Vay nóng Tima

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0067

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0067: Tiến giai Huyền sĩ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Lazada


Trở lại Diệp gia nội tông, Diệp Bạch đang ngồi ở trên giường, nhìn thanh bạch sắc trường kiếm trong tay, trên thân kiếm lúc này đã xuất hiện một chút vết rạn. Hắn thầm thở dài một hơi, cũng không biết làm sao, thầm nghĩ:

- Ngày đó dựa theo yêu cầu của ta, Hỏa Vân binh khí phô mất ba tháng thời gian mới tạo thành thanh kiếm này, so với Ngân Sương kiếm còn tốt hơn rất nhiều, nhưng so sánh với Huyền binh bình thường còn kém nhiều lắm. Lúc này mới sử dụng không bao lâu, xem ra thân kiếm đã bị nứt như vây chắc cũng không còn sử dụng được thời gian bao lâu nữa, cũng đến lúc phải chuẩn bị thanh bảo kiếm khác rồi. :

Cứ yên lặng như vậy suy nghĩ một lúc lâu, Diệp Bạch cau mày suy nghĩ, một năm thời gian qua đi, hắn không chỉ luyện thành hai kiếm trận, Hoa Mộc kiếm trận và Cự Mộc Tù Lung kiếm trận. Hơn nữa có Tiểu Nhiếp linh kiếm trận cho nên hắn tu luyện huyền khí tu vi tăng lên rất nhanh, rốt cục thời gian không lâu cũng đã thành công tiến giai huyền cấp mười tầng đỉnh phong. Huyền khí của hắn lúc này trắng sữa như ngọc, đã có thể từ chất lỏng chuyển hóa, điều này chứng tỏ hắn có thể trùng quan tiến cấp cảnh giới Huyền sĩ rồi.

Bước vào cảnh giới Huyền sĩ, liền đại biểu chính thức bước chân vào cánh cửa Huyền giả tu luyện giả, có thể học tập thuộc tính công pháp, thuộc tính Huyền kỹ, uy lực cách xa một trời một vực, hoàn toàn không thể so sánh được.

Tứ đại thế gia, có các đệ tử trước mắt cũng chỉ có hai người thành công tiến giai, Huyền sĩ, đó là Đạm Thai Thế Gia Đạm Thai Tử Nguyệt và Diệp gia Diệp Khổ mà thôi.

Lúc Đạm Thai Tử Nguyệt tiến giai Diệp Bạch không biết, nhưng Diệp Khổ tiến giai Diệp Bạch cũng có nghe nói đến. Lúc đó Diệp Khổ đang ở tận bên trong Thiên Huyễn vạn tâm động bế quan, ước chừng bốn năm thời gian gì đó mới tiến giai Huyền sĩ. Cuộc sống bốn, năm năm khổ tu như vậy, đều phải có nghị lực như thế nào, đối với Diệp gia nội tông đệ tử có rất nhiều người cũng cảm thấy mặc cảm.

Thiên hạ không có bữa ăn miễn phí, không có gì không phải trả giá mà có thu hoạch. Đối với đạo lý này, Diệp Bạch hiểu rất sâu, cho nên đối với những lời đồn đãi, hắn lại chưa từng gặp qua Diệp Khổ, cho nên hắn vẫn cảm thấy tôn kính con người như vậy.

Một người có thể bốn năm như một ngày, vẫn bế quan không ra, nhẫn nại vô cùng, sống trong cô đơn tịch mịch, đầy loại ảo cảnh, tâm ma khảo nghiệm, cuối cùng cũng đã đạt tới Huyền sĩ thì không có lý do gì không tôn kính hắn đây, mà bây giờ mình cũng phải đánh sâu vào cảnh giới Huyền sĩ.

Một tháng sau, Diệp Bạch có thể bắt đầu đánh sâu vào cảnh giới Huyền sĩ, nhưng hắn cố nén lại, luôn luôn chờ đợi. Nhưng bây giờ, hắn rốt cục cũng có cảm giác thời cơ đã chín muồi, thời điểm này đánh sâu vào Huyền sĩ là thích hợp nhất.

Diệp Bạch bế quan, không cho người nào quấy rầy chính mình, Diệp Bạch lúc này đóng cửa lại, trong phòng đã sớm bày ra Tiểu Nhiếp linh kiếm trận. Vừa mở trận ra xuất hiện một cỗ thiên địa linh khí dày đặc bắt đầu hướng về nơi này tụ tập, Diệp Bạch thỏa mãn gật gật đầu, sau đó ngồi lên trên giường, duỗi tay ra, mở ra một cái hộp gỗ màu đỏ tinh xảo khéo léo, bên trong khối hình vuông bên ngoài bọc gấm vàng, bóc ra nhất thời có một cỗ hương khí kỳ lạ lan ra khắp cả cái gian phòng này.

Lúc này trên tay hắn xuất hiện hai hoàn đan dược một lớn một nhỏ, giống như hai viên ngọc bích, bốn phía bao quanh sương mù màu trắng, bên trong sương mù, có hai con hổ báo nho nhỏ ẩn hiện. Hai hoàn đan dược này lúc trước Diệp Bạch ở tại bên trong Huyền Vũ các dùng rất nhiều tiền mua được, đó là hai hoàn Niết Bàn Kim Đan, công năng của nó là có thể đề cao ba thành xuất tiến giai, tổng cộng giá trị 600 điểm cống hiến.

Tại bên trong thế giới Huyền giả, vẫn có một truyền thuyết đó là tiến giai hoàn mỹ. Nếu lần đầu tiên tiến giai Huyền sĩ mà đạt được thành công thì kêu là hoàn mỹ tiến giai giả.

Không có ai biết hoàn mỹ tiến giai đối với thân thể Huyền giả có gì tốt, nhưng tất cả mọi người đều thừa nhận là, hoàn mỹ tiến giai giả so với người không trọn vẹn tiến giai thì ngày sau tu luyện tiến càng xa hơn, càng cao hơn rất nhiều. Tuy nhiên cũng phải hết sức áp chế, cố gắng tìm kiếm dược vật có thể đạt được hoàn mỹ tiến giai, bởi vì dược vật đề cao hoàn mỹ tiến giai thường thường đều có giá trên trời, có tiền cũng không mua được.

Mặc dù có tám phần xác xuất thành công thì cũng có thể thất bại, nhưng Diệp Bạch biết là lúc này hắn không thể chờ đợi thêm được nữa. Nếu cứ chờ đợi thêm nữa, ngược có thể làm tiêu ma ý chí của hắn, sở dĩ hắn quyết định như vậy thì không hề do dự nữa, lấy ra hai hoàn Niết Bàn Kim Đan, bắt đầu nếm thử lần đầu huyền khí hóa dịch, đánh sâu vào cảnh giới Huyền sĩ.

Nhìn hai hoàn Niết Bàn Kim Đan trong tay, Diệp Bạch hít sâu một hơi, không hề do dự, cầm lấy một hoàn nuốt vào trong miệng, vừa mới vào trong miệng ngay lập tức có cảm giác trong miệng tựa như có một đoàn hương khí, Diệp Bạch một ngụm nuốt vào, lập tức trong bụng dâng lên một cỗ hỏa diễm. Dược lực của Niết Bàn Kim Đan hoàn toàn phát tán ra. Diệp Bạch chỉ cảm thấy gân cốt, lực lượng, thân thể, trong nháy mắt xảy ra chuyển biến kỳ dị, huyền khí trong cơ thể cảm thấy hoạt bát hẳn lên.

Không chút do dự, dựa theo cách của Kiếm lão truyền thụ, Diệp Bạch vận hành Huyền khí ngược chiều từ thân thể gân mạch của chính mình một lần rửa sạch qua. Lần đầu tiên vận chuyển huyền khí ngược chiều, mang đến cho hắn nỗi thống khổ tột đỉnh, đối với thống khổ cạo xương lạp cốt là như nhau. Lúc này da mặt của hắn tùy thời vặn vẹo, mồ hôi trên trán chảy thành dòng, thấm ướt hết cả quần áo.

Vận chuyển Huyền khí ngược chiều, không chỉ kinh mạch đau đớn mà tâm hồn cũng bị dày vò, nhưng Diệp Bạch đều cố gắng nhẫn nhịn, chịu đựng tất cả, cứ nhìn thấy toàn thân của hắn đang không ngừng rung động làm cho dược lực của Niết Bàn Kim Đan dần dần phát huy, theo Huyền khí chảy qua toàn thân, cải tạo thân thể, máu, cốt cách, kinh lạc, báo thai, hổ cốt, toàn thân. Niết Bàn Kim Đan có tác dụng tiến giai xác xuất thành công rất cao, đồng thời nó còn có tác dụng bồi nguyên tố thể, tắm xương dịch cân, phạt tủy thay máu, đối với Huyền giả tiến giai Huyền sĩ, có thể cải tạo thân thể cũng là biểu lộ rõ nhất.

Nhờ dược lực của Cực Lạc Kim Đan đánh sâu vào, trong cơ thể Diệp Bạch máu cũng tản ra một cỗ hương thơm lạ lùng, xương cốt trở nên cứng rắn, thậm chí còn giống như ngọc sáng bóng, kinh mạch mở rộng ra, cơ thể phồng lên, áp súc, cuối cùng trở thành mình đồng da sắt. Sau khi hoàn dược lực thứ nhất của Niết Bàn Kim Đan phát huy hoàn toàn, Diệp Bạch cắn răng một cái hoàn Niết Bàn Kim Đan cũng cho vào trong miệng tiếp tục hóa thành một cỗ lực lượng tinh thuần chảy qua toàn thân của hắn.

Lúc này dược lực không còn cải tạo thân thể hắn nữa mà toàn bộ chuyển hóa thành là huyền khí tinh thuần nhất. Lúc này ở bên ngoài, Tiểu Nhiếp linh kiếm trận mang đến Thiên địa linh khí, ào ào tiến nhập vào cơ thể. Nhờ tác dụng của dược lực, cùng với Thiên địa linh khí cùng nhau cọ rửa kinh mạch của hắn. Huyền khí ở bên trong cơ thể Diệp Bạch lúc này rất là cường đại kết hợp với thiên địa linh khí của Tiểu Nhiếp linh kiếm trận, hơn nữa Niết Bàn Kim Đan mang đến dược lực. Ba cỗ lực đạo hội hợp cùng một chỗ, trong giây lát, cải tạo thể chất. Mặt của Diệp Bạch lúc này đỏ bừng, gương mặt tiếp tục vặn vẹo, có cảm giác đau đớn kịch liệt, hai hàm răng cắn vào môi, đột nhiên Diệp Bạch hít một hơi:

- A...

Sau đó hét lớn một tiếng, ngón tay liên tục kết suất thủ ấn, quát:

- Áp.

"Phốc" một tiếng, trong cơ thể Diệp Bạch giống như đã xảy ra một cỗ va chạm nổ mạnh, ba đạo lực lượng hội tụ cùng một chỗ bị hắn mạnh mẽ chấn áp, nhất thời dần dần dung hợp. Huyền khí trong cơ thể Diệp Bạch biến hóa, huyền khí chậm rãi trở nên chân thật hơn, chặt chẽ hơn. Ba đạo hơi thở dung hợp với nhau, chuyển hoán, cuối cùng làm cho huyền khí thay đổi, biến thành chất lỏng trong suốt như ngọc. Tất cả huyền khí trong cơ thể Diệp Bạch lúc này bắt đầu biến dạng, sau một canh giờ, tất cả huyền khí chuyển hoán thành công, lúc này tất cả kinh mạch, bắt đầu lưu động một cỗ chất lỏng huyền khí, cuối cùng cũng thành công, Diệp Bạch rốt cục cũng trở nên bình tĩnh lại.

*****

"Vù!" một tiếng, phun ra một hơi thở thật dài, Diệp Bạch chậm rãi mở ra hai mắt.

Trong ánh mắt của hắn cũng không che dấu được sắc mặt vui mừng, quả nhiên, chuẩn bị lâu như vậy, chờ đợi lâu như vậy, hơn nữa lại dùng hai hoàn Cực Lạc Kim Đan lần đầu tiên tiến giai Huyền sĩ, chính là hoàn mỹ tiến giai. Hơn nữa so với người bình thường tiến giai còn hơn rất nhiều, nhờ có Cực Lạc Kim Đan cải tạo làm cho thân thể hắn, da thịt, máu, cốt cách, kinh lạc, tất cả đều biến hóa nghiêng trời lật đất, những điều thường nhân không thể so sánh.

Lần đầu tiên tiến giai, đối với hắn lợi ích vô cùng, ngày sau tu luyện tự nhiên có nhiều chỗ tốt. Diệp Bạch nhắm mắt lại sử dụng thuật nội thị, kinh mạch trong cơ thể như là một cái tiểu mạch máu, huyền khí ở trong đó chậm rãi lưu động giống như nước ở trong một con sông. Nhưng huyền khí chỉ mới chiếm được khoảng 10%, áp súc huyền khí, hiện tại cũng nên kêu là huyền lực. Huyền lực có kỹ năng tu luyện Huyền kỹ công kích, phòng ngự, mà tu luyện huyền lực công quyết đều là thuộc tính công quyết.

Hiện tại, Diệp Bạch đã là một đế giai Huyền sĩ, có thể chính thức bắt đầu tu luyện thuộc tính công quyết cùng thuộc tính Huyền kỹ, bí kíp hắn đang có là trung cấp Huyền quyết Thập Phương huyễn quyết và hộ thể kiếm quang, cũng là bắt đầu tu luyện rồi.

Bởi vì tiến giai Huyền sĩ, địa vị ở tại Diệp gia cũng vì thế mà phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Bất luận đệ tử Diệp gia nào, vô luận ngoại hay nội tông, chỉ cần tiến giai Huyền sĩ là có tư cách đi vào Huyền Khí đường. Một khi đi vào Huyền Khí đường là có thể đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đặc thù.

Trưởng lão gia tộc mới có thể luyện chế ra đan dược trân quý, số lượng cực kỳ ít. Các đệ tử Huyền giả không có cách nào tiếp xúc, chỉ khi đạt tới cảnh giới Huyền sĩ mới có tư cách lĩnh dùng.

Đồng thời, sau khi tiến giai cảnh giới Huyền sĩ, còn có thể thỉnh cầu đi ra ngoài lịch lãm, gia tộc phân phối, thân phận, địa vị, tài sản, để họ xuất thế Luyện Khí, vào đời luyện tâm. Diệp gia vẫn có cái quy củ này, tại giai đoạn Huyền giả thì cố gắng tu luyện, nhưng là đạt tới giai đoạn Huyền sĩ tu luyện huyền khí ngược lại bỏ qua một bên. Diệp gia sau khi đạt tới Huyền sĩ, đều đi ra ngoài lịch lãm, nhưng chỉ có xác định thời điểm khi nào thì đi mà thôi.

Nhưng những điều này là sau này, Diệp Bạch nhìn thấy cơ thể của mình là một tầng dơ bẩn, sau đó Diệp Bạch triệt hồi kiếm trận, kêu Băng nhi chuẩn bị nước ấm, thống khoái tắm rửa sạch sẽ. Lúc này hắn mới có cảm giác toàn thân sảng khoái, sau đó thay đổi một bộ quần áo trắng sạch sẽ đi ra ngoài. Băng nhi nhìn thấy Diệp Bạch, nàng cảm thấy Diệp Bạch hôm nay có cái gì thay đổi, nhưng lại không biết hắn thay đổi cái gì.

Tựa hồ khí chất nhẹ nhàng hơn một ít, tinh ranh hơn một ít, mờ mờ ảo ảo toát ra uy áp cũng cường thịnh hơn một chút, còn có một chút cảm giác kỳ lạ nữa, nhưng nàng không nói nên lời.

Kỳ thật Diệp Bạch cũng có cảm giác, từ khi hắn tiến giai Huyền sĩ, thân thể cảm thấy tựa hồ nhẹ hơn ba phần, các loại tố chất thân thể lại tăng lên không chỉ một lần, đây là tác dụng của hai khỏa Cực Lạc Kim Đan. Nhìn Băng nhi đang có ánh mắt kỳ quái hắn cũng không có ý định nói, chỉ là cười cười, phất tay ra lệnh cho Băng nhi đi ra ngoài, nhất thời hắn rơi vào trầm tư.

Trở thành đê tử thứ ba trong tứ đại thế gia tiến vào cảnh giới Huyền sĩ, Diệp gia thì là người thứ hai tiến vào cảnh giới Huyền sĩ, không thể nghi ngờ khi hắn đưa tin tức này ra, thì oanh động như thế nào, tất nhiên là rất nhiều người ngưỡng mộ lẫn ghen tị. Nhưng hắn cũng không có ý định giấu diếm, bởi vì cảnh giới Huyền sĩ có thể lấy được vài thứ, đối với hắn rất là trọng yếu, sở dĩ như vậy cứ thuận theo tự nhiên là tốt rồi.

Nghĩ thông như vậy, Diệp Bạch lập tức cả người thư sướng, không còn vướng mắc, kế tiếp, Diệp Bạch chuẩn bị tiến hành tu luyện Huyền quyết. Sau khi tiến giai Huyền sĩ, trụ cột Huyền quyết đối với hắn đã không còn tác dụng nữa, chỉ có trung cấp Huyền quyết mới có thể tiếp tục tu luyện, để sớm một ngày đạt tới một tầng thứ cao hơn.

Tay khẽ vẫy, một quyển sách màu xám không có chút nào thu hút mang theo phong cách cổ xưa xuất hiện ở trước mặt của hắn, đó là "Trung cấp Huyền quyết". Lần trước Diệp Bạch ở Hàn Băng hà, cũng đã giải khai cấm chế, nhưng ngày đó hắn chưa tu luyện được bởi vì chư đạt tới Huyền sĩ. Người khác thì cho rằng tu luyện trung cấp Huyền quyết hoàn toàn là lãng phí, nhưng Diệp Bạch lại không cho rằng như vậy. Đối với các vị tiền bối thượng cổ chia quá trình Trúc Cơ làm ba cấp độ, Huyền giả, Huyền sĩ, Huyền sư, không phải là không có đạo lý. Mặc dù giai đoạn trước có thể không mạnh, nhưng Diệp Bạch vẫn như cũ quyết định tu luyện thuộc tính công pháp này.

Bởi vì nội dung của nó lúc trước tại bên trong căn nhà gỗ hắn đã xem một lần, chỉ vì cảnh giới không đủ, cho nên không thể tu luyện. Nhưng lần này, Diệp Bạch đã bước vào cảnh giới Huyền sĩ, tiếp tục tu luyện chỉ là nước chảy thành sông, không có một chút trở ngại. Hơn nữa trung cấp Huyền quyết cùng trụ cột Huyền quyết là một mạch truyền thừa, nói một cách khác là tu luyện công pháp cao hơn một chút mà thôi.

Cứ như vậy, Diệp Bạch nhắm mắt xếp bằng tu luyện ở trong phòng, chậm rãi dựa theo lộ tuyến kinh mạch của trung cấp Huyền quyết mà tu luyện, huyền khí ở trong người cứ một vòng rồi một vòng vận chuyển, mỗi một vòng vận chuyển một lần, liền lớn mạnh chia ra. Thiên địa linh khí ngoại giới theo thân thể thuận lợi hút vào thể nội, đi vào kinh mạch, dần dần bị đồng hóa thành tinh thể, dung nhập vào bản nguyên huyền khí. Vốn huyền khí lúc này lớn mạnh, kinh mạch trong cơ thể cũng dần dần lớn mạnh hơn.

Nghĩ đến lúc tất cả kinh mạch đều càng thêm lớn mạnh, đạt tới huyền khí sơ giai đỉnh Huyền sĩ, sau đó tìm cơ duyên đột phá. Nhưng bây giờ, chỉ cần dựa theo lộ tuyến tu luyện trung cấp Huyền quyết, hấp thu huyền khí chuyển thành huyền lực, những thứ khác hết thảy cũng không quan tâm. Cứ như vậy tốc độ tu luyện tự nhiên cực nhanh, hơn nữa Diệp Bạch có Tiểu Nhiếp linh kiếm trận hấp thu linh khí, tốc độ tu luyện của Diệp Bạch đạt tới một tốc độ khủng khiếp, tiến triển cực nhanh.

Ba ngày sau.

Diệp Bạch từ trong tu luyện mở mắt ra, cảm giác được huyền khí trong cơ thể ước chừng gia tăng nhiều hơn gấp đôi, mặc dù kinh mạch của hắn chưa củng cố xong nhưng Diệp Bạch có cảm giác rõ ràng, nếu như bây giờ phát huy thực lực, thì uy lực cũng lớn hơn năm lần trước đây.

Huyền khí tu luyện chú ý đến quá trình, hắn biết không phải một sớm một chiều mà có thể thành công ngay được. Trước mắt hắn lúc này là đem hai môn công kích Huyền kỹ, cùng phòng ngự Huyền kỹ tu luyện thành công. Đến lúc hai môn Huyền kỹ tu luyện thành công, huyền khí của mình không sai biệt lắm cũng có thể tu luyện tới Huyễn sĩ sơ giai đỉnh.

Nghĩ như vậy Diệp Bạch không chút do dự, đưa tay lấy ra hai quyển bí kíp, đó là hôi giai đế cấp Huyền kỹ Thập Phương huyễn quyết và hôi giai cao nhất bí kíp Hộ thể kiếm quang.

Hai quyển bí kíp này đều cùng lấy ra, Diệp Bạch ngược lại có chút do dự, trước tiên tu luyện một quyển thôi, đối với thuộc tính Huyền kỹ tu luyện cũng không phải là một sớm một chiều mà thành công ngay được, hai quyển bí kíp này đều rất trọng yếu, một quyển là công kích Huyền kỹ, một quyển là phòng ngự Huyền kỹ, rốt cuộc tu luyện cái nào trước đây?

- Quên đi, chính mình đã có kiếm trận, lực công kích không tính là yếu, trước hết tu luyện bộ Hộ thể kiếm quang đi. Như vậy, lực phòng ngự của mình cũng tăng lên một bậc.

Nửa ngày sau, Diệp Bạch cắn răng một cái, quyết định trước là tu luyện Hộ thể kiếm quang, dù sao hai môn Huyền kỹ này, Hộ thể kiếm quang đối với hắn có sức hấp dẫn lớn hơn một chút, rõ ràng giá trị cũng cao hơn một chút. Quyển bí kíp Hộ thể kiếm quang sau khi luyện thành, nếu cùng giai công kích cơ bản là không có mấy người có thể công phá được lực phòng ngự của hắn, có Hộ thể kiếm quang là hắn ở thế bất bại.

Nghĩ đến đây, Diệp Bạch cầm lấy quyển bí kíp màu xám, bên trong nhiều tinh điểm màu bạc hào quang, chậm rãi mở ra xem.

*****

Quyển bí kíp này không phải hắn từ bên trong Huyền Vũ các đổi được, mà là từ Hồng Y Bàn Tử ngoại tông đệ tử, lúc trước tại bên trong thí luyện hắn ngoài ý muốn mà có được. Diệp Bạch ngay lập tức coi đây là trân bảo, thu vào trong tay, hắn biết đây là bí kíp rất có giá trị.

Hiện tại có cơ hội tu luyện, hắn tự nhiên cảm thấy hưng phấn, lại nói, từ lúc được quyển bí kíp này, hắn rất muốn mở ra xem thật cẩn thận, nhưng do cảnh giới chưa đủ, không thể tu luyện, nếu cố tình tìm hiểu sẽ ảnh hưởng đến tâm tình.

Nhưng hiện tại thực lực cũng đã đủ rồi, tự nhiên là hắn trực tiếp mở ra xem, lần này không gặp cấm chế ảnh hưởng. Lúc trước lấy từ Hồng Y Bàn Tử, hắn cũng sớm mở ra xem qua, nhưng vì thực lực không đủ không có cách nào tu luyện, sở dĩ hắn mang ở trên người, là đến khi cần có thể lấy ra tu luyện.

Phía trên trang sách, là chữ Hộ thể kiếm kỹ nhỏ màu bạc, giảng giải về Hộ thể kiếm quang có hai tầng cảnh giới, tầng thứ nhất là hộ thể kiếm khí, tầng thứ hai mới là hộ thể kiếm quang. Cảnh giới kiếm khí luyện thành, quanh thân có vô số kiếm khí tung hoành, nhẹ nhàng chìm nổi, bất kỳ công kích nào công kích tới đều đã tự động đánh tan. Tầng thứ hai là cảnh giới kiếm quang, khi tu đến đại thành thì ngưng tụ kiếm quang, có thể phóng ra giết địch, có thể phòng ngự nhất thể, huyền diệu dị thường.

Cuối cùng kiếm quang luyện thành, nếu cùng một bậc đương nhiên là ở thế bất bại.

Diệp Bạch trực tiếp mở ra trang sau, trang này hiện ra vô số phương pháp tu luyện kiếm khí, những kiếm khí này đều là phương pháp lấy huyền khí ở bên trong thân thể phóng ra ngoài, dựa theo một loại quy luật đặc thù, phương thức vận hành huyền khí phát ra bên ngoài cơ thể, hình thành lên kiếm khí. Ở trang thứ hai tổng cộng có ba đạo kiếm khí, hình thành như là cánh chim được gọi là kiếm cánh, đây là hộ thể kiếm khí hình dạng thứ nhất, tu luyện luyện ra ba đạo kiếm khí kiếm cánh xem như là thành công.

Sau đó ở trang thứ ba, chính là bốn đạo kiếm khí, tứ phương Đông Nam Tây Bắc mỗi phương có một đạo, dựng đứng như kiếm, lần lượt tung hoành thay đổi, ngăn cản vạn vật công kích. Đây là kiếm lao, hộ thể kiếm khí hình thái thứ hai.

Trang thứ bốn có năm đạo kiếm khí, trang thứ năm bảy đạo, thứ sáu mười đạo, thứ bảy 24 đạo, thứ tám 72 đạo, thứ chín 108 đạo, thứ mười 356 đạo. Một khi đạo kiếm khí càng nhiều thì hình thành lên đồ hình càng thêm phức tạp, tổng cộng có hơn mười đồ hình kiếm khí. Lúc phát ra quanh thân được 356 đạo hộ thể kiếm khí, thì coi như tu luyện thành công tầng thứ nhất Hộ thể kiếm khí đại thành, tiếp theo sau chính là Hộ thể kiếm quang.

Sau khi tu luyện xong kiếm khí hộ thể, tiếp theo là tu luyện thành kiếm quang, tâm thần nghĩ tới là phóng ra ngoài giết địch. Hơn nữa lực phòng ngự cũng càng cường đại hơn một tầng, hình thái kiếm quang lúc này Diệp Bạch tạm thời còn chưa học tới, cho nên lúc này là lúc hắn phải xem lại trang thứ nhất để tu luyện ba đạo kiếm khí, kiếm cánh.

Dần dần, bí kíp trước mắt biến hóa, trong mắt hắn lúc này không chỉ ba đạo kiếm khí, đột nhiên, trong thân thể hắn, huyền khí vận chuyển sau đó tự động dựa theo một loại quy luật đặc thù để vận hành. Lúc này hắn cảm giác được thân thể liên tục chấn động, một đạo kiếm khí đột nhiên bay ra, sau đó xoay trở lại một vòng, biến mất không còn nhìn thấy gì nữa.

Trong lòng chấn động, Diệp Bạch lập tức tỉnh táo lại, còn muốn tìm hiểu cái loại cảm giác này, nhưng tìm mọi biện pháp cũng không tìm thấy, vì thế, tất cả tâm thần của hắn tiếp tục đắm chìm tìm hiểu ba đạo kiếm khí, dần dần, cái loại cảm giác này lại tiếp tục xuất hiện. Diệp Bạch cảm thấy sườn bên trái nhảy dựng, một đạo kiếm khí tiếp tục ầm ầm lao ra, nhẹ nhàng xoay tròn trên không không có nhúc nhích. Lúc này, hắn mới hiểu được, nếu muốn bảo trì kiếm khí không tiêu thất, thì huyền khí không ngừng vận hành bổ xung, cho nên tâm niệm vừa động, huyền khí vận hành, có một đạo kiếm khí lại lao ra, cùng tồn tại song song với đạo kiếm khí trước, cứ như vậy, một lúc lâu sau đạo kiếm khí thứ ba cũng thành công bay ra, cùng tồn tại với hai đạo kiếm khí trước, tạo thành như một cái cánh kiếm khí. Trang thứ nhất kiếm cánh xem như đã luyện tới tiểu thành.

Sau đó, Diệp Bạch liền triệt để đắm chìm nghiên cứu bí kíp, hắn quên ăn quên ngủ, và không cho bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy hắn tu luyện. Mỗi ngày chỉ có nhìn chòng chọc vào quyển bí kíp. Bí kíp này kiếm khí là chính, có chếch, có dài, có ngắn, có cao, có thấp, hình thái không đồng nhất, cứ như vậy, mười lăm ngày sau Diệp Bạch rốt cục cũng ngừng lại, hắn đã tu luyện đến trang thứ sáu, đã có thể phát ra mười đạo hộ thể kiếm khí, nhưng lại không thể tiếp tục tiến triển thêm một bước nào nữa, vô luận hắn có sử dụng cách nào, cũng không thể tu luyện ra mười một đạo kiếm khí. Diệp Bạch hiểu được tu vi huyền khí của hắn chưa đủ, nếu muốn tu luyện thêm, thì tu vi huyền khí cũng phải tăng lên thì mới có thể tiếp tục tu luyện tăng lên số lượng kiếm khí. Chính vì thế, hắn cũng không có cưỡng cầu nữa, ngược lại khép lại quyển bí kíp, sau đó thân người tiếp tục đi vào bên trong huyễn Thạch.

Tâm thần vừa động, mười đạo hộ thể kiếm khí đột nhiên xuất hiện, hắn ảo tưởng ra vô số phi kiếm hướng về phía hắn công tới, sau đó hắn phát động hộ thể kiếm khí. Nhất thời, kiếm quang phát ra nhanh như điện, vô số phi kiếm toàn bộ bị mười đạo kiếm khí che chắn, vô luận từ ngõ ngách nào bay tới, đều bị kiếm khí đánh tan. Đến lúc gia tăng phi kiếm đến gấp đôi thì kiếm khí mới duy trì không được. Diệp Bạch bị một đạo kiếm khí từ một nơi góc khuất bất ngờ chém giết ngay tại đương trường, hóa thành một đạo bạch quang biến mất tại bên trong kiếm Thạch.

Thế nhưng hắn lại thỏa mãn tươi cười, phi kiếm vừa rồi ít nhất cũng có mấy chục thanh toàn bộ đều bị đạo kiếm khí che chắn cho nên công kích đã không công kích đến thân thể của mình. Nếu đây là trong chiến đấu, trừ phi mưa tên đầy trời, nếu không thì không có gì nguy hiểm. Diệp Bạch lúc này thí nghiệm cũng rất là nhiều lần, tựa hồ như có thể tùy thời, tùy chỗ xuất hiện công kích của đối phương, hơn nữa, lúc này hắn mới tu luyện tiểu thành, đợi cho đến khi phát ra 24 đạo kiếm khí, 72 đạo kiếm khí, 108 đạo kiếm khí, thậm chí 365 đạo kiếm khí, thì dù cho đầy trời mưa tên, chỉ sợ tuyệt đối không có thể bắn đến người mình. Khi đó Hộ thể kiếm quang mới có thể càng thêm nghiêm mật, càng thêm chắc chắn hơn.

Sau này chỉ cần tâm niệm vừa động, là kiếm khí sẽ biến mất, sẽ không khiến cho người khác cảm thấy ngờ vực, xem như là một thủ đoạn bảo mệnh. Diệp Bạch cảm thấy vô cùng vừa lòng đem bí kíp cất đi thật kỹ, sau đó cầm lên bản kí kíp công kích Huyền kỹ Thập Phương huyễn quyết.

Quyển bí kíp công kích Huyền kỹ này cũng không phải thuần túy Huyền kỹ công kích, từ tên của nó là có thể thấy được, nó chính là một môn huyễn kỹ. Diệp Bạch vốn nghĩ đến cao giai bí kíp Hộ thể kiếm quang đã thoải mái luyện thành, thì bản hôi giai đế cấp Thập Phương huyễn quyết nhất định tu luyện càng thêm dễ dàng hơn nhiều. Nhưng điều làm cho hắn thật không ngờ chính là khi hắn mở ra cấm chế của bản Thập Phương huyễn quyết, sau khi đọc lời giới thiệu, hắn không khỏi cảm thấy ngu muội. Hắn bây giờ mới hiểu chính mình đã quá ngây thơ rồi.

Thập Phương huyễn quyết tu luyện vô cùng gian nan, so sánh với Hộ thể kiếm quang thì Thập Phương huyễn quyết mới chính là cao giai bí kíp.

Lần đầu tiên đọc, làm cho đầu óc của hắn cảm thấy choáng váng cho nên thiếu chút nữa hắn buông tha.

Nhưng Kiếm lão đã nói cho hắn biết, không thể từ bỏ, bởi vì đây là công kích Huyền kỹ của hắn, mặc dù hắn có kiếm trận uy lực lớn hơn, nhưng mỗi lần thi triển kiếm trận tiêu hao rất lớn, mà không dễ nắm giữ mà hơn nữa quá mức chú ý, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ, hoặc là thời khắc tối trọng yếu thì tốt nhất không tùy tiện sử dụng. Hơn nữa, không ai có thể sử dụng kiếm trận duy trì được thời gian dài, cho nên nếu chỉ dựa vào kiếm trận, một khi huyền khí tiêu hao hết, liền trở thành dao thớt mặc cho người chém giết.

Sở dĩ kiếm trận chỉ có thể coi là công phu áp đáy hòm, xuất kỳ bất ý mới có thể thu được hiệu quả lớn nhất.

Diệp Bạch bị Kiếm lão dạy bảo cũng cảm thấy ủ rũ, nhưng huyền khí của hắn lúc này cũng chỉ có thể duy trì một cái đế giai nhất cấp Hoa Mộc kiếm trận tối đa một khắc thời gian, nhiều hơn nữa liền ăn không tiêu. Điều này chứng tỏ trong chiến đấu rõ ràng không thể thực hiện được, sở dĩ một môn trụ cột công kích Huyền kỹ nhất định là phải có, không thể thiếu được.

Vì thế Diệp Bạch tiếp tục phải tu luyện Thập Phương huyễn quyết, nhưng vấn đề thứ nhất xuất hiện, Thập Phương huyễn quyết này yêu cầu ngón tay phải linh hoạt cực cao. Thập Phương huyễn quyết chính là chữ huyễn, cơ hồ phải sử dụng tất cả các ngón tay. Theo như lời Kiếm lão nói, nếu Nhu chỉ thuật tu luyện tới tầng thứ năm, Thập Phương huyễn quyết căn bản là tu luyện thành công.

Nhu chỉ thuật, là phương pháp tu luyện cơ bản của Kiếm môn, nếu không phải tu luyện Thập Phương huyễn quyết, Diệp Bạch cơ hồ đã quên nó rồi. Lần trước tu luyện Kiếm bộ thân pháp, hắn đã tu luyện Túy thể thuật, luyện xương cốt thuật đến tiểu thành. Nhưng hiện tại để tu luyện Thập Phương huyễn quyết, hắn không thể không tu luyện Nhu chỉ thuật.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1005)