← Ch.0245 | Ch.0247 → |
Với ý nghĩa này của La Tiễn Diệp Bạch cảm thấy vô cùng khả thi, hắn có thể thu lợi từ bất kỳ đệ tử ngoại tông nào.
Diệp Bạch không thể không dò xét La Tiễn một lần nữa, hắn phải thừa nhận rằng trước đây hắn đã xem thường người này. Diệp Bạch không thể không thừa nhận, ánh mắt của người này rất tinh chuẩn, suy nghĩ thao tác cụ thể tính rất kỹ, rất có khả năng thi hành được.
Chuyện mưu lợi này, Diệp Bạch cũng không kìm được mà khẽ than nhẹ. Trước đó hắn chưa từng nghĩ qua chuyện này có thể trở nên như vậy.
Bởi vậy Diệp Bạch chỉ có thể ngơ ngác ngồi một chỗ mà gật nhẹ đầu.
La Tiễn cười rồi tiếp tục nói:
- Bất kỳ lợi nhuận gì cũng là phải từ nhỏ đến lớn. Diệp Bạch ngươi cảm thấy ý nghĩ của ta thế nào? Có được không? Có thể phát triển không? Nghe xong ý nghĩ này của ta có muốn gia nhập hàng ngũ của ta không?
Diệp Bạch đầu tiên là gật nhẹ đầu, sau đó lắc nhẹ đầu mà thản nhiên nói:
- Khôg sai, ý nghĩ này của ngươi rất hay nhưng mục tiêu của chúng ta và nguyện vọng của chúng ta thì không giống nhau. Ngươi là kiếm tiền, còn ta là tu luyện, tuy ta không thể gia nhập vào nhóm của ngươi nhưng ở phương diện khác nói không chừng ta có thể hợp tác, ví dụ như ta muốn mua một vật gì đó, muốn tìm tài liệu gì đó tới quán thí của ngươi một phen, tìm ngươi hỗ trợ, ngươi sẽ không từ chối chứ?
Tuy không gia nhập hàng ngũ của la Tiễn nhưng Diệp Bạch cũng không thẳng thừng thừa nhận. La Tiễn người này tương lai tiền đồ rất xán lạn, có quan hệ tốt với hắn thì chỉ có tốt chứ không có xấu.
Hơn nữa, hôm nay có thêm một tầng quan hệ thì tốt thêm một phần.
- Đã như vậy, mỗi người có một chí hướng riêng thì ta cũng không ép ngươi. Chỉ là ngươi cho dù không muốn gia nhập thì ở phương diện khác chúng ta vẫn có thể hợp tác với nhau. Chỉ cần quán thị của ta mở ra, ngươi cần mua gì thì cứ đến.
Diệp Bạch cũng cười nói:
- Ta sẽ đến, đến lúc đó sẽ làm phiền ngươi một chút.
Nói đến đây, cả hai người nhìn nhau, sau đó bọn họ ngẩng đầu lên, nhìn lên bầu trời đầy ánh sao mà không nói gì nữa.
Mà La Tiễn lúc này lại âm thầm nói:
- Diệp Bạch, tuy ngươi không muốn gia nhập nhưng dù sao La Tiễn hôm nay cũng nợ ngươi một mạng, để lại cho ta một cây Huyết Diệp Lan, cho ta có cơ hội tiến vào ngoại tông Tử Cảnh Cốc. sau này ta tuyệt đối sẽ báo đáp ngươi một ngàn cây, một vạn cây Huyết Diệp Lan này, không phụ tấm lòng của ngươi hôm nay.
- Mà Trương Huyền Hạo! Ta thề với ngươi là sẽ không đội trời chung.
Nghĩ tới đây, hắn nở ra một nụ cười, sau đó ở sâu trong mắt hiện ra một sát khí, lóe lên rồi biến mất.
Rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Bạch cùng với La Tiễn đã cùng nhau đi ra khỏi. Hai người cùng nhau kết bạn mà đi, có hắn ở bên cạnh, Diệp Bạch không cách nào giữ cho mình ở tốc độ nhanh nhất. Chỉ là tuy La Tiễn tu luyện không cao nhưng La gia ở Vô Sương quốc cũng có một bộ lục giai đế cấp thân pháp, hai người cũng không chênh lệch nhau về tốc độ nhiều lắm.
Hai người đi nhàn nhã, dù sao mười ba ngày sau cũng mới là lúc hết thời hạn hai mươi ba ngày, cho nên hai người cũng không gấp.
Vào buổi sáng Diệp Bạch cùng với La Tiễn cũng không vội, ngược lại bọn họ tìm tới một bờ hồ mà nghỉ ngơi. Ở đây bọn họ phát hiện ra hai cây Cốt Lý Hồng, tầng tầng lớp lớp, giống như từng đoạn hoa gấp, chói lọi giữa ánh bình minh. Cánh hoa, đài hoa vô cùng diễm lệ, mà thân cành của chúng cũng đỏ thẫm.
Cốt Lý Hồng chính là nhị giai trung cấp linh hoa, mỗi cây có giá trị hai đến ba điểm cống hiến, chuyện này thật là bất ngờ.
Diệp Bạch chia cho La Tiễn một cây, cả hai người cùng phát hiện ra Cốt Lý Hồng này cho nên hắn không thể độc chiêm.
Tuy nhiên La Tiễn vân nhìn vào mắt Diệp Bạch một cái, sau đó mới đưa tay tiếp nhận, sau đó lại cầm luôn cây Cốt Lý Hồng còn lại. Diệp Bạch hơi kinh ngạc một chút, nếu như hắn muốn cả hai cây thì Diệp Bạch cũng không quá để ý.
Tuy nhiên sau đó La Tiễn lại lấy trong bao vải của mình cây Huyết Diệp Lan đưa cho Diệp Bạch. Diệp Bạch liền ngơ ngẩn, vốn trước đó hắn còn tưởng La Tiễn muốn độc chiêm hai cây Cốt Lý Hồng, hiện tại hóa ra lại như vậy.
- Chuyện này là sao?
Hắn hơi nghi hoặc khó hiểu hỏi La Tiễn.
La Tiễn cười, sau đó hắn giải thích nói:
Nói đến đây hắn dừng lại rồi tiếp tục nói:
- Mỗi cuộc thí luyện đều có điều bất ngờ, ba trăm điểm cống hiến đúng là có thể đoạt được ngôi vị thứ nhất, nhưng không chừng có khi có người lấy được Kim Lũ Mai, Hoàng Kim Cát, những thứ này có giá trị trên trăm điểm cống hiến. Cho nên...
La Tiễn cười nói:
- Ta dù sao cũng không lọt vào năm người nhiều điểm nhất được, hai cây Cốt Lý Hồng này cũng đủ cả rồi, nhiều ít cũng không sao. Mà ngươi, ta muốn ngươi nắm được ngôi thứ nhất, trở thành thứ nhất mới mang lại lợi ích lới nhất đối với chúng ta. Có Huyết Diệp Lan này, điểm cống hiến trên người ngươi chắc chắn sẽ đột phá, vị trí thứ nhất tuyệt đối ổn định, lúc đó quyển bí kíp lục giai trung cấp phần thưởng sẽ là của ngươi.
Diệp Bạch do dự nói:
- Nhưng mà, như vậy có hại cho ngươi không?
La Tiễn cười nói:
- Chỉ có vài chục điểm cống hiến mà thôi, có ý nghĩa gì đâu, sau này chúng ta có thể kiếm được nhiều hơn. Cây Huyết Diệp Lan này ở trong tay ta và tay ngươi có giá trị hoàng toàn khác biệt. Sau này thực lực của ngươi mạnh lên, chúng ta là bằng hữu, ta có chuyện gì cần giúp đỡ cũng có một lực lượng mạnh ỏ đằng sau. Tuy ngươi không muốn gia nhập vào nhóm của ta nhưng chúng ta dù sao cũng là bằng hữu, ở ngoại tông có thể ủng hộ lẫn nhau.
Diệp Bạch nghĩ một hồi, rốt cuộc cũng hiểu rõ. Mà hiện tại người này giao Huyết Diệp Lan cho mình chính là vì muốn mình giành được ngôi vị thứ nhất, mà mình đứng thứ nhất đối với hắn sẽ có chỗ tốt.
Hơn nữa lúc đó phần thưởng cũng sẽ rơi vào trong tay Diệp Bạch, phần thưởng đó cũng không phải vài chục điểm cống hiến có thể mua được, vụ mua bán này chỉ có lợi chứ không có hại.
Diệp Bạch cũng gật nhẹ đầu, hắn không phải là người câu nệ, bí kíp lục giai trung cấp là thứ hắn muốn có cho nên hắn ngay lập tức tiếp nhận Huyết Diệp Lan vào trong túi của mình. Sau đó hắn nhìn la Tiễn trịnh trọng nói:
- Đa tạ ngươi, lần này ta thiếu nợ ngươi một nhân tình, sau này số điểm cống hiến chênh lệch này ta sẽ hoàn trả lại cho ngươi.
La Tiễn vỗ vai Diệp Bạch:
- Sao gọi là nhân tình được, ngươi cứu mạng ta ta cả đời không thẻ quên được.
Cả hai nhìn nhau cười cười.
Được rồi, chúng ta đi thôi, ta không chờ được nữa, những trưởng lão kia thấy ta được hơn ba trăm sáu mươi điểm cống hiến nhất định sẽ kinh ngạc, còn có Trượng Huyền Hạo, sắc mặt của hắn nhất định sẽ nhăn nhó khó coi.
Diệp Bạch cũng cười cười, hắn đạt tới ba trăm sáu mươi điểm cống hiến, con số này ở trong thí luyện ngoại tông Tử Cảnh Cốc chưa từng xuất hiện.
Chỉ cần không xảy ra chuyện bất ngờ thì vị trí thứ nhất sẽ nằm trong tay của mình. Mà hiện tại không biết bọn người Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai thế nào rồi.
Tuy nhiên đối với chuyện này Diệp Bạch cũng không có biện pháp gì, bởi vì trong tay của Diệp Khổ đã có một số điểm cống hiến lớn, tuyệt đối vững vàng. Mà tổ đội Diệp Khuyết Diệp Thiên Nhi Lang Long Hạc cùng với Đạm Thai Thiên Phong, Diệp Bạch cũng rất tin tưởng.
- Đi thôi!
Lúc này hai người sóng vai đi về phía trước.
← Ch. 0245 | Ch. 0247 → |