← Ch.133 | Ch.135 → |
Lúc trước tuy Dương Thạc đã luyện hóa được khí huyết của Già La Minh nhưng còn chưa tính là đột phá.
Đã có lực lượng khí huyết cấp độ Luyện Khí hậu kỳ nhưng cảnh giới võ đạo vẫn chưa tiến vào Luyện Khí hậu kỳ, nhiều nhất chỉ xem như là nửa bước Luyện Khí hậu kỳ mà thôi!
Mà hiện tại Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc đại thành, kéo lực lượng thân thể thoáng cái tăng lên năm thành. Cho dù Dương Thạc có ngốc thì cũng biết rõ hiện tại hắn mới xem như là hoàn toàn đột phá, hoàn toàn tiến vào cảnh giới võ đạo Luyện Khí hậu kỳ.
- Không phải phải là Võ Sư sơ kỳ thì mới có thể hoàn toàn ngưng tụ Thuần Dương Kim Thân sao?
Dương Thạc cảm giác rõ ràng Thuần Dương Kim Thân hiện tại hoàn toàn khác hẳn Thuần Dương Kim Thân mờ nhạt lúc trước.
Tuyệt đối là Thuần Dương Kim Thân hoàn chỉnh!
Võ giả bình thường muốn tu luyện Thuần Dương Đồng Tử Công, phải tiến vào cấp độ Võ Sư thì mới có thể ngưng tụ ra Thuần Dương Kim Thân hoàn chỉnh. Hiện tại Dương Thạc là Luyện Khí hậu kỳ mà đã ngưng tụ thành công, tuyệt đối xem như thu hoạch ngoài ý muốn rồi.
- Chẳng lẽ đây là bí pháp khi đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ?
Trong đầu Dương Thạc xuất hiện một ý niệm như vậy.
Lúc trước mỗi lần Dương Thạc đột phá đều nhận được một bí pháp.
Hiện tại vì không phải dùng phương thức võ đạo Đại Chu đột phá mà là cưỡng ép luyện hóa khí huyết đột phá, không đả thông khiếu huyệt nên Dương Thạc cho rằng lần đột phá này sẽ không có bí pháp. Nhưng hiện tại Dương Thạc ngưng tụ Thuần Dương Kim Thân hoàn chỉnh, vậy cũng là bí pháp không lớn không nhỏ rồi!
Cẩn thận ngẫm lại, ngược lại cũng thấy bình thường.
Tuy Dương Thạc dùng phương thức võ đạo của Ni La Quốc để đột phá nhưng Thuần Dương Kim Thân này vốn thuộc về kết quả diễn hóa chân thân của võ đạo Ni La Quốc.
Dùng võ đạo Ni La Quốc đột phá, đạt được bí pháp Ni La Quốc cũng là chuyện bình thường.
- Thuần Dương Kim Thân... tuy bí pháp này không tính là cao cấp nhưng lại vô cùng thực dụng. Già La Minh, ngươi tuyệt đối không ngờ lực lượng khí huyết của ngươi lại giúp ta tu thành Thuần Dương Kim Thân!
Cảm nhận Thuần Dương Kim Thân tản ra ánh sáng kim loại màu vàng nhạt trong thân thể, Dương Thạc không khỏi cười lạnh.
Cho dù đối với cường giả Võ Sư sơ kỳ, Thuần Dương Kim Thân này cũng xem như một tầng phòng hộ tương đối mạnh rồi. Mà cường giả dưới cấp độ Võ Sư muốn công kích Dương Thạc, đánh vỡ Thuần Dương Kim Thân, đả thương cơ bắp nội tạng của Dương Thạc hầu như là chuyện không thể nào.
Ngoài ra Dương Thạc còn cảm giác được Thuần Dương Kim Thân này hoạt động trong thân thể hắn đồng thời còn khiến biên độ tăng trưởng lực lượng của hắn tăng lên ba thành!
Có thể thủ có thể công, Dương Thạc tự nhiên vô cùng hài lòng với Thuần Dương Kim Thân.
- Trước phải quen thuộc lực lượng thân thể sau khi đột phá đã!
Dương Thạc hít sâu một hơi, nhanh chóng đứng dậy. Hai quả đấm vung lên, rầm rầm đánh ra hai quyền...
Bên ngoài mật thất, trong hậu viện Nam Lâm Trai.
- A di đà phật, Dương Thạc hắn đã đột phá rồi sao?
Gần như lúc Dương Thạc đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ, hoàn toàn ngưng tụ thành Thuần Dương Kim Thân thì đồng thời đại sư Dũng Tín cũng sớm cảm ứng được, két một tiếng đẩy cửa phòng ra, tiến vào trong hậu viện.
Hai mắt nhìn về phía mật thất, trên mặt đại sư Dũng Tín cũng mang theo một tia mừng rỡ.
- A di đà phật, đúng là trong họa có phúc, trong phúc có họa. Tuy Dương Thạc trúng Đại Chuyển Sinh Thuật nhưng rốt cục vẫn đột phá đến cấp độ Luyện Khí hậu kỳ. Đáng tiếc thay, trong Nam Lâm Trai tuy nhiều dược liệu bình thường nhưng lại quá ít thiên tài địa bảo, khuyết thiếu mấy vị dược tài phối chế Thông Khiếu Dịch. Nếu không, kết hợp với Thông Khiếu Dịch giúp hắn đả thông khiếu huyệt bế tắc thì có thể hoàn toàn tiêu trừ ảnh hưởng Đại Chuyển Sinh Thuật của Già La Minh...
Đại sư Dũng Tín nhỏ giọng tự nói.
- Trước tiên vào mật thất xem xét Dương Thạc rồi truyền công pháp Thông Khiếu cho hắn. Về phần mấy dược liệu còn khuyết thiếu kia thì nghĩ cách sau!
Trong lòng nghĩ vậy, đại sư Dũng Tín liền đi về phía mật thất.
- Ồ?
Mới vừa đi được hai bước, lông mày đại sư Dũng Tín chợt nhíu lại một cái.
Ống tay áo run lên, trên tay đại sư Dũng Tín đã xuất hiện một tấm lệnh bài kim loại màu vàng nhạt. Giờ phút này, trên lệnh bài đang tản ra hào quang màu da cam.
- Truyền tấn lệnh của chưởng môn hiện ra ánh sáng màu da cam, đây là dấu hiệu Nam Lâm Tự gặp nạn. Chẳng lẽ Dương Tử Mặc ra tay rồi sao!
Sắc mặt hơi đổi, đại sư Dũng Tín lẩm bẩm nói.
Từ hơn nửa năm trước, Dương Tử Mặc đã dẫn binh tiến vào chiếm giữ vùng đất Nam Tỉnh Huyền Si Sơn nhưng không động thủ. Đại sư Dũng Tín biết rõ đây là Dương Tử Mặc đang muốn chờ cơ hội một mẻ hốt gọn Nam Lâm Tự!
Hơn nửa năm nay, chỉ sợ ba ngàn binh mã của Dương Tử Mặc đã sớm tìm hiểu hết địa hình Huyền Di Sơn xung quanh Nam Lâm Tự. Dưới tình huống này, một khi Dương Tử Mặc vây quanh Nam Lâm Tự, một con ruồi trong Nam Lâm Tự muốn chạy ra cũng khó như lên trời!
- Nửa năm ẩn nhẫn bất động, hiện tại ra tay sao? Dương Tử Mặc này thật là nhẫn nại. Xem ra hắn đã tiếp thu giáo huấn từ Đại Lâm Tự bị diệt, không để cho Nam Lâm Tự ta nửa phần cơ hội...
Hai mắt nhắm chặt, đại sư Dũng Tín khẽ thở dài.
Lúc trước triều Đại Yến tiêu diệt Đại Lâm Tự, bởi vì thời gian chuẩn bị quá ngắn nên chưa hiểu rõ địa hình Tung Dương Sơn trên Đại Lâm Tự. Cuối cùng tuy bọn hắn xuất động vô số cao thủ tiêu diệt Đại Lâm Tự nhưng vẫn để vô số cao thủ Đại Lâm Tự chạy thoát, truyền thừa Đại Lâm Tự tự nhiên cũng không bị diệt sạch.
Hiện tại Dương Tử Mặc chuẩn bị đầy đủ mới bao vây Nam Lâm Tự, tự nhiên là hắn đã tiếp thu giáo huấn, không để cho Nam Lâm Tự chút cơ hội nào!
- Không hổ là chưởng môn ngoại môn Đại Lâm Tự. Đại sư Dũng Tín, ý đồ của Đại công tử đều bị ngươi đoán được!
Mà hầu như đúng lúc đại sư Dũng Tín nhắm mắt thở dài, lại nghe vài tiếng vút vút, liên tục bốn năm đạo nhân ảnh đã xuất hiện trong tiểu viện Nam Lâm Trai này.
Năm đạo nhân ảnh là năm tên nam tử mặc áo giáp tinh thiết. Trên mặt năm người này đều là sát khí hung hãn.
Chỉ trong chốc lát, năm luồng sát khí vô cùng đậm đặc đã bao phủ đại sư Dũng Tín. Chỉ cần cảm nhận được luồng sát ý này, đại sư Dũng Tín lập tức có thể cảm nhận được năm người này đều là cao thủ thân kinh bách chiến, giết người vô số.
Toàn bộ đều là cao thủ cảnh giới Võ Sư!
- A di đà phật!
Nhìn thấy năm người này đến, đại sư Dũng Tín chắp tay trước ngực, tuyên một tiếng Phật hiệu.
- Thì ra là Thiết Giáp Vệ. Thiết Giáp Vệ dưới trướng Trấn Quốc Công đều xuất thân từ Ngự Lâm Quân hoàng thất, trung thành và tận tâm với hoàng thất Đại Chu. Tuy là cận vệ của Trấn Quốc Công Dương Thiên nhưng cũng là do hoàng thất Đại Chu phái đi giám thị Dương Thiên. Sao mấy tên Thiết Giáp Vệ các ngươi đã đầu phục phủ Trấn Quốc Công, đã thành thủ hạ tay sai của Dương Tử Mặc rồi?
Đại sư Dũng Tín trầm giọng nói ra.
- Hừ, chim khôn biết chọn cây mà đậu. Lần này công gia đã đột phá tiến vào cảnh giới Võ Thánh trung kỳ. Năm đó tông sư Nho môn của vương triều Đại Yến, Vương Chấn kia cũng chỉ như vậy thôi. Võ Thánh trung kỳ đã có thể tung hoành thiên hạ, giờ chúng ta không đầu nhập vào công gia thì còn đợi đến khi nào?
Trong năm tên Thiết Giáp Vệ, một tên trong đó hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói.
- Đừng nói nhảm nữa. Nam Lâm Tự chính là chướng ngại đầu tiên của công gia để người cướp lấy thiên hạ. Đại công tử đã mang binh bao vây Nam Lâm Tự, chưa đầy hai tháng nữa, Nam Lâm Tự đương nhiên bị diệt không thể nghi ngờ!
- Trảm thảo trừ căn. Tên chưởng môn ngoại môn Nam Lâm Tự như ngươi cũng phải chết!
- Giết!
- Giết!
- Giết!
Vài tiếng quát lớn vang lên, năm tên Thiết Giáp Vệ đồng thời hành động.
Năm lưỡi dao Cúc Văn Cương Đao sắc bén đã đến trước mặt đại sư Dũng Tín chỉ trong chốc lát.
← Ch. 133 | Ch. 135 → |