Vay nóng Tima

Truyện:Vô Sỉ Đạo Tặc - Chương 253

Vô Sỉ Đạo Tặc
Trọn bộ 255 chương
Chương 253: Giáo Hoàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-255)

Siêu sale Lazada


Trận siêu cấp đại chiến đã giằng co một ngày.

Thiên Không chi thành thần thánh, máu đã chảy thành sông, khắp nơi trên mặt đất đều là thi thể, một mảnh hỗn độn.

Người có thể đững vững trên chiến trường đã không còn nhiều, song phương cộng lại khoảng ba trăm người chia ra hai bên tả hữu, họ đều là những cường giả mạnh nhất, mới có thể trong hỗn chiến kịch liệt này tồn tại đến bây giờ.

Bên Nghịch Thiên Giáo chiếm cứ ưu thế áp đảo, dù sao trong bọn họ tuyệt thế cường giả không phải là ít, hơn nữa còn có virus sinh hóa trợ giúp, tổn thất tự nhiên không lớn lắm, bát đại cổ tộc cao thủ, đại bộ phận đều may mắn tồn tại.

Mà còn lại trong Nghịch Thiên Giáo, là hai đại giáo chủ, trong tam đại thần sử thì Thủy, Hỏa lưỡng thần sử tao ngộ mà bất hạnh rồi, 12 vị thủ hộ kị sỹ còn lại 5 vị, còn hơn mười vị thánh kị sỹ chỉ đủ tự bảo vệ mình, yếu nhất là Thánh Tế Ti cùng với những kỵ sĩ khác đều đã chết trận.

Cơ hồ cánh của tất cả thủ hộ kị sỹ đều muốn gãy ra, đại đa số thánh kị sỹ đều bị đả thương ở mức độ khác nhau, tam đại thần sử đã nỗ lực chống đỡ hết mình, chỉ có lam y và hoàng y giáo chủ còn có thể duy trì sức mạnh, bất quá bọn họ không thể cứu được tính mạng của thuộc hạ, dù phán đoán rõ tình huống chỉ sợ cũng hữu tâm vô lực.

Lúc này Thiên Không Thành đã trở về trạng thái hỗn độn nguyên thủy, rốt cuộc không thể tự bổ sung thần cách lực, thiên thời địa lợi cũng không có, lại đánh mất đi ưu thế lớn nhất là Thần Chức Giả, nhìn Nghịch Thiên Giáo cường hãn trước mặt chỉ có thể nuốt vào quả đắng.

" Hắc hắc, không dây dưa thêm nữa, chúng ta còn có một việc trọng yếu nhất cần làm!" Ma Thần trong mắt lóe lên quang mang hưng phấn, thắng lợi ở trước mắt, không lâu sau có thể lấy được tự do, chờ đợi hơn vạn năm làm hắn không ngăn được vui sướng trong lòng.

Chuyện trọng yếu chính là Giáo Hoàng.

Kỳ quái chính là chiến đấu liên tục đến giai đoạn cuối cùng, thánh điện kị sỹ cơ hồ tử vong hầu như không còn, nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng Giáo Hoàng, điều này làm cho mọi người không khỏi tràn ngập nghi vấn.

Giáo Hoàng co đầu rụt cổ không ra sao? Không có khả năng, hắn là một kẻ kiêu hùng ngay cả thần cũng dám ám toán, há lại nhát gan sợ phiền phức vào người sao.

Mặc kệ thế nào, trước tiên phải giải quyết những tên theo đuôi cuối cùng này đã. Theo như nhiều lần kiểm tra, virus sinh hóa tác dụng cực mạnh trong thời gian ước chừng hai mươi giờ, bị các thủ vệ thánh điện kéo dài mười bốn, mười lăm giờ, thời gian còn lại không nhiều lắm. Nếu không quyết định tốc chiến tốc thắng, đến khi dược lực phát tán, toàn bộ mọi người mất sức chiến đấu lại càng không ổn.

Tử điện thoáng hiện, tiếng sấm nổ vang, Hạ Hầu gia tộc quả không hổ danh, thân thể cùng ý chí tộc nhân vô cùng cường hãn, sau khi luyện thành bất diệt thân bọn họ cơ hồ không bị tổn thương, luôn duy trì chiến ý ở mức độ cao.

Bọn họ bước tới đám kỵ sĩ đang bị vây ở thánh điện, tử điện theo nắm tay đánh ra – bôn lôi kích điện quyền!

Điện lưu cường đại khiến không khí điên cuồng chuyển động, tử điện lóe lên không ngừng, hướng tới thánh điện kỵ sĩ.

Nếu như còn ở trạng thái đỉnh phong, đám thánh kỵ sĩ còn có thể ứng phó nổi, chẳng qua sau khi chiến đấu mười mấy giờ, bọn họ đã gần như kiệt sức, trường mâu trong tay đã nặng đi nhiều, bất quá bọn họ vẫn nỗ lực chống chọi.

"Ầm!"

Hoàng y giáo chủ khẽ quát một tiếng, lại lạ hoàn mỹ phòng ngự, bất quá lần này hoàn mỹ phòng ngự chịu bốn đạo tử điện công phá đã bị vỡ!

Hoàng Y giáo chủ phun ra một ngụm máu tươi, lung lay sắp ngã.

Đám thánh điện kỵ sỹ thất thanh: "Giáo chủ đại nhân!"

Đỡ lấy hoàng y giáo chủ, lam y giáo chủ khẽ thở dài một hơi, không còn sử dụng được hoàn mỹ phòng ngự, chẳng lẽ thánh điện thật phải diệt vong hôm nay?

Không! Tuyệt đối không thể, chỉ cần còn Giáo hoàng điện hạ, thánh điện sẽ lại khôi phục, ta cũng có thể được trọng sinh!

Được rồi, nếu đã như vậy, hỡi lực lượng sinh mệnh, hãy tiêu diệt lũ dị giáo kia!

Ý niệm vừa đến, Lam y giáo chủ đã niệm chú ngữ: "Quang Minh thần vĩ đại, chủ nhân của vạn vật, người hầu trung thành của người nguyện dùng tính mạng để đổi lấy tín ngưỡng vĩnh hằng..."

Mọi người đều không biết Lam y giáo chủ đang làm gì nhưng hắn là một nhân vật cao cấp của Thánh điện, vô luận như thế nào cũng không đơn giản, tuyệt không thể để yên.

Nhưng mọi người vừa muốn ngăn cản thì một bức màn phòng ngự lại được dựng lên, đúng là hoàn mỹ phòng ngự.

Hoàn mỹ phòng ngự lúc trước đã bị phá vỡ lại tái hiện, Hoàng y giáo chủ đột nhiên như được khôi phục lực lượng, lại niệm chú ngữ cùng với Lam y giáo chủ: "Rời bỏ thân thể ô uế này, đem linh hồn đến cõi vĩnh sinh cùng quang minh!"

Lôi thần sử, năm vị thủ hộ kỵ sĩ cùng tất cả thánh kỵ sĩ lúc này đều nghiêm trang, vẻ mặt thành khẩn: "Rời bỏ thân thể ô uế, đem linh hồn đến cõi vĩnh sinh cùng quang minh!"

Bạch quang bạo phát đem Không trung chi thành phủ lấy, trạng thái hỗn độn bị giải trừ, quang minh lại một lần nữa chiếu rọi khắp đại địa.

Thân thể Giáo chủ, thần sử cùng các kỵ sĩ thánh điện dần dần trở nên trong suốt, mà bạch quang phát ra từ người họ lại càng lúc càng mãnh liệt.

"Rời bỏ thân thể ô uế, đem linh hồn đến cõi vĩnh sinh cùng quang minh!"

Tiếng niệm tụng bi tráng vang vọng khắp Không trung chi thành, liên tiếp không ngần, cuối cùng toàn bộ thân thể họ đều đánh mất, bọn họ lấy tính mạng của mình để triệu hoán quang minh, mỗi một tế bào đều trở thành lực lượng quang minh.

Ma thần kinh hãi: "Không ổn, lập tức rời khỏi Không trung chi thành!"

Mọi người cũng đã sớm thấy tình thế không tốt, vừa nghe đã lập tức dùng tốc độ nhanh nhất bay khỏi Không trung chi thành.

"Ầm!"

Theo tiếng quát của hoàng y giáo chủ. Một tầng lá mỏng xuất hiện ở Không trung chi thành, đem cả tòa thành trì bao trùm. Chiêu số cường thịnh nữa cũng oanh (sấm)phá không vỡ, hơn nữa cảm giác đánh trúng lớp lá mỏng cùng hoàn mỹ phòng ngự giống như nhau. Lực lượng luôn luôn là đá chìm đáy biển.

"Vô dụng, bị nhốt bên trong hoàn mỹ. Các người không thể nào chạy thoát được!"Đây là câu nói cuối cùng của Hoàng y giáo chủ. Sau đó thì thân thể của hắn biến mất trong không trung.

Mà áo lam giáo chủ thì còn sót lại ý thức. Sau khi đọc ra chú ngữ cuốI cùng:"Tại hư vô ánh sáng thần thánh mờ ảo bập bềnh. Mời trở lại bên trong trần thế hỗn loạn dơ bẩn. Bởi vì không khí không sạch, linh hồn mục nát, căn nguyên cả tà ác. Cần phải dùng lực lượng của các người thanh lọc. Tinh chế (làm sạch) đi!Đại địa sa đọa-thánh quang tinh thế. !"

Hoàn mỹ phòng ngự phá vỡ. Bạch quang tràn ngập xuất ra, không tính là quá nhanh, nhưng mà đồ vật phàm bị nó đụng phải, toàn bộ đều bị đồng hóa thành bạch quang, kể cả thánh điện đại điện, cột cá, mặt đất, thi thể, khôi giáp, vũ khí hết thảy đều đồng hóa thành ánh sáng.

Cường giả của Hạ Hầu gia tộc oanh ra một lôi quang quyền. Vua của lửa Bạch hỏa diễm. Kiếm khí tung hoành sắc bén, tất cả các đấu khí và ma pháp kĩ năng cùng toàn bộ đồng hóa thành ánh sáng. Đối với công kích của bạch quang, chính là gia tăng thêm khí thế của nó.

Mắt thấy bạch quang giống hồng thủy phá tan đê đập tuôn ra đến đây. Khí thế phô thiên kia làm cho mọi người cảm thấy chính mình nhỏ bé đi. Nếu như con kiến đó trong đại dương mênh mông thì là bất lực rồi.

Ma thần trong đám kia mà ra. Quyền đầu (nắm đấm) oanh ra một phiến quầng sáng màu đen, hướng bạch quang tiếp nhận ---Hắc ám chi quyền.

Tấm màn đen trái lại không bị đồng hóa, mà là bạch quang đích thực.

Hắc quang chỉ có thể tạm hoãn tình thế, không đến nửa giây, tấm màn đen liền phá vỡ phép tắc hướng mọi người tràn tới.

Trước mắt tối sầm, liền mất đi tri giác. Nhìn không thấy đồ gì nữa, nghe không được bất kì âm thanh gì, sờ không được vật nào, thậm chí không cảm thấy sự tồn tại của bản thân.

Ta. Đã chết rồi sao?Vì sao không cảm thấy cảm giác đau đớn?

Câu hỏi của mọi người chỉ có trong vài giây đồng hồ. Trước mắt liefn khôi phục lại ánh sáng. Nhìn thấy không phải là ánh sáng muốn lấy mạng, bạch quang đó, mà là ánh sáng của tự nhiên.

Ánh nắng mặt trời của màu vàng kim chiếu lên người, ấm áp dồi dào.

Cái này nói ràng. Bọn họ cũng đã từ Không trung chi thành thoát ra.

Nhưng mà vừa rồi là chuyện gì xảy ra,

Thuần Vu Tuyền giống như là phát hiện ra cái gì đó. Ngạc nhiên vui mừng nói:" Bà bà, day là tập thể không trung di động của Bà bà!"

Mọi người nhìn phía dưới chân, cũng khong phải là trên mặt đất, hỗ trợ nâng bọn họ lên là một Không gian môn đen thui. Bọn họ chính là đo cái Không gian môn này nhả ra giúp đỡ.

"Không phải tập thể không gian di động, thuấn gian di động đương đối hoàn mĩ nhốt vào không có tác dụng."Lão Ẩu hai lòng bàn tay đối lập nhau đặt trước ngực. Động tác kia tựa như đang cố hết sức chuyển động một cái.

"Làm thành một cái không gian đại ma đạo sư. Ta vẫn luôn muốn nếm thử lĩnh vực của chính mình—thời không chi luân. Khi ở trong trường hà, chúng ta đều là con cá may mắn. Dưới sự giúp đỡ của thời không chi luân nhảy ra ngoài trường hà 5 giây. Việc gì trong 5 giây đó đều không phát sinh ở trên người, kể cả thánh qang tịnh thế cũng không ngoại lệ. Đáng tiếc chính là cái lĩnh vực này. Ta cả đời chỉ có thể sử dụng một lần. May mắn, nguyện vọng của ta hôm nay đã thành hiện thực."Lão Ẩu nói đến đây thì cười, cười rất dửng dưng: " Tiểu thư, về sau trên đường. Ta không thể đi cùng bên tiểu thư được nữa rồi."

Thuần Vu Tuyền chinh chinh:" Bà bà, người đang nói gì vậy."

Lão Ẩu không nói gì. Thân thể của bà bỗng chốc tiêu thất (Biến mất), là một nhân hình hắc động cướp lấy

"Bà bà!" Thần Vu Tuyền khẩn trương, vương tay ra muốn bắt được những thứ gì. Một người kịp thời ngăn trở nàng ta. Quay đầu lại cũng là Thuần Vu:" Tiểu Tuyền, Đó là năng lượng phụ. Thân xác của bà bà không thể thừa nhận năng lượng hư tổn của thời không chi luân, ** đã hủy, thậm g chí ngược lại biến thành phụ năng lượng. Cái này rât là nguy hiểm."

Thuần Vu Tuyền suy sụp ngồi suống cực kỳ bi thương:" Bà bà!"

Vị bà bà hòa nhã dễ gần này. Từ Thuần Vu Tuyền sinh ra đến nay. Đã đi bên cạnh nàng hơn 20 năm. Giờ này chợt mất đi đối với Thuần Vu Tuyền đả kích không thể chịu được.

Mọi người cũng đều im lặng. Ngoài biết ơn ra, trong lòng bọn họ còn tràn ngập tôn kính.

Lĩnh vực ngắn ngủi nhát. Đồng thời cũng có thể là lĩnh vực vĩ đại nhất – thời không lĩnh vực. Thời gian là thứ vô tình nhất trên trời. Ai cũng chạy không thoát khỏi ma chưởng của nó. Dù là ma thần loại cấp thần linh này cũng sẽ bị năm tháng từ từ làm cho phát điên. Nhưng mà thời không chi luân làm được rồi, đã khiến cho người thoát li khỏi sự khống chế của thời gian. Chẳng qua chỉ có 5 giây ngắn ngủn, không thể nói sau này không còn. Nhưng loại lĩnh vực năng lực này tuyệt đối là chưa từng có!

Một vị Đại Ma Đạo Sư vĩ đại, đáng kính, xuất sắc.

Sư tổ Cổ Diệu Thuần Vu Vi thở dài trấn an nói:" Tốt rồi. Muội muội, bà bà là vì gia tộc mà hy sinh. Chúng ta còn phải tiếp tục đi xuống, nếu không thì uổng phí một phen khổ tâm của của bà bà rồi."

"Ta biết, tỷ tỷ." Thuần Vu Tuyền đứng dậy. Hai mắt nàng đỏ hồng, nhưng nước mắt lại không có rơi xuống. Bỏi vì bây giờ vẫn không phải lúc rơi nước mắt.

Không gian môn dưới chân đã biến mất. Vị trí cũng là giữa không trung. Mọi người vội vận phi hành thuật, lúc này mới không bị ngã xuống.

Nếu thời không chi luân chỉ khiến mọi người tạm thời nhảy ra thời gian trường hà, vậy thì lại trở lại thế giới thực, cũng có thể là không gian vị trí lúc trước mới đúng.

Nhưng mà, Thời không chi thành đâu?

Ngoài mây trắng trôi chậm rãi ra, không trung một mảng mênh mông. Căn bản là không có bất cứ vật gì.

Thiên không chi trình to như vậy, bao gồm thánh điện cùng với tất cả sự vật trong thành, thậm chí không khí cũng đã bị thánh quang tịnh thể hủy diệt rồi sao?

Giáo hoàng chẳng lẽ cũng bị uy lực của thánh quang tịnh thế xử lý rồi?

Nghe ra thật buồn. Giáo hoàng chết dưới tay giáo chủ. Cái này cũng không khỏi có chút quá hoang đường.

Một tiếng thở dài từ từ, không rõ tên từ nơi nào truyền đến. Tựa hồ xa cuối chân trời, lại tựa hồ trong gang tấc. Không trung đột nhiên xuất hiện thêm một người.

Ai cũng không biết người này như thế nào lạI xuất hiện. Hắn lập tức đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Thậm chí kẻ khác đã phát sinh ra ảo ảnh. Hắn vẫn ở chỗ này.

Nhưng trong những người ở đây toàn bộ đều là cường giả đứng đầu đại lục. Có cảm giác nhạy cảm, không thể nào ngay cả một người sống trong tầm mắt cũng không phát hiện.

Đây là một người thanh niên. Nhìn nhiều nhất cũng là hơn 20 tuổi. Hắn có khuôn mặt anh tuấn.

Mọi người nhìn cao độ cảnh giác. Người thanh niên cười. Nét cười của hắn vô cùng rực rỡ, tự như anh nắng mùa xuân tháng 3, có thể làm ấm áp đến tận đáy lòng người và tuyệt đối phát sinh ra cảm giác tín nhiệm. Song, vì khóe miệng cười khếch lên, thì lại khiến người cảm thấy người này nội tâm thật sự âm trầm tà ác tới cực điểm. Chỉ nhìn thì sẽ không lạnh mà run.

Đây là cảm giác không có từ nào để nói. Hai loại khí chất cực đoan, mà giống như hỗn hợp hòa trộn với nhau một cách kỳ diệu.

Hắn là một thiên sứ. Đồng thời cũng là một ác ma.

Đây chính là ấn tượng đầu tiên đối với hắn

" Ngươi, ngươi...." Thân thể Ma Thần phát run lên, cũng không biết là sợ hay là phẫn nộ:" ngươi vậy mà lấy thân thể của ta cùng thân thể của Quang Minh thần luyện hóa thành một rồi!"

Lời này vừa nói ra. Mọi người lập tức hiểu đc thân phận của người thanh niên này.

Giáo hoàng!

Từ trước tới nay chưa có phàm nhân có thể tận mắt thấy qua giáo hoàng. Cho nên ai cũng không biết mặt thật của hắn.

Nhưng không có ai nghĩ được. Nhân loại kiêu hùng mạnh mẽ nhất trên lịch sử kia. Tên gia hỏa ngay thần cũng ngấm ngầm mưu tính, lại là một thiên sứ ác ma anh tuấn trẻ tuổi.

Không có khí thế của giáo hoàng, so với thủ hộ kỵ sĩ cũng không bằng. Nếu như không phải khí thế có chút quái dị, giáo hoàng nhìn lên so với người thanh niên khác của đại lục không có gì khác nhau.

Nhưng mà, hắn lại là cùng với mọi người không giống.

Dù là giáo hoàng chỉ là lẻ loi một thân 1 mình. Dù là đối phương hoàng loạt siêu cấp cường giả. Mọi người đều cảm thấy giống như là một bầy thỏ, vây quanh một con hùng sư (sư tử hùng mạnh).

Cách nghĩ này xác thực có chút tự coi nhẹ mình. Nhưng mà, ở trước mặt giáo hoàng, đây chính là cảm giác của mọi người, không muốn thừa nhận nhưng lại không thể không thừa nhận.

Cho nên, ngay cả bọn họ khổ sở lên kế hoạch trong thời gian dài như thế, hy sinh vô số sinh mệnh. Mắt thấy có thể nếm thành quả ngọt ngào rồi, lại vẫn là không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Càng huống chi, giáo hoàng đem thân thể của Quang Minh thần cùng thân thể Ma thần luyện hóa thành một thể, làm cả riêng.

" Nga, đúng vậy. Đây thật sự là một thân thể hoàn mỹ."Giáo hoàng cười nói:"Ma thần điện hạ, ta phải cảm tạ ngươi. Dùng mấy vạn năm công phu vì ta đã tạo ra nó."

"Đi mẹ người!"Nghe lờI châm chọc của giáo. Ma thần nhịn không đc chửi:"Tu tú sẵn tổ (chiếm thân thể của nó), còn không biết xấu hổ, đem thân thể của lão tử trả lại!"

Lại dèn nén.

Trong lòng đã phát nộ, ma thần đã b hướng giáo hoàng chạy nhanh tới, quyền đầu oanh xuất ra. Là Ám hắc chi quyền. Ma thần hiện nay có khả năng thi triển một kỹ năng mạnh nhất.

"Ma thần điện hạ, thật làm cho ta thất vọng. Đã qua trên vạn năm sau, ngươi chỉ còn lại một chút lực lượng như thế này thôi sao?" Giáo hoàng đang nói chuyện dơ ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng bắn ra, ra chỉ không trung bạch quang hiện ra. Tấm màn màu đen đã biến mất.

Chỉ là một ngón tay đã đem Ác hắc chi quyền phá giải rồi.

Ma thần khó có thể tin nhưng đây lại là sự thật.

"Thấy rồi chứ. Đây chính là uy lực của 2 phó thân thể sau khi dung hợp với nhau?" Giáo hoàng thản nhiên nói:" Mượn nó để trợ giúp. Ta có tính chất của thần ma, tịnh có thể lấy được 2 loại thần cách. Rất nhanh, ta sẽ hàng lâm Thất lạc địa lục, tiếp nhận quỳ lễ Ma tộc cùng thần cách của Ma tộc. Thần cách của Nhân loại cùng Ma tộc kết hợp. Giao phó lực lượng của ta thậm chí có thể khiến Tạp Địch đại lục cùng Thất lạc đại lục bị ngăn cách lại một lần ữa tương liên đứng lên. Nhân loạI cùng ma tộc lại một lần nữa sinh hoạt ở trên cùng một phiến đại lục. Thực hiện sự thống nhất chân chính. Nga, kế hoạch vĩ đại cỡ nào! Ta đã không thể chờ đợi được làm cho nó trở thành thực tế rồi. Đến lúc đó ta giả trang là thần cộng đồng của bọn họ. Vị thần chân chính vĩ đại nhất trên lịch sử!"

Ma Thần cười to nói:"Thần, ngươi dám tự xưng thân?Đừng có quên, ngươi cũng là một tên do thàna sáng tạo ra. Ngươi chính là một kẻ đáng thương. ha ha ha..."

Bạch quang lại chợ lé. Ma thần đại chùy trọng kích như vô hình, bay ngược ra trên mấy chục thước, máu tươi phun điên cuồng.

"Đáng thương?"Giáo hoàng khinh thường nói:" Xin chú ý lời nói của ngươi. Ma thần điện hạ, nhìn tình huống hiện tại. Ai mới là kẻ đáng thương? Ta nhớ có nói qua một câu:' Quyền đầu (Nắm đấm) của ai cứng, người đó có chân lý '. Rất hiển nhiên, ta bây giờ mới là chúa tể của thế giới này. Thần vĩ đại, chỉ có ta mới có năng lực thay đổi hết thảy thế gian! "

Chỉ là một cái đối mặt. Tay của giáo hoàng cũng chưa động. Ma thần tựu như bị đánh trúng hộc máu, lực lượng thật đáng sợ!

Mọi người tận đáy lòng phát lạnh. Nhưng bọn họ đã không thể lùi bước rồi. Đây là con đường không thể quay đầu lại.

Hơn mười vị cao thủ trước mặt cùng đồng thời phát ra công kích. Toàn bộ đều là đắc ý kỹ năng mạnh nhất. Hiện tại đều dùng trên thân một người.

Nga, có lẽ không thể đem hắn xưng là ngườI nữa. Bởi vì giáo hoàng xác thực cùng thần có năng lực giống nhau.

Bạch quang liêm thiểm, tất cả mọi người đều đã thổ huyết bay ngược. Tất cả cường giả liên thủ toàn lực công kích, vô luận chung cực, ma pháp kỹ năng, hoặc là lĩnh vực đều không chống cự được một ngón trỏ của giáo hoàng. Quang Minh chi lực cảu Giáo hoàng, tựa hồ coi thường tất cả.

Số cường giả kia đang định xuất chiêu cũng đều hít một hơi lạnh. Bọn họ đang do dự.

Đây là lực lượng khủng bố gì. Lực lượng áp đảo.

" Ở trước mặt thần. Các ngươi thật sự quá nhỏ bé."

Mọi người trong lòng dâng lên cảm giác tuyệt vọng. Cho dù có thể lật đổ mười cái, trăm cái thánh điện. Bọn họ cũng vô pháp đánh bại giáo hoàng.

Chỉ là 1 cái đối mặt. Tin tưởng của mọi người liền rơi xuống vực sâu khong đáy. Bọn họ đều là đại lục tối cường giả, tịnh không thiếu dũng khí, đáng tiếc chênh lệnh thực sự quá lớn. Một đám kiến, muốn đánh ngã một con voi, quả thực là một ý nghĩ viển vông (hão huyền)

Khắc lạp Khắc nhìn 2 tay đang run rẩy của mình, mất hết can đản. Sau khi hắn " thức tỉnh", mục tiêu duy nhất trong lòng đang nghĩ chính là giết chết giáo hoàng. Đem thàn từ trong phong ấn thức tỉnh. Vì thế, hắn thậm chí không tiếc giết chết thê tử tâm ái làm bàn đạp. Bao trùm kế hoạch sinh mệnh cùng thân tình. Nhưng mẹ nó, là làm ra trò cười hết sức nhàm chán.

Buồn cười, thực sự là quá buồn cười! Khắp Lạp Khắc rất muốn cười nhưng hăn lại cười không nổi.

Nếu như đây là một trò hề đáng chết, vậy thì cái chết của thê tử, chẳng lẽ không phải cũng là vô vị sao?

Ha ha, ta bỏ quên người quan trọng nhất trong đời. Bị con cái ruột hận cả đời. Đây đều là vì cái gì?

"Đồ khốn, chết đi cho ta!" Khắp Lạp Khắc tình trạng nhảy dựng lên điên cuồng. Tay cầm hé ra Khắc Bài hướng giáo hoàng chém tới.

Ở lực lượng tuyệt đối chênh lệch trước mặt. Phẫn nộ là không có một chút giúp đỡ nào. Bạch quang chớp động, Khắc Lạp Khắc lại bị văng ra. Lúc này thương thế của hắn không nhẹ, ngay cả phi hành cũng không thể thực hiện được, ở giữa không trung rơi thẳng tắp xuống.

La Thi Mị biến sắc, đang muốn ra động tác, chỉ thấy bạch quang chớp động. Lúc này giáo hoàng cũng không phải bỏ đá xuốn giếng. Bởi vì phiến bạch quang kia đã đem Khắp Lạp Khắc nâng lên.

Giáo hoàng thản nhiên nói:"Áo Địch Tư, phản đồ của thánh điện. Thần sứ rơi xuống, nhưng mà, ta, có thể dung nạp toàn bộ thần. Có thể bỏ qua tội ác của ngươi, đồng dạng, còn có bọn ngươi, số người bị tà ác hấp dẫn mà sa đọa này. Chỉ cần dưng cương trước bờ vực, Quang minh sẽ đem cho các ngươi chỉ dẫn, từ hải dương mê thất trở lại bờ bên kia."

Âm thanh của giáo hoàng tràn đầy từ tính, tịnh khiến tất cả tâm tình quái lạ của mọi người an lòng. trong lúc nhất thời đã làm mất đi tinh thần chiến đấu. Cùn tiến hành suy nghĩ lại chuyện đã qua.

Giáo haongf thực sự khoan hồng độ lượng như thế, nhân từ như thế, cho dù thánh điện bị hủy, mà cũng có thể bỏ qua chuyện cũ?

Lấy lực lượng của hắn, vừa rồi hoàn tàm có thể làm rơi mấy người, nhưng lại không có, người vây công hắn toàn bộ chỉ thụ thương mà thôi, không có lấy một người tử vong. Toàn bộ chỉ là bị thương nhẹ mà thôi, ngay cả Khắc Lạp Khắc phản bội thánh điện cũng được hắn đích thân xuất thủ cứu giúp.

Giáo Hoàng chính là trác trời thương dân, có thần trí tuệ tồn tại như nhau?

Hành động của hắn, chính là mọi người hiểu sai.

Chúng ta, căn bản là không nên phản thánh điện.

Liên tiếp các vấn đề tràn ngập trong não của mọi người. Giáo hoàng lại nói:" Đến đây đi, một lần nữa đầu nhập hoài bão của thánh điện, chỉ cần tiêu diệt căn bản của tà ác. Tội ác của các ngươi sẽ có thể toàn thàn tẩy thoát."

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người không hẹn mà hợp ở trên người Ma thần. Sát khí từ đáy lòng dâng lên. Điều này khiến ma thần nhất thời cảm thấy không ổn.

"Đừng nghe lời hắn. Đây là thần hoặc. Ngay từ khi bắt đầu chiến đấu. Hắn đã dùng đấu chí thần hoặc suy yếu hoàn mỹ!"Thuần Vu mở miệng, lời của hắn giống cảnh báo như vậy, từng chữ từng chữ đập vào trong lòng mọi người. Nhất thời thanh tỉnh không ít, âm thầm kinh ngạc mớI vừa rồi có những ý tưởng kì quái như thế.

Thần hoặc, đây là một loại tinh thần công kích của Thần thuật, sẽ không tạo thành tổn thương trực tiếp, nhưng lại có thể lay động bị hoặc người tín nhiệm cùng lập trường. Bởi vì nó nhằm vào sơ hở trong lòng mà phát. Cho nên không thể tìm ra, hơn nữa khó có thể phá giải. Chính là mọi người dc Thuần Vu cảnh thế chi âm tương trợ mà thanh tỉnh. Nếu như hỏi trong lòng vô pháp cởi bỏ, cũng khó bạo loạn, ngược lại quay súng bắn về quân mình.

Cho nên Thuần Vu vẫn phải chuẩn bị lý do thoái thác càng nhiều:" Các ngươi thật sự tưởng rằng hắn là thần nhân hậu sao? Hắc hắc, sai rồi. Ta tịnh không phải không muốn giết chúng ta, ngược lại còn hận không thể lập tức đem chúng ta mỗi người giết chết, nhưng mà hắn làm không được. Bởi vì thần khu của hắn vẫn chưa hoàn toàn dung hợp."

Lời này vừa nói ra, cảm xúc quần chúng hồ lên. Đồng tử Giáo hoàng, thoáng cái rụt lại đứng lên.

"Quang Minh, Hắc Ám là 2 loại đi cùng lực lượng cực đoan. Vì 2 loại lực lượng này rèn tạo thân thể mà thành thủy hỏa bất dung, muốn đem bọn nó hoàn mỹ dung hợp cùng nhau. Đây thật không phải là việc làm dễ dàng. Nói khong chừn còn có thể khiến cho bài xích phản ứng, có tính chất rất lớn."Thuần Vu tiếp tục chậm rãi mà nói:"Lực lượng sử dụng càng mạnh, tỷ lệ lại càng lớn

. Có lẽ, người có thể mạo hiểm nguy hiểm bài xích để giết chết mấy người trong chúng ta. Nhưng thế ắt sẽ khiến cho nhiều người tức giận, lúc đó mọi người quần công, mà ngươi sử dụng lực lượng quá độ thì sẽ rất phiền toái rồi. Ta cơ hồ có thể kết luận, trong phạm vi an toàn. Ngươi có thể lợi dụng, vẻn vẻn một ngón tay phó thần khi mà thôi.

Cho nên, ngươi phải giả bộ một ý chí, cử chỉ bao dung vạn vật. Cũng kích động chúng ta tự giết lẫn nhau. Giáo hoàng nhân từ điện hạ, ta nói có đúng không?"

Không đợi giáo hoàng trả lời, Thuần Vu lại nói:" Ngươi đã thương tiếc mỗi sinh mệnh như thế, ngay cả chúng ta, số dị đoan đáng ghét này mà cũ có thể bỏ qua. Vậy tại sao không lộ diện sớm hơn để cứu vớt nhóm thủ vệ thánh điện trung thành của người đây?Bởi vì ngươi lo lắng sự bài xích của thần khu, cho nên không đến thời điểm cuối cùng, ngươi sẽ không xuât hiện, cho dù là các dũng sĩ trung thành chết hết cũng được."

Không hổ là thần thức tối vi duệ. Mỗi câu của Thần Vu đều nói đến trọng điểm. Mọi người như ở trong mộng mới tỉnh.

"Đừng quên, Thánh điện thông qua các thủ đoạn âm hiểm, muốn đuổi tận giết tuyệ chúng ta. Đây là gián tiếp phản ánh cách làm của giáo hoàng. Mà Ma thần điện hạ đã kiến lập nhiều thần thệ. Hắn không thể nào đi ngược lại được. Hắn chính là đồng bọn trung thành của chúng ta! Các vị, sao các ngươi phải tin tưởng một tên ngụy quân tử chứ, vẫn là đồng bọn có thần thệ ước bó buộc?

Đương nhiên, thật rất rõ ràng.

" Giáo hoàng điện hạ. Ngươi là một con mãng khẩu vị rất lớn, vọng tưởng đem voi nuốt xuống. Đừng quên, có đôi khi, cách làm này sẽ khiến tự mình tắc nghẹn à."

Thuần Vu còn nhắn nhủ ra một ý nghĩa, chặn đánh ngã giáo hoàng đang bị bài xích khó khăn. Bây giờ chính là cơ hội rất tốt.

Còn chờ cái gì đây?

Giáo hoàng trong mắt hàn quang chợp lóe. Đúng vậy, hắn quả thật có lời khó nói. Lúc này mới phô trương thanh thế, hy vọng mê hoặc mọi người iến thành nội đấu, mượn đao giết người. Cuối cùng mới thu thạp tàn cục, đang tiếc bị Thuần Vu vạch trần.

Thế thì cũng không cần giả mù sa mưa, vờ vĩnh bộ dạng từ bi nữa.

Giáo hoàng ngón trỏ một điểm, bạch quang liền đem ma pháp sư trái tim đục lỗ ở đằng xa niệm tụng chú ngữ chuẩn bị ma ma kĩ. Xé vỡ trên da dê trên người hắn. Nội tâm am hiểm cũng đều bại lộ.

Hành động này đang diệt trừ cường dịch đồng thời cũng đang thị uy:Ai lên trước, thì người đó sẽ chết trước!

Nhưng hắn lại khơi dậy sự phẫn nộ của mọi người. Một đường đi đến tận hôm nay, tất cả mọi người đều sớm đã đem cái chết vứt ở đằng sau rồi.

Mấy vị cường giả Hạ Hầu gia tộc nuốt vào 2 khỏa (viên) bệnh độc chi hoàn. Chỉ có bất diệt khu của bọn họ mới có thể tiếp nhận bện độc kích thích của ha dọ. Tuy là như vậy cũng làm cực hạn tăng lên, thân thể căng ra chặt chặt, tùy thời đều có thể tự bảo vệ mình trong phạm vi hẹp.

Hóa thân tử sắc(màu tím) điện quang, từ ngay chính mặt đồng thời bổ về phía giáo hoàng không gian. Hợp kích kỹ Bôn lôi vô giới quyền-sấm đánh vỡ không gian. Siêu cường kỹ năng ngay cả hoàn mỹ không gian cũng có thể đánh vỡ.

Lúc này một đạo kiếm khí cự đạI lại từ phía sau lưng đánh tới, Vẫn là hợp kích kỹ của mấy người Hiên Viên gia tộc – Thiên Kiếm.

Một bát đầu cự mãng thật lớn tự giương miệng máu, từ dưới chân Giáo hoàng cắn. Hợp kích Bát kỳ chi kiếm của Hách Liên gia tộc – Bát kỳ kiếm trong kiếm. Từng cái đầu rắn đều là bát kỳ chi kiếm từng một người biến ảo là đến.

Hoa Nhi bạch sắc từ trên đầu Giáo hoàng điểm hạ xuống – Hỏa chủng (ngòi lửa)

Đông Phương gia tộc mãn thiên tinh đấu khí vô số ám khí thôi phát theo bốn phương tám hướng tập tới. Tứ phương mục đã trận hiệp của Gia Cát gia tộc trợ giúp, cùng với thần mộc đấu khí thẩm thấu lực trứ danh thêm vào trong ám khí. Uy lực tăng cường hơn gấp 4 lần. Mặt khác, cường giả Nghịch Thiên giáo cũng đều phóng ra viễn trình kỹ năng (kỹ năng phóng xa).

Công kích từng đợt rồi lại từng che kín không kẽ hở, tiếng nổ mạnh vang vọng khắp bầu trời. Vô số kỹ năng va chạm mãnh liệt phát ra dòng khí, thậm chí hình thành từng đạo long quyền phong thô to. Bị một vị cường giả phong hệ dẫn thành mình dùng, lại công kích hướng giáo hoàng, một chút lực lượng cũng không lãng phí.

Tại đây không có sự khác biệt, xa lân chiến cao mật độ, chính là giáo hoàng cũng vô lực phản kích. Ngón tay hắn điểm điểm. Lần này vẫn là điểm lên trên người mình.

Một tầng bọt khí theo bên ngoài thân hiện ra--- Hoàn mỹ phòng ngự!

Hoàn mỹ phòng ngựcủa Hoàng Y giáo chủ. Nga, xác thực có chút nói Thần thuật này cũng là Giáo hoàng dạy cho Hoàng Y Giáo chủ.

Thuần Vu đoán không có sai. Vừa nãy giáo hoàng chỉ là ngoài mạnh trong yếu, Mạnh mẽ thi lực thị uy. Trên thực tế hắn cũng có khổ tự mình biết. Nếu như quá độ tiêu hao có thể sử dụng lực lượng, đến lúc đó thì sẽ rất phiền toái.

Mọi người tịnh khong vì hoàn mỹ phòng ngữ của Giáo hoàng mà dừng lại công kích. Nếu khiến giáo hoàng có cơ hội thở dốc, bản thân bên này thì bất cứ lúc nào cũng có người hy sinh.

Hoàn mỹ phòng ngự cũng là cần hao tổn rất lớn lực lượng. Vậy thì xem ai có thể chống đỡ được lâu hơn. Có thể luân phiên ra trận.

Xa luân chiến tuy rằng rất vô sỉ, nhưng luôn luôn hữu hiệu. Gáo hoàng chỉ có thể vất va chống đỡ. Thế này không biết qua được bao lâu. Mọi người cảm giác lực lượng trên người bắt đầu thựt lùi, không khỏi lấy làm kinh hãi.

Hiệu quả của Bệnh độc sắp hết rồi!

Cắn cứ vào kinh nghiệm. Thời gian duy trì nhiều nhất cũng chỉ khoảng còn nửa giờ. Tận lực bồi tiếp sẽ là hôn mê, đến lúc đó mọi người đều sẽ hoàn toàn đánh mất lực lượng, so vớI người bình thường còn không bằng. Có thể nói là để mặc người chém giết rồi.

May mắn là, lúc này tầng bọt khí đang bảo hộ Giáo Hoàng kia đã xuất hiện vết rách, sau đó thì " Đinh " vỡ vụn.

Mọi người hết sức vui mừng. Không cần tiến hành xa luân chiến. Tâm có sự cộng hưởng đồng thời rat ay.

Đủ mọi màu sắc đầy trời. Thiên hình vạn trạng, thuộc tính kỹ năng không đồng nhất đồng thời đem Giáo hoàng nuốt sống, ngay cả thân hình của hắn cũng không thấy nữa.

Bạch quang bỗng nhiên phát sáng. Đem tất cả kỹ năng cùng lúc phá hủy. Mọi cường giả bị song xung kích đánh bật bay đi. Trong đó 6 vị vì lực lượng suy thoái không thể bảo vệ mình, thậm chi còn bị bạch quang xuyên qua, chết bất đắc kỳ tử ngay đương trường.

Mọi người không khỏi hoảng sự. Giáo hoàng vẫn còn lực lượng mạnh mẽ như thế sao?

Bạch quang tản ra, chỉ thấy giáo hoàng ngang nhiên mà đứng. Đem mọi hợp lực của chúng cường giả một kích phá giả. Còn ở đương trường đồ giết chết 6 người, là nắm tay(quyền đầu) của hắn.

Thuần Vu không phải đã nói, Giáo hoàng chỉ có thể một ngón tay thần thu sao?

Lúc này mọi người phát hiện. Tay phải của Giáo hoàng hơi hơi run rẩy đứng lên, không thể khống chế mà run rẩy. Không biết là cảm giác sai hay là nguyên nhân khác, còn xuất hiện một cái bóng. Chợt nhìn lại, tại bên ngoài nắm tay của giáo hoàng, còn có một nắm tay khác. Hai người chồng lên nhau đứng đậy, sinh ra hiện tượng giả tạo kỳ dị.

Cái bóng từ nắm tay lan tràn, tới cánh tay, bả vai, ngực, lưng, eo, chân đùi. Toàn thân mỗi chỗ....

Cái này hiển nhiên không phải là giáo hoàng đang thi triển báo trước thần thuật gì. Bởi vì bộ dạng hắn có vẻ rất thống khổ. Da thịt trên mày thậm chí còn vặn vẹo. Không trung phát ra tiếng gầm thét giống như của dã thú, mà diện mạo của hắn cũng phút chốt đã xảy ra biến hóa. Đột nhiên thánh khiết, đột nhiên tà ác, hai khổ diện mạo luân phiên lặp lại.

Cơ hội tốt.

Hai bóng người đồng thời chạy trốn ra ngoài. Trong đó một vị là Ma Thần, vị còn lại là cho tới nay vẫn ẩn nhẫn bất động, bảo tồn thực lực, Thuần Vu.

Bọn họ chờ đợi chính là thời khắc này.

Bài xích, rốt cuộc cũng đã xuất hiện.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-255)