← Ch.0063 | Ch.0065 → |
Nhìn Diệp Bạch đang đứng sững sờ như vậy, Kiếm lão mỉm cười, tiếp tục vung tay lên, nhất thời tất cả kiếm trận biến mất, linh khí chậm rãi tan đi, cuối cùng hoàn toàn không còn thấy gì nữa, đất trời trở lên bình thường như cũ.
- Thế nào?
Kiếm Lão quay đầu cười hỏi Diệp Bạch.
Diệp Bạch nói:
- Quả thật Tiểu Linh khí pháp trận không thể so sánh nổi.
Kiếm lão cười nói:
- Không tồi, ngươi nói đúng, linh khí pháp trận kia không thể gọi là pháp trận, còn đây mới thực sự là linh khí pháp trận. Lấy thiên địa linh khí tụ lại để tu luyện, có rất nhiều phương pháp, Tiểu Linh khí pháp trận cũng là một phương pháp trong đó. Tiểu linh khí pháp trận này là phương pháp dẫn linh, mà có pháp trận thì là phương pháp nhiếp linh, trấn nhiếp thiên địa linh khí. Còn loại cuối cùng là phương pháp khóa linh, đem thiên địa linh khí hoàn toàn khóa tại một chỗ, trở thành linh địa đó chính là Tứ Tượng khóa linh trận. Tụ linh, dẫn linh, nhiếp linh, khóa linh, mặc dù đều là ngưng tụ thiên địa linh khí phụ trợ tu luyện, nhưng so về hiệu quả thì là một trời một vực.
Diệp Bạch không khỏi gật đầu, Kiếm lão tiếp tục nói:
- Hiện tại ngươi đã nhìn qua, vẫn như cũ chỉ là trụ cột như vậy, Tiểu Nhiếp linh kiếm trận này mặc dù là rất tốt, nhưng so sánh với trung cấp Nhiếp linh kiếm trận, đại hình Nhiếp linh kiếm trận thì không bằng được. Trung cấp Nhiếp linh kiếm trận có thể tụ linh thành gió, khiến cho linh khí ngưng tụ giống như mưa, mà đại hình Nhiếp linh kiếm trận thậm chí có thể làm cho linh khí có được linh tính, tạo thành một con rồng linh khí, và được vạn con rồng bảo vệ xung quanh, cái loại tràng diện này nếu ngươi có gặp qua một lần trong đời thì suốt đời ngươi cũng không thể quên được đâu.
Nói tới đây, Kiếm lão cũng không khỏi cảm thấy xấu hổ cười, nói:
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi kiến thức qua, cái gì gọi là tụ linh thành vũ, vạn Long đồng quy.
Nói xong, hai tay Kiếm lão tiếp tục vung lên, lúc này ở trên không trung xuất hiện gần trăm thanh kiếm, tất cả đều nhất nhất sắp thành hàng, tổ hợp, so le như những cánh sao, huyền ảo vô cùng, chỉ thấy bản tay Kiếm lão ấn quyết, nhất thời tất cả kiếm trận dựa theo một loại quỹ tích kỳ dị quay vòng lên, cuối cùng càng vận chuyển càng nhanh, hoàn toàn thấy không rõ bóng kiếm đâu nữa. Sau đó, Diệp Bạch chỉ có thể cảm thấy được thiên địa linh khí tụ tập lại, nhưng nó nồng hậu hơn gấp trăm lần. Tựa hồ hơn mười dặm chung quanh, thiên địa linh khí đều bị hấp thu, thiên địa thay đổi bất ngờ. Cuối cùng, Kiếm lão bố trí kiếm trận trên không, thiên địa linh khí càng nồng đậm, tạo thành những đóa hoa rất nặng rơi rơi xuống đất. Tựa hồ thời điểm này những cánh hoa linh khí rơi xuống như đang khiêu vũ, Diệp Bạch đứng bên ngoài cảm thấy là quá bất ngờ, thế nhưng hắn cũng cảm giác được toàn thân lúc này rất là sảng khoái như muốn bay lên, cái loại linh khí dầy đặc như vậy, trực tiếp làm cho hắn nghẹn họng nhìn trân trối, không có lời gì để nói nữa.
Nhưng những sự việc này cũng chưa xong, Kiếm lão tiếp tục đưa tay, kiếm trận bên người tiếp tục lớn hơn mấy lần, lúc này số lượng kiếm cũng có hơn mấy trăm thanh. Lúc này, thiên địa linh khí trong vòng hàng trục dăm chung quanh thay đổi bất ngờ. Trên bầu trời phương Đông, tất cả linh khí đều tụ tập lao tới, hội tụ thành một con rồng linh khí, gào thét, uốn lượn, bay tới, rồi sau đó, bốn phương tám hướng, càng ngày càng nhiều linh khí hình thành rất nhiều con rồng hư ảo, hướng tới cùng hội tụ một chỗ, hoặc lớn hoặc nhỏ, hình thái không đồng nhất. Cuối cùng, gần vạn con rồng linh khí bay đến bốn phía kiếm trận bảo vệ xung quanh. Bên trong phạm vi hang chục dặm của kiếm trận, linh khí tựa hồ bị hút không còn. Lúc này Kiếm lão ở bên trong trận, cũng hít một hơi, nhất thời thiên địa linh khí bốn phía, giống như vòi rồng, hoàn toàn hút vào trong bụng, giống như uống nước không cần phải hấp thu.
- Tán.
Sau khi biểu diễn xong, Kiếm lão vung tay lên, kiếm trận tan ra, mấy trăm thanh kiếm lần nữa biến mất không thấy đâu nữa, sau đó Kiếm lão nhìn Diệp Bạch, nói:
- Thế nào?
Diệp Bạch lúc này hoàn toàn không thể nói chuyện, hắn chỉ vào Kiếm lão, lắp bắp nói:
- Người... người...
Thật lâu sau, Diệp Bạch mới phun ra một câu:
- Đây là kiếm trận sao?
Kiếm lão nói:
- Đây tự nhiên là kiếm trận, ngươi gặp qua còn khá, đối với trung cấp Nhiếp linh kiếm trận bất quá chỉ là một cái kiếm trận cấp ba, đại hình Nhiếp linh kiếm trận cũng chỉ là ngũ giai kiếm trận. Sở dĩ, để cho ngươi hiểu được, kiếm trận một khi luyện thành thì có uy lực to lớn, có thể hủy thiên diệt địa, ngũ giai kiếm trận còn như thế, thì lục giai, thất giai, bát giai, thậm chí là cửu giai kiếm trận sẽ là như thế nào, lúc này ngươi có thể tưởng tượng được sao?
Diệp Bạch lắc lắc đầu, Kiếm lão khe khẽ thở dài, thản nhiên nói:
- Đừng nói là ngươi, kỳ thật ta có muốn cũng không được.
Diệp Bạch ngơ ngác, nói:
Kiếm lão vươn một bàn tay, mở ra năm ngón tay, lại tiếp tục vươn ra một bàn tay, mở ra một ngón tay, Diệp Bạch sau khi nhìn thấy, không khỏi kinh ngạc, nói:
- Sư phụ thi triển cấp 6 sao?
Kiếm lão gật đầu, nói:
-Không tồi, chính là kiếm trận cấp 6, ta thăng lên cấp 6 vì lấy được hai kiếm trận cấp 6, theo thứ tự là Vĩnh hằng tinh tú kiếm trận và Đại Chu hóa nguyên kiếm trận. Ngươi có còn nhớ rõ, ta lần đầu tiên xuất hiện, thời điểm dạy ngươi thủy hỏa Lưỡng Nghi kiếm trận, bên người xuất hiện một kiếm trận sao, đó chính là Vĩnh hằng tinh tú kiếm trận.
Lời nói còn chưa dứt, bốn phía chung quanh Kiếm lão bỗng nhiên biến hóa, có vô số kiếm binh trống rỗng xuất hiện tại sau lưng hắn, từng thanh kiếm nặng nề di động theo thứ tự sắp hàng, tổng cộng không dưới mấy ngàn thanh, tổ hợp thành một đại hình kiếm trận.
Mỉm cười nhìn về phía Diệp Bạch, nói:
- Đây là kiếm trận cấp 6, Vĩnh hằng tinh tú kiếm trận, ngươi xem có cảm giác gì? Có phải cảm thấy bầu trời đầy sao không, nhìn không thấy cuối, hư không, vô tận, thần bí vô cùng?
Diệp Bạch ngơ ngác gật gật đầu, Kiếm lão tâm ý khẽ động, kiếm trận nhất thời biến mất, Kiếm lão cũng bay xuống mặt đất, đi vào bên người Diệp Bạch, nhàn nhạt gật đầu nói:
- Đúng vậy, chính là loại cảm giác này, thời điểm con lần đầu tiên nhìn thấy, cũng giống như vậy, đây là uy lực của kiếm trận cấp 6, vậy thì kiếm trận cấp 7, kiếm trận cấp 8 ta còn chưa có bước vào, thì càng không nói đến kiếm trận cửu cấp nữa.
- Thậm chí, ngươi không thể tưởng tường được đâu, nó có bộ dáng gì cũng không biết nữa? Bởi vì tới cấp bậc như vậy, nhất niệm thì thiên địa chấn động. Ta ở Kiếm môn, có nguyện vọng suốt đời là xem xem kiếm trận cửu cấp có hình dạng gì, đáng tiếc, cả đời này, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có được cơ hội này.
Diệp Bạch cúi đầu, im lặng không nói, hôm nay hắn nhìn thấy tất cả chuyện này, đối với linh hồn của hắn chấn động quá lớn, làm hắn trong lúc nhất thời không thể tiêu hóa hết được. Hắn rốt cục cũng hiểu được, đệ tử Kiếm môn vì cái gì có thể lấy một địch mười, lấy một địch trăm, lấy một địch ngàn, thậm chí lấy một địch vạn đây. Kiếm trận như vậy, còn có cái gì làm không được đây? Thì ra, chính mình đúng là ếch ngồi đáy giếng, coi thường thiên hạ. Chính bản thân mình nếu chậm rãi tu luyện, cũng có một ngày, có thể đạt tới trình độ Huyền vương, Huyền tông, nhưng đối với kiếm trận của bản môn trước mặt, một cái Huyền vương, Huyền tông thì chẳng là cái gì?
- Có một ngày, ta cũng có thể đạt đến như thế này.
Lúc này Diệp Bạch không khỏi nghĩ tới Đạm Thai Tử Nguyệt, ngàn năm thiên tài của Đạm Thai Thế Gia. Nếu như là nàng, đối diện với mấy cái kiếm trận này, bất quá cũng chỉ là một con kiến mà thôi. Khóe miệng Diệp Bạch lộ ra một tia cười quỷ dị, hai năm sau, Tứ Tông hội tụ...
Đến lúc đó, để cho nàng xem xem, người mà ngày xưa nàng miệt thị, sẽ đánh bại nàng trước mắt bao người, đem toàn bộ ánh hào quang của nàng đạp nát đi. Làm cho nàng không thể kiêu ngạo được nữa, tự tôn, áo khoác thiên tài, cũng đều chỉ là hư vô.
- Tốt lắm
Diệp Bạch hít một hơi thật sâu, Kiếm lão lúc này cũng không biết Diệp Bạch đang suy nghĩ cái gì, nói:
- Lúc này, sở dĩ ta cho ngươi kiến thức, là để cho ngươi có một phương hướng phấn đấu. Nhưng ngươi cũng không cần nghĩ thật xa, ta cũng đã sớm nói qua, kiếm đạo khó khăn, gian nan đi lên trời còn khó khăn hơn. Sở dĩ, tất cả đều phải bắt đầu lại từ đầu. Hiện tại, ngươi phải tu luyện từ Tiểu Nhiếp linh kiếm trận luyện lên, sau đó tu luyện thành công mới thôi.
Vẻ mặt của Diệp Bạch nghiêm nghị, cung kính gật đầu nói:
- Vâng thưa sư phụ.
← Ch. 0063 | Ch. 0065 → |