← Ch.234 | Ch.236 → |
" Sao?" Cổ Diêu giật mình, như thế nào có thể thế được, theo như sử sách ghi lại thì sau khi La Áo đế quốc tan rã thì hậu duệ của hoàng tộc liền bị các thế lực khác sát hại hết.
Ngoài ra, đế quân cũng không có mang họ thuần vu, và đặc biệt là lịch sử ra đời của gia tộc Thuần Vu sớm hơn La Áo đế quốc rất nhiều, giữa hai người hoàn toàn không có liên hệ gì mới đúng.
Nhưng, xem bộ dáng chăm chú của Thuần Vu Tuyền thì lại không giống như đang nói láo.
Xem ra, trong đó lại có thêm bí mật mà không thể để cho người ngoài biết.
Sợ là đạo tặc công hội cũng không biết được chuyện này, nếu như để cho Thánh Điện biết thì gia tộc Thuần Vu nhất định là sẽ bị diệt trừ tận gốc.
"Cho nên, ngài chắc cũng biết, ta giải khai phong ấn cho ngài chính là vì muốn báo thù, mối thù diệt tộc mà suốt mấy ngàn năm qua chúng ta không thể báo được!" Thuần Vu Tuyền cắn môi dưới:"Chúng ta thề, nhất định sẽ tiêu diệt Thánh Điện, để cho tổ tiên của chúng ta trên trời có linh thiêng cũng có thể nghỉ ngơi! Nhưng mà Thánh Điện hùng mạnh, căn cơ trầm ổn, một mình gia tộc của chúng ta không thể nào có khả năng lay động được, hay có thể nói là không có bất cứ thế lực nào trên đại lục có thể làm được, nhưng chúng ta có thể mượn lực của Ma Thần điện hạ và Ma Tộc. Như thế thì tình hình sẽ hoàn toàn khác. Đây chính là nguyên nhân chính thức mà ta giải khai phong ấn cho ngài, giải thích như thế thì ngài đã có thể hài lòng?"
Thù hận, đại lục thật sự là khắp nơi cũng tràn ngập thù hận, hơn nữa lần này lại có liên quan với la áo hoàng tộc của ba nghìn năm trước, thật là có đủ hỗn loạn.
Nhưng mà, mối thù của gia tộc Thuần Vu lại khiến cho xảy ra một trận chủng tộc đại chiến, điều này quả thật là điên cuồng.
Nhưng mà nhìn thấy nàng nhìn chằm chừa mình thì Cổ Diêu cũng biết được là không thể suy nghĩ nhiều. Vội vàng khôi phục lại khí thế của ma thần:" Ngươi sẽ không sợ là ta sẽ diệt luôn cả gia tộc của ngươi sâ? Dù sao thì ngươi cũng không phải là chủng tộc do ta sáng tạo ra!"
" Không sao, chỉ cần có thể lật đổ được Thánh Điện thì chúng ta có thể trả bất cứ giá nào, hơn nữa ta tin tưởng là ngài sẽ không làm như thế, phải không Ma Thần điện hạ vĩ đại." Thuần Vu Tuyền tỏ ra rất là tự tin:" Bất kể là người hay là Ma Tộc thì cũng chỉ tuân theo một quy tắc duy nhất của trò chơi, đó chính là thắng làm vua thua làm giặc, kẻ mạnh thì có thể sinh tồn, hơn nữa, Ma Thần điện hạ, ngài cũng cần phải có sợ hỗ trợ của chúng ta."
Cổ Diêu nghe thế thì ngạc nhiên:" Sao? Ta cần phải có sự hỗ trợ của ngươi. Ngươi lầm đối tượng rồi sao? Trước mặt của ngươi chính là Ma Thần vĩ đại. Nữ oa, ngươi định đùa với ta à!"
Thuần Vu Tuyền cười nói:"Ha ha. Chẳng lẽ ngài không muốn tìm về thân thể của chính mình sao? Thân thể này dù sao cũng chỉ là phụ thân. Không thể nào thừa nhận được lực lượng khổng lồ của ngài!"
Cổ Diêu trong nhân loại đã được xem là mạnh rồi. Nhưng mà đối với Ma Thần thì lại vô cùng yếu ớt. Nếu như hắn triển khai các kỹ năng siêu cường thì nhất định thân xác này cũng sẽ bị hủy diệt. Ma Thần bị phong ấn chỉ có linh hồn, còn thân thể bị tách ra của hắn cũng không thể nào biết được. Vì thế cho dù có giải khai được phong ấn nhưng Ma Thần vẫn không cách nào tự do được.
Chỉ có thể tu luyện với thân thể này thêm ngàn vạn năm nữa mới hy vọng là không bị bạo thể khi phối hợp với linh hồn cường đại của ma thần. Hơn nữa Ma Thần đã dùng phụ thân thuật đối với Cổ Diêu cho nên cũng đã bị quản chế, do đó Ma Thần cũng rất là cấp bách trong việc tìm kiếm thân thể của mình.
Thuần Vu Tuyền vừa dứt lời. Thì trong đầu của Cổ Diêu có một thình cầu trao đổi mãnh liệt. Cổ Diêu vừa đồng ý thì Ma Thần lập tức nói:" Mau. Tiểu tử, bất kể thế nào thì cũng phải hỏi được thân thể của ta từ trong miệng của nàng."
Giúp cho Ma Thần lấy được thân thể thì không có gì là hay cả. Lúc đó người đầu tiên mà hắn giết chính là mình. Vì thế Cổ Diêu lập tức do dự.
Ma Thần hiểu được suy nghĩ của Cổ Diêu cho nên vội nói:" Tiểu tử, ta cam đoan, nếu có thể tìm được cơ thể của chính mình thì ta tuyệt đối sẽ không hại ngươi, ta và ngươi đã bị thần chú hiệp ước rồi! Về điểm này thì người có thể cái con cửu vĩ hồ kia. Một khi thần chú được thành lập thì sẽ có hiệu lực tuyệt đối!"
Thấy Cổ Diêu còn đang chần trừ. Ma Thần lại nói:"Một khi ta tìm về thân thể của chính mình thì sẽ ngao du vũ trụ, tiếp tục tìm hiểu về lực lượng khởi nguyên, còn về các ngươi và Ma Tộc thì ta sẽ tiếp tục để cho nó là trò chơi của ta và quang minh thần, tuyệt đối không nhúng tay vào!"
Cổ Diêu nghi hoặc:"Ngươi xác định?"
"Tất nhiên, bất quá ta sẽ hủy diệt thần chi kết giới, đây là Quang Minh thần thiết trí, làm mất đi tính công bằng của trò chơi, ta phải làm cho nó khôi phục lại như ban đầu."
Cổ Diêu cau mày nói:"Nói như vậy, Ma Tộc há không phải là có thể thông qua kết giới, một lần nữa bước vào tạp địch đại lục?"
" Thế thì sao?" Ma Thần nói:"Ngươi cũng đi qua Ma giới, tận mắt nhìn thấy nơi đó, cho dù là nhân loại ở ma giới, chỉ cần có năng lực là có thể sống được thoải mái, chỉ cần có một bên thắng được trong trò chơi này thì coi như là trò chơi đã chấm dứt, nói không chừng thì Ma Tộc cũng giống như là la áo đế quốc kia vậy, có thể làm cho đại lục thái bình. Đương nhiên nhân loại cũng có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng. Nhưng chỉ cần Thánh Điện còn tồn tại thì tạp địch đại lục sẽ chịu ước thúc của bọn chúng, không bao giờ có được sự thái bình, những cô nhi như ngươi sẽ xuất hiện ngày càng nhiều."
Lời của Ma Thần lại đâm trúng vào điểm yếu của Cổ Diêu, nếu như Thánh Điện đã không nghĩ cho dân chúng cúng bái thờ phụng họ thì để bọn chúng lại trên đời để làm gì?
Không phải trước khi la áo đế quốc thống nhất, thời kỳ thanh bình xuất hiện thì cũng đã phải trải qua sự tẩy lễ của máu tươi sao?
Cổ Diêu động tâm, đương nhiên là dính dáng đến chủng tộc đại chiến khiến cho hắn rất khó đưa ra quyết định, Cổ Diêu suy nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn không thể nào đưa ra quyết định được.
"Hắc, đừng do dự, " Ma Thần dùng một khẩu khí đầy sức dụ hoặc nói:" Ta sống ngàn vạn năm rồi, so với quy luật phát triển thì hiểu rất rõ, phân lâu nhất định hợp, hợp lâu rồi cũng sẽ phân, ít nhất là các ngươi còn có thể có được thời kỳ hòa bình thịnh vượng, nhưng nếu như Thánh Điện còn tồn tại thì bọn chúng sẽ luôn phá vỡ quy luật đó, khiến cho thế giới luôn ở trong tình trang bắt đầu."
"Được rồi, ta thừa nhận, lại một lần bị ngươi thuyết phục!" Cổ Diêu thở dài, sự dụ hoặc của ma quỷ quả là khó kháng cự lại.
Rõ ràng là muốn khơi mào chủng tộc đại chiến, tại sao lại cảm giác được hắn nói rất có đạo lý?
Trong lúc cùng Ma Thần trao đổi thì thời gian ở bên ngoài chậm hơn nhiều, trong mắt của Thuần Vu Tuyền thì Cổ Diêu chỉ là huy chút suy tư mà thôi, không biết là hắn đã trải qua môt phen tranh đấu nội tâm.
Vì phù hợp hiện trạng, nên Cổ Diêu lộ ra vẻ hưng phấn:" Nữ oa, thân thể ta, chẳng lẻ ngươi biết ở nơi nào?"
Thuần Vu Tuyền thản nhiên nói:"Không sai, gia tộc bọn ta vì báo thù, đã chuẩn bị mấy ngàn năm, trong lúc đó đương nhiên tra rõ rất nhiều chuyện, thân thể của ngài, cũng là một trong số đó."
Dựa theo Ma Thần từ tâm linh giao truyền lưu đạt ý tứ, Cổ Diêu nói:"Nếu đã tra được nó ở nơi nào, tại sao lúc đầu không trực tiếp đưa đến Ma Thần điện cho ta?"
"Không, ta không thể!" Thuần Vu Tuyền lắc đầu nói:"Bởi vì nó đã có tân chủ nhân!"
" Cái gì, tên nào lại có lá gan lớn thế, dám sử dụng ta thân thể! Ghê tởm, ta muốn giết hắn!" Ma Thần nổi trận lôi đình, Cổ Diêu biểu đạt tâm tình phẫn nộ của Ma Thần rất tốt.
Thuần Vu Tuyền nói:" Chủ nhân mới của nó chính là - Giáo Hoàng!"
"Giáo Hoàng!?"
Trên đời này chỉ có duy nhát một Giáo Hoàng, không thể nghi ngờ, hắn chính là người đứng đầu của Thánh Điện, được coi là người phát ngôn của thần.
Nhưng, bởi vì tôn kính cùng, mọi người đã không dám xem Giáo Hoàng là đồng loại, hắn chính là một người tiếp cận thần, hoặc là có thể nói là bán thần.
Theo thuyết thì Giáo Hoàng và thần giống nhau, có thể sống vĩnh hằng, thân phận của hắn cũng rất là thần bí, chưa có người nào gặp qua được, bởi vậy cho nên không ai có thể biết được hắn thật sự là nam hay nữ, hình dáng ra sao.
Nhưng, có thể khẳng địng là Giáo Hoàng có năng lực thông thiên, thậm chí là có thể làm được vài việc mà chỉ có thần mới có thể làm được, chưa từng có người nào hoài nghi điểm ấy.
Thánh Điện có vô số người, cấp bậc càng cao thì càng mạnh, từ các kỵ sĩ bình thường cho đến chấp sự, thánh tế ti, thần sử, giáo chủ, càng lên cao càng mạnh.
Thần sử đã nổi danh là người mạnh nhất trên đại lục, giáo chủ thì có thể hô phong hoán vũ, di sơn đảo hải, Giáo Hoàng, người đứng trên cùng của kim tự tháp thì càng không cần phải nói đến.
Thậm chí cả thiên không thành, thần tích của thánh vực cũng chính là do Giáo Hoàng tạo ra.
Giáo Hoàng chưa từng hiện thân nhưng mà lại có đươc uy tín chí cao vô thượng!
Khi Cổ Diêu nghe được người chiếm lấy thân thể Ma Thần là Giáo Hoàng thì cảm thấy cực kỳ hoang đản.
Người đứng đầu của Thánh Điện, đạt đến bán thần chỉ sau quang minh thần, đoạt lấy thân thể của Ma Thần để sử dụng, nghe tựa như là chuyện đêm ả rập vậy.
"Chỉ có giết chết Giáo Hoàng, mới có khả năng đoạt lại thân thể của ngài, đáng tiếc, Ma Thần điện hạ, ta chỉ sợ, lúc này ngài cũng không có được năng lực kia."
Với cá tính cao ngạo của Ma Thần thì khi bị Thuần Vu Tuyền đả kích như hế thì hắn nhất định sẽ phẫn nộ phản kích nhưng hoàn toàn ngược lại là hắn lại trầm ngâm.
Thân thể của ma thần, không phải ai cũng có thể chiếm dụng được, điều này chứng tỏ Giáo Hoàng cũng có đươc linh hồn cực kỳ cường đại, lại phối hợp với thân thể của Ma Thần cho nên có thể phát ra được lực lượng kinh thiên.
Trái lại Ma Thần linh hồn hắn đương nhiên càng mạnh hơn so với Giáo Hoàng, nhưng mà lại ở trong thân thể của con người, giống như là 'hổ lạc bình dương, sa du thiển than' khó có thể là đối thủ của Giáo Hoàng.
Cho dù Cổ Diêu có đồng ý học pháp tắc của ahwns thf muốn trở thành một bản thể như Ma Thần thì cũng cần phải có thời gian cả ngàn vạn năm, Ma Thần không thể chờ lâu như thế được, huống chi trong thời gian đó thì Giáo Hoàng lại càng mạnh thêm.
Trước sự thật tàn khốc này thì Ma Thần cũng cảm thấy rất là buồn bực, trò chơi này là do hắn tạo ra nhưng mà bây giờ hắn không thể thoát ly khỏi nó được.
Kết quả của trò chơi không chỉ ảnh hưởng đến vận mệnh của một người mà thậm chí là còn ảnh hưởng đến vận mệnh của thần.
Cho dù là ma thần, cũng gặp phải quẫn cảnh như thế, điều này khiến cho hắn cơ hồ như phát cuồng.
"Muốn giết Giáo Hoàng, không phải một người là có thể làm được, cho nên, Ma Thần điện hạ, ta nghĩ chắc ngài cũng cần phải có sự trợ giúp, đúng không? Nếu như ngài nguyện ý thì gia tộc của chúng ta sẽ trở thành người giúp đỡ tốt nhất của ngài, hơn nữa, chúng ta cũng không đơn độc mà còn có những đồng đội khác nữa."
" Là ai?"
Thuần Vu Tuyền cười nói:" Một giáo phái nổi tiếng trên đại lục này, và cũng chính là đồng đội của chúng ta."
"Nghịch Thiên Giáo!?"
← Ch. 234 | Ch. 236 → |