Vay nóng Homecredit

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0607

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0607: Quân tử giận dữ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


Bất quá, hắn cũng không tính toán, đây là trước khi hắn rời đi, muốn vì tông môn mà làm một việc cuối cùng, lần này chỉ cho phép thắng, không thể thất bại. Mà kết quả, chỉ cần hắn không phải cố ý nhận thua, cơ bản không có bất cứ biến số gì cả.

Cho nên, Hi Vô Hà, tất bại.

Bất luận nàng là Viên Thiên các người trẻ tuổi thiên chi kiêu tử cũng tốt, còn là người mới đánh bại Hoàng Bảng đệ bát Vân Du cũng vậy, cho dù là một con ngựa ô cũng tốt, đối với người khác, nàng còn có ba phần cơ hội, đối với chính mình thì một phần cũng không có.

Chỉ là, so với việc Diệp Bạch tự tin, nhưng biểu hiện ra trước mặt mọi người lại không giống như vậy.

Dưới đài.

Giờ phút này, thấy Diệp Bạch cùng Hi Vô Hà đang đứng, ở dưới mọi người đều hướng về hai người phán đoán.

- Các ngươi nói, trên đài hai người này, bọn họ ai có hội thắng?

Có một tên trên mặt rỗ, tướng mạo coi như đường chánh, người mặc một bộ cẩm y, dáng người hơi béo, nhìn sang bên cạnh hỏi.

Bạn của hắn trên ngực có một đám mây Ngũ Sắc, vừa nhìn liền biết đó là một tên đệ tử Huyền khí tông.

Giờ phút này, hắn nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo không cần nghĩ ngợi nói:

- Nếu nói, khẳng định là Viên Thiên Các Hi Vô Hà cô nương, Hi cô nương chính là đánh bại Hoàng Bảng đệ bát Vân Du, điều đó không phải nàng so với Hoàng Bảng đệ bát cường giả còn mạnh hơn sao, cho nên, đối thủ Diệp Bạch, tỷ lệ thắng là tương đối lớn.

Nghe thấy hai người bọn họ trong lúc đó đàm luận, bên cạnh, một Tử Y thanh niên, tựa hồ có chút bất đồng ý tứ, ngắt lời nói:

- Tử Cảnh Cốc Tông chủ Túc Hàn Sơn Túc, đây chính là trung vị Huyền Tông cường giả, ngay cả Huyền Bảng cũng có thể xếp thứ sáu, nhân vật như vậy, dạy dỗ đệ tử sao lại đơn giản được, ta nhìn Hi Vô Hà thắng là xa vời, trái ngược Diệp Bạch thành công tương đối lớn hơn.

- Hừ.

Nghe vậy, một tên Ma Y Tuyết Lý Kiếm Tuyết tông đệ tử, khinh thường nói:

- Đại tông thì như thế nào, thực lực không đủ là không đủ, Tiểu tông tiểu phái không có nhân vật kiệt xuất sao?

- Ngươi nhìn, lúc trước Tử Cảnh Cốc nhiều người như vậy, giống như Xích Kiếm Trương Liệt, Họa Mi Điểu Chu Họa Mi, Vô Không Thủ Thiểm Nhu Nhiên, Phục Ma Cốc Tâm Hoa... nghe nói trong đó còn có vài người, đều là nội môn hạch tâm đệ tử, hiện tại kết quả như thế nào, toàn bộ thất bại, cuối cùng thành công tiến vào Tổng quyết đấu, cũng bất quá bốn người này mà thôi.

- Tiểu phái, tiểu phái cũng có cao thủ, đối với Đại tông đệ tử, cùng một dạng, chưa chắc có thể bị bọn họ dẫm nát dưới chân đâu.

Tên Kiếm Tuyết tông đệ tử, rõ ràng là người của tiểu phái, lập tức nhảy ra phản bác, dù sao, Tử Cảnh Cốc huy hoàng đại phái, tại Kiếm Tuyết tông Cửu phẩm đều không tính là Vô Danh Tiểu tông, khẳng định đều là Nghịch Thiên tồn tại, các loại đố kỵ không phục cũng từ đó phát sinh.

Tên Tử Y thanh niên mở miệng nghe vậy, không khỏi dở khóc dở cười, hắn vốn chỉ tùy ý nó rai, kỳ thật cũng không ý so sánh tiểu phái cùng đại phái, chỉ là vì Diệp Bạch nói một hai câu mà thôi, thật không ngờ tên Kiếm Tuyết tông đệ tử phản ứng như vậy, không khỏi tự cảm không vui, sờ sờ cái mũi, thối lui đến một bên, không nói thêm gì nữa.

Lúc này, một tên Ma Y giáo phổ thông đệ tử đi tới, nhìn tên Kiếm Tuyết tông đệ tử một cái, cười lạnh nói:

- Hừ, xem thường đại phái, vậy ngươi có dám tiến lên, tiếp được Diệp Bạch mấy chiêu? Nếu như không dám, liền đừng có mạnh miệng như vậy.

Nghe vậy, một người khác bên cạnh, cũng gật đầu đồng ý nói:

- Đúng vậy, hơn nữa Diệp Bạch cũng không sai, tại trước kia dự Tổng quyết đấu, đánh bại một tên cấp thấp Huyền sư, hơn nữa danh tiếng to lớn, lần này Tử Cảnh Cốc ẩn tàng đệ tử Vương Bài, nghe nói so sánh Yến Bạch Bào đều cường đại hơn, Hi Vô Hà cô nương thực lực mặc dù cũng không sai, nhưng đối với Diệp Bạch thắng lợi tỷ lệ hẳn là không cao.

Tên Kiếm Tuyết tông đệ tử kia nhìn thấy hai người liên tục nhảy ra, đều vì Diệp Bạch nói chuyện, nhất thời có chút nao núng, co lại một bên, cũng không dám mở miệng nữa.

Trong lúc hắn bối rối như vậy, nếu nói hắn ra khiêu chiến với Diệp Bạch sao, đúng là vui đùa rồi, hắn ngay cả Huyền sư cũng không đến, hiện tại mới bất quá Cao cấp Huyền sĩ mà thôi.

Tại Kiếm Tuyết tông, có lẽ hắn cũng coi là nhân vật số một, nhưng ở Thiên Tiên đài tỷ thí nơi này cường giả như mây, hắn lại ngay cả tư cách đệm đáy cũng không bằng, chỉ sợ đứng ở lôi đài, người ta còn không có xuất thủ, chính hắn liền sợ chạy xuống dưới đài rồi.

Cho nên, hắn mới vừa rồi sở dĩ bài trừ Diệp Bạch, cũng bất quá là vì tiểu phái tranh một hơi, mà là đố kỵ nhãn hồng mà thôi.

Nhưng hiện tại, thấy hai tên Đại tông môn đệ tử xuất hiện, hắn liền nhất thời có chút sợ hãi, không dám mở miệng nói chuyện gì nữa.

Ma Y giáo cũng bất quá Lam Nguyệt Nam cảnh tiểu Cửu phẩm tông môn mà thôi, hắn còn như thế, nếu như hắn là môn hạ đệ tử chân chính Đại tông như Tử Cảnh Cốc, Lôi Tông... thì như thế nào.

Thấy một màn như vậy, những người bên cạnh nhất thời có chút châm biếm, cũng có chút khinh thường, bất quá, chung quy cũng không hãi sợ gì Ma Y giáo cả.

Bên cạnh, một tên đệ tử Nhật Nguyệt Vũ, được nghe lời ấy, cũng là khinh thường cười nói:

- Hừ, Diệp Bạch chỉ bất quá đánh bại một tên cấp thấp Huyền sư mà thôi, Ngũ Hành tông cái phế vật Thiếu chủ kia, có gì đáng sợ, ngay cả ta cũng có thể dễ dàng đem hắn đánh bại, nếu như chút thực lực ấy, là có thể từ Thiên Tiên đài bộc lộ tài năng, ta hôm nay, cũng sẽ không đứng ở chỗ này.

Ngừng lại một chút, hắn mới vừa rồi cười lạnh nói:

- Mặt khác, Vân Du chính là tiếp cận Trung cấp Huyền sư, nhưng lại có một môn Thanh cấp kiếm quyết, ngay cả Trung cấp Huyền sư bình thường, cũng không là đối thủ của hắn, hắn còn Hoàng Bảng đệ bát, há có hư danh sao, ngươi làm sao có thể so sánh Ngũ Hành tông Thiếu chủ cùng với hắn sao. Thực lực hai người, căn bản không cùng cấp bậc.

- Diệp Bạch có thể đánh bại Ngũ Hành tông phế vật Thiếu chủ, nhưng không nhất thiết có khả năng đánh bại Hoàng Bảng đệ bát Vân Du, cho nên, kết cục cuối cùng, tỷ lệ Hi Vô Hà hi cô nương chiến thắng cao hơn.

Hai người phân tranh, nói thế nào cũng đúng.

Không hề nghi ngờ, nữ tử xinh đẹp, tại trong đám người này luôn hâm mộ cực cao, cho nên Hi Vô Hà mặc dù xuất thân từ Cửu phẩm tiểu tông môn, nhưng người hưởng ứng nàng cũng không ít.

Nhưng Diệp Bạch cũng như thế, trước đây hắn đánh một trận, đã sớm danh chấn rồi, tại trong lòng các thanh niên đệ tử Đại tông môn, có được danh vọng thật lớn, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người nói bàn tán xôn xao, nhưng cũng không ai thuyết phục được ai.

Cuối cùng, còn có một người đứng ra nói:

- Hừ, Hoàng Bảng đệ bát, thì tính là gì, hai mươi người lần này, người phương nào mà chẳng mạnh, nếu mọi người không phục, không bằng đánh bạc một ván, như thế nào?

Nghe vậy, mọi người đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo, liền có người nhảy ra, âm thanh lạnh lùng nói:

- Nói không sai, thắng bại rốt cuộc như thế nào, tóm lại phải xuất ra, chiến đấu kết thúc liền thấy. Hiện tại, ai dám đánh cuộc đứng ra, không dám liền lui qua một bên, không nên nói nhiều, bằng vào miệng lưỡi lợi hại, không phải anh hùng, cũng chỉ làm người nhạo báng mà thôi.

Lúc này, liền có người bắt đầu giao dịch, nghe đến thanh âm hai người, liền lập tức có người không phục nhảy ra, lúc này có người vất một cái túi ra:

- Đánh cuộc liền đánh cuộc, ai sợ ai, ta xuất một trăm Huyền Tinh.

Nhìn thấy có người bắt đầu, nhất thời mọi người liền sôi trào đứng lên, vốn có trên đài chiến đấu không liên quan đến bọn họ, nhưng hiện tại, bọn họ lại tựa hồ cũng có thể tham dự cùng, trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều xúc động, từng người có mục tiêu của mình mà duy trì, không phục cho nên nhao nhao đánh cá.

- Ta xuất năm trăm.

- Ta một nửa,

- Ta một ngàn.

- Hai ngàn...

- Năm nghìn...

Những người này, không thiếu Thế gia Hào Môn đệ tử, thân gia ra giá cũng càng ngày càng cao, lúc này có một túi tiền lớn ném tới, thấy bốn phía mọi người đều bị kinh ngạc, hâm mộ, sùng bái nhìn bộ dáng chính mình, hắn liền cảm giác đắc chí, Thần khí mười phần.

Vốn lôi đài số 10 người xem cực ít, bởi vì lôi đài của Lôi Hành Không, Phó Tinh Di, Yến Bạch Bào, Phục Hạo... đều có tinh anh đệ tử tồn tại, cho nên xem ở lôi đài này còn lại mấy người, đều có chút ảm đạm.

Bên kia mấy cái lôi đài người tấp nập, chật như nêm cối, còn lại mấy người không có chỗ, cho nên sang đây mà thôi.

Bên này nếu như không phải bởi vì Diệp Bạch, trước kia đánh một trận, đã có chút nhân khí, mà Hi Vô Hà lại được xưng ngựa ô, hơn nữa xinh đẹp như vậy, thu hút không ít các thanh niên đệ tử Đại tông môn đến đây vây xem, chỉ sợ, người bên này nhân số càng ít hơn nữa.

Nhưng hiện tại, vài tên Đại tông môn đệ tử, bởi vì khóe miệng không phục, hơn nổi lên đánh cuộc, lúc này mọi người giơ cánh tay lên, khí thế mười phần, nhất thời khiến cho những người đang ở xung quanh vài toà lôi đài hiếu kỳ, nhất thời một truyền mười, mười truyền trăm, truyền khắp 10 tòa lôi đài, làm cho đám người càng lúc càng nhiều, đến cuối cùng, dồn dập sang bên lôi đài này.

Mà lôi đài của đám người Lôi Hành Không, Phó Tinh Di, Yến Bạch Bào, Phục Hạo cũng là như thế, mặc dù còn như trước có người quan khán, nhưng rõ ràng không náo nhiệt như trước nữa.

Cảnh giữa sân này khiến cho không ít người cảm thấy buồn bực không thôi, cho nên hiếu kỳ tới xem, vì vậy, một màn kỳ quáy xảy ra, lôi đài số 10 vốn lạnh lẽo, lúc này trở thành tiêu điểm.

Chỉ là bên cạnh người khác chiến đấu, cùng có thể bản thân tham gia cùng đi vào cảm thụ, hoàn toàn không như vậy, một tràng chiến đấu có nhìn hay không không sao cả, nhưng nếu như có thể phán định một chút thắng bại, thậm chí có thể đặt cược một chút Huyền Tinh, thậm chí khiến cho người khác chú ý, cùng không ít mỹ nữ kinh hãi, thanh âm thét chói tai, trong lòng nhất thời cảm thấy vô cùng thỏa mãn rồi.

*****

Trong lúc này, trên tòa lôi đài, cơ hồ mỗi người đều bị kích động, ánh mắt đều đỏ bừng, lúc này mọi người rất giống dân cờ bạc chuyên nghiệp vậy, thần sắc dọa người, hò hét không ngừng, càng lúc người đánh cá càng ngày càng nhiều.

Nhất thời, lôi đài số 10 đang là nơi sôi động nhất, ở đây tranh luận không ngớt, huyên náo vô cùng, khiến cho cả Lôi Tông đều tò mò nhìn đến.

Mà động tĩnh này, cuối cùng ngay cả các vị Tông chủ đang trên đài đều bị kinh động, kỳ thật bọn họ cũng chú ý đến bên này, nhưng cũng không ngờ tình huống như vậy phát sinh làm cho bọn họ kinh ngạc không thôi.

Đối với bọn họ mà nói, lôi đài còn lại bởi vì thực lực đã sớm rõ ràng, thắng bại cũng đã có dự đoán trước rồi.

Nhưng Tử Cảnh Cốc, có một Thiên tài đệ tử Diệp Bạch xuất hiện, bọn họ nhìn không thấu sâu cạn, bởi vì bọn họ đều là nửa bước Huyền Tông, chuẩn Tông cấp, thậm chí chân chính Tông cấp cường giả kiêu ngạo như thế, làm sao có thể nhẫn nhịn được đây. Lúc này trong lòng bọn họ đều cảm thấy buồn bực không thôi, cảm giác bị đè nén như bị thổ huyết, loại cảm giác này cũng chưa từng gặp qua.

Cố ý, bọn họ còn không có ý tứ để thể diện xuống, nếu như đại chúng biết, bọn họ thấy đám tám Đại tông chủ có thực lực nửa bước Huyền Tông, chuẩn Tông cấp, cùng chân chánh Tông cấp, lại nhìn không thấu thực lực của hậu bối đệ tử như vậy, còn không làm cho mọi người cười đến rụng răng sao.

Sự kiện này nếu được truyền ra, đừng nói Lam Nguyệt công quốc, chính là vài Đại công quốc, sau khi nghe vậy, cũng đều không nhịn được cười to.

Cho nên, bọn họ đều bức thiết muốn nhìn thực lực Diệp Bạch rốt cuộc như thế nào, còn có vài Đại tông môn, càng là lo lắng cho môn hạ đệ tử của mình, nếu như cùng Diệp Bạch đối chiến, kết quả sẽ như thế nào, cho nên tự nhiên phải tập chung đến nhìn về phía lôi đài số 10.

Đối với vài đại lôi đài khác, lúc này sự chú ý của mọi người ít hơn rất nhiều, nhưng đối với tình huống phát sinh như thế, hiển nhiên cũng làm cho mọi người ngạc nhiên vô cùng.

Thậm chí, bởi vì cách xa nhau khá xa, bọn họ căn bản không biết lôi đài số 10, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao oanh động như thế, vội vàng mọi người đều chú ý nhìn đến.

Đợi đến khi kêu một tên đệ tử đến, hỏi rõ ràng tình huống, sau đó bọn họ biết là do đánh bạc, tất cả Tông chủ hai mặt nhìn nhau, lúc này cũng lên tiếng ngăn cản cũng không được, không biết tình huống này nên khóc, hay là cười đây.

Nhưng không hề nghi ngờ, lúc này nếu như bọn họ ra lệnh cấm thùi đám đệ tử này mặc dù lo ngại uy nghiêm của Đại tông môn mà dừng lại, nhưng đằng sau sẽ là vô số lời oán trách, chửi thầm mà thôi.

Cuối cùng, có một vị Tông chủ lắc đầu thở dài nói:

- Khó được có tràng thịnh hội như thế này, để bọn họ phát tiết một chút thôi, sau khi hồi tông môn giáo huấn cũng được, hiện tại cứ tùy ý bọn họ hồ nháo một hồi đi.

- Ân...

Cuối cùng, còn lại vài tên Tông chủ, đối mặt tình huống như thế, cũng chỉ có thể trầm mặc tán thành, chỉ là cuối cùng không thể công khai nói ra.

Các cuôc chiến bắt đầu diễn ra, hào khí trong khoảng thời gian ngắn trở nên có chút là lạ, bỗng nhiên trong lúc đó, có người thăm dò đến bên tai một người, nhẹ giọng nói:

- Phương huynh, không bằng chúng ta cũng đánh bạc một ván, như thế nào, ngươi nhìn hai người bọn họ rốt cuộc ai chiến thắng?

Tên Tông chủ này thanh âm tuy nhẹ, hơn nữa cúi đầu nói, nhìn như thần bí, nhưng mọi người đều là nửa bước Tông cấp, chuẩn Tông cấp, thậm chí chân chánh Tông cấp cường giả, một điểm gió thổi cỏ lay, cũng không thể dấu diếm Thần thức dò xét, cho nên sau khi nghe thấy lời này, nhất thời đồng loạt ngạc nhiên.

Lúc này, châm rơi xuống cũng có thể nghe.

Một khắc thời gian sau, người xem cuộc chiến bắt đầu.

- Túc huynh, đến, ngũ vạn Huyền Tinh.

- Túc huynh, ta cá là một kiện Tam cấp cấp Trung cấp Huyền binh, thanh Hàn Sương Kiếm này, chính là bảo bối, ít nhất giá trị hai mươi vạn Huyền Tinh.

- Đừng nghe hắn, chỗ này của ta có một quả Ngưng Huyết bảo châm, tuyệt đối Linh vật hàng thật giá thật, bốn mươi vạn Huyền Tinh là giá quy định.

- Ta còn có một quả Huyền Hoàng bảo xử, chính là chân chánh Huyền Hoàng Bách Luyện thiết luyện chế mà thành, giá trị không lường được, hiện tại giá một trăm vạn Huyền Tinh.

- Huyền Hoàng bảo xử thì là cái gì, chỗ này của ta có một kiện tông môn bí bảo, La Hán quyển, chính là Thượng Cổ bảo địa còn sót lại.

Nhất thời âm thanh, cả người xem cuộc chiến đều hoàn toàn lộn xộn.

Ngay cả tông môn Tông chủ, cũng phải vò đầu bứt tai, mặt đỏ kém chút chửi ầm lên. May là, nơi này khoảng cách tới phía dưới lôi đài còn có một khoảng cách, những người bên cạnh có thể trông thấy nhưng không thể rõ ràng nghe được bọn họ đang làm những gì.

Nếu không thấy một màn như vậy, chỉ sợ dưới đài mấy vạn người xem, vô số thanh niên tuấn kiệt đệ tử của các Đại tông môn, mọi người đều sẽ cảm thấy hóa đá, trợn mắt ngạc nhiên.

Ngay cả các Tông chủ, bọn họ trước kia chính cũng chưa từng có gặp qua, trong ngày thường đều bị giả vờ uy nghiêm, hay là hàng năm bế quan. Cho nên một màn như thế, chưa từng xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Trên lôi đài số 10, Diệp Bạch, Hi Vô Hà đứng đối diện với nhau, còn có tên trọng tài kia, cũng đứng ở đó, may là lôi đài đủ lớn, cũng không ảnh hưởng đến hai người quyết chiến.

Nhưng giờ phút này, ba người này nhìn dưới đài, khí thế ngất trời, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng, mọi người cũng có chút trợn mắt, không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Mắt thấy dòng người vẫn còn cuồn cuộn không ngừng hướng tới lôi đài bên này chạy tới, mà lôi đài mặt khác, càng hiện ra trống trải hơn.

May là, cuối cùng Diệp Bạch cũng đã phản ứng, khóe mắt hơn đảo qua, phát hiện lôi đài khác đã có người động thủ, lập tức nhún vai, có chút khó hiểu nói:

Nghe vậy, đối diện Hi Vô Hà, hừ lạnh một cái, liếc Diệp Bạch một cái, nói:

- Chẳng lẽ ta sợ ngươi sao, chiến liền chiến, bắt đầu đi.

Diệp Bạch cười nói:

- Nữ tử ưu tiên, Hi cô nương, mời.

- Ngươi mời ta động thủ trước, đây chính là ngươi nói, không thì đừng có hối hận đấy.

Quát to một tiếng, Hi Vô Hà mặt hiện ra vẻ giảo hoạt, lời nói chưa dứt, đột nhiên rung lên cánh tay, có một thanh vũ khí toàn thân hỏa hồng, bất quá lớn bằng bàn tay xanh ngọc, đột nhiên từ cổ tay nàng bay ra, đón gió liền tăng, hóa thành một trượng, mang theo kình phong vù vù, đột nhiên hướng về phía Diệp Bạch bay đến, tạo ra cái thế hung hiểm, Liệt Diễm tung bay.

Thấy thế, con mắt Diệp Bạch không khỏi có chút co rụt lại, có một chút động dung nói:

- Tu La Quyển?

Hi Vô Hà mặt lộ sắc nói:

- Ngươi có chút kiến thức, bất quá, đừng hy vọng ta sẽ hạ thủ lưu tình, nếu không tiếp chiêu, ngươi sẽ phải bại trận đi.

Nghe vậy, Diệp Bạch đầu tiên là ngẩn ra, tiếp theo không khỏi dở cười dở khóc nói:

- Vị tất có khả năng.

Giương tay lên, một quả vật phẩm sáng lấp lánh bay ngang trời ra, đụng vào mặt trên Tu La quyển.

"Đinh" một thanh âm dứt khoát vang lên, va đụng vào mạnh vào Tu La Quyển một cái, liền tức hơi chậm lại, sau đó bay ngược lại quay về, một chiêu này làm cho nàng mặt đỏ tới mang tai, luống cuống tay chân.

Miếng sáng lấp lánh này sau khi rơi xuống mặt đất, mọi người lúc này mới nhìn rõ, đó chính là một viên Huyền Tinh trong suốt, bên trong giống như còn có sương mù trào ra, long lanh vậy.

Mọi người kinh hãi, Hi Vô Hà cũng trừng trừng con mắt, vẻ mặt khó có thể tin nổi nhìn về phía đối diện, Diệp Bạch hai tay ôm cánh tay, mỉm cười.

Một viên Huyền Tinh, cơ hồ đụng vào là vỡ, tuy nhiên cùng với Tam cấp Trung cấp Huyền binh Tu La Quyển của Hi Vô Hà va chạm, lại hoàn hảo không tổn hao gì, ngược lại Tu La Quyển của nàng bị đánh bay mà quay về, lực đạo đó rốt cuộc cường đại như thế nào rồi.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, không ít người đương tràng biến sắc, nhìn về phía Diệp Bạchánh mắt đã hoàn toàn bất đồng.

Hi Vô Hà nhìn thấy miếng sáng lấp lánh, viên Huyền Tinh này tựa hồ vẫn đang không ngừng xoay vòng, trong lúc nhất thời tựa hồ cũng có chút ngơ ngẩn, dĩ nhiên cũng quên đi công kích.

Trên cái thế giới này, dùng Huyền Tinh làm vũ khí công kích, Diệp Bạch không phải là người cuối cùng, những tuyệt đối là đệ nhất nhân.

Diệp Bạch biết Tu La Quyển, không phải bởi vì Hi Vô Hà trước kia liền dùng mà là bởi vì lời đồn đãi, vợ chồng Cửu phẩm tông môn Viên Thiên Các Các chủ, Ấn Tử Thiên cùng Tử Di, ngoại trừ một bộ liên thủ kiếm quyết cực kỳ thần diệu ra, Ấn Tử Thiên còn có một môn công pháp cường đại, đó là Tu La Quyển, thần bí khó lường, đến nay chưa từng có người thấy hắn sử dụng qua.

Ban đầu, tại Tà Tông Thủy Tà Thiên mộ, vợ chồng Viên Thiên Các chủ xuất hiện ở hiện trường, Diệp Bạch từng gặp qua bọn họ sử dụng môn Lục cấp Đỉnh cấp Tương tư dẫn kiếm quyết đích xác là cường đại. Cuối cùng, một trong ba lạp Tích Huyết Tử Kim Đan bị bọn họ đoạt được, nhân tiện, còn cầm đi một thanh Tử sắc bảo kiếm, khẳng định cũng là một thanh thần binh Bất Phàm, có thể nói là thu hoạch tương đối nhiều.

Hiện tại nhìn thấy Hi Vô Hà xuất ra hỏa hồng thiết, hắn liền lập tức nhận ra, chính là Viên Thiên Các chủ Ấn Tử Thiên tuyệt học bất truyền Tu La Quyển, không nghĩ tới Hi Vô Hà lại được truyền thụ như vậy, khó trách nàng tự tin tham gia Thiên Tiên đài tỷ thí như vậy.

Đích xác có một chút thực lực Bất Phàm, bất quá đối với thực lực của nàng Diệp Bạch cũng không coi ra gì, dù có kỹ năng tinh xảo, gặp phải vũ lực tuyệt đối, tất cả đều chẳng qua là hoa trong cảnh, nước trong trăng mà thôi.

Diệp Bạch dùng một hạt Huyền Tinh, là có thể đem đánh lui, nếu như không phải Diệp Bạch cố tình hạ thủ lưu tình, một kích vừa rồi có thể lấy đi tánh mạng của Hi Vô Hà rồi.

*****

Nhưng về điểm này, người khác chỉ nhìn ra Diệp Bạch sử dụng một viên Huyền Tinh làm vũ khí, đánh bay Tu La Quyển cường đại của Hi Vô Hà mà thôi.

Chính là Hi Vô Hà cũng kinh ngạc, căn bản quên đi công kích.

Mà ở lôi đài bên cạnh, chiến đấu mới bắt đầu, cũng trong lúc nhất thời bắt đầu đánh nhau rất sôi động.

Còn lôi đài số 1, Lôi Hành Không đối chiến với Yến Vũ Vô, không có bất cứ gì ngoài ý muốn, một chiêu sau, Yến Vũ Vô bị Lôi Hành Không trực tiếp một quyền oanh xuất ra ngoài lôi đài, ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, như cùng diều đứt dây bay ra.

"Phanh", sắc mặt của Yến Vũ Vô trắng bệch, không còn một chút huyết sắc nào, rơi xuống đám người đang xem, lúc rơi xuống do nghịch huyết chuyển đến, trực tiếp hôn mê luôn.

Trên đài cao, Bái Kiếm Cốc Thái thượng Cốc Chủ Trầm Như Mặc, giận tím mặt, "Bồng" một thanh âm, trực tiếp đứng lên, một đôi râu bạc trắng lại rung động, một cái bàn gỗ hồng lê trước mặt, trực tiếp bị một chưởng đánh thành phấn vụn.

Chính là, Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên chỉ chỉ nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói:

- Cùng người đối chiêu, thất thủ khó tránh khỏi, nếu như sợ hãi bị thương, thì lên lôi đài làm gì.

Nghe vậy, Trầm Như Mặc giận dữ cười:

- Hảo, rất tốt.

Sau đó đứng dậy, chỉ chốc lát hai tên đệ tử Bái Kiếm Cốc, từ xa xa đi đến, khênh lấy Yến Vũ Vô hôn mê bất tỉnh cõng lên, sau đó xoay người rời đi.

Bái Kiếm Cốc thối lui khỏi Thiên Tiên đài tỷ thí.

Xem cuộc chiến trên đài, còn lại các vị tông môn Môn chủ nhìn nhau, trong mắt bọn họ khiếp sợ uy thế Lôi Tông Tông chủ, không ai dám nói cái gì.

Mà Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên, lại căn bản ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn một cái, thoáng như căn bản là không có sinh ra bất cứ chuyện gì, như trước vân đạm phong khinh, không có sợ hãi.

Lôi đài số 2.

Phó Tinh Di đối chiến với Đường Huyết Nhu, hắn so sánh Lôi Hành Không nhu nhã hơn nhiều, trong lúc ra chiêu, hơi thở du nhã, nhấc tay là Tinh Quang chớp động, phồn mỹ hoa lệ.

Bất quá, mặc dù Phó Tinh Di không có nặng tay, nhưng thực lực Đường Huyết Nhu như vậy thì kết quả sai biệt quá lớn, ba chiêu sau, Đường Huyết Nhu bại.

Đối với kết quả này, cơ hồ không có bất luận kẻ nào cảm thấy ngoài ý muốn, trọng tài liền tuyên bố, Phó Tinh Di chiến thắng, tiến vào vòng trong.

Mà Đường Huyết Nhu, mặc dù thất bại cũng không có cái gì, cười cười, còn hướng Phó Tinh Di thi lễ, sau mới chậm rãi lui khỏi lôi đài, biến mất trong đám người.

Lôi đài số 3.

Yến Bạch Bào đối chiến A Quỷ, một người Tử Cảnh Cốc đệ nhất thiên tài đệ tử, Hoàng Bảng đệ tam, một người Thanh Long quốc Kim Nhạn Cung Vô Danh quái kiệt, cho dù tại trên lôi đài, đầu cũng vẫn đội một cái mũ đen hung ác kỳ quái vô cùng.

Trong tay của hắn cầm một thanh kiếm trong suốt, Lam sắc thủy văn, thân kiếm tước bạc như tờ giấy, nhẹ nhàng như lá, dưới ánh mặt trời tản mát ra huyến lam quang mang, đúng là thanh kiếm có được từ Phẩm Kiếm Đại Hội, Tam cấp Trung cấp Huyền binh, Bích Thủy Khinh kiếm.

Ở Phẩm kiếm bảng xếp thứ ba, gần bằng thanh Tam cấp Đỉnh cấp Huyền binh, Thập Phương Thổ Hoàng Kiếm đệ nhất của Diệp bạch, cùng Linh Lung trúc Tiết Tố Trúc, tam cấp Thượng giai Sinh Tử Tuyệt Tình Kiếm.

Kim Nhạn Cung tông môn ẩn nhẫn nhiều năm, trong đó ngoài Thiếu chủ U Tà Trương Đạo Minh Đỉnh cấp Huyền sư thực lực, mặc dù thất bại đáng tiếc trong tay Lôi Tông Lôi Thiên Hình, nhưng cũng làm kinh hãi các Đại tông môn.

Mà hiện tại, cái người gọi là A Quỷ này là thiếu niên thần kỳ, một người quanh năm ẩn thân tại trong bóng tối, luôn ở phía sau Trương Đạo Minh như cùng một người hầu vậy Cuối cùng lại lọt vào vòng trong, hiện tại đang cùng Yến Bạch Bào đối chiến.

Một trận chiến đấu này, không có như mọi người tưởng tượng, dễ dàng kết thúc, ngược lại với thanh Bích Thủy Khinh kiếm, A Quỷ liền phiếm động một mảnh bích sắc thanh quang, như Phong Diệp, lại mang theo sát ý nhỏ vụn mà sắc bén.

Mà thân ảnh của hắn, càng hiện ra quỷ dị, phiêu hồ lưu chuyển, giống như gió nhưng không giống gió, giống như vũ không giống vũ, mỗi một bước bộ, có cảm giác bị lỗi vậy, nhưng lúc này kiếm của hắn, lại thể hiện ra.

Vừa ra tay, thân thủ A Quỷ cường hãn làm kinh hãi rất nhiều người, nếu như gặp người khác, hắn thắng lợi chiếm được bảy thành rồi.

Đáng tiếc cuối cùng, hắn gặp phải Yến Bạch Bào, mặc dù Thiên Tiên đài tỷ thí lần này, phong quang của hắn toàn bộ bị Diệp Bạch cướp đi, nhưng rõ ràng, hắn có thực lực đáng sợ.

Hoàng Bảng đệ tam, Lam Nguyệt Nam cảnh bằng thực lực của mình, xông vào trước tam, Tử Cảnh Cốc công nhận đệ nhất thiên tài, có thể làm cho Tử Cảnh Cốc Thiếu chủ Túc Khô Tâm tâm phục khẩu phục, cam nguyện làm người xếp thứ hai.

Hắn vừa ra tay, liền mọi người đã biết, cái gì gọi là chân chánh sắc bén, mỗi lần vung tay, tức là có ba đạo kiếm quang, sắc bén đánh tới.

Có người nhận ra, lập tức kinh hô:

- Tam Thiên Kiếm Khí Quyết.

Tử Cảnh Cốc đệ nhất kiếm quyết, Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, Thanh cấp Trung cấp.

Không nghĩ tới, Túc Hàn Sơn đem kiếm quyết truyền cho hắn, không hề nghi ngờ, ở trong tỷ thí, Yến Bạch Bào với kiếm quyết này, đã như hổ thêm cánh, khó gặp phải đối thủ.

Quả nhiên, cái gọi là A Quỷ Kim Nhạn Cung thanh niên kia, mặc dù cường đại, thực lực không thấp, nhưng công pháp lại bị khắc tinh, bại trận, cuối cùng kiên trì được 10 chiêu.

Nhưng mười chiêu cũng cực kỳ đáng sợ rồi, nếu như đổi lại người khác, có thể duy trì mười chiêu, là rất giỏi rồi.

Lôi đài số 4, Phục Hạo đối quyết Túc Khô Tâm.

Hoàng Bảng đệ tứ, Bát phẩm Đại tông Hỏa Phong Hồ kỳ tài, sau lưng là thanh Vương Xà Xích Luyện kiếm, danh liệt Tam cấp Đỉnh cấp, có thể nói là thần phong.

Đối diện chính là Tử Cảnh Cốc Thiếu cốc chủ, một thân thực lực, viễn siêu cùng thế hệ, hơn nữa, có cha thiên vị, đem Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, truyền cho năm trọng đầu, có thực lực kinh người.

Phải biết rằng, Yến Bạch Bào mặc dù cũng luyện Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, nhưng cũng bất quá ba trọng đầu mà thôi.

Trận chiến này, là cuộc chiến thảm thiết, Vương Xà Xích Luyện đối Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, Phục Hạo chiếm thượng phong, nhưng nhất thời không thể thủ thắng, lâm vào cục diện bế tắc.

Lôi đài số 5.

Cầm Tử Y đối chiến Tả Biên Phong, một người Ly Hận Cung thanh niên cao thủ, tại địa ngục khiêu chiến, sanh tử nghịch cảnh năm năm tồn tại, một người, chính là Hỏa Phong Hồ trẻ tuổi kỳ tài, một thân tuyệt học, có khả năng vang dội cổ kim, làm người kinh ngạc.

Lúc này trừ Phục Hạo cùng Túc Khô Tâm, đây là trận thứ hai hiện ra thực lực ngang nhau, Cầm Tử Y thân là Hoàng Bảng đệ ngũ, lần này tu vi, càng thêm tinh tiến, tuy nhiên cùng Tả Biên Phong đối chiến cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì ngang tay, Tả Biên Phong Huyết Thủ thực lực chấn kinh thế nhân.

Trận chiến đấu này, cùng như Phục Hạo đối quyết Túc Khô Tâm, hơn nữa càng hiện ra giằng co, rõ ràng không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể kết thúc, cho nên hai người đánh nhau lửa nóng vô cùng.

Lôi đài Số 6, Thực Hồn Tông Cao Tinh Tinh đối chiến Tử Cảnh Cốc Đạm Thai Tử Nguyệt, một trận chiến này không có hoài niệm quá lớn, Thực Hồn Tông Cao Tinh Tinh thân là Hoàng Bảng đệ lục, mà Nguyệt Kiếm Đạm Thai Tử Nguyệt mặc dù xuất thân từ Tử Cảnh Cốc, nhưng đến kết quả thời gian quá ngắn, tu vi cũng quá cạn, hiện tại có thể đi tới bước này, đã không dễ dàng gì, trong vòng sáu chiêu, lập tức bại trận, cuối cùng ảm đạm lui ra lôi đài.

Thực Hồn Tông Cao Tinh Tinh, dễ dàng chiến thắng, thành công thăng cấp.

Lôi đài số bảy.

Trường Kiếm Môn Liễu Nhân Cốt, đối chiến Phục Ma đường Mộc Thương, một trận chiến này cũng không có gì ngoài ý muốn, Mộc Thương mặc dù thực lực xuất chúng, tuy nhiên, đến tột cùng kết quả do tu vi còn thấp, căn bản vô phương cùng Liễu Nhân Cốt so sánh, hắn Thương Hồng kiếm mặc dù lanh lệ, cuối cùng vẫn bị thua ở Liễu Nhân Cốt một kiếm, tổng cộng hơn một nén nhang, bại bởi hai mươi bảy chiêu.

Bất quá, hắn cũng đủ để tự ngạo, nếu như đổi lại người bên ngoài, có thể chống đỡ Liễu Nhân Cốt mười chiêu, đã xem như rất giỏi rồi.

Liễu Nhân Cốt, chiến thắng.

Lôi đài số 8, Lan Nhược Thủy đối chiến Lôi Thiên Hình, Hoàng Bảng đệ cửu lần này đối chiến với Thiên Tiên đài ngựa ô. Thực lực Trung cấp Huyền sư cùng một tên Đỉnh cấp Huyền sư đối chiến, kết quả như thế nào, không hỏi có biết.

Mười chiêu sau, Lan Nhược Thủy, bại.

Lôi Thiên Hình trở thành người thứ nhất nghịch chuyển chiến cuộc, sau này tiến thân đánh bại tuyển thủ hạt giống số 8 Lan Nhược Thủy, trong khoảng thời gian ngắn, uy danh đại chấn.

Lôi đài số 9, Linh Lung trúc Bạch Hàn Nhã, đối chiến Ma Thần Cốc đệ nhị thân truyền Hắc Ma Vương Yến Cực Sơn.

Một người Trung cấp Huyền sư cảnh giới, một người Đỉnh cấp Huyền sư cảnh giới.

- Cô gái này, muốn trách, thì trách không nên quen biết với tên kia.

Nhìn thấy Bạch Hàn Nhã đi lên lôi đài, Yến Cực Sơn liếm liếm môi, có chút huyết tinh, âm hiểm cười, hắn cũng không đợi trọng tài tuyên bố bắt đầu, liền lấy ra một đôi Chấn Long Kiếm, chậm rãi hướng về phía Bạch Hàn Nhã đi tới.

Cả lôi đài số 9, đột nhiên có một luồng Âm phong đáng sợ phát ra, có vẻ có chút Âm Khí sâm sâm, nụ cười Hắc Ma Vương, rơi tại trong mắt của Bạch Hàn Nhã, liền lộ vẻ có chút tà ác đáng sợ vô cùng.

Trong lòng nàng bỗng dưng phát lạnh, tựa hồ có dự cảm không tốt, nhưng lúc này, nàng tự nhiên không thể thối lui hơn nữa, đối phương cũng sẽ không dễ dàng cho nàng thối lui được.

Nàng đột nhiên quay đầu, nhìn sang lôi đài số 10, lúc này Diệp Bạch đang dùng một viên Huyền Tinh, đánh rơi Tu La Quyển Hi Vô Hà.

Trong lòng của nàng lại lần nữa tin tưởng, hiện tại đã có hắn thì nàng nhất định không có việc gì.

Nàng cũng không biết, tâm tư của nàng, giờ phút này là gì đây.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1005)