← Ch.128 | Ch.130 → |
- Đại Chuyển Sinh Thuật?
- Lại là Đại Chuyển Sinh Thuật của Kim Phật Tự Mật Tông?
- Không thể tưởng tượng được lão phu sống bảy mươi ba năm còn có may mắn chứng kiến Đại Chuyển Sinh Thuật của thánh địa võ đạo Kim Phật Tư. Đáng tiếc, đáng tiếc... Đại Chuyển Sinh Thuật này là do Già La Minh cấp độ Luyện Khí hậu kỳ thi triển. Nếu là võ giả Đại Tông Sư thi triển thì mới có thể hoàn toàn thể hiện ra chỗ tinh diệu trong đó...
Dương Thạc và Già La Minh chém giết nhau, tuy quá trình hung hiểm nhưng mới chỉ xảy ra trong khoảnh khắc mà thôi.
Trong nháy mắt Già La Minh bị cương khí Lôi Đình của Dương Thạc thiêu hủy kinh mạch, lúc muốn công kích Dương Thạc thì lại bị một quyền của Dương Thạc đánh thành bột mịn, hoàn toàn tan rã. Dưới con mắt của dân chúng kinh thành và võ giả Đại Chu, tất cả đều nhanh chóng tới cực chỗ, đơn giản đến vô cùng.
Nhưng những cao thủ đứng xung quanh kia, đám người Tây Dương Hầu, An Võ Hầu lại nhìn thấy rõ tận mắt quá trình Dương Thạc và Già La Minh chém giết!
Thậm chí cảnh tượng cuối cùng Già La Minh thi triển Đại Chuyển Sinh Thuật, khí huyết chui vào trong thân thể Dương Thạc cũng đều bị mấy người đó nhìn thấy tận mắt!
Dương Thạc dùng cương khí Lôi Đình chém giết Già La Minh tuy làm người khác kinh ngạc.
Nhưng cuối cùng Già La Minh thi triển Đại Chuyển Sinh Thuật, muốn chuyển sinh lên người Dương Thạc, điều này càng khiến mọi người khiếp sợ hơn. Thậm chí tông sư Nho môn Đại Chu Trương Chu Chính cũng chấn động toàn thân, trong mắt bắn ra hào quang.
- Đại Chuyển Sinh Thuật này vô cùng huyền diệu!
- Một trăm ba mươi năm trước, tông sư đứng đầu Nho môn Đại Yến là Vương Chấn đã đại chiến với Phật Sống Mật Tông Kim Phật Tự, cuối cùng tuy chém giết Phật Sống Mật Tông nhưng lại bị Phật Sống ám toán, trúng Đại Chuyển Sinh Thuật!
- Võ đạo của Vương Chấn thông huyền, tuy cuối cùng đã áp chế luyện hóa được khí huyết của Phật Sống Mật Tông nhưng lại bị khí huyết của Phật Sống Mật Tông làm khiếu huyệt bế tắc, từ Võ Thánh trung kỳ liền rơi xuống năm cấp xuống còn Đại Tông Sư sơ kỳ. Lúc sinh thời hắn cũng không thể đả thông được những khiếu huyệt bị tắc kia để trở lại cảnh giới Võ Thánh... Dương Thạc này cũng trúng Đại Chuyển Sinh Thuật, mặc dù đã áp chế luyện hóa được khí huyết của Già La Minh nhưng khiếu huyệt lại tắc nghẽn, chỉ sợ thực lực cả đời cũng thể tăng được nữa!
Hai mắt Trương Chu Chính chăm chú nhìn Dương Thạc phía dưới, lắc đầu than nhẹ.
Đại Chuyển Sinh Thuật không hề thua kém Đại Du Già Thuật bao nhiêu.
Mà ngay cả hơn trăm năm trước, tông sư đứng đầu Nho môn Đại Yến cũng đều bị Phật Sống Mật Tông dùng Đại Chuyển Sinh Thuật ám toán, thực lực giảm mạnh.
Vì thực lực Vương Chấn giảm sút, cộng thêm Đại Yến và Đại Lâm Tự đánh nhau sống chết nên cuối cùng mới khiến cao tổ Đại Chu có thời cơ lợi dụng, thừa cơ hưng binh, ngắn ngủi vài năm đã chiếm lĩnh thiên hạ.
Nhưng tuy Phật Sống Mật Tông của Kim Phật Tự ám toán Vương Chấn, bản thân cũng không dễ chịu gì!
Vị Phật Sống Mật Tông kia đã chuyển sinh chín lần, là nhân vật có thực lực thông huyền. Bị Vương Chấn áp chế luyện hóa khí huyết, vị Phật Sống Mật Tông kia cũng hết đời.
Hiện tại tuy Kim Phật Tự Mật Tông cũng có Phật Sống nhưng vị Mật Sống này không phải vị Mật Sống một trăm ba mươi năm trước, mới chỉ chuyển sinh một lần, cho dù là thực lực hay là lực ảnh hưởng thì cũng không thể so với Phật Sống đời trước được. Chính bởi vì như thế nên trong thế lực Kim Phật Tự, Mật Tông dần dần bị Hiển Tông áp chế. Cuối cùng, tên tuổi Đại Du Già Thuật của Hiển Tông cũng vượt xa Đại Chuyển Sinh Thuật của Mật Tông...
Năm đó đánh một trận có thể nói là lưỡng bại câu thương.
Hiện tại Già La Minh cũng sử dụng Đại Chuyển Sinh Thuật nhưng thực lực của hắn quá kém, còn chưa thể nào thể hiện ra chỗ tinh diệu của Đại Chuyển Sinh Thuật.
Tuy khí huyết trong thân thể Dương Thạc có chứa ý niệm của Già La Minh nhưng nó không thể suy nghĩ, chỉ là vật chết mang theo một tia linh tính mà thôi!
Nhưng dù vậy thì dù sao Dương Thạc cũng chỉ là Luyện Khí trung kỳ, bị khí huyết của Già La Minh ảnh hưởng nên khiếu huyệt cũng bị tắc nghẽn. Cho dù sau này hắn có hoàn toàn áp chế luyện hóa được khí huyết của Già La Minh thì cũng khó có thể đả thông khiếu huyệt. Có thể nói trải qua trận đánh này, Dương Thạc muốn đả thông thêm khiếu huyệt, thực lực tăng thêm một bước thì cũng khó như lên trời!
- Già La Minh đã chết?
Dưới chòi nghỉ mát, An Võ Hầu Trình Ngọc cau mày.
- Hừ, rốt cục vẫn không thể chém giết tiểu súc sinh này. Nhưng nếu Già La Minh chuyển sinh thành công, chiếm được thân thể tên súc sinh này thì...
Trong lòng An Võ Hầu Trình Ngọc nghĩ vật, hai mắt nhìn chằm chằm Dương Thạc, muốn biết rõ xem hiện tại trong thân thể Dương Thạc là khí huyết của Già La Minh chiếm được thượng phong hay chân khí bản thân Dương Thạc chiếm được thượng phong...
- Hả? Còn chưa tuyên bố kết quả sao?
Đúng lúc này lại nghe thấy Dương Thạc trên bệ đá chợt mở miệng.
- Già La Minh đã chết, hiện tại ta chính là người đứng đầu Vũ Cử Đại Chu. Chẳng lẽ ba vị chủ khảo còn có dị nghị gì sao?
Ánh mắt Dương Thạc lạnh như băng quét lên người Trình Ngọc.
- Dương công tử đã chém giết Già La Minh, điều này tự nhiên không có dị nghị gì. Công tử đương nhiên chính là người đứng đầu Vũ Cử Đại Chu.
Không đợi Trình Ngọc mở miệng, Tây Dương Hầu đã sớm phản ứng. Trên mặt mang theo vẻ mìm cười, Tây Dương Hầu liếc nhìn Trình Ngọc:
- An Võ Hầu, kính xin Hầu gia tuyên bố kết quả Dương Thạc là người đứng đầu Vũ Cử Đại Chu!
- Đứng đầu rồi lại đứng đầu, cần gì lại phải tuyên bố nữa? Bản hầu mệt mỏi rồi, làm phiền Tây Dương Hầu và Mã đại nhân để ý chuyện bên này nhiều hơn!
Sắc mặt Trình Ngọc âm trầm, ống tay áo phất lên một cái, quay người rời đi.
- Hừ, tên Trình Ngọc này... Mặc dù thực lực võ đạo rất cao nhưng khí độ hàm dưỡng vẫn quá kém. Cho dù loại người này có thế lực lớn trong quân đội thì cũng không hơn một tên tiểu tùy tùng cho Trấn Quốc Công Dương Thiên mà thôi, không thành đại sự được!
Liếc mắt nhìn bóng lưng Trình Ngọc, Tây Dương Hầu cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ trong lòng.
Lúc Tây Dương Hầu nghĩ đến những điều này thì xung quanh thạch đài đã sớm có hoan hô như sấm động.
Cao thủ Kim Phật Tự Ni La Quốc là Già La Minh chiến đấu với Dương Thạc, dù mặc giáp cứng nhưng Dương Thạc mới đánh ba chiêu mà vẫn bị chém giết như cũ. Đây là chuyện đề cao quốc uy, dân chúng kinh sư và võ giả Đại Chu phía dưới đương nhiên là phải lớn tiếng khen ngợi trầm trồ.
Thậm chí những người xung quanh thạch đài cũng khiến Dương Thạc không thể dễ dàng xuống đài!
- Tránh ra!
- Tránh ra!
- Dương công tử chém giết Già La Minh cũng đã bị một số vết thương nhỏ. Bọn ngươi mau chóng tránh ra để Dương công tử trở về tu dưỡng!
Nhưng đúng lúc này, một đội Ngự Lâm Quân lại mở ra một con đường cho Dương Thạc, khiến Dương Thạc có thể xuống đài.
- Dương Thạc, vừa rồi ta thấy Trương Chu Chính xem trận chiến lộ ra vẻ ngưng trọng, rung đùi đắc ý, không phải là ngươi bị Già La Minh ám toán, bị nội thương đấy chứ?
Dương Thạc vừa mới xuống đài, chỉ thấy Đại Lâm Nhi nhíu mày đã đến bên cạnh hắn, vội vàng hỏi thăm.
- Ám toán? Coi như là ám toán đi!
Thần sắc Dương Thạc cũng ngưng trọng, khẽ gật đầu một cái.
- Khí huyết của Già La Minh đã chui vào trong thân thể ta, muốn làm tắc nghẽn tất cả khiếu huyệt của ta, khống chế thân thể ta, chuyển sinh lên người ta. Nhưng hắn đã bị ta chế trụ rồi.
- Nếu có thể hoàn toàn luyện hóa hết đám khí huyết này, ta sẽ có thể trực tiếp đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ. Nhưng nếu không thể luyện hóa thì đời đời kiếp kiếp ta đều phải bị khí huyết của Già La Minh cản trở, thực lực không thể nào tăng thêm được nữa. Chỉ hơi không cẩn thận, ta cũng sẽ bị khí huyết của hắn đâm ngược, cướp mất quyền khống chế thân thể.
- Muốn luyện hóa đám khí huyết này không dễ dàng lắm... Hiện tại chúng ta lập tức đến Nam Lâm Trai để hỏi sư phụ xem có biện pháp nào không!
Võ đạo Nam Lâm Tự truyền thừa từ Đại Lâm Tự.
Trong võ đạo Đại Lâm Tự lại có truyền thừa Kim Phật Tự từ Ni La Quốc. Hiện tại Dương Thạc trúng Đại Chuyển Sinh Thuật thì chỉ có thể tìm đại sư Dũng Tím xem có cách nào không rồi mau chóng luyện hóa đám khí huyết trong thân thể...
← Ch. 128 | Ch. 130 → |