← Ch.0106 | Ch.0108 → |
Diệp Bạch suy nghĩ thì biết đây chính là một quyển Lục giai đê cấp.
Tuy nhiên nó không giống như là những kiếm quyết bình thường, những kiếm quyết này được ghi chép một cách vô cùng kỳ lạ, cũng không phải là kiếm quyết chính thức.
Kiếm quyết bình thường đều có chiêu thức, tâm pháp, ngự kiếm thuật, khống kiếm pháp môn mà kiêm quyết này thì chính là kiếm quyết hấp thu nhật nguyện tinh hoa, luyện ra thành một đạo kiếm khí.
Kiếm pháp này dùng nhật nguyệt tinh hoa kiếm khí mà luyện chế thành, tên gọi là Tiên Thiên kiếm khí, nghe đòn nó vô cùng kiên cố, không có gì có thể phá được, có thể tu luyện tới mức độ cực cao, thậm chí ngay cả những huyền binh tam giai bình thường cũng không thể chặt đứt. Hơn nữa tốc độ của nó vô cùng nhanh, không có kiếm khí nào có thể nhanh bằng nó, tâm niệm vừa động là có thể phóng ra ngoài giết định, trong khoảng ngàn thước cũng có thể tạo ra.
Cầm trong tay bộ kiếm khí này có thể giết người trong nghìn thước không thể phòng bị, bộ kiếm pháp này thật là lợi hại vô cùng.
Tuy nhiên, việc tu luyện nó thì gian nan vô cùng, đầu tiên phải cần một sự kiên nhẫn rất lớn mà từ từ tu luyện. Sợi kiếm khí này càng thuần túy thì uy lực của nó càng lớn, không phải một sớm một chiều có thể thành công, thậm chí có khả năng mười năm tám năm cũng không luyện thành được. Tiếp theo việc tu luyện này còn cần một nghị lực lớn lao, muốn đem nhật quang tu luyện thành kiếm khí thì cần phải không ngừng cố gắng, khiến cho nó thật sắc bén, ẩn chứa lực lượng thật mạnh. Những người mà thân thể yếu ớt, nhất là khí lực trong đan điền yếu ớt thì dùng nó không cẩn thận sẽ trở thành họa lớn, nhẹ thì bị đứt đoạn hết tất cả kinh mạch, nặng thì đan điền bị diệt hết, từ nay về sau trở thành phế nhân, thậm chí tẩu hỏa nhập ma, kiếm khí bạo thể, lập tức tử vong.
Cho nên không có tâm trạng vững vàng thì không được dùng đạo kiếm khí này để tu luyện."Tiên Thiên Kiếm khí" trong lịch sử cũng không có ít người tu luyện qua nó, cuối cùng không chịu nổi thống khổ, đan điền của mình bị phá hủy, cả đời tàn phế, có một số người luyện kiếm khí không thành công, bị những sợi kiếm khí này nổ ra thành từng mảnh nhỏ khiến cho hài cốt cũng không còn, thành công chính thức cũng không có mấy người.
Mỗi khi một con người ra đời thì đều được từng sợi Tiên Thiên khí duy trì tính mạng, thân thể sau khi tuần hoàn sẽ đi vào ngoại giới, Tiên thiên dần biến thành hậu thiên cuối cùng cả đời nếu như không gặp cơ duyên gì lớn thì sẽ không còn cơ hội tiến vào Tiên thiên.
Rất nhiều huyền giả cả đời tìm kiếm quá trình Tiên thiên này, Tiên Thiên một khi thành công thì Huyền Khí sẽ gia tăng gấp bội, uy lực cũng sẽ gia tăng gấp mười lần, chỉ có điều muốn đạt tới trình độ này thì Huyền giả phải đạt tới mức độ Huyền Vương mới có thể làm được, mà không phải ai đạt tới Huyền Vương cũng có thể làm được như thế. Phải nói rằng quá trình này vô cùng gian nan, Tiên thiên nhập hậu thiên đã khó, hậu thiên nhập tiên thiên còn khó hơn.
Cho nên tu luyện càng sớm thì càng tốt, những thiếu niên kia khi Huyền khí chưa thành thì đến khi về già mới tu luyện được, nếu như chưa thành công thì nhất định phải chịu đựng như thời nhi đồng, sau đó mới có thể tu luyện, tu luyện Huyền khí như vậy sau này mới có thành tựu.
Ở dưới Huyền Vương có rất ít người có thể tiến đến cửa Tiên Thiên. Ngoại trừ một số người có cơ duyên thâm hậu, sau này Huyền Khí đại thành, không chừng có khả năng đột phá thì những người khác cả đời chỉ có thể luyện tới cánh cửa Hậu Thiên, chưa từng nghe nói ai ở dưới Huyền vương có thể tu luyện tới Tiên Thiên khí. Tuy nhiên kiếm quyết này đã mở ra một con đường mới, dùng Nhật nguyệt quang hoa, hấp thu vào cơ thể, tu luyện ra một đám Tiên Thiên kiếm khí.
Kiếm khí này so với Hậu Thiên kiếm khí thì uy lực lớn hơn vố số lần, vô luận về uy lực công kích hay uy lực hủy diệt thì nó so với Hậu Thiên Kiếm khí cùng giai đều mạnh hơn mười mấy lần. Hai người cao thấp luận kiếm, Tiên Thiên kiếm khí trong nháy mắt có thể giết được Hậu Thiên kiếm khí, trực tiếp đánh chết nó, nếu như sau này có Hậu Thiên kiếm khí phòng hộ nhất định sẽ thiệt thòi lớn, thậm chí vượt cấp giết địch cũng không phải là điều không làm được.
Diệp Bạch sở dĩ khiếp sợ cũng bởi vì như thế, Thiên hạ có một kiếm quyết kỳ lạ này, có thể tu luyện nên một đám Tiên Thiên kiếm khí, nếu thật sự nắm bắt được thì Diệp Bạch tin rằng khi mình xuất kỳ bất ý, kiêm khí này có thể đánh bại người có cảnh giới cao hơn mình tới hai giai, đây quả là một môn Kiếm quyết thần kỳ.
Cho nên đây là một con dao hai lưỡi, nếu như khống chế tốt thì có thể nó sẽ trở thành một chiêu sát thương cứu mạng, nhưng nếu như khống chế không tốt thì người đầu tiên bị phá hủy chính là mình. Ngẫm lại đạo Tiên Thiên kiếm khí này đáng sợ đến mức nào.
Rốt cuộc không tu luyện nữa, Diệp Bạch lâm vào trạng thái trầm tư. Hắn triệu hoán Kiếm lão, hỏi cách nhìn của lão. Kiếm lão xem qua cũng trầm tư một lúc, sau đó lão nhìn hắn, đem quyết định giao cho Diệp Bạch.
Bởi vì lão cũng không biết nói như thế nào, việc tu luyện này dĩ nhiên là vô cùng nguy hiểm, thậm chí là còn có thể ảnh hưởng tới tính mạng, như mộng khi tu luyện thành công thì vô cùng tốt đối với Diệp Bạch. Tiên thiên khí là thứ mà người đạt tới cảnh gới Huyền Vương cũng không đơn giản mà có được, huống chi là một Huyền Sĩ nhỏ nhoi như Diệp Bạc. Đây là một cơ duyên rất lớn, nếu như Diệp Bạch tu luyện thành công, từ nay về sau tiến vào cảnh giới Tiên thiên thì nói không chừng sau này hắn sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Tuy nhiên một cường giả như kiếm lão cũng không thể giúp cho Diệp Bạch. Ưu thế mà Diệp Bạch hiện đang có chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, vô cùng trân quý, không biết bao nhiêu người đập vỡ đầu cũng không có được.
Hơn nữa mãi cho đến hiện tại Diệp Bạch vẫn chưa có một kiếm quyết cho riêng mình. Mặc dù hiện tại Diệp Bạch có kiếm trận nhưng hắn vẫn chưa gom góp được một bộ kiếm trận chính thức, phát huy uy lực huyền binh của nó.
Đồng thời, kiếm trận cũng không đơn giản mà có thể hấp thụ Nhật Nguyệt tinh hoa, Diệp Bạch cũng không thể tùy thời sử dụng nó, như vậy nó đối với Diệp Bạch cũng tiêu hao không quá lớn. Diệp Bạch chỉ cần một môn huyền kỹ công kích che dấu chính mình, nhưng hắn đều không có được. Trước kia ở Huyền Vũ các, hắn lấy được Huyền Kỹ công kích và một môn Huyền quyết, hơn nữa là một Huyền quyết phù trợ rất hiệu quả, không có bao nhiêu lực công kích và sát thương. Tuy nhiên, hiện tại thân pháp Huyền Kỹ của Diệp Bạch đã đạt tới trình động Lục giai đê cấp, phòng ngự thì có Hộ Thể Kiếm quang, không thấp hơn hoàng giai, uy lực cực lớn, chỉ có Huyền kỹ công kích là Diệp Bạch vẫn ở trong thế yếu.
Bây giờ tìm được kiếm quyết này cso thể nói là một điều bất ngờ, cũng có thể coi là một đại kỳ ngộ, một khi luyện thành Diệp Bạch sẽ tiến xa hơn Huyền Sĩ sơ giai, đừng nói là trung giai mà cao giai cũng tiến tới. Lúc xuất kỳ bất ý, hắn có thể giết chết một cường giả cao hơn mình rất nhiều. Nếu tu luyện được thứ này, cùng với Bàng Du bộ lục giai đê cấp Diệp Bạch sẽ có một chút thực lực để bảo vệ mình, đối với sự chiên đấu của các tông môn này, hắn cũng không còn là một tên vô danh tiểu tốt cho mọi người chém giết nữa.
Đây chính là bộ kiếm quyết thứ nhất, tuy không phải là kiếm quyết bình thường nhưng nó vô cùng trân quý, Diệp Bạch thế nào cũng không ngờ "Tửu công" Bùi Vũ Thiên lại đưa một quyển kiếm quyết như vậy cho mình. Tuy rằng quyển kiếm quyết này chỉ đạt tới mức độ Lục giai đê cấp nhưng Diệp Bạch biết rõ giá trị của nó so với Lục giai đỉnh cấp còn cao hơn, bở vì nó có thể tu luyện ra công pháp Tiên Thiên Khí. Thực lực của quyển bí kíp này ít nhất cũng là lam giai, tuy nhiên nó không phải là lam giai kiếm quyết chân chính, uy lực của nó không giống như vậy, nhưng những bí kíp Lục giai bình thường thì không thể bằng được.
Như vậy quyển bí kíp này vô cùng trân quý, nếu là trước kia thì Diệp Bạch thế nào cũng không tiếp nhận nó nhưng Bùi Vũ Thiên đã không cho hắn cơ hội mà đưa cho hắn. Hiển nhiên Bùi Vũ Thiên kỳ vọng Diệp Bạch rất cao, tin tưởng rằng hắn có thể luyện thành.
Với quyển sách này, sự oán giận trước kia của Diệp Bạch với Bùi Vũ Thiên đã hoàn toàn biến mất, trong lòng hắn lúc này tràn ngập sự cảm động. Lúc này hắn mới hiểu được, Tửu công tuyệt đối không phải vì chỉ đường mới bắt mình đến nơi này, lão muốn chỉ điểm ch mình, muốn mình khổ luyện. Diệp Bạch nghĩ đến đây thì cắn răng một cái, cuối cùng cũng đã hạ quyết định.
Không thể để cho lão nhân gia người thất vọng, mình phải tu luyện thật tốt. Tiền nhân đã thành công thì mình cũng có thể nhất định như vậy. Kiếm lão đã từng nói qua, kiếm quyết này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, mình có cơ duyên này thì không thể buông bỏ.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch cuối cùng cũng đã quyết định, hắn đưa tay lên trên quyển bí kíp, bắt đầu giải phong ấn của nó.
← Ch. 0106 | Ch. 0108 → |