← Ch.083 | Ch.085 → |
Chuyện tốt không ra cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm.
Cổ Diêu đã trở thành danh nhân của thần thánh học viện, nhưng chỉ tiếc là xú danh.
Sự náo nhiệt của lần vào nhầm nhà vệ sinh này còn muốn hơn cả chuyện Đoan Mộc Tình và Đông Phương Lộ là nữ đồng.
Trong đó nam diễn viên chính, Cổ Diêu ban chin tự do hệ năm nhất, bị xem như là một người có tâm xí cực kỳ đen tối, bỉ ổi, hạ lưu, lại có sở thích vô cùng kỳ quái, thích đứng trước mặt nữ nhân vuốt ve tiểu đệ đệ của mình và uốn éo vặn vẹo đến khi đạt được khoái cảm.
Trong lúc nhất thời cả thần thánh học viện lòng người hoang mang, rất nhiều nữ sinh không dám vào nhà vệ sinh công cộng.
"Đại ca, lão tam, tin ta đi, ta quả thật là nhìn rất rõ ràng, tuyệt đối không thể nào nhầm lẫn được, ta thề, ta không hề cố ý!"
Cổ Diêu bây giờ mới hiểu cái gì là Khiếu Tố Bách Khẩu Mạc Biện, cho dù nói thế nào cũng chẳng ai tin, nhưng chuyện như thế thì ngay cả bản thân Cổ Diêu cũng cảm thấy có chút hoài nghi, lúc ấy chính mình có phải là trúng tà hay không?
Hạ Hầu Cẩn cùng Tạp La cố gắng nhịn cười, vô cùng thống khổ, cả người run run lên.
"Được rồi, ta tin!" Hạ Hầu Cẩn vất vả lắm mới nhịn cười được, lập tức làm chuyện quan trọng nhất chính là an ủi Cổ Diêu.
Hắn nói cũng không phải là chỉ để an ủi Cổ Diêu mà là thật tâm.
Lão nhị trong khoảng thời gian này hồn phách đâu đâu, thường xuyên tiếp xúc thân mật với các đại thụ, nên xem ra việc hắn đi đến chỗ nào hắn cũng khó mà biết được, chỉ tiếc là vận khí hắn quá kém, cho dù là có té hố hay té ao gì đó thì còn đỡ, không ngờ lại đi vào ngay nhà vệ sinh nữ, có chết không chứ!
Càng xui xẻo hơn chính là trong số nữ nhân ở trong nhà vệ sinh lúc đó có cả Đông Phương Lộ, với hỏa tính của nữ tử kia, lão nhị không bị đánh cho tàn phế, mà có thể nguyên vẹn trở về đến túc là đã là may mắn lắm rồi!
Tạp La nghiêm túc nói:"Đúng, ta cũng tin ngươi chỉ là thích 'Khổ Dâm' chút thôi chứ không phải là loại người thích phô bày chỗ kín!"
"Cám ơn, đại ca, lão tam, vẫn là các người tốt nhất!" Cổ Diêu cảm kích đến rơi nước mắt nắm chặt tay hai người, sau đó đột nhiên hắn nhớ đến gì đó:"Ặc, Lão Tam ngươi nói Khổ dâm gì?"
"ặc, à, ta chợt nhớ là còn có thí nghiệm muốn làm ..." nói xong liền chuồn mất, luyện kim thuật sư luôn dễ tìm được lý do để chuồn, "Thí Nghiệm" danh từ này chính là lý do vạn năng.
Hạ Hầu Cẩn vội ho một tiếng nói:"Lão Nhị, ta nói này, ngươi không nên tiếp tục như thế nữa, lần này đi nhầm vào nhà vệ sinh nữ, lần sau không chừng sẽ đi vào phòng của lão vu bà, hậu quả lúc đó không thể tưởng tượng nổi, nên nghỉ ngơi nhiều một chút đi!"
Cổ Diêu bất đắc dĩ nói:"Uh, ta biết rồi!" có lẽ là do thân thể vô cùng mệt mỏi nên sinh ra ảo giác, nên thế mới đi nhầm vào nhà vệ sinh nữ. Đây xem ra là giải thích duy nhất rồi.
Ai, xem ra tốt hơn là nên ngủ một ngày để bảo dưỡng tinh thần.
Trên người đã mang xú danh thế này thì sao mà đối diện với đạo sư, đồng học, còn có Đan Đan với những người trong học viện đây? Cổ Diêu ngẫm lại thì cảm thấy vô cùng đau đầu.
Chính vào lúc này, tiếng chuông cửa vang lên.
Cổ Diêu ở gần cửa nên đi lại mở cửa, một tên mỏ nhọn tai khỉ, trên môi lại có hai cái râu dê, tướng mạo cực kỳ đê tiện và bỉ ổi đang dáo dác dò xét:"Xin hỏi, có phải là Cổ Diêu đồng học?"
"Oh, chính là ta." Cổ Diêu cảm thấy kỳ quái, hắn hình như chưa gặp qua người này.
Nam sinh trông có vẻ đê tiện kia hai mắt phát sáng:"Xin chào Cổ Diêu đồng học, ta là học viên năm ba triệu hoán hệ, rất vui được gặp ngươi!"
Cổ Diêu cau mày nói:"Có chuyện gì không?"
Hắn xoa xoa tay:"Là như thế này, ta và ngươi có cùng sở thích, nhưng chỉ có điều là ta đã đến thần thánh học viện được ba năm rồi mà vẫn không dám làm, mà ngươi lại có dũng khí làm được chuyện đó, nhất là trước mặt của cán bộ tổ chức nữ quyền Đông Phương Lộ, thật sự là quá can đảm, ta đối với ngươi vô cùng khâm phục, có thể nói là cuồn cuộn như nước song, lien miên không dứt, lại như hoàng hà dâng tràn, Cổ Diêu đồng học xin hỏi ngươi làm cách nào để vượt qua chướng ngại của tâm lý vậy? Hay là chúng ta cùng ngồi xuống trao đổi một chút!"
Chờ hắn nói xong, sắc mặt của Cổ Diêu đã hoàn toàn xanh mét, "Bịch" cánh cửa hoàn toàn khép lại:"Biến, cách xa lão tử một chút!"
Tên kia đứng ngoài cửa lẩm bẩm:"Cái gì vậy, trao đổi một chút đối với song phương đều có lợi mà, ay, chẳng lẽ Cổ Diêu đồng học đang khảo nghiệm tính kiên nhẫn của ta? Có lẽ đây cũng là một cách nâng cao dũng khí, nếu như chỉ bị cự tuyệt thôi mà đã sợ mất thể diện rồi thì làm sao có thể đạt đến cảnh giới tuyệt đỉnh 'Đại Sơn Băng Vu Nhãn Tiền, Ngã Tự Ngật Nhiên Lộ J' như Cổ Diêu đồng học đây, nhất định là thế rồi, Cổ Diêu đồng học đang truyền thụ kinh nghiệm quý báu lại cho mình!"
Cổ Diêu sa sút tinh thần quay lại chỗ ngồi, đột nhiên quay sang Hạ Hầu Cẩn hỏi:"ĐÚng rồi, đại ca, Đông Phương Lộ là người của nữ quyền tổ chức gì gì đó?"
Hạ Hầu Cẩn ngạc nhiên nói:"Đúng vậy, ngươi không biết sao?"
Từ xưa đến nay Tạp Địch đại lục vốn có tư tưởng 'Nam Tôn Nữ Ti', nữ tử không được coi trọng bằng nam, nhưng tử tưởng hiện đại dần dần thay đổi, một bộ phận nữ tử bắt đầu tranh đấu vì quyền lợi, vì thế nên phát sinh một số tổ chức gọi là Tổ Chức Nữ Quyền.
Tổ Chức Nữ Quyền có quy mô không nhỏ, tại thần thánh học viện cũng có một tổ chức như thế, Mặc dù tổ chức này không có được bảo hộ gì nhưng cũng không phải là dễ xem thường được.
"À đúng rồi lão nhị, thiếu chút nữa quên nói cho ngươi, Tổ Chức Nữ Quyền của học viện đối với sự việc lần này của ngươi rất là căm phẫn, tuyên bố muốn chiêm ngưỡng dung nhan của ngươi một tí, bây giờ thế cục đang rất là nguy hiểm, nên tạm thời không ra ngoài, chờ cho tình hình yên ổn một chút!"
"Không phải chứ?" Cổ Diêu trợn to hai mắt:"Đại ca, đừng có dọa người, đệ bị yếu tim!"
Hạ Hầu Cẩn thầm nghĩ nếu như chuyện phát sinh như vậy thì chắc lão tử đi nhảy lầu quá:"Lão Nhị, ta nói thật, tốt nhất là nhẫn nại hai ngày đợi ở trong ký túc xá đi, coi như là nghỉ ngơi, ta sẽ giúp ngươi lấy cơm!"
Xem ra cũng chỉ có như vậy thôi, Cổ Diêu buồn bực trở lại phòng.
Lấy ra Thiên Ma Quyết, Thượng Thiên – Cửu Dương Thần Công đã tu luyện gần hết.
Lẽ ra với sự huyền diệu của bộ kỳ công này thì với nửa học kỳ qua hắn phải có được căn bản trụ cột mới đúng nhưng Cổ Diêu lại phát hiện tiến bộ của hắn vô cùng đáng thương, Cửu Dương Cương Khí vô cùng yếu ớt, đừng nói là Linh Động hoặc là Tiêu Dao Vô Ảnh, ngay cả quan phương đấu khí cũng không bằng, Cổ Diêu vẫn không hiểu tại sao?
Nghi vấn này có lẽ chỉ có Thiên Ma Quyết mới có thể giải được.
Đoạn trung gian giữa Luyện Khí và Kỹ Năng chỉ có vài tờ nhưng trong mục lục lại là một chương độc lập, có thể thấy được tầm quan trọng của nó.
Mà chương này có tên gọi là Sinh Môn
Đó là một danh từ cổ quái, Cổ Diêu tra tư liệu võ học cũng không tìm được thuật ngữ này!
Bên dưới sinh môn chỉ có mười sáu chữ miêu tả:" Sanh Môn Nhất Khải, Cửu Dương Cộng Chấn, Sanh Sanh Bất Tức, Bất Tử Bất Hưu!"
← Ch. 083 | Ch. 085 → |