Vay nóng Tima

Truyện:Vô Tận Kiếm Trang - Chương 0626

Vô Tận Kiếm Trang
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0626: Thiên Huyền Hỏa Quyển
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Lazada


Bất quá, ở nơi đông đảo như vậy, sao có thể không có người nào chú ý.

Rất nhiều người tới tham gia Đấu giá đại hội lần này, mục đích có thể cũng không ở đấu giá đồ vật, mà chính là vì muốn được thoáng chiêm ngưỡng phong thái tuyệt thế của ba vị Huyền Tông. Bởi vậy, sự dị thường ở Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các ở lầu ba, rất nhanh liền có người phát hiện.

"A! Là ai, vậy mà có thể cùng tam đại Huyền Tông đặt song song, leo lên Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các của Thanh Điểu Hồng Trần Các?"

Bên trong đám người chật kín ở đại sảnh đấu giá diện tích khoảng chừng gần một cái sân bóng(100m2), một trung niên nam tử tướng mạo bình thường, ngẫu nhiên ngẩng đầu liền nhìn thấy ngọn đèn Đế Vương nhã các ở lầu ba sáng lên. Hắn chỉ chỉ ngón tay, che miệng lên tiếng kinh hô.

Quả nhiên, theo thanh âm kinh hô của hắn, người xung quanh liền nhao nhao nhìn lên. Bọn họ quả nhiên trông thấy, ở lầu ba, ngoại trừ ba gian Đế Vương nhã các sớm đã sáng, một trong hai gian còn lại đột ngột sáng lên ngọn đèn tử ám sắc.

Tử Quang u u, cũng không sáng rõ, nhưng ý nghĩa lại phi thường rõ ràng.

Trong phút chốc, tất cả đều là kinh ngạc, không ít người khiếp sợ không thôi.

Bởi vì bọn họ phát hiện, gian phòng Chí Tôn nhã các thứ tư này là đột ngột sáng lên, trước đó không hề có tin tức nào. Hơn nữa, đó lại còn là căn phòng xếp thứ hai.

"Tử La Lan Các!"

Thanh Điểu Hồng Trần Các năm căn Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các, phân biệt mệnh danh là Tử Vi, Tử La Lan, Thanh Điểu, Hồng Trần, Trường Sinh.

Năm nhã các, tên bất đồng, địa vị cũng có chỗ khác nhau.

Nếu như ở địa phương bình thường, năm căn phòng ở cùng một tầng lâu có lẽ đều sẽ như nhau, không có gì khác biệt. Nhưng Thanh Điểu Hồng Trần Các thì lại bất đồng, nơi này rất coi trọng sự tôn quý. Ở lầu ba, năm căn Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các đại diện cho thân phận, địa vị cùng thực lực, vì vậy há có thể không phân chia cấp bậc?

Nhã các số một, chính bài danh đầu tiên, Tử Vi nhã các, cũng cho thấy người trong đó thân phận tôn quý nhất. Nơi đó lúc này đã sáng đèn, ở bên trong chính là người có địa vị cao nhất, thực lực mạnh nhất của tam đại Huyền Tông, Yến Tông Tề Lân.

Mà một vị Huyền Tông khác ở Lạc Nhật Thành, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết giờ phút này đang ở nhã các số ba, Thanh Điểu Các.

Còn người ở trong căn nhã các bài danh số bốn, Hồng Trần Các là vị Huyền Tông bài danh thấp nhất trong tam đại Huyền Tông, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ.

Vốn là, bài danh như vậy không sai, mọi người cũng đều cảm thấy rất tự nhiên, Thiên Nha Lão Tổ cũng không có ý kiến gì, đều có thể tiếp nhận.

Thế nhưng mà...

Hiện tại, sáng lên lại là nhã các số hai, Tử La Lan Các, điều này đại biểu cái gì?

Điều này nói rõ, thân phận cùng địa vị của người mới đến này, ở trong mắt Thanh Điểu Hồng Trần Các so với ngưới đứng thứ hai, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết; cùng với người đứng thứ ba, Hàn Nha thành Thiên Nha Lão Tổ thì còn cao hơn!

Điều này sao có thể? Không ít người đầu óc xoay chuyển, rất nhanh liền nghĩ tới điểm này, trên mặt đều không khỏi có chút biến sắc, đối với người bên trong căn Đế Vương nhã các số hai cũng trở nên hiếu kỳ.

Rốt cuộc là ai?

Tử Hoa Tây Cảnh, lại có người có địa vị cao hơn tam đại Huyền Tông? Không người nào sẽ tin tưởng kết quả đó.

Ở loại địa phương tôn quý này, sự chú ý đối với thân phận, địa vị cùng bài danh thường được suy xét vô cùng cẩn thận và mẫn cảm. Nhưng cũng không ai cảm thấy, người của Thanh Điểu Hồng Trần Các sẽ sai lầm trong việc bố trí.

Điều này chỉ có thể chứng minh rằng, người trong nhã các số hai thân phận nhất định phi thường tôn quý, địa vị thậm chí còn ở trên so với hai đại Huyền Tông còn lại.

Người này đã có thể đi vào nhã các số hai, liền tuyệt đối sẽ không đơn giản.

Không đề cập tới mọi người trong đại sảnh đấu giá đột nhiên lộ vẻ khiếp sợ cùng chấn động, tam đại Huyền Tông ở bên trong ba gian Đế Vương nhã các lúc này cũng không hẳn là yên tĩnh.

Tam đại Huyền Tông này, mỗi người đều là những nhân vật tu vi đã đạt đến cảnh giới chí cao vô thượng, có thể được người người xưng là một đời Tông Sư. Vậy, bọn họ há có thể là kẻ yếu?

Vẻn vẹn cách xa nhau vài gian bình phong, sao có thể thoát được tai mắt của bọn họ. Nhất cử nhất động phát sinh ở lầu ba, thậm chí toàn bộ Thanh Điểu Hồng Trần Các, cùng bất luận một chút gió thổi cỏ lay dù là rất nhỏ nào trong vòng phương viên hơn mười dặm đều khó có khả năng thoát được cảm giác của bọn họ.

Cho nên, trước khi những người trong đại sảnh đấu giá phát hiện được, ba người đã đồng thời cảm nhận được động tĩnh phát sinh trong căn Đế Vương nhã các số hai. Nhưng phản ứng của ba người, lại hoàn toàn khác nhau.

Nhã các số một.

Trên bàn gỗ được điêu khắc hình hoa cúc vàng, bày đặt một đĩa trái cây tươi ngon đủ loại, một bình rượu hình rồng bằng bích lục ngọc, cùng một cái chén bạch ngọc tinh xảo như một tác phẩm nghệ thuật.

Ở bên trong chén ngọc, một loại rượu cực phẩm "Huyết Tường Vi Thụ" đỏ thẫm như máu đang tỏa ra mùi thơm nức mũi. Đây chính là một ly cực phẩm bảo nhưỡng* giá trị ngàn vàng, người bình thường căn bản là không dám uống, chỉ cung ứng cho Tử Hoa Vương Quốc vương thất cùng một ít nhất lưu gia tộc. Hơn nữa, cho dù là những địa phương này, cũng chỉ khi đến ngày lễ tết mới dám lấy ra uống một chút đã được coi là một sự hưởng thụ cực kỳ xa xỉ rồi.

*bảo nhưỡng: loại rượu được ủ lâu năm(khoảng từ 5-10 năm trở lên), thường được ủ bằng những nguyên liệu đặc trưng tốt nhất, có khá nhiều công đoạn phức tạp và phải cực kỳ cẩn thận. Ở Việt Nam có 1 số loại rượu ngon nổi tiếng được khá nhiều người biết tới như Bàu Đá(Bình Định), làng Vân hay nếp cái hoa vàng(Ninh Bình), Phú Lễ(Bến Tre)... Những loại rượu này đều có một đặc điểm chung là khá nặng nhưng rất thơm, ngon và không bị đau đầu.

Nhưng ở chỗ này lại được cung ứng miễn phí, không hạn chế số lượng, chỉ cần ngươi có thể uống thì muốn bao nhiêu hũ đều có.

Bất quá, người ngồi trước bàn lại cơ bản không hề động đến. Dường như, loại rượu cực phẩm mà người bình thường muốn uống đều uống không được này, trong mắt hắn cũng không phải thứ gì quý giá.

Đây là một trung niên đại hán râu dài, thân cao tám thước*, độc bá uy nghiêm, bên hông đeo một chiếc đai lưng bằng ngọc, phía trên thêu hình hắc sắc ngọc yến trông rất sống động.

*tám thước: khoảng hơn 2m(1 thước TQ= hơn 30cm).

Người này không phải ai khác, đúng là vị đứng đầu trong tam đại Huyền Tông của Tử Hoa Tây Cảnh, Yến Tông Tề Lân.

Thân là một vị Tông sư duy nhất đạt tới cảnh giới Trung vị Huyền Tông ở Tử Hoa Tây Cảnh, Yến Tông Tề Lân từ khi trở thành Tông Cấp cường giả tới nay luôn dưỡng thành khí chất của người bề trên, rất ít khi biểu lộ cảm xúc. nhưng giờ phút này lại nhịn không được nhẹ ồ lên một tiếng.

"Ân?"

Hắn quay đầu, mắt sáng như đuốc, tựa hồ muốn xuyên thấu qua tầng tầng bình phong. Ở sau lưng hắn, hai bạch y thị nữ căn bản là không kịp phản ứng, càng không có cảm ứng nhạy cảm như hắn, hai mặt nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Bất quá, sự tình làm cho hai người thị nữ càng thêm kinh ngạc đã xảy ra. Yến Tông Tề Lân ánh mắt vừa mới nhìn sang, lại bỗng nhiên tựa hồ nghĩ tới điều gì liền chậm rãi dừng lại, sau đó thu hồi ánh mắt, vậy mà cũng không có thật sự đi dò xét căn nhã các số hai kia.

Hắn bưng lên chén rượu "Huyết Tường Vi Thụ", nhấm nháp một ngụm, làm cho hai bạch y thị nữ sau lưng cũng không khỏi cảm thấy hiếu kì. Nhưng mặc dù như vậy, ở trước mặt Tề Lân, hai người tự nhiên là không dám hỏi.

"Thú vị!" Tề Lân cũng không để ý ánh mắt khó hiểu của hai người sau lưng, lại rót một chén, bống nhiên nói.

Hai người thị nữ không biết hắn nói thú vị là có ý gì, nhìn nhau một cái, tựa hồ muốn hỏi rốt cục là có chuyện gì đang diễn ra.

Yến Tông Tề Lân cũng căn bản không quản hai người nghĩ như thế nào, chỉ tự rót tự uống một mình. Trong đầu hắn ý niệm liên tục xoay chuyển, nhưng nhìn bề ngoài ai cũng nhìn không ra hắn đang nghĩ gì.

"Thú vị!" Sau khi nói hai chữ hắn liền không nói gì nữa.

Không có ai biết, trong lòng của hắn lúc này lại nổi lên từng trận sóng to gió lớn. Thân là một vị Trung vị Huyền Tông, hắn tự nhiên biết rõ, muốn tiến vào Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các này khó khăn đến mức nào.

Thời điểm ngọn đèn bên trong căn nhã các số hai sáng lên, hắn liền cả kinh, cảm giác không được bình thường.

Phải biết rằng, ở toàn bộ Tử Hoa Tây Cảnh, có thể cùng ba người bọn họ đặt song song cũng không có mấy người. Tử Hoa Tây Cảnh, tam đại Huyền Tông cũng không chỉ là nói suông mà thôi. Muốn nói không có vị Huyền Tông thứ tư thì không đến mức, bởi vì ở sơn lâm ẩn dật khó tránh khỏi sẽ có chút cao nhân lánh đời.

Nhưng hắn biết, tham gia Đấu giá đại hội lần này cũng chỉ có ba người bọn họ là Huyền Tông, không có khả năng còn có người nào khác.

Bởi vì, nhất cử nhất động của bất kỳ một vị Huyền Tông Cấp cường giả nào cũng sẽ khiến các thế lực lớn phải chú ý. Nếu như vậy, bọn họ sao có thể không biết, hẳn đã sớm có người bẩm báo.

Đã đến cấp độ như bọn họ, quyền thế, địa vị, thân phận sớm đã khác hoàn toàn. Thân ở địa vị cao, sẽ càng quen việc nắm giữ mọi chuyện trong long bàn tay, càng không thể bỏ qua những biến cố phát sinh bên ngoài.

Cũng không phải tùy tiện bất cứ ai là có thể cùng bọn họ ngồi ngang hàng.

Là Huyền Tông cường giả, bọn họ tự nhiên có uy nghiêm không thể xâm phạm. Người có can đảm khiêu chiến sự uy nghiêm của Huyền Tông cường giả, hoặc là đã không còn trên đời này, hoặc là... Người này, thực lực so với bọn họ còn cao hơn.

Thanh Điểu Hồng Trần Các năm căn Đế Vương cấp Chí Tôn nhã các, cũng không phải là ai cũng có thể ngồi. Cho dù Thanh Điểu Hồng Trần Các nhất thời hồ đồ, hơi chút thu được chỗ tốt, đem người nào đó đưa lên đây. Nhưng biết được có tam đại Huyền Tông bọn họ ở đây, người khác cũng không dám ngồi vào.

Huống chi, Thanh Điểu Hồng Trần Các có thể tạo dựng tới một bước này, tuy nói một phần là do sau lưng có một cỗ thế lực thần bí chống lưng. Nhưng nếu không có tầm nhìn nhất định, bọn họ sẽ không có khả năng tồn tại cho tới bây giờ, cũng không có thành tựu khổng lồ như thế.

Thương gia nếu không hiểu đạo lí, không biết đối nhân xử thế căn bản là không thể tồn tại được lâu dài, đã sớm bị các loại thế lực khác bài xích, chèn ép, chỉ có thể đóng cửa.

Cho nên, phàm là thương gia, đó đều là hạng người khôn khéo, nói bọn họ làm sai, vậy không có khả năng.

Thanh Điểu Hồng Trần Các đã làm như vậy, liền nhất định có lý do. Bằng không thì, làm sao có thể thuyết phục Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ? Hai người bọn họ, cũng không phải loại người lương thiện gì.

Cho dù là Yến Tông Tề Lân hắn, tu vi mặc dù hơn hai người một bậc, nhưng cũng không dám làm gì quá mức. Trước tình huống có khả năng uy nghiêm của Huyền Tông cấp cường giả bị hao tổn này, Thanh Điểu Hồng Trần Các vốn luôn cẩn thận, không có khả năng sẽ làm ra chuyện gì vượt quy củ.

Cho nên, Yến Tông Tề Lân ngay từ đầu dù rất muốn dò xét căn nhã các số hai lại đột nhiên thu hồi ánh mắt. Bởi vì hắn hiểu được, nếu chọc phải người không nên trêu chọc, vậy cũng không phải là chuyện gì hay.

Tuy nhiên, hắn tự hỏi, ở Tử Hoa Tây Cảnh này liệu có người nào hắn không thể dây vào? Nhưng là, không phải còn có hai người, giờ phút này so với hắn càng thêm muốn biết trong nhã các số hai là người phương nào sao?

Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ đột nhiên chứng kiến có người nhảy tới trước mặt bọn họ, bọn họ không lo lắng mới là lạ a.

Dùng thần niệm tùy ý nhìn trộm thân phận người khác, là tối kỵ của tu luyện giả, thậm chí có khả năng đưa tới cừu địch cho bản thân. Đã như vậy, vậy sao không lưu lại cho bọn họ thăm dò thoáng một phát thân phận của người mới đến. Ngược lại, chính mình còn có thể ở bên ngoài xem cuộc vui.

Nghĩ tới đây, Yến Tông Tề Lân khóe miệng liền hiện lên một tia vui vẻ khó hiểu, khiến hai thị nữ sau lưng không hiểu ra sao. Đồng thời, chén cực phẩm "Huyết Tường Vi Thụ" thứ ba, đã bị hắn uống vào bụng.

Rồi sau đó, hắn rót ra chén thứ tư, nhấm nháp một chút, lẳng lặng chờ đợi trò hay mở màn.

Có thể trở thành Huyền Tông cảnh giới, đó đều là những kẻ không sợ tịch mịch, bọn họ chưa bao giờ thấy buồn khi chờ đợi!

*****

Nhã các số ba, tên là Thanh Điểu.

Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết tuổi gần bốn mươi, mới tới trung niên, ngoài mặt lại chỉ là một người trẻ tuổi bình thường, mặt trắng không râu, ngũ quan đoan chính, nhìn như không có chút đặc thù nào.

Chỉ là, hắn có một đôi lông mày thập phần mảnh mai và hẹp dài, tựa như hai thanh lợi kiếm đã ra khỏi vỏ, vẻ mặt nghiêm nghị, làm cho người ta có ấn tượng sâu sắc.

Đôi mắt của hắn giấu sâu dưới hai hàng lông mày, hơn phân nửa thời gian đều là đóng lại, không có gì lạ. Nhưng khi đôi mắt hắn mở ra, toàn bộ không khí ở Thanh Điểu nhã các giống như đột nhiên hạ thấp xuống hơn mười độ, khiến cho hai bạch y thị nữ xinh đẹp đang đứng phía sau hắn tự dưng phát lạnh.

Giờ phút này, hắn nằm trên một cái ghế tựa trang nhã màu tím, một tay nghiêng nghiêng duỗi ra, cầm lấy một cái chén bạch ngọc hình rồng được làm từ Hán Nam Cổ Ngọc.

Mà cái tay này, dĩ nhiên là màu xanh đậm như nước biển, mang theo một loại hơi lạnh kỳ dị.

Chỉ thấy chén ngọc trong tay hắn có chút nhoáng lên, nhất thời tầng ngoài "Bạch Sắc Mạn Đà La Tửu" bên trong hiện lên một cỗ bạch sắc hàn vụ nhàn nhạt, lượn lờ một tấc, sau đó liền lập tức ngưng đọng thành một tầng băng lam sắc hơi mỏng.

Chén ngọc trong tay Tiêu Vô Huyết, lại lần nữa nhẹ nhàng nhoáng lên một cái.

Lúc này, tầng băng bên trong chén rượu chầm chậm rạn nứt, một mùi rượu nồng đậm nhất thời liền xông vào mũi, mê say lòng người. Ở bên trong chén rượu, mấy khối băng vụn tùy ý trôi nổi.

Thấy thế, Tiêu Vô Huyết mỉm cười, ngẩng đầu lên, liền đem chén Bạch Sắc Mạn Đà La Tửu đã đông thành băng này uống một hơi cạn sạch.

Rồi sau đó, hắn khoan khoái dễ chịu tựa lưng vào ghế, thỏa mãn thở dài một hơi. Hai bạch y thi nữ xinh đẹp phía sau lưng liền giống như nhận được mệnh lệnh, đồng thời tiến lên, một người đấm vai, một cái bóp chân, nhẹ nhàng linh hoạt vừa phải, khoái hoạt tựa thần tiên.

Hưởng thụ như vậy, cho dù là thần tiên cũng không bằng.

Một trong tam đại Huyền Tông của Tử Hoa Tây Cảnh, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết chính là một người cực kỳ hiểu được sự hưởng thụ.

Diệu tuyệt vô song.

Nếu là người khác có được, chỉ sợ quý như quý vàng, dấu cũng không kịp, chỉ khi ở thời khắc nguy hiểm nhất mới dám thi triển. Nhưng ở trong tay Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, môn công pháp này lại chỉ là một phụ trợ dùng để uống rượu.

Huyết Thủ Kiếm Pháp mới là tuyệt học chân chính của hắn, đứng hàng Thanh giai trung cấp, cho dù là ở Tử Hoa Tây Cảnh cũng là đỉnh cấp Huyền kỹ nằm trong top 3, vẻn vẹn chỉ dưới "Lân Diệp Ngũ Hành Công" của Yến Tông Tề Lân.

Có tu vi, có tuyệt học, cho nên, hắn sống rất nhàn nhã, rất tiêu sái, rất nhẹ nhàng.

Một bộ tử sắc y sam tôn quý được may bằng loại vải"Thiên Y*" tốt nhất, do người thợ cực kỳ có kinh nghiệm bỏ ra mấy tháng mới có thể may xong. Loại áo này kiểu dáng đại khí, chất liệu tinh tế, đã được đo đạc cẩn thận, cho nên mặc lên rất vừa người, khí chất phiêu nhiên.

*Thiên Y: áo trời.

Chỉ một bộ y phục này, cũng đã là số lượng tài phú rất lớn rồi.

Cho nên, không giống như Yến Tông Tề Lân một lòng võ đạo, Thiên Nha Lão Tổ mưu cầu danh lợi, hắn chỉ lẻ loi một mình, cho tới bây giờ đều là sáng nay có rượu sáng nay say, lưu luyến hoa, không hỏi thế sự. Nhưng là, lại không người nào dám khinh thường uy danh của hắn.

Tam đại Huyền Tông, cho tới bây giờ không phải là hư danh. Thậm chí, địa vị của hắn còn xếp phía trên Thiên Nha Lão Tổ, việc này liền chứng minh, thiên phú của hắn rất kinh người.

Trong tam đại Huyền Tông thì hắn là người trẻ tuổi nhất, khoảng hơn ba mươi đã đạt tới Huyền Tông, dù là đặt ở toàn bộ Tử Hoa Vương Quốc cũng coi như tuyệt thế thiên tài.

Cho nên, Tiêu Vô Huyết cũng quen vẻ cao cao tại thượng, hưởng thụ hết thảy ca ngợi của mọi người.

Nhưng là, thời điểm Diệp Bạch tiến vào căn nhã các số hai, vẻ cao cao tại thượng trên mặt hắn liền đột nhiên thay đổi. Sau một khắc, "Ba" một tiếng, chén rượu bạch ngọc hình rồng trong tay hắn liền ầm ầm nổ tung, chia thành mười mảnh rơi lả tả trên mặt đất.

Mà sắc mặt của hắn, cũng đột nhiên âm trầm xuống.

Mà hai gã bạch y thị nữ, một đang giúp hắn bóp chân, một đang đấm lưng liền bỗng nhiên cảm thấy bên trong nhã các như có một cơn cuồng phong bão tố sắp bồng phát. Hai người không tự chủ được run lên, phảng phất bản thân như đang rơi vào hầm băng vạn trượng.

Hai người nhất thời hoảng sợ thất sắc, hoa nhan thảm biến, chịu không nổi khí thế áp bách khổng lồ này, thiếu chút nữa té ngã trên đất.

...

Căn nhã các số bốn, Hồng Trần Các, là tòa các phú quý nhất trong năm Đế Vương nhã các của Thanh Điểu Hồng Trần Các.

Mềm hồng mười trượng, vô cùng tiêu hồn thực cốt, kim phấn nhân gian, thế tục danh quyền, đều ở trong hai chữ Hồng Trần.

Giờ phút này, có một vị khách quý đang ở trong căn Hồng Trần nhã các này, là một trong tam đại Huyền Tông được vạn người ngưỡng mộ, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ.

Nghe đồn, Thiên Nha Lão Tổ niên kỷ cao nhất, nhưng thực lực lại yếu nhất, dưới cơ duyên xảo hợp tiến vào cảnh giới Huyền Tông. Điều này khiến cho người xung quanh cực kỳ hâm mộ, nhưng cũng không khỏi xem lẫn vẻ hoài nghi.

Mà bản thân lão cũng có chút kỳ quái. Lão sinh trưởng ở Trung Châu Hoàng Thành, vốn là dân nghèo, từng bước tiến vào con đường tu luyện, cuối cùng lại đạt đến Tông Cấp chi cảnh mà ngàn vạn người không thể tới được.

Nhưng là, kể từ sao khi trở thành Tông cảnh cường giả. lão liền rời khỏi Trung Châu, chạy đến tòa thành hẻo lánh Hàn Nha Thành ở biên cảnh, bắt đầu cuộc sống thổ bá vương, kiến tông lập phái, thành lập Thiên Nha Giáo*.

*dựa vào hình ảnh này, ta có thể nghĩ ngay đến một câu danh ngôn: "Thằng chột làm vua xứ mù."

Trong Hàn Nha Thành, phàm là nhân vật có chút thanh danh tiền tài đều có thể bái nhập Thiên Nha Giáo, học tập các loại kỳ pháp Huyền kỹ. Bởi vì Thiên Nha Lão Tổ không bám vào một khuôn mẫu, căn bản bất luận thiên phú tu luyện, chỉ cần có tiền là có thế là được bái vào môn hạ. Cho nên, Thiên Nha Giáo thuộc giáo phái mưu cầu danh lợi nhất thời, không ngừng mở rộng, thanh thế dần dần vượng, có xu thế bao trùm toàn bộ Tử Hoa Tây Cảnh.

Danh tiếng của Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ, cũng bởi vậy được lan truyền khắp nơi. :

Nhưng là, ở trong mắt những Tông Cấp cường giả chân chính như Yến Tông Tề Lân, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết thì Thiên Nha Lão Tổ chẳng qua chó ngáp phải ruồi mới bước được tới một bước này, căn bản không đáng để lo, thậm chí không xứng làm bạn.

Tu luyện giả, phải không động tâm vì ngoại vật. Yến Tông Tề Lân là một người như vậy, hắn từ trước đến nay luôn dốc lòng tu luyện, cũng không màng đến danh lợi, dục vọng cá nhân. Khác hoàn toàn với loại người thiên tư thấp kém, chỉ trùng hợp mà bước vào Tông cảnh, lại không biết quý trọng, chẳng những không siêng năng tu luyện, ngược lại trầm luân trong vinh hoa phú quý ở thế tục. Từ trước đến nay, đó thường là những kẻ bị xem thường nhất.

Hiển nhiên, Thiên Nha Lão Tổ chính là một người như vậy. Cả đời này, nếu như không có thiên đại kỳ ngộ nào, chỉ sợ lão sẽ dừng lại ở cảnh giới Hạ vị Huyền Tông, vĩnh viễn cũng không có khả năng có nửa phần tiến bộ.

Mà trong mắt Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, loại người tham tiền, tham quyền này càng không xứng để kết giao.

Cho dù cũng là Huyền Tông, nhưng phương thức hưởng thụ như Thiên Nha Lão Tổ, cũng không phải loại người nho nhã, ưa thích phong hoa tuyết nguyệt, tự thấy tài trí hơn người như hắn để vào mắt.

Nhưng ngược lại, hắn cũng không phải loại người chỉ một lòng tu luyện, không hiểu phong tình, căn bản không biết thú vui thế gian như Yến Tông Tề Lân.

Mà Thiên Nha Lão Tổ lại là một loại cực đoan khác, quá mức hưởng thụ, không chịu cầu tiến. Bởi vì, đường đường là một vị Tông cấp cường giả lại đi khai tông lập phái, dùng danh hào Huyền Tông để kiếm tiền, thật sự là thiên hạ độc nhất vô nhị, mất hết thể diện của Huyền Tông.

Nói về cảnh giới, cũng là có cao thấp khác nhau. Đối với cái loại người này, hắn cực kỳ xem thường. Thậm chí, trong lòng hắn ngay cả một cuồng nhân tu luyện như Yến Tông Tề Lân cũng so ra kém mình.

Cho nên, hai người cũng chỉ được coi như cùng cấp độ, còn bình thường căn bản không có bao nhiêu lần qua lại với nhau.

Bất quá, Thiên Nha Lão Tổ cùng hắn cũng không có xung đột về lợi ích, cho nên, ngoài mặt, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết vẫn sẽ hòa hòa khí khí. Dù sao, hắn mặc dù cường đại nhưng cũng chỉ là Huyền Tông, không muốn trực tiếp cùng một gã Huyền Tông khác trở mặt.

Loại sự tình này, là trí giả không nên, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết tự xưng là nhã sĩ, tự nhiên sẽ không biến mình thành kẻ ngu, cho nên tự nhiên sẽ không làm loại chuyện như vậy.

Mà đối với những việc này, Thiên Nha Lão Tổ tất nhiên là không biết, chỉ sợ cho dù biết rõ, cũng sẽ không so đo.

Mỗi người đều có chí hướng riêng. Lão ở trên con đường tu luyện không hề có thiên phú gì đáng nói, đến một bước này, toàn bộ đều là dựa vào vận khí. Quãng đời còn lại rất ngắn ngủi, bản thân mình sao không hưởng thụ, vui sướng nốt vài chục năm a.

Một khi đã "lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân", cuối cùng còn có thể còn lại cái gì. Cho nên vì muốn hưởng thụ, muốn đùa chơi, muốn ăn ăn, muốn uống uống, muốn thỏa mãn dục vọng bản thân, lão mới không ở loại địa phương mà Huyền Tông ở khắp nơi như Trung Châu Hoàng Thành, một mình chạy đến một cái thành nhỏ vắng vẻ làm thổ bá vương.

Làm một người ở bề trên, vạn người kính ngưỡng, không người nào dám có chút bất kính, chìm đắm trong cảm giác ở đỉnh Kim Tự Tháp, không cần nghĩ thế giới đến cùng rộng lớn bao nhiêu, mình lừa gạt mình, cũng coi như là một loại thỏa mãn dục vọng.

Cho nên, đối với loại người như lão mà nói, khi đang ở đỉnh cao, một ngày kia liền đột ngột bị người ta dẫm lên trên đầu, đó là chuyện lão không bao giờ muốn xảy ra nhất.

Động tĩnh ở căn nhã các số hai, Tử La Lan Các vừa mới lọt vào tai, sắc mặt lão liền trở nên cực kỳ khó coi, hiển nhiên từ trước tới nay chưa từng nghe qua chút tin tức nào về người này. Đối với việc Thanh Điểu Hồng Trần Các lại để cho một hạng người vô danh, bài danh còn trên cả mình, khiến lão căn bản không thể chịu đựng được.

Cho nên, trước tiên, lão liền phóng xuất thần thức, hóa thành một đạo mũi nhọn, đâm về phía cắn nhã các số hai, nhằm giáo huấn một chút người kia.

Lão cố tình muốn cho người trong căn nhã các số hai biết, không phải ai đều có tư cách ngồi ở phía trên lão, đồng thời cũng muốn để người của Thanh Điểu Hồng Trần Các hiểu được, làm sai vậy sẽ phải trả giá rất nhiều.

Nhưng sau một khắc, lão liền bỗng nhiên sắc mặt đại biến, khuôn mặt trở nên tái nhợt, trên trán càng là chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh, trong ánh mắt, tất cả đều là sợ hãi.

...

Diệp Bạch theo người dẫn đường của Thanh Điểu Hồng Trần Các tiến vào Tử La Lan Các, vừa mới ngồi xuống, chờ đợi đấu giá hội tổ chức thì bỗng nhiên có hai đạo thần thức từ bên nhã các số ba, số bốn truyền tới, hơn nữa cực kỳ bất thiện.

Diệp Bạch khẽ giật mình, lập tức liền hiểu được, cũng lười dây dưa với hai người này, có chút thả ra nửa phần tinh thần áp bách. Tinh thần lực bán ngũ giai của hắn, hiện tại so với phổ thông Huyền Tông đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Nên khi hai đạo thần thức kia vừa tiếp xúc, nhất thời liền như bị sét đánh, như đối mặt một tòa đại sơn, ép tới căn bản không cách nào tiến thêm nữa.

Hai đạo thần thức không kịp kinh hoàng, liền vội vàng ly khai căn nhã các số hai, Diệp Bạch cũng không để ý, căn bản là mặc kệ.

Lúc này, phía dưới đã bắt đầu diễn ra đấu giá, bất quá giai đoạn đầu đồ vật đều chẳng qua là một ít đồ vật bình thường. Như trước kia, Diệp Bạch có lẽ sẽ có đôi chút hứng thú. Nhưng khi đạt tới cảnh giới Huyền Tông, thiên hạ này, đồ vật có thể khiến hắn chú ý sẽ không có bao nhiêu, cho nên chỉ vẻn vẹn nhìn một lát liền chợp mắt, lẳng lặng chờ đợi vật áp trục cuối cùng, chính là bản Hỏa hệ bí kíp kia.

Lại không biết, giờ khắc này, tam đại Huyền Tông ở bên trong ba gian Đế Vương nhã các còn lại kinh ngạc đến mức nào, thậm chí, còn có sợ hãi.

*****

Bất quá, mặc dù biết rõ, chỉ sợ Diệp Bạch cũng cũng không thèm để ý.

Hắn tới đây, chỉ là vì bản Hỏa hệ Huyền quyết kia. Về phần những chuyện khác, dùng thực lực hiện tại của hắn, chẳng lẽ sẽ e ngại mấy tên Hạ vị Huyền Tông?

Đừng nói Hạ vị, cho dù là Thượng vị Huyền Tông, Đỉnh cấp Huyền Tông tới, ở trước mặt hắn cũng chiếm không được bao nhiêu tiện nghi. Cho nên, hắn trong lòng bình lặng như nước, căn bản không có chút nào để ý.

Rất nhanh, từng kiện từng kiện vật phẩm đấu giá xuất hiện, sau đó được mua đi. Càng về sau, vật phẩm trân quý xuất hiện càng nhiều, giá cả cũng càng ngày càng cao, không khí ở đại sảnh cũng càng lúc càng kịch liệt. Mà đấu giá sư trên đài cũng càng là nước miếng tung bay, ra sức giải thích, nhấc lên một luồng cao trào.

Có chút vật đấu giá, mặc dù là Diệp Bạch cũng không khỏi có chút động tâm. Bất quá, những vật này đối với hắn hiện tại tác dụng cũng không lớn, cho nên mặc dù tâm động, cũng không tham gia.

Hai canh giờ sau, Đấu giá đại hội của Thanh Điểu Hồng Trần Các rốt cục đến thời điểm cuối cùng. Mười kiện vật phẩm đấu giá áp trục cũng từng cái từng cái được đưa lên.

"Thanh Văn Tứ Phương Kiếm, bán(nửa) Tứ giai, tám trăm tám mươi tám vạn!"

"Huyễn Ảnh Ngũ Hành Đăng(đèn), một cỗ Ngụy Linh Bảo phụ trợ, một ngàn hai trăm bốn mươi sáu vạn!"

"Tàn Ảnh Phá Phong Chưởng Quyết, Thanh giai đê cấp bí kíp, một ngàn không trăm bảy mươi vạn!"

"Chu Tước Vấn Tâm Hoàn, Tứ giai, một ngàn ba trăm hai mươi lăm vạn!"

Chín kiện vật phẩm đấu giá áp trục từng cái được đấu giá xong, trên một ngàn vạn có chừng sáu kiện, làm cho người ta khiếp sợ.

Con số này, so với Đấu giá đại hội trước kia của Thanh Điểu Hồng Trần Các có sự khác biệt rất lớn.

Như ở những lần đấu giá hội trước kia, có một kiện vật phẩm đấu giá trên ngàn vạn đã là chuyện rất giỏi rồi. Bình thường mà nói, như ở Đấu giá hội lần trước, vật phẩm áp trục cuối cùng cũng chỉ vượt qua 500 vạn, so với lần này thì kém xa.

Bất quá, kinh hỉ vẫn còn đang ở phía trước.

Sau khi chín kiện vật phẩm đấu giá toàn bộ được đấu giá xong, hồng phát đấu giá sư dừng lại một chút, đồng thời ánh mắt xẹt qua thần sắc mọi người ở phía dưới đài. Rồi sau đó, ánh mắt liền rơi vào mấy gian ám các ở lầu hai cùng lầu ba.

Rất rõ ràng, hắn cũng minh bạch, có thể có được một kiện đấu giá cuối cùng này, không thể nghi ngờ, chỉ có những người ở ám các ở lầu hai cùng lầu ba. Nhất là lầu ba.

Những người ở lầu hai, bình thường có lẽ là chủ lực, có thể đạt được không ít đồ vật. Nhưng lần này, chỉ sợ cũng chỉ có thể ra giá một hai lần đầu, về sau cơ hội sẽ càng ngày càng ít. Đạt được kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng này, chỉ sợ cũng chỉ có bốn người ở lầu ba mà thôi.

Đối với ba người bên trong Đế Vương Nhã Các số một, ba và bốn ở lầu ba, hắn có thể nói là phi thường quen thuộc. Trong đó, có khả năng lấy được vật đó nhất chính là người ở nhã các số một, Yến Tông Tề Lân, cùng với Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết ở nhã các số ba.

Trong hai người này, Yến Tông Tề Lân được coi là kẻ điên vì tu luyện. Vì bí kíp có thể đề thăng thực lực, có thể nói hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào. Cộng thêm thực lực cao nhất, rất khó để cạnh tranh được với hắn.

Mà ở trong nhã các số ba, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết nhìn như không bị trói buộc nhất, nhưng lai lịch lại rất thần bí. Từ trước đến nay, chưa có người nào từng thấy hắn tu luyện, nhưng tu vi lại không giảm mà tăng, tốc độ chưa bao giờ chậm lại. Nhân vật bậc này, sau lưng không có tài lực khổng lồ, thậm chí cường giả duy trì căn bản là không thể nào.

Cho nên, có không ít người liền suy đoán, sau lưng Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, chỉ sợ có một quái vật lớn hậu thuẫn cho việc tu luyện của hắn. Cho nên, cũng chỉ có hắn mới có thể cạnh tranh với Yến Tông Tề Lân.

Về phần Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ ở bên trong nhã các số bốn, ở trong mắt hồng phát đấu giá sư, phỏng chừng cũng chỉ là giả bộ mà thôi.

Thứ nhất, lão thiên phú không cao, lại không để ý đến tu luyện mà chỉ mưu cầu danh lợi. Không như Yến Tông Tề Lân, có thể vì một quyển bí kíp mà vứt bỏ hết thảy, trả một cái giá lớn.

Đồng thời, lão cũng không có hậu thuẫn cường đại như Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết. Thiên Nha Lão Tổ mặc dù không phải loại người tốt đẹp gì, nhưng thật sự là lão từ một tiểu nhân vật từng bước một bằng cơ duyên đi cho tới hôm nay, đúng là không dễ. Nếu không, lão cũng sẽ không ly khai Trung Châu Hoàng Thành, chạy tới địa phương vắng vẻ như Hàn Nha Thành để xưng vương xưng bá, làm thổ bá vương nơi này.

Cho nên, lão cho dù có thể đấu giá, đoán chừng cũng chỉ ra giá mấy lần là thôi. Mà Yến Tông Tề Lân cùng Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, hai người này hồng phát đấu giá sư thập phần quen biết, đối với điểm mấu chốt của bọn họ hắn cũng có thể đoán được vài phần. Cho nên, biến số, có lẽ sẽ chỉ xuất hiện ở người thứ tư, nhã các chủ số hai mới đột nhiên xuất hiện.

Hắn đối với vị thần bí nhân này, cũng là hết sức hiếu kỳ. Trước đó, cũng không bất cứ tin tức gì đáng nói, không hề có dấu hiệu, đột nhiên liền xuất hiện, mà vừa xuất hiện, liền khiến cho toàn trường chú mục. Đối với việc người này rốt cuộc là ai, thân phận, bối cảnh như thế nào, hắn hoàn toàn không biết.

Thế nhưng hắn biết rõ, bây giờ không phải là lúc hiếu kỳ.

Vị thần bí nhân đột nhiên xuất hiện này, có lẽ, có thể làm cho kiện vật phẩm áp trục đấu giá cuối cùng trong buổi Đấu giá hội tối nay đạt được những hiệu quả không tưởng.

Nghĩ tới đây, hắn lại nghĩ tới kiện vật đấu giá cuối cùng là vật gì, da thịt của hắn liền nhịn không được có một chút run rẩy, hưng phấn đến phát run.

Vì vậy, hít sâu một hơi, thật vất vả ổn định trái tim đang nhảy lên kịch liệt, hắn đi đến trước sân khấu, khẽ nhấc tay một cái, ngăn lại sự xôn xao ở phía dưới, cất giọng nói: "Các vị, các vị..."

Dưới đài từ từ an tĩnh lại, ngàn vạn ánh mắt liền đồng loạt ngẩng đầu, nhìn lên tên hồng phát đấu giá sư trên đài.

Bởi vì sớm đã thành thói quen khi đứng trước loại ánh mắt vạn chúng chú mục này, trước kia hắn tự nhiên không sợ chút nào. Nhưng lần này lại có một chút bất đồng, hắn cũng đã kích động đến phát run, thanh âm đột nhiên đề cao.

"Các vị, cuối cùng chính là thời khắc mà mọi người chờ mong đã lâu, tiến hành lần đấu giá hội cuối cùng trong buổi tối ngày hôm nay! Vật phẩm đấu giá, Thanh giai Cao cấp, Hỏa hệ Huyền Quyết, Thiên Huyền Hỏa Quyển bí sách một bản, giá khởi điểm 1400 vạn, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 100 vạn, hiện tại bắt đầu đấu giá. Trước khi ba chùy vang lên, người trả giá cao hơn được!"

"Oanh!"

Sau khi hắn vừa dứt lời, toàn bộ mọi người ở dưới đài liền sôi trào. Bên trong không ít ám các ở lầu hai, lầu ba, cũng phát ra thanh âm khác nhau. Hiển nhiên, không ít người vì tin tức này mà đã không kềm chế được.

Có một số người hô hấp nhất thời liền trở nên dồn dập. Ánh mắt mọi người, trong phú chốc đều nhìn chằm chằm về phía đài cao.

Một gã hồng y thị nữ bưng một cái hộp ngọc đi đến trước sân khấu. Hộp ngọc này hình chữ nhật, trong suốt có thể thấy được, phía dưới là một cái khay gỗ màu tím.

Ở bên trong hộp ngọc, một quyển thâm hồng sắc bí kíp bằng lụa hình dáng cổ xưa, trang trí kỳ lạ lẳng lặng nằm bên trong, rất rõ ràng là kiện vật phẩm đang sắp được đấu giá tới đây, Thanh giai Cao cấp bí kíp, Thiên Huyền Hỏa Quyển!

Trước khi đến, tất cả mọi người biết rõ Thanh Điểu Hồng Trần Các Đấu giá hội lần này sẽ xuất hiện một bản Hỏa hệ Huyền quyết phẩm giai không thấp, cho nên mới có thể hấp dẫn được tam đại Huyền Tông tới tham gia. Ở thời điểm trước khi bắt đầu, mọi người cũng đã suy đoán, nhưng đều nghĩ cùng lắm chỉ là Lục giai đỉnh cấp, hoặc là Thanh giai đê cấp mà thôi.

Nhưng hiện tại, tất cả mọi người mới phát giác chính mình sai rồi. Vật phẩm áp trục cuối cùng của buổi đấu giá hội lần này, không ngờ lại trân quý như thế. Tất cả mọi người liền cảm giác được tim đập rộn lên, trong ánh mắt lộ rõ vẻ tham lam.

Thanh giai Cao cấp bí kíp a. Loại bí kíp này, bình thường đều rất khó nhìn thấy, càng huống chi là đạt được. Dám đem cao giai bí kíp như vậy đi ra cạnh tranh, sự quyết đoán của Thanh Điểu Hồng Trần Các cũng không khỏi khiến người ta phải líu lưỡi.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm về phía hộp ngọc trên đài, trong ánh mắt đều toát ra hỏa diễm. Nếu như không phải biết rõ bốn phía đại sảnh giải đấu giá hội này có vô số cao thủ cũng đang nhìn chòng chọc, ở phía trên còn có tam đại Huyền Tông áp trận, chỉ sợ giờ khắc này, toàn bộ đấu giá hội đã đại loạn.

Nhưng dù là như thế, thì vẫn có không ít người xuẩn xuẩn dục động.

Tựa hồ cảm thấy sự xao động của đám người phía dưới, bỗng nhiên, một cỗ uy áp cường đại đến đáng sợ từ phía dưới Thanh Điểu Hồng Trần Các truyền đến. Tất cả mọi người thân hình đột nhiên cứng đờ, mồ hôi lạnh nhất thời không tự chủ được từ trên trán cuồn cuộn tuôn rơi.

"Như thế nào lại quên chuyện này? Thanh Điểu Hồng Trần Các thủ các giả cũng là một gã Trung vị Huyền Tông cấp cường giả a! Ở trước mặt loại nhân vật như vậy làm càn, quả thực chính là ngại mệnh dài, không muốn sống!"

Nếu như không phải có nhân vật như vậy ở đây, Thanh Điểu Hồng Trần Các làm sao dám dễ dàng lấy ra một cuốn Thanh giai Cao cấp Huyền quyết, ở chỗ này đấu giá.

Tất cả mọi người trong nháy mắt liền bình tĩnh lại, trở nên tỉnh táo, nhưng vẫn không khỏi hướng về phía hộp ngọc trong tay hồng y thiếu nữ trên đài mà nhìn lại, chỉ hận cánh tay lại không với xa được như vậy.

Lầu ba, bên trong bốn căn nhã các, tất cả đều có động tĩnh. Trong nhã các số một, Yến Tông Tề Lân khi nghe được Thanh giai Cao cấp Huyền quyết, trong ánh mắt nhất thời phát ra hào quang khó có thể tin, sau một khắc liền biến thành vẻ cuồng nhiệt, thầm nghĩ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải có được bí kíp này.

Quyền đầu của hắn không một tiếng động liền nắm chặt lại. Vào lúc này, bất luận người nào dám ngăn cản trước mặt hắn, đều sẽ phải tan xương thịt nát.

Trong nhã các số ba, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết sắc mặt căng thẳng, sau đó tựa hồ nghĩ tới điều gì liền quay về bình tĩnh. Chỉ có điều, từ trong ánh mắt đang nhìn hướng hộp ngọc trong tay hồng y thiếu nữ của hắn, liền biết rõ trong lòng hắn, cũng không phải bình tĩnh giống như vẻ bề ngoài.

Nhã các số bốn, Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ đầu tiên là cả kinh, lỡ tay làm đổ một bình ngọc tửu trên bàn. Nhưng sau một lát, lão đột nhiên đứng thẳng người, ánh mắt mịt mờ đảo qua nhã các một, hai, số ba, không ngừng đi đi lại lại trong phòng, chau mày, cái trán đã thành hình chữ Xuyên(川).

Hai gã thị nữ đứng ở phía sau nhìn cử động này của lão liền cảm thấy vô cùng kỳ quái. Nhưng là, nhân vật như vậy, không quản bọn họ làm cái gì, hai người thân là hạ nhân, tự nhiên không dám hỏi.

Nhưng Thiên Nha Lão Tổ cũng không có bảo trì biểu lộ như vậy được bao lâu, rất nhanh tựa hồ nghĩ tới điều gì, bỗng nhiên lại một lần nữa chán nản ngồi xuống, biểu tình trên mặt giống như ăn phải con ruồi.

Việc này lại khiến hai gã thị nữ đứng phục thị ở phía sau không khỏi càng thêm kỳ quái, hai mặt nhìn nhau, nhưng lại không biết nguyên do.

Nhã các số hai.

Diệp Bạch ngồi ngay ngắn ở trước cửa sổ, khi nghe được bốn chữ Thanh giai Cao cấp bí kíp, ánh mắt liền rơi xuống chiếc hộp ngọc ở phía dưới. Xuyên thấu qua hộp ngọc, hắn tựa hồ có thể rõ ràng nhìn thấy một bản lụa tịch* phong cách cổ xưa, phía trên viết bốn chữ "Thiên Huyền Hỏa Quyển". Trong lòng của hắn, cũng không khỏi mãnh liệt nhảy dựng, có chút động dung.

*lụa tịch: bí tịch được làm bằng lụa.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1005)