏ, dù là phun khí cũng đủ đối kháng với một đội quân... Bất quá, theo quy tắc D&D, cho dù là rồng non mới thành niên cũng không phải sinh vật chúng ta có thể thắng bằng cận chiến.
Sở Hiên vạch vạch dưới đất vài cái, suy nghĩ một lúc lâu mới nói:
- Không thể mạnh đến thế, con rồng này không thể mạnh đến mức như ngươi nói, đây là ta cân nhắc dựa trên độ khó của tình tiết kịch bản cấp B. Độ lớn và cường độ thân thể nó tạm thời chưa tính, ma pháp chắc chắn là không có, nếu không chúng ta rất khó để giết được nó, dù là đánh lén cũng vậy...
Nói đoạn, hắn lại nhìn sag Vương Hiệp.
Vương Hiệp ngẫm nghĩ một thoáng rồi nói:
- Ta không có khái niệm gì về phương diện này, bình thường đều là huấn luyện và nhiệm vụ, không có thời gian đọc loại tiểu thuyết này, phim ảnh cũng vậy.... Xin lỗi.
- Không việc gì phải xin lỗi.
Trịnh Xá vỗ vỗ vai Vương hiệp, nói:
- Ai cũng có chuyên môn của mình, ví dụng công kích dựa vào ta, thuốc nổ dựa vào ngươi, hỏa lực dựa vào Bá Vương, phân tích dựa vào Sở Hiên, chúng ta là một đoàn đội, không việc gì phải xin lỗi cả.... Nói về rồng, mấy hôm trước ta vừa xem một bộ phim tên là Eragon, rồng bên trong cũng không có ma pháp, ngoài tấn công bằng cách phun lửa thì chỉ biết bay lượn và cận chiến, nhưng độ lớn không thể so sánh với con rồng ở đây, trong phim cũng lắm chỉ dài mấy mét, nhìn giống một con thằn lằn biết bay hơn, so với con đại quái vật chúng ta nhìn thấy ở đây thì quả thật là kém xa.
Sở Hiên lại vạch vạch dưới đất mấy cái rồi khẽ nói:
- Tổng hợp lại, theo thông báo của Chủ Thần cấp cho chúng ta lúc nãy, "sinh vật này là sinh vật thuộc loại truyền thuyết ma pháp", nói cách khác, chúng ta không thể dùng khoa học sinh vật bình thường để đánh giá nó. Cho dù thân hình to lớn như vậy, chúng ta trước hết phải nhận định nó biết bay, đây là đặc tính của rồng trong tất cả các loại thần thoại, truyền thuyết, tiếp theo là biết phun, không cần biết là lửa, là băng, là a xít, là độc, tóm lại công kích khi phun ra của nó là trí mạng, nói cách khác, cho dù tốc độ Goblin glider của chúng ta nhanh hơn nó cũng không phải bay trên trời là tuyệt đối an toàn. Tiếp theo, khả năng nó biết sử dụng ma pháp là mười phần trăm, nếu như nó biết, chúng ta chắc chắn phải chết, cuối cùng là vấn đề tri giác của con rồng này... Nó có năng lực đặc thù vượt quá khả năng giải thích của khoa học không? Ví dụ như nếu chúng ta tới gần nó trong khoảng bao nhiêu mét đó thì nó chắc chắn sẽ phát hiện được? Ví dụ như khi chúng ta chôn địa lôi trên đường, nó chắc chắn sẽ phát hiện ra? Ví dụ như chúng ta sử dụng vũ khí khoa học kỹ thuật với nó thì nó sẽ không hề bị thương?
Sở Hiên đứng dậy nối:
- Tình huống cơ bản là như vậy, kiến nghị của ta là tuyệt đối không thể đối mặt ngạnh chiến, chúng ta trước hết phải chôn địa lôi, thử công kích nó một lần, nếu được thì nhiệm vụ hoàn thành. Nếu không được tiếp theo sẽ dùng tên lửa công kích, xem xem nó có phải là hoàn toàn miễn dịch với vũ khí khoa học kỹ thuật, hay là chỉ vỏn vẹn vó thể triệt tiêu bộ phận tổn thương, tóm lại chuyện này cực kỳ trọng yếu, nếu như là khả năng thứ hai, trong vòng 24 giờ chúng ta có thể kéo nó đễn chỗ hạm đội hàng không mẫu hạm, sử dụng sức mạnh của hạm đội đó chống cự với nó... Được rồi, trước hết đi chôn địa lôi!
Mọi người lúc này đều mười phần cẩn trọng, Sở Hiên lái glider cũng phải từ rất xa cự long mới bắt đầu bay lên, tiếp theo hắn cùng Trịnh Xá hai người bắt đầu quan sát hướng cây cối trên mặt đất. Chỗ nào cây cối có dấu vết hư hỏng chỗ đó rõ ràng là bị cự long bước qua, hơn nữa vài nơi trong đó còn chất đống một lượng lớn hài cốt, còn một chỗ có rất nhiều cây cối đổ gãy, xem ra đây rất có thể là chỗ nó nghỉ ngơi, mà lúc này chỗ đó cách cũng không xa.
- Như vậy, Vương Hiệp, ngươi chôn bom nổ chậm ở đây đặt thời gian là năm phút, phía sau đặt tiếp một quả thời gian là năm phút ba mươi giây, ở chỗ kia đặt một quả, thời gian là sáu phút, sau đó ở chỗ này, giữa quả năm phút ba mươi giây và quả sáu phút... cài đặt địa lôi trọng lực cao!
Chỗ Sở Hiên chỉ là một hẻm núi cách ổ của cự long một quãng rất xa, khe núi đó nhìn có vẻ rất lớn, cho dù là con rồng cũng hoàn toàn có thể xâm nhập vào trong, nhưng thân thể nó dù sao cũng qua to lớn, gần như chiếm một nửa hẻm núi, mặc dù có thể xoay người di động, nhưng nếu địa lôi trọng lực cao phát nổ ở đây, nó chắc chắn sẽ nằm trong phạm vi uy lực.
- Cơ bản ta chỉ có thể tìm được chỗ ấy là thích hợp nhất để chôn địa lôi, nếu phải dựa vào may mắn để nó tự đạp phải địa lôi, không bằng chúng ta dùng thủ đoạn dụ nó qua, không cần phó mặc tất cả cho may rủi.... Ai!
Sở Hiên nói xong, hắn thở dài thật sâu, với Bá Vương cùng vương Hiệp thì chẳng có vấn đề gì, nhưng với người biết nội tình như Trịnh Xá thì lại chút không thể tưởng tượng nổi, hắn mà cũng thở dài?
Trịnh Xá vỗ vỗ vai Sở Hiên nói:
- Ngươi... ngươi không sao chứ?
Sở Hiên lắc đầu đáp:
- Không sao cả, trước mắt cứ vượt qua cửa ải này đã... Kỳ thật, lần này chúng ta quá mạo hiểm, độ khó của tình tiết kịch bản này rõ ràng đã vượt quá khả năng của chúng ta, nói thật, nó còn khó hơn nhiều nhiệm vụ đi giết Vua bọ cạp của ngươi, ít nhất tình tiết kịch bản lúc ấy chỉ một mình ngươi được thưởng, còn lần này thì tất cả những người tham gia đều được thưởng... Ta cảm thấy xác suất để con rồng đạp trúng địa lôi cài trong khe núi chỉ có 30%, vì thế ta thật sự cũng không ôm nhiều hy vọng với kế hoạch này.
Trịnh Xá nắm chặt Ngọn giáo của thần Osiris, hắn vỗ mạnh vai Sở Hiên rồi nhìn hai người còn lại nói:
- Đi thôi, nghĩ ngợi nhiều như vậy cũng vô nghĩa, cứ làm tất cả những gì có thể, thành nhờ trời, bại tại số, cứ oán thán mãi làm gì? Đi thôi!
Trịnh Xá nói rất dứt khoát, làm ba người còn lại có chút không ngờ, bất quá hiển nhiên, Trịnh Xá như vậy mới tạo cho mọi người cảm giác yên tâm
Bá Vương cười ha hả, tới cạnh Trịnh Xá đấm cho hắn một phát vào vai, Vương Hiệp bình thường nghiêm túc, đứng đắn cũng vỗ đánh bốp lên vai Trịnh Xá, chỉ có Sở Hiên thản nhiên nói:
- Vai bị đánh sưng, xương không bị thương... Chuyện này ta ghi sổ.
Nói đoạn, hắn lạnh lùng bước lên Goblin glider, yên lặng chờ ba người còn lại bước lên dây thừng.
Trịnh Xá khẽ rùng mình, hắn thì thầm với hai tên còn lại:
- Các ngươi không cảm thấy hắn rất đáng sợ sao? Không ngờ Sở Hiên mà cũng biết nhớ thù....
Trong lúc nói, glider đã bay lên trời, hướng về phía hẻm núi.
Thời gian 24 giờ coi như rộng rãi, ít nhất mọi người cũng không phải vì vài ba giây mà gấp rút, nên họ chia làm hai nhóm, Bá Vương phối hợp với Vương Hiệp cài đặt bom hẹn giờ và chôn địa lôi, Trịnh Xá cùng Sở Hiên liên tục giám thị động tĩnh của cự long.
Cự long này rõ ràng là một con rồng lười, ăn thịt xong T-rex, nó lăn lộn mấy cái dưới đất rồi vùi đầu vào giữa hai tán cây cổ thụ bắt đầu ngủ, tiếng ngáy vang rền từ cách xa mấy km mọi người cũng nghe được rõ ràng, làm nhóm Trịnh Xá có chút dở khóc dở cười.
Sau khi Vương Hiệp cài đặt thuốc nổ và địa lôi xong, con rồng vẫn không có dấu hiệu gì muốn dứng dậy, mọi người thương lượng một chút, tất cả đều cảm thấy cần phải nắm lấy cơ hội trước mắt, nhân lúc con rồng ngủ, sử dụng tên lửa công kích nó, nếu tên lửa vô dụng thì cũng có thể kéo nó đến chỗ khe núi, tiến vào cái bẫy địa lôi mà không cần chờ nó tình dậy mới tiến hành.
Trịnh Xá dẫn đầu đứng lên Goblin glider, hắn quay sang ba người còn lại đang muốn bước lên, nói:
- Các ngươi tìm chỗ kín đáo ẩn nấp đi, dù sao thì vũ khí công nghệ cao tầm xa cũng không có tác dụng, nhiều người không nhất định sẽ gât được thương tổn cho cự long. Dù sao thì chỉ cần dụ nó vào khe núi là được, để một mình đi ta đi thôi, hơn nữa ta còn có Ngọn giáo của thần Osiris, có thể sử dụng, nói không chừng thanh trường mâu này có thể gây thương tổn gì đó với nó.
Bá Vương và Vương Hiệp cùng ngây người, liếc nhìn lại vũ khí của bản thân rồi trầm mặc, Sở Hiên cũng trực tiếp gật đầu:
- Không sai, vũ khí của chúng ta khi đối đầu với con rồng này rất có thể sẽ không có chút tác dụng nào, hơn nữa người nhiều sẽ khiến tốc độ và tính linh hoạt của Goblin glider giảm xuống, cứ để một mình hắn đi làm thôi. Có điều, ngươi phải nhớ kỹ, khi dẫn dụ không được bay quá cao, nếu như rồng biết bay, khi ngươi bay quá cao nó cũng sẽ lên theo, về phần tốc độ và cự ly khi chạy thì không có yêu cầu gì, chỉ cần dẫn trước mặt, kéo nó về phía khe núi là được.
Trịnh Xá nặng nề gật đầu, hắn cười ha ha, đứng lên glider, bay lên không, tiếp đó chờ Vương Hiệp khởi động thời gian mấy quả bom, mọi người cũng chạy ra xa, hắn mới điều khiển glider bay về phía con rồng, từ khe núi này đến đó cùng lắm cũng chỉ mất khoảng một phút, tiếp theo hắn đã trông thấy con hắc long to lớn nằm gần tán cây, bộ dạng như vẫn đang say ngủ.
Trịnh Xá khởi động bộ phận tển lửa công kích của Goblin glider, ngay lập tức từ giữa glider, ba quả tên lửa không đối đất cỡ nhỏ rít lên bắn về phía đầu rồng.
Một tiếng nổ kịch liệt truyền tới, đầu rồng chìm trong biển lửa, các cành cây xung quanh cũng bị vụ nổ đốt cháy, nhưng con rồng vụt dựng dậy, Trịnh Xá vội vàng nhìn lại, cự long không hề có chút thương tích, đừng nói là vết thương, kể cả dấu bị lửa thiêu cũng không có, công kích bằng tên lửa... chính thức thất bại!
Con rồng trợn tròn mắt nhìn quanh, khi nó trông thấy Trịnh Xá ở giữa không trung, con hắc long này chợt gầm lên, tiếng vang khủng khiếp truyền tới, Trịnh Xá chỉ cảm thấy đầu ong ong, hắn vội tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, tập trung toàn lộ sức chú ý, chuyên tâm điều khiển glider bay ra xa.
Cự long gầm thét lên, sau đó nào cũng đứng dậy lao về phía Trịnh Xá, mặc dù tốc độ của nó cũng rất nhanh, khoảng 120 đến 150 km/h nhưng so sánh với Goblin glider thì rất chậm, bất đắc dĩ, Trịnh Xá chỉ có thể bay liên tục bay chậm lại, "chờ đợi" nó tiếp cận. Con rồng sau mấy lần vồ hụt, đã có chút không kiềm chế được, gầm nhẹ, đồng thời lỗ mũi cũng bắt đầu phun khói màu xanh nhạt.
Trịnh Xá đang định hạ tốc độ một lần nữa thì đột nhiên dự cảm nguy hiểm bùng lên, dự cảm này cực kỳ mãnh liệt, có thể so với mấy lần suýt chết trước, nên hắn không chút nghĩ ngợi đạp mạnh dưới chân đổi hướng glider lao sang bên cạnh. Trong chớp mắt, tính năng ưu việt của Goblin glider được thể hiện ra, từ tốc độ hơn 100 km/h trong vòng một khắc vọt lên hơn 300 km/h, lực quán tính thiếu chút nữa đẩy văng cả Trịnh Xá ra, bất quá hắn lập tức ngã nằm xuống, ôm chặt lấy glider, cấp tốc phóng đi.
Đúng lúc đó, cự long đột nhiên ngửa đầu lên trời hít mạnh, khí tiến vào làm bụng nở phồng lên, tiếp đó nó phun ra một luồng lửa nóng rực, luồng nửa cơ hồ sạt qua cách glider có mấy mét. Trịnh Xá ngây ngốc nhìn uy lực của ngọn lửa, trước mặt cự long, một vạt rừng rộng khoảng mười mét, dài hơn trăm mét biến thành đen ngòm, vạt rừng này không ngờ lại không hề bốc cháy... nó đã bị nhiệt độ cao thiêu thành than đen trong nháy mắt, những gì còn lại bất quá chỉ là dư nhiệt thôi.
"Uy lực thật đáng sợ... bị phun trúng thì không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn phải chết! Chẳng lẽ đây là sức mạnh của ma pháp sao? Không biết so với ngọn lửa màu đen của Phục chế thể thì bên nào nhiệt độ cao hơn?"
Trịnh Xá trong lòng run sợ, khi nhìn thấy con rồng lại quay đầu hướng về phía mình, hắn vội vã thay đổi phương hướng, nhanh chóng vọt lên đằng trước, mà lần này phải cách cự long ít nhất hai, ba trăm mét hắn mới dám hơi hơi giảm tốc độ xuống, nhưng dù như vậy, hắn vẫn không dám lơ là chút nào với con rồng này, thực lực của nó quả thật rất xứng với hình dạng cự long Tây phương.
Bay không lâu, Trịnh Xá cuối cùng cũng dẫn dụ được con rồng từ chỗ nó ngủ đến khe núi, tiếp đó, hắn điều khiển Goblin glider bay vụt vào trong, con rồng cũng không chút do dự lao theo vào. Sau khi nó tiến vào hơn mười giây, phía trước đột nhiên bùng lên một luồng ánh sáng chói mắt, luồng ánh sáng này biến thành ngọn lửa nuốt chửng con rồng, ngay khi Trịnh Xá ngoái đầu lại nhìn thì một tia lửa dài lại bắn ra từ trong đám lửa, dọa hắn sợ đến nỗi phải vội vàng phóng đi, tiến sâu vào khe núi.
Cự long thân hình hoàn hảo, không có thương tích gì, lao ra khỏi đám lửa, vụ nổ cực mạnh vừa rồi rõ ràng không gây ra được thương tổn gì cho nó, nhưng càng rõ ràng hơn là, quả bom thật sự có tác dụng, ít nhất trên người nó có vết ám khói do vụ nổ lưu lại, so với công kích bằng tên lửa, thuốc nổ ở cự ly gần vẫn có chút hiệu quả với nó.
Con rồng không ngừng xông tới, tiếp theo lại là một biển lửa bao trùm lấy nó, đến khi lao ra được, nó gần như đã tức giận đến phát điên, mặc dù không tiếp tục phun lửa nữa nhưng con rồng lại gầm lên, đôi cách bắt đầu phe phẩy, liên tục chạy tới chỗ Trịnh Xá, khoảng cách giữa nó và địa lôi trọng lực cao càng lúc càng gần...
Ngay lúc cự long sắp sửa bước xuống, chân nó bỗng dừng phắt lại, phía dưới chính là chỗ chôn địa lôi trọng lực cao, chỉ cần bước thêm một bước là lập tức địa lôi sẽ được khởi động, trước sức mạnh khổng lồ ấy dù là rồng cũng chắc chắn không thể hoàn toàn miễn dịch, trừ phi nó bị ép thành bánh thịt mà vẫn còn sống.
Con rồng kỳ quái lắng nghe cái gì đó dưới mặt dất, mặc cho Trịnh Xá cách đó không xa bay tới bay lui cũng không thèm để ý. Sau khi quả bom hẹn giờ cuối cùng phát nổ, nó vụt đứng dậy nhưng không bước ra bước cuối cùng mà gầm lên giận giữ, xoay người quay lại, điên cuồng chạy ra khỏi khe núi.
Trịnh Xá sững sờ nhìn cự long càng đi càng xa, hắn kỳ quái bay theo, vừa theo sau vừa liên tục sử dụng tên lửa của Goblin glider, tiếng nổ vang lên không ngừng, nhưng quả nhiên đúng như lời Chủ Thần, vũ khí khoa học kỹ thuật tầm xa không hề có chút tác dụng với nó. Con rồng gầm gào, chạy khỏi hẻm núi, trên đường đi cát bụi bốc lên mù mịt, cái này còn chưa tính là gì, nó vung vẩy hai cánh từ từ bay lên, với đôi cánh đó không ngờ có thể nâng được thân thể khổng lồ dài đến hơn ba mươi mét, cao đến hai mươi mét, quả thật là không thể tưởng tượng nổi, nhưng nó vẫn bay lên được, tốc độ ít nhất cũng phải đến 300, 400 km/h phóng đi.
Trong lòng Trịnh Xá chợt có dự cảm chẳng lành, hắn vội vàng điều khiên glider bay theo, đến tận lúc này, hắn mới biết được, mục tiêu của con rồng là gì... Chính là ba người Sở Hiên ở lưng chừng một ngọn núi. Bọn họ đang chạy xuống chân núi, có điều nhìn tốc độ đã không còn kịp, chắc chắn không thể chạy ra khỏi phạm vi ngọn núi trước khi cự long bay tới, mà con rồng đã ngửa đầu lên trời bắt đầu làm động tác hút khí vào, cộng thêm tốc độ bay của nó, chỉ chờ nó phun luồng lửa kia ra, ba người Sở Hiên sẽ lập tức bị thiêu thành ba đống tro tàn.
- A!
Trịnh Xá cũng phát điên rồi, ba người này đều là đồng đội vô cùng quan trọng, cũng là chủ lực của Trung Châu đội trong tương lai mà hắn không dễ dàng gì mới có thể hồi sinh được, bất kỳ ai trong số họ cũng là thành viên không thể thay thế trong Trung Châu đội. Hơn thế nữa, cùng nhau trải qua sinh tử, bọn họ chính là đồng đội của hắn.... đồng đội có thể kề vai mà chết! Hắn sao có thể để bọn họ chết trước mặt mình?
Trịnh Xá không chút nghĩ ngợi, lập tức nâng Ngọn giáo của thần Osiris lên, giờ phút này hắn còn đang ở phía sau cự long, hơn nữa, hơi khí này của nó rõ ràng đã sắp hoàn thành, lực ném của hắn đã không thể đến kịp, vì thế hắn chỉ có thể liều mạng quán chú hai ba thành năng lượng vampire và nội lực, chờ đến khi trên cây trường mâu xuất hiện quang mang kim sắc, hắn vội điên cuồng ném đi. Lúc này, ngọn lửa trong miệng con rồng đã sắp sửa phun phun ra, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Ngọn giáo của thần Osiris đã xuyên thẳng vào sau cổ nó, bắn ra đằng miệng.
Uy lực không lồ gần như xuyên qua cả con rồng, ngọn lửa nhất thời cũng không bắn ra được, một bộ phận bay ra ngoài miệng, bộ phận khác phun ra qua chiếc lỗ sau gáy, nó gào lên thảm thiết, đâm sầm xuống đất quay cuồng, cả mặt đất đều chấn động không ngừng. Trịnh Xá cũng mặc kệ con rồng này đã chết hay chưa, hắn vội lái Giblin glider bay về phía ba người Sở Hiên, đang ở giữa không trung đã lấy dây thừng buộc một đầu vào glider, đầu kia ném tới chỗ ba người.
Có thể thấy, ba người kia cũng đã bị dọa khiếp, vừa rồi ở trên núi, chắc chắn là họ đã nhìn thấy uy lực của ngọn lửa mà cự long phun ra, vì thế trước khi nó tấn công, tâm lý tất cả đã chuẩn bị sẵn phải chết cháy rồi, nhưng không ngờ trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Trịnh Xá đã tới cứu kịp. Cảm giác tìm được sự sống trong cái chết này tuyệt đối đủ khiến người ta tâm thần ngẩn ngơ, bất quá, tình huống hiện tại quá nguy cấp nên ba người vẫn rất nhanh phục hồi tình thần, bước lên dây thừng để Trịnh Xá dùng glider kéo lên trời.
Một loạt động tác cũng lắm chỉ xảy ra trong vòng mười giây, trong thời gian này, không ai dám nói nửa câu, trước áp lực đủ để uy hiếp đến tính mạng, sự chú ý của tất cả mọi người đều hoàn toàn tập trung lại, chờ đến khi Goblin glider bay lên không mọi người mới nhìn thấy cự long từ dưới đất lăn lộn đứng dậy. Uy lực một kích của Ngọn giáo thần Osiris quả thật bất phàm, bắn ra một lỗ thủng lớn từ sau cổ đến miệng con rồng, nhưng càng làm người ta kinh hãi là, vết thương không ngờ đã bắt đầu khép lại, da thịt chuyển động với vận tốc có thể thấy được bằng mắt thường, long huyết đen sì không ngừng nhỏ xuống đất, mà loại long huyết này giống như có nhiệt độ rất cao, cây cối dính phải lập tức bốc cháy.
Cự long há mồm gầm lên một tiếng, tiếp đó nó lại bắt đầu ngẩng đầu lên trời hút khí, Trịnh Xá phản ứng cũng nhanh, đạp glider lao vọt đi, đến lúc mọi người quay đầu lại nhìn, quầng lửa đỏ rực đã thiêu cả ngọn núi lúc trước thành tro than, con rồng vũ động hai cánh từ dưới đất bay lên, tiếp tục đuổi theo mọi người.
Tất cả nhìn đến líu cả lưỡi, Trịnh Xá gào lên:
- Bây giờ phải làm sao? Ngọn giáo của thần Osiris không biết rơi đến chỗ nào rồi, không có thời gian tìm lại, hơn nữa tốc độ con rồng này quá nhanh, chúng ta căn bản không có cơ hội thoát khỏi nó...
Mọi người ước đoán tốc độ của con rồng một chút, vận tốc bay của nó thật sự quá nhanh, khoảng 600 km/h, Goblin glider chở theo bốn người chỉ nhanh hơn nó được một chút ít, chỉ vỏn vẹn đủ để mọi người miễn cưỡng không bị ngọn lửa thiêu đến, muốn thoát khỏi nó thì đúng là vọng tưởng.
Sở Hiên cắn cắn móng tay, cơ hồ cắn đến bật cả máu, lúc này mới lên tiếng:
- Đuổi theo hạm đội hàng không mẫu hạm, chúng ta chỉ có thể nhân lúc hỗn loạn mà chạy trốn, nhất định phải tìm lại được Ngọn giáo của thần Osiris. Trịnh Xá nếu cho ngươi cơ hội nhắm chuẩn cự long, toàn lực đánh một kích vào đầu, ngươi có nắm chắc một kích giết được nó không?
Trịnh Xá cười khổ nói:
- Một kích toàn lực à, như vậy ta căn bản không còn sức chiến đấu, hơn nữa ta cũng không biết có thể giết được con rồng này hay không. Theo như ta biết, ở chỗ Chủ Thần có thể hoán đổi một loại huyết thống có lực hồi phục siêu cường, gọi là huyết thống cự ma, cho dù đại não và trái tim cùng bị phá hủy, chỉ cần thân thể còn một nửa là có thể sống lại, nếu như con rồng này cũng có sức sống mạnh mẽ như vậy thì một kích toàn lực căn bản vẫn không thể đảm bảo!
Vương Hiệp đột nhiên xen vào:
- Không biết có ngươi có thông thạo thuốc nổ không? Nếu như tiến hành cho nổ bên ngoài, lực phá hoại vật thể phải chịu trên thực tế không được một phần mười sức mạnh của vụ nổ, thứ sát thương chân chính kỳ thật là mảnh đạn và sóng xung kích. Nhưng nếu cho nổ trong tình trạng lấp kín bên trong thì lực phá hoại sẽ được thể hiện 100%, cho dù vỏ ngoài có cứng rắn đến mức nào cũng có thể dễ dàng nổ tan...
Trịnh Xá lắc đầu đáp:
- Uy lực của lựu đạn siêu mạnh cũng không thể đảm bảo, nếu như là địa lôi trọng lực cao thì còn có thể thử một lần... Tóm lại, trước hết cứ đuổi theo hạm đội hàng không mẫu hạm rồi hãy nói!
Bốn người tâm lý đều có chút nặng nề, nhìn cự long không ngừng đuổi theo phía sau, ai mà có thể thoải mái nói chuyện cho được, hai bên một trước một sau, đều bằng tốc độ cao liều mạng bay tới, không lâu sau đã có thể mơ hồ nhìn thấy hàng không mẫu hạm, hơn mười chiếc máy bay chiến đấu đã bay tới hướng này, tất cả đều là phản lực chiến đấu, theo đường chúng bay còn có hơn mười quả tên lửa không đối không.
Trịnh Xá quát lớn:
- Mọi người bám chặt!
Chưa dứt lời, hắn đã ngoặt hướng Goblin glider, đâm xuống mặt nước, ầm một tiếng, bốn người, kể cả glider cùng chui vào lòng biển, bọt nước bắn tung tóe lên cao gần mười mét. Cự long phản ứng hơi chậm một chút, nó cũng chuẩn bị phóng xuống thì tên lửa đã chỉ còn cách hơn trăm mét, đến khi con rồng vừa thay đổi phương hướng thì một quả tên lửa đã bắn trúng người nó, rồi lại một quả khác.... hơn mười quả tên lửa nối tiếp nhau bắn trúng người con rồng, nhất thời giữa không trung xuất hiện một quẩng lửa sáng rực, nóng bỏng.
Nhưng thân hình cự long không ngờ chẳng có chút thương tổn nào, vẫn như cũ lao xuống mặt biển, thậm chí kéo cả một đoàn lửa xuống cùng, tiếp theo ầm một tiếng, nó làm dậy lên một con sóng khổng lồ, toàn thân chìm xuống nước. Con rồng giống như quyết tâm phải giết cho bằng được bốn người, không thèm để ý tới các công kích khác, chỉ toàn lực truy đuổi xuống tận dưới lòng biển.
Trịnh Xá lúc này vẫn đang đứng trên glider, hậu quả phi hành trong nước rất nghiêm trọng, luồng nước chảy xiết qua làm bốn người không thể chịu đựng được nữa, cho nên Trịnh Xá chỉ có thể lại kéo glider lên mặt nước sau đó tiếp tục bay về phía hàng không mẫu hạm. Ở phía sau mọi người, con hắc long khổng lồ cũng trồi lên khỏi mặt biển, như kéo theo cả mặt nước lên cao, nó giương cánh bay lên, đồng thời từ trong miệng phun ra một quầng lửa, chỗ bị lửa quét qua nước biển như sôi trào, phải đến cách mấy người Trịnh Xá năm mươi mét mới dần dần tắt đi, nhưng cảm giác nóng rực vẫn phả tới sau lưng mọi người, Trịnh Xá sợ hãi phải vội vàng tăng tốc, lúc này hắn thật sự hận sao glider dưới chân mình không phải đồ xịn hoán đổi từ chỗ Chủ Thần.
Thanh âm gấp gáp của Sở Hiên từ phía dưới vọng đến, đầy vẻ lo lắng:
- Mau lên! Chạy tới chỗ hàng không mẫu hạm, quán tính của nó lớn hơn chúng ta, chắc chắn không phản ứng kịp sẽ đâm trúng!
Trịnh Xá cũng gào lên:
- Hiểu rồi! Vương Hiệp, lấy một quả bom hẹn giờ đã cải tạo cho ta... Đặt thời gian là năm giây, tiến vào trạng thái Hủy diệt thôi!
Khi bốn người Trịnh Xá cùng cự long không ngừng dây dưa, đám sỹ quan chỉ huy hạm đội hàng không mẫu hạm chỉ biết trợn mắt há mồm, là nhân vật cấp cao trong hạm đội, bọn họ đương nhiên biết sự tồn tại của con rồng này.
Nghe nói cự long này cực kỳ thù dai, hễ là sinh vật từng công kích nó là phải hoàn toàn hủy diệt xong mới chịu bỏ đi, hơn nữa khiến người ta thấy kinh khủng là con rồng này không ngờ thật sự đao thương bất nhập, bất kỳ tên lửa, súng đạn công kích nào cũng vô dụng. Rất nhiều nhà khoa học từng dùng camera quay chậm xem xem tại sao súng đạn không thể làm nó bị thương nhưng lại phát hiện, khi viên đạn sắp bắn trúng mục tiêu, bên ngoài thân thể cự long bỗng sinh ra một tầng phòng hộ bán trong suốt, chuyền này khiến các nhà khoa học rất mừng rỡ, tầng phòng hộ năng lượng vốn chỉ có thể tồn tại trên lý thuyết, không ngờ đã xuất hiện trên người sinh vật này, đây cũng là lý do vì sao phải phái hạm đội hàng không mẫu hạm đồn trú ở ngoài đảo.
Lúc này có ra lệnh gì thì cũng đã muộn, đám máy bay chiến đấu không ngừng sử dụng tên lửa tấn công cự long, mặc dù cũng có tên lửa bắn về phía mấy người Trịnh Xá nhưng vì thể tích Goblin glider nhỏ, độ linh hoạt cao, mấy lần tên lửa đều sượt qua bên cạnh rồi phát nổ trên mặt biển nên cuối cùng cả tiểu đội máy bay đều quay sang công kích con rồng.
Ánh mắt Trịnh Xá sớm đã biến thành mờ mịt, bất kỳ nguy hiểm nào trước khi đến đều bị hắn tránh mất, năng lực dự cảm sau khi mở cơ nhân tỏa đã được hắn phát huy đến mức cực hạn, vừa bay tới chỗ hàng không mẫu hạm hắn vừa nói lớn với ba người phía dưới:
- Không còn cách nào nữa, cận chiến công kích đi, cứ tiếp tục bay như vậy, chúng ta chưa tìm được Ngọn giáo của thần Osiris thì năng lượng của glider đã bị tiêu hao sạch mất rồi... Mọi người không thể chết được! Các ngươi đã hết cơ hội sống lại, ta cũng không muốn phải chịu đựng thống khổ vì đồng đội mất đi một lần nữa. Nhớ kỹ đây, lát nữa ta sẽ để Cuốn sách của Amun-Ra và
Cuốn sách của Anubis lên boong tàu, các ngươi lấy được hai quyển cổ thư này là lập tức dùng glider rời đi. Ta không biết trạng thái Hủy diệt có thể giết chết con rồng này không, nhưng cho dù thế nào cũng phải thử một phen!
Trịnh Xá ngừng lại một chút, nói:
- Vương Hiệp, đưa bom cho ta...
Ở dưới chân im lặng, Trịnh Xá lại quát lên, mắt thấy hàng không mẫu hạm đã càng lúc càng gần, hắn sắp sửa nổi giận thì bỗng có hai quả bom hẹn giờ được ném lên, giọng nói của Vương Hiệp cũng truyền tới:
- Thấy cái nút màu đỏ không? Ấn nút đó là đồng hồ sẽ bắt đầu đếm, nhớ kỹ, trong vòng năm giây phải tránh đi, nếu không với uy lực này kể cả ngươi cũng sẽ bị nổ tan xác...
Trịnh Xá cười ha ha, đáp:
- Quá đơn giản, chỉ cần trước khi bom phát nổ thì ném vào cơ thể con rồng không phải là xong sao? Yên tâm đi, ha ha ha, ta sẽ không làm việc lỗ mãng đâu.
Ba người còn lại cũng không nói nữam hàng không mẫu hạm đã càng lúc càng gần, khoảng cách với mọi người còn chưa đầy hai trăm mét, mà cự long phía sau thì còn cách một trăm năm mươi mét, với tốc độ như thế này, Goblin glider cũng chỉ tới nơi trước một thoáng chốc mà thôi. Trịnh Xá hai mắt mờ mịt, lực chú ý đã tập trung cao độ, động tác bốn phía phảng phất như chậm hắn lại, hắn điều chỉnh tốc độ và phương hướng glider đến trạng thái tốt nhất, sau đó lao thẳng tới chỗ tháp chỉ huy trên hàng không mẫu hạm, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bay vọt lên cách tháp chỉ huy có vài mét.
Ngay khi Goblin glider lướt qua, con rồng đã lao thẳng cả người vào tháp chỉ huy, không những đánh sụp chiếc tháp mà gần như còn đẩy hàng không mẫu hạm dựng ngược lên, nghiêng đến một góc nhất định, mũi tàu mới rơi ầm xuống nước, không biết có bao nhiêu máy móc bên trong đã bị hư hỏng.
Nhân lúc cự long đang váng vất, Trịnh Xá điều khiển glider hạ xuống một đài quan sát còn tạm hoàn chỉnh, vội vã lấy hai cuốn cổ thư từ Nạp giới ra, tiếp đó mới nói:
- Sở Hiên... bỏ đi, không cần nói nhiều làm gì, những chuyện tiếp theo ngươi chắc chắn đã biết, còn có Ngọn giáo của thần Osiris nhất định phải tìm về, uy lực của món vũ khí đó so với mức ta tưởng tượng còn lớn hơn... Cứ như vậy, các người mau đi đi!
Những lời này có chút ý đoạn tuyệt, Trịnh Xá đã chuẩn bị tinh thần chắc phải chết, tình tiết kịch bản lần này là do hắn cường hành muốn đến tìm, nếu không, chỉ hoàn thành một tình tiết kịch bản đã được thưởng rất nhiều rồi, nên có thể nói, nếu ba người bọn họ phải chết, có một nửa nguyên nhân là do nghe hắn an bài...
Hơn nữa, hắn còn chưa chết qua, chỉ cần mấy người Sở Hiên có thể đào thoát thành công thì rất có khả năng sẽ giúp hắn hồi sinh được...
"Vì vậy, liều mạng thôi!"
Trịnh Xá đã quyết định, tâm tình hắn bỗng trở nên rất bình tĩnh, đó là một cảm giác rất kỳ lạ, giống như tất cả đều được in vào đầu hắn, máy bay chiến đấu đang từ xa phóng tới, đám bảo vệ chiến hạm cực kỳ lo lắng xung quanh, ba người đang bước lên glider, còn có... con rồng khổng lồ đang chậm rãi ngẩng đầu lên trời, hút khí, tất cả yên lặng in vào trong não.
Trước khi tới bộ phim kinh dị này, trải qua rèn luyện và liều mạng để Chủ Thần chữa trị thân thể, kỹ năng Hủy diệt của hắn đã có thể sử dụng được tới bốn giây, đây là cực hạn của cơ thể hắn, sau mỗi lần sử dụng, thân thể cơ bản bị hủy mất một nửa, quả không hổ với tên gọi Hủy diệt. Nếu muốn sử dụng năng lượng vampire tự hồi phục, không có năm sáu ngày nghỉ ngơi, căn bản đừng nghĩ đến chuyện khôi phục sức chiến đấu, mà đây chính là chuyện hắn chuẩn bị làm, sử dụng Hủy diệt đánh chết con mẹ nó con rồng phương Tây này!
- Ha ha ha...
Trịnh Xá cười điên cuồng, lúc cự long đang ngẩng đầu hút khí, hắn đã vận hành nội lực và năng lượng vampire, đồng thời ấn nút bom hẹn giờ trong tay. Chỉ thấy một đường màu đỏ đậm từ trên chạy xuống, một luồng nội lực điên cuồng xông lên, hai đạo năng lượng va chạm kịch liệt tại trái tim, trái tim mang huyết thống bá tước vampire nhất thời cũng không chịu đựng nổi, Trịnh Xá lập tức phun ra một ngụm máu lớn, tiếp đó, sức mạnh hủy diệt tràn ngập toàn thân.
Mọi chuyện xung quanh đều chậm lại, dù là cự long đang chậm rãi cúi đầu, hay là ba người Sở Hiên đã cất cánh bay ra hơn ba mươi mét sau lưng hắn, hay là tốc độ của máy bay phản lực ở phía xa, tất cả mọi động tác trong mắt hắn đều trở nên chậm chạp. Tiếp đó, hắn lao vọt tới chỗ con rồng, không khí xung quanh phảng phất như biến thành chất lỏng đặc sệt, bước chân của hắn đang đạp trên không khí lỏng, mỗi bước hạ xuống đều khiến không khí rung động, mà hắn cũng nương theo lực lượng này lăng không bay đi, đây chính là kỹ năng hắn lĩnh ngộ được sau khi nghe Sở Hiên góp ý, Nguyệt bộ, mượn lực trên không khí bay lên!
Sau khi chạy được hơn hai mươi mét, hắn cơ hồ đã nhìn thấy luồng lửa không ngừng lấp lóe bên mép cự long, chỉ thấy hắn ở giữa không trung, hung hăng vung một cước. Một cước này dùng sức quá mạnh, xé rách không khí bắn tới, đây chính là kỹ năng Lam cước!
Một đạo chân không cắt phá không gian đánh vào hàm dưới con rồng, ầm một tiếng, hàm dưới cự long không ngờ không chịu nổi một cước, khớp xương lõm vào trong, ngọn lửa chưa kịp phun ra đã bị dập tắt ngay trong miệng, nhất thời một luồng khói đen đặc từ miệng nó bay ra.
Trịnh Xá lúc này đã đứng trên chân trước con rồng, hắn đạp mạnh dưới chân, trong nháy mắt liền lao lên cạnh đầu nó, một quyền tàn nhẫn đánh tới, Thế, Quyền Thương, hai chiêu đồng thời được sử dụng, một kích này phá ra một lỗ to bằng cánh tay bên thái dương cự long, làm nó gào lên thảm thiết.
Trịnh Xá đang chuẩn bị đẩy bom hẹn giờ vào trong thái dương, mà lúc này, kỹ năng Hủy diệt còn gần hai giây, có thể sử dụng tốc độ siêu cường, đủ để hắn chạy thoát khỏi chỗ con rồng trước khi bom phát nổ. Nhưng khi hắn đẩy bom hẹn giờ vào huyệt thái dương cửa cự long thì bỗng cảm thấy một tầng phòng hộ nửa trong suốt, tầng phòng hộ này cũng không cản trở thân thể hắn mà là chặn bom hẹn giờ đến gần thân rồng, ngăn cách quả bom ở bên ngoài....
"Bỏ đi, vốn còn muốn liều mạng sống sót, kết quả vẫn chỉ là..."
Trịnh Xá khẽ thở dài, hắn một lần nữa sử dụng Thế, với tốc độ cực nhanh vọt tới trước miệng cự long, sau đó hung hăng đánh mấy quyền, lực lượng khổng lồ sớm đã siêu việt cực hạn của Trịnh Xá trước đây, mấy quyền đánh tới đã phá nát hàm dưới con rồng. Nhất thời, một luồng lửa từ bên trong bắn ra, đây chính là phần sót lại của ngọn lửa không phun ra được lúc nãy, Trịnh Xá yên lặn nhìn lửa bắn tới, trong lòng hắn chỉ kịp lóe lên một thân ảnh xinh đẹp... cùng hình dáng của chính hắn, cô độc, mặc dù mỉm cười tàn nhẫn, nhưng trong lòng chắc chắn rất tịch mịch, cô đơn...
Trịnh Xá sử dụng tốc độ siêu cấp của Thế, lao vào trong miệng rồng, tốc độ không ngờ xuyên qua luồng lửa nóng, dọc theo yết hầu chạy xuống dưới, Trịnh Xá đã không còn cảm thấy mọi thứ xung quanh, khi một luồng bạch quang lóe lên, hắn cũng chìm vào trong bóng tối.
Mọi người xung quanh chỉ kịp nhìn thấy một loạt bóng người dùng tốc độ mắt thường khó thấy tấn công cự long một cách mãnh liệt, đầu rồng máu thịt bắn tung tóe, đến khi hàm dưới của nó nổ tan, bóng người cuối cùng lao vào trong miệng rồng. Sau đó, cự long ngẩng mặt lên trời, phảng phất như muốn gầm thét, nhưng thiếu mất hàm dưới, nó làm thế nào cũng không gào lên nổi, cùng lúc đó, bụng rồng đột nhiên phồng lên, tiếp theo con hắc long khổng lồ như biến thành một quả bóng bay bơm quá nhiều khí, đoàng một tiếng, nổ tan thành mảnh nhỏ, chỉ còn cái đầu to lớn rơi xuống tàu....
← Ch. 109 | Ch. 111 → |