← Ch.189 | Ch.191 → |
Trên mặt Đông Hải, cuồng phong nổi lên từng trận!
Uỳnh uỳnh!
Trên bầu trời cách đó không xa, tiếng sấm rền vọng lại, sắc trời tối sầm lại, thỉnh thoảng là vài tia sét đánh xuống chiếu sáng cả một vùng trời tối tăm.
Nơi này cách tỉnh Đông Dương phía đông Đại Châu còn sáu vạn tám nghìn ba trăm dặm nữa. Với dân thường Đại Châu, thậm chí một số cao thủ võ đạo, cường giả Đại Tông Sư thì nơi đây chính là vùng ven thế giới rồi. Từng có cường giả Đại Tông Sư ngồi thuyền đến đây gặp phải sấm sét phong toả không tiến được nửa bước, đành phải quay về...
Nhưng ở đây vẫn chưa phải tận cùng thế giới.
Ít nhất thì rất nhiều cường giả Võ Thánh biết rằng, vượt qua hải vực đầy sấm sét này sẽ đến Thiên Âm Môn.
Còn khi vượt qua Thiên Âm Môn đi tiếp về phía đông đến nơi nào thì không ai biết...
Vì từ Thiên Âm Môn đi tiếp về phía đông sẽ là một vùng hải vực vô tận, mấy chục vạn dặm không thấy đất liền, ngay cả Ẩn Giao Vương có Thập Phương Cà Sa có thể đi nghìn vạn dặm trong chớp mắt cũng chưa từng đến tận cùng của Đông Hải.
Lúc này trên không trung của hải vực có con chim điêu kim sắc khổng lồ đang lơ lửng.
Bức tượng này dài đến trăm trượng, còn lớn hơn cả Thượng Cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng. Trân lưng nó là một toà đình đài lầu các nhỏ, trong đó có năm nữ nhân đang ngồi.
Hai người trong số đó là quý phụ xinh đẹp khoảng hơn ba mươi tuổi.
Ba người kia là hai lão bà năm sáu chục tuổi.
Năm người này mặc y phục vô cùng tố nhã, người ôm cổ cầm, người cầm tiêu, gương mặt ai cũng đầy vẻ nghiêm nghị nhìn mặt biển.
- Tẩy Nguyệt, lần này Tô Quân Ninh bị Ẩn Giao Vương bắt đi, đó là việc lớn đấy!
- Thiên Âm Môn chúng ta đời này có một số nhân tài điêu linh, chỉ ngươi và Minh Giao là hai cao thủ Võ Thánh. Đời sau cũng chỉ có Thanh Như, Tô Quân Ninh, Tiểu Hoạch là có cơ hội bước lên Võ Thánh. Nếu Quân Ninh xảy ra chuyện gì, trăm năm sau Thiên Âm Môn chúng ta sẽ lụi tàn mất...
Ba lão bà vừa nhìn mặt biển vừa hạ giọng nói.
Ba người này đều là trưởng lão Thiên Âm Môn, là đại cao thủ đời trước, đều có tu vi Võ Thánh!
Còn hai mỹ phụ kia chính là hai đại cao thủ Võ Thánh đời này.
Chưởng môn Tẩy Nguyệt.
Người kia là Minh Giao, sư muội của Tẩy Nguyệt, sư phụ của Tô Quân Ninh, Tô Thanh Như.
Năm đại cao thủ Võ Thánh của Thiên Âm Môn cùng xuất động, ngoài năm đại Võ Thánh này ra, người mạnh nhất Thiên Âm Môn cũng chính là Tô Thanh Như thuộc tầng thứ Đại Tông Sư...
Thánh địa võ đại Thiên Âm Môn đời này chỉ có Tẩy Nguyệt và Minh Giao là Võ Thánh, coi như khá suy yếu rồi.
Đời sau có Tô Thanh Như, Tô Quân Ninh, Dương Hoạch đều có khả năng bước vào cảnh giới Võ Thánh, miễn cưỡng vẫn có thể duy trì.
Nếu một trong số họ gặp nguy hiểm thì đời sau của Thiên Âm Môn cũng chỉ có hai Võ Thánh, cứ thế kéo dài thì khó tránh việc lụi tàn.
Cũng chính vì thế, giờ Tô Quân Ninh xảy ra chuyện, ngũ đại Võ Thánh Thiên Âm Môn cùng xuất động đến cứu người.
- Ý của ba vị trưởng lão Tẩy Nguyệt hiểu. Lần này chúng ta sẽ bằng mọi cách phải giết được Ẩn Giao Vương cứu Quân Ninh!
Người nhiều tuổi hơn trong hai mỹ phụ gật đầu nói.
Đó chính là Tẩy Nguyệt. Tẩy Nguyệt cao bảy thước, cao hơn Minh Giao một chút, trong năm cao thủ Thiên Âm Môn cũng coi như hạc đứng trong bầy gà.
- Ẩn Giao Vương có Thập Phương Cà Sa, rất giỏi đánh lén! Lần này hắn động đến Thiên Âm Môn, dù chúng ta vây công hắn cứu Tô Quân Ninh, nhưng nếu không giết được hắn thì sẽ kết thù với hắn. Sau này Quân Ninh, Thanh Như, Tiểu Hoạch bọn nó hành tẩu trên Đại Châu, hắn sẽ đánh lén cũng rất phiền phức. Vì thế lần này nhất định phải giết được hắn!
Ánh mắt Tẩy Nguyệt loé lên sát cơ.
- Hơn nữa, trên người hắn có Thập Phương Cà Sa, nếu có được món bảo vật này, cao thủ Võ Thánh dùng nó có thể vận chuyển được ba vạn đại quân, đi được nghìn dặm trong nháy mắt. Rất có ích cho Công Giao đoạt thiên hạ. Mong là lần này giết được Ẩn Giao Vương...
Tẩy Nguyệt hạ giọng nói.
Vút!
Đúng lúc ấy, một đạo bạch quang đột nhiên bắn lên từ mặt biển.
Uỳnh uỳnh!
Đạo bạch quang đó chui lên khỏi mặt biển, biến to dần, nháy mắt đã trở thành kim thân cao hơn mười trượng, toàn thân lấp lánh ánh sáng.
Ẩn Giao Vương, Giao Vương Kim Thân!
- Xuất hiện rồi!
Năm cao thủ Võ Thánh của Thiên Âm Môn thần sắc đều ngưng đọng.
- Ủa?
Ẩn Giao Vương xuất hiện trên mặt biển, khi thấy bức tượng kim sắc khổng lồ thì nhíu mày.
- Lôi Điêu Vương, không ngờ là người! Chẳng trách mà cao thủ Võ Thánh của Thiên Âm Môn bắt được ta, chắc là ngươi thi triển Thiên Nhãn Thần Thông, biết được vị trí của ta nên mới đưa chúng tới đây?
Ẩn Giao Vương lơ lửng trên mặt biển, hai mắt lạnh băng nhìn con chim điêu, trầm giọng nói.
- Lôi Điêu Vương, uổng cho ngươi là cao thủ đứng thứ sáu trong Thập Đại Yêu Thánh lại làm chó săn cho Thiên Âm Môn, đúng là mất mặt Thập Đại Yêu Thánh chúng ta!
Con chim điêu khổng lồ mà năm cao thủ Thiên Âm Môn ngồi cũng là yêu thánh!
Hơn nữa còn là yêu thánh xếp thứ sáu trong Thập Đại Yêu Thánh, Lôi Điêu Vương!
Còn cao hơn Ẩn Giao Vương ba bậc.
Cộng với Lôi Điêu Vương thì có đến sáu cao thủ Võ Thánh bao vây Ẩn Giao Vương!
- Ẩn Giao Vương, ngươi thật to gan!
Con chim điêu bỗng lên tiếng.
- Rõ ràng đã biết nguy hiểm mà còn dám ra mặt. Ngươi tưởng có Thập Phương Cà Sa là sẽ thoát được trong mọi hoàn cảnh sao?
Giọng nói của Lôi Điêu Vương vang vọng cả không gian, ngữ khí mang ý mỉa mai.
- Còn Lôi Điêu Vương ta đã nợ môn chủ đời trước Thiên Âm Môn một ân tình, đã hứa sau khi môn chủ mất sẽ bảo về Thiên Âm Môn trăm năm. Giờ người của Thiên Âm Môn bị ngươi bắt đương nhiên ta phải đưa họ đến tìm ngươi.
Lôi Điêu Vương chậm rãi nói.
- Lôi Điêu Vương, từ lâu đã nghe nói ngươi có dây dưa với môn chủ Thiên Âm Môn. Sao, bà ta đã chết rồi mà ngươi còn hoài niệm không quân, muốn bảo vệ cơ nghiệp Thiên Âm Môn của bà ta nữa sao?
Nghe Lôi Điêu Vương nói xong, Ẩn Giao Vương cười khảy.
- Lôi Điêu Vương, đám người Thiên Âm Môn này ai cũng thủ thân như ngọc, ngạo khí cực cao, mười tám năm trước trong Ngọc Mạt Lâu, ta chẳng qua chỉ nhìn trộm Tẩy Nguyệt tắm mà bị truy sát bao năm nay... Ngươi còn dám hoài niệm môn chủ của bọn họ. Bản toạ khuyên ngươi một câu, chơi đùa với bọn họ được rồi, không chơi được thì cũng đừng phí tâm sức, si tình như thế chẳng lợi lộc gì đâu!
- Ngươi!
Không đợi Lôi Điêu Vương nói gì, sắc mặt Tẩy Nguyệt đã đại biến.
Chuyện mười tám năm trước bị nhìn trộm ở Ngọc Mạt Lâu lại bị Ẩn Giao Vương công khai như vậy, sao có thể không khiến Tẩy Nguyệt phẫn nộ?
- Không phí lời với các ngươi nữa, Thiên Âm Môn lịch sử vạn nam, bảo vật vô số, lấy một món ra đây ta sẽ trả Tô Quân Ninh cho các ngươi
Ẩn Giao Vương nói.
- Đừng mơ tưởng!
Tẩy Nguyệt quát lên.
- Các vị trưởng lão, Minh Giao sư muội, hãy kết Thiên Âm Toả Môn Trận, giữ chân Ẩn Giao Vương, giết chết hắn!
Gần như ngay lúc đó, ba trưởng lão Thiên Âm Môn cùng với Minh Giao đều đáp lời "được" rồi sẵn sàng cổ cầm, tiêu trúc.
Nháy mắt các loại âm sắc đều vang lên.
U u u ...
Dưới ảnh hưởng của sóng âm từ nhạc khí của các vị cường giả Võ Thánh, trời đất rung chuyển dữ dội.
Ngay sau đó, Ẩn Giao Vương lập tức cảm nhận được không gian quanh mình bị đóng băng, cảm giác nguy hiểm cực độ bỗng chốc dâng lên.
- Nguy rồi!
Ẩn Giao Vương đưa tay ra thi triển bí pháp Thập Phương Cà Sa chuẩn bị rạch hư không tháo chạy.
Nhưng đúng lúc đó, đột nhiên hắn phát hiện hư không quanh mình bị đông cứng, với uy lực của Thập Phương Cà Sa cũng không thể rạch ra được.
- Đây...chuyện gì vậy?
Sắc mặt Ẩn Giao Vương đại biến.
- Hừ, Ẩn Giao Vương, Thiên Âm Toả Môn Trận của Thiên Âm Môn ta sau khi thi triển, sẽ giáng xuống tám cái kim toả khoá chặt "trời, đất, đông, tây, nam, bắc, sinh môn, tử vị". Thập Phương Cà Sa của ngươi được gọi là "Thập Phương" trừ phi ngươi phát động được bí pháp quá khứ và tương lai, nếu không thì sẽ không thể thoát được khỏi Thiên Âm Toả Môn Trận!
Tẩy Nguyệt lạnh lùng nói.
- Lôi Điêu tiền bối, chúng ta liên thủ giết Ẩn Giao Vương!
Tẩy Nguyệt hô lên, tay gảy cổ cẩm, uỳnh một tiếng, sóng âm công kích ập về phía Giao Vương Kim Thân!
Lôi Điêu Vương chở mấy cao thủ Thiên Âm Môn trên lưng nên không thể đánh cận chiến, nhưng hắn há mồm, bắn ra một đạo lôi điện nhằm thẳng vào Ẩn Giao Vương!
Ầm ầm!
Trong không gian Thập Phương Cà Sa rung chuyển dữ dội.
- Chuyện gì vậy?
Dương Thạc và Tô Quân Ninh đang tiềm tu cũng mở mắt ra.
- Ẩn Giao Vương lại giao chiến với cao thủ nào rồi?
Dương Thạc nhíu mày.
- Là trưởng bối của Thiên Âm Môn ta!
Tô Quân Ninh hiện vẻ mừng rỡ.
- Lôi Điêu Vương tiền bối gia nhập Thiên Âm Môn, ngài có Thiên Nhãn Thần Thông có thể khoá chặt vị trí của một người từ khoảng cách chục vạn dặm, nhất định ngài đã biết vị trí của Ẩn Giao Vương và đưa cao thủ Thiên Âm Môn đến cứu ta...
- Cao thủ Thiên Âm Môn?
Sắc mặt Dương Thạc ngưng trọng.
- Mình chỉ còn một thời gian ngắn nữa là ngưng thành Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng, có thể đoạt được nhục thân của Ẩn Giao Vương...Sao cao thủ Thiên Âm Môn lại đến vào lúc này? Nếu Thiên Âm Môn giết được Ẩn Giao Vương, ta sẽ rơi vào tay Thiên Âm Môn, cũng chẳng dễ chịu gì...
← Ch. 189 | Ch. 191 → |