← Ch.147 | Ch.149 → |
Nếu đã quyết định đột kích, tấn công Sâm Châu đội, thậm chí có thể căn cứ theo tình huống tiến hành công kích Brain bug, vậy mọi người trong Trung Châu đội cần phải bảo tồn thể lực, đặc biệt là Trịnh Xá có thực lực mạnh nhất càng cần giữ sức khỏe ở trạng thái tốt nhất, kể cả hai loại năng lượng trong cơ thể hắn cũng phải dự trữ hợp lý, để sức chiến đấu của hắn có thể đạt tới mức cao nhất khi chiến đấu với Sâm Châu đội.
Vì thế, cho dù bên ngoài chiến đấy máu chảy thành sông, cho dù trên bình nguyên bọ xuất hiện vô cùng vô tận, cho dù Chủ Thần liên tục thông báo căn cứ quân sự bị loài bọ đánh chiếm thì bảy người Trung Châu đội cũng không hề cử động. Chỉ có Sở Hiên giống như chẳng hề gì mệt mỏi tiến hành điều động bố trí binh lính và chiến hạm tiến hành phòng thủ, với khả năng của hắn đi làm chuyện này, lũ bọ công kích một ngày một đêm chỉ hạ được mười mấy chiến hạm là cùng, phía sau gồm hơn hai mươi chiến hạm cộng với pháo đài cỡ lớn cực kỳ kiên cố, muốn kiên trì ba ngày là chuyện rất dễ dàng.
Thời gian từ từ trôi đi, mọi người bắt đầu kiểm tra vũ khí và trang bị của mình, dù sao cũng còn mười mấy tiếng đồng hồ, họ cũng không sợ binh lính xung quanh nhìn thấy vũ khí của mình nữa, thanh đao ấn tượng của Trinh Xá, khẩu súng đầy phong cách của Bá Vương cùng con robot gấu Pooh khôi hài hết cỡ của La Cam Đạo.... Trên thực tế, xuất hiện cùng lúc với hai món vũ khí vô cùng bắt mắt của Trịnh Xá và Bá Vương, con robot gấu Pooh thật sự làm La Cam Đạo muốn tự sát, ngoại hình của nó đúng là quá....
Bá Vương liên tục cầm vải lau chùi nòng súng khẩu railgun, món vũ khí khoa học viễn tưởng rực rỡ này hấp dẫn ánh mắt của vô số binh sỹ, người nào cũng trợn tròn mắt nhìn, trong đó rất nhiều người, thậm chí cả các sỹ quan há hốc mồm đến chảy cả nước miếng nhưng do vấn đề cấp bậc, họ cũng không tới làm phiền mọi người. Cũng như vậy, Hổ hồn cự đao của Trịnh Xá cũng thu hút cả đống người vây quanh, thanh đao này mặc dù là vũ khí cận chiến cổ đại, trên chiến trường công nghệ cao không có nhiều tác dụng nhưng thân đao đỏ rực bằng tinh thể, bên trong có khảm cả phần xương cột sống, bản thân chuôi đao là đoạn xương kéo dài, thanh đao như vậy thật sự là ấn tượng, khốc liệt đến cực điểm, là nam nhân không ai lại hà tiện vài ba ánh mắt hâm mộ.
Trong khi đám đàn ông mê mẩn vũ khí của hai người Trịnh Xá thì số lượng rất ít các nữ binh xung quanh lại rất hứng thú với con robot gấu Pooh, đặc biệt là một vài hộ lý, có người còn chạy tới chạm vào đôi mắt vô cùng khả ái của robot làm La Cam Đạo tức giận vung vung tay, gào lên "money, money".
Ngoài bảy người Trung Châu đội, bé gái của Nam Viêm Châu đội cũng đi theo đội ngũ này, vốn hai người của Nam Viêm Châu đội muốn Sở Hiên để cô bé lại căn cứ nhưng hắn nói đoàn đội tác chiến cần tinh thần lực khống chế giả hỗ trợ, cộng thêm bản thân không tin cậy Nam Viêm Châu đội, từ chối thẳng thừng. Bất quá, cô bé này cũng rất thông minh, không hề lộ ra vẻ bất mãn mà ngược lại còn đi an ủi hai người kia rồi ngoan ngoãn ở lại chỗ bảy người Trung Châu đội.
Tiếp đó.... Thời gian chậm rãi tiến đến mười hai giờ, còn cách lúc trở về Chủ Thần không gian mười hai tiếng đồng hồ, lúc này chính là lúc Trung Châu đội xuất kích!
Ngay từ lúc Trịnh Xá lựa chọn phương án thứ hai, Sở Hiên đã thông báo rõ ràng kế hoạch sắp xếp mọi chuyện với hắn, mà Trịnh Xá cũng không thể không bội phục khả năng nắm chắc sự tình cùng bố trí cục diện của Sở Hiên, từ lúc Nam Viêm Châu đội đầu hàng, hắn đã tiến hành tính toán cho việc này.
Trịnh Xá thở ra một hơi, cầm Hổ hồn trong tay nói:
- Chiêm Lam, thế nào, có tinh thần lực khống chế giả quét hình chúng ta không?
Chiêm Lam lắc đầu đáp:
- Không, không phát hiện ra tinh thần lực khống chế giả quét hình chúng ta, chỉ là lúc trước hình như ở một ngọn núi phía đông nam có cảm giác bị che phủ, chỉ là bọn chúng không quét hình chúng ta nên không dám chắc.
Cô bé Tuyết Linh Nhi cũng nhu thuận nói:
- Đúng thế, chị ấy nói không sai, từ hướng đó đúng là có truyền tới cảm giác màn chắn tinh thần lực, chỉ là cảm giác rất không rõ ràng.... Cũng có thể là tinh thần lực của đối phương quá kém so với chúng ta nên không cảm giác rõ ràng được.
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Ừm, cái này vùng có thể, dù sao đối phương cũng là đội yếu nhất trong cả ba, rất có thể tinh thần lực khống chế giả của chúng cũng không mạnh lắm, vậy thế này đi.... Chiêm Lam che phủ đội chúng ta, Tuyết Linh Nhi che phủ Aya và Richard, chúng ta xuất phát!
Đây là một trong những sách lược của Sở Hiên, làm xáo trộn sự quan sát của đối phương, do lần này có ba đoàn đội chiến đấu nên rất có khả năng Sâm Châu đội sẽ cho rằng Nam Viêm Châu đội và Trung Châu đội đã phân thắng bại, mà khi xuất hiện hai vị trí bị che phủ sẽ khiến bọn chúng cảm thấy bối rối.... Dù sao thì không thể đội nào cũng có một trí giả, mặc dù chỉ là phỏng đoán đối phương theo xác suất nhưng suy đoán như vậy cũng rất có khả năng, vì thế làm rối loạn tai mắt của đối phương, không cần biết là bọn chúng có rút lui hay không, ít nhất khi hai khu vực bị che phủ xuất hiện, đối phương nhất định sẽ chần chừ.
Mà Sở Hiên sở dĩ đồng ý để Nam Viêm Châu đội đầu hàng, cho phép không giết ba người bọn họ, nguyên nhân cũng nằm ở đây. So với việc giết ba người, sau đó độc lập chiến đấu với Sâm Châu đội, không bằng giữ lại tính mạng cho họ, nhưng vậy biến họ thành sức chiến đấu bổ sung khi tác chiến, dùng tính mạng ba người đổi lấy điểm thưởng từ bảy thành viên hoặc là nhiều hơn trong Sâm Châu đội, đây mới là tính toán thật sự của hắn.
- Thật ra rất đơn giản, ta không nghĩ ra cách nào có thể mê hoặc Sâm Châu đội, dù sao bên nào cũng có tinh thần lực khống chế giả, hai bên đều có thể thăm dò vị trí của đối phương, che phủ thì che phủ nhưng vị trí luôn ở một chỗ không thể khác được. Nhưng nếu có mồi nhử thì tốt hơn nhiều, có thể để Sâm Châu đội cho rằng chúng phải ra một bộ phận yếu ớt, đến đây tấn công chúng ta cũng được, hoặc cho rằng pháo đài không có người nào mà tới công kích nơi đó trước cũng được. Vô luận bọn chúng chọn hướng nào chúng ta cũng cực kỳ có lợi, chỉ cần nắm chắc cơ hội phục kích Sâm Châu đội là được, nếu như may mắn.... Trước khi trở về còn có một tình tiết kịch bản lớn đang chờ chúng ta.
Tám người ra khỏi căn cứ, ở chỗ này binh sỹ đều đang liên tục làm việc, nhiệt huyết tung bay, có người cầm súng bắn quét ra xa, có người dùng xe chuyên chở vận chuyển đạn dược, tóm lại chỉ có tám người bọn họ là nhìn thoải mái nhất. Khi Trịnh Xá lấy ra hai chiếc Goblin glider lập tức có rất nhiều binh lính ngoái lại nhìn, tất cả quan sát mấy người Trịnh Xá lắp ráp hai chiếc giỏ khí cầu một cách khó hiểu, sau khi lắp ráp xong, họ lại càng kỳ quái nhìn cả nhóm người thì tiến vào trong giỏ, người thì đứng lên glider, không đợi những binh lính này mở mồm hỏi han, hai chiếc glider đã bay thẳng lên trời trong ánh mắt sững sờ của những người xung quanh, tám người lướt qua đài chỉ huy bay ra khỏi căn cứ.
Bên ngoài căn cứ khói lửa ngập trời, chiến hạm vũ trụ không giống như quân đội bộ binh, bản thân chúng đã là cỗ máy giết chóc có sức sống mạnh mẽ cùng nhiều vũ khí hạng nặng, đương nhiên vũ khí như vậy dùng để giết bọ hoàn toàn không có vấn đề gì. Hai ngày hai đêm liên tục đối chiến, đàn bọ bao quanh chiến hạm đã thây chất đầy đất, ít nhất cũng có cả trăm nghìn con chết dưới hỏa lực kinh khủng, trong đó có có rất nhiều bọ tanker và bọ thiết giáp to lớn. Mà lúc này, số lượng khủng bố của loài bọ cũng được thể hiện, từ vũ trụ liên tục có từng đàn bọ vận chuyển trong giống như con bạch tuộc bay xuống, dưới lòng đất cũng không ngừng có bọ chui ra, bọ warrior, bọ hopper, bọ tanker, bọ thiết giáp, còn có một loại bọ plasma có thể bắn ở một góc độ nhất định, bọn chúng tới gần chiến hạm là lập tức bắn chéo lên, sức phá hoại còn lớn hơn cả bọ thiết giáp, mà giống bọ này cũng trở thành mục tiêu công kích chủ yếu của chiến hạm.
Trịnh Xá nhìn biển bọ vô tận dưới chân, hắn nói với Chiêm Lam:
- Chiêm Lam, quét hình một lượt phân bố của lũ bọ, xem xem có phải tất cả chúng đã tiến về căn cứ gần đây không. Đúng rồi, kết nối ý thức của ta với Sở Hiên.
Chiêm Lam gật đầu, nàng nhắm mắt quét hình một lúc lâu rồi mới nói:
- Đúng vậy, dưới đất chỗ nào cũng là bọ tiến về phía bên đó vây công, thậm chí ở phía xa cũng không ngừng có bọ chạy tới... Còn nữa, phía tây bắc có mấy nghìn con bọ hopper đang bay về phía căn cứ, ta sợ mục tiêu của chúng là chúng ta....
Trịnh Xá lắc đầu đáp:
- Yên tâm đi, mục tiêu của chúng là pháo đài, Sở Hiên phí công sức bố trí cục diện như thế này chính là để lôi kéo toàn bộ chủ lực của loài bọ tới đây vây công căn cứ, nếu không chúng ta làm sao tới tấn công Brain bug và Sâm Châu đội đây? Sở Hiên, ý ngươi thế nào?
Sở Hiên đáp lại trong ý thức:
"Vậy cứ làm theo kế hoạch.... . Chuyện đã phát triển tới mức này rồi, theo tình huống chúng ta gặp tại Klendathu có thể thấy, Brain bug tuyệt không dựa theo suy nghĩ của Sâm Châu đội để tiến hành bố trí hoặc thay đổi kế hoạch, nếu không chúng ta đã chết tại hành tinh đó rồi. Nếu Brain big đã bắt đầu tấn công bên đó, vậy từ giờ tới trước khi tiếp cận Brain bug, chún ta hẳn là tạm thời an toàn.... Tấn công đi! Có thể kiếm bao nhiêu điểm thưởng thì kiếm bấy nhiều!"
Trịnh Xá nghe vậy gật đầu, tiếp đó hắn quát lớn với Bá Vương cùng Vương Hiệp:
- Tấn công đi, Bá Vương, Vương Hiệp, Zero, thấy vô số bọ dưới đất không? Đó đều là điểm thưởng... Bắt đầu tấn công đi!
Ba người Bá Vương, Vương Hiệp, Zero kỳ thật đã sớm chờ đến phát cáu, chỉ cần có thể công kích là lập tức đại khai sát giới, hơn nữa lúc trước đều là đấu trí, có muốn cũng không thể sử dụng vũ khí của mình, chiến đấu như vậy làm sao mà sảng khoái được? Thanh âm vừa dứt, railgun của Bá Vương đã gầm lên, tiếp đó là lựu đạn plasma của Vương Hiệp ném vào giữa đàn bọ, ngay lập tức mọi thứ trong phạm vi một trăm mét vuông biết mất sạch sẽ, lại đến súng ngắm Gauss trong tay Zero bùng nổ, một con bọ tanker lập tức bị thổi bay mất nửa đầu....
"Trung Châu đội rất mạnh!"
Trịnh Xá nắm Hổ hồn đao, vừa bay vừa nghĩ.
Mọi người theo đúng kế hoạch bay về phía đông nam, mặc dù chỉ là suy đoán nhưng hai tinh thần lức khống chế giả đều phát hiện hướng đó xuất hiện màn chắn tinh thần lực, vì thế sau khi quyết định mọi người vẫn muốn tới đó thăm dò trước, có thành công hay không cũng có thể rời khỏi khu vực gần căn cứ, luôn tiện cho Sâm Châu đội một cơ hội tấn công căn cứ.
"Thực tế ta vẫn đang tính toán một vấn đề, Sâm Châu đội đến cùng mạnh tới mức nào? Nếu sức chiến đấu chênh lệch giống như giữa Trung Châu đội chúng ta và Nam Viêm Châu đội thì... không đáng nhắc tới. Đây là nhận định của ta."
Giọng nói của Sở Hiên truyền tới ý thức của mỗi người, vốn với tinh thần lực của một mình Chiêm Lam không thể làm được việc này nhưng sau khi có thêm một tinh thần lực khống chế giả, số người sử dụng tâm linh tỏa liên lập tức bao quát toàn bộ thành viên Trung Châu đội.
Bá Vương tò mò hỏi:
"Sao lại nói như vậy? Nam Viêm Châu đội rất mạnh mà, nếu như không có ngươi thì chúng ta gần như toàn diệt rồi, thậm chí chút sức phản kháng cũng chẳng có. Nói thật, đến bây giờ ta vẫn không hiểu các ngươi rút cuộc đã làm gì? Lúc đầu thì bảo chúng ta là người bị bọ ký sinh, về sau lại nói bọn họ mới là người bị ký sinh, hơn nữa tại sao cuối cùng lại là chúng ta khống chế toàn hạm đội? Sở Hiên, rút cuộc là ngươi đã làm gì vậy?"
Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính nói:
"Với trí tuệ của ngươi... rất khó để giải thích rõ ràng. Nam Viêm Châu đội sở dĩ có thể làm đến mức đó đều là vì trong đội họ có một kẻ đạt tới giới hạn của người thường..."
"Giới hạn của người thường?"
Mấy người trong tâm linh tỏa liên đều thì thào hỏi, thậm chí cả Chiêm Lam và Trịnh Xá cũng đầy tò mò.
"Đúng vậy, trí tuệ của người bình thường rất dễ phỏng đoán, tiếp tục điều tra cũng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng trí tuệ của kẻ đó đã đạt tới mức cực hạn mà người bình thường có thể vươn tới vì thế ta gọi hắn là trí tuệ cực hạn của người thường. Nam Viêm Châu đội, nói thật đội họ thua kém chúng ta quá nhiều, nếu không phải trong đội có một văn một võ cũng tức là trí tuệ cực hạn kia cùng gã trung niên tự sáng tạo kỹ năng thì chẳng đáng để nhắc tới. Hơn thế nữa, nội bộ Nam Viêm Châu đội lai không đoàn kết, thực lực cũng kém cỏi, đoàn đội như vậy... cho dù giao đấu chính diện cũng sẽ bị chúng ta toàn diệt trong ba phút, chuyện này chẳng có gì phải nghi ngờ."
Sở Hiên lầm bầm nói.
Trịnh Xá gật đầu vẻ khẳng định:
"Đúng vậy, kỳ thực đội chúng ta rất mạnh, chuyện này ta cũng vừa mới có thể chắc chắn. Zero, với năng lực bắn tỉa cùng suy nghĩ tỉnh táo của người đủ để trở thành nhân vật mạnh mẽ đoàn đội khác không thể so bì. Hỏa lực của Bá Vương đủ để tiêu diệt cả một đội xác định cách xa mấy nghìn mét... Nếu bọn họ không có đạo cụ phòng ngự hoặc kỹ năng tầm xa chuyên dụng thì vừa gặp mặt đã bị chúng ta giết chết. Tiếp theo là thiên phú đặc thù với thuốc nổ cùng kỹ năng lính trinh sát của Vương Hiệp, ba kỹ năng tinh thần lực của Chiêm Lam cũng là thứ cực kỳ quan trọng khi đoàn đội tác chiến. La Cam Đạo, tiềm lực của ngươi không hề kém ta, mặc dù hiện tại người vẫn là kẻ yếu nhất trong số chúng ta nhưng khi người tiếp tục trưởng thành, tương lai sẽ trở thành chiến sỹ mạnh mẽ không thua gì ta..."
La Cam Đạo nói có chút không phục:
"Kể hết cả bọn ta rồi, vậy người cùng Sở Hiên thì sao? Các ngươi thì thế nào?"
Sở Hiên lạnh nhạt đáp:
"Tác dụng của ta đối với đoàn đội là đại não, còn Trịnh Xá đối với đoàn đội là trái tim, đây là việc chúng ta tự phân công. Ngoài ra, theo như tình huống phân bố Trung Châu đội ta biết, mấy người chưa hồi sinh cũng có tiềm lực cùng sức chiến đấu rất mạnh... Trung Châu đội chúng ra rất mạnh, cực kỳ mạnh, ngươi tin không? Chúng ta so với tiểu đội Ác Ma và tiểu đội thiên thần còn mạnh hơn!"
Sở Hiên nói đến đây đã có chút cuồng nhiệt.
"Hắn... thật sự rất muốn mở cơ nhân tỏa. ‘Cảm giác’.... thứ này quá quan trọng đối với hắn."
Trịnh Xá thở ra một hơi nói:
"Mặc dù chưa nói rõ nhưng đúng là Trung Châu đội chúng ta rất mạnh. Sở Hiên, điểm này ngươi nói không sai, vậy ý ngươi là thế nào?"
Sở Hiên thoáng bình tĩnh lại đáp:
"Ý ta là Nam Viêm Châu đội đã thua kém chúng ta nhiều đến thế, vậy Sâm Châu đội còn yếu đuối hơn cả Nam Viêm Châu đội, bọn chúng yếu tới mức nào đây? Bọn chúng nhỏ bé đến mức không dám rời khỏi đàn bọ sao? Nếu là như vây thì làm sao bọn chúng dám chui ra đánh lén chúng ta hoặc đánh lén căn cứ? Kẽ hở duy nhất trong kế hoạch của ta chính là vạn nhất Sâm Châu đội quá yếu nhược, kế hoạch của ta thật sự trở thành vô nghĩa."
Nhất thời tất cả đều ngẩn người, theo Goblin glider bay về phía đông nam, địa hình dần dần chuyển từ bình nguyên sang đồi núi, mà lũ bọ trên mặt đất cũng bắt đầu liên tục giảm bớt, cảnh tượng đàn đàn lũ lũ bọ bao vây căn cứ từ từ biến thành thưa thớt, thỉnh thoảng có mấy con bọ chạy lạc qua còn lại khung cảnh trở nên trống vắng.
"Loài bọ không thể có số lượng vô cùng vô tận, kỳ thật chuyện này cũng chẳng khác gì con người. Nếu nhân loại có năm tỷ, mười tỷ người cùng điên cuồng tham gia vũ trang, điên cuồng công kích loài bọ, hai bên gặp nhau trên cả bình nguyên rộng lớn thì ta nghĩ phe chết chắc chắn là loài bọ. Có điều loài con người khó có thể điên cuồng đến mức ấy, cho dù là quân nhân chuyên nghiệp thì cũng biết sợ chết, trong mười tỷ dân có được năm trăm nghìn quân là khá lắm rồi, mà loài bọ thì khác, mỗi con trong số chúng đều tuân theo mệnh lệnh của Brain bug mà hành động, vì thế khi mười tỷ người gặp một tỷ bọ, chính nhân loại sẽ cảm thấy quân đội của lũ bọ đông như biển, bởi vì tất cả bọn chúng đều là binh lính, chỉ như vậy mà thôi."
Sở Hiên nhìn mặt đất bình tĩnh nói.
Trịnh Xá kỳ quái hỏi:
"Vậy ý người là gì? Binh lực của loài bọ đã đổ hết tới tấn công căn cứ phải không? Như vậy chúng ta có thể nhân lúc không người xâm nhập tấn công Brain bug không?"
Sở Hiên khoát tay nói:
"Không, ý ta là..."
Hắn chưa nói dứt lời, bỗng có một luồng sáng màu bạc bắn tới. Tốc độ luồng sáng này cũng không phải là quá nhanh, ít nhất đương trường có ba người hoàn toàn nhìn được rõ ràng, nhưng vì nó tới quá đột ngột khiến ba người căn bản không kịp kêu lên một tiếng. Càng quan trong hơn là lúc này mọi người đang sử dụng Goblin glider để phi hành, muốn sử dụng glider để tránh né công kích bất ngờ như vậy chỉ có thể là người đã mở cơ nhân tỏa, nhưng mọi người còn đang nói chuyện, ai rảnh mà đi mở cơ nhân tỏa, vì vậy Sở Hiên vừa định thần lại luồng sáng màu bạc đó đã bắn trúng glider dưới chân hắn, một âm thành trầm đục vang lên, Sở Hiên, Bá Vương, Zero ba người rơi xuống đất.
- Không!
Trịnh Xá gầm lên giận giữ:
- Bám chặt!
Tiếp theo hắn không chút nghĩ ngợi khởi động công năng cải tạo của Goblin glider, từ phía sau glider lập tức phun ra một luồng điện lưu nho nhỏ, khi tất cả mọi người còn chưa kịp bình tĩnh lại, glider đã dùng tốc độ cực nhanh lao xuống đất. Lúc này Trịnh Xá đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, sức chú ý toàn thân tập trung đến mức cực hạn, khi ba người kia rơi xuống, tốc độ của hắn không ngờ đã vượt qua cả ba. Người đầu tiên hắn đón được là Bá Vương, gã Đông Âu cao lớn như một con gấu xám này khiến glider khẽ trầm xuống một chút, tiếp đó Trịnh Xá lại bay về phía Sở Hiên.
Sau khi rơi Sở Hiên cũng đã mở cơ nhân tỏa, khi Goblin glider lướt qua hắn không để Trịnh Xá bắt lấy mà đưa tay trực tiếp nắm lấy dây treo của giỏ khí cầu móc, mà Trịnh Xá giống như đã biết trước hắn sẽ làm vậy, glider bay thẳng qua hướng tới chỗ Zero. Khi Zero chỉ còn cách mặt đất khoảng hai mươi mét, Trịnh Xá đã bắt được cánh tay hắn, sau đó glider bắt đầu lao như điên về phía trước. Kỹ thuật phóng điện cải tạo này thật sự quá bá đạo, nội lực sau khi chuyển hóa có thể giúp dòng điện duy trì ở mức độ cực hạn, mà tốc độ của glider cũng đạt tới mức kinh khủng, thậm chó cả Trịnh Xá cũng không chịu nổi sức gió, chỉ biết híp mắt quan sát phía trước.
Mấy giây sau Trịnh Xá cuối cùng cũng hạ tốc độ của Giblin glider xuống, hắn không thể không dừng lại do một chiếc glider không đã chịu nổi sức nặng của tám người.... có lẽ là phải tính thêm trọng lượng của một con gấu hoạt hình.
- Phù!
Trong tám người tại chỗ, ít nhất có bảy người thở hắt ra một hơi, chỉ có Sở Hiên vừa đáp xuống đất lập tức quát lớn:
- Chiêm Lam! Đối phương ở vị trí nào?
Chiêm Lam hơi ngẩn người, nàng nhắm mắt lại mấy giây rồi lắc đầu nói:
- Không phát hiện ra vị trí bọn chúng, thật sự là Sâm Châu đội tấn công chúng ta à?
- Khốn kiếp!
Sở Hiên chửi vọt ra một câu hiếm hoi rồi quay sang cô bé kia quát:
- Ngươi thì sao? Có phát hiện vị trí của chúng không?
Bé gái sợ sệt lắc đầu đáp:
- Không phát hiện ra vị trí của bọn họ... Gần đây thật sự không có dấu vết của Sâm Châu đội mà, nhưng có rất nhiều bọ đang tiến về phía chúng ta!
Nhìn thần sắc Sở Hiên có chút cuồng bạo, Trịnh Xá vội vỗ vai hắn nói:
- Bình tĩnh lại đi Sở Hiên! Thế này không phải là ngươi, rút cuộc là có chuyện gì? Chúng ta đúng là đã bị công kích nhưng luồng sáng màu bạc đó là cái gì thì ta cũng không thấy rõ ràng, nói không chừng cũng không phải công kích của Sâm Châu đội, có thể là loài bọ mới tấn công chúng ta cũng nên? Ngươi đừng có rối loạn như vậy được không!
Cùng lúc đó, mặt đất xung quanh khẽ rung động, mọi người nhìn ra, cách đó hơn hai nghìn mét, một vách núi bỗng vỡ tung, một con bọ tanker khổng lồ chui ra, theo sau nó còn có rất nhiều bọ warrior, bọn chúng vừa xuất hiện là lập tức lao về phía mọi người.
Sở Hiên lại lắc đầu nói:
- Có lẽ là sai lầm rồi, là ta đã sai lầm... Có lẽ Sâm Châu đội cũng không yếu ớt, không, hẳn là thực lực tổng thể của cả đội rất yếu nhưng thực lực cá thể lại rất mạnh mẽ... Rất mâu thuẫn phải không? Không hề mâu thuẫn, chỉ cần bọn chúng biến tân nhân thành nô lệ chăn nuôi, dựa vào điểm số của tân nhân để không ngừng tăng cường cho bản thân, một hai người trong đội sẽ trở nên rất mạnh, mà sức mạnh của cả đội rất có thể sẽ được Chủ Thần nhận định là yếu ớt! Sâm Châu đội rất có thể là đội ngũ như vậy!
← Ch. 147 | Ch. 149 → |