← Ch.1424 | Ch.1426 → |
Thấy vẻ mặt những Tu la này thành kính, Nhiếp Vân vội vàng tìm một nơi, cũng quỳ xuống, dựng thẳng tai lên, cẩn thận nghe ngóng.
- Vương vĩ đại, con dân thành kính nhất của ngài cầu nguyện ngài, chúng ta bị vây ở dây, giống như dê bò được nuôi dưỡng. Chúng ta có huyết mạch cao quý mà phải thừa nhận chuyện này là sỉ nhục của Tu La nhất tộc chúng ta. Cho nên hôm nay thần dân thành kính nhất của ngài là Cửu Chiết hi vọng ngài có thể ban cho ta lực lượng, để ta thoát khỏi ngục tù...
Cửu Chiết ngẩng đầu nhìn lên trên trời, dùng ngôn ngữ đặc thù kêu lớn từng tiếng.
Lời hắn nói là ngôn ngữ đặc thù của Tu La nhất tộc, sắc bén khó nghe, mang theo hương vị xé rách linh hồn.
Ầm ầm.
Nương theo thanh âm hắn càng ngày càng lớn, có mọt cỗ lực lượng to lớn mà cao ngạo từ trên trời hàng lâm, mang theo một cỗ lực lượng cường đại tới cực điểm khiến cho người ta sợ hãi và thần phục.
Sưu sưu...
Nhiếp Vân lập tức nhìn thấy Tu la sát khí ngập trời dường như gặp được vương giả chính thức, vốn đang rít gào không ngớt trên không trung, lúc này toàn bộ hội tụ lại một chỗ, dịu dàng, ngoan ngoãn như cừu non vậy.
- Thật mạnh.
Thấy một màn như vậy, trong lòng Nhiếp Vân không khỏi ngạc nhiên.
Trước đó khi giao thủ với Nhiếp Đồng, ở Linh giới Tu La sát khí không nhiều lắm, hắn cũng không biết Tu la vương lại có năng lực làm cho sát khí thần phục như vậy.
- Vương vĩ đại nói cho ta biết, bảo chúng ta đợi một đoạn thời gian ngắn. Hiện tại Vương vĩ đại còn có chuyện cần làm, đợi làm xong chuyện Vương sẽ dẫn chúng ta thống trị Linh giới, trở thành chủng tộc cao quý chính thức.
Khí tức vĩ đại hàng lâm, hai mắt Cửu Chiết mê ly, giống như đang tiến hành trao đổi với cỗ ý niệm cường đại kia.
- Vương.
- Vương.
- Vương.
...
Nghe mệnh lệnh Tu La vương truyền lại, rất nhiều Tu La quỳ rạp xuống đất đều hưng phấn lên tiếng rống to, mỗi một người hai mắt đều tràn ngập nóng bỏng, tràn ngập hưng phấn.
Nhìn thấy vẻ mặt đám Tu la này, trái tim Nhiếp Vân dần dần chìm xuống.
Rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao Tu la này lại khiến cho tất cả đại năng Linh giới cảm thấy khủng bố không thôi, đoàn thể bọn họ rắn chắc tới đáng sợ.
Những Tu la này có thể nói cơ hồ đều chưa từng nhìn qua Tu La vương, cũng không biết Tu la vương là gì, càng không nhạn được ân huệ của hắn. Thế nhưng vừa mới nghe thấy Vương giả tái sinh, tất cả đều hưng phấn tới tột đỉnh, có thể nhìn ra lửa nóng trong mắt. Tu La vương chỉ cần nói một câu tuyệt đối có thể khiến cho bọn hắn làm theo, không dám phản kháng.
Thiên phú biến thái, bất tử chi thân, năng lực vượt cấp chiến đấu, hơn nữa lại đoàn kết một lòng... Trên thế giới này sao lại có chủng tộc đáng sợ như vậy cơ chứ?
Ầm ầm.
Cửu Chiết kia truyền lại lệnh của Tu La vương, Tu la sát khí ngập trời dần dần hội tụ, điên cuồng rót vào trong cơ thể hắn.
Dưới những sát khí này rót vào, lực lượng của Cửu Chiết này càng ngày càng mạnh, khí tức càng ngày càng tăng.
- Những Tu la sát khí này hẳn là nghe theo mệnh lệnh của Tu La vương, trợ giúp Cửu Chiết gia tăng thực lực, một khi để cho hắn tấn cấp Tu La hoàng, hoặc là đột phá đạt tới La Tiên cảnh trung kỳ, khi đó ta căn bản không phải là đối thủ.
Nhìn thấy một màn trước mắt, Nhiếp Vân biết rõ tình cảnh nguy cấp.
Tu La đều có năng lực vượt cấp chiến đấu, tuy rằng Cửu Chiết này chỉ có tu vi La Tiên cảnh sơ kỳ, nhưng mà cường giả La Tiên cảnh trung kỳ cũng không phải là đối thủ. Mặc kệ để cho hắn đột phá tiếp, khi đó Nhiếp Vân muốn tiêu diệt, đánh chết hắn sẽ càng khó khăn.
- Không được.
Nghĩ vậy, Nhiếp Vân đứng dậy.
- Cửu Chiết đại nhân, không tốt, cao thủ nhân loại biết chúng ta tế tự Tu la vương cho nên đã giết tới.
Nhảy về phía trước, Nhiếp Vân đi tới trước mặt tế đàn, vội vàng hét lớn.
- Cái gì? Cao thủ nhân loại tới sao?
Đầu Tu La gọi là Cửu Chiết đang tiếp nhận Tu la sát khí tẩm bổ, nghe thấy Nhiếp Vân nói như vậy không khỏi sững sờ, hai mắt đỏ hồng.
- Bọn hắn dám tới thì ta sẽ lấy máu bọn hắn hiến tế Vương vĩ đại.
- Dùgn máu tươi bọn hắn hiến tế Vương vĩ đại.
Những Tu la quỳ rạp xuống đất cũng đồng thời rống lớn.
Tu La là chủng tộc yêu chiến đấu, đối với chiến đầu vô cùng nóng bỏng, tràn ngập nhiệt tình. Nghe thấy có người đánh tới, bọn hắn không những không có khẩn trương sợ hãi mà là hưng phấn.
- Không sai, dùng máu tươi bọn hắn để hiến tế, mau nhìn, bọn hắn ở kia...
Nhiếp Vân cũng lên tiếng rống to, đột nhiên lại hét lên một tiếng, thanh âm chói tai vô cùng.
- Ở đâu?
Nghe thấy hắn nói vậy, tất cả đám Tu la đều nhìn theo phía tay hắn, mà ngay cả Cửu Chiết kia cũng quay đầu nhìn qua.
Tuy nhiên, sau khi xem xét, không trung u ám, cũng không có nửa điểm thân ảnh nào.
- Nhân loại ở đâu?
Cửu Chiế nthướng mày, quay đầu hỏi Nhiếp Vân.
- Ở đây.
Nhiếp Vân thấy đối phương mắc lừa mới hừ lạnh một tiếng, lực lượng toàn thân hội tụ, từng đạo điện mang hùng hậu từ trong cơ thể bắn ra.
Phanh.
Một quyền đánh vào trên người Cửu Chiết.
- Ta chính là nahan loại đến dây giết các ngươi.
Cười lạnh một tiếng, Lôi Đình cửu châu lập tức bộc phát ra, đánh vào ngực Cửu Chiế. t
Phanh.
Ngực của Cửu Chiết lập tức nổ tung, nặng nề ngã, đập vào mặt đất.
Căn cứ vào cấp bậc huyết thống đã biết rõ chỉ số thông minh của Tu La rất cao, dựa theo đạo lý mà nói, bọn hắn không nên bị loại thủ đoạn cấp thấp này của Nhiếp Vân lừa gạt. Sở dĩ mắc lừa, thứ nhất là thiên phú ngụy trang của Nhiếp Vân quá mạnh mẽ, căn bản nhìn không ra dấu vết, thứ hai, bọn hắn vừa mới tiếp thu mệnh lệnh của Tu La Vương, cả đám quá mức hưng phấn, mất đi lòng cảnh giác.
Hơn nữa Nhiếp Vân cẩn thận, chỉ thoáng cái đã bộc phát toàn bộ lực lượng của Lôi Đình Cửu Châu điên cuồng đánh vào trên người Cửu Chiết, chấn vỡ tất cả kinh mạch trên cơ thể của hắn, làm cho đối phương trực tiếp bị mất mạng.
- Hắn là nhân loại!
Nhiếp Vân vừa mới động thủ thì những Tu La khác đều hiểu ra, cả đám cùng kêu lớn, gào thét nhao nhao ra tay.
Trong nháy mắt toàn bộ lực lượng trên tế đàn như cuồng phong bạo vũ đánh úp lại.
- Nếm thử cái này của ta!
Nhiều Tu La đồng thời công kích như vậy, cho dù là cường giả La Tiên cảnh đỉnh phong cũng không ngăn cản nổi, nhưng mà Nhiếp Vân đã sớm có chuẩn bị, cho nên cũng không sợ hãi, Phượng Hoàng chi dực lóe lên, đồng thời tay phải mạnh mẽ vung về phía trước.
← Ch. 1424 | Ch. 1426 → |