← Ch.082 | Ch.084 → |
Đột nhiên hết mắc tiểu, cảnh vật trước mắt đột nhiên dần dần mơ hồ sau đó rõ ràng hơn.
Nhà vệ sinh vẫn là nhà vệ sinh nhưng cấu tạo có chút khác nhau, mọi người đều biết nam nữ có kết cấu không giống như nên nhà vệ sinh cũng có khác biệt, Nhà vệ sinh của nam cơ bản chính là một rãnh dài, nhưng nữ nhân thì rụt rè hơn, vả lại mỗi tháng đều có một lần không tiện, vì vậy nên được chia thành nhiều gian nhỏ.
Mà nơi này rõ ràng chính là nhà vệ sinh 'NỮ'.
Chỉ có thể nói là mình bị hoa mắt, Cổ Diêu không thể tin được vuốt vuốt mắt, chỉ tiếc là có vuốt thế nào thì đây cũng không phải là nhà vệ sinh nam, không có rãnh dài quen thuộc, chỉ có một gian phòng vệ sinh nhỏ với cánh cửa.
Chuyện này không có khả năng! Lúc vào đã nhìn rất là rõ ràng, Cổ Diêu xác định rõ ràng là có dấu hiệu nam nhân bên này, hơn nữa khi vào cũng thấy thiết bị như trong nhà vệ sinh nam, sao chỉ trong thoáng chốc đã thay đổi?
Cổ Diêu đầy bụng nghi vấn nhưng sự thật trước mắt làm cho hắn không thể không tin. Hơn nữa chết ở chỗ, khi nãy mình đứng ở chính giữa nhà vệ sinh, móc tiểu gia hỏa kia ra, lắc lư lắc lư liên tục nữa chứ.
Mấy vị nữ học viên đứng đó không xa, tiếng thét chói tai chính là từ trong miệng của các nàng phát ra, các cô gái này có các phản ứng không đồng nhất, cơ hồ theo tiềm thức mà dùng tay che đôi mắt lại, đương nhiên cũng có một số cá biệt, có lòng hiếu kỳ nên các ngón tay đang khép cũng hé ra một chút.
"Hả!" tiếng thét chói tai kia chính là từ một học viên vừa đi ra từ một gian phòng, vị nữ học viên này có một mái tóc dài màu đỏ, vâng đó chính là Đông Phương Lộ.
Trong thời gian ngắn ngủi, Đông Phương Lộ nhanh chóng phát hiện ra nhà vệ sinh nữ có điểm khác thường.
Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, chính là tên tiểu tử thúi tháng trước trong thư viện mắng mình là nội tiết mất cân đối, kinh nguyệt thất thường!
Ngay cả vào trong nhà vệ sinh nữ mà cũng gặp hắn, thế giới này quả thật là điên cuồng rồi!
Cổ Diêu như trong mộng mới tỉnh, luống cuống đem tiểu gia hỏa kia trở về quân, "Dục Tốc Tắc Bất Đạt" đạo lý này lúc này đã có nghiệm chứng, Cổ Diêu làm đến mấy lần mới có thể thành công.
Vô luận là ai thì trong tình huống này cũng sẽ dễ dàng nhìn xuống vật khác thường bị lộ ra trên người Cổ Diêu, Đông Phương Lộ cũng không ngoại lệ, nhất thời nổi giận.
Quá ghê tởm, đúng là quá ghê tởm, tên tiểu tử thúi này!
"ack, các người nghe ta giải thích!" Cổ Diêu muốn giải thích nhưng lại không biết phải nói sao.
Tính tình như hỏa của Đông Phương Lộ không phải giống như các cô gái bình thường, trước tiên hành động của nàng không phải là dùng tay che đôi mắt lại mà là xuất ra vài đạo phi phiêu:"Giải thích cái rắm, lưu manh, ta thiến mi!"
Ám khí vừa bay ra, Đông Phương Lộ lập tức hối hận, lúc đó nàng đang thịnh nộ nên lực đạo không thể nhẹ được.
Mà tên tiểu tử thúi kia chỉ là một học viên bình thường mà thôi, với công kích như thế thì khó có khả năng mà tiếp được, vô vọng rồi, mặc dù hắn ghê tởm cực điểm nhưng cũng không đến nổi phải bị mất mạng. Hơn nữa nếu như trong lúc tánh mạng bị uy hiếp hắn liều mạng né tránh hoặc ngăn cản, nhiều khi ám khí sẽ gây thương tổn đến cho các nữ sinh khác.
Ý nghĩ này chớp qua trong đầu Đông Phương Lộ, nhưng ám khí đã phóng ra, Đông Phương Lộ cho dù có hối hận cũng không kịp.
Mang theo thanh âm bén nhón, từ nhiều góc độ khác nhau bay đến bao vây toàn thân Cổ Diêu.
Đối với các ám khí sắc bén, song thủ Cổ Diêu hư hoảng, vài đóa hoa xinh đẹp hiện ra trong không trung. Những đóa hoa này đều là màu đen.
Mỗi phi phiêu tựa trúng vào một đóa hoa, sau khi tiếp xúc thì các phi phiêu đồng thời thay đổi quỷ đạo, nhịp nhàng ghim vào tường.
"Ách?"
Những phi phiêu này vốn là do Đông Phương Lộ dùng Loa Toàn Kích trong Thiên Tinh đấu khí của gia tộc phát ra, có lực xuyên thấu cường đại, ban đầu nàng còn lo lắng rằng nếu Cổ Diêu không chết cũng trọng thương, không thể ngờ là hắn có thể dễ dàng tiếp được. Hơn nữa chiêu thức kia vô cùng xinh đẹp, dưới nhãn quang của một đại hành gia về ám khí thì đó chính là một thủ pháp ảo diệu.
Ngạc nhiên hơn chính là các phi phiêu ghim trên tường dọc theo một hàng, khoảng cách đều nhau, lần này là đến phiên Đông Phương Lộ kinh ngạc, nàng không thể nào tin được, tên ma cà bong này ngay cả việc cất tiểu JJ vào quần cũng phải làm đến mấy lần mới xong mà có thể linh hoạt như thế.
Chẳng lẽ tiểu tử thúi này không phải là một tên Trang B mà là một cao thủ thâm tang bất lộ?
Chiêu thức vừa rồi vốn là do Ngả Mã dạy, có một cái tên dễ nghe – Ám Lưu Phất Hoa Thủ.
Ám khí chính là một trong các kỹ năng bắt buộc phải học vủa thích khách, bản thân lại là một người đứng ở trong thứ bậc cao nhất của chức nghiệp, Ngả Mã dĩ nhiên phải là một siêu cao thủ sử dụng ám khí, nên dĩ nhiên kỹ năng phá giải ám khí cũng thế.
Ám Lưu Phất Hoa Thủ, chính là một loại thủ pháp phá giải ám khí cao minh, là một trong các tuyệt kỹ đắc ý của Ngả Mã.
Mặc dù biểu hiện không thân thiện, nhưng đều là do ân oán trước kia với Tiêu Dao Môn, dù sao đi nữa thì nàng cũng chính là sư mẫu của Cổ Diêu nên không thể đối với đồ nhi của Philip quá lạnh nhạt được. Vì vậy trong thời gian ở lại thánh vực nàng cũng chỉ điểm cho Cổ Diêu một chút, đó chính là Ám Lưu Phất Hoa Thủ.
Kỹ năng sử dụng ám khí và phá giải ám khí cân nhất chính là đấu khí có tính chất linh hoạt, mỗi một thích khách phải có một loại đấu khí linh hoạt và đôi tay khéo léo.
Hai điều kiện này Cổ Diêu đều có đủ, dù sao hắn cũng là môn hạ Tiêu Dao, đạo tặc thì dĩ nhiên phải có đôi tay khéo léo và đấu khí linh hoạt rồi, nên ở nhiều khía cạnh cũng không khác thích khách. Nhưng tính chất linh hoạt của đấu khí của Cổ Diêu nằm ngoại ý liệu của Ngả Mã, hắn học tập Ám Lưu Phất Hoa Thủ vô cùng dễ dàng và nhanh chóng, chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi mà hắn đã có thể am hiểu kỹ càng.
Ở trong phòng cơ quan huấn luyện phòng ngự, Cổ Diêu phải tiếp nhận công kích bằng ám khí. Bởi vậy chiêu thức này của Cổ Diêu càng được thêm thuần thục, lần này không tự chủ mà dùng đến nó.
Sau khi phá giải ám khí Cổ Diêu liền tức tốc chạy đến cánh cửa rồi phi thân bỏ chạy.
Mà phía sau thì truyền đến một chuỗi tiếng mắng của các nữ sinh.
"Lưu Manh!"
"Vô Lại!"
"Đê Tiện!"
"Hạ Lưu!"
Mà lúc này Cổ Diêu đang chạy trối chết lại khóc không ra nước mắt, chuyện phát sinh cho đến bây giờ hắn vẫn còn chưa hiểu gì.
!@#$%^&, Cuối cùng là có gì xảy ra?
← Ch. 082 | Ch. 084 → |