← Ch.0204 | Ch.0206 → |
Trong trường, hiện ra đủ loại con mắt, từ si mê, kinh diễm đến hoảng hốt.
Mà ngay cả Diệp Bạch, Diệp Khổ cũng chưa từng chứng kiến người có tướng mạo như vậy, trong nháy mắt bọn họ cũng cảm thấy rung động.
Cái gì gọi là mỹ nhân?
Thời thượng cổ có người dùng tiêu chuẩn để nói về mỹ nhân, chính là những người xinh đẹp như hoa, ngọc cốt băng cơ, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn. Mà những từ này, có thể nói trên người thiếu nữ kia đã thể hiện toàn bộ.
Nàng tựa như là một đóa hoa cúc mùa thu, tựa như là một cây hoa ngọc lan. Chỉ thấy hàng mi nàng như là chim trà, toàn thân trắng như tuyết, duyên dáng yểu địa, tựa hồ như là một lưu ly tinh khiến, khiến cho những người xung quanh nhịn không được mà sáng cả hai con mắt.
Vẻ đẹp của nàng cũng không khiến người ta phải đau mắt, bỏng mắt mà tựa như là một núi băng cao ngạo, không hề vướng chút bụi trần nào, như mốt cây u lan thanh khiết.
Đúng thế chính là u lan.
Nàng từ cửa đi tới trước bàn đấu giá, thanh âm không hề có cảm xúc gì, vọng thẳng vào trái tim của mỗi người.
Tất cả mọi người đều bất ngờ, không ngờ lại làng nàng, tại sao nàng lại tới đây?
Mà Yên Đường ở vị trí số hai và Trưởng Tôn Kiếm Bạch ở vị trí số bốn cũng cảm thấy bất ngờ.
Hai người Diệp Bạch, Diệp Khổ vừa tiến vào trong Tử Cảnh Cốc dĩ nhiên là không nhận ra nàng là ai. Nữ tử này bọn họ chưa bao giờ gặp qua, có lẽ đối với sự xinh đẹp của nàng thì chỉ có Đạm Thai Tử Nguyệt mới có thể so sánh được.
Cả hai người đều rất xinh đẹp, Đạm Thai Tử Nguyệt thì cao quý, lạnh lùng khó có thể tiếp cận. Mà nữ tử này thì tựa hồ như có thể đến gần hơn một chút, chỉ là đứng trước mặt nàng, mọi người đều có một cảm giác hộ thẹn với nàng.
Những đệ tử Tử Cảnh Cốc chấn kinh một hồi, sau đó thanh âm nghị luận truyền khắp bốn phía. Hai người đệ tử cấp thấp thảo luận gần Diệp Bạch và Diệp Khổ lúc này liền cất tiếng:
- Cốc Tâm Hoa chín là Cốc Tâm Hoa.
Đúng vậy, thiếu nữ vừa tiến vào chính là người vừa mới trở thành một trong bảy đệ tử hạch tâm của Tử Cảnh Cốc, Cốc Tâm Hoa.
Chiều ngày hôm qua khi vừa tiến vào Tử Cảnh Cốc, bọn họ đã nghe thấy những tên đệ tử của Tử Cảnh Cốc nói về nàng, khi đó ngay cả Mẫn Nhu Nhiên cũng cảm thấy kinh ngạc.
Chỉ là bọn họ thật không ngờ lại gặp nàng ở đây. Bây giờ nàng xuất hiện ở đây đã hô giá bốn vạn điem cống hiến, quả là một cái giá trên trời.
- A, chính là Cốc Tâm Hoa là đệ tử hạch tâm.
Ở trong trường có một số người kinh ngạc kêu lên. Ở trong Tử Cảnh Cốc bất kể là nội tông hay ngoại tông, không có mấy người không biết đến Cốc Tâm Hoa.
- Hóa ra là nàng, nàng vừa tiến lên làm đệ tử hạch tâm xong. Nàng chính là Cốc Tâm Hoa, khó trách nàng dám cạnh tranh cùng với Trưởng Tôn Kiếm Bạch, Trưởng Tôn Kiếm Bạch tuy lợi hại nhưng đối với đệ tử hạch tâm của Tử Cảnh Cốc chỉ là thứ cặn bã. Thân phận của Trưởng Tôn Kiếm Bạch dù sao cũng chỉ là đệ tử ngoại tông, còn nàng ta chính là đệ tử hạch tâm đó.
Một đệ tử khác cất tiến nói, trong giọng nói tràn đầy vẻ sáng khoái, hiển nhiên đệ tử này đối với Trưởng Tôn Kiếm Bạch từ trước đến nay vẫn không mua. Người này nhìn thấy Tam Sắc Vũ Băng Chi sắp bị hắn mua đi, tức giận không dám nói gì, nhưng hiện tại có người có địa vị cao hơn hắn xuất hiện thì trong lòng vui mừng, lập tức ném đá xuống giếng.
- Đúng thế, chỉ có một số đệ tử hạch tâm là có thể hô lên giá tiền bốn vạn điểm cống hiên, chứ cái giá này ai dám bỏ ra? Bốn vạn điểm cống hiến đó, đây không phải là con số nhỏ, nhiều đệ tử ngoại tông mất nhiều năm cũng chỉ được vài ba trăm điểm cống hiến, chỉ có thực lực cao như Yến Đường, lại liều mạng mới có thể có được hai vạn điểm cống hiến như vậy.
- Đúng thế, đệ tử ngoại tông bình thường cố gắng năm năm trời cũng chưa được tới một nghìn điểm cống hiến. Rất nhiều đệ tử sở dĩ có một lượng lớn điểm cống hiến là do bọn họ mang những vật quý của mình ra đổi, tuy nhiên số điểm của Cốc Tâm Hoa thì ngay cả những đệ tử như Yến Đường Lam Phong cũng không sánh được.
Cả ngoại tông có thể có được bốn vạn điểm cống hiến chỉ có thể là ba người, ngươi thứ nhất chính là Lam Phong, người thứ hai chính là Trưởng Tôn Kiếm Bạch, mà người thứ ba có lẽ là Lý Khinh Thiền.
Những người khác ai cũng không có được!
Lam Phong có thể có được một nửa là vì gia tộc của hắn cường đại, Lam gia cũng không phải là một gia tộc nhỏ ở Vô Sương Quốc chi nên việc hắn kiếm đủ mấy vạn điểm cống hiến cũng không phải là vấn đề, hơn nữa thực lực của hắn rất mạnh, ở Băng Vụ Đại Hạp cốc phẩm chất cũng tương đối cao cho nên điểm cống hiến cũng cao như vậy.
Trưởng Tôn Kiếm Bạch thì tám phần chính là dựa vào gia tộc của mình, nếu không phải là có Trưởng Tôn gia ở đằng sau giúp đỡ thì bắt hắn xuất ra một vạn điểm cống hiến hắn cũng không có. Tuy nhiên Trưởng Tôn gia giúp đỡ hắn rất nhiều, một gia tộc lớn như học, giúp hắn kiếm được từng đó điểm cống hiến cũng không phải là điều quá khó khăn, hơn nữa Trưởng Tôn Kiếm Bạch sau này lại là người thừa kế của Trưởng Tôn gia tộc.
Về phần người thứ ba chính là người xếp thứ sáu Lý Khinh Thiền, ở trong Vô Sương quốc chỉ có một số đệ tử của các thế gia siêu cấp mới có thể so sánh với Lý Khinh Thiền. Lý Khinh Thiền chính là đứa cháu của Lý lão gia tử, Lý lão gia tử coi Lý Khinh Thiền tựa như là bảo bối, chỉ hận không thể lên trời hái sao cho nàng.
Trưởng Tôn thế gia cùng Lý gia hoàn toàn bất đồng với nhau, cho nên Trưởng Tôn Kiếm Bạch nhìn trúng sắc đẹp của Lý Khinh Thiền thì ít mà nhìn trúng thế lực của Lý gia thì nhiều.
Chiếm được trái tim của Lý Khinh Thiền chẳng khác nào chiếm được một nửa Lý gia.
Với thế lực của Lý gia, cùng với việc Lý lão gia tử đối với Lý Khinh Thiền xem như bảo bối thì việc này rất đáng giá.
Ngoại trừ ba người này thì ngoại tông chỉ có Yến Đường là có thể so sánh.
Nhưng đây là ngoại tông.
Còn nếu ở trong nội tông Tử Cảnh cốc thì tình huống hoàn toàn không thể như vậy.
Đệ tử nội tông của Tử Cảnh Cốc hơn phân nửa đều có thực lực rất cao so với đệ tử ngoại tông, hơn nữa bọn họ lại dám mạo hiểm trải qua cuộc thí luyện nội tông, những người như vậy thì số linh hoa mãnh thú bọn họ kiếm được những đệ tử ngoại tông không thể so sánh được.
Hơn nữa sau khi trở thành đệ tử nội tông của Tử Cảnh cốc còn được hưởng các phúc lợi khác nhau, các loại nhiệm vụ được tăng điểm cống hiến. Ví dụ như Mẫn Nhu Nhiên từng nói, mỗi lần làm nhiệm vụ sứ giả có thể thu được từ một nghìn đến một vạn điểm cống hiến.
Tuy nhiên một khi có đệ tử hạch tâm xuất hiện thì nhiệm vụ sẽ thuộc về họ. Những nhiệm vụ này thường ưu tiên cho đệ tử hạch tâm trước, một là cho bọn họ cơ hội kiếm điểm cống hiên, hai là cũng thể hiện đẳng cấp của bọn họ so với những đệ tử khác.
Cho nên nội tông và ngoại tông của Tử Cảnh Cốc hoàn toàn không giống nhau, thân phận, đãi ngộ, phục lợi của bọn họ khác biệt như trời với đất. Rất nhiều địa phương, rất nhiều nhiệm vụ đệ tử ngoại tông đều không được tới mà chỉ có đệ tử nội tông có cơ hội.
Ngẫu nhiên có đôi khi có phát hiện tin tức gì thì số điểm cống hiến được thưởng cũng sẽ vô cùng nhiều, hơn nữa đệ tử nội tông có quan hệ rất gần với những trưởng lão, chấp sự. Quan hệ càng gần thì số điểm cống hiến bọn họ thu được càng nhiều.
Cho nên Mẫn Nhu Nhiên nói, ở ngoại tông khi vừa tiến vào một số người rất thiếu điểm cống hiến nhưng một khi vào nội tông thì đây đã không còn là vấn đề nữa.
Tử Cảnh Cốc làm sao có thể để cho các đệ tử tinh anh của mình chỉ vì mấy trăm điểm cống hiến mà đau đầu cho nên bọn họ dĩ nhiên có biện pháp. Kỳ thực ở dưới ngoại tông còn có các nô bộc nô tỳ, những chấp sự, đều là chuẩn bị cho những đệ tử nội tông.
Cho nên đệ tử nội tông dĩ nhiên là có mấy nghìn mấy vạn điểm cống hiên trong người. Ba bốn, năm sáu vạn cũng không phải là vấn đề.
Đương nhiên vượt qua mười vạn là chuyện khó, như Mẫn Nhu Nhiên từng nói qua chỉ có đệ tử hạch tâm mới có thể có nhiều hơn mười vạn. Mà cho dù có bọn họ cũng để mua những đan dược công pháp.
Vì vậy đối với việc đệ tử hạch tâm Cốc Tâm Hoa xuất ra bốn vạn điểm cống hiến bọn họ cũng không hề kinh hãi, bởi đây chỉ là một chuyện rất bình thường. Một đệ tử tài năng ở Tử Cảnh Cốc chỉ cần nhìn thấy vật mình cảm thấy là đáng giá là có thể tùy ý bỏ ra một lượng lớn điểm cống hiến mua về, không hề nhíu mày. Tuy nhiên tại sao Cốc Tâm Hoa hiện tại lại xuất hiện ở nơi này?
Chỉ là thời khắc này không có người nào tiên tới hỏi, bất kể là vì sao, chỉ là hôm nay Cốc Tâm Hoa xuất hiện ở đây thì chắc chắn sẽ có trò hay để xem.
Ở trên đài đấu giá, vị đấu giá sư tóc trắng không kìm được kích động.
- Bốn vạn điểm cống hiến, trời ạ, bốn vạn điểm cống hiến!
Con số này đã vượt qua rất nhiều giá trị của bảo vật tam giai đỉnh cấp này. Tam Sắc Vũ Băng Chi này có giá trị cao nhất cũng chỉ ba vạn điểm cống hiến, cuộc đấu giá này, chỉ sợ mười năm sau cũng khó có thể xảy ra lần thứ hai.
Nguyên thứ này hắn đã thu hoạch được hơn hai nghìn điểm cống hiến, đấu giá như vậy quá đáng giá!
Hai nghìn điểm cống hiến, ở rong mắt các đệ tử ngoại tông có lẽ phải mất rất nhiều thời gian mới có được.
Đây là một số điểm cống hiến mà trước kia hắn nằm mơ cũng không ngờ tới. Giá của Tam Sắc Băng Vũ Chi này đã vượt qua ngoài dự liệu của hắn.
Giờ khác này mọi người đều động tâm vui thích mà thầm nghĩ.
Mà lúc này sắc mặt của Trưởng Tôn Kiểm Bạch khi thấy Cốc Tâm Hoa đến đã vô cùng khó coi.
← Ch. 0204 | Ch. 0206 → |