Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Tận Thần Công - Chương 170

Vô Tận Thần Công
Trọn bộ 776 chương
Chương 170: Đến nam tỉnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-776)

Siêu sale Lazada


Tấm lệnh bài trong tay Dương Thạc không không phải lệnh bài chưởng môn ngoại môn Nam Lâm Tự mà là tấm "truyền tấn lệnh" có thể truyền phát thông tin.

Hồi đó trong Nam Lâm Trai, Dũng Tín đại sư chính là nhớ ánh sáng màu vàng cam phát ra từ tấm truyền tấn bài này mà biết Nam Lâm Tự gặp tai hoạ, từ đó suy ra Dương Mặc bao vây tấn công Nam Lâm Tự.

Nay truyền tấn bài phát ra ánh sáng đỏ, rõ ràng là Nam Lâm Tự lại đang nguy cấp!

So với lần trước Dương Mặc bao vây thì lần này uy hiểm hơn mấy lần, chỉ e Nam Lâm Tự đã bị công phá, đại quân nam tỉnh của của Dương Mặc đã vào bên trong bắt đầu chém giết các võ giả tăng lữ.

- Ừm?

Dương Thạc chau mày, tâm trạng chìm hẳn xuống.

Dương Mặc tấn công Nam Lâm Tự mới một tháng, nếu là thông thường, với thực lực đại quân nam tỉnh, muốn công phá Nam Lâm Tự cần ít nhất hai tháng, giờ mới một tháng mà Nam Lâm Tự đã bị công phá, rõ ràng là đã có biến cố gì đó.

- Nam Lâm Tự bị công phá, nhưng muốn huỷ diệt hoàn toàn cũng không phải trong ngày một ngày hai mà được...

Dương Thạc biết Nam Lâm Tự được xây dựng tương tự như Đại Lâm Tự. Trong đó có những viện đường kiến trúc như Ngạn La Viện, La Hán Đường, Giới Luật Viện, Tàng Kinh, Vạn Phật Tháp Lâm.

Như trong Ma La Viện đều là các cao tăng tinh thông Phật pháp; La Hán Đường thì vô số võ tăng, Giới Luật Viện thì cao thủ nhiều vô kể.

Còn Tàng Kinh, Vạn Phật Tháp Lâm, một là nơi cất giữ kinh thư, một là nơi để Xá Lợi của cao tăng viên tịch, bề ngoài thì chẳng có cao thủ gì nhưng bên trong tuỳ tiện chọn một lão tăng quét dọn thôi cnũng là cường giả Võ Tôn, Tông Sư!

Ngoài ra, những viện đường này kiến trúc cao lớn, tường kiên cố, cố thủ bên trong, đại quân nam tỉnh muốn công phá cũng không hề dễ dàng.

Có điều, những nơi này cũng không thể cầm cự được quá lâu...

- Dương Mặc dùng một tháng công phá được Nam Lâm Tự, hẳn là có cao thủ trợ giúp, Ma La Viện, Giới Luật Viện cầm cự được năm sáu ngày đã là cực hạn rồi. Bắt buộc phải đến đó trước khi Nam Lâm Tự hoàn toàn sụp đổ, thừa nước đục thả câu, lấy Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng...

- Giờ phải đi luôn!

Dương Thạc nhanh chóng quyết định.

- Thất vương gia, Lâm Nhi công chúa, Nam Lâm Tự hiện đã bị đại quân Dương Mặc công phá, ta là đệ tử của Dũng Tín đại sư chưởng môn ngoại môn Nam Lâm Tự, không thể giương mặt để truyền thừa của Nam Lâm Tự đoạn tuyệt từ đây...Giờ ta phải đến Huyền Di Sơn ở nam tỉnh một chuyến, cố gắng tìm cách bảo vệ Nam Lâm Tự...

Quyết định xong, Dương Thạc nói với Càn Minh Vũ và Đại Lâm Nhi.

- Ồ, ngươi muốn đi nam tỉnh?

Thần sắc hai người kia đều ngưng đọng.

- Có kịp không? Nơi này cách nam tỉnh đến mấy vạn dặm, cưỡi thiên lý mã cũng phải hai ba tháng mới tới. Nếu có Thiên Cơ Quân của Thần Võ hoàng thúc thì tốt, họ có thể lắp Thiên Cơ Dực dùng da cá mập tạo thành cánh bay lượn, mấy vạn dặm đi trong hai mươi ngày là tới.

- Nếu Thiên Cơ Quân ở kinh thành thì bản vương có thể phái ba trăm quân sĩ đi cùng ngươi, hai mươi ngày chắc là kịp...

Càn Minh Vũ nói.

- Đa tạ ý tốt của vương gia, Dương Mỗ có cách!

Dứt lời, Dương Thạc huýt một hơi dài.

Kéc!!

Ngay sau đó Huyết Phi đáp lại.

Vù...vù....

Đôi cánh vỗ mạnh, Huyết Phi xuất hiện trên không trung bay về hướng này.

Vù...Vù....

Mỗi lần Huyết Phi vỗ cánh là tạo nên một luồng cuồng phong. Nhưng so ra thì cuồng phong do con Hồng Văn Bạch Hổ phía sau tạo ra mạnh hơn!

Huyết Văn Hoả Độc Cùng Kỳ, Tiểu Hoả!

Cùng Kỳ tuy có cánh nhưng kết cấu của nó không thể so sánh với loài chim. Muốn bay lên là rất khó khăn, giống như mẹ của Tiểu Hoả, chỉ bay được mấy chục trượng.

Sau khi Dương Thạc có được Tiểu Hoả, mỗi ngày đều bảo Huyết Phi huấn luyện nó, thúc đẩy cho cánh nó phát triển. Giờ Tiểu Hoả dài bốn năm thước nhưng đôi cánh giang rộng đã hơn một trượng, cũng khiến khả năng phi hành của nó tăng mạnh, bay được nghìn mét rồi, tốc độ cũng không thua kém Huyết Phi là bao.

Tiểu Hoả là Võ Sư trung giới, tốc độ phi hành vừa đuổi kịp Huyết Phi là Võ Sư sơ giới, điều này cũng không có gì quá bất ngờ.

Nhưng dù sao khả năng thiên phú về phi hành của Cùng Kỳ cũng kém, thành tích này đã là cực hạn rồi. Ngay như những thánh thú thật sự nhu Tử Văn Cùng Kỳ, Lam Văn Cùng Kỳ ở tầng thứ Võ Sư trung giới cũng không thể có khả năng phi hành như vậy.

Chỉ khi đột phá Võ Thánh thì chúng mới tự do phi hành được, còn trước đó cũng chỉ lướt ở tầng thấp.

Kéc!

Huyết Phi đáp xuống bên cạnh Dương Thạc, hắn nhảy lên lưng Huyết Phi.

- Huyền Ưng?

Càn Minh Vũ thấy Huyết Phi thì khựng người, sau đó cười tự trào.

- Ha ha, bản vương quyên mất Dương huynh đệ có toạ kỵ Huyền Ưng, tốc độ còn nhanh gấp mấy lần Thiên Cơ Quân. Năm ba ngày là có thể tới nam tỉnh rồi...

Càn Minh Vũ nói, ánh mắt bỗng nhìn sang Tiểu Hoả phía sau, thần sắc thay đổi.

- Ủa? Đây là...Cùng Kỳ? Dương huynh đệ lại có được sủng thú tầng thứ thánh thú thế này sao...

- Chỉ là con Bạch Văn Cùng Kỳ mà thôi. Ta và mẹ nó có chút giao tình, mẹ nó cùng Băng Long Tích ở Bắc Vực đồng quy vu tận, nhờ ta chăm sóc nó.

Dương Thạc cười nói.

- Vậy thôi, Thất vương gia, Lâm Nhi công chúa, Âu đạo trưởng, sự việc không thể chậm trễ, Dương mỗ cáo từ!

Dương Thạc cung tay với mấy người Càn Minh Vũ, Huyết Phi kêu lên một tiếng, vỗ cánh rồi bay vút lên trời.

Vù...

Nhìn bóng lưng Dương Thạc khuất dần, Càn Minh Vũ thở dài một hơi.

- Rốt cuộc thì vẫn là Dương Thạc này, không ngờ hắn lại có cả con của Cùng Kỳ...

Càn Minh Vũ khẽ lắc đầu:

- Năm đó phụ vương thực lực Đại Tông Sư với năm cao thủ Đại Tông Sư khác muốn đến Yên Sơn tìm Bạch Văn Cùng Kỳ, đi được nửa đường thì lạc, khó khăn lắm mới ra khỏi Yên Sơn được...Dương Thạc là Luyện Khí mà lại có giao tình với Bạch Văn Cùng Kỳ, chỉ điểm này thôi cũng đã là không tầm thường rồi! Bản vương đã nhìn nhầm, Tô Thanh Như kia cũng nhìn nhầm rồi! Tên Dương Thạc này có thể có khả năng thay đổi ván cờ...

Càn Minh Vũ nhắm mắt lại, nói.

Trời chưa sáng Dương Thạc đã rời khỏi phạm vi kinh thành.

- Bay về phía nam là tới Đại Hành Sơn rồi! Đó là đệ tứ danh sơn Đại Châu, mặt đông là tỉnh Sơn Dương, tây là Sơn Âm, truyền thuyết nói trong Đại Hành Sơn có dị thú hoành hành, là cường giả dị thú tầng thứ Võ Thánh, dư mạch của Thượng Cổ dị thú. Thập đại yêu thánh trong thiên hạ có hai vị quật khởi từ Đại Hành Sơn.... Ngoài ra, nghe nói sào huyệt của hắc đạo mười ba tỉnh nam bắc cũng ở trong Đại Hành Sơn. So ra, cái gọi là Đông Sơn Ngũ Hổ tung hoành hắc bạch đạo mười ba tỉnh nam bắc chẳng qua là tép riu..

Rời khỏi kinh thành không bao xa, Dương Thạc đến một dãy sơn mạch trùng điệp.

Chính là đệ tứ danh sơn Đại Châu, Đại Hành Sơn!

Đại Hành Sơn có hướng nam bắc, rộng hai nghìn dặm, dài đến tám nghìn dặm.

- Bay men theo Đại Hành Sơn đi. Nếu vào trung tâm chưa biết chừng sẽ gặp rắc rối...

Đại Hành Sơn có vô số dị thú, Dương Thạc cũng không muốn kiếm phiền phức, chỉ bào Huyết Phi bay men theo rìa về phía tây.

Lần này đến nam tỉnh là ta muốn thừa nước đục thả câu. Dương Mạch công phá Nam Lâm Tự chẳng qua là muốn có La Hán Công, tạo ra đội quân bách chiến bách thắc để đoạt thiên hạ. Cũng được, ta đến Nam Lâm Tự phải nghĩ cách lấy hết công pháp hữu dụng của Nam Lâm Tự, cho ngươi chẳng được cái gì hết! Gây rối loạn bước đi huỷ diệt Nam Lâm Tự của ngươi.

Dương Thạc nghĩ bụng.

Những lời nói của Tô Thanh Như trong Ngọc Mạt Lâu ban nãy như lại vang lên bên tai.

Dương Thạc chẳng qua chỉ là đồ bỏ đi trong bàn cờ thiên hạ đại cục? Được định sẵn không xứng với Tiểu Hoạch?

Dương Thạc không tin đấy!

Phế tài võ đạo cũng có thể bước lên đỉnh cao! Quân cờ vô dụng chưa chắc không thể gây loạn thế cờ

Nam nhi biết nhục mà vươn lên, Tô Thanh Như khinh miệt Dương Thạc như vậy, nếu hắn coi như không có gì, không phản bác lại thì tâm cảnh e sẽ bị ảnh hưởng, khó lòng thấu triệt, rồi không tốt cho tu luyện sau này. Nhẫn nhịn cục tức này nữa thì e hắn khó lòng bước lên con đường đỉnh phong của võ đạo.

- Khinh miệt ta như vậy, hà tất phải nhịn nữa? Cho ngươi xem Dương Thạc ta có phải quân cờ vô dụng không! Cuối cùng sẽ có ngày ta sẽ đến Thiên Âm Môn ngươi, bắt các ngươi khiêng Tiểu Hoạch ra bằng kiệu tám người khiêng!

Dương Thạc nghĩ bụng.

Đạp đổ cửa Thiên Âm Môn, khuất phục nó hoàn toàn.

Đương nhiên Dương Thạc cũng biết làm được điều đó là cực khó. Rốt cuộc thì Thiên Âm Môn là thánh địa võ đạo vạn năm nay, so vớ Đại Lâm Tử mới hình thành, Thiên Đạo Thần Âm Quyết sánh được với tuyêt thế bí điển Cửu Dương Huyền Công. Hơn nữa Thiên Âm Môn đệ tử vô số, thiên phú tuyệt vời, chỉ như Tô Thanh Như, Tô Quân Ninh, hơn hai mươi tuổi đã là Võ Tôn, Đại Tông Sư...Môn phái như vậy muốn khuất phục nó không phải dễ!

- Trừ phi có được Cửu Dương Huyền Công, tu thành Cửu Dương Chân Thân, có sức mạnh làm lung lay thực lực Thiên Âm Môn!

Dương Thạc nghĩ.

- Đáng tiếc, Cửu Dương Huyền Công cũng như Nhân Hoàng Tam Quyết, đã mất từ lâu rồi...Trong Nam Lâm Tự, Thiên Kiếm Môn, Chân Võ Môn mỗi nơi có một bộ công pháp Cửu Dương Huyền Công, gom lại đủ tu luyện chắc được tứ ngũ trùng Cửu Dương Kim Thân! Mặc kệ, cứ đến Nam Lâm Tự trước có được đệ nhất trùng Cửu Dương Huyền Công đã rồi tính!

Trận chiến ở Ngọc Mạt Lâu Dương Thạc đã đệ lộ Thuần Dương Kim Thân, không còn vũ khí bí mật gì nữa. Nếu có được bí kíp Cửu Dương Huyền Công tu luyện được đệ nhất trùng Cửu Dương Kim Thân thì hắn sẽ có phần đảm bảo hơn. Khi quyết đấu có thể chiếm vài phần chủ động.

Tất cả đều lấy tiền đề là có được Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng...

Cưỡi Huyết Phi một ngày, Dương Thạc đã vượt qua Đại Hành Sơn. Đến chiều tối hôm sau, phía trước xuất hiện một vùng thảo nguyên bao la, bảy tám dòng sông lớn đan xen nhau chảy qua thảo nguyên. Đây chính là Bát Xuyên Nguyên!

Qua Bát Xuyên Nguyên, ngày thứ ba, Dương Thạc và Huyết Phi đã vào trong khu vực nam tỉnh.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-776)