← Ch.069 | Ch.071 → |
Lâm Phong chau mày, ung dung ngồi trên lên thái sư ỷ, sau đó nói:"Ta chính là Khố Khắc Sâm Đạt lĩnh chủ Lâm Phong, không biết tam vị kị sĩ tới đây có việc gì, nếu có thì mau nói ra, nhược bằng không thì bổn nhân con có công vụ cần xử lí."
Ai Bỉ Đặc đại nộ, hai vị thánh kị sĩ cũng lộ vẻ tức giận. Lâm gia tuy thế lực cường đại, nhưng trong mắt của Thánh Giai Kị Sĩ cao ngạo bất quá là gia khuyển của Hoàng Đế Bệ Hạ, có điều con gia khuyển này dám khinh thị chủ nhân mà thôi, nên không có nửa điểm hảo cảm.
Vì vậy, tam vị thánh giai trẻ tuổi tưởng tiểu tử Lâm gia nghe danh của mình chí ít cũng tán thưởng hoặc nịnh bợ một câu, chẳng ngờ tên tiểu tử này lại không hề nể mặt mình, làm sao không khiến cho bọn Thánh Kị Sĩ cao quý được mọi người tán dương đại nộ.
May mà ba tên gia hỏa này được giáo dục là một kị sĩ chính thống, nên dù sao cũng hiểu phải giữ lấy phong độ kị sĩ, không nên xuất khẩu chửi rủa.
Ai Bỉ Đặc vẫn là người bất mãn nhất, nhìn Lâm Phong ngồi trên thái sư ỷ chất vấn:"Lẽ nào đó là thái độ các hạ đối đãi với cường giả sao? Nếu mà như vậy! lãnh chủ đại nhân thân ái, ta thân phận tôn quý là đặc sứ của Hoàng Đế Bệ Hạ, nếu ngài không có sự giải thích hợp lí, phải chăng nên nghi ngờ Lâm gia có ý tạo phản?
Lời vừa nói ra, lập tức tác động đến bọn Lâm Trùng cùng Lâm đại và các kiêu binh hãn tướng khác, họ là những cô nhân được Lâm gia thu dưỡng, từ lúc ý thức được đã coi Lâm Gia là gia đình của mình, tự coi mình là một phần tử của Lâm Gia, nếu như có người muốn làm tổn hại tới danh dự của Lâm Gia, bọn chúng tuyệt đối không do dự mà bảo vệ sự tôn nghiêm của Lâm Gia.
Chẳng qua ngại uy nghiêm của lĩnh chủ đại nhân, nên những kiêu binh hãn tướng phải kìm nén nộ khí, tức giận nhìn Ai Bỉ Đặc, chỉ chờ lĩnh chủ đại nhân hạ lệnh một tiếng, lập tức xông lên băm tên tiểu bạch diện này thành nhục tương.
"Ngươi tự xưng là cường giả?" Lâm Phong xua tay ngăn đám thủ hạ đang tức giận lại, cười vang nói:
"Sự cuồng vọng của các hạ khiến ta nhớ tới một cố sự kinh điển, nói rằng có một thanh niên nhân chưa từng chơi gái lại luôn tự nói rằng mình là nam nhân, thiết tưởng Thánh Kị Sĩ tôn quý các hạ là nam nhân đó!"
Lời vừa nói ra khiến một trần cười lớn vang lên, tất cả đều cười nghiêng ngả, mấy vị mĩ nữ cũng đỏ mặt, nhìn lãnh chủ đại nhân hài lòng, long nữ Toa Bối Lạp thì nhổ một bãi nước bọt, chửi thầm lĩnh chủ đại nhân là loại hạ lưu.
Còn vị Thánh Kị Sĩ tôn quý Ai Bỉ Đặc thần sắc xanh xám, nhãn tình phát xuất nộ họa, nếu nhãn thần có thể giết người, Lâm phong đã sớm bị băm làm vạn mảnh. Hai vị Thánh Kị Sĩ còn lại sắc mặt cũng vô cùng khó coi, đang muốn ra tay trừng trị Lâm Phong, tiểu tử dám vũ nhục những Thánh Kị Sĩ cao quý.
Về phần hai lão kiếm thần đang cúi đầu thì sắc mặt cổ quái, trong túc Lâm phong nhìn lướt qua còn phát hiện hai vị kiếm thần đại nhân tâm thần ba động.
"Các hạ đã có đảm lược nhục mạ tôn nghiêm của một Thánh Giai Kị Sĩ, thì tất yếu phải chịu hậu quả tương ứng!" Ai Bỉ Đặc kìm nén nộ hỏa sắp bùng phát, trừng mứt nhìn Lâm Phong nói từng chũ một:"Giờ ta cảnh cáo ngươi, nếu bây giờ ngươi xin lỗi tan ngay lập tức có lẽ ta còn có thể tha thứ cho sự bất kính của ngươi, bằng không, tuy Thánh Kị Sĩ tôn quý không khi phụ tiểu hài tử, nhưng Lâm Gia sẽ tiếp thụ nộ hỏa của đoàn hoàng kim Long Kị Sĩ.
"Ngớ ngẩn!"chúng nhân trong tâm nhủ thầm.
Lâm Phong cười nói:"Ngếu ngươi không ngại cứ thử xem, liệu Khố Khắc Sâm Đạt có tiếp thụ được lôi đình nộ hỏa của đoàn hoàng kim Long Kị Sĩ không, ta phải nói là ta tuyệt đối không suy tâm việc giết một con Cự Long hay Hỏa Phượng Hoàng gì đó để nhắm rượu, Siêu Cấp Ma thú cũng là cực phẩm nguyên liệu Ma Pháp, dù ta không thiếu nhưng ngươi mang tới thì ta cũng không cự tuyệt!"
Không muốn nói những lời vô ích, Lâm phong ném Tàng Bảo Đồ cho hắn, cười lạnh nói:
"Hoàng Đế Bệ Hạ rất muốn có tấm Tàng Bảo Đồ, ta cũng là thần tử phải tự nguyện hai tay dâng lên, mời ba vị Thánh Kị Sĩ đại nhân nghiệm chứng lại, xem xem Tàng Bảo Đồ này là thật hay giả, nếu rời khỏi phủ mà xảy ra chuyện, Lâm Phong ta không có trách nhiệm.
Ba tên Thánh Kị Sĩ ngẫn người, hiển nhiên không ngờ rằng không đợi nói ra ý thì tiểu tử Lâm Gia vốn có tâm phản nghịch lại ngoan ngoãn giao ra Tàng Bảo Đồ, thật khó tiếp nhận.
Trong lúc kiểm chứng, chúng nhân không phân biệt được chân giả, , chỉ nhìn màu sắc thì biết niên đại đã rất lâu, tuyệt nhiên không có khả năng ngụy tạo ra được.
Lâm Phong nói:"Ba vị đã không còn gì chỉ giáo, xin tùy tiện, thứ lỗi Khố Khắc Sâm Đạt không có hảo tửu chiêu đãi ba vị Thánh Kị Sĩ tôn quý các hạ, xin không lưu lại nữa."
Nói xong thu liễm tinh thần lực, mười đạo sát khí cường đại như cố ý phát ra bao trùm đại sảnh, ba vị Thánh Kị Sĩ cùng hai vị Kiếm Thần sắc mặt đại biến, hai vị kiếm thần còn đỡ, không chịu nhiều áp lực, ba vị Thánh Kị Sĩ bản thân thực lực yếu nhược, lúc này phải chịu áp lực, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi tuôn ra như mưa.
Lâm phong hừ lạnh một tiếng, thần niệm thu lại, chế trụ khí tức, vẫy vẫy tay, ba vị Thánh Kị Sĩ đồng thời bay ra khỏi đại sảnh như đạn bọc đường.
Lâm Phong thần sắc khong chút biến đổi, không quản hai lão kiếm thần biểu tình kinh hãi tự nhiên nói:"Hai vị kiếm thần tôn quý, các vị cũng tận mắt thấy, ba vị Thánh Kị Sĩ cuồng vọng thái quá, mục thị vô nhân, ngạo mạn vô lễ, hoàn toàn không có một chút phong độ khiêm tốn của Thánh Giai Kị Sĩ, thật còn kém xa hai vị lão kiếm thần!"
hai vị lão kiếm thần tuy trong mắt không coi tên mao đầu tiểu tử ra gì nhưng lúc này đã toát mồ hôi lạnh, đường đường ba vị Thánh Kị Sĩ đại nhân chẳng hiểu sao lại bay ra ngoài, hai vị kiếm thần không rõ lời nói của lĩnh chủ đại nhân chưa tới hai mươi còn có ý gì, đành gật đầu nói:"Lĩnh chủ đại nhân quá khen!"
Long Ngâm cùng phượng kêu, liên tiếp rền vang cả góc trời, ba vị Thánh Kị Sĩ bị lâm phong ném ra khỏi đại sảnh khônng thể nhẫn nhịn, triệu hồi tọa kị, một băng sương cự long, một hỏa phượng hoàng, một kím sí đại bằng, ba vị Thánh kị sĩ nhảy lên tọa kị, mặt tức giận bay trên lĩnh chủ phủ.
Bất quá chỉ một lúc, nộ họa bị thay thế bởi sự kinh hãi cực độ, long ngâm cùng hạc kêu xuất hiện, Gia Đức Tây tọa kị Kha La Đa cùng tiểu bạch long Toa Bối Lạp và hai con băng sương cự hạc, còn có cả Tinh Linh Nữ Vương Đái Lệ Ti cưới Độc Giác Thú xuất hiện thêm phần nhiệt náo, cả hai lão già La Đế Phong cùng Tạp Lạp kì cũng bay lên.
Ba vị Thánh Kị Sĩ đáng thuơng lúc này mới phát hiện ra bản thân đã phạm một sai lầm nghiêm trọng, nhìn thấy thể hình đầu tiên bay lên đã biết là Hoàng Kim Cự Long cấp sáu, và cả trên thân hai lão đầu tử tán phát khí tức cường đại, nếu như không phải vì cái tinh thần kị sĩ thì bọn chúng đã đào tẩu rồi.
Trước mặt là biểu hiện thực lực của Lâm Phong, thực lực mà mọi người đều biết, nếu như ba vị Thánh Kị Sĩ biết được tỏng phủ còn có mười hai Đại Lực Chiến Thần ít người biết tới thì chắn chắn đã bủn rủn chân tay.
Kiểu cục diện mang theo cả uy hiếp này đương nhiên sẽ không phát sinh một cuộc chiến, nói thế nào đi nữa thì ba vị Thánh Kị Sĩ cũng là đặc sứ của Hoàng Đế Bệ Hạ, nếu như có rụng đi một khối da thịt hoặc thụ thương quay về thì sẽ tựu thành tạo phản.
Mấy tên Thánh Kị Sĩ kiêu ngạo bị vây lại, sắc long Kha La Đa lên giọng trưởng bối răn dạy con băng sương cự long cấp năm.
Cự Long cao ngạo dù khong hề sợ hãi nhưng đối mặt với uy phong của một con cự long cấp sáu hồi sinh từ viễn cổ chiến trường thì con băng sưong cự long mới thành niên này phải vâng vâng dạ dạ.
Đương nhiên, nếu như hai bên khai chiến, tuy biết rõ thực lực không bằng đối phương nhưng con băng sương cự long này sẽ chẳng do dự mà xông lên liều mạng với Kha La Đa.
Đối diện với địch nhân cường đại là thành viên của tứ đại hoàng kim gia tộc từ trước đến giờ chưa hề biết đến hai chữ "Rút lui".
Lúc Đới Lệ Ty không nhẫn nại dùng đoản cung bắn một mũi tên làm bị thương nhẹ cánh của con Kim Sí Đại Bằng, chiến hoả xem chừng sắp xảy ra, Lâm Phong và hai vị lão kiếm thần đi từ trong đại sảnh ra, xua xua tay, ra hiệu chúng nhân toàn bộ thối hạ, rồi mới nói với ba vị thánh kị sĩ hai mắt còn đang bừng bừng liệt hỏa: "Thỉnh ba vị thánh kị sĩ tôn quý mang Tàng Bảo Đồ quay về giao cho Hoàng Đế bệ hạ, nếu chậm trễ, thì đừng trách ta chưa đề tỉnh các ngài!".
Sắc mặt của ba vị thánh kị sĩ tái nhợt, cuối cùng thì đành phải nhân cơ hội này mà quay về, trước lúc đi không quên buông một câu đầy phẫn uất: "Chúng ta sẽ nhớ mãi sự khoản đãi nhiệt tình của các hạ hôm nay!".
Lâm Phong chẳng hề để tâm, quay đầu lại nói với hai vị lão kiếm thần còn đang lúng túng: "Hai vị kiếm thần đại nhân, thân mang trọng trách bảo hộ tàng bảo đồ, Lâm Phong tôi thấp cổ bé họng chẳng tiện giữ hai ngài ở lại!".
"Lĩnh chúa đại nhân nói quá rồi!" hai vị lão kiếm thần nói một cách không tự nhiên rồi cũng cáo biệt.
chúng nhân quay lại đại sảnh, mấy lão gia hỏa cũng tản đi, Lâm Nhị tức tối mắng: "ba thằng ngu xuẩn đó, chẳng qua chỉ là nhờ tọa kị sinh cường, luận về thực lực thì chẳng có, thật chẳng biết sống chết chạy tới lãnh địa của công tử mà tác oai tác quái, quý tộc sao lại có hạng người ngu xuẩn như thế chứ!".
Lâm trùng cười lạnh: "há không nghe, rừng rộng ắt có đủ mọi loại chim, khi nam nhân Lâm gia chúng ta máu đổ sa trường, thì bọn quý tộc đế đô còn mải chinh chiến trên giường, mấy tên thánh kị sĩ ấy chẳng qua cũng chỉ là vật trang trí, mấy khi thấy chúng đổ máu bảo vệ biên cương đế quốc."
Lâm Đại im lặng gật đầu.
Lâm Phong giơ tay lên nói: "Được rồi, vấn đề này kết thúc ở đây, năm mươi bộ Long hồn chiến giáp ba người các ngươi tự đi đến chỗ Pháp Lạp Đế mà lấy mỗi người một bộ, tâm pháp phần thứ ba của Huyền cương đấu khí ta đã đưa cho các ngươi rồi, phối hợp với pháp môn ta truyền cho các ngươi, trong vòng năm năm chắc có đột phá!".
Ba người đại hỉ, long hồn chiến giáp là cực phẩm trang bị ma pháp chỉ đứng sau thần khí, cả đại lục cũng rất ít gặp, từ trước đến giờ là vật vô giá, bọn chúng tâm thần sao không rung động cơ chứ.
Lại nghe thấy Lâm Phong nói: "Ta đã thao luyện binh ma, Thiết Huyết Thân Vệ tuy đều là những kỵ binh tinh nhuệ nhất nhì ở đại lục nhưng mà trong mắt ta vẫn còn chưa đủ, cho dù đã truyền hai phần trước của Huyền cương đấu khí, huấn luyện ba nghìn thân vệ thành những kỵ binh vô địch có thể đánh bại lang kị binh của Thần Vũ Đế Quốc, chí ít mỗi cá nhân thực lực cũng đạt bằng cuồng chiến sĩ!". Lâm Phong vốn đã sớm dùng một môn gọi là "Thái thanh đấu khí" tự sáng tạo thay thế cho Huyền cang đấu khí, trở thành đấu khí gia truyền của Lâm gia sau này và đã nhận được sự cho phép của lão gia nên giờ đây hắn có sao Huyền cang đấu khí làm mấy vạn bản đi bán cũng không bị người khác dị nghị.
Ba người Lâm phong ứng tiếng rồi đi tìm Pháp Lạp Đế đại sư để lấy Long hồn chiến giáp.
← Ch. 069 | Ch. 071 → |