Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0395

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0395: Mộ hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


- Ta biết, ta biết hắn là ai.

Vừa nhìn thấy công pháp kỳ quái đó, Cốc chủ Thẩm Ngạo Thiên và Trương Tùng Nguyên đã trầm tư.

Hiện tại ở trong lòng bàn tay người kia đã hiện ra một con thú kỳ lân bốn chân, người này chợt nhớ ra cái gì mà nghẹn ngào kinh hô.

- Hắn chính là Ủy Vũ Sơn ma của Bạch Xà Công quốc, Tân Cửu, rõ ràng đã tiến giai lên huyền tông, ta nên sớm nhớ tới. Vũ Sát Công cùng với Vạn Hóa Thú Vương quyết, ngoài hắn ra thì còn có ai.

Nghe thấy hắn nhắc nhở, có mấy người chợt nhớ tới điều gì đó mà sắc mặt đại biến, cúi mặt trầm ngầm, bọn họ ngẩng đầu lên nhìn về phía vũ y quái nhân trên Kiếm phong, hắn tựa như là ác ma.

Hiển nhiên bọn họ cuối cùng cũng đã biết người gọi là Ủy Vũ Sơn Vũ Khách Tân Cửu này là ai.

Tử Hoa vương quốc, là quốc gia đứng thứ năm trong Thiên Long đế quốc, trong nước sở hữu tám đại công quốc, ngoại trừ Đông Thanh ti, tây Âm nguyệt, Nam Lục Thêu, bắc Xích Mạc thì còn có một bạch xà tiểu quốc, tuy không thể so sánh với công quốc nhưng vẫn lớn hơn Vô Sương quốc một chút.

Tuy nhiên không người nào dám tới Bạch Xà quốc này bởi vì nó không biết vì nguyên nhân gì mà gần đây nhân tài xuất hiện lớp lớp, cao thủ nhiều như mây, tuy là biên giới phía bắc của Tử Hoa vương quốc nhưng nó lại ở trong một sa mạc mênh mông, cơ hồ không câu thông với quốc gia nào.

Cao thủ mạnh nhất của Bạch xà công quốc chính là một vị huyền vương trung cấp, ngoại trừ hắn ra, Bạch xà công quốc còn có sáu vị cường giả huyền vương, còn lại huyền tông nhiều không đếm hết.

Mà những người này, năm người có một sát nhân cuồng ma, Ủy Vũ Sơn tuy đã bước nước bước vào huyền tông nhưng chiến lực không hề thua một huyền tông, bởi vì thù cũ hắn đã giết hại Thái Hồ Thủy trang ở Thanh Ti quốc, chết hơn một vạn tám nghìn người, huyết tinh bay khắp nơi.

Mà công pháp hắn sử dụng chính là Vạn Hóa Thú Vương quyết, thần kỳ vô cùng, chỉ cần dùng đầu ngón tay vẽ thành một loại đồ hình trên không trung sau đó biến thành lực công kích tạo ra uy lực vô cùng lớn, có người cho đó là ảo giác còn khiêu chiến nhưng đều bị giết chết, không có ai sống sót.

- Ủy Vũ Sơn ma, giết giết.

Ủy Vũ Sơn ma đi một trăm bước là có một mảng mưa máu.

Chỉ có điều ba mươi năm trước hình như hắn đắc tội với một nhân vật vô cùng lợi hại sau đó mất tích có người cho rằng hắn đã chết hoặc ẩn cư, sau đó không còn ai nghe tin tức của hắn nữa, tên của hắn cũng dần phai nhạt đi, không ngờ hôm nay hắn lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa đã tấn cấp trở thành cường giả Huyền Tông.

Năm đó hắn vẫn còn chưa phải huyền tông mà đã kinh thiên động địa, hiện tại tiến vào Huyền tông khẳng định đáng sợ hơn rất nhiều, khó trách ngay cả cốc chủ của Bái Kiếm cốc và Tử Kiếm công liên thủ cũng phải bại trước một chiêu của hắn.

Nghĩ tới đây mọi người không kìm được kinh sợ.

Tất cả mọi người đều cho rằng Bái Kiếm cốc sắp bị Tân cửu giết chết, bọn họ chỉ muốn xem cuộc vui nhưng lúc này bỗng nhiên có một cảm giác bi ai.

Chỉ là mọi người cũng không có khách nào, cho dù có muốn ra tay cũng vô lực xoay chuyển trời đất.

Còn có ai có thể cứu vãn được Bái Kiếm cốc? Tất cả mọi người đều trầm mặc, năm đó Tân Cửu tàn sát hết cả Thái Hồ Thủy trang, hơn một vạn tám nghìn người, có thể tưởng tượng thủ đoạn của hắn tàn nhẫn như thế nào.

Huống chi ai dám cam lòng xuất thủ cho Bái Kiếm cốc, đến lúc đó ai sẽ bồi thường tính mạng cho mình?

Tất cả đều thở dài một tiếng.

Tuy nhiên đúng lúc này một tiếng lớn truyền lên, ở phía sau ngọn núi của Bái Kiếm cốc, một mảng đá vỡ vụn, lộ ra một đại động vô cùng lớn.

Trong động, kiêm quang vô cùng vô tận xuyên thấu thiện đại, chiếu lên Bái Kiếm cốc. Giờ khắc này tất cả mọi người đều nhìn thấy một lão nhân lông mày dài rộng từ từ đi ra từ trong đó.

Lão khẽ rung mình, tro bụi rớt xuống, lão nhân này rốt cuộc cũng hiện ra trước mặt mọi người.

Chỉ thấy lão tóc trắng như sương, trên khuôn mặt tiều tụy, giống như là một pho tượng. Tuy nhiên trên người của lão phát ra một khí tức vô cùng lớn, tung hoành thập phương, không chỗ nào không đến, không chỗ nào không giết.

- Răng rắc.

Một thanh âm trong trẻo vang lên, lão từ trong động đi ra, những viên đá xanh nơi lão đi qua đều tự nứt biến thành bụi phấn.

Xoạt một tiếng, tất cả mọi người không nhìn thấy động tác của lão thế nào chỉ biết rằng sau một khắc lão đã tiến tới gần bầy đệ tử Bái Kiếm cốc mà ngồi xổm người xuống, đỡ Thẩm Ngạo Thiên và Trương Tùng Nguyên lên dò xét. Sau đó lão nhìn về phía Tân Cửu trên Kiếm Phong mà nói:

- Là ngươi muốn tiêu diệt truyền thừa nghìn năm của Bái Kiếm cốc?

Trên Vong Kiếm Phong này cho dù cách xa nghìn trượng, Tân Cửu tuy rằng tung hoàn thiên hạ nhưng khi đối mặt với lão giả cũng không kìm được mà hơi đánh giá, tuy nhiên với thực lực của huyền tông, hắn vẫn cười lạnh:

- Thì thế nào?

- Được được.

Trường mi lão giả cười dài hai tiếng, trong tiếng cười có một vẻ bi thống không nói nên lời, sau đó lão một lần nữa ngẩng đầu lên nhìn về phía Vũ khách đối diện:

- Ngươi đã muốn tiêu diệt truyền thừa nghìn năm của Bái Kiếm cốc chúng ta vậy để ta xem ngươi có bổn sự này hay không.

Lập tức bàn tay của hắn hé ra, sau đó đột nhiên lôi kéo.

- Kiếm lai.

Tất cả mọi người mơ hồ không biết lão cử động thế nào chỉ là sau một khắc bọn họ phải trợn to mắt, một cảnh tượng hiện ra ở trên Kiếm Phong, vô số trường kiếm bay lượn về phía lão giả trường mi.

Trong lúc nhất thời, ở trên hư không, kiếm quang dày đặc tựa như là mưa, dày đặc trút xuống dưới, giờ khắc này vô số trường kiếm giống như con thoi.

Tất cả mọi người nhắm mắt lại không dám nhìn nữa, giờ khắc này bọn họ phát hien ra những thanh trường kiếm kia dồn dập lao xuống, cách đầu của lão giả một thước thì dừng lại quỷ dị, sau đó nhất tề chuyển hướng về phía Vũ Y quái khách ở trên đỉnh Vong Kiếm mà tấn công.

- Kiếm khứ.

Từng thanh âm bén nhọn vang vọng thiên địa, tại thời khắc này vạn kiếm đồng thời xuyên qua, phát ra những thanh âm chói tai hướng về phía Vũ Y quái khách mà tấn công.

Giờ khắc này khắp thiên đại đều bao phủ một màn mưa kiếm. Vũ Y quái khách cuối cùng cũng phải thay đổi sắc mặt, cuối cùng trong lòng của hắn thầm hận:

- Rốt cuộc là tên không có mắt nào dám phá hỏng chuyện tốt của lão tổ ta, tại sao trước kia ta chưa từng nghe Bái Kiếm cốc có một người như vậy, nếu biết thì ta đã không mạo muội tới đây, đáng chết.

Tuy nhiên hắn biết rằng lúc này không phải là lúc càu nhàu, đối mặt với vạn đao rừng kiếm, nghìn vạn kiếm vũ hắn cũng không dám chậm trễ vội vã thi triển Kỳ Lân thú.

Đồng thời hắn tựa hồ không còn cảm thấy an toàn nữa, bàn tay hé ra, dị thú lại xuất hiện, toàn thân hỏa hồng.

- Ầm ầm.

Giờ khắc này tựa như là tận thế đã tới, tử sắc lôi quang, xích hồng đại hỏa tràn ra bốn phía, ở trên bầu trời, lực đạo cuồng bạo xé thành vô số mảnh nhỏ, đúng lúc này trường mi lão giả rốt cuộc cũng đã đuổi tới.

Trong khoảnh khắc băng sơn như đụng vào biển rộng, một tiếng nổ kịch liệt vang lên, long trời lở đất, nhật nguyệt tối sầm.

*****

Tất cả đại tông môn vây quanh Bái Kiếm cốc thấy thế thì hoảng sợ đều rút lui sợ bị ảnh hưởng.

Mà đám người Lãnh Noãn Điện vốn không ngó tới giờ khắc này cũng biến sắc, phụ nhân áo xanh cuối cùng cũng đem đệ tử Lãnh Noãn Điện nhanh chóng lùi về phía sau, không dám đứng nguyên tại chỗ.

Mà những đệ tử Bái Kiếm cốc kia tạm thời cũng lùi về phía sau, vài vị Bạch phát hoa giáp lão giả đi vào trước họ.

.......

Diệp Bạch trong đám người nhìn thấy uy áp lần này thì cũng nhịn không được lùi về phía sau, đảm bảo khoảng cách an toàn sau đó dừng lại một lần nữa, hướng về phía Vong Kiếm Phong của Bái Kiếm Cốc mà nhìn lại.

Lúc này đã có hai cường giả cái thế xuất hiện trên chiến trường, cuối cùng xuất hiện một lão giả mày dài không biết rốt cuộc là ai lại cùng với một vị cường giả huyền tông chiến đấu, hơn nữa lại còn chiếm thượng phong, điều này khiến cho Diệp Bạch giật mình, người này khẳng định cũng là một cường giả huyền tông.

Một ý niệm cứ như thế toát ra trong đầu của Diệp Bạch, trong lòng hắn thật không ngờ rằng hôm nay lại có thể chứng kiến chuyện này, xuất hiện tới hai vị cường giả huyền tông, bộc phát đại chiến một hồi.

Cường giả huyền tông đối chiến với nhau vô cùng mãnh liệt và mau lẹ, mọi người đều có thể nhìn rõ từng đoàn hỏa quang nổ mạnh, kiếm khí tung hoành, một số người có thực lực cao cũng chỉ có thể nhìn thấy một hai phần mười, chỉ có Diệp Bạch tuy chỉ đạt tới thực lực huyền sĩ nhưng nhờ có Vọng Khí quyết mà có thể nhìn ra.

Hai vị cường giả huyền tông chiến đấu với nhau cũng không phải là chuyện mà bất kỳ khi nào cũng có thể xem được, phải có cơ duyên, khắp Vô Sương quốc này bình thường ngay cả một vị huyền tông cũng chưa xuất hiện, hiện tại đã có hai vị cường giả huyền tông chiến đấu ở trên không trung, cơ hội bậc này trăm năm không có một.

..........

Hai tiếng nổ mạnh vang lên, đem cả tòa Vong Kiếm Phong trở nên bị phá hủy một tầng.

- Két két.

Từng thanh âm trường kiếm vỡ vụn vang lên, một thanh trường kiếm phẩm chất không tốt rơi xuống, tan thành từng mảnh nhỏ, thấy cảnh tượng này những người bên ngoài không kìm được mà như muốn tan nát trái tim, bởi vì bọn họ nhận trong những thanh trường kiếm đó có kiếm của mình.

Chỉ là trước uy lực khủng bố như vậy ai cũng không dám tiến đến. Lãnh Noãn điện cũng không thể không lui về phía sau, những người còn lại trước tình huống này ai dám mạo hiểm.

Tuy nhiên trưởng lão mày dài vẫn thúc giục vạn kiếm, tuy không ngừng rơi xuống và vỡ vụn, Vũ Y quái khách Tân Cửu lúc này cũng phóng ra lôi hỏa mờ mờ.

Trong Vạn Kiếm một số trường kiếm rất nhanh bắn tới, mang theo một quang mang dữ tợn tựa như là phá nát hư không hướng về phía Vũ Y quái khách trên Vong Kiếm Phong.

Thấy cảnh tượng như vây, Tân cửu liền biến đổi sắc mặt một chút rồi cười lạnh:

- Ngươi chỉ có chút thủ đoạn đó thôi sao, Tứ Tượng Thú trận xuất hiện.

Một tiếng rống to vang lên, bốn con thú xuất hiện, chia làm bốn phương vị.

Bốn con dị thú này vừa xuất hiện đã kinh người phát ra một thanh âm vô cùng lớn, chiến trận không ngừng xoay tròn, đạo đạo thanh hồng bạch hắc hiện ra.

Chỉ là Tứ Tượng chiến trận này cơ hồ cũng không tốt như vậy, Vũ Y quái khách Tân Cửu nỗ lực chèo chống, khóe miệng hiện ra một tia máu.

Mà ở giữa không trung, vị trưởng lão mày dài thấy vậy thì cười lạnh:

- Chút tài mọn.

Sau đó cả thân hình của hắn đứng lên, trọn vẹn mười hai chuôi trường kiếm bị hắn cuốn đi, sau đó trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một cổ đồ ngôi sao, mười hai thanh trường kiếm này từng cái từng cái hào quang tỏa sáng, tiếp theo đó là một cổ tinh hình vuông lập lòe một chút.

Thấy cảnh tượng như vậy, chúng trưởng lão của Bái Kiếm cốc nhất là lão giả tóc trắng nhịn không được mà vui mừng:

- Tàng Kiếm thức thứ chín, thập tam tinh.

Một đệ tử bên cạnh thấy thế thì cũng nghi ngờ nói:

- Rõ ràng chỉ là mười hai chuôi kiếm, tại sao gọi là tam tinh đồ? Thiếu một thanh sao?

Vị trưởng lão kia nhìn hắn, tâm tình vô cùng tốt mà giải thích:

- Ngươi thì biết cái gì, ở trong Bái Kiếm cốc chúng ta Kiếm thuật tu luyện tới mức cực đỉnh chính là tu thân thành kiếm.

Tên đệ tử kia a một tiếng, khiêm tốn thụ giáo, chỉ là hắn lại kỳ quái hỏi:

Tàng Kiếm thức tầng thứ chín là gì, không phải Bái Kiếm cốc của chúng ta chỉ có tám thức sao.

Vị trưởng lão kia trầm ngâm một chút tựa hồ cảm thấy biểu hiện của bọn họ hôm nay không tệ, cuối cùng cũng không giấu diếm mà nói:

-Vốn đây là bí mật của Bái Kiếm cốc chúng ta, không cho các ngươi biết, nhưng hiện tại, thôi.. ta sẽ nói.

Những người khác nghe vậy thì hiện ra quang mang cao hứng.

Vị trưởng lão kia vuốt vuốt chòm râu mà từ từ nói:

- Mọi người đều biết Bái Kiếm cốc chúng ta có Tàng Kiếm bát thức, theo thứ tự là thứ nhất Chiêu Vong Nạp Phân, thứ hai, Lộng Xảo Thành chuyển... Chỉ là rất ít người biết rõ trong đó còn tàng tam thức, tên là Tàng Kiêm Tam sát, trong đó lợi hại nhất chính là sát chiêu, chính là Tàng kiếm cửu thức, mười ba tinh đồ, ba mươi sáu thiên cương, cùng với Tàng Kiếm thứ mười một, thất thập nhị tung hoành... Chỉ có điều muốn tu luyện thành công thì khó khăn vô cùng, ba trăm năm trước cốc chủ cũng chỉ tu luyện tới tàng kiếm thức thứ mười mà thôi.

Chúng đệ tử nghe vậy thì bị chấn động, công tử Yến Vũ Vô cũng lộ ra tinh quang trong mắt, hi vọng cuối cùng có ngày mình sẽ học được Tàng Kiếm tam sát này.

Chỉ là nhanh chóng có đệ tử phản hồi, vị lão giả trường mi này là ai mà có cơ hội học được võ công của Bái Kiếm cốc như vậy?

*****

Chỉ có một số người có đầu óc là nhanh chóng phản ứng, bọn họ nghĩ tới điều gì đó, nhìn về phía trường mi lão nhân mà xúc động, tuy nhiên không dám xác nhận.

Một số vị trưởng lão tựa như đã tinh tường thân phận của lão giả, bọn họ vốn sầu lo tuyệt vọng đã không còn nữa.

Tuyệt học của Bái Kiếm cốc Tàng Kiếm Bát thứ,

Trên đỉnh đầu của Trường mi lão giả quang mang tinh đồ không ngừng xoay tròn, sau đó một luồng ánh sao hiện lên, kiếm khí lăng không công kích, khắp không trung hiện ra những kiếm khí vô tận, bao phủ cả Vong Kiếm Phong.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đôi mắt của Tân Cửu trở nên lạnh như băng, không còn trấn định như trước nữa, hắn khẽ vẫy tay, Tứ Tượng Thú trận bắt đầu xoay tròn, đỏ, trắng đen ba màu huyền quang lóe lên, hội tự ở phương đông, thanh long thanh quang đại phóng, hướng về phía trường mi lão giả.

Một thanh âm kịch liệt nổ tung một lần nữa, ở trên Vong Kiếm phong, quang mang kiếm trận một lần nữa mờ đi, mọi người chỉ thấy trước mắt mờ ảo sau đó tối sầm, cái gì cũng không nhìn thấy nữa, trong tai chỉ nghe thấy những thanh âm vô cùng khủng bố.

Bỗng nhiên thanh sắc quang mang trở nên yếu ớt, trên Vong Kiếm phong, Vũ Y quái khách gầm lên, giống như là bị trọng thương vậy, thân hình của hắn xoay tròn, hóa thành một ngũ sắc huyền quang, bay vút từ phía trên xuống, thoát ly khỏi đỉnh Vong Kiếm phong.

Trường mi lão giả cười lạnh một tiếng, lão lại phất một chiêu nữa, hai mươi bốn thanh trường kiêm thanh sắc một lần nữa bị hút vào trong không trung, mười ba tinh đồ lại xuất hiện biến hóa, hóa thành ba mươi sáu thiên cương tinh trận, sau một thời gian khí thế lại tăng vọt.

Hai người càng đánh càng nhanh, cả tòa Vong Kiếm Phong trở nên lay động kịch liệt, Tiểu Chư Thiên Phong ma kiếm trận tuy mạnh mẽ nhưng không chịu nổi một kích bắt đầu rung động kịch liệt, kiếm quang mãnh liệt khuếch tán, tựa hồ như là bảo vệ Vong Kiếm Phong.

Lão giả trường mi tựa như hơi cố kỵ, không muốn công kích Vong Kiếm phgo nữa, bằng không thì ngọn núi này đã sớm bị phá hủy.

Trường Mi lão giả tuy cố kỵ nhưng rõ ràng hai người đã đánh tới trình độ này cho thấy cả hai đã thực sự nổi giận, ai thu tay trước sẽ phải chết, không ai nhường ai được.

Mà lúc này Vong Kiếm Phong đáng thương đã ngày càng bấp bênh.

Đệ tử của Bái Kiếm cốc đều lộ ra vẻ lo lắng, tuy nhiên trước tình huống hai vị cường giả huyền tông đại chiến bọn họ đều không thể tiến vào, chỉ có thể trông chờ trường mi lão giả có thể nhanh chóng chiến thắng mà thôi, bằng không đệ nhất cấm địa của Bái Kiếm cốc này sẽ bị phá hủy.

Kiếm khí tung hoành, tứ sắc huyền quang đại phóng, ngẫu nhiên có một hai hình ảnh của dị thú hiện ra trên hư không. Rõ ràng Tân Cửu đã vận dụng sát chiêu, tuy nhiên đạt tới trình độ này không ai có thể nhìn thấu được tình hình bên trong, vì vậy xung quanh bắt đầu đã xuất hiện những tiếng nghị luận.

Một số đệ tử của Huyết Đao môn đã mở miệng nói:

- Các ngươi nói cuối cùng hai người này ai sẽ thắng, Trường Mi lão nhân kia sử dụng Tàng Kiếm Pháp thật là lợi hại.

Người ở bên cạnh cũng nghị luận:

- Đúng thế, còn nữa, Vũ Y quái khách Tân Cửu này cùng với người của bốn tông môn, Lãnh Noãn Điện đều đã đến đây vậy mà không biết Bái Kiếm cốc còn có một vị huyền tông, xem ra bọn họ đã ẩn tàng thực lực.

Mà bên kia đệ tử của Bái Kiếm cốc nhìn thấy trường mi lão giả ra tay, một vị trưởng lão kinh hãi nói:

- Đó chính là thức thứ mười của Bái Kiếm thức, Tam thập lực Thiên Cương, không thể tưởng tượng được, lão tổ tông đã tu luyện tới cảnh giới này, điều này thật là bất ngờ.

Mà lúc này, Trương Tùng Nguyên và Thẩm Ngạo Thiên cũng đã được chữa tỉnh lại, bọn họ nhìn cảnh tượng chiến đấu trước mắt mà kích động thần sắc, Thẩm Ngạo Thiên hai mắt đỏ hoe, còn Trương Tùng Nguyên thì nhìn trường mi lão giả mà thì thào nói.

- Suốt hai mươi năm, người ngoài ai cũng cho rằng sư phó đã giá hạc tây đi, ai ngờ sư phó vẫn còn ở trên thế gian, hơn nữa còn đột phá tới cảnh giới đỉnh phong, đột phá tới mức độ tông sư. Bái Kiếm cốc lần này được cứu rồi.

Đáng tiếc những tông môn khác ở cách khá xa, hơn nữa chuyện tối nay cũng đã khiến bọn họ bị Bái Kiếm cốc hận thấu xương, không thể làm bạn cho nên phải rời xa đi, cho nên những lời nói này không một ai nghe thấy.

Chỉ là có người có một chút lịch duyệt, nhìn thấy lão già trường mi ở trên không trung thì nghĩ tới điều gì, tất cả đều nhìn về phía đệ tử Bái Kiếm cốc không còn ghen ghét vui trên tai họa của người khác nữa mà là lo lắng.

Ở ngoài trường, ở trên một đỉnh núi độc lập, đám người còn lại không dám tới gần, chỉ sừng sững có bốn người, chính là bốn người Lôi tông Lôi Cực Thiên, Dược Vương cốc Xà lão

Lúc này bốn người bọn họ ánh mắt lập lòe đánh giá cảnh tượng trên không trung mà âm trầm:

- Không thể tưởng tượng được Bái Kiêm cốc lại xuất hiện một lão nhân trăm tuổi chưa chết này, người ngoài đồn y đã sớm qua đời không ngờ còn sống tới ngày hôm nay.

Thiên Khô lão ma cũng lạnh lùng nói:

- Không sai, sáu mươi năm trước, Hàn Quang Nhất Kiếm Thẩm Như Mặc cái tay này đã truyền khắp thiên hạ, được mệnh danh là thiên tài đệ nhất của Lam Nguyệt công quốc, về sau y bế quan tiềm tu, vài chục năm trôi qua mọi người tưởng rằng y đã chết già, chỉ sợ đệ tử của Bái Kiếm cốc cũng không biết rằng y còn sống.

Ở bên cạnh Lam Điểu tiên sinh của Huyết Điểu tông thì vẫn nhàn nhã mỉm cười nói:

- Chỉ có điều như vậy thì sao? Một huyền tông cường giả thì đã sao, hắn làm sao có thể là đối thủ của bốn đại tông môn chúng ta, tối nay mặc kệ ai thắng ai thua thì Bái Kiếm cốc đã không còn khả năng che giấu bí mật nữa, đến lúc đó hậu viện của tứ đại tông môn chúng ta đến thì cho dù y có là huyền tông cũng phải khuất phục.

Nghe thấy như vậy Xà lão liền cười ha hả ngạo nghễ nói:

- Không sai, một Bái Kiếm cốc nho nhỏ có một vị huyền tông thì đã sao, tứ đại tông môn chúng ta ai không có một hai vị huyền tông tọa trấn, bốn bên cộng lại đã mạnh gấp bội, Bái Kiếm cốc không thể trở thành đối thủ.

Nói đến đây, y hừ lạnh một tiếng:

- Mặc kệ Bái Kiếm cốc sau này thế nào thì Tân Cửu nhất định phải chết, hắn dám là ô nhục chúng ta, tạm thời chúng ta nhịn hắn, nhưng sau này nhất định phải cho hắn chết thật khó coi.

Nghe nói như vậy, Lôi Cực Thiên, Thiên Khô lão ma, Lam Đại tiên sinh đều lộ ra vẻ cừu hận.

. , ...

Diệp Bạch lẫn lộn ở trong đám người, vô thanh vô tức, không ai phát hiện ra hắn, trước đó không xa hắn đã lẫn lộn ở trong đám người Lưu Tinh tông và Kim Nhạn cung.

Trong đó đệ tử dẫn đội của Lưu Tinh tông Trương Lưu Tinh đối với hắn rất cung kính, mà thiếu chủ của Kim Nhạn cung thì khẽ hỏ đôi mắt, thiếu niên A Quỷ đi sau hắn, bên cạnh hai người chính là lục y lão nhân kỳ quái.

Đột nhiên trung niên nho nhã của Lưu Tinh tông quay đầu lại nhìn lão giả của Kim Nhạn cung mà cười nói:

- Lục lão, lão có nhìn ra trường mi lão giả vừa xuất hiện là ai không?

Nghe vậy Lục y lão giả kỳ quái của Kim Nhạn cung cất lên hai tiếng, nhìn về phía trung niên mà lạnh lùng nói:

- Thư sinh Kim thư đã hỏi một lão nhân sắp chết như ta làm gì, nghe nói Kim Thư thư sinh bác học cái gì cũng biết, tại sao lại phải hỏi một lão nhân như ta?

*****

Nghe vậy trung niên nho nhã của Lưu Tinh tông lại mỉm cười nói:

- Ha ha, tại hạ học thức không cao, làm sao có thể vô lễ trước mặt tiền bối, hiện thời tại hạ chỉ nghi ngờ mà thôi, mà Lục Lão đã nói như vậy thì trong lòng chúng ta khẳng định nghĩ cùng một người, không ngờ y còn sống trên đời, mà còn đột phá tới cảnh giới này khiến cho người khác phải hâm mộ giật mình.

Lục y lão nhân của Kim Nhạn cung nghe vậy thì cười lạnh:

- Kim Thư thư sinh thật là khiêm tốn rồi, với thực lực của thư sinh, không tới bốn mươi năm nữa cũng sẽ bước vào cảnh giới Huyền tông, ta hiện tại đã sống uổng sáu mươi tuổi bất quá cũng chỉ mới bước vào cảnh giới bước nửa bước huyền tông, chỉ sợ sau này vô duyên mãi mãi vô vọng không thể trở thành huyền tông, tiền đồ của Kim lão đệ bừng sáng khiến ta hâm mộ không thôi.

Trung nien nho nhã của Lưu tinh tông nghe vậy thì chỉ cười cười mà không nói gì, ánh mắt của y nhìn về màn chiến đấu xa xa, không biết trong lòng hiện đang nghĩ gì.

Diệp Bạch đứng ở đằng sau bọn họ đã mang dịch dung cụ tinh xảo lên, biến thành một con người khác, cùng lúc này trường sam của Tử Cảnh cốc cũng biến đổi thành một bộ thanh sa, giờ khắc này hắn là một thanh niên ốm yếu vàng vọt, chỉ sợ đệ tử khác của Tử Cảnh cốc cũng không thể nhận ra được hắn.

Hắn đứng ở trong đám người mà vô thanh vô tức, không hề có chút thu hút nào, tựa như là một giọt nước trên biển rộng, không ai chú ý tới mình vậy. Mà ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm về cuộc chiến đấu trên không trung, lỗ tai không bỏ qua bất kỳ động tĩnh gì.

Truyền thừa của Bái Kiếm cốc chừng mấy nghìn đời, nhưng mấy chục năm trước bọn họ mới chỉ là một tiểu thế gia, một mực ẩn cư, đệ tử trong cốc phần lớn là họ Thẩm không có họ khác, mãi đến gần đây mới xuất hiện thay đổi.

Cốc thủ Thẩm Ngạo thiên bằng một thanh kiếm tứ giai đê cấp mà ở Vô Sương quốc uy danh khắp nơi, sau đó Bái Kiếm cốc trở thành một tông môn, cái tên Bái Kiếm cốc sau đó mới được nhiều người biết.

Chỉ là ở Bái Kiếm cốc có một cái tên còn vang dội hơn cả Thẩm Ngạo Thiên, thực lực cũng cao hơn hắn rất nhiều, đây chính là phụ thân của hắn, Hàn Quang Nhất Kiếm Thẩm Như mặc, danh tiếng vang lừng khắp cả Lam Nguyệt công quốc.

Tuy nhiên Thẩm Như Mặc say mê tu luyện đối với sự vụ trong cốc trước giờ chưa từng quản lý, đều phó thác cho con mình là Thẩm Ngạo Thiên còn mình tiến vào trong động bế quan, không ngờ hiện tại y đã đột phá tới cảnh giới huyền tông.

Ở cả Bái Kiếm cốc không một ai biết tình huống của Thẩm Như Mặc, dần dần thời gian trôi qua, bởi vì quá lâu cho nên những đệ tử mới nhập môn thậm chí không biết có Thẩm Như Mặc tồn tại ở trên đời, chỉ có một sô nhân vật cấp trưởng lão mới biết được bí mật này.

Tuy nhiên gần ba mươi năm trôi qua, Thẩm Như Mặc từ khi tiến vào kiếm động lúc đó y đã sáu mươi tuổi, các vị trưởng lão của Bái Kiếm cốc đều cho rằng y đã từ biệt cõi đời, không còn trong nhân gian. Tuy nhiên cốc chủ không có lệnh ai cũng không dám xông vào Kiếm động kiểm tra, chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Mà tin tức này ở trên La gia Diệp Bạch cũng đã nghe Mẫn Nhu Nhiên đề cập tới.

Bế qua ba mươi năm, mọi người tưởng rằng đã chết, không ngờ hiện tại Hàn Quang Nhất Kiếm Thẩm Như Mặc lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn đột phá tới cảnh giới Huyền tông, điều này khiến cho rất nhiều người phải kinh ngạc.

Phải biết rằng có người chỉ điểm so với không có người chỉ điểm chênh lệch như một bước với nhìn dặm, những đại tông môn kia sở dĩ dễ dàng có một huyền tông chính là vì bọn họ có tiền bối chỉ điểm, tuy gian nan nhưng vẫn có hướng đi. Mà những tiểu quốc phía Nam Lam Nguyệt công quốc bởi vì từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện một huyền tông nào, bọn họ chỉ có thể dựa vào chính mình cho nên cả trăm năm đều đi vào con đường sai lầm, không thể xuất hiện một vị huyền tông.

Trong lúc Diệp Bạch đang âm thầm suy tư, thì trận chiến phía trước đã dần kết thúc.

Trận chiến ngày càng kịch liệt, đồng thời càng có biến hóa nhiều, tất cả mọi người kinh ngạc phát hiện ra rằng, Vũ Y quái khách Tân Cửu hiện tại đã rơi vào thế hạ phong mà trường mi lão giả của Bái Kiếm cốc dựa vào Tam Thập Lục Kiếm đã phong tỏa mọi đường lui của Vũ Y quái khách.

Đồng thời hai người ít nhiều cũng đã xuất hiện một số vết thương.

Mà Diệp Bạch hiện tại cũng nhìn thấy lão giả Thẩm Như Mặc hiện tại đang chiếm thế thượng phong, tuy nhiên cũng không hơn gì, chân trái của lão giường như bị vật nặng đánh phải, huyết nhục mơ hồ, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.

Diệp Bạch suy đoán hiện tại hai người chiến đấu đều đã đến cảnh giới cao trào, phỏng chừng không tới mười chiêu nữa sẽ phân thắng bại, đến lúc đó một người sẽ ngã xuống, hoặc chết hoặc bị thương.

Chiến cuộc tiếp theo đúng là diễn theo tình hình này, chỉ là kết quả đã vượt ra ngoài dự liệu của Diệp Bạch.

Trong hư không, trên đỉnh đầu của Trường mi lão giả Thẩm Như Mặc, ba mươi sáu thanh trường kiếm theo thứ tự sáng lên, so với những kiếm quang bình thường thì sáng hơn rất nhiều, xuyên thủng hư không mà tập kích Vũ Y quái khách.

Sau đó trường mi lão giả Thẩm Như Mặc hừ lạnh một tiếng mà vung tay lên, lục đạo kiếm quang tập trung lại, hủy thiên diệt địa, tạo thành một khí thế mà trước nay chưa từng có hướng về phía Vũ Y quái khách mà mãnh liệt tập kích.

Ở ngoài trường tất cả mọi người đều phát ra tiếng kinh hô, hiển nhiên trường mi lão giả lần này đã muốn phân thắng bại, một kích này không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản được, cho dù bọn họ ở cách xa mấy trăm dặm đều cảm nhận được khí tức hủy thiên diệt địa, không ít người đại biên sắc mặt, một lần nữa rút lui, không dám ở yên tại chỗ.

Ở bên ngoài trường, mọi người nhìn thấy sự uy áp của Vũ Y quái khách thì kinh ngạc. Đột nhiên khóe miệng của y xuất hiện một nụ cười quỷ dị, trường mi lão giả tựa hồ như phát hiện ra mình tính sai cái gì, tuy nhiên kiếm quang đã phát ra, lão cũng không thể thu lại được, hơn nữa lão cũng không tin đối phương có thể chống lại một kích này của mình.

Mà lúc này, một ánh sáng hủy thiên diệt địa đã đánh tới Vũ y quái khách, chỉ thấy trong vòng một phần nghìn cái nháy mắt, hắn sẽ bị đánh tan vào hư vô, thì bỗng nhiên Vũ y quái khách đã cử động.

Ngón tay của y nhanh chóng xẹt qua hư không, khiến cho người xem phải hoa mắt, hồng phong bay xuống, trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một tinh đồ kỳ lạ.

Đột nhiên sau một khắc, lục mang tinh đồ xuất hiện ra cổ thú, hình dáng tướng mạo kỳ lạ, giống dê mà không phải dê, giống hươu mà không phải hương, xoay tròn rồi một lần nữa biến mất.

Tinh đồ màu đỏ này ở trong hư không, tách ra thành quang hoa yêu dị, sau một khắc khủng bố kiếm hoa đánh về phía tinh đồ, một quang hoa sáng chói cả thiên đại, trong nháy mắt nó đã chuyển thành màu trắng, tất cả con mắt của mọi người xung quanh đều bị che khuất, ai cũng không biết chuyện gì xảy ra.

Diệp Bạch cũng bị như thế, một thanh âm ầm ầm truyền đến, bạch quang dần dần tán đi cảnh tượng cuối cùng cũng đã hiện ra trước mặt mọi người, tất cả đều há hốc mồm, không ai tin nổi cảnh tượng trước mắt.

Chẳng biết từ lúc nào, lục mang tinh đồ đã bay tới phía trên Vong Kiếm phong, mà đạo kiếm quang không đánh trúng Vũ Y quái khách mà hoàn toàn công kích vào phía trên Chư Thiên Phong ma kiếm trận.

Ầm một tiếng vang lên, Tiểu Chư Thiên Phong Ma kiếm trận cuối cùng không chịu nổi một kích này đã bị đánh cho tiêu điều, hơn mười quang hoa trường kiếm hiện ra, ngã xuống bốn phương tám hướng, cả tòa Kiếm phong bị một lỗ thủng cực lớn, ma khí cuồn cuộn toát ra, nhuộm thành một mảng màu tím.

Mà mọi người nhìn thấy ở chỗ lỗ thủng có một cánh cửa đen kịt.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1005)