← Ch.269 | Ch.271 → |
Hơn mười dặm bên ngoài.
Dương Thạc đã sớm đến một động đá vôi khác.
Giờ phút này Dương Thạc xếp bằng trong không gian Thập Phương Ca Sa, trước mặt hắn đặt gần trăm thanh Đạo Hoàng Kiếm.
Ông... ông...
Những thanh Đạo Hoàng Kiếm này tập trung lại với nhau, ông ông loạn động. Đột nhiên 99 thanh Đạo Hoàng Kiếm run lên bần bật, chíu một phát liền bay lên giữa không trung, bỗng nhiên ngưng tụ thành một thanh!
- Ồ?
Tâm niệm Dương Thạc khẽ động.
- Đơn độc mấy chuôi Đạo Hoàng Kiếm thì không có tác dụng gì. Chín chín thanh Đạo Hoàng Kiếm có thể ngưng tụ thành một thanh sao?
Dương Thạc cảm giác rõ ràng sau khi chín chín thanh Đạo Hoàng Kiếm ngưng tụ lại liền có một ít đặc tính của pháp khí, có lẽ có được đặc hiệu nhất định.
Một thanh Đạo Hoàng Kiếm đơn độc chẳng qua chỉ là một thanh tiểu kiếm mà thôi.
Độ cứng mạnh hơn Thiên Cương Kiếm một chút. Nhưng thanh tiểu kiếm này cực nhỏ, mỏng, dài hơn hai thước, thậm chí ngay cả chuôi kiếm đều không có, căn bản không thể nào cầm trong tay sử dụng được. Cho nên sau khi chiếm được những thanh Đạo Hoàng Kiếm này, Dương Thạc liền ném chúng vào trong huyết trì trong thân thể Hắc Hùng thượng cổ, không quản chúng nữa.
Hiện tại lại chiếm được một ít Đạo Hoàng Kiếm trên người đám người Địa Sát, Dương Thạc liền lấy những Đạo Hoàng Kiếm này ra.
Không thể tưởng tượng được những thanh Đạo Hoàng Kiếm này, chín chín thanh rõ ràng ngưng tụ thành một thanh!
Một thanh Đạo Hoàng Kiếm này, tuy vẫn vô cùng nhỏ, mỏng nhưng miễn cưỡng bằng một cây chủy thủ rồi.
Giờ phút này, Đạo Hoàng Kiếm lơ lửng trước mặt Dương Thạc.
Ông...
Trên thân kiếm tản mát ra âm thanh kiếm minh ông ông.
Dương Thạc có thể cảm giác được trong Đạo Hoàng Kiếm này dường như tồn tại một thần hồn vậy. Chín chín thanh tiểu Đạo Hoàng Kiếm tập trung lại khiến thần hồn này cường tráng thêm một chút. Dương Thạc còn mơ hồ cảm giác được thần hồn này hình như còn hơi tung tăng như chim sẻ.
- Thần hồn này chính là kiếm linh trong Đạo Hoàng Kiếm sao?
Trong lòng Dương Thạc thầm nghĩ.
- Chẳng qua là không biết khống chế kiếm linh này thế nào, điều khiển Đạo Hoàng Kiếm này thế nào...
Dương Thạc thì thào lẩm bẩm.
Nghe thấy Dương Thạc lẩm bẩm lầu bầu, phân thân Thần Long nằm sấp trên mặt đất bên cạnh chợt ngẩng đầu lên.
- Vạn năm qua, Đạo Hoàng Kiếm này vẫn luôn cắm trên người của ta, hấp thu không ít máu huyết của ta. Thanh Đạo Hoàng Kiếm này vốn chỉ là bí bảo cấp bậc cường giả Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm. Hiện tại chín chín thanh tiểu kiếm tổ hợp lại đã đạt tới bí bảo cấp độ Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm rồi. Nếu ba ngàn thanh Đạo Hoàng Kiếm này tổ hợp lại hoàn toàn thì ít nhất cũng phải là đại bí bảo cấp độ Võ Thánh Thất Trọng Lôi Âm.
Phân thân Thần Long nói.
Bí bảo cũng phân chia đẳng cấp đấy.
Ví dụ như Thiên Cương Kiếm của Chân Vũ Môn. Đối với cường giả Võ Sư mà nói thì xem như đỉnh cấp thần bình. Đối với Võ Tôn mà nói thì cũng không tệ lắm. Nhưng đối với Đại Tông Sư, nó cũng tương đối bình thường.
Đây là thần binh cấp độ Võ Tôn!
Ví dụ như Đại Phạm Âm Chung. Đối với Đại Tông Sư mà nói, đều là bí bảo siêu cường. Đối với Võ Thánh Tam Trọng Lôi Âm mà nói thì cũng không tệ lắm. Cho nên có thể nói nó là bí bảo cấp độ Võ Thánh Tam Trọng Lôi Âm.
Nhưng đối với những cao thủ như Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương mà nói, bí bảo như vậy hầu như chẳng thèm ngó tới rồi!
Đối với những bí bảo bình thường dưới Yến Sơn này, Dương Thiên, Đại Bằng Kim Sí Vương đều không thể nào để ý tới.
Nhưng lúc Đạo Hoàng Kiếm xuất thế, hai đại cao thủ này đều tranh đoạt bảy tám trăm thanh cho bản thân!
Thậm chí Dương Thiên cũng không tiếc tự hạ thân phận, đánh lén công sát Bỉ Lạc Duy Kỳ, đoạt được năm trăm thanh Đạo Hoàng Kiếm. Đây đủ để nói rõ sự cường đại của Đạo Hoàng Kiếm rồi!
Chắc hẳn Dương Thiên lấy được một ngàn năm trăm thanh Đạo Hoàng Kiếm, những Đạo Hoàng Kiếm này tổ hợp lại, uy lực thậm chí còn vượt xa cả bí bảo Võ Thánh Lục Trọng Lôi Âm bình thường!
Nếu như là Đạo Hoàng Kiếm nguyên vẹn thì sẽ càng cường đại hơn, đủ để đạt tới bí bảo cấp độ Thất Trọng Lôi Âm.
- Tiểu gia, nếu ngươi muốn điều khiển Đạo Hoàng Kiếm thì rất dễ dàng. Phân ra một thần hồn tiến vào trong Đạo Hoàng Kiếm thì có thể sinh ra một loại liên hệ với kiếm linh bên trong, tự nhiên có thể dễ dàng điều khiển Đạo Hoàng Kiếm rồi!
Phân thân Thần Long nói.
- Như vậy sao?
Đối với lời nói của phân thân Thần Long, Dương Thạc không hoài nghi.
Bản thân khống chế phương pháp Phân Thần Hóa Niệm, phân ra một thần hồn cũng rất đơn giản.
Nhanh chóng thần hồn xuất khiếu.
Chíu!
Trong thần hồn của Dương Thạc, một thần hồn cực yếu liền phân ra, nhiều nhất chỉ chiếm một phầm trăm lực lượng thần hồn Dương Thạc.
Hắn điều khiển phân thân thần hồn này chui vào trong Đạo Hoàng Kiếm.
Tiến vào Đạo Hoàng Kiếm thì đồng thời Dương Thạc lập tức cảm giác được kiếm linh trong Đạo Hoàng Kiếm này liền tới gần thần hồn của hắn. Thoáng một cái, nó đã cắn nuốt phân thân của hắn!
- Hả?
Phân thân thần hồn bị cắn nuốt, Dương Thạc cảm giác được ý niệm thần hồn của hắn dường như đã hoàn mỹ dung hợp với kiếm linh này.
Đạo Hoàng Kiếm giống như đã trở thành một bộ phận trong thân thể hắn, có thể điều khiển dễ dàng.
Chíu!! Chíu!! Chíu!!
Dưới sự điều khiển của Dương Thạc, Đạo Hoàng Kiếm này liền bay loạn khắp nơi giữa không trung.
- Khó trách Đạo Hoàng Kiếm không có chuôi kiếm, thì ra là dựa vào thần hồn ý niệm để điều khiển. Một thanh kiếm như vậy hầu như không thể xem như là kiếm rồi, phải coi là một loại pháp khí cường đại. Đạo Hoàng Kiếm có thể công kích địch nhân từ bất kỳ góc độ nào, khó lòng phòng bị! Có thể sử dụng ý niệm điều khiển, phi hành chém giết, giá trị của thần kiếm này không thể đo lường được!
Một thanh Đạo Hoàng Kiếm như vậy, theo như lời phân thân Thần Long mà nói, tuyệt đối cũng coi như bí bảo cấp bậc Võ Thánh Ngũ Trọng Lôi Âm!
- Không thể tưởng tượng được. Ở đây không tìm được bí bảo khác, Đạo Hoàng Kiếm lại là bảo vật hiếm có. Chỉ tiếc rằng tuyệt đại bộ phận Đạo Hoàng Kiếm đã bị Dương Thiên cầm đi...
Dương Thạc đạt được Cửu Cửu Đạo Hoàng Kiếm này, cũng đáng mừng.
Đáng tiếc chính là Dương Thạc đã lấy mất một ngàn năm trăm Đạo Hoàng Kiếm, thu hoạch vượt xa Dương Thạc!
- Hô... Dương Thiên rốt cục là Võ Thánh đỉnh cấp. Ta tạm thời không thể nào so sánh với hắn được!
Hít sâu một hơi, Dương Thạc biết rõ bản thân cứ so sánh với Dương Thiên là tự rước lấy nhục.
Hiện tại Dương Thạc không thể nào là đối thủ của Dương Thiên. Nhưng chỉ cần Dương Thạc tu luyện từng bước, một ngày nào đó có thể vượt qua Dương Thiên!
- Đạo Hoàng Kiếm này coi như là vũ khí của Cửu Dương Chân Thân đi!
Dương Thạc thầm nghĩ.
Thân thể đã có đoạn trảo Huyền Ưng, cũng không cần vũ khí khác.
Tuy Cửu Dương Chân Thân là thần binh hình người nhưng chỉ là Nhị Cấp Thần Binh, thực lực còn chưa đủ mạnh mẽ. Nếu có Đạo Hoàng Kiếm, thực lực Cửu Dương Chân Thân lại càng tiến thêm một bước.
Đây là át chủ bài mạnh nhất của Dương Thạc, nó càng mạnh mẽ, Dương Thạc cũng càng mạnh mẽ hơn!
- Bí bảo còn lại trong động đá vôi Yến Sơn này, ta cũng phải mau chóng tìm kiếm...
← Ch. 269 | Ch. 271 → |