Vay nóng Homecredit

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0612

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0612: Đêm tối dông tố, sát nhân đến (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Lazada


Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn im miệng không nói, nhìn Diệp Bạch, dường như hắn biết Diệp Bạch đang suy nghĩ cái gì, liền trấn an hắn nói:

- Đối với những người của Tứ Đại Thế Gia chết đi, kỳ thật không quá mức cần thiết, thế sự chính là như thế, từ trước không có kế vạn toàn. Có người vì lòng tham thì phải gánh chịu hậu quả, khi đó bọn họ có cơ hội rời đi, nhưng vẫn không đi, không muốn đi, vì có tâm tư muốn được phân chén canh vậy. Text được lấy tại Truyện FULL

- Chỉ tiếc, tại trường hợp như vậy, biết rõ thực lực của chính mình không tốt, nhưng lại vẫn muốn như thế, chỉ có thể, bọn họ có tâm tư sai lầm rồi. Loại trường hợp này, kỳ thật không phải ai cũng có thể tham gia được. Cho nên, thiên làm bậy có khả năng thứ cho, tự dưng làm bậy không thể sống được. Nếu bọn họ cứ ở lại nơi đó, thì cũng lên giác ngộ, cho nên kỳ thật không cần thiết thương tâm quá mức, nếu không, ban đầu Diệp gia đã vong, còn tam Đại Thế gia cũng như vậy, làm sao có ngày Vinh Diệu như hôm nay, chỉ sợ ngay cả tồn tại đều không thể được.

Nghe thấy Túc Hàn Sơn trấn an, Diệp Bạch không khỏi cảm kích nhìn Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn, hắn sớm rõ ràng, sở dĩ hắn còn bi thương như thế, chẳng qua là cảm thán thời gian trôi qua mà thôi, hiện tại nghe thấy Túc Hàn Sơn an ủi chính mình, trong lòng Diệp Bạch, cũng nhịn không được cảm động, hắn nhìn Túc Hàn Sơn cười cười, mặc dù không có mở miệng nói, nhưng rất rõ ràng, sắc mặt cũng đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Túc Hàn Sơn lúc này cũng mỉm cười, nói:

- Ban đầu, Dược tông Thủy Tà Thiên mộ huyệt đánh một trận, ta phái ra vài tên Trưởng lão, còn lại ngại dư luận là Tử Cảnh Cốc tranh đoạt, ai cũng không dám tranh đoạt, tự có thể phân được một phần. Lúc đó cho dù ta đi, cũng bất quá gia tăng một điểm uy hiếp mà thôi, cũng không có chỗ tốt quá lớn.

- Cho nên ta thôi bế quan, lại đằng sau tranh đoạt Tam Thiên Kiếm Khí Quyết cùng tứ cấp hung thú Nội đan.

- Sau đó ta bế quan mấy năm, vốn là Đỉnh cấp Huyền sư, sư môn cũng không có tiền bối lưu lại chỉ dẫn thông qua Huyền Tông cảnh giới. Nhưng nhờ có nội đan, hai năm sau, đột phá tiến vào trung vị Huyền Tông.

Diệp Bạch chợt hiểu nói:

- Tông chủ đem miếng tứ cấp Tử Lân Huyết Tiêu hung thú Nội đan ăn vào sao?

Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn gật đầu, nói:

- Không sai, ta tiến vào Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh cảnh giới đã có hơn nhiều năm, những năm này, ta lúc nào cũng muốn đột phá, đáng tiếc, đều tốn công vô ích. Cho đến khi thu được miếng tứ cấp hung thú Nội đan, ta mới nhất cử đột phá hạ vị Huyền Tông, sau đó trực tiếp tiến vào trung vị Huyền Tông.

Nói đến lúc này, Túc Hàn Sơn không khỏi nhớ lại, cảm khái nói:

- Hung thú Nội đan, không nghi ngờ là phụ trợ tu luyện vô cùng, một quả hung thú Nội đan đều ẩn chứa Nguyên lực và Đại đạo pháp lực cực kỳ cường đại, càng là hung thú Nội đan phẩm cấp cao, ẩn chứa Nguyên lực cùng Đại đạo pháp lực càng cường đại. Mà một quả tứ cấp hung thú Nội đan, cơ hồ tương đương với tinh hoa một tên Huyền Tông cường giả khi còn sống. Thu được nội đan, một tên Đỉnh cấp Huyền sư muốn đột phá Huyền Tông cảnh giới, chỉ cần tư chất không phải quá ngu xuẩn, cơ hội đều tương đối lớn.

- Chỉ tiếc.

Nếu muốn thu được một quả tứ cấp hung thú Nội đan, cũng không dễ dàng, cho dù cuối cùng một tên Đỉnh cấp Huyền sư, chỉ sợ cũng không có thể có kỳ ngộ này, nếu như lần trước không phải bởi vì dị bảo ra đời, đưa tới nhiều cường giả vây công, mất đi vài cái tánh mạng, thì tứ cấp Tử Lân Huyết Tiêu cũng không có thể bị đến tay ta được.

Sau khi nghe vậy, Diệp Bạch gật đầu, hắn tất nhiên rõ ràng, một tên Đỉnh cấp Huyền sư, làm sao có thể vượt cấp kích giết được một đầu hung thú Huyền Tông cấp sao? Cho nên một tên Đỉnh cấp Huyền sư, nếu như muốn dùng một quả tứ cấp hung thú Nội đan tiến hành đột phá, trừ phi phía sau có tông môn cường đại duy trì, nếu không cơ hội này không thể có được.

Đó là Tứ phẩm tông môn, ngũ phẩm tông môn, Huyền Tông cường giả ùn ùn, cơ hồ có một lượng lớn sinh ra, mà Lục phẩm tông môn, Thất phẩm tông môn, Huyền Tông cường giả mặc dù cũng có một chút, nhưng tương đối ít. Còn Bát phẩm tông môn, Cửu phẩm tông môn, như Lôi Tông, Tử Cảnh Cốc, muốn xuất hiện một tên Huyền Tông, thì càng gian nan vô cùng. Tứ phẩm tông môn, ngũ phẩm tông môn, Huyền Tôn, Huyền Vương cường giả cũng có, bọn họ muốn kích sát một hai đầu tứ cấp hung thú, không cần tốn nhiều công sức, cho nên hung thú Nội đan ở những tông môn này, có lẽ không tính là cái gì, chỉ cần bọn họ nguyện ý, tốn hao thời gian liệp sát một đầu cao giai hung thú, đưa cho môn hạ kiệt xuất. Có thể có Thánh vật như thế phụ trợ tu luyện, tốc độ tiến cảnh cực nhanh, tự nhiên cũng là quá dễ ràng rồi.

Còn Lục phẩm tông môn, Thất phẩm tông môn, mặc dù cũng có Huyền Tông, nhưng chặn đánh một hai đầu tứ cấp hung thú, lại cũng không phải một chuyện đơn giản, cho dù thành công, tự thân cũng phải nỗ lực rất lớn, thậm trí bản thân mất đi sinh mệnh. Trong lúc Huyền Tông cùng Huyền Tông chiến đấu cũng có thể thương vong, hơn nữa một đầu hung thú, đến tuyệt cảnh, càng có thể có thực lực cực kỳ đáng sợ, làm cho rất nhiều người phải nuốt hận. Cho nên ở những tông môn này, hung thú Nội đan có lẽ có, nhưng đều trân quý vô cùng, môn nội Trưởng lão, nhân vật Tông chủ có khi bỏ tánh mạng tranh thủ, cho nên mỗi một quả, đều cực kỳ quý trọng, bị liệt vào môn phái chiến lược dự trữ vật phẩm, không phải truyền nhân trực hệ, không được ban thưởng cho. Hơn nữa mỗi một quả hung thú Nội đan nghi thức ban thưởng cũng cực kỳ trịnh trọng.

Tông môn muốn bồi dưỡng một tên Huyền Tông, mặc dù có thể làm được, nhưng không có cách nào như Tứ phẩm tông môn, Ngũ phẩm tông môn, bồi dưỡng một lượng lớn Huyền tông như vậy, hơn nữa chọn lựa một đệ tử đáng giá bồi dưỡng đều là trịnh trọng vô cùng, bồi dưỡng đệ tử xuất sắc thành Huyền tông mặc dù cũng có, nhưng không quá nhiều.

Còn Bát phẩm tông môn, Cửu phẩm tông môn, bởi vì khả năng kích sát tứ cấp hung thú không có, cho nên vĩnh viễn không thể thu được tứ cấp hung thú Nội đan, cũng bởi vì như thế, cho nên muốn có một vị Huyền Tông, mới gian nan như thế. Bởi vì không có cường đại tông môn hậu thuẫn, cho nên hung thú Nội đan không thể có. Chính vì thế cách hơn mười năm, trên trăm năm, mới có một hai vị may mắn thu được cơ hội, nhất cử vượt qua Thiên Môn, đạt tới Huyền Tông mà thôi.

Không có hung thú nội đan, muốn đạt tới Huyền Tông gian nan vô cùng. Chính vì thế đối với bát phẩm, cửu phẩm tông môn xuất hiện Huyền tông mới tạo ra oanh động như vậy. Mà Diệp Bạch hiện tại cũng rõ ràng tại sao vốn từ trước đến nay Tử Cảnh cốc không có Huyền Tông, đột nhiên có một trung vị Huyền Tông, mà vị này dừng lại ở Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh cảnh giới mười mấy năm mà không có đột phá. Hắn biết nguyên nhân là do ở mộ huyệt Dược tông Thủy Tà Thiên, Túc Hàn Sơn đã thu được một quả tứ cấp hung thú Nội đan như vậy.

Lúc này Diệp Bạch, cũng không khỏi có chút hâm mộ, hắn tự mình sử dụng hai quả Tam cấp hung thú Nội đan, tự nhiên biết hung thú Nội đan cường đại cùng trân quý như thế nào. Chỉ tiếc, đến nay hắn cũng chưa thu được một quả tứ cấp hung thú Nội đan. Tam cấp cùng tứ cấp, tuy chỉ sai biệt một cấp, nhưng phẩm chất chênh lệch, không nghi ngờ cũng cực kỳ lớn, như chênh lệch giữa Sơ cấp Huyền sư cùng hạ vị Huyền Tông vậy. Tam cấp hung thú cùng tứ cấp hung thú chênh lệch như trên trời dưới đất vậy.

Lúc trước hắn liên tục dùng hai quả Tam cấp hung thú Nội đan, hơn nữa dùng ba lạp Tích Huyết Tử Kim Đan, một quả Linh Khí Hỏa Liên mới đạt tới trung vị Huyền Tông. Mà Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn, lại chỉ dùng một quả tứ cấp hung thú Nội đan, liền tiến vào cảnh giới này, Tam cấp cùng tứ cấp, chênh lệch, có thể nói quá lớn. Nhưng cũng phải nói lúc đó Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn tiến vào Đỉnh cấp Huyền sư đỉnh phong thời gian quá lâu, tích lũy đã đủ hùng hậu rồi. Trước đây chỉ vì không đột phá, hiện tại có miếng tứ cấp hung thú Nội đan, khoảng cách đánh vỡ quan khẩu, tự nhiên là tiến triển nhanh như vậy. Mà Diệp Bạch lại vừa mới đặt chân Đỉnh cấp Huyền sư sơ đoạn, còn dùng các loại ngoại vật phụ trợ, cho nên so sánh, chênh lệch mới rõ ràng như thế.

*****

Diệp Bạch thật vất vả, mấy lần thiếu chút nữa thì bị thất bại, cuối cùng bằng ý chí kiên cường cùng cơ duyên xảo hợp, may mắn đặt chân vào Huyền Tông chi cảnh mắn đặt chân vào Huyền Tông chi cảnh

Mà Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Hàn Sơn, lại trực tiếp ăn vào Nội đan tứ cấp hung thú, vượt qua hạ vị Huyền Tông, tiến giai thành trung vị Huyền Tông. Nhưng chuyện Túc hàn Sơn cũng trải qua quá nhiều khúc chiết, Diệp Bạch lúc này cũng đã biết rõ người thần bí cướp đi miếng Nội đan tứ cấp hung thú rốt cuộc là ai rồi. Lúc hắn trở vềTử Cảnh Cốc, thấy Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn cùng ba tên Huyền Tông đối chiến, thân thể bộc phát ra hơi thở Mãng Hoang, rừng rậm, hung thú, đó chính là tác dụng của miếng hung thú Nội đan này, lúc đó Diệp Bạch có cảm giác quen thuộc, chính là bởi vì hắn đã từng thấy qua, hôm nay, tất cả mê hoặc như vậy, đều được lý giải.

Chuyện này mà truyền ra ngoài, thì thiên hạ bàn ra tán vào, suy đoán không ngớt, Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn, vì có thể thoát ly cái nhà giam mê chú, đột phá trở thành Huyền Tông, lúc này Diệp Bạch nhìn về phía Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn, nói:

- Bí mật này, tại sao cho ta biết?

Nghe vậy, Túc Hàn Sơn như đã đoán trước được, Diệp Bạch hỏi những lời này hắn mỉm cười, nhìn Diệp Bạch một cái, nhàn nhạt nói:

- Nếu đến cái cảnh giới này thì ngươi cũng nên biết, tại trong mắt Huyền Tông, một vị Huyền Tông khác, cho dù hôm nay là môn hạ đệ tử, nhưng từ đó cùng ta ngang hàng, thậm chí, có đến lúc vượt qua thực lực của ta.

- Cho nên, có vài thứ, cũng đến lúc biết, ngươi lúc này đã có tư cách này.

Diệp Bạch chợt hiểu ra, lúc này có lẽ rất nhiều người phát hiện, trước kia cảm giác thần bí, cường đại, kỳ thật cũng không có giỏi như vậy, tất cả nước chảy thành sông đều sẽ tự động đưa đến trước mặt. Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn cảm khái cười một chút, nói:

- Bí mật này, đi theo ta lâu như vậy, ở Tử Cảnh Cốc, đều không có người nào biết, mặc dù là Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm cùng hạch tâm Thái thượng Trưởng lão cũng như thế, ngươi là người thứ nhất biết như vậy.

Diệp Bạch gật đầu nhìn Túc Hàn Sơn cười một tiếng, nói:

- Ta vốn tưởng rằng nó áp chế tâm ta cả đời, vĩnh viễn cũng không có người thứ hai biết được, nhưng hiện tại nói ra, ta lại cảm giác được, tâm tính dễ dàng hơn rất nhiều, vốn nó vây khốn ta như lồng giam, lúc này đã được mở ra. Có thể hiểu được, ta đường đường Bát phẩm tông môn Tông chủ, tại sao muốn làm như vậy?

Diệp Bạch lúc này, cũng đã mơ hồ đoán được nguyên nhân, nhưng nghe hỏi như vậy, cũng nhịn không được hỏi:

- Tại sao?

Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn nhìn Diệp Bạch một cái, sau đó trầm ngâm, mới nói:

- Mặc kệ có tin hay không, có nguyện ý hay không, hy vọng hay không. Nhưng trở thành Tông chủ, mỗi tiếng nói cử động, đều là Vinh Diệu hoặc điên cuồng, mà vô số người nhìn vào, từ đó cuối cùng có thể vinh diệu, hoặc danh vọng, hoặc sa sút, hoặc tử vong... Lúc này, cảm giác được như gỡ bỏ, thật sự, tâm tư của ta thật là thoải mái.

Diệp Bạch trầm mặc một hồi lâu, chậm rãi lắc đầu:

- Không thể.

Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn nghe vậy, tiếp tục hỏi:

- Ngươi cảm giác được, thân là Tông chủ, nếu như không đủ cường đại, cường địch bốn phía tùy thời đem môn hạ đệ tử của mình chôn vùi, nếu để ngàn vạn người kính ngưỡng, ái mộ, tôn trọng. Tại chính bọn họ biết sau này, bước vào vực sâu có cảm giác như thế nào?

Diệp Bạch trầm mặc, Túc Hàn Sơn nói:

- Ta cũng không đành lòng.

Diệp Bạch đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía Túc Hàn Sơn, lúc này, hắn chấn động đứng lên, có lẽ, đó cũng là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với Tông chủ Túc Hàn Sơn gần như vậy, sau đó thong thả trầm thấp nói:

- Bản thân Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ làm cái gì, ta cũng đã biết, ta muốn bọn họ Vinh Diệu, không muốn bọn họ hủy diệt. Mà có một số việc, là ta không thể khống chế, có phân tranh, cho dù ta không muốn, cũng không thể. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull. vn

- Ta thân là một tên Tông chủ, có trách nhiệm lãnh đạo bọn họ lớn mạnh, lãnh đạo bọn họ tiến lên, mang cho bọn họ hy vọng, mang cho bọn họ cảm giác an toàn, phàm hành sự đều có được cảm giác hậu thuẫn cường đại, đi ra ngoài ngẩng cao đầu, mà không phải ngay cả tên của môn phái mình, cũng không dám nhắc tới, sợ bị người xem thường.

- Trở thành Tông chủ, liền có trách nhiệm, bảo hộ an toàn đệ tử, bảo hộ môn phái an toàn, mà hết thảy việc này, có lẽ, đều phải làm rất nhiều. Bình thường cảm giác được chính mình không muốn làm, không thể nhìn một tên đệ tử bị người khuất nhục, mà chính mình là nhất tông chi chủ, không thế xuất đầu cho tên đệ tử kia. Không thể nhìn chúng đệ tử, thân hãm nguy cảnh, mà vô kế khả thi, chỉ có thể trơ mắt nhìn, đúng là một loại thống khổ.

- Cho nên chỉ có cường đại, chỉ có lớn mạnh chính bản thân mình, mới có thể bảo hộ bản thân, bảo hộ người khác, bảo hộ tông môn. Điều này, có lẽ chính là khi ta trở thành Tông chủ, là có trách nhiệm này rồi.

- Vì lần này, ta cũng chẳng sợ chừa thủ đoạn nào, chẳng sợ ẩn nhẫn trăm năm cũng cam nguyện.

Túc Hàn Sơn lẳng lặng nhìn về phía Diệp Bạch, đột nhiên cười một tiếng, nói:

- Cho nên, ta cũng không hối hận, đương thời tôn sư, lại làm một hồi cướp đường, ta cũng không hối hận, hôm nay ta cũng muốn nói cho ngươi biết.

- Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết, ngươi còn trẻ, còn có đường lớn muốn đi, chúng ta mặc dù cùng là Huyền Tông, nhưng ta cả đời này, chỉ sợ vĩnh viễn ta dừng lại cảnh giới này, bởi vì ta còn quá nhiều luyến tiếc, quá nhiều trách nhiệm, điều này làm cho ta không có khả năng đặt cược, nếu muốn ta phải bỏ đi tất cả để tu thành Vương cảnh. Giấc mộng hùng thiên ta không kham nổi, Tử Cảnh Cốc cũng kham không nổi.

Ngữ khí của hắn, đột nhiên kích động nhìn Diệp Bạch nói:

- Nhưng ngươi bất đồng, tại sao ta nói vậy. Ta vốn tưởng rằng, Tử Cảnh Cốc cả đời này cũng chỉ có thể như thế, mặc dù ta hiện nay trở thành Huyền Tông, nhưng ta không thể ly khai nơi này, ta không thể để tánh mạng của mình đi mạo hiểm, bởi vì nếu như thế, Tử Cảnh Cốc thậm chí có thể lâm vào vạn kiếp bất phục.

- Nếu đi thực hiện giấc mộng có thể có ngày Quang Minh, nhưng nếu đem đánh bạc tất cả tông môn đệ tử, ta Túc Hàn Sơn, cũng không làm được.

- Cho nên, ta tình nguyện vĩnh viễn bảo trì ở chỗ này, cũng sẽ không tiến lên, có ta ở đây, Tử Cảnh Cốc an lành ít nhất trăm năm, ta có khả năng giữ được an bình cho mấy vạn đệ tử Tử Cảnh cốc.

- Mà ngươi tuổi còn trẻ, liền đạt tới kỳ ngộ, duyên phận không thiếu, so với ta tiền đồ càng rộng mở hơn nhiều. Ngươi lúc này không có chỗ nào băn khoăn cả, cho nên xác suất thành công so với Túc Hàn Sơn ta lớn hơn rất nhiều. Cho nên, ta biết ngươi sẽ không giống như ta như vậy, tình nguyện ở nơi này, mà thỏa nguyện giấc mộng trời cao, bay lượn khắp nơi.

- Lam Nguyệt, Tử Cảnh cốc cũng quá thấp, nếu ngươi quyết tâm hướng đạo, cuối cùng có một ngày ra đi, mà mặc kệ ngày sau như thế nào thành hay bại, mặc kệ có nguyện ý hay không, ngày sau có phải là đệ tử Tử Cảnh Cốc hay không, nhưng cuối cùng đều là từ Lam Nguyệt, từ Tử Cảnh Cốc mà ra.

Nói đến đây, Túc Hàn Sơn ngừng lại một chút, lộ ra thần sắc nghiêm túc, nói:

- Ta là chuẩn bị hai quyển bí kíp này, là dốc túi truyền thụ, mặc dù ngày sau có thể thu được thành tựu không đáng nhắc tới, nhưng bước đầu còn có điểm tác dụng.

- Có nó, ít nhất có thể giúp ngươi bước một đoạn đường, đi được xa hơn, càng thêm thuận đường hơn một chút.

- Có lẽ đó cũng là giấc mộng, cũng là giấc mộng của ta, của Tử Cảnh Cốc. Chúng ta đều ở phía sau, mặc dù có thể đến Vương đạo không giúp được ngươi cái gì. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, vĩnh viễn không phải một người ủng hộ, vậy là đủ rồi.

Diệp Bạch nhìn Túc Hàn Sơn, ánh mắt phức tạp, nói:

- Tông chủ...

Túc Hàn Sơn lại khoát tay, cắt ngang lời của hắn, thực sự không nghi ngờ nói:

- Không phải lễ vật quá nặng, thừa nhận không nổi, cũng không có cái gì mang ơn, không nên câu nệ tiểu tiết, như thế khó có thể tiến vào cảnh giới như vậy. Có đôi khi phải quên, liền quên, chúng ta không học theo nhi nữ thường tình, việc này ta xem nhẹ.

- Nếu muốn đạt tới đỉnh, cũng không dễ dàng, thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, có thể gặp họa lật úp, mà trời sanh vốn là so sánh người khác, đi được một bước chậm, khởi điểm thấp hơn một tầng, so với Đại tông môn Huyền Tông, những Đỉnh cấp Thế gia, ngàn năm Cổ tộc thì còn kém quá nhiều. Cho nên, bất cứ cái gì có thể trợ giúp tu đạo, đều không thể bỏ qua, mà vững vàng nắm giữ.

- Nếu muốn thành công, ngay cả một điểm này đều nhìn không ra, thì cũng không đáng để ta coi trọng như thế, cho nên, nếu như còn là đệ tử Tử Cảnh Cốc chúng ta, lấy của ta bất cứ cái gì, chính là ngày sau có một ngày thành công thì cũng nên nhớ kỹ Lam Nguyệt, nhớ kỹ đã từng có môn phái Tử Cảnh Cốc đằng sau ủng hộ ngươi vậy.

Tay của Diệp Bạch có chút rung động, rồi sau đó không tiếng động đem hai quyển sách nắm chặt, nhìn Túc Hàn Sơn gật gật đầu, sau đó cũng không có buông ra, sau đó hướng về phía Cốc Chủ Túc Hàn Sơn một xá, nói:

- Vâng, Tông chủ.

Thấy hắn như thế, Túc Hàn Sơn vừa lòng mỉm cười một chút, tán dương nói:

- Như thế mới đúng, tiến Vương đạo, vốn là từng bước chông gai, nếu như không có nắm giữ tín niệm cùng tâm tính rất khó thành công.

- Cho nên, hai đại công pháp này, một trong đó là Tam Thiên Kiếm Khí Quyết thì ở Lam Nguyệt tùy ý thi triển, bởi vì ai cũng biết, hiện tại nó là của Tử Cảnh Cốc, không ai hoài nghi gì cả.

- Nhưng Vân Long cửu hiện thân pháp, tại Lam Nguyệt trừ phi vạn bất đắc dĩ, tốt nhất không nên ở trước mặt người ngoài sử dụng, mặc dù chúng ta không sợ phiền toái, nhưng không có phiền toái thì là tốt hơn, ra khỏi Lam Nguyệt, trời cao biển rộng, mặc tình ngao du, tự nhiên không hạn chế.

Yên tĩnh trước bàn, bốn phía là giá sách đầy sách cổ, lúc này hai nam tử, ngồi ở phía trước cửa sổ, ngồi đối diện mà không ai biết bọn họ đã nói những gì, cũng không có người nào biết sau giờ Ngọ, tại Lôi Tông U Cầm viện, rốt cuộc xảy ra cái gì. Một lúc sau, Diệp Bạch mở cửa đi ra, trong lòng hắn còn có hai quyển sách cổ màu xanh nhạt, hắn quay đầu nhìn lại, thật sâu hướng về gian phòng thi lễ, rồi sau đó xoay người rời đi. Lúc này không gian lần nữa khôi phục yên tĩnh, nhưng tất cả, tựa hồ không giống như lúc đầu, bên trong thư phòng có một người đi tới phía trước cửa sổ, lẳng lặng nhìn bóng lưng Diệp Bạch rời đi, sau đó thở dài một tiếng:

- Diệp Bạch, hy vọng ngươi có thể làm được. Chúng ta có rất nhiều người, đều làm không được.

- Vương Cảnh Chi Lộ, tại dưới chân, có thể nỗ lực, ta chờ mong ngày đó đến.

- Thật sự chờ mong.

Buổi chiều ngày hôm nay, đối với rất nhiều tông môn, đều là buổi chiều không muốn đối mặt, cho dù không nguyện các Đại tông môn, vẫn phải đối mặt với việc Diệp Bạch đột phá Huyền Tông. Đối với Tử Cảnh Cốc, đối với Lam Nguyệt các thế lực phân chia, đều sinh ra ảnh hưởng lâu dài, mà thời khắc mẫn cảm này, không ai có thể an tĩnh được.

*****

Diệp Bạch từ chỗ ở của Túc Hàn Sơn trở về phòng của mình, sau đó hắn đi tới gian phòng nhìn hai quyển Thanh cấp bí kíp trong tay, mà có chút trầm trọng.

Hắn rõ ràng phần lễ vật này phân lượng như thế nào, chính là bởi vì hắn rõ ràng, cho nên hắn mới cảm giác trầm trọng như vậy.

Đối với bộ Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, hắn muốn đã lâu, nay có trong tay hắn cảm thấy vui mừng vô cùng.

Trước đây, hắn chẳng qua thu được nhị trọng, hơn nữa là hai trọng đầu, lúc này có nguyên quyển bí kíp, Diệp Bạch cảm nhận được chân chính thuộc tính đến từ môn Thanh cấp Trung cấp kiếm quyết này đáng sợ như thế nào.

Mà quyển Tam Thiên Kiếm Khí Quyết rốt cục hoàn chỉnh, đúng là giá trị của nó không thể lường được.

Cũng bởi vậy, công pháp trở thành một môn công kích. Từ trước đến nay hắn mới có một môn lam cấp, tác dụng chữa thương phụ trợ.

Trường Sinh chỉ là môn không biết phẩm cấp, mặc dù biết nó mạnh mẽ, nhưng chỉ có một chiêu không hoàn chỉnh.

Mà trừ Tam Thiên Kiếm Khí Quyết ra, môn Thanh cấp Sơ cấp Vân Long thập hiện thân pháp, cũng không đơn giản, mặc mọi người chỉ có thể tu luyện đến trước Tam hiện cảnh giới, nhưng ai cũng như vậy sao?

Nếu như Diệp Bạch, có thể tu luyện đến Tam hiện, thậm chí sau cảnh giới Tam hiện thì uy lực đáng sợ vô cùng. Uy lực của Lam cấp thân pháp Huyền kỹ, có cơ duyên xảo hợp, có thể lĩnh ngộ đến thập trọng cảnh giới, Vân Long thập hiện theo phỏng đoán của Diệp Bạch, cho dù sau này hắn tu luyện đến Huyền Vương, thậm chí Huyền Tôn cảnh giới cũng không cần thiết phải thay đổi thân pháp Huyền kỹ.

Mặc dù hắn hiện tại có một môn Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ, nếu bàn về uy lực, cũng không thua kém Thanh cấp thân pháp Huyền kỹ, nhưng Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ đệ tứ trọng, Huyền Vũ cảnh cũng không có thể đạt tới Lam cấp công pháp được.

Cho nên, Vân Long thập hiện thân pháp, nếu như tu luyện tới nơi tới chốn, có thể bây giờ còn không mạnh mẽ bằng Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ, bất quá nếu như thực sự Diệp Bạch tu luyện thành công, thì mạnh hơn Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ rất nhiều, trở thành đệ nhất thân pháp Huyền kỹ của Diệp Bạch.

Cho nên, môn thân pháp Huyền kỹ này quá quý trọng, thậm phương diện phẩm cấp trên Thanh cấp Trung cấp, Tam Thiên Kiếm Khí Quyết.

Đến kết quả tột cùng, phải đợi hắn tu luyện đến cảnh giới tối cao, chính lúc đó có khả năng đạt tới Lam cấp Đỉnh cấp, cùng bán Tử cấp vậy, trước kia Diệp Bạch đúng là muốn cũng không dám tưởng tượng ra. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull. vn

Nhưng hiện tại, có quyển bí kíp này đã nằm ở tại trên tay Diệp Bạch rồi.

Hắn đang muốn xem ngay hai quyển bí kíp này, nhưng vào lúc này, có người tới bẩm báo:

- Lôi Tông Tông chủ Lôi Động Cửu tiêu Yến Trùng Thiên tới bái kiến.

Diệp Bạch lấy làm kinh hãi, vội vàng để quyển sách trên tay xuống, trong lòng có chút nhất động, đã đem hai quyển bí kíp cho vào Tam Mãng Tuyết Giới, lúc này mới sửa sang lại quần áo, đi ra đón khách.

Lôi Tông Tông chủ đối với hắn thập phần khách khí, vừa đến đưa một phần lễ trọng, đó là Tử sắc lễ hộp, dài ước chừng bốn thước, đóng gói tinh mỹ, thoạt nhìn phân lượng không nhẹ. Diệp Bạch không có mở ra, nhưng hắn có thể rõ ràng, có thể để cho Lôi Tông Tông chủ mang tới lễ vật, đơn giản sao.

Hắn chối từ, nhưng Lôi Tông Tông chủ lại không chịu, trực tiếp đem đặt ở trên bàn trà, rồi sau đó, hai người ngồi xuống.

Sau đó có người bưng trà xanh lên, hai người hàn huyên khách sáo một lúc, sau đó nói đến chánh đề. Lôi Tông Tông chủ nói bóng nói gió, hỏi hắn đột phá Trung cấp Huyền Tông như thế nào, thấy thế, Diệp Bạch trong lòng rốt cục chợt hiểu, biết là chính mình buổi sáng hôm nay, tại trên lôi đài, phát ra nhiều dị tượng, rốt cục khiến cho mọi người chú ý, đột phá Huyền Tông, bắt đầu lộ ra.

Mới vừa rồi Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn mời hắn đến nói chuyện một canh giờ, sau đó đem hai quyển Thanh cấp bí kíp trịnh trọng đưa cho. Nhưng hiện tại, ngay cả Lam Nguyệt đệ nhất tông, Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên, cũng kinh động như vậy.

Nhưng nếu Diệp Bạch nói cho Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn biết, tự nhiên hắn cũng không có tính toán dấu diếm nữa, cho nên thẳng thắn thừa nhận chuyện này. Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên nghe xong mặt liền biến sắc, rồi sau đó vẻ mặt tươi cười, nói mấy câu đại ý Diệp Bạch thiếu niên anh hùng, có tiền đồ vô lượng, lúc sau mới vội vàng rời đi.

Không cần suy nghĩ, Diệp Bạch cũng có thể rõ ràng, Yến Trùng Thiên sở dĩ vội vả như vậy trở về, chính là chứng thật tin tức này xong, muốn khẩn cấp triệu hồi tông môn thương thảo, tiếp xuống đối mặt với Diệp Bạch, Tử Cảnh cốc như thế nào.

Nhưng tất cả điều này, cùng Diệp Bạch không có bao nhiêu quan hệ, hắn thở dài một hơi, hắn cũng rõ ràng việc hắn đột phá đến trung vị Huyền Tông, sau khi mọi người biết được cũng rất là phức tạp.

Chính nếu là thật sự, hắn cũng không thể không đối mặt, cũng không sợ hãi loại chuyện này. Cho nên, phải tiếp đãi ai, hắn vẫn tiếp đãi.

Ánh mắt nhìn về phía bàn trà, Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên rời đi mang đến Tử sắc lễ hộp, lúc này vẫn để đó, Diệp Bạch mặc dù thấy, nhưng hắn cũng không có mở miệng cự tuyệt.

Có lẽ Túc Hàn Sơn mới vừa rồi trong thư phòng, nói cũng không sai, con đường Vương lộ, từng bước chông gai, nhất thời sơ ý, có thể vạn kiếp bất phục.

Nếu như Diệp Bạch ngay cả nắm giữ cũng không được, thì có thể giúp hắn một tay cùng dũng khí sao, ngày sau, cũng chỉ có thể chết ở trên đường mà thôi, sau đó cũng vĩnh viễn biến mất tại con sông thời gian cùng dòng chảy lịch sử, cũng không thể dậy nổi bọt sóng.

Cho nên nếu đã đưa tới, thì hãy thu đi, hắn tin tưởng, nếu như chính mình không thu, thì trong lòng đối phương càng thêm thấp thỏm, không duyên cớ để đối phương nghi kỵ cùng nghi ngờ, không bằng nhận lấy. Có lẽ, còn có thể an lòng đối phương một chút, đối với tương lai chính mình, có lẽ có một chút tác dụng.

Hiện tại Diệp Bạch rõ ràng, nếu muốn thành Phong Hào Vương giả, thì hắn cũng không nên câu nệ tiểu tiết. Nếu không, cuối cùng lỡ dở, làm tất cả mọi người thất vọng mà thôi.

Cố nhiên không câu nệ lễ tiết, chỉ là Diệp Bạch sẽ không thể thay đổi, cũng không cần thiết thay đổi.

Nếu như ngay cả những vấn đề này đều không ứng đối được, thì sau này đừng nghĩ đến chùng kích Vương đạo nữa.

Cho nên, trong lòng hắn tự có chừng mực, việc nào nên làm, việc nào không nên làm, hắn tự nhiên đều rõ ràng.

Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên vội vàng mà đến, chỉ bất quá nói chuyện với nhau chốc lát, lại vội vàng rời đi để lại lễ hộp, Diệp Bạch thở dài một hơi, muốn trở về phòng, tiếp tục xem hai quyển bí kíp, nhưng vào lúc này, lại có người hầu bẩm báo:

- Ma Thần Cốc Cốc Chủ Bàng Nguyên Vũ, Hỏa Phong Hồ Hồ chủ Nhạn Vô Biên, tới chơi.

Diệp Bạch vuốt vuốt cái trán, có chút đau đầu, loại chuyện này, đúng là hắn không muốn đối mặt nhất, tuy nhiên...

- Mời bọn họ vào đi.

Cuối cùng, hắn vô phương cự tuyệt, chỉ có thể gật đầu, hướng tên người hầu nói, cho dù hắn hiện tại là Trung cấp Huyền Tông, có một số việc, không thể khước từ.

Đây là quá trình hắn phải trải qua, cũng là quá trình trưởng thành.

Cho tới Ma Thần Cốc Cốc Chủ Bàng Nguyên Vũ, cùng Hỏa Phong Hồ Hồ chủ tới vì nguyên nhân gì, hắn tự nhiên không thể không hiểu, nhất định là giống Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên, bọn họ tới thử dò xét, bất quá đối với loại chuyện này, đã định truyền khắp thiên hạ, hắn không thể cự tuyệt với mỗi người.

Cho nên, cuối cùng, hắn còn mời hai người này đến phòng khách.

Ma Thần Cốc Cốc Chủ Bàng Nguyên Vũ, Hỏa Phong Hồ Hồ chủ Nhạn Vô Biên đầu tiên hướng Diệp Bạch ôm quyền thi lễ, tiếp theo liền lấy lễ vật ra, trong ánh mắt động dung.

Ba người phân chủ khách ngồi xuống, hai người các đem lễ hộp trong tay mình để cạnh bàn trà, lúc này Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên nhìn hộp gấm cười nói:

- Đây là?

Thấy thế, Diệp Bạch còn không hiểu ý tứ bọn họ sao, thuận miệng nói:

- Yến Tông chủ vừa mới đến một chuyến, ngồi một hồi rồi đi rồi.

Ma Thần Cốc Cốc Chủ Bàng Nguyên Vũ, Hỏa Phong Hồ Hồ chủ Nhạn Vô Biên nghe vậy, đều sắc mặt nhịn không được hơi đổi, bọn họ nhìn nhau một cái, rồi sau đó, thức thời cũng không có nhắc tới nữa.

Cùng Diệp Bạch dự liệu không sai, hàn huyên vài câu sau, hai người quả nhiên hỏi tới thực lực Diệp Bạch, đối với việc này, Diệp Bạch trả lời Yến Trùng Thiên bình thường. Rồi sau đó, hai người hướng Diệp Bạch cáo từ. Lễ hộp mang đến, cũng lưu tại trên bàn trà, không ai có mang về.

Đối với việc này, Diệp Bạch ngay cả lời khách sáo cũng đều lười nói.

Tiếp sau đó, Thực Hồn Tông Tông chủ Kim Thực Hồn, Trường Kiếm Môn Môn chủ Phương Trung Kiếm, Ly Hận Cung Cung chủ Sở Ly Hận, lần lượt tới chơi, cũng ngồi một hồi, lưu lại lễ hộp, sau đó cáo từ rời đi. Hơn nữa trong lời nói, cũng có ý tứ kết giao. Đối với việc này, Diệp Bạch cũng không rõ xác định ám chỉ, lại không hoàn toàn cự tuyệt, tất cả im miệng không nói gì cả.

Kim Thực Hồn, Phương Trung Kiếm, Sở Ly Hận vừa mới rời đi, vợ chồng Viên Thiên Các Các chủ, Ấn Tử Thiên, Tử Di liên, Hồng Phấn Sơn Trang Trang chủ, Huyền khí tông, Nhược Thủy giáo, Tông chủ Linh Môn... cùng nhau tới chơi, bọn họ cùng chúc mừng Diệp Bạch đột phá trở thành Trung cấp Huyền Tông, hơn nữa còn đưa tới lễ vật chúc mừng.

Đối với những người này, Diệp Bạch an ủi vài câu, thái độ đều thân tình, sau đó, Tây cảnh Bạch Hổ quốc Lưu Tinh Tông, Bắc cảnh Thanh Long quốc Kim Nhạn Cung, Chu Tước quốc Hỏa Linh thành, Kim Sa quốc Phục Ma đường... Cửu phẩm, Thập phẩm tông môn, cũng tới chơi, thái độ của mọi người khiêm tốn cực kỳ.

*****

Bình thường những Tông chủ, Trưởng lão này nhãn cao hơn đầu, lần này nhìn thấy Diệp Bạch, tư thái lại hạ xuống cực thấp, hoàn toàn không có khí thế.

Thậm chí có tông chủ, nhìn thấy Diệp Bạch liền hô Diệp Bạch là tiền bối.

Đối với những người này, mặc dù biết bọn họ bởi vì tông môn mà làm như vậy, nhưng Diệp Bạch không có thói quen, hắn nhíu mày lại, tùy ý hàn huyên vài câu, sau đó liền phất phất tay, rời đi.

Cho dù hắn hiện tại là trung vị Huyền Tông, đối với những lời nịnh nọt này, cảm giác không quen.

Ngắn ngủi không được hai canh giờ, Diệp Bạch tiếp đãi hơn mười nhân vật Tông chủ, Trưởng lão. Đến cuối cùng, Lam Nguyệt Bát phẩm, Cửu phẩm, Thập phẩm tông môn, đều đến một lần, quấy nhiễu Diệp Bạch không thể chịu được.

Đến lúc này hắn thật sự không chịu nổi, dứt khoát đóng cửa, bế quan tu luyện, từ chối tiếp khách. Vì chuẩn bị ngày mai Thiên Tiên đài tỷ thí, sau đó bảo người hầu, lễ vật cất đi còn bản thân mình đi nghỉ.

Đối với cái cớ này, mọi người không khỏi nhìn nhau, chẳng lẽ một trung vị Huyền Tông vì ngày mai Thiên Tiên đài tỷ thí thì còn làm cái chuẩn bị gì? Tùy tiện một hai chiêu, là có thể chiến thắng rồi.

Mặc cho ai nghe cũng không được, Diệp Bạch vì lấy cớ khước từ mà thôi, đối với việc này, những Tông chủ, Trưởng lão cũng đành phải để lại lễ vật, thuận miệng nói vài câu, sau đó cũng không cam lòng cáo từ rời đi.

Rất nhiều người muốn gặp Diệp Bạch, lúc này rất là hối hận, ảo não tự trách mình không đến sớm hơn, nếu không có lẽ đã gặp được Diệp Bạch rồi.

Chỉ tiếc, trong tông môn, vì tranh luận về vấn đề đưa lễ vật, một số Trưởng lão cãi cọ, có người nói về lễ vật quý trọng, phổ thông, hồi lâu cũng không thể quyết định được. Cho nên mới kéo dài đến tận bây giờ, hiện tại hối hận cũng không kịp nữa rồi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull. vn

Chính tạm thời cũng không có cơ hội, chỉ có thể chờ ngày sau mà thôi.

Diệp Bạch ở trong phòng, tĩnh tâm nghiên cứu hai quyển Thanh cấp bí kíp đến, hắn trước nhìn Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, không hề nghi ngờ, Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Hàn Sơn giao cho hắn hai quyển công pháp này, tạm thời Tam Thiên Kiếm Khí Quyết có tác dụng đối với hắn, rõ ràng lớn hơn một chút.

- Vân Long thập hiện thân pháp, mặc dù cường đại, nhưng tạm thời Diệp Bạch có Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ, Vân Long thập hiện chưa cần dùng đến, chỉ đợi đến Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ không theo kịp tiết tấu của chính mình. Đến lúc đó, Vân Long thập hiện thân pháp mới chân chính có tác dụng của nó.

Đến kết quả cuối cùng, Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ tuy mạnh, thì mạnh nhất cũng chỉ đạt tới Lam cấp Sơ cấp là cực hạn, giai đoạn tại hiện, Vân Long thập hiện so ra kém Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ, cho nên hắn cũng không bỏ ra nhiều thời gian cùng tinh lực để đi nghiên cứu nó.

Nhưng đến lúc Diệp Bạch tiến vào Huyền Tông Hậu Kỳ, thậm chí Huyền Tông đỉnh phong, thì Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ có chút yếu đi, mà Vân Long thập lúc đó mới có thể đạt tới độ cao mà Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ không thể sánh kịp. Đến lúc đó, Diệp Bạch sẽ nghiên cứu Vân Long thập hiện thân pháp, mà không phải Thiên Tẩu Tứ Tượng Bộ hiện tại nữa.

Nhưng lúc đó hắn có thể đem Vân Long thập hiện luyện đến Thất hiện hay không, thì còn phải chờ hồi sau phân giải.

Nghiên cứu một quyển bí kíp, không nghi ngờ buồn tẻ và chán nản vô cùng, chính Diệp Bạch lại không biết chán, bởi vì hắn biết, hiện tại dụng tâm tâm lực, tương lai có thể giúp hắn vượt qua nguy hiểm.

Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, hắn trước kia tu luyện nhị trọng, tầng thứ nhất Ngạo Kiếm Quyết, tầng thứ hai Tật Kiếm Quyết, còn những trọng sau, hắn hoàn toàn không biết gì cả, chỉ biết đại khái tên gọi mà thôi.

Nhưng hiện tại, có phần bí kíp hoàn chỉnh, tất cả không thành vấn đề nữa, tầng thứ ba, Phá Kiếm Quyết, đến tầng thứ tư Ngự Kiếm Quyết, tầng thứ năm Ngự Kiếm quyết... Càng xem Diệp Bạch mắt càng sáng lên, mi đầu cũng giãn ra.

- Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, không nghi ngờ là một môn công kích Huyền kỹ cực kỳ cường đại, nếu như có thể tu luyện đến cảnh giới tối cao, tầng thứ tám Vô Kiếm Quyết, có khả năng so sánh với một loại Thanh cấp Cao cấp Huyền kỹ.

Bất quá, nếu muốn làm đến một bước này, cũng khó khăn vô cùng, Tam Thiên Kiếm Khí Quyết này các trọng cảnh giới, càng phía sau, một trọng càng là tinh thâm, tối nghĩa hơn nhiều lần, không có ngộ tính cùng sức chịu đựng, cơ hồ không có thể học được.

Ít nhất, quyển kiếm quyết này, trong tay Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn cũng tu khó khăn lắm đạt tới đệ ngũ trọng, Ngự Kiếm quyết, ngay cả đệ lục trọng, da lông Khí Kiếm Quyết cũng không có luyện xong, chứ không nói đến Diệp Bạch lúc này.

Tại tư chất, Diệp Bạch chỉ có thể coi là trung bình, ngay cả Đạm Thai Tử Nguyệt, Túc Khô Tâm, Yến Bạch Bào... đều hơn hắn, lại càng không muốn so sánh cùng với Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn, có thể trở thành nhất tông chi chủ, lại đơn giản sao.

Cho nên, Diệp Bạch nếu muốn hiểu được, thậm chí học xong toàn bộ trọn vẹn Thanh cấp Trung cấp Tam Thiên Kiếm Khí Quyết, thì tốn hao thời gian so với Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn càng nhiều hơn.

Bất quá vấn đề này không làm khó được Diệp Bạch, hắn có thời gian cùng tinh lực. Chỉ cần hắn nguyện ý, cuối cùng có một ngày, hắn có thể tu luyện đến đại thành, Tam Thiên Kiếm Khí Quyết trở thành môn công kích Huyền kỹ đáng sợ trong tay hắn, chấn kinh thiên địa, so sánh với Tử Cảnh Cốc Cốc Chủ Túc Hàn Sơn uy năng càng thêm đáng sợ hơn.

Hắn lúc này bế quan tham ngộ Tam Thiên Kiếm Khí Quyết đệ tam trọng cảnh giới, Phá Kiếm Quyết, người hầu lúc này đứng ở cửa ra vào ngăn lại khách đến thăm.

Nhưng vào lúc này, có người hầu vào bẩm báo, Bắc vực Các tông Tông chủ Cửu phẩm tông môn tới chơi.

Diệp Bạch phất phất tay, đang muốn đuổi người hầu ra, nhưng hắn thấy người tới chơi không phải ai khác, mà là sư phụ của Bạch Hàn Nhã, tông môn Tông chủ, Linh Lung trúc Tả Các chủ Băng Vô Tình.

Linh Lung trúc, có hai vị Các chủ, một tả một hữu, Băng Vô Tình tức là một người trong đó.

Tương truyền, nàng có một đôi Linh Lung Thiên Nhận kiếm, to bằng bàn tay, chói lọi hàn tinh, Băng tuyết bạc nhược, nhưng có được uy lực cực kỳ đáng sợ, có khả năng dễ dàng phá hủy Huyền binh hộ thể, chính bản thân nàng cũng là nửa bước Tông cấp cảnh giới rồi.

Tại bắc vực các tông, trừ Tam đại Bát phẩm tông môn ra, Linh Lung trúc, chính là đệ nhất Đại tông, so với Kim Nhạn Cung, Phục Ma đường, Hỏa Linh thành Cửu phẩm tông môn, còn mạnh hơn rất nhiều, có thể nói Bắc vực Cửu phẩm đệ nhất tông vậy.

Nếu như là người khác, Diệp Bạch khẳng định sẽ không tương kiến, nhưng nghe đến tên hắn không khỏi cả kinh, lập tức gọi người hầu, sửa sang lại y phục, lúc này mới đi ra nghênh đón Băng Vô Tình.

Đến tới cửa, liền nhìn thấy ở ngoài cửa đã lẳng lặng đứng yên người có phong tư yểu điệu, Bạch y trung niên nữ tử che mặt lụa trắng, trong tay bưng một chiếc hộp mầu hồng.

Không cần thiết hỏi, Diệp Bạch cũng có thể đoán ra, người trước mặt này nhất định chính là Linh Lung trúc Tả Các chủ, Băng Vô Tình rồi.

Hắn đi lên trước, cung kính mời Băng Vô Tình đến đại sảnh ngồi xuống, sau đó mới mở miệng hỏi.

Băng Vô Tình nhìn Diệp Bạch, hốt nhiên đứng lên, sau đó đi tới trước mặt Diệp Bạch, đem Hồng sắc lễ hộp cầm trong tay, cung kính nói:

- Diệp công tử, trong hộp gấm này, có một đôi Linh Lung kiếm, phẩm cấp Tam cấp Đỉnh cấp, hiện tại tặng cho công tử.

- Thứ nhất là chúc mừng công tử tấn chức trung vị Huyền Tông, hai là cảm tạ công tử cứu đệ tửtông môn, đại ân không kịp báo, ngày sau, nếu như Diệp công tử có bất cứ cái gì muốn cần, chỉ cần công tử nói một câu, Linh Lung các đem hết toàn lực làm việc cho công tử.

Đang ở trong phòng khách, Diệp Bạch thấy Linh Lung trúc Tả Các chủ, Băng Vô Tình bái lạy, lập tức nhảy lên, vội vàng đỡ lấy nàng dậy, khẩn cấp nói không dám.

Băng Vô Tình là tôn trưởng Bạch Hàn Nhã, Diệp Bạch mặc dù hôm nay đã đạt tới trung vị Huyền Tông, nhưng nào dám đảm đương được lễ này, coi như không đề cập tới quan hệ giữa hắn cùng với Bạch Hàn Nhã, hắn cũng không được thể để cho một vị tôn trưởng, quỳ gối hạ bái, đây hoàn toàn không được.

*****

Tuy nhiên, Băng Vô Tình lại cố chấp bái Diệp Bạch tam bái, lúc này mới đưa hộp gấm để xuống, thối lui sang đến một bên. Đối với việc này, Diệp Bạch cũng chỉ có thể cười khổ mà thôi.

Hắn có lẽ rõ ràng, Băng Vô Tình rốt cuộc tại sao muốn làm như thế, xem ra, nàng Các chủ này, đối với Bạch Hàn Nhã, thật là coi trọng vậy.

Điều đó làm cho Diệp Bạch không khỏi sinh ra một luồng kính ý.

Sau một lát, Diệp Bạch đi tới gian phòng của mình, đi tới bên cạnh Bạch Hàn Nhã.

Linh Lung trúc Tả Các chủ Băng Vô Tình, đi tới trước mặt Bạch Hàn Nhã, nhìn chăm chú nàng, lúc này bởi vì Bạch Hàn Nhã trọng thương, hai gò má trắng bệch, trong con mắt đau thương cùng hối hận.

- Hàn Nhã, là do sư phụ không tốt, nếu như sư phụ không cho con gia nhập trận tỷ thí này, có lẽ cũng không phải khổ như vậy, hiện tại nằm ở nơi này, sư phụ thật là có lỗi, sư phụ xin lỗi.

Trong ánh mắt, lập tức liền có nước mắt lóng lánh chảy ra, thấy một màn như vậy, Diệp Bạch lặng lẽ đóng cửa phòng, lui ra ngoài, để nơi này cho hai người thầy trò bọn họ.

Hắn không có nói lời an ủi, bởi vì hắn biết, Băng Vô Tình nếu có thể là nhất tông chi chủ, tự nhiên không phải là người tầm thường, mặc kệ trong lòng nàng bi thương thống khổ như thế nào, cuối cùng cũng nhất định có thể suy nghĩ cẩn thận.

...

Hắc Ma Vương Yến Cực Sơn làm Bạch Hàn Nhã bị thương, chuyện này cùng nàng kỳ thật cũng không có bao nhiêu quan hệ, hoàn toàn không cần tự trách mình như vậy.

Thịnh hội này đối với mỗi người, đều là một lần kỳ ngộ khó có được, Băng Vô Tình yêu cầu Bạch Hàn Nhã tới dự thi, Diệp Bạch cảm thấy bình thường, thậm chí, nếu như nàng không cho Bạch Hàn Nhã đến, Diệp Bạch mới có cảm giác ngoài ý muốn.

Huống chi hiện tại, tất cả còn có thể xoay chuyển, Bạch Hàn Nhã mặc dù bị thương, nhưng chỉ cần thời gian an dưỡng thích hợp, để hồi phục như cũ mà thôi.

Huống chi, hiện tại có Diệp Bạch Trung cấp Huyền Tông tại, hắn cũng sẽ không cho phép, Bạch Hàn Nhã có thể sảy ra chuyện gì sao.

Mà có Diệp Bạch nguyện ý không gián đoạn chữa thương cho Bạch Hàn Nhã, Lam cấp Trung cấp liệu sinh thánh chỉ, Trường Sinh chỉ pháp, làm cho Bạch Hàn Nhã tiếp tục sinh cơ, cho dù Bạch Hàn Nhã lúc này muốn chết, chỉ sợ cũng rất là khó khăn.

Hắn lẳng lặng ngồi ở trong đại sảnh, bình tĩnh chờ Băng Vô Tình đi ra, hắn biết, lúc này cũng không quá lâu.

Quả nhiên, sau một khắc, cửa phòng lần nữa mở ra, trông nàng hốc mắt tuy có hơi ửng đỏ, nhưng lúc này đã trấn định, Băng Vô Tình cũng đã khôi phục một phần khí độ thuộc về nhất phương Các chủ.

Đi tới trước mặt Diệp Bạch, Băng Vô Tình thi lễ thật sâu, nhìn Diệp Bạch, có chút áy náy nói:

- Lúc trước thất thố, làm Diệp công tử chê cười rồi.

Nghe vậy, Diệp Bạch lắc đầu, chân thành nói:

- Không dám, Các chủ chân tình lưu lộ, làm người động dung, Diệp Bạch cảm phục còn không kịp, nào có dám giễu cợt.

Băng Vô Tình không có tiếp tục nói về vấn đề này nữa, mà nhìn về phía Diệp Bạch nói:

- Không biết Nhã nhi thương thế rốt cuộc như thế nào, Còn có cách nào cứu chữa tốt hơn không?

Rất hiển nhiên, đây là vấn đề nàng quan tâm nhất, cũng là vấn đề mà nàng lần này tới nơi này tìm Diệp Bạch, cho nên nàng gắt gao nhìn Diệp Bạch, sợ từ hắn nói không tốt.

Nghe vậy, Diệp Bạch có chút im miệng không nói, vừa mới giơ tay lên đầu, nhìn về phía Linh Lung trúc Các chủ Băng Vô Tình nói:

- Có thể, muốn cần thời gian.

Nghe thấy Diệp Bạch nói, Băng Vô Tình có chút vui vẻ, tuy nhiên, sau khi nghe được câu sau, nàng không khỏi cảm thấy thất vọng, trầm ngâm một lát, nàng nhìn về phía Diệp Bạch nói: nguồn TruyenFull. vn

- Còn thỉnh Diệp công tử nói rõ, Nhã nhi đến tột cùng là như thế nào?

Nghe thấy Băng Vô Tình hỏi, Diệp Bạch trầm ngâm chốc lát, rốt cục quyết định nói thật:

- Quý tông môn đệ tử Bạch Hàn Nhã, bị thương quá nặng, trong cơ thể kinh mạch, cốt cách, đã bị hoàn toàn phá hư, nếu muốn khôi phục, không phải một ngày hai ngày mà được.

Ngừng lại một chút, làm như sợ hãi Băng Vô Tình lo lắng, hắn lại sửa lời nói:

- Bất quá, có ta ở đây, có Trường Sinh chỉ là chữa thương thánh thuật, chỉ cần thời gian, cuối cùng có một ngày có thể hoàn toàn khôi phục, chỉ là...

- Trường Sinh chỉ mặc dù làm Lam cấp Trung cấp chỉ pháp, được xưng đại lục Thập đại chữa thương thánh thuật, nhưng cuối cùng không có khẳ năng nghịch sinh đổi tử, năng lực trộm thiên, mặc dù kịp thời đem Bạch cô nương cứu xuống, chính là trong cơ thể bị trọng thương, lại thật làm người khác chấn kinh, tin tưởng mới vừa rồi Băng Các chủ cũng đã xem, tự nhiên hẳn là rõ ràng Diệp Bạch nói, nếu muốn cứu tốt, không khó. Nhưng muốn lập tức cứu tốt, cũng không được rồi.

Băng Vô Tình im lặng, mới vừa rồi, tại Diệp Bạch đi rồi, nàng tự nhiên cũng tự mình kiểm tra thương thế bên trong cơ thể Bạch Hàn Nhã, tự nhiên biết Diệp Bạch nói, chỉ sợ còn nhẹ, bị thương nghiêm trọng như vậy, nếu như trước kia, Linh Lung trúc bọn họ cho dù dốc toàn lực, cũng tuyệt không cứu sống được.

Nhưng hiện tại, sinh cơ toàn bộ ở trong cơ thể Bạch Hàn Nhã, mặc dù vết thương toác hoác, kinh mạch thác loạn, như trải qua một phen củng cố của Trường sinh chỉ, hiện tại mặc dù không mạnh, nhưng sinh cơ, không kiệt tuần hoàn, làm cho Bạch Hàn Nhã thở ra hít vào không ngừng.

Luồng sinh cơ này, Kim quang lóe ra, một đóa Liên Hoa không ngừng nghỉ, theo các đại kinh mạch của Bạch Hàn Nhã tiến lên, nơi nó đi qua, mặc dù không thể lập tức cho nàng sống lại, nhưng kinh mạch trọng sanh cải thiện công dụng, thương thế bên trong cơ thể Bạch Hàn Nhã cơ hồ mắt thường có thể nhìn thấy tốc độ, từ từ biến mất.

Tin tưởng, nếu như liên tục mấy tháng tĩnh dưỡng, luồng sinh cơ này luân chuyển không ngừng, Bạch Hàn Nhã cuối cùng có thể tỉnh lại.

Nàng có chút thấp thỏm nhìn về phía Diệp Bạch, dao động nói:

- Lời của Diệp công tử ý là gì?

Nàng sợ hãi, không phải Diệp Bạch không thể cứu tốt, lúc trước trên đài, tận mắt nhìn thấy Diệp Bạch thi triển Trung cấp Huyền Tông, rồi sau đó lại lộ ra Lam cấp Trung cấp, Trường Sinh chỉ pháp thần bí khó lường, nàng liền tin tưởng, Diệp Bạch có thể cứu sống Bạch Hàn Nhã.

Nàng sợ hãi Diệp Bạch không chịu xuất thủ cứu giúp, hoặc là bởi vì nguyên nhân gì sẽ không ở lại Lam Nguyệt quá lâu.

Nàng cũng không phải là người ngu xuẩn, tự nhiên biết đối với các nàng Đỉnh cấp Huyền sư, nửa bước Huyền Tông ở Lam Nguyệt còn có khả năng.

Nhưng một người tuổi còn trẻ, đã tiến vào trung vị Huyền Tông thì Lam Nguyệt không thể chứa được con Giao Long như Diệp Bạch này nữa rồi.

Bởi vì tư tưởng của hắn muốn bay lên trời cao, ở nơi này chỉ là cái lồng sắt, cho nên hắn muốn rời đi để tiến vào vùng đất càng rộng lớn hơn.

Cho nên Diệp Bạch cuối cùng, chỉ sợ không lưu tại Lam Nguyệt nhiều thời gian, hắn tất sẽ rời đi. Mà thương thế Bạch Hàn Nhã, lại cấp bách, chỉ cần cách ly sinh cơ, chỉ sợ ngày phục sinh, cả Lam Nguyệt công quốc trừ Diệp Bạch không có ai có khả năng này.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1005)