← Ch.0215 | Ch.0217 → |
Hai tiếng Cạp cạp, vang lên, ở bên ngoài hạp cốc dần dần đóng cửa. Phương trưởng lão cũng đồng thời biến mất không thấy đâu nữa, trong đám người xôn xao một lúc lâu.
Nhưng Diệp Bạch, Diệp Khổ, tử y thanh niên, thanh niên áo lam, bạch y thanh niên, lúc này cũng đều thận trọng, nhưng không có ai lộ ra thần sắc bất an.
Thiếu nữ thanh y Hoàng Linh, cũng không có lộ ra thần sắc bất an, còn tên mập mạp áo lam La Tiền Tiểu thì hai tròng mắt của hắn lúc này quay tròn chuyển động như là hắn đang thầm đánh giá mọi người.
Sau đó thân hình của hắn lùi về sau một bước, lẫn vào trong đám đệ tử thoạt nhìn thực lực cũng không phải mạnh, cũng không phải yếu, thấp giọng cùng bọn họ nói chuyện.
Ánh mắt của Diệp Bạch khẽ nhìn thấy một màn như vậy, hắn thầm kinh ngạc cái tên La Bàn Tử này. Mặc dù trông hắn như một viên cầu thịt, nhưng tâm tư lại tinh xảo đặc sắc, có rất nhiều người không có tâm tư bằng hắn được.
Đám người Diệp Bạch, Diệp Khổ, tử y thanh niên, thanh niên áo lam, thanh niên áo tang đều có thực lực trung cấp huyền sĩ cường giả. Nhưng đừng nói là tổ hợp được tổ đội năm người như vậy, mà tổ đội năm người cũng không có khả năng đáp ứng một người mới vừa mới tiến vào sơ cấp huyền sĩ gia nhập. Rõ ràng thực lực phải tới trình độ nhất định mới được gia nhập tổ đội, cho dù đáp ứng, cuối cùng có thu hoạch thì tuyệt đối không có khả năng đến tay hắn, nhất định là năm người này được trước, hơn nữa rất có thể hắn trở thành pháo hôi. Nếu có thể hắn thành công đi ra khỏi cốc, cuối cùng hắn cũng không có khả năng gia nhập vào Tử Cảnh Cốc.
Bởi vì trong đội ngũ năm người đều có thực lực trung cấp huyền sĩ, hắn cơ bản không có quyền lựa chọn, căn bản là không có khả năng kiếm đủ 25 điểm cống hiến.
Mà thực lực của hắn quá yếu, rất rõ ràng khi ở trong cốc cũng chỉ là kẻ yếu nhược nhất, nào dám đi tranh đoạt linh thảo linh dược. Kết quả cuối cùng, cũng là giống nhau, nếu không bị loại, thì cũng không có bao nhiêu bao nhiêu điểm cống hiến, cũng chỉ có thể tiếc nuối đi về nhà. Vậy hắn theo tổ đội như vậy, thì có tác dụng gì.
Cho nên hắn tìm đội ngũ này thực lực cũng không phải là mạnh, mặc có thể ở tình thế xấu hơn, nhưng chưa chắc là không có cơ hội, hơn nữa còn có bảo đảm.
Nhưng quyết định của La Bàn Tử, Diệp Bạch cũng không có để ý, hắn là người tự do, hắn có muốn hay không gia nhập tổ đội nào là tùy hắn? Hay là tổ đội của mình đi trước.
Nếu như muốn tổ đội của mình đi trước, Diệp Bạch tự nhiên không cần tìm ngoại viện. Đừng nói ngoại viện không rõ ràng thực lực, càng chưa nói tới tình cảm. Nếu hợp tác, tùy thời cũng có thể ở sau lưng đâm một dao, thực lực đại giảm, mà nếu kết thành tổ đội, ít nhất so với ngoại nhân thì tốt hơn. Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi, La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong cảnh giới huyền sĩ, nếu có mấy người đồng hành, thực lực đích xác tăng lên nhiều.
Càng huống chi, tổ đội mình còn có Diệp Khổ, Diệp Khuyết hai người này là hảo thủ.
Nếu có hai người bọn họ, đám người Diệp Bạch cướp đoạt linh thực, linh thảo, linh hoa xác xuất thành công có thể tăng lên rất nhiều.
Ở trong cốc, cơ bản có rất ít người có thể chống lại tổ đội bọn họ.
Nhưng đây là ý nghĩ trước kia, nhưng bây giờ thì không giống như vậy.
Nếu như là trước kia, huyền khí mọi người chưa tăng cấp, thực lực mọi người kém cách xa, Diệp Bạch, Diệp Khổ cần phải bảo vệ người khác, nếu khi trở về không có cách nào trả lời công đạo. Bởi vì Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi, La Long Hạc, mười bốn người Đạm Thai đệ tử mới ở cảnh giới huyền giả, rất rõ ràng ở trong cốc này, nếu bị tấn công rất có thể bị chết.
Khi đó, bọn họ phải kết thành tổ đội cùng nhau đồng hành cùng chống lại nguy cơ trước mắt.
Nhưng bây giờ không giống như vậy, tất cả mọi người huyền khí đều bị phong ấn cho nên huyền khí đều không sai biệt lắm, mà bốn người Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi. La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong thực lực đều tiến lên cảnh giới huyền sĩ. Còn trung cấp huyền sĩ Diệp Bạch, Diệp Khổ cũng chỉ cần bảo vệ đám người huyền giả mà thôi.
Cho nên, lúc này chỉ cần bọn họ cẩn thận, thì bốn người hoặc năm người cùng một chỗ, cho dù bọn họ không tham dự tranh đoạt, thậm chí bọn họ cũng là là một đội có thực lực cường đại.
Đồng thời, nếu như bảy người cùng một chỗ, thì ở trong cốc cũng là một đội ngũ cường đại. Nhưng cứ như vậy, lần thí luyện này, đều là ưu tiên chọn lựa 25 danh ngạch, nhưng cũng không có ai biết 25 danh ngạch này rốt cuộc cần bao nhiêu điểm cống hiến mới có thể đi vào. Cho nên mỗi người đều phải tận khả năng tìm kiếm điểm cống hiến. Nếu bảy người đi cùng với nhau, cũng không thể tránh được việc phân chia điểm, nếu như là trước kia, Diệp Bạch, Diệp Khổ nhất định chiếm đại bộ phận, nhưng bây giờ có bảy người thực lực giống nhau, nếu như còn phân chia như vậy, những người khác cho dù không nói, trong lòng khẳng định cũng không hài lòng.
Càng huống chi lúc đi Phương trưởng lão đã nói rất rõ ràng, ở trong cốc này tìm tòi lâu như vậy, vẫn chưa tìm được vật trân quý tán lạc các nơi, cho nên cũng không có ai biết nó đang ở đâu. Nếu như bảy người cùng nhau hành động, cũng chỉ có thể đạt được một phần, mà bảy người phân tán, có thể có hiêu suất cao hơn rất nhiều.
Bảy người phân một phần, một mình một người cũng được một phần, đều bằng vận khí, hiển nhiên tất cả mọi người sẽ chọn phương án sau.
Đây là chênh lệch mọi người cùng nhau, thực lực mạnh hơn rồi nhưng cũng không chiếm được nhiều điểm cống hiến, cho dù có thể thành công thì cũng không thua.
Nếu là thí luyện, tự nhiên phải máu tanh tranh đoạt, cũng không phải là càng an toàn càng tốt, mà là càng nguy hiểm càng phải tham dự. Cho nên, bảy người cùng một chỗ, cũng không có lợi ích lớn nhất.
Đây là điều căn bản không thể làm.
Đồng thời, Phương trưởng lão còn nói ở trong cốc đoạt được cái gì, thì khi ra bên ngoài đều được toàn quyền sử dụng.
Đồng thời, xếp hạng tốp 5 còn đạt được một phần thưởng hậu hĩnh, đứng thứ nhất được thưởng một quyển trung cấp bí kíp, thứ hai, thứ ba đều được một quyển cấp thấp bí kíp, thứ tư, thứ năm được một thanh tam giai cấp thấp huyền binh.
Với phần thưởng như vậy không có ai là không thể không động tâm đây, Diệp Bạch, Diệp Khổ nhất định xếp vào top 5 rồi, nếu như theo tổ đội năm người của bọn họ, mọi người chia đều thì hiển nhiên không có khả năng tiến vào top 5.
Nhưng tính tình của hai người lại không có khả năng đem đại bộ phận thu hoạch gì đó chia cho mọi người, nếu là như vậy, những người khác như thế nào hội phục, như vậy sẽ sinh ra mâu thuẫn.
Rốt cuộc là tổ đội, hay là không đây?
Nếu như đều bằng vận khí, thực lực của chính mình, cuối cùng lấy được bao nhiêu đồ vật thì tự mình một đội mà thôi. Nhưng cũng chỉ có thể trách chính mình vận khí không đủ, thực lực không bằng người.
Nhưng nếu như cùng một chỗ, cuối cùng bảy người có người tiến vào Tử Cảnh Cốc, có người không đạt được tư cách thì cũng sinh ra mâu thuẫn. Mặc dù bây giờ bọn họ cùng một chỗ, nhưng tư cách gia nhập Tử Cảnh Cốc rất là hấp dẫn, ai cũng muốn mình có tư cách đó. Vấn đề này, không riêng Diệp Bạch nghĩ tới, đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi, La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong cũng đều nghĩ tới.
Bọn họ năm người ngồi cùng một chỗ, hình thành một vòng tròn. Đám người khác, cũng đã hình thành vòng tròn, mong muốn ra nhập vào một tổ đội nào đó. Nhưng từng đội ngũ, tốt nhất hình thành từ ba đến năm người, nếu nhiều hơn nữa, cái được không bù đủ cái mất. Ba người tử y thanh niên, áo lam thanh niên, áo tang thanh niên cũng có thực lực trung cấp huyền sĩ, trong đó tử y thanh niên cũng không nói lời nào, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó tách ra khỏi đám người, một mình đi về phía trước, hiển nhiên hắn cũng không muốn gia nhập tổ đội, lựa chọn độc hành.
Mà người thanh niên áo tang luôn luôn rất bận rộn, sau khi nhìn tử y thanh niên đã đi, hắn cũng cười cười đi theo, thân hình chợt lóe, đi vào trong cốc biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa. Hiển nhiên, hắn cũng không có lựa chọn gia nhập tổ đội, lựa chọn một mình thí luyện. Đối với bọn họ có thực lực trung cấp huyền sĩ rất là kiêu ngạo, mặc dù biểu hiện thực lực giống nhau, nhưng không muốn cùng người khác một chỗ. Vì họ sợ liên lụy tới tốc độ, công kích, cho nên bọn họ hay có thói quen độc hành. Như vậy, mới có thể phát huy ra được trăm phần trăm thực lực.
Còn ánh mắt thanh niên áo lam nhìn tử y thanh niên cùng áo tang thanh niên dần biến mất ở trong cốc, hắn lạnh lùng cười, tiện tay tuyển chọn bốn người, bốn người này thấy mình được chọn thì rất là vui mừng bởi vì an toàn của mình đã được bảo đảm, mà còn có thể đoạt được điểm cống hiến xác suất cũng tăng lên nhiều.
Chỉ có La Bàn Tử cười lạnh khi nhìn thấy bốn người hoan hô nhảy nhót như vậy, vì hắn biết kết cục của bọn họ sẽ như thế nào rồi.
Lúc này cùng một chỗ, bọn họ tự nhiên là cao hứng rồi. Nhưng La Bàn Tử thấy cũng thầm suy nghĩ:
- Nếu như một mình một người đi trước, cho dù thực lực không đủ, nhưng nếu có vận khí tốt thì nhất định có cơ hội chiến thắng, nhưng theo tên áo lam thanh niên kia thì chưa chắc.
La Bàn Tử đã có thể đoán được kết quả của bốn tên đệ tử này.
Mà những người khác không được thanh niên áo lam này lựa chọn trúng, trong ánh mắt của bọn họ có vẻ mất mát. Nhưng có một số người khác đi tới, không lâu sau cũng hình thành đội ngũ thành công, bọn họ cũng hướng về phía trong cốc đi đến.
Thanh niên áo lam bắt đầu nói chuyện với bốn người sau đó cất bước, hướng về phía hạp cốc đi đến.
Lúc này, La Bàn Tử rốt cục cũng yêu cầu bốn người thực lực tương đương với hắn cùng kết thành tổ đội, năm người cùng nhau bắt đầu hướng về hạp cốc đi đến.
Mà Hoàng Linh thanh y thiếu nữ đứng đó, cho dù thực lực của nàng có thấp, thì cũng có một nhóm người vây quanh mong muốn làm hộ hoa sứ giả. Huống chi, thực tế thực lực của nàng cũng không thấp, cũng là sơ cấp cảnh giới huyền sĩ, nhất thời, có một đám người vây quanh nàng. Nàng tựa hồ như không có thói quen cự tuyệt người, khuôn mặt đỏ bừng lên khi nhìn thấy nhiều người như vậy vây quanh mình, cuối cùng, nàng đành phải tuyển hai người là nữ huyền giả, cùng với hai thanh niên đệ tử có thực lực cũng tương đương với nàng kết làm một tổ đội cùng hướng về hạp cốc đi đến.
← Ch. 0215 | Ch. 0217 → |