← Ch.162 | Ch.164 → |
324 âm khiếu cộng với 324 dương khiếu, tất cả cộng hưởng!
Khoảnh khắc này Dương Thạc đã đả thông 648 huyệt khiếu, cuối cùng đã triệt để dùng phương thức của Đại Châu võ đạo bước lên tầng thứ Luyện Khí cao giới!
Dương Thạc trước đây tuy là Luyện Khí cao giới nhưng chỉ là sức mạnh khí huyết. Còn huyệt khiếu thì chỉ mới đả thông được 156 âm khiếu, dương khiếu, dừng lại ở Luyện Khí trung giới mà thôi.
Đương nhiên, sức mạnh khí huyết đầy đủ không ngừng chuyển hoá thành Thuần Dương Chân Khí khiến Dương Thạc có thể đả thông 324 âm dương khiếu bất cứ lúc nào, bước vào Luyện Khí cao giới.
Vừa rồi quyết đấu với Càn Minh Vũ, bị Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết và Phiên Thiên Ấn của Càn Minh Vũ kích thích, 648 huyệt khiếu đều được đả thông ngay tức thì...
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Thuần Dương Chân Khí vận chuyển tự do trong huyệt khiếu.
Chớp mắt đã vận chuyển cả một ngày, Dương Thạc có thể cảm nhận được rõ ràng sau một ngày này sức mạnh thân thể và chân khí của hắn lại được nâng lên, ít nhất cũng lên ba phần.
Bây giờ, không tính bí pháp, võ kỹ, chỉ riêng nhục thân và chân khí, có lẽ Dương Thạc đã vượt qua cường giả Luyện Khí đỉnh phong, cách Võ Sư sơ giới không còn xa nữa.
Dù sao thì người khác tu luyện đến Luyện Khí cao giới, thông thường chỉ là chân khí đến Luyện Khí cao giới; giống như Gia La Minh, chỉ có khí huyết là Luyện Khí cao giới. Còn Dương Thạc, khí huyết đạt Luyện Khí cao giới trước, sau đó đả thông huyệt khiếu, chân khí đạt đến Luyện Khí cao giới, hai bên kết hợp, thực lực tăng gấp mấy lần!
- Chân khí...cơ thể...
- Cả hai cùng có bước tiến, đó mới là con đường võ đạo chân chính!
Khoảnh khắc này Dương Thạc bỗng có được một chút lĩnh ngộ.
Nhắm mắt lại, hắn cảm nhận sức mạnh dồi dào trong cơ thể..
- Ủa? Dương Thạc hắn đột phá rồi?
Càn Minh Vũ đã thấy hết sự thay đổi của Dương Thạc. Thấy Dương Thạc đả thông huyệt khiếu lại đột phá, Càn Minh Vũ trợn tròn mắt.
Khi võ giả giao đấu cọ xát mà đột phá cũng là chuyện bình thường, nhưng Càn Minh Vũ không thể ngờ mình tấn công Dương Thạc bằng Phiên Thiên Ấn, Dương Thạc không những đỡ được mà còn mượn sức mạnh của Phiên Thiên Ấn để đột phá, bước lên tầng thứ cao hơn. Điều này đủ để khiến người ta kinh thán.
- Lui về sau, tất cả thị về lùi hết về sau cho bản vương. Cũng không được tấu nhạc nữa, không được làm phiền Dương huynh đệ đột phá!
Càn Minh Vũ trầm giọng quát, tất cả mọi người ở tầng một Ngọc Mạt Lâu đều im lặng, không phát ra bất cứ âm thanh nào nữa.
Thế nhưng trong phòng chữ Thiên trên tầng hai vẫn vọng ra tiếng đan ưu mỹ.
- Là Thiên Hương cô nương?
Càn Minh Vũ nhíu mày, định nhắc nhở nàng không tấu nhạc nữa, nhưng trầm ngâm một chút Càn Minh Vũ không làm vậy.
Tiếng đàn trong trẻo vang vọng trong Ngọc Mạt Lâu.
Phừng!
Ngay sau đó xung quanh Dương Thạc bùng lên một ngọn lửa màu trắng.
Phừng phừng!
Ánh sáng chói loà toả ra xung quanh, cả đại sảnh của Ngọc Mạt Lâu được ngọn lửa trắng trên người Dương Thạc chiếu sáng loá như giữa ban ngày.
- Đây là...Thái Dương Chân Hoả?!
Nhìn thấy thế, bọn Càn Minh Vũ há hốc mồm.
Khí tức mà Dương Thạc toả ra lúc này rõ ràng là khí tức của Thái Dương Chân Hoả, cả người hắn giống như quầng mặt trời chói lọi đến cực điểm.
- Thái Dương Chân Hoả sao?
Đương nhiên Dương Thạc biết rõ sự thay đổi của thân thể mình.
- Thông thường, Thuần Dương Kim Thân chỉ hấp thụ được chứ không toả ra được Thái Dương Chân Hoả. Chỉ khi đạt đến tầng thứ Võ Tôn, tu thành Đại Nhật Như Lai Kim Thân mới có thể phát ra Thái Dương Chân Hoả. Giờ mình mới chỉ là Luyện Khí cao giới mà Thuần Dương Kim Thân đã toả ra được Thái Dương Chân Hoả, xem ra đây là bí pháp mà lần đột phá này đem lại...
Mỗi lần đột phá đều sẽ mang lại một môn bí pháp, lần này Thuần Dương Kim Thân đã có thể toả ra khí tức Thái Dương Chân Hoả!
Tuy có chút khủng bố, nhưng thực tế Dương Thạc biết rằng bí pháp này cũng không quá biến thái.
Dù sao thì Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc đã có thể phát ra Phần Chước và Hoả Độc khí tức rồi. Giờ toả ra Thái Dương Chân Khí chỉ là tăng cấp một chút, chỉnh hợp lại Phần Chước và Hoả Độc khí tức mà thôi. Vẫn có thể thiêu đột mọi thứ, vẫn toả ra được Hoả Độc khí tức.
So với Đại Nhật Như Lai Kim Thân vẫn kém một chút.
Dù sao thì Đại Nhật Như Lai Kim Thân là kim thân của Võ Tôn, độ rắn chắc của nó không biết hơn Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc bao nhiêu lần.
Thái Dương Chân Hoả, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc chỉ có thể tính là có đặc tính của Đại Nhật Như Lai Kim Thân, nhưng không có sức mạnh hùng hồn của nó.
- Tuy không sánh được với Đại Nhật Như Lai Kim Thân nhưng thế này cũng đủ rồi.
- Ít nhất thì đủ để thiêu đố chân khí Phiên Thiên Ấn của Càn Minh Vũ.
Tâm niệm khẽ động, khí tức Thái Dương Chân Hoả đột nhiên thu vào trong cơ thể Dương Thạc. Trong cơ thể hắn vẫn còn lại một chút chân khí Phiên Thiên Ấn, khi gặp phải Thái Dương Chân Hoả lập tức bùm một tiếng bị tiêu huỷ hoàn toàn.
Đến lúc này, ảnh hưởng của Phiên Thiên Ấn đối với Dương Thạc đã hoàn toàn được tiêu trừ.
Từ gian phòng chữ Thiên trên tầng vẫn vọng ra tiếng đàn réo rắt.
- Hửm? Tiếng đàn này bao hàm Đại Thiên Âm Thuật?
Hai mắt bỗng mở ra, Dương Thạc lắng tay nghe.
- Tô Quân Ninh từng nói, tu thành Đại Nhật Như Lai Kim Thân có thể đối kháng với Đại Thiên Âm Chưởng. Thuần Dương Kim Thân của mình đã mang khí tức Thái Dương Chân Hoả, tuy không bằng Đại Nhật Như Lai Kim Thân nhưng tiếng đàn của vị Thiên Hương cô nương này cũng kém xa Đại Thiên Âm Chưởng của Tô Quân Ninh.
- Thôi được, ngươi dùng Đại Thiên Âm Thuật gảy đàn, hôm nay ta sẽ thiêu thêm cho ngươi!
Tâm niệm khẽ động, Thái Dương Chân Khí màu trắng trong cơ thể Dương Thạc lại bùng cháy.
Gặp tiếng đàn của Thiên Hương cô nương thì phừng một tiếng, thiêu rụi hoàn toàn tiếng đàn. Tiếng đàn trong vắt bỗng chốc biến thành những âm thanh chói tai.
Trong gian phòng chữ Thiên trên tầng, người nữ tử đang ôm đàn bỗng run lên, chiếc cổ cầm trước mặt bỗng nhiên đứt bảy tám cái dây. Nữ tử ấy chỉ cảm thấy ngón tay nhói đau, dây đàn đã cứa vào tay, vết máu lố đốm bắn lên lòng bàn tay.
- Thái Dương Chân Hoả bá đạo thật, ngay tiếng đàn của mình cũng muốn thiêu huỷ sao? Kẻ đó rốt cuộc là ai? Rõ ràng chỉ là Luyện Khí mà trên người lại có Thái Dương Chân Hoả...
Nữ tử kia tay đặt trong miệng khẽ mút.
- Đại Thiên Âm Thuật của ta vẫn chưa thật thành thụ. Nếu là Thanh Như sư tỷ, cho dù là Thái Dương Chân Hoả, chỉ một cái gẩy đàn cũng đánh tan được. Đừng nói Thanh Như sư tỷ, ngay tiểu sư muội cũng sẽ không thảm hại thế này...
← Ch. 162 | Ch. 164 → |