← Ch.122 | Ch.124 → |
Năm đó khi Trấn Quốc Công Dương Thiên đạt được khối Huyết Tinh Thạch Nhũ kia, đại sư Dũng Tín đã từng đích thân đến nhà, cầu Dương Thiên một phần Huyết Tinh Thạch Nhũ, chỉ có điều lại bị Dương Thiên dứt khoát từ chối.
Dương Thạc cũng có nghe nói đến chuyện này.
Hiện tại Dương Thạc mới hiểu được thì ra đại sư Dũng Tín đi cầu Huyết Tinh Thạch Nhũ là vì tu luyện Cửu Dương Huyền Công, cô đọng Cửu Dương Chân Thân tầng thứ nhất.
Cô đọng Cửu Dương Chân Thân cần chín loại thiên tài địa bảo phối hợp với nhau thì mới có thể làm được. Chín loại thiên tài địa bảo này, hầu như mỗi loại đều là vạn kim khó cầu. Mặc dù có đại năng thượng cổ cũng từng luyện thành Cửu Dương Chân Thân nhưng vị đại năng thượng cổ kia là bị đánh rơi xuống vách núi, tìm được Cửu Dương Chân Thân trong vách núi, hơn nữa lại tìm được đại lượng thiên tài địa bảo, dưới cơ duyên xảo hợp thì mới luyện thành.
Sau khi nhân đạo văn minh, thiên tài địa bảo trong thiên hạ càng ngày càng ít.
Không có đại kỳ ngộ, đạt được một trong chín loại thiên tài địa bảo Cửu Dương Chân Thân gần như là chuyện không thể nào.
- Sư phụ, ở đây đồ nhi cũng không thiếu Huyết Tinh Thạch Nhũ. Nếu sư phụ cần thì cũng có thể cầm lấy một ít để sử dụng!
Dương Thạc hầu như không chút do dự, lập tức nói với đại sư Dũng Tín.
Tuy Dương Thạc chỉ là đệ tử ký danh của Nam Lâm Tự, không cần cống hiến cái gì cho Nam Lâm Tự nhưng Dương Thạc cũng không thiếu Huyết Tinh Thạch Nhũ này, cho đại sư Dũng Tín một chút cũng không sao.
- Tốt, tốt! Bảo vật như Huyết Tinh Thạch Nhũ mà Dương Thạc ngươi lấy ra không chút do dự. Tấm lòng thành này, coi như hòa thượng Dũng Tín ta đã thu được một đồ đệ tốt rồi... Không thể tưởng tượng được, năm đó vi sư đến phủ Trấn Quốc Công, ăn nói khép nép cầu Dương Thiên một chút Huyết Tinh Thạch Nhũ mà không được. Mười năm sau, con vợ kế của Dương Thiên lại có thể không chút do dự lấy ra Huyết Tinh Thạch Nhũ...
- Thiên đạo khó lường, a di đà phật!
Đại sư Dũng Tín chắp tay trước ngực, cảm thán nói.
- Nhưng không cần nữa. Hiện tại Nam Lâm Tự ta đang gặp một trận hạo kiếp lớn. Cho dù vi sư có chiếm được Huyết Tinh Thạch Nhũ thì cũng không thể nào về chùa tu luyện Cửu Dương Chân Thân tầng thứ nhất.
- Vi sư muốn tu luyện Cửu Dương Chân Thân tầng thứ nhất chẳng qua là vì muốn nghiệm chứng xem Cửu Dương Huyền Công này là thật hay giả mà thôi, cũng không phải vì muốn tu thành tuyệt thế thần công, vô địch thiên hạ. Nếu Dương Thạc ngươi có cơ hội thì có thể đến Nam Lâm Tự, lấy công pháp Cửu Dương Huyền Công tầng thứ nhất trong đó rồi tu thành Cửu Dương Chân Thân tầng thứ nhất, thử nghiệm sự ảo diệu của bộ Huyền Công thượng cổ này.
Đại sư Dũng Tín nói ra.
- Nam Lâm Tự gặp đại hạo kiếp?
Nghe thấy đại sư Dũng Tín nói những lời này, Dương Thạc hơi nghi hoặc nhíu mày.
- Vài ngày trước đó có mấy vị sư điệt Nam Lâm Tự đến kinh thành, nói cho bần tăng biết hiện tại Nam Lâm Tự đã bị ba ngàn đại quân của Dương Tử Mặc bao vây!
Đại sư Dũng Tín trầm giọng nói.
- Cái gì?
- Dương Tử Mặc dẫn ba ngàn đại quân vây quanh Nam Lâm Tự?
Dương Thạc chau mày:
- Không đúng, lần trước Hắc Y Vệ của Dương Tử Mặc còn có ba viên Tiểu Hồi Thiên Đan của Nam Lâm Tự. Có thể lấy được Tiểu Hồi Thiên Đan của Nam Lâm Tự, chứng tỏ Dương Tử Mặc và phương trượng Nam Lâm Tự tương giao tâm đầu ý hợp... Hiện tại sao hắn có thể dẫn quân bao vây Nam Lâm Tự?
Dương Thạc tự nhiên có chút không thể tin tưởng những lời này của đại sư Dũng Tín.
- Tương truyền trong Nam Lâm Tự ta có truyền thừa Bát Bách La Hán Công từ Đại Lâm Tự. Bộ công pháp kia không giới hạn tư chất, không giới hạn ngộ tính, mỗi người tu luyện đều có cơ hội tiến vào cấp độ Võ Sư. Bộ công pháp kia dùng trong quân đội thì có thể chế tạo một đội hùng binh bách chiến. Dương Thiên đã sớm thèm chảy nước miếng với bộ công pháp kia. Lần này Dương Tử Mặc dẫn binh vây quanh Nam Lâm Tự đương nhiên là vì muốn đạt được bộ Bát Bách La Hán Công này!
Đại sư Dũng Tín trầm giọng nói.
- Dương Thiên này toan tính không nhỏ... Đáng tiếc Tân hoàng Đại Chu ta mới đăng cơ ba năm, tuy vững chắc trong triều chính nhưng vẫn chưa nhúng tay vào quân đội được. Trấn Quốc Công có quyền hành quá lớn trong quân đội, toàn bộ Nam Tỉnh đều là thế lực của hắn. Dương Tử Mặc ra tay với Nam Lâm Tự, cho dù bần tăng vận tác từ kinh thành, chạy suốt ngày đêm thì chỉ sợ cũng không thể nào gây áp lực với Trấn Quốc Công, vô lực xoay chuyển trời đất...
Đại sư Dũng Tín lắc đầu, nhỏ giọng cảm thán.
- Thì ra phụ thân còn có chí hướng bậc này?
Mí mắt Dương Thạc hơi rủ xuống, vẻ mặt bình tĩnh nhưng trên thực tế, trong lòng hắn như sóng to gió lớn.
Sau sáu tuổi, Dương Thạc rất ít khi tiếp xúc với phụ thân.
Cũng không phải do phụ thân lãnh đạm với Dương Thạc, chỉ là phụ thân rất ít khi ở trong phủ Trấn Quốc Công, giống như luôn bề bộn nhiều việc. Hiện tại Dương Thạc cũng mơ hồ hiểu ra phụ thân đang bận làm gì.
- Đế vương Đại Chu đang tại vị, cho dù phụ thân có thế lực cường đại trong quân đội nhưng chống lại Đế vương Đại Chu thì cũng hầu như không có chút cơ hội!
- Nếu là ba năm trước đây Tân hoàng đăng cơ, phụ thân thừa dịp hắn đặt chân chưa vững, bắt đầu hành động...
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Trấn Quốc Công có thánh địa võ đạo Thiên Âm Môn ủng hộ, cơ hội lần này cũng không nhỏ. Đệ tử kiệt xuất nhất Thiên Âm Môn đương thời chính là chủ nhân Ngọc Mạt Lâu Tô Thanh Như. Muội muội của nàng là Tô Quân Ninh, là tiểu nha đầu mà năm đó ở trong Nam Lâm Trai ta, một ngày một đêm đã nhớ hết một trăm ba mươi mốt bộ công pháp vũ kỹ...
Đại sư Dũng Tín còn nói thêm.
- Thiên Âm Môn, Ngọc Mạt Lâu... Thảo nào... Thì ra Ngọc Mạt Lâu và phủ Trấn Quốc Công ta còn có nguồn gốc bậc này. Khó trách Trình phu nhân cứ muốn dẫn Tiểu Địch đến Ngọc Mạt Lâu.
Nghe thấy đại sư Dũng Tín nói những lời này, Dương Thạc hơi hiểu ra.
- Nhưng chuyện tranh đoạt thiên hạ rắc rối phức tạp như vũng nước đục, một khi tiến vào rồi thì không thể thoát ra. Nếu có cơ hội, vẫn nên cứu Tiểu Địch ra!
Dính vào chuyện tranh đoạt thiên hạ tuyệt đối rắc rối phức tạp như một vũng nước đục.
Trấn Quốc Công Dương Thạc có thánh địa võ đạo Thiên Âm Môn ủng hộ, chẳng lẽ Đại Chu cũng không có thánh địa võ đạo duy trì sao?
Mà ngay cả Nam Lâm Tự cũng đều có liên hệ mật thiết với Quốc vương Hỏa La Quốc.
Hiện tại Trấn Quốc Công Dương Thạc muốn đối phó Nam Lâm Tự, đại sư Dũng Tín và Đại Lâm Nhi lại tới lôi kéo con vợ kế của Dương Thiên là Dương Thạc, chỉ sợ cũng có một chút tâm tư của nó.
Nhưng Dương Thạc cũng mặc kệ mấy thứ này!
Đại Lâm Nhi tặng hắn Hỏa La Phiên Sơn Thú, Dương Thạc liền lấy Huyết Tinh Thạch Nhũ báo đáp. Đại sư Dũng Tín thu nhận hắn làm đồ đệ, cho hắn Thần Dương Đồng Tử Công, hắn sẽ coi người này là ân sư của hắn. Tương lai đại sư Dũng Tín gặp nạn, Dương Thạc cũng sẽ dốc toàn lực trợ giúp.
Thậm chí cho dù phải chống lại Dương Tử Mặc thì cũng không tiếc!
Ai tốt với hắn, ai tệ bạc với hắn, Dương Thạc đều nhìn thấy tận mắt. Trình phu nhân, Dương Tử Mặc có thể phái người chặn giết hắn, hắn cần gì phải nghĩ đến tình nghĩa huynh đệ?
- Sư phụ, nếu có cơ hội thì ta sẽ đi Nam Tỉnh Nam Lâm Tự một chuyến, lấy Cửu Dương Huyền Công tầng thứ nhất để tu luyện!
Dương Thạc nói xong những thứ này, mí mắt rủ xuống, không nói thêm gì nữa.
- Ha ha ha, tuy tu luyện Cửu Dương Huyền Công tầng thứ nhất rất tinh diệu nhưng chỉ đả thông bảy trăm sáu mươi sáu điểm khiếu huyệt, tiến vào Luyện Khí đỉnh phong mà thôi. Ngươi cũng không cần để tâm nhiều!
Đại sư Dũng Tín cười ha ha, lên tiếng nói.
- Hiện tại tuy ngươi không thể tu luyện pháp môn Cửu Dương Huyền Công nhưng ở đây vi sư có một bộ công pháp tên là Cửu Ưng Chấn Kích, tương truyền là bộ công pháp bổ sung của Cửu Âm Huyền Công. Trùng hợp ngươi cũng có Huyền Ưng Kình cùng loại với Cửu Ưng Chấn Kích. Không biết ngươi có thể tu luyện không.
Đại sư Dũng Tín nói.
- Cửu Âm Huyền Công? Cửu Ưng Chấn Kích?
Nghe thấy đại sư Dũng Tín nói những lời này, lông mi Dương Thạc không khỏi khẽ giật giật.
← Ch. 122 | Ch. 124 → |