← Ch.267 | Ch.269 → |
Dương Thạc khống chế được hổ báo lôi âm tầng thứ thể thì kém một chút. Dựa vào biến thân Hắc Hùng tầng thứ hai để gia tăng hai nên cũng được coi là cao thủ lôi âm tầng hai, so về cảnh giới võ đạo thì không kém lão Tam Địa Sát cảnh giới Đại Tông Sư, nhưng so về sức mạnh thân lực lượng, thì ở một góc độ nào đó, Dương Thạc có thể ngăn cản sự tấn công của lão Tam Địa Sát.
Dương Địch vẫn được Dương Thạc bảo vệ ở sau lưng.
- Hả? Không chết à?
Đánh một quyền vào Dương Thạc mà Dương Thạc gần như không bị thương khiến cho tên lão Tam Địa Sát này phải nhíu mày.
- Tên ranh con cũng có chút bản lĩnh đấy. Đáng tiếc, ngươi có giỏi hơn thì cũng không trốn thoát được bị ông đây đuổi đánh.
- Khà khà, trước mặt ông đây mà mày còn dám dùng Thập Phương Ca Sa xé rách hư không để trốn cũng không có cơ hội đâu.
Tên lão Tam Địa Sát này nhe răng cười, rồi lại di chuyển đến trước mặt Dương Thạc.
Tốc độ của hắn rất nhanh.
Dù bây giờ Dương Thạc muốn xé rách hư không để chạy trốn cũng không kịp.
Dù là xé rách hư không được, nhưng chưa kịp trốn thì một quyền của tên lão Tam Địa Sát này cũng đuổi tới rồi, nếu trúng thì Dương Thạc sẽ bị thương nặng.
Vậy nên, giờ phút này Dương Thạc sẽ không trốn.
- Tiểu Địch, lui ra phía sau, ta sẽ đối phó người này.
Quát khẽ một tiếng, Dương Thạc không lùi mà tiến, lao nhanh về phía tên lão Tam Địa Sát này.
Roẹt roẹt!
Trong thân thể hắn, Thái Âm Chân Hoả hình thành cương khí bỗng nhiên loé lên.
- Gì vậy? Thái Âm cương khí sao? Đáng tiếc, đối với ông đây thì nó vô dụng thôi.
Lão Tam Địa Sát cười ha hả, khí kình trên người cũng chuyển động, tạo thành một vòng cương khí xoay xung quanh thân thể hắn. Vòng cương khí này có màu xanh đen, trông giống như kim châm, sát khí nồng đậm từ trong đó truyền ra. So về độ đậm đặc thì khí tức của hắn còn hơn Thái Âm cương khí của Dương Thạc.
- Dương Thạc, đây là sát khí. Hắn là cao thủ trong tổ chức Địa Sát của giới hắc đạo.
Dương Địch ở xa cảm nhận được luồng khí tức trên người lão Tam Địa Sát thì không khỏi sợ hãi kêu lên.
- Quả nhiên là người của Mạc Vân Cốc.
Giới hắc đạo, tổ chức Địa Sát, đúng là thuộc hạ của Mạc Vân Cốc. Suy đoán lúc trước của Dương Thạc đã đúng.
Ầm!
Cơ thể hai người va chạm mạnh với nhau.
Xoẹt! Xoẹt!
Hai luồng cương khí va chạm với nhau, phát xa những tiếng xoẹt xoẹt.
- Cô nương, ngươi cũng có kiến thức đấy, còn biết đây là cương khí Địa Sát. Ông đây chính là Lão Tam trong Địa Sát. Hãy nếm thử Địa Sát Vương quyền của ta đi.
Lão Tam Địa Sát quát khẽ một tiếng, rồi sử dụng một bộ quyền pháp hung ác, từng chiêu tàn nhẫn, tấn công vào các cơ quan quan trọng của Dương Thạc.
Giờ phút này, Dương Thạc cảm giác như tất cả sát khí trong lòng đất đều tập trung vào trong mỗi một quyền của lão Tam Địa Sát. Tuy nó khó có thể gây tổn thương tới Dương Thạc, nhưng sát khí này giống như kim châm có thể đâm rách vòng bảo hộ cương khí của Dương Thạc, tác động đến trên người Dương Thạc.
Dưới sự tấn công không ngừng của sát khí, Dương Thạc cảm thấy gương mặt có chút đau đớn.
- Địa Sát Vương quyền ư? Ít nhất là võ công cao giai rồi. Quả nhiên không tầm thường chút nào.
Lúc này, Dương Thạc lại sử dụng trảo hùng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tên lão Tam Địa Sát này liên tục tấn công vòng phòng ngự của Dương Thạc. Mỗi một Địa Sát Vương quyền đều khiến Dương Thạc phải lui ba bốn bước, nhưng lại không thể tổn thương thật sự tới Dương Thạc.
- Tên ranh con, cũng bền bỉ đấy.
- Đáng tiếc, trước mặt ông đây thì chỉ có thể bị đánh tan thành cặn bã mà thôi.
Lão Tam Địa Sát nhe răng cười không ngừng, đồng thời tăng thêm vài phần lực đạo. Những tiếng ầm ầm tiếp tục vang lên, Dương Thạc giống như cánh hoa lục bình trên biển, liên tục bị đánh lui về sau.
Ô...ô...ô...n...g!
Ô...ô...ô...n...g!
Đúng lúc này, một luồng sóng âm kỳ dị vang lên, trong đó xen lẫn cả tiếng phạm âm, nhanh chóng đánh về phía lão Tam Địa Sát. Dưới sự tấn công của hai luồng sóng âm, lão Tam Địa Sát dừng lại một chút, mày nhíu lại, giống như thần hồn hơi bị chấn động vậy.
- Đại Thiên Âm chưởng hay Đại Phạm Âm chưởng? Cô nương, ngươi là người của Thiên Âm môn hả? Đáng tiếc, tu vi của ngươi quá thấp, không ảnh hưởng được ông đây. Nể mặt Trấn Quốc Công, ông đây sẽ không giết ngươi.
- Chẳng qua, để ngươi ở đây quấy rối cũng rất phiền phức, đánh bất tỉnh ngươi trước đã.
Hắn quát lớn một tiếng, sau đó hơi di chuyển, nhanh như tia chớp lao về phía Dương Địch.
- Đại Phạm Âm chưởng của cô ấy không làm gì được ngươi, vậy còn ta thì sao?
Chỉ trong tích tắc này, một giọng nói ồm ồm vang lên sau lưng lão Tam Địa Sát.
Vèo...o...o!
Từ ngoài trăm trượng, một tia sáng màu đen nhanh chóng bay tới, nháy mắt đã đến sau lưng lão Tam Địa Sát.
Ầm ầm ầm!
Dương Thạc đánh ra một chưởng, tiếng phạm âm lượn lờ, thoáng cái đã đánh đến sau đầu lão Tam Địa Sát.
Lập tức, lão Tam Địa Sát dừng lại, vẻ mặt cực kỳ thống khổ.
Đại Phạm Âm chưởng, trực tiếp tấn công thần hồn.
Chẳng qua, thần hồn của tên lão Tam Địa Sát này rất cứng, chỉ bị đau đầu một lát liền khôi phục hơn nửa. Theo bản năng, tên lão Tam Địa Sát này quay người lại.
Giờ phút này, lão Tam Địa Sát mới phát hiện, có một bóng người được bao trùm trong bộ áo giáp màu đen, sau lưng mọc lên hai cái cánh, mặc một bộ áo cà sa đang lao nhanh về phía mình.
- Đại Bằng Kim Sí Vương, sao lại là ngài?
Sắc mặt lão Tam Địa Sát kinh sợ, nghẹn ngào kêu lên.
Oanh!
Không đợi hắn nói hết câu, bóng người trong bộ áo giáp màu đen này va mạnh vào người hắn.
Răng rắc!
Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên.
Xương ngực của tên lão Tam Địa Sát đã bị vỡ vụn, nội tạng bị thương nặng, cả người bay thẳng ra mấy chục trượng bên ngoài. Nhưng lúc này, Dương Thạc lại như tia chớp, di chuyển đến sau lưng lão Tam Địa Sát, đập mạnh vào sau gáy hăns.
Phốc!
Máu tươi trào ra từ trong miệng tên lão Tam Địa Sát, kèm theo đó là một trái tim đã bị thương nặng.
Cao thủ Đại Tông Sư trung kỳ đã chết.
Trái tim trực tiếp bị đánh nát, nôn ra từ trong miệng. Đừng nói là lão Tam Địa Sát này, cho dù là đệ nhất võ giả của Đại Chu Dương Thiên, nếu bị thương thế nghiêm trọng như vậy, sợ rằng cũng đoạn tuyệt sinh cơ, không thể tiếp tục sống được. Cũng chỉ có cấp độ Thần Long thượng cổ kia, huyết nhục diễn hóa, hóa thân ngàn vạn mới có thể không e ngại loại trình độ tổn thương này.
Đáng tiếc, cảnh giới của lão Tam Địa Sát này thực sự còn kém Thần Long thượng cổ quá xa.
Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lão Tam Địa Sát này bỗng nhiên trở nên xanh trắng.
Trên mặt còn lộ ra thần sắc không thể tin.
- Làm sao có thể... Đại Bằng Vương... ngươi...
Một tay chỉ vào thân ảnh áo giáp đen hai cánh trước mặt kia, lão Tam Địa Sát đã nghi ngờ đến cực hạn.
Đại Bằng Kim Sí Vương?
Hắn làm sao có thể còn ở lại đây, hơn nữa còn ra tay với mình?
Nghi vấn này không ngừng quanh quẩn trong đầu lão Tam Địa Sát này.
Đáng tiếc, Dương Thạc không thể nào trả lời hắn.
Thân ảnh mặc áo giáp đen này tự nhiên chính là Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc. Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc đã rời khỏi thân thể, hành động độc lập. Nhưng nó vẫn giữ khoảng cách rất gần với thân thể, một khi xảy ra chuyện gì đều chạy tới đầu tiên.
Lúc trước lão Tam Địa Sát này công kích Dương Thạc, căn bản không phòng bị Cửu Dương Chân Thân này nên đã bị Cửu Dương Chân Thân một kích tất trúng.
Đầu tiên dùng Đại Phạm Âm Chưởng đánh lén, ngay sau đó dùng chân thân Nhị Cấp Thần Binh trực tiếp va chạm. Cho dù lão Tam Địa Sát này có là cương gân thiết cốt thì trong lần va chạm này, sợ rằng cũng phải bị vỡ thành đống sắt vụn!
- Võ giả Đại Tông Sư, khí huyết vô cùng vượng uy, nôn tim ra mà còn không chết?
Cửu Dương Chân Thân lơ lửng giữa không trung, lạnh lùng nhìn chằm chằm lão Tam Địa Sát, âm thanh ồm ồm truyền ra.
Cho dù là Già La Minh, đã bị đốt mất nội tạng nhưng cũng có thể bộc phát đả thương người!
Lão tam Địa Sát này là cường giả Đại Tông Sư, cho dù nôn ra trái tim, nhất thời nửa khắc cũng không hoàn toàn chết được.
Dương Thạc đánh trúng một quyền vào trái tim, hắn lập tức lui về phía sau hơn mười trượng, phòng bị lão Tam Địa Sát này phản kích trước khi chết.
- Khí huyết rất vượng uy. Chẳng qua không biết nếu so sánh với Thần Long, điểm khí huyết ấy của ngươi có tính là mạnh mẽ hay không đây...
Vừa nói xong, Dương Thạc liền vung tay lên.
Xoẹt!
Hư không mở ra.
Rống! Rống!
Có vài phân thân Thần Long bỗng nhiên mạnh mẽ bay ra, vọt tới trước mặt lão Tam Địa Sát này, nhe răng cười hắc hắc mấy cái. Mấy phân thân Thần Long mạnh mẽ va chạm quấn quanh thân thể lão Tam Địa Sát này. Sau một khắc, trên người lão Tam Địa Sát này phát ra âm thanh răng rắc, cơ bắp xương cốt hầu như bị đứt gãy vỡ vụn toàn bộ.
Phân thân Thần Long e ngại Đệ Nhị Trọng Hổ Báo Lôi Âm của cường giả Đại Tông Sư. Nhưng lão Tam Địa Sát này đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ còn lại một thân khí huyết. Đánh chó mù đường, phân thân Thần Long rất thích làm đấy. Nếu chỉ cộng khí huyết đơn thuần, tám huynh đệ Địa Sát không phải đối thủ của phân thân Thần Long.
Thân thể trực tiếp bị phân thân Thần Long quấn vỡ, sinh cơ trong hai mắt lão Tam Địa Sát này nhanh chóng tan rã.
Mấy phân thân Thần Long này hoan hô tung tăng như chim sẻ, lại chui vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.
Hai đại pháp thân Dương Thạc đều mặt không biểu tình liếc nhìn lão Tam Địa Sát này.
Cường giả Đại Tông Sư trung giai đều bị hắn đuổi giết!
Thành tựu như vậy đủ để khiến Dương Thạc tự ngạo vạn phần rồi.
Đương nhiên đây cũng là do phân thần hóa niệm, hai đại pháp thân có thể liên thủ giết địch. Trong tình huống bình thường, Dương Thạc chỉ có thể điều khiển một thân thể, phát huy ra sức chiến đấu vô cùng có hạn.
Mà bây giờ là hai đại pháp thân đồng thời vây giết.
Vây giết, hiệu quả cộng thêm cũng phải đơn giản như một cộng một bằng hai!
Hơn mười Võ Tôn Thiên Cương đều dám ra tay vây giết Yêu Thánh Bạch Viên. Cao thủ vây giết, phối hợp ăn ý thì ưu thế số lượng có thể đền bù chênh lệch cấp độ võ đạo cực lớn! Ở Chân Vũ Môn có không ít trận pháp, cao thủ cấp độ Đại Tông Sư lợi dụng trận pháp phối hợp đều có thể đối phó với cường giả Võ Thánh.
Đương nhiên đây là dưới tình huống phối hợp ăn ý hiệu quả. Phối hợp không ăn ý, càng nhiều người lại càng loạn, hiệu quả một cộng một thậm chí nhỏ hơn hai.
Hai đại pháp thân của Dương Thạc chưa bao giờ phối hợp.
Nhưng phải dùng tới phối hợp sao?
Hai đại pháp thân này đều do thần hồn ý niệm của Dương Thạc điều khiển, chắc khác nào hai cánh tay trên cùng một thân thể, chẳng lẽ còn có tình huống phối hợp không ăn ý?
Tuy thực lực hai đại pháp thân đều cách một chút so với cấp độ Đại Tông Sư, nhưng liên thủ vây công gần như có thể so với ba cao thủ Đại Tông Sư liên thủ rồi. Đại Tông Sư cấp trung giai, lão Tam Địa Sát này chết trong tay Dương Thạc thực ra cũng không oan uổng.
- Chỉ cần không gặp phải cao thủ Võ Thánh, Đại Tông Sư bình thường có lẽ ta cũng có thể ứng phó được. Cho dù không thắng được nhưng có cơ hội đào thoát rất lớn...
Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.
Chíu! Chíu!
Nhưng đúng lúc này, xa xa mấy trăm trượng bên ngoài lại có hai đạo thân ảnh khí huyết nồng đậm nhanh chóng bay về phía này.
- Tam ca, tiểu súc sinh kia ở đâu?
- Chém giết hắn, báo thù cho Thiếu đương gia!
Hai đạo thân ảnh này liên tục bạo rống.
- Hai người khác trong Địa Sát?
Trong lòng Dương Thạc khẽ động.
- Chắc hẳn tổ chức Địa Sát này đã đến không ít người, ngoại trừ tầm bảo bên ngoài thì còn muốn chém giết ta để báo thù cho Mạc Địch kia. Cũng được thôi, bọn hắn muốn giết ta, ta cũng không nên nhân từ nương tay. Hai cao thủ Địa Sát cấp độ Đại Tông Sư này mà dám tới đây, vậy dứt khoát phải chém giết!
Dương Thạc thầm nghĩ.
- Tiểu Địch, trước tiên trở lại không gian Thập Phương Ca Sa đi.
Dương Thạc nói xong liền nhanh chóng mở ra không gian Thập Phương Ca Sa, hai đại pháp thân và Dương Địch chui vào.
Sau một khắc, trong động đá vôi này có hai nam tử trung niên bay nhanh tới!
Một người trong đó thân hình cao lớn, tám thước có thừa, cơ bắp trên người từng cục, trên mặt vô cùng hung hãn. Một người khác có khuôn mặt hơi nhỏ gầy mang theo vết sẹo, sau lưng còn có một thanh trường đao.
- Tam ca?
Hai người này đi đến động đá vôi, lập tức nhìn thấy thân thể bị tổn thương đang hấp hối của lão Tam Địa Sát.
Nam tử có thân hình cao lớn kia nhanh chóng tiến lên, nâng lão Tam Địa Sát dậy.
- Làm sao mà... Tam ca, sao ngươi lại biến thành cái dạng này?
Hai người nhìn thấy bộ dạng hiện tại của lão Tam Địa Sát thì đều kinh sợ đến cực hạn.
- Lão Thất, là... là Đại Bằng Vương...
Mấy chữ đứt quãng truyền ra từ trong miệng lão Tam Địa Sát.
- Cái gì? Đại Bằng Vương?
Lão Thất, lão Thập Địa Sát liếc nhìn nhau, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.
- Làm sao có thể chứ? Không phải Đại Bằng Kim Sí Vương đã sớm rời đi rồi sao? Cho dù hắn còn ở đây thì cũng làm sao có thể trợ giúp tiểu súc sinh Dương Thạc kia được. Chẳng lẽ tiểu súc sinh Dương Thạc kia đã đầu phục Kim Phật Tự? Hay cho một tên tiểu súc sinh bán quốc cầu vinh! Đường đường là người Đại Chu mà dám đầu phục thánh địa võ đạo Ni La Quốc...
Lão Thất Địa Sát căm hận nói.
- Báo thù cho...
Nói xong một câu này, lão Tam Địa Sát hoàn toàn mất hết sinh cơ, dĩ nhiên chết đi.
- Khốn khiếp!
Lão Thất Địa Sát buông thi thể lão Tam Địa Sát ra, sắc mặt tái nhợt.
- Lão Thập, chúng ta bẩm báo đại ca, nói tiểu súc sinh Dương Thạc kia đã cấu kết với Kim Phật Tự, mời Tổng Kiểu Bả Tử Mạc gia và Trấn Quốc Công chủ trì công đạo, giết chết tên tiểu súc sinh này!
Lão Thất Địa Sát trầm giọng nói.
- Mời Mạc Vân Cốc và Dương Thiên đến? Không cần!
Gần như khi lão Thất Địa Sát vừa mới nói ra câu này thì đồng thời, một âm thanh băng hàn liền vang lên trước mặt hắn.
Xoẹt!
Phá vỡ hư không!
Rầm rầm rầm!
Một thân hình cao hơn một trượng như bạo hùng thoáng cái lao ra từ trong hư không này, mang theo khí tức khí huyết đậm đặc đến trước mặt lão Thất Địa Sát chỉ trong chốc lát.
Một quyền đánh ra!
Rầm rầm rầm! Hống hống hống!
Đệ Nhị Trọng Hổ Báo Lôi Âm bỗng nhiên bắn ra, Ưng Hùng Hợp Kích mạnh mẽ thúc giục. Thân ảnh cực lớn này đúng là thân thể biến thân Đệ Nhị Trọng Hắc Hùng của Dương Thạc!
← Ch. 267 | Ch. 269 → |