Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0466

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0466: Dưỡng Thần thảo và Cấm Ma hoa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


Ở sau quầy hàng, thiếu nữa kia ngạc nhiên nhìn Diệp Bạch, gần đây có thể xuất ra một tam cực thượng giai cổ kiếm đúng là không có nhiều người.

Chỉ là nàng cũng không để ý, những vật phẩm quý hiếm nàng đã thấy không ít, đáng tiếc cuối cùng có thể thu hồi lại đều không có mấy người.

Nhanh chóng sau đó Diệp Bạch cầm lấy biên lai và chuyển mười ba vạn điểm cống hiến vào minh tạp.

Diệp Bạch lắc đầu cười cười cũng không để ý tới nữa, nhanh chóng đem minh tạp bỏ vào trong Tam Mãng tuyết giới sau đó xoay người đi ra ngoài, tìm La Tiền và Phó Băng Vũ trả mười hai vạn điểm cống hiến thiếu nợ bọn họ.

Một canh giờ sau Diệp Bạch trở lại phòng, hắn đã trả lại mười hai vạn điểm cống hiến cho La Tiền và Phó Băng Vũ, hiện tại còn thừa một vạn điểm cống hiến.

Tuy nhiên hắn cũng không để ý, lại lần nữa nghiên cứu Tam Thiên Kiếm Khí quyết, Thiên Hỏa lôi độn và Tứ Phương Long Ngâm quyết, càng ngày Diệp Bạch càng thuần thục.

Sau đó Diệp Bạch chờ tới kỳ thí luyện hạch tâm.

Trong quá trình này còn có một chuyện xen vào.

Đó là sau ba ngày đấu giá đại hội, huyền quyết cao cấp đã được Diệp Bạch cầm lấy, điều này khiến cho hắn vô cùng vui mừng, tán dương La Tiền vài câu rồi cho hắn rời đi, lúc này hắn mới mở cuốn sách ra.

Đây là một cuốn sách màu xanh nhạt, bởi vì không cùng với sơ cấp huyền quyết và trung cấp huyền quyết cho nên Diệp Bạch tu luyện vô cùng thuận buồm xuôi gió.

Chỉ cần vài ngày Diệp Bạch đã đem tất cả sở học của mình về huyền quyết trung cấp toàn bộ chuyển hóa thành huyền quyết cao cấp, thực lực nhờ vậy cũng tăng lên rất nhiều.

Lục giai huyền quyết dẫu gì cũng là một quyển lục giai đê cấp bí kíp, chênh lệch với hai bí kíp sơ cấp và trung cấp là rất lớn.

Huyền khí của hắn rõ ràng không còn cảm giác tăng trưởng nữa.

Tình huống này khi trở về từ Tà Vương mộ Diệp Bạch đã có, tuy nhiên lúc đó hắn cũng không để ý, chỉ là nghĩ thầm tại vì linh khí ở Tà vương mộ vô cùng nồng đậm cho nên sau khi đi ra mới tương phản.

Về sau khi tu luyện Tam Thiên Kiếm khí quyết Thiên lôi hỏa độn, Tứ Phương Long Ngâm quyết đều xảy ra những chuyện này.

Nhưng hiện tại hắn tu luyện huyền quyết cao cấp mà vẫn cảm thấy huyền khí bất động.

Điều này khiến cho Diệp Bạch cảm thấy vô cùng không đúng, tình huống này quá dị thường, không phù hợp.

Theo lý thuyết sau khi tiến vào trở thành huyền sư trung cấp thực lực của hắn nhất định phải tăng lên, chỉ cần trở thành huyền sư trung cấp đến huyền sư cao cấp, hấp thu linh khí thì huyền khí sẽ không ngừng tăng lên.

Nhưng mà Diệp Bạch hiện tại không thể cảm thụ được một chút huyền khí nào, tựa hồ như nó bất động.

- Chuyện gì đã xảy ra?

Diệp Bạch lần này thật sự kinh hãi, sau khi phát hiện huyền khí của mình không tăng lên thì không phải tu vi của mình cả đời sẽ bị hủy hay sao?

Chỉ cần huyền khí không thể tiến bộ thì mình cuối cùng cũng sẽ trở thành một phế nhân, chuyện này Diệp Bạch không thể tiếp nhận được.

Cho nên một lần nữa hắn triệu hồi kiếm lão, đây là người duy nhất mà hắn tín nhiệm.

Kiếm lão nghe xong lời nói của Diệp Bạch thì trầm ngâm cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái, đừng nói là Diệp Bạch chưa từng gặp qua mà lão cũng chưa từng.

- Chuyện này không có khả năng, ngươi cẩn thận nghĩ lại trong thời gian này đã xảy ra những chuyện gì.

Diệp Bạch cũng bắt đầu nghĩ lại.

Tuy nhiên Diệp Bạch không thấy gì là không đúng, từ sau khi trở về từ Tà vương mộ, trừ lần đó ra hắn cũng không cử động gì.

Những chuyện này không có quan hệ với huyền khí của mình.

Trừ phi....

Hai mắt của Diệp Bạch sáng lên.

Hắn nghĩ tới một khả năng, đã không phải là khi trở lại tông thì chỉ có một khả năng, đó là trước khi rời khỏi Tà vương mộ.

Trước khi rời khỏi Tà vương mộ, Diệp Bạch đã gặp qua một chuyện kỳ quái.

Sau một lát đôi mắt của Diệp Bạch nhúc nhích cuối cùng hắn cũng nhớ ra một việc.

Khi hắn đánh chết người áo đen, từ cơ thể của người áo đen xuất ra một tứ giai đê cấp linh thảo, Xích Hỏa Long giao cùng với Tứ giai Thiên Địa kỳ trân Bích Nguyên trân quả, và Ngũ Cực Linh Hà, kỳ thật còn có một hộp ngọc thứ tư.

Mà cơ hồ sau khi mở ra đóa hoa này trở nên héo rũ điêu tàn, biến thành một làn khói bao phủ Diệp Bạch.

Sau một lát màn sương mù màu đen biến mất, lúc này Diệp Bạch quay đầu nhìn lại thì thấy trong hộp trống rỗng, ngoại trừ một viên cầu màu đen thì cái gì cũng không có.

Lúc đó Diệp Bạch cũng nghĩ mình hơi hoa mắt mà thôi, cũng không lo lắng có gì dị thường.

Nếu như Kiếm lão không nói thì Diệp Bạch cũng không nhớ ra.

Sau một lát Kiếm lão liền trâm tư.

Quả nhiên một lát sau.

Kiếm lão thì thào nói:

- Yêu dị, tiếp xúc với gió thì hóa thành một làn gió, huyền khí không cách nào tăng lên... chẳng lẽ là.

Sau một lát lão nhìn Diệp Bạch, đầu tiên thở dài sau đó lại khẽ cười mà nói:

- Không có vấn đề gì lớn, nếu như không ngoài sở liệu của ta thì ngươi trúng phải một loại độc cấm ma.

- Độc cấm ma? Cái đó có hại gì?

Liên quan đến lợi ích của mình, Diệp Bạch rất sợ nghe thấy chuyện gì đó không tốt.

May mà Kiếm lão chỉ cười cười sau đó nhanh chóng thở ra một hơi.

- Không có vấn đề gì, thực lực của ngươi kỳ thật không phải không tăng lên mà là do ngươi không nhìn thấy mà thôi.. Cấm ma cấm ma, ngươi ngẫm lại hai chữ này là có thể minh bạch.

- Thứ này tuy không có chỗ tốt gì nhưng cũng là mốt loại thiên hạ kỳ vật, vô cùng thưa thớt.

Loại cấm ma này lúc sinh trưởng thì không có gì nhưng một khi bị hái xuống quá ba ngày sẽ bảo trì nguyên hình nhưng ba ngày sau sẽ héo rũ điêu tàn.

Lúc trước nó ở trong hộp ngọc nên không bị sao, ngươi vừa mở ra nó tiếp xúc với gió nên tiêu tán, lúc đó ngươi hút vào, may mà không có tác dụng phụ gì nếu không ngươi đã thê thảm.

Diệp Bạch nghe vậy thì cảm thấy mình thật là sơ suất, từ nay sau khi mở hộp gì cũng phải phòng bị một phen.

- Có phương pháp giải quyết không?

Diệp Bạch vội vàng hỏi.

Tuy không nhìn thấy thực lực của mình tăng lên nhưng thực lực như trước vẫn còn, điều này khiến cho Diệp Bạch khó hiểu.

Nghe vậy Kiếm lão lại lắc đầu:

- Không có biện pháp nào, thoạt nhìn thực lực của ngươi trong vòng một năm sẽ như vậy, một năm sau nó sẽ tự biến đi, ngươi sẽ dò xét được thực lực chân chính của mình cho nên cũng không bị sao.

- Hóa ra là vậy.

Diệp Bạch gật nhẹ đầu, biến Cấm ma độc này khó giải hắn cũng cảm thấy lo lắng nhưng sau khi nghe Kiếm lão nói dược hiệu này chỉ trong một năm, sau mốt năm sẽ tự tiêu tán thì hắn liền thở ra một hơi.

*****

Trong vòng một năm thực lực sẽ không có biểu hiện tăng lên, nói cách khác ở trong mắt bất kỳ ai, cho dù là chính Diệp Bạch cũng chỉ có thể nhìn thấy mình là huyền sư trung cấp.

Tuy nhiên điều này không có nghĩa là tu luyện của Diệp Bạch không có hiệu quả, tu vi huyền khí vẫn tăng lên chỉ là không nhìn thấy mà thôi.

Cấm ma hoa, khói cấm ma thứ này thật đáng sợ, có thể nói là thiên hạ kỳ vật vô cùng hiếm thấy.

Nhưng thứ này lại không có chỗ tốt nào, Diệp Bạch thật không ngờ.

Hắn cũng biết Kiếm lão nói không có cách giải trừ thì đúng là không có biện pháp, Diệp Bạch cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo.

May mà cấm ma yên chỉ có hiệu quả trong vòng một năm, sau một năm sẽ tự động tiêu tán.

Chỉ cần không phải thời gian quá lâu là được rồi

Ai bảo trước kia mình không phòng bị, có thể trách được ai.

-May mà lần này mình trở lại tông đã là huyền sư trung cấp.

Lúc này cần phải cố gắng nhanh chóng trở thành huyền sư trung cấp đỉnh phong.

Chờ đến khi mình trở thành huyền sư đỉnh cấp đỉnh phong xong có thể tìm vị thuốc thứ ba luyện chế tích huyết tử kim đan, Giao Phục Hoàng Tuyền chi.

Câm ma hoa này tuy phiền toái nhưng không ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện, với sự trợ giúp của trung cấp nhiếp linh và một lọ cực phẩm Hoán huyết đan và một lọ cực phẩm Tẩy cốt đan.

Chỉ cần cố gắng thì một năm sau, tấn cấp trở thành huyền sư cao cấp thậm chí là huyền sư đỉnh cấp cũng không phải là không thể.

Đến lúc đó mình sẽ biết được thực lực chân chính của mình, không cần quá lo lắng.

- Cứ như vậy đi.

Diệp Bạch hướng về phía Kiếm lão cao từ rồi nói:

- Sau kỳ thí luyện nội tông con sẽ tìm một sơn cốc yên tĩnh bế quan trong thời gian ngắn, một năm sau sẽ trở ra.

Kiếm lão nghe vậy thì gật nhẹ đầu.

Một năm sau sau khi Cấm ma yên hết hiệu quả Diệp Bạch chỉ sợ ít nhất cũng đã tu luyện tới cảnh giới huyền sư cao cấp, lúc đó cũng đã có chút thực lực để bảo vệ mình.

Ai ngờ lúc này Kiếm lão bỗng nhớ ra một chuyện.

- A, ta cuối cùng đã nghĩ ra, chờ một chút.

Diệp Bạch ngẩn ngơ ngừng tại chỗ, hắn nhìn Kiếm lão nói:

- Sư phụ, còn chuyện gì vậy?

Kiếm lão lắc đầu nói:

- Ngươi chờ một chút, ta vừa nghĩ tới, có phải trong Tà vương mộ ngươi lấy được vài cọng Tử Sắc tiểu thảo phải không, đó rốt cuộc là cái gì?

Diệp Bạch cả kinh, sau đó mừng rỡ nói:

- Sư phụ, người thấy tử sắc tiểu thảo kỳ quái đó rốt cuộc là cái gì?

Hiển nhiên đối với vấn đề này Diệp Bạch cũng đã hoài nghi lâu rồi.

Trong thân thể của hắn, sau khi độc chất phát huy ra, tất cả cỏ dại đều chết héo chỉ có Tử Sắc tiểu thảo này là vẫn tốt tươi bình thường.

Điều này khiến cho Diệp Bạch cảm thấy kỳ quái.

Kiếm lão khoát khoát tay, ý bảo Diệp Bạch ở một bên sau đó lão nhăn lông mày mà suy tư.

- Thứ này hóa ra chính là Dưỡng thần thảo, là Dưỡng Thần thảo, lại có tới mười hai cây, trời ạ, vật trân quý thế này bên ngoài tựa như tuyệt tích, khó trách lúc trước ta nghĩ nửa ngày mà vẫn không ra.

Diệp Bạch nghe thấy Kiếm lão nói tới Dưỡng thần thảo thì tiếp tục hỏi.

- Sư phụ, Dưỡng Thần thảo này rốt cuộc là thứ gì vậy?

Kiếm lão nhìn Diệp Bạch vừa bực mình vừa buồn cười nói.

- Ta cũng không biết tên tiểu tử nhà ngươi có khí vận thế nào mà cấm ma hoa này cũng có thể gặp được. Dưỡng thần thảo là một vật rất quý hiếm, Diệp Bạch may mắn của ngươi khiến cho sư phụ phải ghen ghét đó, ngươi có biết mỗi cây Dưỡng Thần thảo trân quý cỡ nào không?

Diệp Bạch nghe vậy thì chỉ cười cười lắc đầu.

Kiếm lão tiếp tục nói.

- Dưỡng thần thảo chính là kỳ trân dị thảo thần kỳ nhất trong thế gian, vô cùng hiếm thấy, chỉ tồn tại ở một vạn năm trước, đời sau gần như tuyệt tích.

Ở trong Tà vương mộ còn có nó phỏng chừng là do ngăn cách quá lâu, linh khí của một vạn năm trước vẫn còn ở trong đó.

Dưỡng Thần thảo này kháng cự sinh vật tiếp cận có nó các sinh vật khác đều sẽ tự động lui ra.

Chỉ cần ngửi thấy mùi bọn chúng sẽ không tới gần, cho nên vùng đất đó mới không có âm mị.

Diệp Bạch nghe vậy thì gật đầu, đúng là như vậy, lúc đó khi hắn ngất đi, không có âm mị nào tiến tới gần.

Kiếm lão nghe vậy thì mỉm cười nói:

- Dưỡng Thần thảo này công dụng cũng không nhiều chỉ là đối với mỗi huyền sư thì vô cùng quan trọng và trân quý, nhất là đối với kiếm trận sư chúng ta mà nói, thứ này cùng thần vật không có gì khác nhau.

Diệp Bạch nghe tới đây thì thiếu chút nữa há hốc mồm.

Kiếm lão lại mỉm cười nói tiếp:

Công dụng của Dưỡng thần thảo không có gì khác chính là tăng tu vi của Tinh thần lực, tăng cường thần niệm, rất thích hợp với cơ thể, còn trợ giúp ngươi đột phá cảnh giới tinh thần lực.

Cái này ở thượng cổ, Dưỡng Thần thảo chỉ sợ cũng vô cùng hiếm thấy, vô số cường giả vì tranh đoạt nó mà đại chiến mấy năm không ngừng, vì một cây dưỡng thần thảo mà không biết bao nhiêu người phải chết.

- Nhất là đời sau Dưỡng Thần thảo như tuyệt tích, càng khó cơ hội tìm kiếm.

Diệp Bạch nghe vậy thì ngạc nhiên:

- Cái gì, đây chính là thần dược khiến người ta đột phá tinh thần lực? Kỳ vật như vậy khó tránh được Kiêm lão đánh giá cao như vậy.

Lúc này Diệp Bạch cũng hiểu ra tại sao Kiếm lão nói cây thảo dược đó lại trân quý như thế, bởi vì kiếm trận sư chú trọng nhất là tu luyện tinh thần lực. Phát huy chức nghiệp của bọn họ chính là...

Kiếm trận!

*****

Cho nên công năng của Dưỡng Thần thảo này cũng không nhiều nhưng đủ để sánh với linh thảo tứ giai, ngũ giai.

Đối với những cường giả mà nói, chỉ cần tinh thần lực tiến một bước nhỏ cũng đã là vô cùng gian khổ.

Mà dưỡng thần thảo này có thể khiến cho Tinh thần lực tăng lên, đây quả nhiên là một bảo vật tuyệt thế, không ai không thể động tâm.

Mà hiện tại nó đang ở trong tay, Diệp Bạch, cơ duyên như vậy không phải là ai cũng có.

Chỉ là thất phu vô tội, hoài bích có tôi, chuyện này ai cũng biết, Diệp Bạch hiện tại chỉ có chút thực lực mà mang trong người vật trân quý như thế, nếu như để lộ ra sẽ có người tìm đến hắn.

Diệp Bạch tìm một chỗ kín đáo mà ăn nó vào, đến lúc đó người ta muốn cướp thì mổ bụng xé đầu cũng không chiếm được.

Lúc đó mới là an toàn.

Diệp Bạch thầm nghĩ.

Kiếm lão thấy thế thì biết rằng ý nghĩ của hắn liền nói đùa:

Nếu như hiện tại ta còn sống trên đời có lẽ sẽ muốn tranh với ngươi, đáng tiếc....

Dưỡng thần thảo này tuy trân quý nhưng ta hiện tại chỉ là một u hồn, tất cả đối với ta đều không có tác dụng.

U hồn này tồn tại trên thế gian nhưng cuối cùng cũng sẽ có một ngày tan thành khói bụi.

-Tương lai ngươi cố gắng thế lực, thế giới này người mạnh là vua, huyền tông tuy ít nhưng đây chỉ là một tiểu địa phương mà thôi, còn có các địa phương khác.

Nghe vậy Diệp Bạch liền thương cảm, hắn hiểu rõ ý của Kiếm lão.

Vô sương quốc này hiện tại cũng đã xuất hiện hai vị cường giả huyền tông.

Mà bên ngoài Vô sương quốc còn có lam nguyệt công quốc, Bát phẩm tông môn thất phẩm tông môn, ở đây cường giả huyền tông tuy ít nhưng cũng có tới hơn hai mươi người.

Ở bên ngoài Lam Nguyệt công quốc.

Diệp Bạch không dám suy nghĩ.

- Sư phụ, sư phụ sẽ không bị sao, con sẽ có cách xử lý để người không biến mất.

Hắn thì thào nói, trong ánh mắt hiện ra một hồng quang

Kiếm lão lắc đầu cười nói:

- Ngươi có tâm như vậy ta rất hài lòng tuy nhiên trên thế gian thì cho dù là cường giả như huyền đế huyền thánh thì thời gian trôi qua, ai cũng phải thế.

- Ta có thể sống ba trăm năm, trước khi chết còn có thể trông thấy ngươi, tìm được một truyền nhân cho kiếm môn cũng gọi là không uổng cuộc đời này, không có gì là hối hận.

Nghe vậy Diệp Bạch cũng gật đầu, hắn cũng biết lời nói của Kiếm lão là đúng, cuối cùng số mệnh, cho dù là cường giả mạnh thế nào, có thể xung vương xưng bá, huyền đế huyền thánh nhưng ai cuối cùng cũng sẽ tan thành cát bụi, về với trời đất.

Chỉ cần nhìn vào Tà Vương mộ, Thiên Đế Lăng, Thần hoàng to lớn trang nghiêm khí thế, trong đó là mỗi nhân vật hào kiệt.

Nhưng cuối cùng tất cả đều tan thành mây khói.

Ít nhất khách quan hiện tại đối với Diệp Bạch, tuổi thọ không cần phải lo lắng, cần phải nâng cao thực lực của mình lên.

Kiếm lão nói:

- Được rồi, không nói chuyện này nữa, sau khi tiến bộ, thực lực của ngươi sẽ càng ngày càng mạnh, thời gian sống dĩ nhiên cũng sẽ ngày một tăng.

Diệp Bạch gật đầu thụ giáo.

Kiếm lão vui mừng cười nói:

- Dưỡng Thần thảo này là thần vật khó kiếm được, nếu như không phải do ông trời chiếu cố thì ngươi cũng không có được.

- Phỏng chừng mười hai cây Dưỡng Thần thảo này đủ để ngươi đột phá tới tinh thần lực cấp bốn, thậm chí là tinh thần lực cấp năm.

Diệp Bạch nghe vậy thì biết Dưỡng thần thảo này trân quý, nhịn không được mà lè lưỡi:

-Tứ giai còn có khả năng, ngũ giai, cai này có thể được sao?

Kiếm lão cười nói:

- Không nên xem thường dược lực của thần thảo này, hiện tại ngươi đã đột phá tới tinh thần lực cấp ba, phỏng chừng khi ngươi đột phá tới tiếp thì tinh thần lực biến hóa tới tam giai, tứ giai còn không xa.

Ta phỏng chừng khi dùng mười hai cây này xong ngươi sẽ đạt tới tứ giai đỉnh phong, về phần có đột phá tới ngũ giai hay không còn phải xem vận khí và cơ duyên của ngươi, đây cũng không thể cưỡng cầu.

Dù sao càng về sau tinh thần lực càng tăng khó khăn, nhất giai bay lên nhị giai, nhị giai bay lên tam giai cũng không có gì khó, chỉ cần thực lực của bản thân không quá kém là được.

Nhưng tam giai bay lên tứ giai thì không hề dễ dàng.

Tuy nhiên ngươi còn có một lợi khí là Bạch Thủ Thái huyền kinh.

Có nó đột phá tứ giai chắc chắn không phải là một vấn đề gì với ngươi, về phần ngũ giai cũng có tới ba thành thành công.

- Dù sao đối với rất nhiều người mà nói, cả đời có thể tăng lên một giai đã là không tệ rồi.

Cho dù có Dưỡng Thần thảo thì muốn tiến giai cũng phải dựa vào cố gắng của mình.

Diệp Bạch nghe vậy cuối cùng cũng phản ứng, hắn nghe Kiếm lão nói thì thấy quả thật không sai.

Một năm thời gian này Diệp Bạch có Trung cấp nhiếp linh hỗ trợ, hơn nữa còn có hai bình Tẩy cốt và Hoán huyết đan, đột phá tới huyền sư cao cấp thậm chí là huyền sư đỉnh cấp tựa như là đã chắc chắn.

Rồi sau đó với mười hai cây Dưỡng Thần thảo này tinh thần lực của mình sẽ tăng lên rất nhiều.

Tuy theo như Kiếm lão nói, mười hai cây này có dược lực mạnh yếu không giống nhau, nhưng khiến cho Diệp Bạch tăng lên cấp tứ giai, thậm chí là ngũ giai cũng không có vấn đề gì.

Mà tất cả chính là Diệp Bạch còn có Bạch Thủ Thái huyền kinh, có thể đem dược lực phát huy tận cùng.

Như vậy khi Diệp Bạch đạt tới tứ giai đỉnh phong của tinh thần lực thì cần có cơ duyên để đạt tới ngũ giai.

Kiếm lão nhìn biểu lộ của Diệp Bạch thì cười nói:

- Tuổi ngươi còn trẻ mà đã đạt tới tứ giai đỉnh phong tinh thần lực thật khiến cho người khác đố kỵ, tiểu tử cơ duyên của ngươi ở tương lai thực sự không thể đánh giá.

Đối với chuyện này Diệp Bạch cũng minh bạch.

Hắn còn nhỏ tuổi mà tinh thần lực đã đột phá cao như vậy tương lai không gian phát triển cũng lại càng lớn.

Kiếm lão nói:

- Tấn giai ngũ giai, lục giai đối với ngươi mà nói chỉ là vấn đề thời gian mà đối với rất nhiều người đó là một mong muốn như là mộng tưởng, hi vọng xa vời.

- Rất nhiều người khi gia nhập Kiếm môn đều bị nhốt ở nhị giai, tam giai, cuối cùng không thể đột phá.

- Mà đột phá tới tứ giai đó là đã có nghị lực kinh người, người như vậy ở kiếm môn chúng ta không thế nhiều, ngươi và ta cũng tính là một người.

Diệp Bạch nghe vậy thì ánh mục quang liền lấp lóe, tại thời khắc này hắn cảm thấy tương lai liền rõ ràng.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1005)