Vay nóng Homecredit

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0031

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0031: Lựa chọn công pháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


Nhưng Diệp Bồng Lai laị không thèm liếc hắn nhìn một cái, trực tiếp xoay người hướng về hai vị trưởng lão mà quỳ xuống: "Ngoại tông đệ tử Diệp Bồng Lai, gặp qua hai vị trưởng lão!"

"Hảo, hảo... Hình dạng khí độ đều rất tốt, không hổ là tinh anh đệ tử của Diêp gia ta!" Vị thanh y trưởng lão Diệp Chuẩn tay cầm râu dài, nhìn thân ảnh Diệp Bồng Lai quỳ gối, không khỏi lớn tiếng tán thưởng. Sau đó, ánh mắt vừa chuyển, cười nói: "Bồng Lai, không tồi a, không ngờ đã tiến vào Huyền khí cửu tầng, chỉ sợ người chính là ngoại tông đệ nhất nhân đi sao. Cho dù là ở nội tông, Huyền khí đạt tới tầng thứ chín cũng không còn mấy người!"

Lời vừa nói ra, dưới sân nhất thời ồ lên, tất cả mọi người đều mở to ánh mắt, bất khả tư nghị nhìn về bạch y thanh niên khuôn mặt lãnh tuấn đứng trên đài cao. Hắn, không ngờ đã tiến giai đến Huyền khí cửu tầng, điều này làm sao có thể? Không phải một năm trước hắn mới chỉ là Huyền khí bát tầng cao cấp hay sao? Làm sao có thể nhanh như vậy?

Mà ở giữa sân, kích động sâu nhất, đáy lòng khiếp sợ nhất cũng chính là đám người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Bạch. Diệp Phá nhìn lên thanh niên áo trắng phong tư nhược tuyết (thần thái tự nhiên an nhàn), một cỗ ghen tị nồng đậm dâng lên. Không thể tưởng tượng được chính mình khổ luyện nhiều như vậy, còn không tiếc tiền mua một viên "Tử Cực Hà Xa đan" lúc này mới có thể tiến giai đến Huyền khí bát tầng cap cấp, nghĩ đến việc có thể "ngồi cùng ăn"* với Diệp Bồng Lai, nhưng khi thấy mặt hắn cũng là lúc mình bị tạt vào đầu một gáo nước lạnh. Hắn chẳng những đột phá Huyền khí bát tầng đỉnh phong mà còn tiến giai đến Huyền khí cửu tầng hạ cấp...

Chênh lệch của hai người không phải ngắn lại, mà là lại kéo thêm một bước lớn nữa, sắc mặt của Diệp Phá lần này có thể nghĩ.

Mà Diệp Bạch, trong lòng cũng hơi nhảy lên, hắn đã nhìn thấu được thân thủ và khí thế của Diệp Bồng Lai bất phàm, nhưng lại không nhìn ra Huyền khí tu vi của hắn. Hiện tại mới biết được, nguyên lai hắn cũng đã tiến giai đến Huyền khí cửu tầng, mặc dù chỉ là Huyền khí cửu tầng hạ cấp. Nhưng mình là luân phiên gặp được kỳ ngộ, đối phương lại tự mình tu luyện, loại tốc độ này nghe thật là rợn người, vẻ đắc ý trong lòng liền mau chóng tan biến. Trong lòng Diệp Bạch an tĩnh lại, biết mình không thể xem thường bất cứ đối thủ nào. Luận về thiên phú, Diệp Bạch đã kém hơn so với Diệp Bồng Lai, như thế nào giữ một khoảng cách so với hắn, thậm chí là xa xa dẫn đầu, vậy cũng chỉ có thể không sợ khổ tu luyện mà thôi.

Mà Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, Diệp Bất Phàm ba người cũng đồng dạng là như thế. Nguyên lai bọn họ cho rằng mình tiến một giai là có thể kéo khoảng cách cùng với ngoại tông đệ nhất nhân này gần lại một bước để ở bên trong thí luyện gia tộc tạo danh tiếng. Nhưng thật không ngờ, sau một năm không thấy, khoảng cách không những không kéo gần lại mà lại càng dần kéo giãn ra xa. Đối với những người được xưng là thiên tài của ngoại tông là bọn họ mà nói, không thể không đây là một sự đả kích nghiêm trọng. Kế tiếp, mấy người này đều trầm mặc không nói gì, ánh mắt lóe ra, đều có tâm tư.

Diệp Bồng Lai mỉm cười, căn bản biết là không thể giấu được hai vị trưởng lão, lập tức vươn người ra, vài chào nói: "May mắn là ở trong Băng Phạt sâm lâm có điều ngộ ra, cho nên tiến giai tới cửu tầng."

Băng Phạt sâm lâm, tam giai cấm đia? Hắn không ngờ lại ở trong đó một mình một người gần một năm?

Tất cả mọi người đều hiện lên thần thái bất khả tư nghị, nhìn hắn giống như là quái vật. Mặc dù hắn nói rất bình thản là do ngộ ra, nhưng vô luận ai nghe được cũng điều hiểu, hắn ở trong đó đã trải qua các loại chiến đấu thảm thiết. Khi hắn nói lời này cũng làm cho hai vị trưởng lão không khỏi chấn động, lập tức thỏa mãn gật gật đầu nói: "Thật lợi hại, nhớ năm đó, thời điểm ta bằng tuổi ngươi cũng không có cái đảm phách đó, lên tới cấp Huyền Sĩ thì mới dám. Bất quá, Diệp Bồng Lai, ngươi mới là Huyền giả lại có thể tu luyện thành thân pháp Huyền kỹ, điều này làm cho lão nhân ta thật ngoài ý muốn."

Dưới sân tiếp tục rung động. Thân pháp Huyền kỹ, đây không phải là sau khi tiến giai đến Huyền Sĩ mới có thể tu luyện sao?

Dưới sân, đám người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Bạch lại càng không khỏi trong lòng vừa động. Hồi tưởng lại thời điểm Diệp Bồng Lai vừa tới, thân pháp như một tia chớp kia cả đám không khỏi tiếp tục giật mình. Mấy người rốt cuộc nhớ lại, vào thời điểm Diệp Bồng Lai vừa tới, hai vị trưởng lão cũng là đồng thời nói một câu -- "Khí thế thật kinh người, thân pháp Huyền kỹ thật huyền diệu!"

Ngay từ lúc bắt đầu bọn họ cũng không có chú ý, hiện tại, nghe thấy tử ý lão giả lên tiếng mới biết được, thân pháp Diệp Bồng Lai tu luyện dĩ nhiên là Huyền kỹ, khó trách lại nhanh chóng, đẹp mắt như thế. Lần này, trong lòng mấy người không khỏi có chút ngẩn người ra, thậm chí có chút phát khổ!

Khi phát hiện ra đối tượng mà mình luôn theo đuổi để vượt lên, hoặc ít ra sánh bằng lại bất tri bất giác lại đau khổ phát hiện khoảng cách của mình với hắn kéo ra lớn hơn nữa, loại cảm giác này mỗi người đều cảm thấy được trong lòng. Mặc dù khác nhau, nhưng đều cảm giác được trong lòng phát khổ, khi nhìn về phía Diệp Bồng Lai, ánh mắt liền trở nên vô cùng phức tạp.

"Ha hả, Nam Sơn trưởng lão quá khen." Diệp Bồng Lai thần sắc lạnh nhạt, cực kỳ bình tĩnh, cũng không có ý tứ mở miệng giải thích. Thấy thế, tử bào trưởng lão ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng: "Kỳ tài như thế, cho dù đặt ở nội tông cũng là mầm số một số hai. Lúc này đây, chỉ sợ sẽ có nhiều điều ra khỏi dự liệu của lão già này, có thể nói là tuyệt diễm a!"

Vị thanh y trưởng lão kia cũng không khỏi cười nói: "Đúng vậy, kinh tài tuyệt diễm như thế, chỉ sợ trong hàng đệ tử thứ ba cũng chỉ có hai người Diệp Khổ, Diêp Khuyết là có thể so sánh với hắn."

Hai vị trưởng lão liếc nhau một cái, đều nhìn thấu trong mắt đối phương hiên lên sắc mặt vui mừng. Diệp gia lại có thêm một vị đệ tử kiệt xuất, ngày sau tiền đồ bất khả hạn lượng, đối với họ mà nói tự nhiên là chuyện rất tốt.

Dưới đài, chúng đệ tử không khỏi hai mặt nhìn nhau. Diệp Khổ, Diệp Khuyết, hai cái tên này bọn họ vẫn là lần đầu tiên nghe thấy. Bọn họ là ai? Không ngờ có thể cùng Diệp Bồng Lai đánh đồng, hơn nữa ở trong mắt của hai vị trưởng lão thì địa vị tựa hồ còn cao hơn một bậc?

Phải biết rằng, Diệp Bồng Lai tuổi chưa đến hai mươi đã tu luyện tới Huyền khí cửu tầng. Hơn nữa, kinh người nhất là hắn có thể lấy việc mình là Huyền giả tu luyện thành thân pháp Huyền Kỹ, điều này nói ra không thể không rợn người. Mà nghe ý tứ của hai vị trưởng lão, trong nội tông lại vẫn còn có người có thể so sánh cùng với hắn. Hơn nữa, dường như không chỉ có một người!

Diệp gia nội tông, khủng bố như vậy sao?

Trong nháy mắt, hai cái tên Diệp Khuyết, Diệp Khổ liền lập tức được khắc sâu vào tâm trí của họ, sẽ không bao giờ quên được.

Đám người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, Diệp Bạch riêng lẽ cúi đầu, nhưng trong lòng lại không khỏi nhớ như in tin tức mà Diệp Chuẩn trưởn lão đã sơ hở lộ ra. Diệp Chuẩn, Diệp Khuyết chắc là hạch tâm đệ tử mà trong nội tông vẫn tự hào đi. Diệp Biểu này, Huyền khí bát tầng đỉnh cũng chỉ là một nội tông đệ tử bình thường mà có thể đem mấy người cường đại nhất của ngoại tông liên tục rút lui. Vậy nội tông tam đại hạch tâm đệ tử trong truyền thuyết thì còn khủng bố như thế nào?

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, năm người này đều muốn từ lần tuyển chọn này trở thành cao cấp nhân tài trong nội tông, tự nhiên sẽ không thiếu cơ hội để gặp tam đại hạch tâm đệ tử này. Cho nên, đệ tử bình thường chỉ là tò mò, nhưng trong lòng năm người cũng âm thầm cảnh giới, đối với danh tiếng hai người Diệp Khổ, Diệp Khuyết kia cũng âm thâm mà ghi nhớ.

Có thể so sánh với Diệp Bồng Lai, hơn nữa tựa hồ còn cao hơn một bậc, tự nhiên là không đơn giản.

Chỉ là, như thế nào lại thiếu đi một người. Nội tông không phải là có tam đại đệ tử sao? Nơi này, mới chỉ có hai vị thôi! Như thế nào lại thiếu đi một vị. Hay là vị thứ ba kia không đủ tư cách, cho nên Diệp Chuẩn trưởng lão không đem hắn nói ra?

Nhưng là, nếu có thể ở trong phần đông đệ tử cường giả như mây của nội tông mà trổ hết tài năng, có thể đánh đồng cùng với hai đại đệ tử trung tâm khác thì không có khả năng là một hạng người vô năng mới đúng chứ. Đem mấy tin tức xâu lại, trong lòng mấy người lập tức dâng lên một sự nghi vấn, nhưng lại không dám đem vấn đề này đi hỏi hai vị trưởng lão, cho nên cũng chỉ có thể để nghi hoặc đó trong lòng.

Dù sao, một ngày nào đó bọn họ sẽ gặp, tư nhiên lúc đó sẽ biết người này là ai.

"Tốt lắm!" Tử y trưởng lão Diệp Nam Sơn vỗ vỗ tay, ngẩng đầu nhìn sắc trời, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc, đứng lên nói: "Đã tới giờ rồi, ta không nói nhiều, các vị, chuẩn bị xong chưa?"

Ánh mắt của hắn nhìn xuống phía dưới, nhất thời dưới đài ầm ầm đồng ý. Tất cả mọi người lớn tiếng đáp: "Chuẩn bị tốt!"

"Hảo!" Thấy thế, tử y trưởng lão Diệp Nam Sơn thỏa mản cười, quay đầu nhìn về phía mọi người: "Đều xếp thành hàng, chuẩn bị nghênh đón thời khắc Huyền Vũ Các mở ra đi!"

Các đệ tử lập tức dồn dập đứng vững, ngang đầu ưỡn ngực, một đám mắt chằm chằm nhìn về phía trung ương, nhìn về tòa tiểu lâu mang đậm phong cách cổ xưa này, trong ánh mắt tràn ngập các loại biểu tình khát vọng, chờ mong, khẩn trương, hưng phấn, bất an. Nơi đó, chính là nơi mà Diệp gia mấy trăm năm cất giữ các loại Huyền khí tu luyện công pháp, cao giai Huyền kỹ, là Diệp gia cấm địa, là nơi mà ngay cả trưởng lão, gia chủ cũng không thể dễ dàng tự tiện xâm nhập!

Mà sau đó, bọn họ sẽ xếp hàng đi vào trong đó, dựa vào điểm cống hiến để chọn lựa Huyền khí tu luyện công pháp thích hợp với mình, mọi người làm sao có thể không kích động. Đây chính là Huyền khí tu luyện công pháp chân chính, có nó mới có thể có tiến giai Huyền sĩ, đó là thứ mà có bao nhiêu tiền cũng mua không được.

"Cung thỉnh mở các --" Hai vị thanh y, tử y trưởng lão Diệp Chuẩn, Diệp Nam Sơn sau khi thấy mọi người cũng đã xếp hàng sửa sang lại tốt, lúc này liền xoay người, hướng về phía Huyền Vũ Các, đồng loạt nửa khom lưng 90 độ, khom người cung kính nói.

Đang lúc tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái. nhưng vào lúc này, một trận thanh âm "Dát chi..." kỳ quái vang lên, cánh cửa Huyền Vũ Các ầm ầm mở ra. Ngay trong ánh mắt hưng phấn của mọi người, một âm thanh già nua truyền ra: " Chấp thuận mở các. Diệp Nam Sơn, chọn lựa công pháp không được quá hai canh giờ, những thứ quy củ khác ngươi cũng đã biết, đều theo mà làm đi!"

"Dạ!" Ở bên trong nội tông, tử bào trưởng lão Diệp Nam Sơn luôn luôn được sự kính ngưỡng của mọi người lúc này lại kính sợ như gặp một đại nhân vật, cung kính gật đầu vâng dạ. Lập tức, thanh âm già nua kia liền quỷ dị biến mất, vô số đệ tử ngửa đầu nhìn xung quanh, nhưng cái gì cũng không thấy, giống thanh âm như vừa rồi chỉ là hư ảo.

Mà Huyền Vũ Các đại môn, rốt cục mở ra hết cỡ. Cửa động đen xì, giống như một con mãnh thú không một tiếng động lặng yên mở cái mồm to của nó ra. Nguyên lai chúng đệ tử vốn đang hưng phấn không thôi, lúc này thậm chí có một loại cảm giác nao núng.


*ý nói ngang bằng

*****

"Tốt lắm, Huyền Vũ Các đã mở, các ngươi sao còn không đi vào?"

Diệp Nam Sơn thấy mọi người tựa hồ có bộ dáng co vòi, nhịn không được vừa tức giận, vừa buồn cười, quát.

Bị hắn cho một đòn cảnh cáo, mọi người rốt cuộc cũng đã thức tỉnh lại, sau cùng vì Huyền công, Huyền kỹ liền gạt bỏ sự sợ hãi. Lập tức, dưới sự dẫn đầu của một người, tất cả mọi người đều hướng Huyền Vũ Các mà đi vào. Khi đi qua cánh cửa, liền có một vị lão giả riêng biệt kiểm tra Minh Tạp, điểm cống hiến thấp hơn 500 sẽ tự động bị loại bỏ ở bên ngoài, không có tư cách đi vào trong đó.

Diệp Bạch xen lẫn vào trong đám người, hơi đứng ở vị trí đằng sau, bởi vậy, cho đến khi người ở đằng trước đi vào thì hắn cuối cùng mới đi vào, thờ ơ lạnh nhạt. Trình diện hơn 1000 người, chân chính có tư cách, điểm cống hiến đạt tới 500 điểm thì không đủ 10%. Cuối cùng, có thể qua được lão giả trước cửa, tiến vào đại môn của Huyền Vũ Các thì cũng chỉ có hơn 100 người. Những người khác, hầu hết đều là đến xem náo nhiệt, vô giúp vui, hoặc ôm ý nghĩ có thể lẫn vào hay không. Đáng tiếc, giấc mộng đó đã bị sự thật vô tình đánh nát, đều lưu lại ở bên ngoài, những người này chỉ có thể ngẩng lên trời thở dài, hâm mộ mà thôi.

Tiếp tục đem những ngoại môn đệ tử có ý trà trộn đi vào trong đuổi ra, lão giả vẻ mặt có chút không vui, thấy Diệp Bạch đang nâng bước tiến lên, lập tức thần sắc lạnh lùng, đi nhanh tới, lớn tiếng nói: "Ngươi, đem Minh tạp lấy ra!"

Diệp Bạch cười nhẹ, cũng lơ đễnh từ trong tay đem Minh tạp của mình đưa qua. Lão giả tiếp nhận, đầu tiên là khinh thường nhìn thoáng qua, bởi vì những người xếp ở sau đều là tính toán muốn trà trộn mà vào, cho nên hắn nghĩ rằng Diệp Bạch cũng muốn làm vậy, thần sắc vẫn như trước không có chút vui mừng. Nhưng khi ánh mắt của hắn dời từ khuôn mặt của Diệp Bạch rớt xuống miếng Minh tạp màu lam nhạt, bỗng nhiên giống như là gặp quỷ, hai mắt trợn to, bộ dáng cực kỳ giật mình, sau một lúu mới cung kính đưa Minh tạp trả lại cho Diệp Bạch, cung kính nói: "Vị đại nhân này, ngài, ngài... Mời ngài..."

Một bên oán thầm Diệp Bạch trầm lặng, một bên cũng cảm thấy may mắn. Mà một chút điều này Diệp Bạch tự nhiên cũng không biết, hắn cũng sẽ không để ý cách nhìn của một lão giả coi cửa, liền như vậy mang theo Minh tạp mà đi vào bên trong.

Phong Diệp, đúng là Diệp gia tiêu trí, mà Minh tạp màu lam, chính là chứng minh thân phận ngoại tông đệ tử.

Bước vào cánh cửa lớn màu đen, ánh sáng nhất thời tối sầm lại, Diệp Bạch tại chỗ đứng bất động. Một lúc lâu sau ánh mắt mới khôi phục bình thường, lúc này mới đứng dậy hướng bốn phía mà đánh giá.

Chỉ thấy Huyền Vũ Các khoảng hai trăm thước vuông, chia làm bốn phương tám hướng, mang một phong cách cổ xưa thanh lịch, mỗi một phương hướng đều có một tầng giá sách làm bằng tử kim nam mộc(cây lim) khổng lồ cao tới ba tầng. Tử kim nam mộc này có một mùi hương lạ, hàng năm đều phát ra khắp không trung để khu trùng, diệt muỗi, phòng ẩm, chống phẩn hủy, dị thường trân quý, người bình thường cả đời cũng rất khó có thể nhìn thấy được. Có những đại gia đình dùng nó để sử dụng làm hương liệu định tâm an hồn. Vừa đến mùa đông, đem ra một khối nhỏ, sau đó để vào trong trong lô đồng đốt lên là có thể có công hiệu định tâm an hồn.

Loại hương nhang làm bằng tử kim nam mộc này, chỉ cần lớn bằng ngón cái một chút thì sẽ có giá trị đến cả trăm kim tệ, nhưng ở nơi này nó lại được làm thành giá sách. Tổng cộng có tám giá sách dùng tử kim nam mộc rất lớn, đứng sừng sững bốn phía, đem cả Huyền Vũ Các bao vây lại, chỉ để lại một cái không gian thật lớn khoảng trăm thước ở giữa làm nơi nghỉ chân của mọi người. Ở ngay bên sườn của giá sách, mỗi một phòng đều có một cái thanh đồng trọng đỉnh, tám chân bốn tai, không biết là dùng để làm gì.

Giá sách chia làm vô số ô vuông lớn nhỏ giống nhau, trên từng cái ô vuông đó sắp xếp đông đúc các loại Huyền khí công pháp, bí kíp Huyền kỹ. Ở tầng phía dưới cùng đều bày ra một dàn những bí kíp màu xám nhạt, bên cạnh còn có dùng bút son đề bốn chữ to "Hôi giai đê cấp". Ở tầng giữa, lại bày ra một dàn những bộ màu xám bình thường, chính là hôi giai trung cấp bi kíp. Tầng trên cùng thì là những bí kíp màu xám tro, chính là hôi giai cao cấp bí kíp. Tầng thứ nhất chính là nhiều nhất, tầng thứ hai ít hơn phân nửa, tầng thứ ba thì thiếu đến tám chín phần, chỉ xếp đặt mấy cái giá sách, còn những chỗ khác là trống.

Mà những bí kíp đó, lại theo từng cái giá sách mà khác nhau, phân biệt ra thành vô số tên gọi, có khi là "Huyền khí công pháp", có khi là "Công kích Huyền kỹ", có khi là "Phòng ngự Huyền kỹ", có khi là "Thân pháp Huyền kỹ", có khi là "Đặc thù Huyền kỹ"... Đủ loại, mỗi một chủng loại đều có chuyên môn phân loại ra. Ngươi nếu cần loại nào thì có thể trực tiếp đến ngay giá sách mà tìm kiếm, sẽ không lãng phí nhiều thời gian.

Huyền khí công pháp chiếm đến hai mặt giá sách, số lượng lớn nhất, sử dụng rộng rãi nhất là công kích Huyền kỹ và phòng ngự Huyền kỹ thì mỗi cái cũng đã chiếm đến hai mặt, cơ hồ là chuẩn bị cho mỗi người. Mà thân pháp huyền kỹ cũng chỉ có ở một mặt ở góc phía Nam, Đặc thú huyền kỹ cũng chỉ có một mặt, ở góc phía Bắc.

Một màn hình mỏng manh màu lam nhạt, giống như là một màn nước đem tất cả giá sách bốn phía cùng mọi người cách ly ra. Thoạt nhìn, tầng màn hình màu lam nhạt này tựa hồ có thể đánh tan, khi Diệp Bạch đưa tay ra trước đè xuống thì chỉ cảm thấy xúc tua mềm mại, co dãn vô cùng. Nhưng nếu dùng chút lực, đem tay đưa vào trong thì lại bị bắn ngược trở lại, lực phản chấn khiến cánh tay Diệp Bạch mơ hồ có chút đau đớn. Hắn liền âm thầm kinh ngạc.

Lúc này, những ngoại tông đệ tử Diệp gia có thể tiến vào cũng đã tiến vào, thanh y trưởng lão Diệp Chuẩn cùng tử bào trưởng lão Diệp Nam Sơn cũng đã vào theo. Tên nội tông đệ tử Diệp Biểu kia thì ở bên ngoài cảnh giới, đảm đương giám sát, phòng ngừa những người khác muốn lẫn vào, hoặc là có người có ý muốn cậy mạnh mà xông vào. Chuyện như vậy trước kia không phải là không có phát sinh, bất quá kết cục của mấy tên đệ tử đó đều vô cùng bi thảm.

Giống như Diệp Bạch, cũng có mấy người lần đầu đi vào Huyền Vũ Các, lập tức liền khẩn cấp đưa tay vào trong tấm màn, muốn lấy bí kíp trên giá sách ra. Nhưng cũng giống như Diệp Bạch, tất cả bọn họ đều là thất bại. Một đám hai mặt nhìn nhau, lên tiếng không được, nghĩ vô số loại biện pháp cũng không có cách nào xuyên thấu tấm màn, đem bí kíp bên trong xuất ra, ngược lại khiến cho tấm màn phía trên lại tầng tầng khuếch tán, phảng phất giống như vòng nước, thật lâu sau mới dần dần biến mất.

Thấy thế, thanh y trưởng lão Diệp Chuẩn, tử bào trưởng lão Diệp Nam Sơn tựa hồ đã có sở liệu, nhịn không được nhìn nhau, đều có bộ dáng buồn cười, nhưng cũng không phát ra tiếng ngăn cản, để cho mọi người tùy ý gây sức ép. Rốt cuộc, sau khi thấy mọi người đã tiến vào không sai biệt lắm, thanh y trưởng lão Diệp Chuẩn vỗ hai tay nói: "Mọi người im lặng một chút, không cần thử, ta sẽ nói cho các ngươi phải làm như thế nào. Hiện tại cho dù các ngươi chen chúc đến mấy cũng không thể chen chúc mà đi vào vòng bảo hộ thủy lam này đâu. Nnếu như không có một chút bảo hộ bày ra, nơi này làm sao có thể trở thành cấm địa của Diệp gia ta!?"

Nghe vậy, mọi người nhất thời đều cũng an tĩnh lại, nhìn về phía Diệp Chuẩn. Họ rốt cục hiểu được, nguyên lai bí kíp này cũng không phải dễ dàng mà cầm tới tay.

Diệp Bạch thờ ơ lạnh nhạt, không nói một lời. Từ lúc vào, thời điểm hắn đầu tiên tiếp xúc màn nước kỳ quái này thì chỉ biết bên trong nhất định có huyền cơ. Quả nhiên, mấy lão gia này lo lắng rất chu đáo cẩn thận, không để một chút khe hở a.

Thấy mọi người cũng đã ly khai tấm màn, Diệp Chuẩn không khỏi cười nói: "Tốt lắm, tin tưởng trước khi tiến đến các ngươi đều cũng thông qua các loại con đường, hỏi thăm qua các quy củ đi vào Huyền Vũ Các. Nhưng để tránh có người không rõ ràng lắm, ta sẽ ở trong này nói lại lần nữa. Đầu tiên, điểm cống hiến dưới 1000, chỉ có thể ở bên trong Huyền Vũ Các tầng thứ nhất chọn lựa Huyền khí công pháp. Điểm cống hiến trên 1000, có thể đi vào tầng thứ hai chọn công pháp công pháp mình muốn. Hơn 2000, mới có thể tiến nhập tầng thứ ba."

Nhìn mọi người, hắn tiếp tục nói: "Vì cái gì cấp bậc bất đồng, ba tầng này có gì khác nhau, ta ở trong này nói trước cho mọi người biết sự khác biệt giữa ba tầng. Phàm là những gì Huyền Vũ Các tầng một có, Huyền Vũ Các tầng thứ hai nhất định có, nhưng Huyền Vũ Các tầng thứ hai có, Huyền Vũ Các tầng thứ nhất không nhất định sẽ có. Đồng dạng, Huyền Vũ Các tầng thứ ba có, Huyền Vũ Các tầng thứ hai không nhất định có, Huyền Vũ các tầng thứ hai có, Huyền Vũ các tầng thứ ba nhất định có."

"Đồng thời." Ngừng một chút, thanh y trưởng lão Diệp Chuẩn lúc này mới tiếp tục nói, thanh âm cũng đã đề cao lên một chút: "Một tầng hướng một tầng phía trên, đều cũng sẽ tăng lên một giai cấp. Huyền Vũ Các tầng thứ nhất chỉ có hôi giai đê cấp, hôi giai trung cấp, hôi giai cao cấp, ba giai cấp của Huyền công bí kíp, cho đến Huyền kỹ bí kíp. Nhưng là, Huyền Vũ Các tầng thứ hai... !"

"Sẽ có được hôi giai đỉnh cấp bí kíp. Nói cách khác, đi vào tầng thứ hai, ngươi sẽ có cơ hội tìm được hôi giai đỉnh cấp bí kíp. Còn Huyền Vũ Các tầng thứ ba, sẽ có được Hoàng giai đê cấp bí kíp. Đi vào Huyền Vũ Các tầng thứ ba, ngươi liền có cơ hội tìm được Hoàng giai đê cấp bí kíp, cho nên giá sách tầng thứ hai là bốn tầng, giá sách tầng thứ ba chính là năm tầng, cũng bởi vì nó so ra với tầng dưới nhiều hơn một cấp!"

Nghe được lời ấy, mọi người nhịn không được đều là một trận xôn xao, không ngừng hâm mộ, nhưng là hâm mộ cũng không có cách nào. Cũng không phải ngươi đi vào tầng thứ hai thì nhất định có thể lấy được hôi giai đỉnh cấp bí kíp, cũng không phải ngươi đi vào tầng thứ ba thì nhất định có thể lấy được Hoàng giai đê cấp bí kíp, những điều này cũng là phải do điểm cống hiến ở trên trời làm cơ sở. Người ở giữa sân, điểm cống hiến cao như vậy cũng không nhiều, cho nên có thể lên được tầng ba cũng rất ít.

Đương nhiên cũng không phải không có điểm nào hay, Diệp Chuẩn nói xong thì có thể hiểu được là tầng thứ nhất có, tầng thứ hai đều có, tầng thứ hai có, tầng thứ ba đều có. Nhưng tầng thứ ba có, tầng hai không nhất định có, tầng hai có, tầng thứ nhất không nhất định có, càng lên cao, càng lấy được bí kíp cao cấp hơn, đồng thời cũng đầy đủ các loại hơn. Thậm chí các loại Huyền công, Huyền kỹ tương đối quý giá, quý hiếm cũng có thể xuất hiện.

Ở phía trên, tự nhiên lại càng dễ lấy được cao giai bí kíp uy lực tương đối mạnh, thuộc tính tương đối lợi hại mà mình muốn.

Cho dù là bên trong cùng giai, thí dụ như hôi giai đê cấp bí kíp, tầng thứ nhất cùng với tầng thứ hai, có được con đường lựa chọn, cũng đã không hề giống nhau. Một ít hôi giai đê cấp bí kíp tương đối quý hiếm, tương đối kỳ lạ, tuy lực tương đối mạnh chắc chắn sẽ không xuất hiện ở tầng thứ nhất. Mà thường thường, chỉ có tầng thứ hai, thậm chí tầng thứ ba mới có thể thu nhận sử dụng. Vì vậy, đồng dạng là điểm cống hiến, nhưng số điểm khác nhau sẽ có thể nhận được những thứ giá trị không giống nhau.

Nhưng là, cái thế giới này chưa từng nói đến cái gọi là công bình, những người có thể có được nhiều điểm cống hiến thường đã không giống với những người bình thường. Đối với điều này, tất cả mọi người cũng chỉ có thể ngưỡng mộ chứ không có cách nào nói ra lời được.

*****

"Đồng thời..."

Nói tới đây, thanh âm của Diệp Chuẩn trưởng lão tiếp tục cất cao. Hắn nhìn thoáng qua mọi người, giống như cảm thấy được kích thích vừa rồi còn chưa đủ, lại tiếp tục lớn tiếng nói: "Ở Huyền Vũ Các tầng thứ ba, sẽ không còn dừng ở Huyền công, Huyền kỹ mà đồng thời sẽ xuất hiện một ít Huyền binh vũ khí quý giá, một ít tài liệu luyện khí quý hiếm, một ít kỳ trân dị bảo đặc thù. Đồng thời, còn có thể xuất hiện một ít trung, cao giai đan dược trân quý và những vật kỳ dị, có thể được hay không vậy phải xem vận khí của các ngươi. Ha hả, ở trong đó có nhiều thứ ngay cả những nội tông trưởng lão chúng ta cũng không khỏi đỏ mắt a!"

Nhất thời, hơn trăm người tiếp tục ồ lên, trong mắt cũng không khỏi lộ vẻ tham luyến. Thứ mà ngay cả trưởng lão đều cũng đỏ mắt, rốt cuộc chính là cái gì. Nhưng sau một lúc lâu, lại nghĩ đến con số trên Minh tạp của mình. Hai ngàn điểm, làm sao có thể? Mọi người lại đồng thời nhụt chí, một đám ủ rũ, không còn hưng phấn, kích động như lúc vừa mới tiến vào Huyền Vũ Các.

"Tốt lắm, các ngươi cũng không phải ủ rũ như thế, có thể đi vào nơi này chính là phúc khí, đại biểu các ngươi tương lai vẫn còn có cơ hội, không như những đám người bên ngoài, cuộc đời này vô vọng đi vào Huyền Võ Các. Vì vậy, các vị, ra sức phấn đấu, nỗ lực lên. Nếu cố gắng, trong tương lai nơi này, tất cả những thứ này đều sẽ có thể thuộc về các ngươi!"

Nhìn mọi người, Diệp Chuẩn nói. Mà nghe được lời của hắn, mọi người ánh mắt cũng không khỏi sáng ngời. Đúng vậy, có thể đi vào nơi này chính là một loại thừa nhận, bên ngoài ít nhất còn 90% số người không có tư cách như vậy. Vì vậy, chính mình có tổn thất cái gì đâu, cho dù là tầng hai, tầng ba có được thứ tốt hơn, nhưng trong nhiều người như vậy chỉ sợ cũng đã không có mấy người có thể đi vào đi. Chính mình sao lại phải lo lắng?

Chỉ cần cố gắng phấn đấu, cuối cùng sẽ có một ngày bọn họ có cơ hội lại tiếp tục tiến vào nơi này. Khi đó, tầng hai, tầng ba sẽ không còn là cấm kỵ nữa. Thậm chí, có một ngày nơi đó cũng sẽ biến thành đường bằng phẳng để cho bọn họ tùy ý ra vào.

Nghĩ như vậy, mọi người cảm xúc lại không khỏi dâng cao lên. Chỉ qua một hồi này liền cho thấy bọn họ tâm tính không ổn định. Mà giống như mấy người Diệp Bạch, Diệp Phá, Diệp Bồng Lai lại vẫn không có bất kỳ biểu tình nào, chỉ khi Diệp Chuẩn trưởng lão nhắc tới ở tầng thứ ba có đê giai Huyền binh, cao giai đan dược, thậm chí một ít kỳ dị vật mới hai mắt sáng lên, nhưng rất nhanh liền biến mất, cùng bình thường không có gì khác nhau.

Diệp Chuẩn, Diệp Nam Sơn hai người kỳ thật luôn luôn quan sát biểu tình của mọi người, nhìn thấy Diệp Phá, Diệp Bồng Lai, còn có Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị đám người thủy chung luôn giữ được vẻ bình tĩnh không khỏi cười vui mừng, lại tự động xem nhẹ Diệp Bạch cam chịu chịu thua người ta.

Sau đó, tử bào trưởng lão Diệp Nam Sơn đi lên phía trước, thay thanh y trưởng lão Diệp Chuẩn nói tiếp: "Không sai, Diệp Chuẩn trưởng lão nói chính là như vậy. Chỉ cần cố gắng, về sau, đừng nói tầng hai, tầng ba, cho dù là tầng bốn, tầng năm đều sẽ mở ra đối với các ngươi. Vì vậy, không cần buông tha cho, không cần nản lòng, chỉ cần cố gắng thì tương lai sẽ rộng mở."

Thấy mọi người gật đầu, hắn lúc này mới tiếp tục nói: "Trước đó, ta tuyên bố một chút quy củ của Huyền Vũ Các, mọi người phải cẩn thận nghe kỹ, không thể bỏ qua. Về kỷ luật, vừa rồi ở bên ngoài đã nói qua một lần nhưng ta cũng phải nhắc lại một lần nữa. Ở trong này tuyệt không được đùa giỡn, tiếng động lớn xôn xao, thậm chí phá hư đồ vật bên trong, nếu không ắt sẽ bị nghiêm trị. Tiếp theo, chính là phương pháp để lấy được bí kíp trong Huyền Vũ Các này. Để bảo hộ những bí kíp trong Huyền Vũ Các, Diệp gia chúng ta đã ở bốn phía bố trí thủy hộ nguyên trận, hình thành vòng bảo hộ bằng màn nước, bất luận kẻ nào đều cũng không thể dùng vũ lực mở ra, mà chỉ có một biện pháp duy nhất, đó chính là tiêu hao điểm cống hiến!"

Những lời này vừa nói ra liền khiến mọi người sửng sốt. Diệp Nam Sơn nói: "Lấy ra Minh tạp đánh dấu thân phận của các ngươi. Minh tạp này chính là thứ đại biệu thân phận, địa vị của các ngươi ở trong Diệp gia. Mà muốn mở ra vòng bảo hộ màn nước này, chỉ có một biện pháp, đó chính là dùng Minh tạp của Diệp gia ta, tiêu hao điểm cống hiến bên trong để đạt được. Bây giờ, ta sẽ nói kỹ một chút!"

"Lựa chọn sử dụng công pháp cũng không phải ngươi có thể tùy ý lựa chọn, như cầm lấy một quyển không tốt, lại tiếp tục đổi một quyển, sau đó lại không tốt, lại tiếp tục đổi, như vậy là không thể. Ở nơi này của chúng ta chú ý cơ duyên, chú ý ngộ tính. Ta nhấn mạnh điều này một chút, bởi vì mỗi một lần mở ra vòng bảo hộ màn nước đều cần phải tiêu hao điểm cống hiến. Vì vậy, kỳ thật cơ hội các ngươi lựa chọn công pháp không nhiều lắm, số lần càng ít càng tốt. Ngươi nên dựa vào cảm giác để lựa chọn, nếu ngươi cho rằng đúng, ngươi thích thì nên lựa chọn. Mà biện pháp lựa chọn tốt nhất, chính là ngươi chọn đúng ngay lần đầu tiên."

"Đương nhiên, cũng có ngoại lệ, nếu không thích hợp với ngươi, ngươi có thể trả lại chỗ cũ rồi lựa chọn bản bí kíp khác. Bây giờ, ta sẽ nói cho mọi người như thế nào lựa chọn công pháp. Đầu tiên, ngươi phải ghi nhớ con số trên Minh tạp của ngươi, nếu chỉ có vừa đủ 500 điểm, ngươi sẽ chỉ có một lần cơ hội lựa chọn, nếu nhiều hơn 500 điểm, ngươi sẽ có thể nhiều lần lựa chọn hơn. Cụ thể chính là, các ngươi cầm Minh tạp trong tay đem dán lên màn hình, đến lúc đó, chỉ cần ngươi đọc tên quyển bí kíp mà ngươi muốn lên thì nó sẽ tự động bay đến trước mặt. Sau đó, nếu ngươi không hài lòng, có thể đem để vào, chỉ cần tiếp xúc đến màn hình, nó sẽ tự động bay trở về chỗ cũ. Nhưng là, Minh tạp của ngươi sẽ tự động khấu trừ 10 điểm cống hiến. Nếu ngươi vừa lòng, như vậy liền lấy đi, điểm cống hiến sẽ trực tiếp trừ đi 500 điểm. Đương nhiên, ta ám chỉ ở đây chính là hôi giai đê cấp bí kíp, tất cả hôi giai đê cấp bí kíp đều là 500 điểm, không có ngoại lệ. Hôi giai trung cấp chính là 800 điểm, hôi giai cao cấp 1200 điểm. Số lần lựa chọn càng nhiều, ngươi sẽ càng lãng phí điểm cống hiến của mình. Vì vậy, mọi người ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, không nên chọn nhiều, bằng không đến lúc đó ngươi ngay cả cơ hội một lần lựa chọn công pháp cũng sẽ không có. Đừng đùa đến lúc cuối cùng trên Minh tạp còn lại ngay cả 500 điểm cũng chưa tới, đó mới là bi kịch. Dĩ vãng, loại chuyện này cũng không phải là không có phát sinh."

"Có người chọn đông chọn tây đều cảm thấy không hài lòng, cuối cùng đem Minh tạp của mình đều không còn, chỉ có thể tay không đi ra ngoài, trở thành trò cười cho mọi người. Nhớ lấy, nhớ lấy, phải lấy đó làm gương!"

"Mặc kệ hài lòng hay không, mỗi xuất ra một quyển bí kíp sẽ tiêu hao 10 điểm cống hiến. Nếu ngươi không thể rất nhanh xác định, phỏng chừng điểm cống hiến của ngươi sẽ còn chưa đủ để ngươi tìm kiếm. Vì vậy, mỗi người cơ hội cũng không nhiều, nhất định phải lập tức xác định chính mình muốn gì. Rất nhiều người đều là tìm vận may, bởi vì không có nhiều điểm cống hiến để sử dụng. Bằng cảm giác của mình, cảm giác được mình muốn là cái gì, Huyền Vũ Các này sẽ có thể giúp ngươi tự động lựa chọn."

Nói tới đây, Diệp Nam Sơn thấm thía nói: "Rất nhiều thời điểm, đều cũng là bí kíp ngươi cảm giác được mới thích hợp nhất với ngươi. Vì vậy, lựa chọn tìm kiếm không nhất định không đúng, nhưng thường thường cuối cùng cũng là chọn sai."

Sau khi nói xong lời này, nhất thời tất cả mọi người ngây người. Sau đó "Ầm" một tiếng, mọi người nhắm bốn phương tám hướng, riêng rẽ hướng về công pháp bí kíp giá sách mà mình muốn lựa chọn. Có người đến cái giá Huyền khí công pháp bí kíp mà tìm kiếm, có người lại chạy về phía cái giá Huyền kỹ, muốn tìm một bộ Huyền kỹ uy lực cường đại. Mà một khi lựa chọn, liền lập tức đem Minh tạp dán lên màn nước, trong lòng niệm động tên bí kíp đó. Nhất thời, trên màn nước kim quang lấp lánh, vô số tự phù xuất hiện."Huyền khí quyết", "Hỏa điểu thuật", "Kiếm tâm thông minh thuật", "Tinh nguyên quyết", "Thủy hộ nguyên thuật", "Kỳ môn thập cửu kiếm", "Kim Ưng tam thập lục công", "Ma âm bát pháp" "Thiên đãng công", "Huyết diễm công", "Đại hồi âm thuật"... Vân vân, các loại chữ, các loại danh tự xuất hiện, sau đó liền biến mất. Một quyển rồi một quyển bí kíp tự động từ bên trong trên giá sách bay ra, xuyên thấu màn nước màu lam rơi xuống trên tay người nọ, sau đó mọi người liền khẩn cấp mở ra. Trong lúc nhất thời, toàn bộ Huyền Vũ Các kim quang lấp lánh, màu lam đan vào nhau. Một quyển rồi một quyển bí kíp bay ra, một đạo rồi một đạo vằn nước cuộn sóng tựa như hiện lên, hình thành một màn kỳ cảnh, cực kỳ đồ sộ.

Nói cũng kỳ quái, tay mọi người vô luận như thế nào cũng không thể xuyên vào, nhưng bí kíp này khi xuyên ra lại không hề bị trở ngại, phảng phất như một lực lượng tự nhiên dẫn dắt, thoạt nhìn cực kỳ kỳ dị, hẳn chính là tác dụng của "Thủy hộ nguyên trận" mà Diệp Nam Sơn trưởng lão nói.

Mà mỗi khi lấy ra một quyển, con số bên trong Minh tạp dán trên màn nước liền tự động khấu trừ 500, nếu không hài lòng thì đưa trở về màn nước, con số lại tăng thêm 490, tự động trừ đi 10 điểm. Vì vậy, không cần nghĩ đến cầm một quyển sẽ chỉ trừ 10 điểm, vì thời điểm ngươi đọc lên tên quyển bí kíp này, nó liền ngầm đồng ý ngươi đã muốn đổi, sẽ tự động khấu trừ ứng với số điểm cống hiến. Thẳng đến ngươi không hài lòng, đem trả về mới tặng lại ngươi 490 điểm, không có nửa điểm có thể lợi dụng sơ hở.

Nhìn tất cả mọi người chọn lựa công pháp, chỉ có mười mấy người đứng ở trong đám người là không hề động đậy. Diệp Nam Sơn cười một chút, đưa bọn họ đến trước người, nói: "Các ngươi, nói vậy chính là điểm cống hiến đều cũng vượt qua 1000 đi?" Thấy mọi người gật đầu, hắn lúc này mới lại tiếp tục nói: "Hảo, không tồi, đều là nhân vật tiền đồ vô lượng. Không cần lo lắng, thời gian còn nhiều, lúc trước ta đã đem quy tắc nói rất rõ ràng, ở tầng thứ nhất này có, hai tầng trên đều có. Vì vậy, các ngươi hiện tại không cần nhanh chóng lựa chọn sử dụng, trước ở trong này nhìn, cảm thụ một chút loại cảm giác này đi. Mỗi con người khi còn sống, phỏng chừng cũng chỉ có cơ hội lúc này. Cảm thụ loại cảm giác này, sau khi lên tầng trên, chính các ngươi đi vào loại trạng thái này sẽ thấy không còn khẩn trương nữa. Vì vậy, hãy quý trọng khoảng thời gian này, yên lặng quan khán, yên lặng thể hội, đối với các ngươi ngày sau tu hành, tiến giai, đột phá, đều sẽ có trợ giúp rất lớn."

Mười mấy người liền đồng loạt hô dạ. Lúc này, Chấp sự trưởng lão Diệp Chuẩn cũng đã đã đi tới, cười nói: "Nam Sơn trưởng lão nói không sai, công pháp ở những tầng trên sẽ rất tốt, tuyệt đối không thấp hơn. Mọi người chờ một lát, trước thừa dịp trong khoảng thời gian này tự hỏi tâm mình, ngươi muốn rốt cuộc là loại công pháp, hoặc là dạng Huyền kỹ gì. Như vậy, khi các lên trên sẽ không cần lãng phí thời gian, có thể lựa chọn bí kíp mình muốn. Nhớ lấy, nhất định phải hỏi trước nội tâm của mình, mình muốn là cái gì, điều này quan hệ đến hướng đi Huyền công của cả đời ngươi, thậm chí đến thành tựu ngày sau của ngươi sẽ cao hay thấp, ngàn vạn không thể khinh thường. Tốt lắm, riêng rẽ tản ra, yên lặng cảm nhận, suy nghĩ đi. Một lát nữa, liền đến phiên các ngươi!"

Thấy thế, đám người Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Bồng Lai, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị đều gật gật đầu, riêng rẽ chuyển tới khắp ngõ ngách, nhắm mắt tự hỏi, cả đời mình cần chính là cái gì, chính mình muốn trở thành hạng người gì. Vì thế, lại nguyện ý trả giá đại giới như thế nào?

Công pháp, lựa chọn lực công kích mạnh mẽ, hay là lực phòng ngự lợi hại, lựa chọn kéo dài tính mạnh mẽ, hay là sức bật lợi hại. Sau này mình tính toán đi trên con đường nào, tất cả chuyện này đều nhất nhất ở đáy lòng của bọn họ chảy qua. Mỗi người đều đang tại tự hỏi mình, hỏi ý kiến sâu trong nội tâm mình thường xuyên bị xem nhẹ gì đó. Lần bình tĩnh suy nghĩ này lại phát hiện, bọn họ tựa hồ trong nháy mắt đã lớn hơn, thành thục hơn rất nhiều.

Diệp Bạch cũng đang tự hỏi, ta muốn rốt cuộc là cái gì?

Một lần hỏi, một lần đáp. Hắn nghĩ đến ở Luyện Võ Các lúc trước, lão giả thủ vệ kia biểu tình chẳng thèm ngó tới, nghĩ đến Diệp lão ở "Trân Linh Các" luôn quan tâm đến hắn. Rồi hắn nghĩ đến ở chỗ sâu trong Thú Nguyệt hồ, hai tiếng thú rống khủng bố kia không ngờ khiến nhị giai trung cấp mãnh thú Thất Tâm Hạt sợ tới mức không ngừng chạy trối chết. Sau đó, hắn lại nghĩ tới khoảnh khắc người khác thấy Diệp Bồng Lai xuất hiện, trong mắt liền hiện lên vẻ ngưỡng mộ, ghen tị, nhìn về phía hai vị trưởng lão thì tôn kính, kính sợ. Thời điểm cuối cùng, trong đầu của hắn lại không khỏi xuất hiện nhiều năm như vậy, chính mình vất vả đi qua mỗi con đường, thấy mỗi một mảnh lá cây, gặp mỗi người... Muôn hình muôn vẻ, muôn vàn qua lại, hiện lên rõ ràng trong đầu hắn.

Sau đó, hắn tự nói với mình, bản thân mình cần chính là thực lực cường đại, là ánh mắt tôn kính của người khác, là đem mấy tên tiểu nhân làm nhục hắn bên kia biến thành nô dịch ở dưới chân hắn, để hắn tùy ý giẫm đạp, là có thể đủ bảo vệ những người thân cận bên mình. Cuối cùng, chính là giấc mộng lớn nhất của mình, có thể đi khắp mọi nơi, một lần rồi một lần mạo hiểm, chiến thắng mấy con cường đại mãnh thú bên kia, đi càng nhiều là địa phương. Xét đến cùng, tất cả đều gộp trong hai chữ: "tự do".

Tự do tự tại, tùy ta tung hoành, thiên địa không thể nghịch ý ta, vạn vật không thể phật lòng ta, làm bất cứ chuyện ta muốn làm, đây chính là tự do. Đây, cũng là con đường bản thân mình muốn đi.

Mà thu hoạch được từ việc chỉ duy nhất đi đến cùng một con đường, chính là có được lực lượng cường đại, có thể tránh hết thảy gông xiềng, không bị thế sự sở trói buộc, đây mới là tự do.

Trong nháy mắt, Diệp Bạch suy nghĩ cẩn thận hết thảy, trong lòng nhất thời trở nên trong suốt, không còn nghi hoặc, ánh mắt cũng đã trở nên kiên định.

Nếu muốn tự do, vậy hắn tự nhiên phải tuyển chọn công pháp cường đại nhất, cần Huyền kỹ cường đại nhất, tu luyện đến thực lực cường đại nhất. Mặc kệ thuộc tính gì, giai vị gì, cấp bậc gì, hết thảy, chỉ cần cường đại nhất sẽ tốt hơn. Vì vậy, căn bản là không cần lựa chọn, bởi vì cường đại nhất khẳng định chỉ có một.

Đương chính mình vừa chứng kiến, có thể trong lòng vừa động, công pháp, Huyền kỹ cầm trong tay chính là công pháp, Huyền kỹ mà mình muốn.

Đây là cảm ứng theo lời Nam Sơn trưởng lão, Huyền Vũ Các cảm ứng, cảm ứng giữa công pháp với người. Chỉ cần ngươi kiên định với chấp niệm của mình, nguyên bản công pháp thích hợp sẽ tự động bay đến trước mặt ngươi, căn bản không cần tận lực đi tìm.

Đúng lúc này, từng đợt tiếng kêu sợ hãi, tiếng hoan hô truyền vào lỗ tai Diệp Bạch, khiến cho hắn từ trong trầm tư liền giật mình tỉnh lại. Lúc này hắn mới phát hiện, những thanh âm đó là từ những đệ tử chọn lựa bí kíp ở bên kia phát ra.

"Oa, Hỏa Thần công, hôi giai trung cấp, ta nhặt được bảo, ha ha ha ha ha ~" Một thanh y đệ tử ôm chặt một quyển bí kíp cũ kỹ, vẻ mặt điên cuồng, thần sắc hưng phấn, gọi tới gọi lui.

Người bên cạnh cũng nhịn không được hướng bí kíp trong tay hắn nhìn qua, khi nhìn thấy bốn chữ "Hỏa Thần bí công" như hỏa diễm trên bí kíp màu xám thì nhịn không được đều cũng lắc đầu, mặt lộ vẻ vẻ hâm mộ.

Mà lúc này, lại một thanh âm truyền đến: "Bách Bảo công, hôi giai đê cấp..." Ở bên cạnh hắn cách đó không xa, một thanh y đệ tử khác vẻ mặt ủ rũ nói. Điểm cống hiến của hắn đã xài hết, nên không có cách nào lại chọn lựa quyển bí kíp khác một lần nữa. Nhất thời, những người bên cạnh vây quanh hắn một trận vui sướng khi người gặp họa, giống như người khác sai lầm là điều đáng giá để bọn họ cao hứng.

"Thanh Mộc công, hôi giai trung cấp!"

"Liệt Dương bộ, hôi giai trung cấp!"

"Thiên báo công, hôi giai trung cấp!"

"Hạo Nguyệt Ngũ Hành công, hôi giai đê cấp!"

"Thốn bộ Phi Vân Kính, hôi giai đê cấp!"

...

Lúc ấy, từng giây từng phút trôi qua, sau khi mọi người đều không sai biệt lắm đã lựa chọn xong, hoặc kinh hỉ, hoặc ủ rũ. Đương khi phát hiện mình Minh tạp phía trên có được điểm cống hiến đã không nhiều, mọi người chỉ đành tùy tay chọn một quyển, có người vui mừng, có người lo. Một canh giờ sau, những người này rốt cục toàn bộ rời đi, đám người Diệp Bạch không khỏi mỉm cười. Loại tràng diện này quả thực không thể khinh thường. Các loại biểu tình của mọi người cũng làm cho bọn họ trong lòng nhiều hơn một một chút cẩn thận, sẽ không đồng dạng như bọn họ, cuối cùng khi nhìn lại mới phát hiện điểm cống hiến đã không sai biệt lắm gần trở về con số 500, đành tùy tiện cầm một quyển, khóc lóc đi ra khỏi Huyền Vũ Các.

Nháy mắt, nguyên bản Huyền Vũ Các nhốn nha nhốn nháo lập tức thanh tĩnh trở lại. Những người còn lưu lại không nhiều hơn 20 người, đều là nhân vật điểm cống hiến vượt qua 1000.

Vừa rồi nhiều người nên hai người Diệp Phá cũng không chú ý Diệp Bạch đứng sau. Một phần nữa bởi vì hắn cũng bị một người chắn phía trước, vì vậy đám người Diệp Phá cũng không thấy thân ảnh Diệp Bạch. Lúc này, số đông người đã đi hết, toàn bộ Huyền Vũ Các lớn như vậy nhất thời chỉ đứng 10, 20 người, Diệp Bạch thân ảnh cũng không còn chút gì che giấu, bị Diệp Phá ngẫu nhiên đảo qua liền phát hiện, lập tức hướng phía hắn đi tới. Diệp Bất Phàm lập tức cũng đã nhìn thấy thân ảnh Diệp Bạch liền đi theo sau Diệp Phá, hướng phía Diệp Bạch đi tới.

Lúc này, người trong sân cũng nhịn không được liền đánh giá nhau. Bởi vì biết đối phương đều là điểm cống hiến vượt qua 1000, nhất định bất phàm. Nếu như có thể thông qua gia tộc thí luyện, đi vào nội tông thì nhất định là mười mười mấy người này trúng tuyển. Vì vậy, một đám âm thầm cảnh giác, đồng thời khuôn mặt cũng mang nụ cười, bắt đầu kết bạn với người khác. Mà giống như Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị đám người thì đều nhận thức lẫn nhau, mỗi người đứng một phương. Nhưng nhìn thấy Diệp Phá, Diệp Bất Phàm hai người đột nhiên hướng một người thanh niên vô danh cho tới bây giờ không có ấn tượng đi tới, Diệp Huyễn, Diệp Thiên Mị, cho đến tất cả những người nhận thức Diệp Phá hai người cũng không khỏi kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Diệp Bạch nhất thời mang theo một loại điều tra. Có thể làm cho Diệp Phá trên danh nghĩa là ngoại tông đệ nhất cao thủ tự mình đi qua, người nọ là ai. Nhưng khi bọn hắn riêng rẽ truyền tin, ánh mắt nhìn nhau, lại phát hiện ở giữa sân, trong số mười mấy người lại không có một ai nhận thức Diệp Bạch, không biết hắn là lai lịch gì. Những người này liền không khỏi hai mặt nhìn nhau.

Vẫn khoanh tay đứng ở một bên, mặc một bộ bạch y, trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, Diệp Bồng Lai thấy thế cũng không khỏi kỳ quái liếc mắt đánh giá Diệp Bạch. Bất quá, đương khi phát hiện mình nhìn không thấu người thanh niên trước mặt này, ánh mắt của hắn liền sáng lên, thân mình cũng đã hơi hơi đứng thẳng một chút, bất quá cũng chưa lại đây.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1005)