Vay nóng Homecredit

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0262

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0262: Công pháp các
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


Sau đó Thiên Tu trưởng lão tiếp tục nói:

- Các ngươi nhất định phải nhớ kỹ tôn chỉ của Tử Cảnh Cốc chúng ta, những điều này những đệ tử cũ cũng đã biết, tuy nhiên ta muốn nói một lần nữa.

Nói đến đây, ánh mắt của hắn hơi nghiêm túc lại, mục quang quét qua từng người, không chỉ Diệp Bạch, Trương Huyền Hạo mà cả hai mươi lăm đệ tử kia.

- Điều ta muốn nói cho các ngươi biết rằng, gia nhập được Tử Cảnh Cốc rồi các ngươi không được kiêu ngạo tự mãn, nếu như không cố gắng thì sẽ bị đào thải. Điều này ta không chỉ muốn nói cho các đệ tử nhập tông, mà ta còn muốn nói cho ngươi, ngươi, các ngươi...

Ngón tay của lão chỉ xuống những đệ tử ngoại tông dưới đài mà lớn tiếng:

- Chính là những đệ tử nhập tông mấy năm nay, các ngươi phải nhớ kỹ, cần phải không ngừng vươn lên không ngừng cố gắng, nếu không thì sẽ không có thu hoạch. Ở Tử Cảnh Cốc không phải là một nơi ăn không ngồi rồi, rất nhiều người bởi vì không cố gắng mà phải bị xóa tên khỏi Tử Cảnh Cốc.

Bọn người Diệp Bạch lại đưa mặt nhìn nhau, bất quá đối với chuyện này thì bọn họ thật bất ngờ. Mẫn Nhu Nhiên đã nói qua với bọn họ, nếu như điểm cống hiến không đủ thì sẽ bị xóa tên, đây chính là một thứ thúc giục với đệ tử ngoại tông. Hiện tại Thiên Tu trưởng lão ở lễ đại điển đã nói qua, hiển nhiên là muốn bọn họ nhớ kỹ.

- Tiếp theo.

Thiên Tu trưởng lão tiếp tục nói:

- Mặc dù trong thế giới huyền sĩ coi trọng thực lực, cố gắng sinh tồn nhưng Tử Cảnh Cốc chúng ta cũng có quy củ, đối với đồng môn mà hạ sát thì lập tức bị khu trừ, phế bỏ thân pháp. Ở bên ngoài các ngươi phải giữ gìn thanh danh của Tử Cảnh Cốc chúng ta, ở bên trong các ngươi phải yêu quý đồng môn, cố gắng tiến thủ, ai phạm vào điều cấm đều phải gánh lấy hậu quả.

- Mà những điều cấm kỵ, điều thứ nhất chính là phản bội tông môn, điều thứ hai chính là tương tàn đồng môn, điều thứ ba chính là cấu kết tà ma ngoại đạo, điều thứ tư chính là truyền bí kíp ra bên ngoài, điều thứ năm chính là không kiểm soát hành vi của mình, bị người người oán trách, điều thứ bảy chính là không có chí tiến thủ... Những điều này nếu như không được thì sẽ bị xử phạt. Hiện tại ta cũng không muốn nói tỉ mỉ cho các ngươi biết nữa, sau khi trở về sẽ có người từ từ giảng cho các ngươi.

Dù ai đi nữa cũng phải chém không tha.

Sau khi nói rất nhiều điều cấm, Thiên Tu trưởng lão nhìn biểu lộ của mọi người mà tiếp tục nói:

- Tử Cảnh Cốc chúng ta không cho các ngươi ăn miễn phí, mỗi người các ngươi cần phải tự lực cánh sinh, tất cả quần áo, lương thực công pháp, huyền binh đan dược đều phải tự mình kiếm lấy. Dược Vương hiên, Huyền binh lâu chỉ cần có điểm cống hiến, có tinh thạch là có thể mua được, đồng thời các ngươi cũng phải nộp lên trên tông môn một lượng lớn điểm cống hiến.

- Tử Cảnh Cốc chúng ta cũng không hoàn toàn bỏ mặc các ngươi, đệ tử môn hạ thực lực cao thì sẽ được ban thưởng, tông môn cũng sẽ ban thưởng.

Ở Tử Cảnh Cốc chúng ta mỗi huyền sĩ đạt tới cảnh giới huyền sĩ trung cấp thì sẽ nhận được một quyển lục giai đê cấp công pháp, đạt tới huyền sĩ cao cấp thì nhận được một bản lục giai trung cấp công pháp, đạt tới huyền sĩ cao cấp thì được miễn phí một bộ lục giai cao cấp công pháp. Nếu như đạt tới cảnh giới huyền sư phong làm trưởng lão thì tát cả huyền binh công pháp phân phối đều được miễn phí phân phối, lại được một quyển bí kíp lục giai đỉnh cấp.

- Chỉ cần các ngươi đạt tới tu vi là có thể mang minh tạp của các ngươi đi đổi lấy công pháp trong các. Đây chính là sự cổ vũ, đồng thời khi đệ tử ngoại tông thăng cấp lên thành đệ tử nội tông thì có thể miễn phí được một bộ lục giai cao cấp bí kíp. Khi thăng cấp lên làm đệ tử hạch tâm thì được chính tông chủ truyền thụ cho các bí kíp lục giai đỉnh cấp, tuyệt học trấn trông của tông chúng ta.

Đôi mắt Diệp Bạch và Diệp Khổ không kìm được mà bừng sáng, huyền sĩ trung cấp được miễn phí một bộ lục giai đê cấp bọn họ biết rõ. s

Khóc trách đệ tử nội tông của Tử Cảnh Cốc thực lực lại mạnh như vậy, hóa ra mỗi người đều có một bộ bí kíp lục giai cao cấp, thậm chí còn có nhiều hơn.

Mấy chục năm thời gian trôi qua, đệ tử nội tông của Tử Cảnh cốc vẫn rất ít ỏi, con số chỉ năm trăm người, mỗi lần gia tăng đều vô cùng khó khăn.

Cho nên ban thưởng lần này cũng không có gì đặc biệt, Tử Cảnh Cốc dù sao cũng là tông môn đệ nhất phía nam là tông môn bát phẩm, chút thực lực này dĩ nhiên bọn họ phải có.

Tuy nhiên nghĩ tới nội dung thí luyện của đệ tử hạch tâm đó là phải đi bộ ba vạn dặm, đi vào huyết tinh chi đồ, tận cùng bên trong, nơi mà một số trưởng lão cũng không dám tiến vào thì thật đáng sợ. Mỗi đệ tử hạch tâm có giá trị rất lớn, chỉ sợ mấy chục năm cũng không có một người. Khi bọn Diệp Bạch tiến vào trong Tử Cảnh cốc, đệ tử hạch tâm lúc đó chỉ có sáu người, gọi là lục đại đệ tử hạch tâm, sau đó mới có thêm Cốc Tâm Hoa, trở thành thất đại đệ tử hạch tâm.

Đám người Diệp Bạch hiện tại đối với đệ tử hạch tâm thì không có ý niệm gì, thí luyện kia tuy biến thái nhưng hiện tại đệ tử nội tông mới là mục tiêu hàng đầu của họ, vì một bộ lục giai cao cấp bí kíp mà liều mạng thì cho dù phải trả giá lớn cũng đáng.

Lục giai cao cấp bí kíp đối với một số thế gia mà nói thì bọn họ không coi vào đâu, tuy nhiên đối với một người xuất thân từ Hỏa Vân thành như Diệp Bạch và Diệp Khổ thì có thể nói đó chính là thứ trong truyền thuyết. Lục giai cao cấp bí kíp ở Hỏa Vân thành chưa ai từng thấy qua, ngay cả gia chủ của Đạm Thai gia cũng không có.

Suy nghĩ một chút, chỉ cần bọn họ cố gắng là có thể tìm được bí kíp này.

Giá trị của một bộ bí kíp lục giai cao cấp không thể ước đoán được mà điều quan trọng nhất chính là đại biểu của nó đối với tứ đại thế gia mà nói chính là bộ bí kíp lục giai cao cấp đầu tiên. Tuy bí kíp này không có cách nào truyền ra ngoài bằng không sẽ chết rất thê thảm, Mẫn Nhu Nhiên đã sớm báo cho bọn họ, nhưng dù sao cũng khiến cho bọn họ hưng phấn.

Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi, La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong cũng nhịn không được mà sáng bừng hai mắt.

Mà Diệp Bạch thì không kích động như vậy nhưng trong lòng hắn dĩ nhiên cũng có ý nghĩ là tiến vào nội tông là hợp với ý nguyện. Chỉ có La Tiễn thì không giống với bọn họ, đối với hắn mà nói có tiến vào nội tông hay không thì cũng thế, cũng không có quan hệ gì nhiều, hắn muốn phát triển không gian của mình, có thế lực lớn.

Đối với chuyện này Diệp Bạch cũng đành chịu, hắn biết La Tiễn với mình không cùng chí hướng, hai người có khuyên bảo thế nào cũng không được, chỉ có thể kết hợp, bù khuyết cho nhau, như vậy mới có lợi ích lớn nhất.

Đệ tử nội tông bọn họ nhất định phải đạt được, chỉ là tới đây cũng không phải là ngày một ngày hai, nhanh nhất cũng phải chờ tới sang năm, lúc đó mới mở cuộc thí luyện nội tông. Mà đến lúc đó chưa chắc bọn họ đã đạt được yêu cầu, nói không chừng phải chờ năm năm sau, thậm chí đến lúc đó cũng chưa chắc đã thành công.

Lục giai cao cấp bí kíp tạm thời không nghĩ tới, chỉ là hai người Diệp Bạch Diệp Khổ liếc nhìn nhau một cái, bọn họ vẫn cảm thấy hơi hưng phấn, bởi vì vừa rồi lời nói của Thiên Tu trưởng lão đã rất rõ ràng, chỉ cần trở thành huyền sĩ trung cấp, dựa vào minh tạp của mỗi người là có thể vào trong các kiếm một bộ lục giai đê cấp miễn phí.

Lục giai đê cấp bí kíp có giá trị đối với bọn họ vô cùng trọng yếu, bon họ không thể coi thường, đây chính là bước đầu tiên để bọn họ rút ngắn chênh lệch với những người khác.

*****

Diệp Bạch tìm được một bộ lục giai thân pháp, nhưng cũng chỉ là một bộ mà thôi, cho dù thân pháp mạnh thì hắn làm được gì? Nếu như huyền kỹ công pháp, huyền kỹ phòng ngự, huyền kỹ tâm pháp và các huyền kỹ khác hắn kém người khác thì cũng vô dụng mà thôi.

Mà Diệp Khổ thì không cần phải nói, lần này thí luyện hắn vốn định tiến vào ba vị trí đầu, kiếm một bộ lục giai đê cấp bí kíp nhưng kết quả đối thủ quá mạnh mẽ, Trương Huyền Hạo, Sài Hành Phong đều vượt xa hắn, cho nên quyển bí kíp lục giai trước mắt hắn không lấy được.

Hiện tại cơ hội duy nhất của hắn chính là tiến tới công pháp để lựa chọn, cùng với Diệp Bạch, Trương Huyền Hạo thu ngắn sự chênh lệch. Mà Diệp Bạch cho dù chỉ tìm được một bộ nhưng các công pháp hắn cũng khan hiếm. Sau khi đại lễ nhập tông chấm dứt hắn sẽ lập tức đi kiếm công pháp.

Hai người không thể chờ đợi được, mà Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai cũng hâm mộ họ, hai ngươi này vừa mới nhập tông đã có được một bộ lục gaii

Đồng thời tao ngộ mà hai người Diệp Bạch và Diệp Khổ gặp được cho bọn họ hiểu rõ ở trong Tử Cảnh Cốc không có thực lực thì thứ gì cũng không có, chỉ có cố gắng tu luyện, chỉ cần đạt tới cảnh giới huyền sĩ trung cấp thì họ cũng được đãi ngộ này. Cho nên bọn họ cũng không phàn nàn, muốn trách thì trách mình trước kia cố gắng không đủ.

Trước kia ở Hỏa Vân thành bọn họ không có áp lực gì nhiều nhưng ở Tư Cảnh Cốc này thì khác, nếu như không cố gắng thì sẽ bị đuổi ra ngoài, có áp lực này nhất định bọn họ sẽ chăm chỉ và hăng hái hơn nhiều, đây cũng là một chuyện tốt.

- Cuối cùng.

Thiên Tu trưởng lão nhìn hai mươi người bọn họ mà nói:

- Ở tông môn học tập, các ngươi cùng với các thế gia cũng không có gì khác nhau, chỉ là một năm phải trải qua một lần lịch lãm, đều phải tham gia không được phép thiếu, đó chính là phương thức phát triển chân chính của các ngươi. Đến lúc đó ta sẽ báo cho các ngươi biết, những thứ khác thì các ngươi cứ tự do.

Tuy nhiên mọi người yên tâm, việc tu luyện này sẽ khiến kinh nghiệm, phương thức chiên đấu của các ngươi tăng lên. Sau này ở kỳ thí luyện nội tông thì không hà khắc như vậy, hoàn toàn không xuất hiện tử vong, cho nên mọi người cứ yên tâm mà tham gia, về phần các công pháp tu tập, còn có một con đường chính là được các trưởng lão nhìn trúng, thu nhận làm đệ tử, chỉ là các ngươi phải xuất sắc mới được như vậy.

- Được rồi, nhập tông đại điển cũng đã kết thúc, ta còn có một số chuyện cần phải xử lý cho nên phải đi trước, sẽ có người mang các ngươi đến chỗ ở. Chỉ là những điểm cống hiến kia lựa chọn thế nào thì phải xem các ngươi.

- Được rồi hi vọng các ngươi sớm ngày học thành công, thông qua được kỳ thí luyện, tiến vào nội tông trở thành đệ tử nội tông Tử Cảnh cốc, thậm chí là đệ tử hạch tâm.

Nói xong câu đó, Thiên Tu trưởng lão liền vung tay lên, lễ nhập tông đại điển này đã xong, một đệ tử áo xám hướng về phía bọn họ mà đi tới nói:

- Các vị ta đưa mọi người đến chỗ ở, xin mời.

Vị đệ tử áo xám này mi mục thanh tú, cũng là một huyền sĩ đê cấp, mọi người liếc nhìn nhau một cái, một hồi sau cũng không nói gì, sau đó Diệp Bạch nói:

- Làm phiền rồi.

- Không khách khí.

Vị đệ tử áo xám kia quả nhiên hơi kinh hãi, hắn quả là chưa bao giờ được người ta khách sáo như vậy. Dù sao lễ đại điển cũng đã chấm dứt, bọn người Diệp Bạch cũng đã trở thành đệ tử ngoại tông chứ không phải là khách nữa, cho nên có thể tự do tìm nơi ở.

Đệ tử áo xám kia rời khỏi Tông Môn Điện, sau đó hắn đi một hồi đã tới một hàng tiểu phòng, những tiểu phòng này hoàn toàn không có người ở, vô cùng đơn sơ, sừng sững ở vách núi, vô cùng vắng vẻ, rất ít có người đến. Những nơi này chỉ có những đệ tử ngoại tông, không có nhiều điểm cống hiến mới cư ngụ ở đây.

Đệ tử áo xám chỉ vào những phòng nhỏ rồi nói với bọn họ:

- Đây chính là loại nơi ở thấp nhất, kém nhất, một tháng chỉ cần trả năm điểm cống hiến, ba tháng giao một lần, nếu sau ba tháng liên tục không trả đủ thì sẽ bị tịch thu điểm cống hiến.

Bọn người Diệp Bạch nhìn nhau, vậy mới biết ở trong Tử Cảnh Cốc, ăn ở đi lại đều cần phải có điểm cống hiến. Năm điểm cống hiến tuy không nhiều, nhưng nếu nhân lên thì một năm cũng phải tốn tới 60 điểm cống hiến, ba năm cũng phải mất 300 điểm cống hiến, đối với những đệ tử vừa gia nhập Tử Cảnh Cốc thì đây cũng không phải là một con số nhỏ.

Huống chi đây vẫn là những gian phòng kém nhất, nếu như là gian phòng cao cấp hơn, khẳng định không dừng lại ở số điểm cống hiến này. Hơn nữa còn có quần áo, lương thực để sử dụng, một năm phải tốn tới hơn hai trăm điểm cống hiến.

Cái này vẫn còn chưa tính 600 điểm cống hiến hàng năm phải nộp lên tông môn, mỗi tháng năm mươi điểm... Hiện tại bọn người Diệp Bạch đã hiểu rõ, tại sao Mẫn Nhu Nhiên nói ngoại tông có rất nhiều đệ tử vừa mới tiến vào thì cuộc sống đã quẫn bách, điểm cống hiến thường xuyên không đủ... Cứ tính như vậy thì điểm cống hiến mỗi năm đúng là không nhỏ, huống chi đây vẫn chỉ là cuộc sống bần tiện nhất, chưa kể đến công pháp, huyền binh.

Những thứ đó mới chính thức là những thứ đắt tiền xa hoa, một thứ cũng phải tới cả nghìn, cả vạn điểm cống hiến.

Khó trách dưới tình huống như vậy, mọi người nhất định phải tiến vào trong Băng Vụ Đại Hạp Cốc, bằng không không thể duy trì được mấy tháng, một chiêu này của Tử Cảnh Cốc thật sự là ngoan độc và hữu hiệu.

Thử hỏi đã tiến vào trong tông môn, ai có thể nguyện ý mà rời đi? Mà nhìn thấy người khác có huyền binh, đan dược tu luyện, công pháp mà mình không có thì ai cam lòng được?

Chỉ cần có chí tiến thủ thì ở tình huống này bọn họ sẽ hăng hái cố gắng, đồng thời những người không đủ cố gắng sẽ bị đào thải, sau đó sẽ chiêu mộ một đám đệ tử mới, bổ sung cho đám người còn thiếu.

Bọn người Diệp Bạch Diệp Khổ lúc này cảm thấy bất ngờ. Đám người Diệp Bạch, Diệp Khổ, Diệp Bồng Lai liền đưa minh tạp của mình ra nói:

- Thuê trước ba tháng.

Diệp Bạch, Diệp Khổ thì không quan tâm nhiều còn Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi thì cho dù quan tâm thì bọn họ cũng không đủ điểm cống hiến để cho bọn họ tiêu xài, tạm thời chỉ có thể ủy khuất ở nơi này mà thôi. Mà Ma Y thanh niên kia cũng không do dự, lập tức giao ra điểm cống hiến rồi nhận lấy chìa khóa.

Trương Huyền Hạo liền hỏi đệ tử áo xám nói:

- Không phải còn có chỗ tốt hơn sao, mau dẫn bọn ta đi.

Đệ tử áo ám kia mỉm cười liền nói:

- Những người khác xin mời đi theo tại hạ, tại hạ trước tiên đưa mọi người tới chỗ ở trung cấp, nếu như mọi người không hài lòng thì còn có chỗ ở cao cấp, cao hơn nữa là chỗ ở đỉnh cấp, phòng thất xa hoa vô cùng, chỉ là chỉ có những đệ tử cấp bậc cao mới có thể ở.

Trương Huyền Hạo chán ghét nhìn chỗ này, cất tiếng nói:

- Mang bọn ta tới chỗ đó!

Những người khác cũng nói:

- Đúng thế, những nơi như vậy bọn ta liếc mắt đã không thấy thoải mái, mau mang bọn ta đi.

La Tiễn khẽ vẫy vẫy tay gọi Diệp Bạch. Diệp Bạch liền nói:

- Ngươi có chọn ở đây không?

La Tiễn liền cười nói:

- Ta chọn ở đây thì có ai buôn bán cùng ta.

Diệp Bạch cũng nhíu mày, hắn biết ro tình hình thực tế, nếu như mình và nhóm người này ở một chỗ thì không thể cùng hắn hợp tác.

Một đệ tử ở nơi xa hoa và một đệ tử ở nơi này, mọi người nịnh bợ ai, không cần nói cũng biết.

- Vậy ngươi nói ta phải làm sao?

Diệp Bạch hướng về phía La Tiền mà nói.

La Tiền nói:

- La gia của ta tuy không phải là một đại thế gia nhưng cũng có một chút thân gia, không cần phải vậy. Diệp huynh, huynh là bằng hữu của ta, ta làm sao có thể để huynh ở nơi này, không bằng đi theo ta, nếu như ban đầu không đủ điểm cống hiến thì ta có thể cho huynh muợn tiền.

Diệp Bạch nhìn Diệp Khổ Diệp Khuyết mà nhíu mày nói:

- Đa tạ hảo ý của ngươi, chỉ là ta không cần, mục tiêu của ta chính là tu luyện, hiện tại tu luyện thì ở nơi nào cũng giống nhau, ngược lại nơi này hợp với tâm tính của ta, ngươi đi đi, ta không trách ngươi, sau khi yên ổn thì nói cho ta biết một tiếng.

La Tiền nhìn qua đám người Diệp Khổ, đăm chiêu một lúc rồi hiểu rõ, nếu như Diệp Bạch cùng với La Tiền đi khỏi thì mấy người Diệp Khổ, Diệp Khuyết ở nơi này thì hai bên sẽ có một khoảng cách vô cùng lớn. :

Diệp Bạch cũng là đệ tử đến từ Hỏa Vân Thành, hắn lo lắng đến chuyện này cho thấy hắn là một bằng hữu đáng để kết giao.

*****

Nghĩ tới đây, La Tiễn liền vỗ vai Diệp Bạch một cái rồi nói:

- Ta hiểu, nếu như không phải ta muốn phát triển thì ta cũng ở cùng một chỗ với các ngươi, các ngươi mãi là hảo huynh đệ của ta. Đã như vậy ta cũng không nói nữa ta đi trước chuẩn bị rồi sau đó báo cho ngươi biết.

Diệp Bạch gật nhẹ đầu, La Tiễn sau đó cùng với bọn người Trương Huyền Hạo Sài Hành Phong theo sau lưng đệ tử áo xám mà rời đi.

Chỗ mà đệ tử áo xám dẫn đi, điều kiện tuy tốt nhưng giá tiền cũng mắc hơn rất nhiều, mỗi tháng cần phải hai mươi điểm cống hiến, một năm cũng cần phải có hai trăm bốn mươi điểm cống hiến, những đệ tử bình thường không thể trả nổi, chỉ là đối với La Tiễn, Trương Huyền Hạo, Sài Hành Phong mà nói, những thứ này đều không đáng giá.

Mà ở chỗ xa hơn, hoa lệ hơn, chỗ đó cần một tháng sáu mươi điểm cống hiến, số người có thể ở đó không tới một trăm người.

Còn chỗ xa hoa nhất, chỗ ở đỉnh cấp thì một người sử dụng nguyên một trang viên, có cả người hầu hạ, hưởng thụ giống như đế vương. Chỉ có những đệ tử có quyền có thế mới được ở trong đó, một tháng bọn họ phải bỏ ra ba trăm điểm cống hiến, một năm vị chi là ba nghìn sáu trăm điểm cống hiến.

Số tiền này tương đương với một bộ lục giai trung cấp bí kíp, một năm ở đó dùng hết một bộ bí kíp trung cấp, thật là quá xa hoa.

Ở ngoại tông có thể ở chỗ đó chỉ vẻn vẹn có mười mấy người, toàn bộ là huyền sĩ cao giai hoặc là đệ tử ngoại tông có địa vị thật lớn.

Xa hoa như vậy ngay cả một số trưởng lão ngoại tông cũng không được hưởng, chỉ là đối với những chuyện này Diệp Bạch và Diệp Khổ cũng không để ý.

Sau khi La Tiền, Trương Huyền Hạo, Sài Hành Phong đi rồi, hai người nhìn nhau cười cười rồi nhìn về phía chiếc chìa khóa trên tay của mình. Trên chiếc chìa khóa đều có một con số, đại biểu cho só phòng, hai người lập tức cầm lấy chiếc chìa khóa đi về phía gian nhà gỗ, đối với những người khác trong lòng bọn họ cũng không hề dậy sóng.

Diệp Bạch cầm lấy chiếc chìa khóa, trên đó có ghi con số 121, hắn đánh giá xung quanh một lúc rồi đi về phía gian nhà gỗ của mình. Gian nhà đó nằm dưới một gốc cổ tùng, ở bên cạnh có những cây hoa tỏa hương thơm ngát.

Diệp Khổ thì ở cách hắn cũng không xa, hai người khi gặp vấn đề có thể ứng cứu lẫn nhau, hỗ trợ lấn nhau.

Hai người đều đi tới đẩy cửa tiến vào, Diệp Bồng Lai, La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong, Diệp Khuyết thấy bọn họ đi rồi thì cũng cầm lấy chìa khóa, đi đến phòng của mình.

Diệp Bạch sau khi tiến vào trong phòng thì thấy gian nhà gỗ này tuy vắng vẻ nhưng vô cùng sạch sẽ, hiển nhiên là có người thường xuyên dọn dẹp.

Ở trong phòng dường như vật gì cũng không có, gian nhà gỗ này một tháng chỉ có năm điểm cống hiến, một năm cũng chỉ tốn 60 điểm cống hiến cho nên không thể quá tốt. Chỉ là Tử Cảnh Cốc nghiêm cấm đệ tử xây dựng lại chỗ ở, bởi vì nếu làm như vậy thì sẽ khiến cho Tử Cảnh Cốc trở nên lộn xộn.

Hơn nữa các đệ tử của Tử Cảnh Cốc thường xuyên ra ngoài, thường xuyên ở trong Băng Vụ Đại Hạp cốc, đối với bọn họ nơi đó chẳng khác gì căn nhà thứ hai của họ.

Diệp Bạch cười cười, hắn cũng không để ý nhiều đến đơn sơ này, năm đó hắn ở ngoại tông Diệp gia, chất lượng căn phòng cảu hắn còn kém hơn. Hơn nữa chỗ ở này cũng chỉ là tạm thời mà thôi, nếu như Diệp Bạch có thể kiếm được nhiều điểm cống hiến thì chỗ ở trung cấp cũng không phải là chuyện gì quá xa xôi.

Về phần những chỗ ở xa hoa thì Diệp Bạch không muốn tiêu tiền nhiều như vậy, số điểm cống hiến đó thà để mua đan dược, bí kíp huyền binh còn hơn.

Diệp Bạch tùy ý đi quanh phòng, sau đó hắn ngồi xuống một chỗ đem những quần áo vật phẩm của mình mang ra sắp xếp.

Sau đó Diệp Bạch liền mở cửa đi ra, không bao lâu sau Diệp Khổ, Diệp Bồng Lai... sáu người bọn họ sắp xếp xong cũng đi ra, bọn họ muốn tiến tới truyền công các lấy bí kíp sau đó đến cửa hàng mua sắm một số đồ vật.

Ở trong Tử Cảnh Cốc, hiển nhiên là phải cố gắng từ hai bàn tay, hiện tại bọn họ đã gia nhập Tử Cảnh Cốc, trở thành đệ tử ngoại tông, là một thành viên của nó cho nên dĩ nhiên phải chuẩn bị một phen. Bọn họ muốn tới cửa hàng, xem ở đó có những thứ gì.

Hai người Diệp Bạch, Diệp Khổ đi trước, hướng về phía Công pháp các.

Đúng lúc này, La Tiền đã trở về, hắn muốn nói cho Diệp Bạch biết chỗ ở của mình, thấy Diệp Bạch đang định tới cửa hàng của Tử Cảnh Cốc thì lập tức hưng phấn. Đối với hắn mà nói đây là điều khiến hắn hứng thú.

Tuy nhiên theo lời nói của hắn, đúng là không thể tưởng tượng được. Chỗ mà hắn đang ở đã vô cùng hoa mỹ, tuy nhiên chỉ có một số người là cam tâm ở lại, còn Trương Huyền Hạo Sài Hành Phong, Cốc Tâm Lan, Xích Y nữ tử thì đi thẳng tới chỗ ở cao cấp.

Chỗ ở cao cấp vô cùng xa hoa, không thua gì hoàng cung, chỉ là giá thành của nó cũng rất cao, La Tiền cũng nhịn đau mà ở đó. Hắn cũng không có cách nào, đây chính là một loại đầu tư.

La Tiền mời hai người Diệp Bạch và Diệp Khổ tới chỗ ở của hắn làm khác, Diệp Bách liền lật đầu đáp ứng, không hề có chút gì ghen ghét. Chỉ là bọn họ thật không ngờ, những đệ tử vượt qua cuộc thí luyện lần này có quá nhiều người có tiền. hai mươi lăm đệ tử chỉ có mười hai ngươi ở chỗ cấp thấp, chỗ trung cấp cũng chỉ có sáu người, mà chỗ cao cấp thì có tới bảy người. Điều này ngày thường vô cùng ít thấy.

Diệp Bạch, Diệp Khổ, La Tiền, La Long Hạc... Tám người bọn họ từ từ đi về phía chỗ Công Pháp các.

Trong Tử Cảnh Cốc này có rất nhiều tòa lầu các có kiến trúc cổ.

Công pháp các của Tử Cảnh Cốc có tên đầy đủ là Kỳ Công Vạn Pháp cốc tương đương với Huyền Vũ các của Diệp gia. Chỉ là bí kíp ở trong đó Huyền Vũ Các dĩ nhiên là không so sánh nổi.

Ở trong này từ hôi giai đê cấp cho đến lục giai đỉnh cấp thì thứ gì cũng có, chỉ là người bình thường dĩ nhiên là chú ý tới các bí kíp cao cấp mà thôi. Các bí kíp hôi giai đê cấp bố trí ở trong này giống như là để trưng bày, số lượng cũng vô cùng ít ỏi. Bí kíp hoàng giai cũng rất ít, chỉ có một số loại tinh phẩm là được trưng bày ở đây.

Những thứ đáng tiền thì cũng là bí kíp lục giai đê cấp, hoàng giai đỉnh cấp. Ở trong Tử Cảnh Cốc bí kíp hoàng giai đỉnh cấp nghe nói chỉ cần hai đến năm điểm cống hiến là có thể mua được một quyển, hoàn toàn không đáng tiền. :

Một bộ lục giai đê cấp ở đây thì có giá năm trăm điểm cống hiến, mà những người có thể tiến nhập vào trong Tử Cảnh cốc khẳng định đều đã có bí kíp hoàng giai đỉnh cấp rồi, đại bộ phận bọn họ đều có được một hai bộ lục giai đê cấp bí kíp, cho nên ai còn mua bí kíp hoàng giai làm gì?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1005)