← Ch.0379 | Ch.0381 → |
Bảy quốc gia phía nam, Vô Sương quốc chính là một trong số đó nhưng lại chính là quốc gia lớn nhất, Vô Sương quốc không có lấy một huyền tông, các quốc gia khác càng không cần phải nói.
Cho nên từ xưa đến nay mà nói, phía nam không có một huyền tông, nói đúng hơn là trăm nghìn năm qua, nam bộ của Lam Nguyệt Công quốc, chưa từng xuất hiện một vị cường giả huyền tông.
Tông chủ của Lôi Tông, cốc chủ của Ma Thần cốc, hồ chủ của Hỏa Phong Hồ, hoặc một số người độc hành hành hiệp mới tiến lên cảnh giới huyền tông.
Bởi vậy có thể nói, trong mười vạn huyền giả chưa chắc có thể có được một huyền tông, cho nên không ai ngốc đến mức tu luyện những thứ như trung cấp huyền quyết, cao cấp huyền quyết, cho dù là thiên tài lợi hại cũng không dám khẳng định rằng mình sẽ đột phá tới cảnh giới đó.
Mà trong chuyện này cơ duyện lại chiếm bộ phận lớn, từ trước đến nay những chi sĩ kinh tài tuyệt diễm, số có thể tiến lên huyền tông có được mấy người?
Cho nên những huyền giả bình thường vừa lên tới cảnh giới huyền sữ đã nhịn không được mà tu luyện các huyền kỹ thuộc tính rực rỡ hoa lệ, nếu như không phải là huyền quyết cơ sở không thay đổi thì chỉ sợ ở giai đoạn huyền khí người ta cũng đã tu luyện huyền quyết thuộc tính.
Cùng với việc đau khổ chờ đợi tới cảnh giới huyền tông không bằng ở giai đoạn huyền sĩ nâng cao thực lực của mình, như vậy mới có thể tồn tại trong loạn thế.
Bằng không, tất cả đều là hư vô.
Cũng chính vì vậy mà huyền quyết trung cấp, huyền quyết cao cấp không biết đã bị ném đi nơi nào.
Nhưng cao cấp huyền quyết thì quả thật không có, bởi vì đại đa số mọi người khi tu luyện trung cấp huyền quyết chưa được ba ngày đã bất mãn mà ném qua một bên, nhìn những người khác tu luyện những huyền quyết đa dạng huyễn lệ, bọn họ há có thể chịu được tịch mịch?
Bởi vậy khi nghe thấy Diệp Bạch yêu cầu là muốn có một bộ cao cấp huyền quyết thì lão giật mình, không tin vào lỗ tai của mình mà nhìn về phía Diệp Bạch.
Nhìn thấy ánh mắt của chấp sự này, Diệp Bạch liền bất đắc dĩ sờ sờ mũi, từ lúc nói ra những lời này hắn đã sớm đoán trước kết quả, tuy nhiên hắn không muốn nói cho đối phương biết sự thật, cho nên chỉ cười cười.
Chấp sự áo lam nhìn hắn một cái, cuối cùng khôi phục lại tinh thần, đối phương dù sao cũng là thượng sư đến từ Tử Cảnh Cốc mặc kệ hắn muốn gì đi chăng nữa thì mình cũng không thể đắc tội.
Bởi vậy nghĩ tới ánh mắt kỳ quái vừa rồi của thượng sư, một mồ hôi lạnh thoát ra từ người của hắn, hắn cũng không dám chậm trễ mà vội vàng che giấu:
- Khụ thượng sư đã yêu cầu, dĩ nhiên là tại hạ sẽ dốc sức đi làm, ba thứ này xin thượng sư chờ một chút.
Nói xong hắn lập tức rời đi, nhìn theo bóng lưng của hắn, Diệp Bạch liền mỉm cười, đứng lặng yên tại chỗ chờ đợi, hắn cũng lười chuyển sang chỗ khác mà đứng nguyên tại chỗ.
Sau một lát thân ảnh của chấp sự áo lam lại xuất hiện ở bậc cầu thang, người đầy mồ hôi hiển nhiên là do chạy quá nhanh.
Trong lòng Diệp Bạch có một sự chờ mong.
...
Một canh giờ sau Diệp Bạch đã đi xuống khỏi lầu hai của Vạn Trân các.
Ánh mắt của hắn lộ vẻ vui mừng, hai yêu cầu của hắn đã vượt mức đạt thành, vị chấp sự áo lam kia đã lấy cho hắn một quyển Kỳ Trân Dị Dược phổ có tới hơn ba trăm loại đan dược và công dụng của nó.
Mà điều làm cho hắn giật mình chính là, trong ba trăm loại này có những loại mà trước đó Diệp Bạch chưa từng nghe nói qua.
Nhưng bất kể loại nào thì so với ba trăm loại dược vật bình thường đều trân quý và thưa thớt hơn rất nhiều, nếu như không phải Bái Kiếm cốc là tông môn lớn, tin tức linh thông thì chỉ sợ những đan dược này sẽ không được ghi chép vào trong sách.
Phía trên này rất nhiều đan dược cơ bản không gặp được, toàn bộ là những mật vật.
Mà điều cho hắn cảm thấy may mắn chính là, viên đan dược mà hắn có được cũng nằm ở trong mười bảy mười tám đan dược này, chính là Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan một đan dược ngoại giới khó cầu của Ma Thần cốc.
Thứ này chỉ sợ chỉ có đệ tử hạch tâm của Ma Thần cốc mới có được một hai hạt, loại đan dược này ở tu vi dưới huyền sư có thể trực tiếp tiến lên một giai vị.
Nói cách khác lúc Diệp Bạch ở giai đoạn huyền sĩ cao cấp sơ đoạn nếu như hắn ở giai đoạn huyền sĩ cao cấp đỉnh phong thì lập tức có thể trực tiếp đột phá trở thành huyền sĩ đỉnh cấp.
Đan dược trân quý như vậy, giá trị có thể nói là ở Ma Thần cốc một năm chưa chắc có thể sản xuất ra vài hạt.
Đây chính là nguyên nhân hắn cảm thấy vui mừng, chắc chắn rằng một viên Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan này có thể khiến hắn giảm bớt mấy năm khổ tu, đối với huyền giả mà nói, tăng tới giai đoạn cảnh giới đỉnh phong không khó, chỉ cần tích lũy là được, nhưng muốn đột phá bình cảnh thì phải cần cơ duyên và ngộ tính.
Đôi khi cơ duyên không đến, ngộ tính không đủ thì cho dù ở cảnh giới đỉnh phong lâu ngày cũng không đột phá được, cho nên đan dược đột phá này chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Đối với hắn mà nói, hắn tự tin rằng mình từ giai đoạn huyền sĩ cao cấp sơ đoạn lên tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong không cần nhiều, chỉ cần một hai tháng là đủ.
Trên người Phương Long Xà tại sao lại có đan dược trân quý như vậy, chỉ có đệ tử hạch tâm của Ma Thần cốc mới có, không lẽ hắn lấy được từ tay của một người ngoài?
Diệp Bạch chớp mắt đã nghĩ tới một nguyên nhân, chính là người áo đen thần bí đáng sợ kia, Diệp Bạch suy đoán rằng hắn có thực lực không khác gì huyền sư bao nhiêu, nếu như không phải bị ba hạt Hỏa Lôi Tử dọa chạy, thì hậu quả không tưởng tượng được.
Phương Long Xà theo hắn cùng một chỗ thì hai người chắc chắn là có giao dịch, mà nội dung giao dịch hẳn là viên Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan này.
Bằng không Phương Long Xà có mười lá gan cũng không dám công khai cướp thọ lễ nh vậy, việc này truyền đi không những hắn phải chịu tội mà gia tộc của hắn cũng mang họa.
Phương Long Xà tuy cùng mình có cừu oán nhưng không phải là loại người ngu ngốc, nếu như không phải có đầy đủ lợi ích thì hắn không ngốc đến mức làm chuyện này.
Ân oán với mình hoàn toàn có thể giải quyết chính diện còn việc cướp thọ lễ của tông môn, việc này mà truyền đi thì không thể nào tha thứ được, đây là tội tối kỵ, không ai dám làm như vậy.
Nhưng có Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan thì không như vây, Phương Long Xà đứng ở cảnh giới huyền sĩ cao cấp nhiều năm như vậy, có viên Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan này có thể trực tiếp đột phá tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp, như vậy địa vị của hắn sẽ lên rất cao ở Tử Cảnh Cốc.
Huyền sĩ đỉnh cấp ở trong Tử Cảnh Cốc chính là những thiên tài đệ nhất. Hiện nay cũng chỉ có ba người, Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm, Tả Đạo Lăng.
Trong đó Yến Bạch Bào là thiên tài xuất thế nghìn năm có được, Túc Khô Tâm là thiếu chủ của Tử Cảnh Cốc, từ nhỏ đã được bồi dưỡng tốt nhất, Lam y Tử Đạo Lăng thì tu luyện nhiều năm mới được bước này.
Mầy người còn lại tuy đều là thiên tài nhưng muốn tiến vào cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp thì khó càng thêm khó.
Cho nên ở Tử Cảnh Cốc có một quy của bất thành văn, một khi trở thành huyền sĩ đỉnh cấp thì không cần thí luyện cũng có thể trực tiếp thăng làm đệ tử hạch tâm, được một bộ lục giai đỉnh cấp tuyệt học, thân phận địa vị chuyển biến nghiêng trời lệch đất.
Vừa tiến vào huyền sĩ đỉnh cấp có thể cùng với bọn Yến Bạch Bào Túc Khô Tâm so sánh quyền lực, ai không điên cuồng?
Đến lúc đó Phương gia nho nhỏ cũng không tính là gì, cho dù mười Phương gia cộng lại cũng không bì được với một đệ tử hạch tâm ở Tử Cảnh Cốc.
*****
Cái khác không nói, chỉ một bộ lục giai đỉnh cấp tuyệt học cũng đã khiến cho người ta phải trả bất cứ giá nào cũng không tiếc.
Phải biết rằng ở Tử Cảnh Cốc, thập đại tuyệt học mỗi thứ đều kinh thiên động địa, lừng lẫy khắp Lam Nguyệt công quốc. Ví dụ như Cốc Tâm Hoa tu luyện Tam Hoa Loạn Trụy thân pháp.
Những tiểu tông môn thậm chí mang tất cả đểu đổi lấy nó, cho nên Phương gia bị lợi ích trước mặt mà làm cho mờ mắt, huống chi việc này không truyền ra ngoài ai cũng không biết.
Bởi vậy lúc này Diệp Bạch đã lý giải được tất cả nguyên nhân mà Phương Long Xà làm như vậy, quan trọng nhất là viên thuốc này nếu như xuất thân từ người áo đen thì thân phận của người áo đen này cũng rất sinh động.
Cả Lam Nguyệt công quốc có thể có được viên thuốc này cũng chỉ có người của Ma Thần cốc mà thôi.
Đệ tử hạch tâm của Ma Thần cốc chỉ có vài người, vì vậy nếu thật sự muốn điều tra thì nhất định sẽ không phải mất bao nhiêu khí lực.
Những người ở trong Ma Thần cốc, số người có thực lực như người áo đen chắc chắn là không nhiều, cho nên đối với thân phận của người áo đen, Diệp Bạch đã minh bạch.
Đệ tử hạch tâm Phó Tinh Di nghe nói có vóc người như quan ngọc, thanh dật tiên linh kí, tuyệt không giống như người của Ma môn, cho nên dù hắn mặc hắc bào cũng không thể giống.
Người thứ hai là Hắc ma vương thì khác, hắn toàn thân có một màn hắc diễm ma khí cuồn cuộn, đối lập với Phó Tinh Di, Diệp Bạch không khó có thể đoán được, người tập kích tiểu đội chính là Hắc ma vương.
Sử dụng tam giai trung cấp Cổ Tinh Kiếm, tuyệt học Song Kiếm Hợp Bích Thuật cùng với Tử Ma chân khí, hăn stuy trước kia không tham gia hoàng bảng, nhưng một khi tranh đấu đảm bảo tuyệt đối không dưới năm người đứng đầu.
Sau khi đưa ra kết luận này, Diệp Bạch không khỏi thầm kin hĩa, không ngờ mình lại đắc tội với một nhân vật mạnh mẽ như vậy.
Tuy nhiên hắn cũng không lo lắng quá mức, tuy hiện tại đối phương rấ mạnh nhưng hắn đã có Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan từ trong tay Phương Long Xà, chỉ cần đối phương không tiến vào cảnh giới huyền sư thì hắn không cần phải e ngại.
Bởi vì có viên thuốc này trong thời gian ngắn Diệp Bạch có thể bay vọt về mặt thể chất, đế n lúc đó trở thành huyền sĩ đỉnh cấp lại có được kiếm trận rồi, ai phải sợ ai thì thật khó nói.
Nghĩ tới đây Diệp Bạch lại nở ra một nụ cười, trên khóe mắt lộ ra một vẻ vui vẻ, đối phương muốn cướp thọ lễ của Tử Cảnh Cốc thì chính là đối thủ của Tử Cảnh Cốc, tuy hắn xuất thân từ Ma Thần cốc nhưng một khi chuyện này được công khai, thì Ma Thần cốc cũng không bảo vệ được hắn.
Cho nên thiệt thòi này hắn cũng chỉ có thể nuốt vào bụng, tuyệt đối không dám nói ra, thậm chí hắn còn hi vọng vĩnh viễn không có người nào biết được.
Như vậy trừ phi hắn không tìm đến thì thôi, một khi tìm đến, huyền sĩ đỉnh cấp đối đầu với huyền sĩ đỉnh cấp. Chưa kể những chiêu thức bí mật như Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ, Hỏa Lôi Tử, phần thắng của Diệp Bạch đã lớn hơn một phần, cho dù đối phương đã tiến vào cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp nhiều năm, thậm chí là huyền sư đê cấp cũng thế.
Hiện tại Diệp Bạch chỉ cần chờ cho tới khi mình tu luyện tới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong sẽ ăn Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan, đột phá bình cảnh, bước vào cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp.
Đến lúc đó không chỉ là huyền khí tăng lên mà sau khi trở lại tông lại còn được thưởng một bộ công pháp cao cấp, một bộ công pháp đỉnh cấp, vô số đan dược trân quý và huyền binh để ban thưởng.
Lúc đó cho dù là Bình công tử có trở về thì cũng không đáng để Diệp Bạch để vào mắt.
Đây là điều vui mừng thứ nhất.
Điều vui mừng thứ hai của Diệp Bạch chính là hắn đã gom đủ một bộ kiếm trận, hơn nữa lần này toàn bộ đều là vũ khí huyền binh, tuy phẩm giai không cao nhưng số lượng đã toàn bộ đủ.
Hơn nữa mặc kệ thế nào mà nói, so với bốn mươi thanh Hỏa Van trọng kiếm trước kia thì hai thứ hoàn toàn không thể so sánh với nhau.
Bái Kiếm cốc nổi danh, kiếm khí có ba loại nhất giai, nhị giai, tam giai. Nhất giai thì tiện nghi nhất, có một trăm hai mươi huyền tinh mua được một thanh. Về phần tam giai thì phải năm trăm sáu mươi huyền tinh mới mua được một thanh.
Nói chung người đến từ Tử Cảnh Cốc đa phần đều mua sắm tam giai đê cấp huyền binh, chỉ có những đệ tử bình thường mới ngó đến những huyền binh cấp thấp.
Mỗi huyền giả cả đời tối đa cũng chỉ dùng vài thanh kiếm.
Đối với huyền giả mà nói, kiếm khí tốt tương đương với tính mạng của bọn họ, một thanh hảo kiếm hoàn toàn có thể khiến cho thực lực của bọn họ phát huy, trái lại nếu như kiếm kém thì sẽ khiến bọn họ gặp nguy hiểm.
Bởi vậy đối với thứ liên quan tới tính mạng này, không ai dám chủ quan mà muốn mua những thứ tốt nhất.
Nhưng đối với Diệp Bạch mà nói thì khác, với tài lực của hắn hiện tại thì muốn mua kiếm tam giai thì cũng không được bao nhiêu thanh, không thể lập thành kiếm trận, cũng trở thành vô dụng, nhưng nếu mua toàn bộ là nhất giai Bạch Xà Tam Tước kiếm thì hắn cảm thấy thiếu khuyết.
Chính vì vậy Diệp Bạch đã mua Hải Đường Ti Âm kiếm, Hải Đường Ti Âm kiếm có giá trị hai trăm bốn mươi huyền tinh một thanh, mười tám thanh là hơn hai mốt nghìn huyền tinh.
Số lượng này đã vọt khỏi con số hai vạn huyền tinh của Diệp Bạch, nhưng hắn được khấu trừ 5% cho nên chỉ phải trả mười chín nghìn chín trăm năm mươi huyền tinh.
Hơn nữa, Hải Đường Ti Âm kiếm tuy chỉ có phẩm giai là nhị giai trung cấp nhưng dù sao cũng xuất thân từ Bái Kiếm cốc, chất lượng tuyệt đối không vấn đề gì. Nếu như đổi là nơi khác, Diệp Bạch cũng không yên tâm, nhưng hiện tại thì vô cùng hài lòng.
Bởi vậy tuy lần này tốn nhiều huyền tinh nhưng Diệp Bạch cảm thấy vô cùng đáng giá.
Hắn nói vị chấp sự áo lam đóng gói rồi đưa tới chỗ ở của mình, tuy hắn có kiếm thạch nhưng không dám biểu lộ ra trước mắt mọi người, đỡ phải có chuyện phiền toái xảy ra. Trong thiên hạ có linh bảo có thể thu nạp vạn vật, Kiếm thạch mặc dù không phải linh bảo nhưng so với linh bảo còn trân quý hơn, quan trọng hơn là đó là nhất mạch truyền thừa cường đại, một khi có được nó nhất định sẽ trở thành cao thủ tuyệt đỉnh.
Chấp sự áo lam nhiệt liệt đáp ứng, số lượng lớn như vậy, bình thường lão cũng không bán được, lần này không chỉ bán được mà còn kết giao được với một đệ tử Tử Cảnh Cốc, dĩ nhiên là lão vui mừng.
*****
Đó là hai điều vui mừng của hắn, tuy nhiên lần này vị chấp sự áo lam tìm hồi lâu vẫn không thể có được huyền quyết cao cấp.
Đối với kết quả này Diệp Bạch đã sớm đoán trước tuy hơi thất vọng nhưng cũng không quá để trong lòng, Bái Kiếm cốc tìm không thấy thì cũng phải tìm ở nơi khác một phen.
Tuy nhiên hai điều trước đã khiến Diệp Bạch vô cùng hài lòng cho nên đối với một chút khiếm khuyết này Diệp Bạch cũng không để ở trong lòng.
Hắn từ từ đi xuống lầu, sau khi đắm chìm trong chuyện lúc nãy, Diệp Bạch mới ngẩng đầu quan sát tình hình chung quanh, thỉnh thoảng nghe thấy thanh âm mặc cả cò kè.
Diệp Bạch lơ đễnh tiếp tục cất bước, tuy nhiên khi hắn đi đến thang lầu thì bỗng nhiên cảm giác được dưới lầu vô cùng yên tĩnh, hắn nhịn không được từ thang lầu ngó xuống.
Sau đó hắn rốt cuộc hiểu ra nguyên nhân tại sao dưới lầu lại an tĩnh, bởi vì lúc này tất cả mọi người đang quay đầu lại, một thiếu nữ bạch y tiến vào, thiếu nữ này khiến cho hô hấp của mọi người đều đứng lại.
Nàng với một bộ thân bạch y trắng như tuyết, trên khuôn mặt được che bởi một lớp tử sa, làn da trắng vô cùng, thoạt nhìn vô cùng thần kỳ, đứng trong đám người lộ ra không phải là người thường.
Tuy có một chút lạnh lùng, một chút cao ngạo trong đó nhưng đôi mắt của nàng khiến cho người ta cảm thấy nóng bỏng, tựa hồ như là bông tuyết tháng sáu.
Nàng đứng tại chỗ, tựa như không quan tâm tới tất cả mọi thứ từ thế giới, ai cũng không thể đi vào thế giới của nàng, vào lòng của nàng.
Diệp Bạch đã gặp qua rất nhiều nữ tử nhưng số nữ tử gọi là tuyệt sắc thì không nhiều. Lãnh đạm cao quý như Đạm Thai Tử Nguyệt, khí chất u lan như Cốc Tâm Lan, hay Hoàng Linh, còn có thiếu công chúa của Bái Kiếm Cốc Thẩm Phi Hồng.
Ngoại trừ những người đó ra, ngang ngược như Diệp Thiên Nhi, thần bí như Chu Họa My, mờ mít như Thẩm Họa yên, hay Lam hải Như, Quách Thiên Thiên PHó băng Vũ cũng được xem là mỹ nữ tuyệt sắc, nhưng vô luận là ai cũng không thể hấp dẫn như bạch y thiếu nữ vừa mới bước vào.
Có lẽ sắc đẹp của nàng rất đẹp, hơn nữa còn có khí chất, không ai có thể đánh đồng cùng với bạch y thiếu nữ này được, đây cũng là nguyên nhân khiến cho nhiều người nhìn thấy nàng thì nghẹn họng trân trân.
Nhưng điều này cũng không phải là quan trọng nhất, thực lực của thiếu nữa này khiến cho người ta có một cảm giác nguy hiểm, từ trước đến giờ Diệp Bạch chưa bao giờ thấy qua.
Cảm giác này chỉ sợ khi đối mặt với các đệ tử hạch tâm như Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm, Mẫn Nhu Nhiên Diệp Bạch cũng chưa từng gặp qua.
Cảm giác không thể chiến thắng được nàng đây là lần đầu tiên Diệp Bạch cảm thấy, khiến cho Diệp Bạch vô cùng kinh ngạc. Chẳng lẽ nàng so với Hắc Ma vương, Túc Khô Tâm, Yến Bạch Bào còn mạnh hơn sao?
Tuy nhiên điều này không thể, Diệp Bạch quan sát kỹ, với thực lực huyền sĩ cao cấp của hắn, mặc dù không nhìn ra trình độ của Bạch Y thiếu nữ nhưng chắc chắn nàng tối đa cũng cùng giai với hắn mà thôi, thậm chí còn chưa tới huyền sĩ đỉnh cấp.
Đây là một tình cảnh quỷ dị, không thể giải thích theo lẽ thường được, khả năng duy nhất chính là tuy đối phương biểu lộ cảnh giới không cao nhưng thực lực lại vô cùng đáng sợ, đáng sợ đến mức nếu như tiến hành mộ trận chiến thì Diệp Bạch tin rằng mình không có tới 1% cơ hội chống đỡ.
Khí thế.
Bạch y thiếu nữ này không đạt tới thực lực huyền sĩ mà đã có được khí thế như thế này thì Diệp Bạch không thể nào hiểu được, có lẽ chỉ có cường giả huyền tông mới có được khí thế như vậy. Điều này khiến cho nàng thoạt nhìn không giống như người thường.
Bỗng nhiên đôi mắt trong trẻo của nàng tựa hồ như nhìn thấy cái nhìn chăm chú của Diệp Bạch, thiếu nữ kia liền ngẩng đầu lên, đôi mắt như làn nước phóng tới khuôn mặt của Diệp Bạch.
Trong nháy mắt Diệp Bạch cảm thấy toàn thân giật mình, kèm theo một sự uy áp khổng lồ.
- Uy áp của cường giả huyền tông.
Diệp Bạch chấn động trong lòng, không dám yếu thế mà lặng lẽ phát ra một kiếm trận khí thế, khó khăn lắm mới ngăn cản được, nhưng đây là do thiếu nữ không chính thức ra tay, nàng chỉ thoáng nhìn thôi.
Chỉ sợ những cường giả huyền sư bình thường đứng trước mặt thiếu nữ cũng không chịu nổi một cái nhìn của nàng, khí thế như thế nà tuy vi diệu nhưng tuyệt đối là chân thật tồn tại. Không giận mà uy, khiến cho người ta táng đảm.
Mà cường giả chân chính cũng đều tự biết khí thế của mình khác biệt, có được khí thế này, bọn họ không cần động thủ chỉ cần một ánh mắt một động tác cũng khiến cho người ta không thể chống cự.
Tuy nhiên khí thế hình thành vô cùng gian nan, thậm chí tích lũy lâu ngày mới có thể đạt thành được, mà tối quan trọng nhất chính là cần phải có nhiều tiền vốn mới có thể chi trì, bằng không cuối cùng sẽ không chịu nổi một kích, băng kết chi sơn, nhìn thì cường đại nhưng mặt trời ló dạng trong nháy mắt cũng có thể sụp đổ.
Thiếu nữ đạt tới trình độ này cso thể phát ra một khí thế kích thẳng vào nhân tâm, Diệp Bạch đoán không ra tại sao nàng làm được.
Diệp Bạch không biết rằng, thiếu nữ cũng cảm thấy giật mình, từ sau khi tu luyện xong môn tuyệt học này, nàng chưa từng gặp qua người nào có thể ngăn cản được khí thế của mình. Tuy nói rằng nàng không tận lực phát tán, nhưng dù sao đừng nói là một đệ tử huyền sĩ, cho dù là huyền sư cũng phải bị ảnh hưởng.
Sư phụ của nàng lúc dạy nàng đã nói với nàng, một khi tu luyện tới cảnh giới đỉnh phong thậm chí có thể có lực kháng giống như huyền tông đối với huyền sĩ, mặc dù nàng không tin, nhưng khi nàng sử dụng với một số huyền sư đê cấp, thì điều này đúng là như vậy.
Thậm chí nàng dám khẳng định, chỉ sợ đối mặt với huyền sư trung cấp cũng khiến hắn mất đi một nửa lực công kích, còn đối với huyền sư cao cấp tuy không ảnh hưởng nhiều nhưng cũng sẽ gây một chút khó khăn.
Ngoại trừ huyền sư đỉnh cấp không để ý giờ tới, thì ở dưới cảnh giới đó không ai là không bị ảnh hưởng bởi khí thế của nàng.
Mọi người ở phía dưới giật mình trong chốc lát sau đó cũng có phản ứng mà ồn ào:
- Oa nữ hài này là ai, ta chưa từng gặp qua, đẹp quá.
Có vài người nói:
- Ta cũng chưa từng gặp qua, chỉ là dựa vào ký hiệu trên tay áo của nàng nếu ta đoán không sai thì nàng xuấn thân từ Lãnh Noãn Điện, là một thế lực thần bí, là một tông môn thất phẩm.
- Cái gì tông môn thất phẩm ư? Ngươi đừng nói đùa, ở Lam Nguyệt công quốc chúng ta chỉ có ba tông môn thất phẩm mà thôi, ngươi nói như vậy chẳng lẽ Lãnh Noãn điện còn mạnh hơn cả ba tông môn thất phẩm kia sao?
- Hừ.
Người kia hừ lạnh một tiếng rồi nói tiếp:
- Ngươi thì biết cái gì, Lam Nguyệt công quốc ở Tử Hoa vương quốc thì cũng chỉ là một tiểu quốc mà thôi, Tử Hoa Vương quốc vài tông môn yếu nhất cũng có mấy cường giả huyền tông thủ hộ, cường đại nhất thậm chí còn có cả cường giả huyền vương, có thể so sánh được sao? Lãnh Noãn điện này ta không biết, nhưng ta biết các nàng có một tuyệt học gọi là Nhân Dãn Lãnh Noãn có thể khiến cho người ta cảm giác được cực nhiệt chi cảnh, nghe nói tu luyện tới đại thành, Âm dương có thể luân chuyển trong nháy mắt. Đây chính là một lam giai trung cấp công pháp, ngươi nói thử xem, ở trong Lam Nguyệt công quốc chúng ta, có mấy thất phẩm tông môn có được công pháp lam giai?
Tên đệ tử kia trợn mắt há hốc mồm, lắp bắp nói:
- Cái gì, lam giai trung cấp công pháp? Kía môn phái kia có tuyệt nghệ cỡ này sao?
Vừa nói hắn vừa đưa mắt nhìn về phía Bạch Y thiếu nữ, ánh mắt liền thay đổi, bảy phần kính sợ, ba phần tham luyến, phức tạp vô cùng.
← Ch. 0379 | Ch. 0381 → |